Bé thích làm ảo thuật Một lần xem ti vi Thấy chiếu trò ảo thuật Bé chăm chú theo dõi Ôi sao mà tài thế! Bé gọi: "Mẹ ơi mẹ! Con thích làm ảo thuật Giống như là chú ấy" Mẹ bảo: "Lớn lên đã! Đến khi nào bé lớn Thì sẽ làm được thôi!" Thành Đô
Quạ uống nước Một hôm trời nắng to Thấy trong người khát nước Quạ liền bay đi tìm Bỗng nó thấy từ xa Một cái bình thủy tinh Đựng nước ở trong đó. * * * Nhưng cổ bình thì cao Mà cái mỏ thì ngắn Làm sao mà uống được? Quạ bèn nghĩ mọi cách Để lấy được nước uống. * * * Nhìn quanh thấy có sỏi Quạ liền lấy cái mỏ Gắp từng hòn sỏi một Và cho vào trong bình. * * * Thấy nước ở trong bình Cứ dần dâng lên cao Dâng lên tới miệng bình Cuối cùng thì chú Quạ Đã uống nước được rồi. Thành Đô
Đêm trăng Đêm trăng soi bóng nước mặt hồ Nhìn đàn cá lội bơi quanh mặt hồ Nhìn lên trông thấy chú Cuội già Đang rọi theo người ở trần gian Hỡi, Cuội ơi Cuội! Xuống đây chơi cùng em! Ở trên trần gian này bao cảnh đẹp nên thơ. Hay là Cuội thích chị Hằng Nga Mà sao Cuội chẳng về nơi trên trần. Thành Đô
Hươu cao cổ Ta là con hươu Mọi người gọi ta Là hươu cao cổ Vì cổ ta cao Chân ta quá cao Toàn thân có đốm Như sao của trời. * * * Cổ ta quá cao Mọi vật xung quanh Thú rừng hung dữ Ta đều biết tuốt Ta hái lộc non Ăn rất ngon lành. * * * Ta rất tự hào Vì cổ ta cao Đố ai cao bằng Cao như ta đây. Thành Đô
Con chim nhỏ tội nghiệp Ở trên trời có mây Dưới mặt đất có gì? Mà cây lại tươi tốt Ở trên cây có gì? Có con chim sâu nhỏ Bỗng chú nhìn thấy mồi Chỉ một hạt thóc thôi Liền sà xuống đớp luôn Nào ngờ bị mắc lưới Và bị nhốt vào lồng Lòng day dứt nghĩ suy: "Diều Hâu săn bắt mồi Ở trong khu rừng kia Chẳng ai trừng phạt nó Ôi, thật là bất công! Chỉ vì một hạt thóc Suốt đời sống lao tù". Thành Đô
Giọt sương trên mắt bé Ánh sáng ban mai Khi có mặt trời Chiếu xuống mặt đất Hàng ngàn tia nắng Gà trống gáy vang Đánh thức bình minh Ô kìa, Bé yêu! Khóc nhè đó ư? À ra là thế! Vì sương long lanh Còn trên mắt bé! Thành Đô
Chim én qua đông Thời tiết cuối mùa thu Trời bắt đầu se lạnh Có một con chim én Còn luyến tiếc phương Bắc Chẳng chịu đi phương Nam. * * * Rồi nó phải quyết định Sáng ngày mai khởi hành Nhưng buổi sáng tỉnh dậy Thấy bên ngoài bầu trời Tuyết đang rơi dày đặc. * * * Rồi chim én bay đi Giữa những trận mưa tuyết Nên đôi cánh bị ướt Và không cất cánh được Thế rồi đành phải chịu Chung sống với cái rét. * * * Nhưng chú thật may thay Chú rớt xuống đống rơm Làm cho chú ấm áp Sáng mai trời ấm áp Chim én rủ lông ướt Hong cho thật khô ráo. * * * Rồi chú tiếp tục bay Về phương Nam tránh rét. Thành Đô