- Xu
- 768,136,952


Cây dừa xanh toả nhiều tàu
Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng
Thân dừa bạc phếch tháng năm
Quả dừa – đàn lợn con nằm trên cao
Đêm hè hoa nở cùng sao
Tàu dừa – chiếc lược chải vào mây xanh
Ai mang nước ngọt, nước lành
Ai đeo bao hũ rượu quanh cổ dừa
Tiếng dừa làm dịu nắng trưa
Gọi đàn gió đến cùng dừa múa reo
Trời trong đầy tiếng rì rào
Đàn cò đánh nhịp bay vào bay ra..
Đứng canh trời đất bao la
Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơi
1967
Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, Nxb Văn hoá dân tộc, 1999
Bài thơ miêu tả cây dừa giống như con người luôn gắn bó với đất trời và thiên nhiên. Qua việc miêu tả cây dừa, tác giả Trần Đăng Khoa ca ngợi vẻ đẹp nên thơ, đáng yêu của vườn quê, của thiên nhiên, của con người Việt Nam. Dừa là hình ảnh hết sức quen thuộc đối với mọi người, bởi trên đất nước Việt Nam, đi tới miền quê nào, ta cũng có thể mặc sức ngắm nhìn những rặng dừa thẳng tắp, cao vút. Một hình ảnh quen thuộc đến là vậy, nhưng khi vào thơ Khoa, cây dừa lại hiện lên hết sức mới mẻ, độc đáo, ngỗ nghĩnh và thân thương làm sao. Để có được điều đó, Trần Đăng Khoa đã quan sát cảnh vật bằng cả tấm lòng thiết tha, chân thành.
Với tình yêu thiên nhiên và khả năng quan sát tỉ mỉ, tinh tế, Trần Đăng Khoa đã miêu tả cây dừa một cách sinh động với tất cả các bộ phận vốn có của nó.
Hình ảnh những rặng dừa che chở, bao bọc, mang lại sự yên bình cho làng quê yêu dấu đã trở thành hình ảnh quen thuộc trong văn học nói riêng và trong đời sống của người dân Việt Nam nói chung. Và hình ảnh đó lại một lần nữa được khắc sâu qua ngòi bút của một nhà thơ nhỏ tuổi, nhưng lại mang một tình yêu lớn với quê hương với thiên nhiên – nhà thơ Trần Đăng Khoa.
Bài thơ "Cây dừa" được trần Đăng Khoa viết khi anh còn là một cậu bé, nhưng những gì tác giả nhỏ tuổi này gửi gắm qua hình ảnh cây dừa lại là sự đúc kết của một con người không chỉ có tình yêu thiên nhiên, quê hương tha thiết mà còn chứa đựng sự hiểu biết sâu sắc về văn hóa, về tính cách của con người Việt Nam. Qua ngòi bút của Khoa, cây dừa trở thành hiện thân của con người Việt Nam với đầy đủ những phẩm chất tốt đẹp: nhân hậu, thân thiện, thích kết giao bè bạn; lam lũ, chịu thương, chịu khó; có tình yêu quê hương đất nước nồng nàn, luôn hiên ngang và dũng cảm...Đồng thời, bài thơ cũng là một minh chứng cho năng lực quan sát hết sức nhạy bén, tinh tế, đặc biệt là khả năng cảm nhận thiên nhiên bằng mọi giác quan, bằng sự mở rộng của tâm hồn và trí tưởng tượng phong phú, độc đáo.
Bài thơ "Cây dừa" của Trần Đăng Khoa mang nhiều ý nghĩa sâu sắc, vừa giản dị, vừa gắn bó mật thiết với đời sống quê hương:
Qua trí tưởng tượng phong phú và những so sánh độc đáo, cây dừa hiện lên thật sinh động: lá dừa như cánh tay dang rộng, quả dừa như đàn lợn con, tàu dừa như chiếc lược chải mây... Hình ảnh ấy vừa hồn nhiên, vừa gần gũi, gợi ra bức tranh quê mộc mạc mà giàu sức sống.
Cây dừa không chỉ đẹp mà còn mang lại nhiều lợi ích – nước ngọt, rượu dừa, bóng mát, tiếng lá rì rào xua tan oi ả. Tác giả như muốn nhắc nhở ta biết ơn những món quà thiên nhiên ban tặng.
Dừa đứng thẳng giữa đất trời, hiên ngang trước nắng mưa, "đứng canh trời đất bao la" mà vẫn đủng đỉnh, thư thái. Điều đó gợi liên tưởng đến con người Việt Nam – dẻo dai, kiên cường, gắn bó với quê hương mà vẫn lạc quan, yêu đời.
Bằng giọng thơ hồn nhiên, trong sáng, Trần Đăng Khoa đã biến cây dừa bình dị thành một người bạn thân thiết, gần gũi với tuổi thơ, qua đó khơi dậy trong lòng người đọc tình yêu và sự gắn bó với thiên nhiên, với làng quê đất nước.
Tóm lại, "Cây dừa" không chỉ là một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, mà còn là lời ca ngợi sức sống, sự bền bỉ và vẻ đẹp bình dị của quê hương Việt Nam.
Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng
Thân dừa bạc phếch tháng năm
Quả dừa – đàn lợn con nằm trên cao
Đêm hè hoa nở cùng sao
Tàu dừa – chiếc lược chải vào mây xanh
Ai mang nước ngọt, nước lành
Ai đeo bao hũ rượu quanh cổ dừa
Tiếng dừa làm dịu nắng trưa
Gọi đàn gió đến cùng dừa múa reo
Trời trong đầy tiếng rì rào
Đàn cò đánh nhịp bay vào bay ra..
Đứng canh trời đất bao la
Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơi
1967
Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, Nxb Văn hoá dân tộc, 1999

Nội dung và cảm nhận bài thơ Cây Dừa
Bài thơ miêu tả cây dừa giống như con người luôn gắn bó với đất trời và thiên nhiên. Qua việc miêu tả cây dừa, tác giả Trần Đăng Khoa ca ngợi vẻ đẹp nên thơ, đáng yêu của vườn quê, của thiên nhiên, của con người Việt Nam. Dừa là hình ảnh hết sức quen thuộc đối với mọi người, bởi trên đất nước Việt Nam, đi tới miền quê nào, ta cũng có thể mặc sức ngắm nhìn những rặng dừa thẳng tắp, cao vút. Một hình ảnh quen thuộc đến là vậy, nhưng khi vào thơ Khoa, cây dừa lại hiện lên hết sức mới mẻ, độc đáo, ngỗ nghĩnh và thân thương làm sao. Để có được điều đó, Trần Đăng Khoa đã quan sát cảnh vật bằng cả tấm lòng thiết tha, chân thành.
Với tình yêu thiên nhiên và khả năng quan sát tỉ mỉ, tinh tế, Trần Đăng Khoa đã miêu tả cây dừa một cách sinh động với tất cả các bộ phận vốn có của nó.
Hình ảnh những rặng dừa che chở, bao bọc, mang lại sự yên bình cho làng quê yêu dấu đã trở thành hình ảnh quen thuộc trong văn học nói riêng và trong đời sống của người dân Việt Nam nói chung. Và hình ảnh đó lại một lần nữa được khắc sâu qua ngòi bút của một nhà thơ nhỏ tuổi, nhưng lại mang một tình yêu lớn với quê hương với thiên nhiên – nhà thơ Trần Đăng Khoa.
Bài thơ "Cây dừa" được trần Đăng Khoa viết khi anh còn là một cậu bé, nhưng những gì tác giả nhỏ tuổi này gửi gắm qua hình ảnh cây dừa lại là sự đúc kết của một con người không chỉ có tình yêu thiên nhiên, quê hương tha thiết mà còn chứa đựng sự hiểu biết sâu sắc về văn hóa, về tính cách của con người Việt Nam. Qua ngòi bút của Khoa, cây dừa trở thành hiện thân của con người Việt Nam với đầy đủ những phẩm chất tốt đẹp: nhân hậu, thân thiện, thích kết giao bè bạn; lam lũ, chịu thương, chịu khó; có tình yêu quê hương đất nước nồng nàn, luôn hiên ngang và dũng cảm...Đồng thời, bài thơ cũng là một minh chứng cho năng lực quan sát hết sức nhạy bén, tinh tế, đặc biệt là khả năng cảm nhận thiên nhiên bằng mọi giác quan, bằng sự mở rộng của tâm hồn và trí tưởng tượng phong phú, độc đáo.
Ý nghĩa bài thơ cây dừa
Bài thơ "Cây dừa" của Trần Đăng Khoa mang nhiều ý nghĩa sâu sắc, vừa giản dị, vừa gắn bó mật thiết với đời sống quê hương:
Ca ngợi vẻ đẹp của cây dừa – biểu tượng của làng quê Việt Nam
Qua trí tưởng tượng phong phú và những so sánh độc đáo, cây dừa hiện lên thật sinh động: lá dừa như cánh tay dang rộng, quả dừa như đàn lợn con, tàu dừa như chiếc lược chải mây... Hình ảnh ấy vừa hồn nhiên, vừa gần gũi, gợi ra bức tranh quê mộc mạc mà giàu sức sống.
Khẳng định vai trò, giá trị của cây dừa trong cuộc sống
Cây dừa không chỉ đẹp mà còn mang lại nhiều lợi ích – nước ngọt, rượu dừa, bóng mát, tiếng lá rì rào xua tan oi ả. Tác giả như muốn nhắc nhở ta biết ơn những món quà thiên nhiên ban tặng.
Biểu tượng cho sức sống bền bỉ, hiên ngang
Dừa đứng thẳng giữa đất trời, hiên ngang trước nắng mưa, "đứng canh trời đất bao la" mà vẫn đủng đỉnh, thư thái. Điều đó gợi liên tưởng đến con người Việt Nam – dẻo dai, kiên cường, gắn bó với quê hương mà vẫn lạc quan, yêu đời.
Gửi gắm tình yêu thiên nhiên, tình yêu quê hương
Bằng giọng thơ hồn nhiên, trong sáng, Trần Đăng Khoa đã biến cây dừa bình dị thành một người bạn thân thiết, gần gũi với tuổi thơ, qua đó khơi dậy trong lòng người đọc tình yêu và sự gắn bó với thiên nhiên, với làng quê đất nước.
Tóm lại, "Cây dừa" không chỉ là một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, mà còn là lời ca ngợi sức sống, sự bền bỉ và vẻ đẹp bình dị của quê hương Việt Nam.
Last edited by a moderator: