1 người đang xem
Bài viết: 765 Tìm chủ đề
457 72
Cầu Vòng

Sáng tác và Thể hiện: Linh Cáo

"Cầu Vồng" của Linh Cáo là một bản nhạc đầy cảm xúc, nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, đưa người nghe vào hành trình trưởng thành của mỗi con người qua từng giai đoạn của cuộc đời.

Những đoạn lời được viết như một câu chuyện, mỗi cột mốc tuổi tác lại mang một gam màu khác nhau: Màu xanh tươi trẻ của tuổi mười sáu, màu hồng của tình yêu đầu, màu tím của nỗi buồn chia ly, rồi màu cam rực rỡ của những ngày trưởng thành.

Sự thay đổi màu sắc ấy không chỉ thể hiện sự lớn lên về tuổi tác mà còn là những trải nghiệm, những vấp ngã, những lần đau đớn rồi lại tự mình tái sinh. Đó là một cách ẩn dụ đầy tinh tế, khiến ta cảm nhận được rõ ràng từng bước đi trên hành trình cuộc đời.


Điểm đặc biệt của bài hát là sự chuyển đổi giữa hai nhân vật – "Em" và "Anh". Nếu như nửa đầu là câu chuyện của một cô gái với những khát khao và trưởng thành qua từng năm tháng, thì nửa sau là góc nhìn của một chàng trai, cũng đi qua những nốt thăng trầm, những vấp ngã và rồi chợt nhận ra ý nghĩa của tình yêu, của sự gắn bó.

"Cầu Vồng" là một bài hát nhẹ nhàng nhưng thấm thía, như một tách trà ấm áp trong buổi chiều mưa, gợi nhắc ta về những tháng ngày đã qua và những điều tốt đẹp đang chờ phía trước.



Lời bài hát:

Em, từ khi bé đã ước mơ

Rằng mình có một đôi cánh

Bay lướt trên cầu vồng.

Và hình như em

Gần hai cái đôi mươi

Hóa ra em lại đang sống

Cuộc đời đó như cầu vồng.

Tươi mát trong veo màu xanh của bầu trời

Tuổi học trò em hồn nhiên là hồi năm em mười sáu

Mười tám em yêu tình yêu đầu màu hồng

Giận hờn rồi khóc thật to sang màu tím khi hai mươi.

Hai mốt, hai hai tự do giữa cuộc đời

Từ ngày em lớn dần lên một màu cam rực rỡ

Đỏ thắm môi xinh đôi mắt lắm đa tình

Lụa là chân đi gót cao và kể từ đó em ba mươi.

Và rồi em nhận ra

Năm tháng cho em điệu đà

Chậm lại để bước thật xa

Bình yên tại chốn giao thoa nấu trà

Có những lúc tự mình vượt qua vẫn vui

Có ngã vực sâu thì em vẫn luôn yêu đời

Tan vỡ chỉ để làm em tái sinh và em vẫn cứ xây đời.

Chân bước qua muôn dặm đau

Tay hứng bao nhiêu giọt sầu

Em vẫn cứ luôn khát yêu yêu như lần đầu.

* * *

Anh, từ khi bé đã ước mơ

Rằng mình có một đôi cánh

Bay lướt trên cầu vồng.

Và hình như anh

Hơn hai cái đôi mươi

Rồi đến lúc anh nhận ra

Cuộc đời đó như cầu vồng.

Hai bốn anh yêu tình yêu đầy khờ dại

Lần đầu anh biết là say để quên một ai thật khó

Hoài bão trong tim vùng vẫy giữa cuộc đời

Thành bại để lớn dần lên vì một khao khát khi ba mươi.

Ba bốn, ba lăm ngày đêm vẫn một mình

Chuyện tình yêu thiếu đèn xanh có được gì cùng chênh vênh

Lần nữa anh tin cuộc sống sẽ vẹn toàn

Ngày mà ta thấy nhau chiều vàng có bóng nắng nghiêng nghiêng.

Và rồi anh nhận ra

Năm tháng cho anh mặn mà

Chậm lại để bước cùng em

Bờ vai mạnh mẽ đôi mắt tin cha

Có những lúc tự mình vượt qua vẫn vui

Có ngã vực sâu thì anh vẫn luôn yêu đời

Tan vỡ chỉ để làm anh tái sinh và anh vẫn cứ xây đời.

Chân bước qua muôn dặm đau

Tay hứng bao nhiêu giọt sầu

Anh vẫn cứ luôn khát yêu yêu như lần đầu.

Vậy là khi ta đã đi qua những vệt mốc khó khăn

Những bài học quý giá

Trời sẽ đưa ta đến bên nhau

Đi sẻ chia với nhau hai phần ba cuộc đời

Thời thanh xuân ta sống vô tư yêu tự do đến đâu

Cũng cần một nơi dừng chân

Điều may mắn lớn nhất trong đời là gặp một người ở nơi

Nơi mà ta thuộc về.

Gặp một người ở nơi, nơi mà ta thuộc về.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back