Xin chào, bạn được Đức Cao mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
Bài viết: 63 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land Of Oblivion, chắc cũng không cần giới thiệu gì nhiều nữa. Như lời đã hứa, sau khi đọc xong Truyện Ngắn - Tôi Không Thích Anh Nhưng Tôi Thích Cảm Giác Khi Anh Nhìn Tôi - Tiếu Mộ Thiện, mình có một số cảm nhận muốn gửi tới Thiện~

Về nội dung: Mình ban đầu khá hứng thú với tên truyện của bạn nên vô tình "lọt hố" thử xem. Và kết quả là.. lỡ theo suốt đến hết câu truyện. Mỗi chương là mỗi tình tiết, mỗi phân cảnh khác nhau, tuy tình huống không được đẩy lên cao trào nhưng bản thân mình vẫn rất thích cốt truyện nhẹ nhàng, đáng yêu như vậy. Không nói đến mô típ lỗi thời hay tâng bốc nữ 9 quá, mà vẫn thấy được đâu đó sự gần gũi, kết nối giữa nhân vật này. Còn nam 9 của bạn, khỏi phải bàn cãi nữa, đúng chuẩn tiêu chuẩn chồng tương lai của bao cô gái. Phải công nhận nam 9 mưu mô, nham hiểm ghê. Cơ mà mình lại thích: 3. Chứng kiến quá trình theo đuổi của chàng trai ấy và mối tình đẹp có hồi kết, mình chỉ biết chúc phúc cho ai đó^^. Cũng cảm ơn thời thanh xuân đó, đã từng có người yêu bạn nhiều như vậy. Đồng thời qua câu chuyện, mình cũng rút ra được bài học: Không phải bao giờ người ta cũng đều nhìn bạn qua vẻ hào nhoáng bên ngoài cả, mà muốn nắm bắt được trái tim của người đó, lại nằm ở tâm hồn và tính cách của bạn!

Cách xây dựng hình tượng đối lập cũng góp phần tạo nên được sự thành công cho tác phẩm.

Câu chuyện của bạn đẹp lắm (vậy mới gọi là thanh xuân chứ), làm mình cũng có chút niềm tin vào tình yêu tuổi này (*suỵt* mình chưa có mối tình bắt vai nào nè: "<)

Về hình thức: Trình bày dễ nhìn, câu từ giản dị, dễ hiểu, đúng kiểu văn tự sự, cũng làm rõ được diễn biến tâm trạng của nhân vật, nhất là nữ 9, cách hành văn cũng ok. Chỉ có xíu xíu lỗi sai ở chương cuối thôi nè.

- Không lại đếm tiếp cho em mà còn ở đó cười hả. Thấy ghét. Bộ anh không thích tiền hả? -> thêm từ nha

Tôi có cố gắng đông đếm như thế nào thì cũng sẽ không bao giờ đếm hết được.

Nhưng nói gì thì nói vậy thôi, cho dù trong lòng cảm động dữ lắm nhưng cho đến bây giờ . Tôi cũng chưa bao giờ nói thích hay yêu anh hết đó.

- > Bỏ dấu chấm viết liền luôn nhé!

P/S: Đọc xong mà chỉ biết ngưỡng mộ, ghen tị với ai đó quá! ^^ Câu chuyện đẹp và dễ thương lắm nè

Đây đây mình đã đến với bạn đây. Bạn biết sao không vì mỗi lần có người cho mình nhận xét là mình mừng dữ lắm. Cho nên sau đó mình cũng không ngại mà viết cảm ơn lại một đống luôn. Cũng không biết người ta có khoái không nữa nhưng thôi kệ chơi tới luôn.. Kaka.

Đầu tiên mình xin thật lòng cảm ơn bạn đã có nhận xét mà toàn là khen mình không hé. Iu thương dữ lắm luôn à nhe.

Thứ hai mình xin cảm ơn bạn đã đọc và ủng hộ mình hết bộ truyện lại còn cho nhận xét nữa. Cái này thật sự là một động lực rất lớn đối với mình luôn. Cảm ơn, cảm ơn rất nhiều nè.

Thứ ba mình lại cảm ơn tiếp cái vụ bạn đã có lời khen đến văn phong của mình. Vì đây là câu chuyện thật nên có sao viết vậy người ơi. Bởi vậy cũng không thể có mấy tình tiết cao trào giống phim được. Thật ra lúc đầu mình tính sửa sang lại một tí cho nó hấp dẫn hơn nhưng nghĩ lại, thôi thì cứ giữ nguyên bản gốc cho nó có thêm phần chân thật. Cho nên cuối cùng mình đã để cho con mình y như lúc mới sinh vậy đó.. hihi.

