Truyện ngắn: Cậu Bé Tật Nguyền Tác giả: Vô Danh Thể loại: Truyện ngắn Trên triền núi Avelia, nơi mà đám mây trôi qua như những tấm vải mỏng và những tán cây xanh mướt mở ra như những bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, nằm một ngôi làng nhỏ tên là Thị Trấn Mặt Trời. Trong một ngôi nhà gỗ mộc nằm sâu trong khe núi, có một gia đình gồm ba người: Bố mẹ và đứa con trai út tên là An. Gia đình nhỏ này sống một cuộc sống đơn giản nhưng hạnh phúc. Bố, một người làm nông, mỗi ngày ra đồng làm việc với cánh tay mạnh mẽ và tình yêu thương dành cho đất đai. Mẹ, một người phụ nữ hiền hậu và mạnh mẽ, luôn lo lắng và chăm sóc cho gia đình một cách ân cần. Còn An, đứa con trai út, là tia sáng và niềm hy vọng của cả nhà. Tuy An sinh ra với một khuyết tật ở chân, khiến cho việc đi lại của cậu trở nên khó khăn và vất vả, nhưng điều này không làm mất đi nụ cười và tinh thần lạc quan của An. Dù phải vật lộn với những thử thách mà cuộc sống đặt ra, An vẫn luôn giữ vững niềm tin vào bản thân và ước mơ về một tương lai tươi sáng. Trong một ngày nắng đẹp, một người đàn ông lão lớn tuổi tên là ông Hiram xuất hiện tại Thị Trấn Mặt Trời. Ông Hiram không chỉ là một nhà phát minh tài ba mà còn là một người có trái tim nhân ái và hướng ngoại. Ông đến với làng để tìm kiếm những cơ hội để giúp đỡ và lan tỏa tình yêu thương. Một buổi sáng tươi đẹp, An đang ngồi ở góc nhà, nhìn ra cửa sổ với ánh mắt biết ơn nhưng cũng đầy tiếc nuối. Trong tay cậu cầm một chiếc cọ và một tấm vải, cố gắng vẽ lại hình ảnh của cánh đồng xanh mướt nơi mà cậu mong ước được thăm. Bỗng nhiên, tiếng bước chân lạch cạch vang lên từ ngoài cửa, khiến An quay đầu nhìn. Một ông lão cao tuổi, với mái tóc bạc phơ và ánh mắt sáng ngời, bước vào nhà với sự tự tin và sự thanh nhã. An nhận ra ngay ông Hiram - nhà phát minh tài ba mà cậu đã từng nghe đến trong truyền thuyết. Trái tim của An đập nhanh lên, không chỉ vì sự kính trọng mà còn vì hy vọng rằng ông có thể giúp cậu hiện thực hóa ước mơ của mình. An: "Xin chào, ông Hiram. Tôi là An, một cậu bé đến từ Thị Trấn Mặt Trời. Rất vui được gặp ông." Hiram cười: "Xin chào, An. Tôi đã nghe nhiều về cậu. Vậy cậu muốn gặp tôi vì lí do gì?" An: "Tôi muốn gặp ông vì tôi có một ước mơ, ông Hiram. Một ước mơ về việc khám phá thế giới bên ngoài, nhưng tôi không thể làm được vì.. tật nguyền ở chân của mình." Hiram: "Tôi hiểu, An. Nhưng đừng để tật nguyền đó làm cho cậu mất đi niềm tin vào bản thân. Mọi thứ đều có thể thay đổi, nếu ta có đủ lòng quyết tâm và sự kiên nhẫn." An nhìn vào đôi mắt sáng ngời của Hiram, cảm thấy hy vọng vàng ươm trong lòng. An: "Vậy, ông có thể giúp tôi?" Hiram: "Tất nhiên, An. Hãy để tôi tìm cách giúp cậu." Và từ đó, An và Hiram bắt đầu một cuộc hành trình đầy hứa hẹn, nơi mà sự sáng tạo và lòng nhân ái của Hiram hướng dẫn An vượt qua mọi trở ngại và đi đến những nơi mà cậu từng mơ ước. Đó không chỉ là một cuộc gặp gỡ giữa một nhà phát minh và một cậu bé, mà còn là một cuộc gặp gỡ giữa hai trái tim đầy hi vọng và tình yêu thương. An đã gặp ông Hiram trong một buổi triển lãm tại làng, và từ lúc đó, cuộc sống