Lạnh lẽo Một mảnh tình si theo ba thu héo mòn chiếc bóng Sương đêm về rơi lạnh tấm thân gầy Vì ai ta lặng thầm ra núi vào hang? Vì ai ta đong đếm mối u sầu? Vì ai chan chứa lẫn đầy vơi, đêm thâu đêm khóe mi cay mưa về giăng khắp lối. Lắng nghe tiếng mưa rơi *** Đêm từng đêm âm thầm gặm nhấm vẫn chỉ một mình ta. Nói ta biết chàng có ngày quay trở lại Dù ngàn năm vạn năm tựa số lá trong khu rừng này nơi ta ngự trị. Ta cũng nguyện đợi chờ Ta cũng nguyện đợi chờ..
Khúc ca bên sườn núi véo von Chàng ơi đêm thâu mưa rơi Có nghe chăng tiếng lòng ai thổn thức Bồi hồi trông núi non xa thiếp ru chàng yên giấc nồng Ngủ đi chàng ơi chìm vào mộng đẹp Ngoài trời mù trắng xóa lối đường mòn Mai ra nắng lên lá xanh vòm trời thăm thẳm Thiếp đưa chàng rời xa cố hương Tạm biệt nhé rừng đêm sương xuống Tạm biệt nhé mảnh đất thân thương Biết bao giờ thiếp đưa chàng trở lại Sớm tối thiết tha như thuở ban đầu..
Lệ quỷ Gió quyện quanh mảnh bạch y đơn bạc Tiểu yêu tinh da trắng mắt long lanh Biệt viện hoang vu cô hồn dã quỷ Về chốn dương trần ai oán thê lương Còn đó không tháng ngày xa xưa ấy Hai trăm năm thêu dệt mộng tương phùng Hai trăm năm đếm từng canh thâu nghe tiếng lá rơi ngoài cửa hang Ngỡ chàng về.. Vì sao vậy? Chàng đã ra đi mất rồi..
Tháng ngày phiêu bạt Biển khơi mênh mang sóng lớp Trời xanh mây trắng hữu tình Xa xa người về phương ấy Hồng trần đôi cánh nhạn bay.. * * * Chợt đến chợt đi mang đau thương vùi lấp Vỡ tan ra như bong bóng xà phòng Hồn về với gió ngàn phiêu lãng Vỗ về nâng niu ru mộng xuân nồng.. * * * Chàng ơi có nghe chăng đêm thâu canh nức nở Âm thầm miên man thiếp ấp ôm một mối tình nồng Nhớ lang quân cẩn thận giấu chàng vào vùng trời xa xôi ấy Lặng lẽ ngàn năm mãi mãi chẳng phai tàn..
Nhuốm máu A Lâu cung nửa đêm trăng sáng Tiểu tinh linh da trắng mắt long lanh Một thân bạch y bê bết máu Khối lòng trắc ẩn vết cắt tận buồng tim Chàng nơi đâu phu quân đành chôn giấu Mối tơ lòng nhen nhuốm vội vàng phai Trăng sáng lẻ loi gió hờn chẳng nói Thả trôi đi về tới phương nào Phu quân, phu quân, gọi tên chàng ta bật khóc Nhớ chàng tháng năm biết đến thuở nào nguôi..
Quằn quại Tan vỡ rồi hai trăm năm nhen nhuốm Một mối tình ngây dại tàn phai Người lãng quên hay ta si tình vọng tưởng Mãi ấp ôm qua vạn chuỗi ngày dài Thương rồi hận đau rồi ta bật khóc Gọi ái nhân vang vọng khắp cánh rừng Nhớ chàng đêm thâu héo mòn tấc dạ Ngỡ chàng về trong giấc mộng say Chàng còn đó không phu quân chàng hỡi Nhớ chàng tháng năm biết đến thuở nào nguôi..
Xao động Bầu trời phương Bắc rực sáng Nắng mai rọi xuống cánh rừng nhuộm ánh vàng Dãy Mộc Liên sơn hoang vu hùng vĩ Núi non trùng điệp dị thảo kì trân Hương thơm cỏ lạ ẩn tàng nơi xanh thẳm Thổn thức gọi chàng cất nhịp bước chân về.. * * * Giọt sương cuối cùng còn vương trên phiến lá Trời sáng rồi sao nàng còn ngủ say? Raika ơi nàng có nghe chăng trái tim ta hoang lạnh? Dậy đi nàng ơi sưởi ấm khối lòng này..
Lá rụng xuân về Hai trăm năm âm thầm chờ đợi Phu quân về cùng uống cạn chén giao bôi Sớm tối cút côi cô đơn sầu lẻ bóng Trăng treo cành liễu lệ tuôn bên gối mềm Phu quân ơi chàng có còn đó không? Về với thiếp chúng ta bên nhau như những ngày xưa ấy Cho thiếp nhận ra chàng vẫn còn trên cõi đời này Phu quân.. Phu quân ơi còn không? Rượu nồng chưa cạn men say còn chưa thấm Mối tình chớm nở bỗng chốc vội tàn phai Mãi mãi.. mãi mãi chàng không kịp về Phu quân, phu quân ơi.. Tasoky, vĩnh biệt chàng!
Nam tử si tình Lá vàng lìa cành lá vàng rơi Đêm thâu sương khuya mờ giăng lối Cú hoang nỉ non kêu ngoài hang Ôm nàng trong tay sao nghe đắng lòng.. Raika.. Raika ơi.. nàng còn đây hồn lạc đến phương nào Nàng chẳng đổi thay là do ta si tình ảo vọng Muốn xóa nhòa hình bóng của một người. Người ấy và ta nàng sẽ chọn ai? Ta vĩnh viễn không sánh bằng con người ấy Ta chỉ là kẻ đến sau Đối với ta, nàng là duy nhất! Đối với nàng, ta chỉ là kẻ đến sau Ta vĩnh viễn chỉ là một vết hằn trong trái tim nàng Raika.. Raika yêu dấu của ta.. Đến bao giờ.. đến bao giờ mới trọn vẹn ái ân..
Vươn tới vì sao Cầu đá ghềnh đá tháng năm mòn Trái tim quằn quại dạ héo hon Nước chảy róc rách trong leo lẻo Chẳng thể nào soi thấu lòng quân Hoàng thượng.. Người có nghe chăng.. Gió than thống thiết não nề Bốn bề sao lặn vòm trời trong Ước mong người như đêm tàn xa khuất Ta mất người rồi kể từ đây.. Người dạy ta khúc trường ca bất tận Người đã quên rồi.. hoàng thượng.. Hoàng thượng..