Thứ tư mình cũng xin cảm ơn bạn đã có lời chúc tới mình nhe. Thật ra lúc đầu khi mới biết" người ta "mình có bao giờ nghĩ sẽ có ngày tụi mình nên duyên đâu. Tại người ta thì sáng quá còn mình thì tối om à. Cho nên cũng sợ chúng mình chỉ là thoáng quá thôi. Ai ngờ cuối cùng lại đi đến hạnh phúc. Mà mới nửa đường à chưa nói trước được bạn ơi.. Kaka.

Với lại bạn biết không mình cũng muốn mượn câu chuyện này của mình để cho tất cả mọi người cùng tin vào câu nói" vẻ ngoài không quan trọng, quan trọng là tâm hồn và tích cách bên trong". Thật sự khi nghe anh nói anh yêu thích mình vì cái tính thẳng như ruột ngựa lại còn hung dữ, hồn nhiên của mình thì thật sự mình rất là vui luôn. Nếu sau này mà bạn cũng gặp được người nói thích bạn như vậy thì xin bạn hãy nghĩ ngay đến cái tổ ấm bên người đó đi nhé.. Keke.

Không lừa bạn đâu, chỉ khi người ta yêu thích cái tính cách của bạn thì cho dù có bao nhiêu người muốn thay thế vị trí của bạn trong lòng người ta, họ cũng sẽ không bao giờ làm được đâu. Giống như mình nè.. hihi. Nhưng cái làm mình cảm động nhất ở anh nhà mình là cái tình yêu tự do mà anh dành cho mình đó. Và đến giờ anh vẫn còn đối với mình như vậy. Chưa bao giờ ép buộc hay ngăn cản mình điều gì.. Nói chung giờ mình sướng lắm bạn ạ.

À mình đã sửa lại chỗ bạn góp ý luôn rồi. Tại lúc đó mình háo hức viết cho xong rồi PR nữa nên mới lầm lỗi vậy đó.. hihi. Cảm ơn bạn nhiều nhe.

Và đến đây mình xin chân thành gửi thêm một lời cảm ơn nữa đến bạn hiền iu vấu nhé. Cảm ơn bạn đã nhiệt tình ủng hộ mình. Mình biết các bạn vẫn còn đi học nên đâu có nhiều thời gian như mình. Cho nên được bạn ủng hộ như vậy thật sự mình vui quá trời luôn.

Với lại cũng chúc bạn sẽ tìm được một ý trung nhân tuyệt vời luôn nhé. Mình chắc chắn rồi sẽ có một ngày bạn và người ấy sẽ gặp nhau thôi. Mình tin chắc là vậy. À mà nói nghe nè, sau bộ truyện này mình sẽ viết thêm phần tự truyện (cũng là thật luôn). Tại mình định viết thêm ngoại truyện nữa nhưng sợ lố mười chương vì lỡ viết bên truyện ngắn rồi nên nếu có thời gian bạn ủng hộ mình với nhé.

Cuối dòng mình xin chúc bạn cũng sẽ có thêm nhiều tác phẩm hơn nữa nhé. Có gì cứ chia sẻ mình. Mình nhất định sẽ đọc, ủng hộ và đưa ra nhận xét cho bạn hé. Iu thương nhiều lắm người ơi!
 
Bài viết: 1 Tìm chủ đề
Hello Mộ Thiện!

Mình bị cái cảm giác hôm qua đọc truyện bạn thôi thúc sáng hôm nay phải giữ lời hứa cho bạn biết cảm nhận của mình. Với lại giữ lâu trong lòng sợ nó nguội mất.. hè hè

Mình thấy mọi người đã nêu góp ý cho truyện ngắn "Tôi không thích anh nhưng tôi thích cảm giác khi anh nhìn tôi" của bạn. Mọi người đã nói hết rồi và mình cũng đồng quan điểm. Nên nay mình ghé qua đây chỉ nêu cảm nhận riêng mình về câu chuyện có thật này thôi.

Mình bị cái kết hạnh phúc của mấy người làm cho cảm động suýt.. hi hi.. hơi mắc cỡ vì mình mít ướt lắm. Người ta đau khổ mình cũng buồn cũng khóc, người ta hạnh phúc vậy mà mình cũng bị cảm động suýt khóc. Ừm, túm lại truyện bạn viết cực kỳ chân thành. Lối kể chuyện chân thành, từ ngữ đơn giản cũng rất chân thành. Cái chân thành nhất muốn nói ở đây chính là tình cảm mà anh xã bạn dành cho bạn. Đúng như bạn nói, không ai có thể cho bạn được một tình cảm chân thành được như chồng bạn hiện nay. Mình bị cảm động bởi tình cảm đó. Không biết Mộ Thiện có để ý mình viết truyện là hướng nhân vật nam chính dành tình cảm cho nữ chính cũng như vậy. Mà không chỉ riêng mình, tác giả nào hoặc bất cứ ai cũng ao ước có một tình yêu như thế. Bạn rất may mắn mới tìm được một nửa như vậy. Hi vọng bạn luôn luôn hạnh phúc với tình yêu này. Cũng mong bạn dù có khó khăn trong cuộc sống thì vẫn luôn giữ gìn trân trọng nó. Vì nó rất đẹp. Sẽ đẹp hơn nữa nếu vẫn được như vậy mà đi đến cuối cùng.

Còn về khuyết điểm của truyện mình có một góp ý. Vì lý do này mà tới tối hôm qua mình mới đọc hết truyện này. Mộ Thiện biết không. Mình với vị trí là một đọc giả lười biếng thì truyện của bạn có một chút đi lang man làm người đọc hơi mất kiên nhẫn.. hì hì.. cái này mình xin lỗi vì tính mình lười tìm tòi nghiên cứu. Đối với mình, nếu truyện được rút ngắn mà vẫn đủ ý, đủ nội dung thì câu chuyện sẽ cực kỳ hấp dẫn. Mình biết bạn kể theo lối tự truyện nên lời văn như là đang nói chuyện với người nghe. Cho nên câu chữ khá dài dòng, bắt người đọc phải đọc kỹ rồi ngắt câu mới hiểu nội dung. Nhưng khi mình đã viết truyện thì tức là thiên về văn viết. Văn viết là đòi hỏi câu từ rõ ràng, hàm ý xúc tích.

Ừm.. bản thân truyện mình viết cũng có nhiều khuyết điểm nên góp ý vậy thôi chứ đa số vẫn thắng thiểu số. Truyện bạn được rất nhiều người yêu thích. Điều đó chứng minh bạn đã làm rất tốt. Chúc mừng Mộ Thiện đã hoàn thành một tác phẩm lấy được tình cảm của người đọc nhé. Thân!
 
Bài viết: 63 Tìm chủ đề
Hello Mộ Thiện!

Mình bị cái cảm giác hôm qua đọc truyện bạn thôi thúc sáng hôm nay phải giữ lời hứa cho bạn biết cảm nhận của mình. Với lại giữ lâu trong lòng sợ nó nguội mất.. hè hè

Mình thấy mọi người đã nêu góp ý cho truyện ngắn "Tôi không thích anh nhưng tôi thích cảm giác khi anh nhìn tôi" của bạn. Mọi người đã nói hết rồi và mình cũng đồng quan điểm. Nên nay mình ghé qua đây chỉ nêu cảm nhận riêng mình về câu chuyện có thật này thôi.

Mình bị cái kết hạnh phúc của mấy người làm cho cảm động suýt.. hi hi.. hơi mắc cỡ vì mình mít ướt lắm. Người ta đau khổ mình cũng buồn cũng khóc, người ta hạnh phúc vậy mà mình cũng bị cảm động suýt khóc. Ừm, túm lại truyện bạn viết cực kỳ chân thành. Lối kể chuyện chân thành, từ ngữ đơn giản cũng rất chân thành. Cái chân thành nhất muốn nói ở đây chính là tình cảm mà anh xã bạn dành cho bạn. Đúng như bạn nói, không ai có thể cho bạn được một tình cảm chân thành được như chồng bạn hiện nay. Mình bị cảm động bởi tình cảm đó. Không biết Mộ Thiện có để ý mình viết truyện là hướng nhân vật nam chính dành tình cảm cho nữ chính cũng như vậy. Mà không chỉ riêng mình, tác giả nào hoặc bất cứ ai cũng ao ước có một tình yêu như thế. Bạn rất may mắn mới tìm được một nửa như vậy. Hi vọng bạn luôn luôn hạnh phúc với tình yêu này. Cũng mong bạn dù có khó khăn trong cuộc sống thì vẫn luôn giữ gìn trân trọng nó. Vì nó rất đẹp. Sẽ đẹp hơn nữa nếu vẫn được như vậy mà đi đến cuối cùng.

Còn về khuyết điểm của truyện mình có một góp ý. Vì lý do này mà tới tối hôm qua mình mới đọc hết truyện này. Mộ Thiện biết không. Mình với vị trí là một đọc giả lười biếng thì truyện của bạn có một chút đi lang man làm người đọc hơi mất kiên nhẫn.. hì hì.. cái này mình xin lỗi vì tính mình lười tìm tòi nghiên cứu. Đối với mình, nếu truyện được rút ngắn mà vẫn đủ ý, đủ nội dung thì câu chuyện sẽ cực kỳ hấp dẫn. Mình biết bạn kể theo lối tự truyện nên lời văn như là đang nói chuyện với người nghe. Cho nên câu chữ khá dài dòng, bắt người đọc phải đọc kỹ rồi ngắt câu mới hiểu nội dung. Nhưng khi mình đã viết truyện thì tức là thiên về văn viết. Văn viết là đòi hỏi câu từ rõ ràng, hàm ý xúc tích.

Ừm.. bản thân truyện mình viết cũng có nhiều khuyết điểm nên góp ý vậy thôi chứ đa số vẫn thắng thiểu số. Truyện bạn được rất nhiều người yêu thích. Điều đó chứng minh bạn đã làm rất tốt. Chúc mừng Mộ Thiện đã hoàn thành một tác phẩm lấy được tình cảm của người đọc nhé. Thân!

Ôi cảm ơn Mạc Đăng iu vấu đã dành lời khen ngợi hết sức nhiệt tình cho mình nhe.

Thật lòng mình cũng rất muốn câu chuyện này sẽ đi đến cuối cùng lắm nhưng sợ một trong hai đứa thay lòng thôi.. Giỡn thôi.. Kaka. Nói thật thì giờ hạnh phúc lắm người ơi. Một người đàn ông như vậy một khi đã yêu bạn rồi thì rất chung thủy luôn nhe.. hihi.

Mà mình cũng tự nhận thấy bộ truyện này còn có nhiều chỗ chưa hoàn thiện lắm nhưng thôi kệ dù gì nó cũng đã bị mình đưa lên sàn niêm yết mất tiu rồi cho nên đâu thể cứu vãn nỗi nữa đâu.. hehe. Tại lúc đó nghĩ sao viết vậy cho nên bị vấp nhiều chỗ lắm với lại mình cũng đã rút ngắn khá nhiều đó tại sợ lố chương nhưng dù sao mình rất là cảm ơn Mạc Đăng đã hết lòng ủng hộ cùng chúc phúc cho mình nhé. Iu thương dữ lắm luôn nè.
 
Bài viết: 146 Tìm chủ đề
8aXrTqz.jpg


Tên tác phẩm: Gửi anh, người bạn của anh Tôi!


Tác giả:
Tiếu Mộ Thiện

Thể loại:
Tự truyện

Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Tiếu Mộ Thiện

Ngày ấy khi Tôi vừa thi xong tốt nghiệp lớp mười hai. Ước mơ của Tôi khi ấy cũng không thật sự nhiều. Chỉ là muốn tìm một công việc nào đó làm một thời gian rồi sẽ ổn định gia đình và cuộc sống cho bản thân. Thế là sau khi bàn bạc với người nhà và người yêu cuối cùng Tôi quyết định lên nhà người Dì ở tận Bình Dương để đi làm.

Nhà Dì Tôi nằm gần một khu công nghiệp may mặc của nước ngoài. Khi đó còn trẻ cũng không nghĩ nhiều. Chỉ là không còn muốn học tiếp nữa. Gia đình Tôi lúc ấy cũng không hẳn là không đủ điều kiện lo cho Tôi lên đại học nhưng tuổi trẻ mà, có nhiều chuyện khó nói lắm. Bởi vậy nhiều khi về già rồi mới thấy hối hận.

Nhưng nói gì thì nói dù sao đó cũng là quyết định của Tôi. Có đúng có sai thì cũng đã làm rồi. Cho nên cũng phải chấp nhận thôi. (mỉm cười).

Tôi nhớ lúc đó khi mới lên nhà Dì, Tôi đã rất lanh lợi, rất hoạt bát. Bởi vì đó là bản tính con người của Tôi, đã ăn mòn vào trong xương tủy Tôi rồi. Cho nên dù có đi đâu thì cũng không thay đổi được.