của cậu đã thay đổi mãi mãi. Ông Hiram đã phát minh và tặng cho cậu bé An một chiếc chân giả hiện đại mà còn truyền cho cậu những bài học quý giá về sự kiên nhẫn, lòng can đảm và sự kiên trì. Nhờ sự giúp đỡ của ông Hiram, An đã có thể đi lại tự do hơn và khám phá thế giới xung quanh mình. Cậu bắt đầu một cuộc hành trình đầy mạo hiểm và thú vị, từ những ngọn đồi xanh mướt của quê hương đến những thị trấn sôi động của các vùng đất xa lạ. Trong hành trình của mình, An đã gặp được Mira, một cô gái trẻ xinh đẹp và nghị lực, đang đi trên cùng một con đường tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống. Mira không chỉ là người bạn đồng hành đáng tin cậy mà còn là nguồn động viên và sự khích lệ lớn lao cho An. Hai người trẻ đã cùng nhau trải qua nhiều cuộc phiêu lưu, từ việc leo núi và khám phá hang động đến việc tham gia vào những hoạt động cộng đồng và giúp đỡ những người khó khăn. Những trải nghiệm này không chỉ làm cho An và Mira gắn bó hơn mà còn làm cho họ hiểu rõ hơn về ý nghĩa thực sự của cuộc sống và tình bạn Trong một buổi hoàng hôn yên bình, An và Mira ngồi bên bờ hồ nhỏ, dưới ánh hoàng hôn đỏ rực. Bầu không khí trở nên ấm áp và lãng mạn, khi mặt trời nhấm nháp từng tia nắng cuối cùng trước khi lặn xuống đỉnh núi xa xăm. An nhìn Mira với ánh mắt đầy yêu thương, sau đó nhẹ nhàng nắm lấy tay cô. An: "Mira à, từ khi gặp em, cuộc sống của an đã trở nên tươi sáng và ý nghĩa hơn nhiều. Em là nguồn động viên và sức mạnh lớn nhất của an, và an không muốn sống thiếu em bên cạnh." Mira, với ánh mắt đầy ấm áp, ôm An thật chặt và nói: "An à, em cũng như vậy. Từ khi gặp an, cuộc sống của em đã trở nên đẹp đẽ và hạnh phúc hơn rất nhiều. An là người đã giúp em thấy được ý nghĩa thực sự của tình yêu và lòng quả cảm." An nhìn vào đôi mắt sáng ngời của Mira, cười và nói: "Em có muốn làm vợ an không?" Mira không kìm nén nổi niềm hạnh phúc, ôm An thật chặt và đáp: "Có, An à, em muốn. Em muốn chia sẻ mỗi khoảnh khắc, mỗi nụ cười và mỗi giấc mơ với an. Em muốn trải nghiệm cuộc sống này bên cạnh an, mãi mãi." An cảm thấy trái tim mình đầy hạnh phúc và biết ơn, ôm Mira thật chặt và nói: "An cũng muốn vậy, Mira ơi. An muốn làm chồng của em, để chúng ta cùng nhau xây dựng một tương lai đầy hạnh phúc và ý nghĩa." Hai người hạnh phúc ôm nhau trong vòng tay, cùng nhau chứng minh rằng tình yêu và lòng quả cảm có thể vượt qua mọi trở ngại và tạo nên một cuộc sống đẹp đẽ và ý nghĩa. Ngày cưới của An và Mira không chỉ là một ngày trọng đại trong cuộc đời họ mà còn là một ngày trọng đại cho gia đình nhỏ của An. Bố và mẹ An, với trái tim hạnh phúc, đứng bên cạnh con trai trong ngày hạnh phúc nhất của cậu. Họ nhìn thấy An, người con trai mà họ yêu thương và nuôi dưỡng từ nhỏ, bước vào gia đình mới với Mira, người phụ nữ mà An yêu thương và kính trọng. Và trong khoảnh khắc ấm áp đó, gia đình nhỏ của An trở nên trọn vẹn và hạnh phúc, với tình yêu và sự hiểu biết vô hạn. An và Mira biết rằng họ có một ngôi nhà và một gia đình đẹp đẽ để trở về, nơi mọi khoảnh khắc của cuộc sống được chia sẻ và tận hưởng cùng nhau. HẾT - Cảm ơn các bạn đã đọc truyện