Bài viết: 66 



Bài hát: Chén Trà Nhỏ - 那盏茶
Trình bày: Kim Chí Văn - 金志文
Trình bày: Kim Chí Văn - 金志文
Kim Chí Văn trưởng thành từ cuộc thi The Voice của Trung Quốc mùa đầu, ca khúc Chén Trà Nhỏ do anh thể hiện có lời ca đầy chất thơ, dung dị, tự tại mà không mất đi vẻ lấp lánh của thế gian.
Lời bài hát miêu tả cảnh vật giản dị nhưng xinh đẹp đến ngỡ ngàng. Nhạc điệu vô cùng bắt tai, mỗi lần nghe xong lại cảm thấy yêu đời hơn. Ta thấy được màu nước trong của trà, ngửi được hưởng trà, nghe được chất thơ, ngắm được tất thảy phồn hoa của thế gian..
Lời bài hát miêu tả cảnh vật giản dị nhưng xinh đẹp đến ngỡ ngàng. Nhạc điệu vô cùng bắt tai, mỗi lần nghe xong lại cảm thấy yêu đời hơn. Ta thấy được màu nước trong của trà, ngửi được hưởng trà, nghe được chất thơ, ngắm được tất thảy phồn hoa của thế gian..
Kinh kịch xen kẽ giữa lời hát, sự kết hợp hài hòa giữa nét truyền thống và hiện đại đã tạo nên sức hấp dẫn cho bài hát, khiến người ta cảm thấy hoài niệm về những câu chuyện đẹp đẽ như câu chuyện trong tình yêu vừa nhẹ nhàng vừa tình cảm, đến cuối truyện chung một mái nhà có hai người, ba bữa bốn mùa cạnh bên.
Hy vọng bài hát này có thể lan tỏa năng lượng "đẹp" đến nhiều người hơn!
Lời bài hát
Hy vọng bài hát này có thể lan tỏa năng lượng "đẹp" đến nhiều người hơn!
Lời bài hát
谁的手放进水墨捞起一枚茶
把下午的山水染出艳雅
草屋前棋子落定
也落尽了繁华
喝茶的人只剩我们俩
哪句诗伸进夜色剪落瘦灯花
让所有的输赢不分上下
茶盏里乾坤变幻
却辨不出真假
喝茶的人又要远走天涯
江南烟雨青砖灰瓦
燕子飞过山上人家
剑已锈一盏灯为你把琴擦
谁陪你喝茶
扇舞丹青却起风沙
茶已微凉轮回冬夏
人已老一炷香为你把眉画
还是那盏茶
哪句诗伸进夜色剪落瘦灯花
让所有的输赢不分上下
茶盏里乾坤变幻
却辨不出真假
喝茶的人又要远走天涯
线装书里陆羽在说话
说着千年的帘外盛开茶花
怎知布衣锦衣
都无奈风吹雨打
粗茶依然沏着当年的牵挂
江南烟雨青砖灰瓦
燕子飞过山上人家
剑已锈一盏灯为你把琴擦
谁陪你喝茶
扇舞丹青却起风沙
茶已微凉轮回冬夏
人已老一炷香为你把眉画
还是那盏茶
Pinyin
Shéi de shǒu fàng jìn shuǐ mò lāo qǐ yī méi chá
Bǎ xìa wǔ de shān shuǐ rǎn chū dàn yǎ cǎo
Wū qían qí zǐ luò dìng yě luò jǐn le fán húa
Hē chá de rén zhǐ shèng xìa wǒ men liǎ
Nǎ jù shī shēn jìn yè sè jiǎn luò shòu dēng huā
Ràng suǒ yǒu de shū yíng bù fēn shàng xìa
Chá zhǎn lǐ qían kūn bìan hùan què bìan bù chū zhēn jiǎ
Hē chá de rén yòu yào yuǎn zǒu tiān yá
Jiāng nán yān yǔ qīng zhuān huī wǎ
Yàn zǐ fēi guò shān shàng rén jiā
Jìan yǐ xìu yī zhǎn dēng wèi nǐ bǎ qín cā
Shéi péi nǐ hē chá
Shàn wǔ dān qīng què qǐ fēng shā