Thời gian đầu buồn lắm. Nỗi buồn nhớ nhà, nhớ người yêu.. Nhiều khi chỉ muốn về cho xong. Nhưng nghĩ lại, Cha Mẹ đã nuôi mình lớn đến như vậy mà chả lẽ vừa học xong là đi lấy chồng hay sao. Cho nên Tôi đã quyết định cố gắng cất giấu hết những buồn đó vào một khoảng nhỏ trong lòng và tiếp tục những tháng ngày làm lụng cũng không gọi là vất vả lắm.

Thời gian sau Tôi cũng quen dần. Người yêu Tôi lúc nào cũng rất quan tâm và lo lắng cho Tôi. Chúng Tôi dường như ngày nào cũng nói chuyện với nhau. Có khi anh ấy còn không màng đến đường xá xa xôi và công việc bề bộn mà đến thăm Tôi. Tôi rất vui vì điều đó. Thật sự.

Thời gian trôi qua trong lòng Tôi cũng đỡ buồn hơn rất nhiều và Tôi nhớ có một hôm người anh họ Tôi dẫn người bạn của anh ấy về chơi. Người bạn đó của anh Tôi nhìn tựa tựa như ảnh vậy. Cao cao, nước da ngâm ngâm và đặc biệt còn có một nụ cười rất ấm áp nữa.

Khi đó nói thật Tôi chỉ đơn thuần nghĩ anh ấy cũng như anh Tôi thôi. Tôi thề là Tôi chưa bao giờ có ý nghĩ nào khác vì thật sự trong lòng Tôi từ khi còn đi học cho đến ngày hôm nay chỉ có một người duy nhất. Một người mà thôi. Nhưng chuyện Tôi không có ý với người ta là chuyện của Tôi còn chuyện người ta có ý với Tôi hay không thì Tôi thật sự không thể nào khống chế được.

Tôi thật sự không biết người bạn đó của anh Tôi lại đem lòng yêu mến Tôi từ cái nhìn đầu tiên. Sau này qua lời của anh Tôi, Tôi mới biết thì ra cái ngày mà anh Tôi dẫn anh ấy về nhà chơi. Trong lòng của anh ấy đã cảm mến Tôi rồi. Không vì vẻ ngoài không được mấy xinh xắn của Tôi mà là vì cách nói chuyện hoạt bát, ngay thẳng của Tôi. Cho nên từ giây phút đó anh ấy đã ngỏ ý với anh Tôi là muốn được tìm hiểu Tôi.

Nhưng sau đó anh Tôi cũng nói thẳng là chuyện Tôi đã có người yêu và hơn nữa Tôi cũng không thích ai khác ngoài người yêu của Tôi đâu. Anh Tôi nói sau khi nghe vậy anh ấy chỉ cúi đầu buồn bã khẽ nói một câu "có người yêu rồi sao". Anh Tôi lúc đó cũng có khuyên anh ấy nên bỏ cuộc. Nhưng nhận lại chỉ là sự im lặng từ anh ấy mà thôi.

Sau đó những tháng ngày sau anh ấy cũng vẫn thường ghé chơi và lần nào cũng có mặt của cả gia đình Dì Tôi ở nhà hết. Tôi nhớ có một lần, hôm ấy là cuối tuần nên Tôi được nghỉ. Ngày thường đi làm cũng không có mệt mỏi cho nên cuối tuần Tôi còn nhiều sức khỏe lắm. Gia đình Dì Tôi cũng thường xuyên tổ chức ăn uống, ca hát. Trong đó cũng có anh ấy nữa.

Ngày hôm đó sau khi đã dọn dẹp xong bãi chiến trường ăn uống thì trời cũng đã chạng tối. Ban đêm cũng như ban ngày, nóng không chịu nỗi với lại xung quanh nhà Dì Tôi ban đêm muỗi nhiều ghê lắm không thua gì miền Tây quê Tôi. Cho nên Tôi định sau khi rửa chén bát phụ chị họ xong sẽ chui ngay vào phòng để tâm sự với người yêu của Tôi.

Lúc sau khi chị Tôi đã lên nhà trên quét dọn, Tôi nghe có tiếng bước chân. Khi xoay lại thì anh ấy đã đứng gần Tôi. Tôi hơi giật mình nhưng không có lên tiếng mà chỉ nhìn anh ấy vậy thôi. Tại vì sau lần nghe anh họ Tôi nói về chuyện anh ấy thích Tôi, thật sự Tôi thấy hơi ngại khi mỗi lần tiếp xúc với anh ấy. Cảm giác đó không phải là thích một người mà chỉ đơn giản là thấy không còn được tự nhiên như ngày đầu nữa.

