Một trong những bài thơ ca ngợi công lao dưỡng dục sinh thành của cha mẹ đối với con cái, phải kể đến bài thơ: "Thương cha nhớ mẹ" của tác giả Minh Lộc. Hình ảnh người cha, người mẹ tần tảo, vất vả, nhọc nhằn sớm hôm khiến người đọc không khỏi nghẹn ngào, xúc động. Công ơn của cha mẹ nuôi dưỡng con cái mênh mông, rộng lớn không gì có thể sánh bằng. Thông qua bài thơ, tác giả bày tỏ lòng biết ơn, tình yêu thương vô hạn đối với bậc sinh thành và thể hiện nỗi nhớ về cha mẹ ở chốn quê nhà với niềm thương cảm khôn nguôi. Thương Cha Nhớ Mẹ Tác giả: Minh Lộc Ơn đời con đã sinh ra Biển khơi là mẹ, cha là núi non Bao nhiêu vất vả gầy mòn Mẹ cha đánh đổi cho con nụ cười. Mẹ là tia nắng vàng tươi Thắp lên ánh sáng trong người của con Mẹ ơi hãy mãi cười giòn Con yêu mẹ lắm dáng thon gầy gò. Cha cho những bát cơm no Mẹ cho câu hát điệu hò lời ru Tóc con mọc tốt đầu xù Bố ngồi cắt tỉa chỉnh chu mượt mà. Bây giờ con lớn đi xa Thương cha nhớ mẹ tuổi già đơn côi Lòng con thấp thỏm bồi hồi Nhớ về nơi ấy sục sôi trong lòng.