Chá yǐ wēi líang lún húi dōng xìa
Rén yǐ lǎo yī zhù xiāng wèi nǐ bǎ méi hùa
Hái shì nà zhǎn chá
Xìan zhuāng shū lǐ lù yǔ zài shuō hùa
Gèng duō gèng xíang jìn
Shuō zhe qiān nían de lían wài shèng kāi chá huā
Zěn zhī bù yī jǐn yī dōu wú nài fēng chuī yǔ dǎ
Cū chá yī rán qī zhe
Dāng nían de qiān gùa
Lời Việt
Tay ai nâng chén khơi màu trà
Để núi non chiều tà nhuộm màu thanh nhã
Quân cờ hạ trước túp lều tranh
Thịnh suy cũng đã định
Để người thưởng trà chỉ còn có hai ta
Ý thơ ngấm vào sắc đêm cắt rơi hoa đăng
Cao thấp thắng bại cũng khó mà phân định
Trời đất trong chén trà cũng biến hóa
Khó phân biệt thật giả
Người thưởng trà nay lại cách xa cả trùng sơn
Trong sách xưa, Lục Vũ có kể
Kể rằng hoa trà cạnh hàng ngói đã nở rộ
Rằng bố y cẩm y đều phải chịu cảnh phơi nắng dầm mưa
Chim yến lượn quanh núi nhà người
Thanh kiếm đã gỉ sắt, vì người thắp lên đèn cọ dầu
Ai sẽ cùng người thưởng trà đây
Điệu phiến vũ đan thanh lại nổi phong ba
Đông hạ luân hồi, trà dần nguội lạnh
Một nén hương vẽ lại thanh mạo cho lão nhân
Vẫn là chén trà khi ấy
* * *
Ý thơ ngấm vào sắc đêm cắt rơi hoa đăng
Cao thấp thắng bại cũng khó mà phân định
Trời đất trong chén trà cũng biến hóa
Khó phân biệt thật giả
Người thưởng trà nay lại cách xa cả trùng sơn
Trong sách xưa, Lục Vũ có kể
Kể rằng hoa trà cạnh hàng ngói đã nở rộ
Rằng bố y cẩm y đều phải chịu cảnh phơi nắng dầm mưa
Vị trà vẫn không đổi
Cũng giống như nỗi vướng bận năm xưa
Mưa bụi Giang Nam rơi trên mái ngói phủ rêu xanh
Chim yến lượn quanh núi nhà người
Thanh kiếm đã gỉ sắt, vì người thắp lên đèn cọ dầu
Ai sẽ cùng người thưởng trà đây
Điệu phiến vũ đan thanh lại nổi phong ba
Đông hạ luân hồi, trà dần nguội lạnh
Một nén hương vẽ lại thanh mạo cho lão nhân
Vẫn là chén trà khi ấy
- Hết -
把下午的山水染出艳雅
草屋前棋子落定
也落尽了繁华
喝茶的人只剩我们俩
哪句诗伸进夜色剪落瘦灯花
让所有的输赢不分上下
茶盏里乾坤变幻
却辨不出真假
喝茶的人又要远走天涯
江南烟雨青砖灰瓦
燕子飞过山上人家
剑已锈一盏灯为你把琴擦
谁陪你喝茶
扇舞丹青却起风沙
茶已微凉轮回冬夏
人已老一炷香为你把眉画
还是那盏茶
哪句诗伸进夜色剪落瘦灯花
让所有的输赢不分上下
茶盏里乾坤变幻
却辨不出真假
喝茶的人又要远走天涯
线装书里陆羽在说话
说着千年的帘外盛开茶花
怎知布衣锦衣
都无奈风吹雨打
粗茶依然沏着当年的牵挂
江南烟雨青砖灰瓦
燕子飞过山上人家
剑已锈一盏灯为你把琴擦
谁陪你喝茶
扇舞丹青却起风沙
茶已微凉轮回冬夏
人已老一炷香为你把眉画
还是那盏茶
Pinyin
Shéi de shǒu fàng jìn shuǐ mò lāo qǐ yī méi chá
Bǎ xìa wǔ de shān shuǐ rǎn chū dàn yǎ cǎo