Sau đó anh ấy cũng nhìn Tôi hồi lâu. Cả hai dường như sẽ chìm trong im lặng mãi mãi. Lúc đó Tôi thật sự rất ngại nhưng dù sao thường ngày Tôi cũng rất lanh lợi, nói cũng rất nhiều nữa. Lại nghĩ không lẽ chỉ vì chuyện đó mà Tôi trở thành người nhút nhát, rụt rè luôn hay sao. Cho nên sau một hồi im lặng Tôi cũng giả vờ mở miệng nhìn anh ấy hỏi:

- Ừm.. anh họ em đâu? Có phải là mệt quá ngủ luôn rồi hay không?

Lúc đó thật lòng Tôi cũng không biết nói gì cho phải nữa. Từ ngày biết anh ấy có ý thích Tôi, dường như lúc nào gặp mặt Tôi cũng thấy mất tự nhiên cho nên chỉ biết lãng tránh đi chỗ khác. Không phải là Tôi sợ chỉ là nếu như anh ấy mở miệng nói thẳng với Tôi. Thì với một đứa con gái tính thẳng như ruột ngựa như Tôi. Tôi sẽ chẳng ngại gì mà từ chối. Vì thật lòng Tôi không có cảm giác thích anh ấy.

Nhưng cho đến hôm đó anh ấy cũng không có mở miệng nói câu nào về chuyện thích Tôi. Nên chẳng lẽ Tôi lại chủ động mở miệng từ chối trong khi anh ấy thì chỉ nói với mỗi anh họ Tôi hay sao. Nếu có bạn nào từng lâm vào tình trạng như Tôi thì sẽ hiểu. Thật sự không dễ chịu chút nào.

Nhưng dường như lúc đó anh ấy cũng đã có quyết định về chuyện này. Lúc nghe Tôi nói xong, Tôi thấy anh nhìn Tôi lâu lắm, sau đó mới mở miệng:

- Anh có chuyện này muốn nói với em.

Lúc nghe anh ấy nói vậy. Tôi hơi giật mình một chút. Nhưng rất nhanh Tôi đã trở lại bình thường. Tôi biết lúc đó anh ấy định nói gì và Tôi phải nói gì tiếp theo. Tôi đưa mắt nhìn anh, ánh mắt anh lúc đó rất ấm áp, dịu dàng lại còn có chút khao khát. Nhưng thú thật khi nhìn vào ánh mắt đó của anh ấy trong đầu Tôi chỉ nhớ đến gương mặt của người yêu Tôi mà thôi. Đó là sự thật.

Và đúng như Tôi nghĩ sau đó anh ấy nói anh đã cảm mến Tôi từ ngày chúng tôi gặp nhau. Tình cảm đó còn càng ngày càng lớn. Tuy anh họ Tôi có nói cho anh ấy biết chuyện Tôi đã có bạn trai nhưng trong lòng anh ấy vẫn không thể nào xóa bỏ được hình ảnh của Tôi ra khỏi tâm trí anh ấy. Anh nói anh đã vì chuyện này mà suy nghĩ, mà buồn rất nhiều. Cứ mỗi lần được nhìn thấy Tôi là anh cảm thấy rất vui. Cho nên dù biết là không thể nhưng anh cũng muốn nói một lần cho thỏa lòng.

Tôi nghe rồi, Tôi cũng hiểu rồi nhưng xin lỗi anh. Tôi chỉ nói được ba từ đó. Tôi nhìn anh. Anh nhìn Tôi. Chúng tôi nhìn nhau. Dường như cả hai đều hiểu. Chúng tôi là không thể. Tôi còn nói thêm, tuy tuổi Tôi cũng chưa thật sự chính chắn hay trưởng thành nhưng trong chuyện tình cảm Tôi rõ ràng lắm. Tôi đã có người Tôi yêu và người đó cũng rất yêu Tôi. Cho nên câu cuối cùng Tôi nói với anh ấy là cầu chúc anh sau này sẽ tìm được một người thật lòng yêu anh. Còn Tôi chỉ là cảm giác thoáng qua nhất thời mà thôi. Xin anh hãy hiểu.

