Năm mình học cấp 2 là lúc gia đình mình đang gặp khó khăn về kinh tế. Bố mẹ mình lúc đó rất vất vả, hết bán nước giặt lại phơi chăn làm nail, không ngơi tay khiến bố mẹ mình thường xuyên bị mệt. Lúc đó thương bố mẹ quá mà chẳng giúp được gì cho cha mẹ nên mình đã chút hết tình cảm vào thơ và ấy cũng chính là tác phẩm đầu tay của mình. Bây giờ nhìn lại quyển sổ chép tay ấy mình lại muốn viết lại đôi dòng: Cha mẹ tôi Núi cao đến lúc hết cao Rồi mong dần xuống làm sao núi còn Nhưng lại có núi không mòn Công cha nghĩa mẹ trao con suốt đời Công cha chẳng lúc nào vơi Nghĩa mẹ phản chiếu đường đời của con Từ khi còn bé con con Cha mẹ dạy dỗ cho con biết đời Biết ứng xử biết mở lời Kính trên nhường dưới cuộc đời đẹp thay Mẹ cha thức suốt đêm ngày Làm bao công việc ngày ngày nuôi con Làn da mẹ đã héo hon Tóc cha bạc trắng không một lọn đen Nuôi con cha mẹ đâu thẹn Không mong con trả đủ vẹn tình này Mong con gắng học điều hay Mai sau giúp nước càng ngày cảng tươi Con cảm ơn cha cảm ơn mẹ đã cho con cuộc sống, đã cho con hi vọng và ước mơ cảm ơn cha mẹ nhiều lắm