Wū qían qí zǐ luò dìng yě luò jǐn le fán húa
Hē chá de rén zhǐ shèng xìa wǒ men liǎ
Nǎ jù shī shēn jìn yè sè jiǎn luò shòu dēng huā
Ràng suǒ yǒu de shū yíng bù fēn shàng xìa
Chá zhǎn lǐ qían kūn bìan hùan què bìan bù chū zhēn jiǎ
Hē chá de rén yòu yào yuǎn zǒu tiān yá
Jiāng nán yān yǔ qīng zhuān huī wǎ
Yàn zǐ fēi guò shān shàng rén jiā
Jìan yǐ xìu yī zhǎn dēng wèi nǐ bǎ qín cā
Shéi péi nǐ hē chá
Shàn wǔ dān qīng què qǐ fēng shā
Chá yǐ wēi líang lún húi dōng xìa
Rén yǐ lǎo yī zhù xiāng wèi nǐ bǎ méi hùa
Hái shì nà zhǎn chá
Xìan zhuāng shū lǐ lù yǔ zài shuō hùa
Gèng duō gèng xíang jìn
Shuō zhe qiān nían de lían wài shèng kāi chá huā
Zěn zhī bù yī jǐn yī dōu wú nài fēng chuī yǔ dǎ
Cū chá yī rán qī zhe
Dāng nían de qiān gùa
Lời Việt
Tay ai nâng chén khơi màu trà
Để núi non chiều tà nhuộm màu thanh nhã
Quân cờ hạ trước túp lều tranh
Thịnh suy cũng đã định
Để người thưởng trà chỉ còn có hai ta
Ý thơ ngấm vào sắc đêm cắt rơi hoa đăng
Cao thấp thắng bại cũng khó mà phân định
Trời đất trong chén trà cũng biến hóa
Khó phân biệt thật giả
Người thưởng trà nay lại cách xa cả trùng sơn
Trong sách xưa, Lục Vũ có kể
Kể rằng hoa trà cạnh hàng ngói đã nở rộ
Rằng bố y cẩm y đều phải chịu cảnh phơi nắng dầm mưa
Chim yến lượn quanh núi nhà người
Thanh kiếm đã gỉ sắt, vì người thắp lên đèn cọ dầu
Ai sẽ cùng người thưởng trà đây
Điệu phiến vũ đan thanh lại nổi phong ba
Đông hạ luân hồi, trà dần nguội lạnh
Một nén hương vẽ lại thanh mạo cho lão nhân
Vẫn là chén trà khi ấy
* * *
Ý thơ ngấm vào sắc đêm cắt rơi hoa đăng
Cao thấp thắng bại cũng khó mà phân định
Trời đất trong chén trà cũng biến hóa
Khó phân biệt thật giả
Người thưởng trà nay lại cách xa cả trùng sơn
Trong sách xưa, Lục Vũ có kể
Kể rằng hoa trà cạnh hàng ngói đã nở rộ
Rằng bố y cẩm y đều phải chịu cảnh phơi nắng dầm mưa
Vị trà vẫn không đổi
Cũng giống như nỗi vướng bận năm xưa
Mưa bụi Giang Nam rơi trên mái ngói phủ rêu xanh
Chim yến lượn quanh núi nhà người
Thanh kiếm đã gỉ sắt, vì người thắp lên đèn cọ dầu
Ai sẽ cùng người thưởng trà đây
Điệu phiến vũ đan thanh lại nổi phong ba
Đông hạ luân hồi, trà dần nguội lạnh
Một nén hương vẽ lại thanh mạo cho lão nhân
Vẫn là chén trà khi ấy
- Hết -