Tôi biết lúc đó Tôi nói vậy sẽ là rất phủ phàng, rất nhẫn tâm nhưng xin các bạn hãy hiểu cho Tôi. Tình yêu thì không thể ép buộc. Và nó chỉ có tồn tại khi chỉ có hai người mà thôi. Tôi thà nói ra một lần còn hơn là day dứt cả đời. Tôi chỉ hy vọng anh ấy sẽ tìm được đúng một nửa kia của mình và người ấy chắc chắn không phải là Tôi. Nếu lúc đó Tôi không thẳng thắn từ chối thì có phải Tôi sẽ rất có lỗi với người yêu Tôi hay không. Chưa kể thật lòng Tôi chỉ xem anh ấy là một người anh của mình. Không hơn không kém. Với lại nếu lúc đó anh ấy nhận được sự đồng cảm từ Tôi thì thật sự anh ấy chỉ nhận được tình yêu của một con người phản bội mà thôi. Và điều ấy còn tổn thương hơn sự phủ phàng từ chối của Tôi rất nhiều.

Sau đó và những lần sau đó nữa Tôi thấy anh ấy vẫn còn buồn mỗi khi anh ấy đến nhà Dì Tôi chơi. Anh Tôi nói có lẽ anh ấy vẫn chưa dứt bỏ được hình ảnh của Tôi trong lòng anh ấy. Dù anh Tôi có khuyên thế nào, dường như anh ấy vẫn không thể buông bỏ được sự cảm mến với Tôi lúc ấy.

Có lần người yêu Tôi lên thăm cũng có gặp mặt anh ấy. Người yêu Tôi là người khá tinh ý nên cho dù Tôi không nói, anh cũng nhận ra sự việc. Không phải Tôi muốn giấu người yêu Tôi chuyện này nhưng Tôi chỉ không muốn khi chúng Tôi không có ở gần bên nhau. Giữa chúng tôi sẽ có những sự ngờ vực, hay nghi ngờ không cần thiết. Cho nên cuối cùng Tôi đã lựa chọn cách im lặng.

Sau đó qua gần một năm ở nhà Dì, cuối cùng Tôi quyết định quay về quê mà mục đích là lấy chồng. Lập gia đình, cùng người Tôi yêu tạo dựng tổ ấm hạnh phúc.

Ngày đám cưới Tôi thật sự vui lắm. Niềm hạnh phúc đó không gì sánh bằng. Đó là ngày mà cả đời này Tôi cũng sẽ không bao giờ quên. Người yêu Tôi à không chồng Tôi lúc đó vui ra mặt luôn. Anh lúc nào cũng nở nụ cười rất tươi. Ánh mắt anh nhìn Tôi ấm áp lắm, hạnh phúc lắm. Và lúc đó, cũng rất lâu về sau đó Tôi cũng không còn nhớ đến người bạn của anh Tôi nữa.. Rồi cho đến một ngày.

Hôm ấy chúng tôi có dịp cùng Ba Má lên nhà người Dì mà lúc trước Tôi ở lại đi làm, để dự đám cưới của chị họ Tôi. Lúc đó vợ chồng tôi ai nhìn vào cũng đều ngưỡng mộ. Họ nói chúng tôi nhìn thật xứng đôi. Miệng Tôi lúc đó chỉ cười cười nhưng trong lòng Tôi tự hiểu, làm gì có chuyện đó chứ.

Rồi ngày cưới diễn ra. Chúng tôi vui vẻ chúc mừng chị họ Tôi và chồng chị ấy. Họ thật sự rất xứng đôi. Đó là lời thật lòng. Nhưng khi nhìn qua anh họ Tôi. Nhìn đến hết bạn bè của ảnh. Tôi chợt nhận ra và cũng như chợt nhớ ra về người bạn của anh Tôi năm xưa đã nói thích Tôi. Tôi không nhìn thấy ảnh đâu cả. Gương mặt đó Tôi hẳn đã quên nhưng nụ cười ấy thì Tôi vẫn còn nhớ mang máng.

Lúc sau khi tiệc gần tàn, Tôi mới bàng hoàng nhận được câu trả lời của anh Tôi. Người bạn đó của ảnh đã mất sau một vụ tai nạn giao thông. Nghe nói sau khi công an điều tra và xem xét cuối cùng họ đưa ra kết luận vì lúc anh ấy điều khiển xe máy đã uống rất nhiều bia rượu, nên đã mất tay lái đâm thẳng vào một chiếc Containor. Và khi ngã xuống đã tử vong tại chỗ.

Lúc nghe anh Tôi nói xong, lòng Tôi chợt chạnh lại. Không ngờ anh ấy lại ra đi sớm như vậy. Tôi nhớ anh ấy lơn hơn Tôi khoảng năm tuổi. Ở cái tuổi ấy người ta đã có gia đình đầm ấm và hạnh phúc rồi. Vậy mà anh lại bỏ tất cả mà ra đi.

Tôi buồn. Tôi đã khóc. Nỗi tiếc thương cho một người bạn, người anh. Người từng nói thích Tôi nhưng Tôi đã từ chối. Tôi có đau lòng, rất đau lòng nhưng không hối hận.

Tôi biết nếu số kiếp anh đã vậy thì cho dù có làm thế nào anh cũng sẽ không thể tránh khỏi. Chỉ cầu chúc cho anh ở nơi ấy sẽ có thật nhiều niềm vui và nếu có kiếp sau chỉ mong anh sẽ gặp được một nửa thật sự của đời mình mà thôi.

Lời cuối xin gửi đến anh, người bạn của anh Tôi!

HẾT.

Chào Mộ Thiện, mình đọc truyện này của bạn rất hay và ý nghĩ, lại còn rất cảm động nữa. Nói thật đây giống như tình cảm của bạn đặt hết vào trong này vậy, thật đáng buồn cho chàng trai ấy. Nó làm mình xúc động lắm.

Nhưng mà có chuyện này của bạn còn một số lỗi chính tả nhưng mà không đáng kể. Với lại có nhiều lỗi về chữ viết hoa, mình không biết đây là dụng ý của bạn hay do lỗi nữa. Chỉ có như vậy thôi.

Đây là chỉ là góp ý riêng của mình thôi nha. Nếu có gì sai thì xin bạn tha thứ.

Và cuối cùng, chúc bạn thành công nhé.

Thân ái!
 
Bài viết: 63 Tìm chủ đề
Chào Mộ Thiện, mình đọc truyện này của bạn rất hay và ý nghĩ, lại còn rất cảm động nữa. Nói thật đây giống như tình cảm của bạn đặt hết vào trong này vậy, thật đáng buồn cho chàng trai ấy. Nó làm mình xúc động lắm.

Nhưng mà có chuyện này của bạn còn một số lỗi chính tả nhưng mà không đáng kể. Với lại có nhiều lỗi về chữ viết hoa, mình không biết đây là dụng ý của bạn hay do lỗi nữa. Chỉ có như vậy thôi.

Đây là chỉ là góp ý riêng của mình thôi nha. Nếu có gì sai thì xin bạn tha thứ.

Và cuối cùng, chúc bạn thành công nhé.

Thân ái!

Ôi cảm ơn bạn đã dành thời gian để đọc và còn đưa ra nhận xét cho tự truyện của mình nhe. Và còn cảm ơn bạn đã có lời khen đến mình nữa.

Thật ra đây là một câu truyện có thật đó bạn ơi. Nó là ngoại truyện của bộ Truyện Ngắn - Tôi Không Thích Anh Nhưng Tôi Thích Cảm Giác Khi Anh Nhìn Tôi - Tiếu Mộ Thiện . Mình mới hoàn thành cách đây vài hôm.

Đó là một câu chuyện có thật luôn. Nhân vậy nữ chính trong truyện ngắn đó và tự truyện này cũng chính là mình luôn. Cho nên khi viết từ "Tôi" mình đã cố ý viết hoa ấy mà.

Với lại còn về phần lỗi chính tả mình biết mình còn nhiều sai sót lắm và cũng cảm ơn bạn đã nhắc nhở mình nhe. Mình sẽ cố gắng sửa chữa lại về khoảng này.. hihi.

Mình cũng xin chúc bạn có thêm nhiều tác phẩm thành công nữa nhé. Và mình sẽ tiếp tục ủng hộ bạn luôn. Lần cuối xin gửi lời cảm ơn chân thành đến bạn nhe. Thân!
 
Bài viết: 146 Tìm chủ đề
Ôi cảm ơn bạn đã dành thời gian để đọc và còn đưa ra nhận xét cho tự truyện của mình nhe. Và còn cảm ơn bạn đã có lời khen đến mình nữa.

Thật ra đây là một câu truyện có thật đó bạn ơi. Nó là ngoại truyện của bộ Truyện Ngắn - Tôi Không Thích Anh Nhưng Tôi Thích Cảm Giác Khi Anh Nhìn Tôi - Tiếu Mộ Thiện . Mình mới hoàn thành cách đây vài hôm.

Đó là một câu chuyện có thật luôn. Nhân vậy nữ chính trong truyện ngắn đó và tự truyện này cũng chính là mình luôn. Cho nên khi viết từ "Tôi" mình đã cố ý viết hoa ấy mà.

Với lại còn về phần lỗi chính tả mình biết mình còn nhiều sai sót lắm và cũng cảm ơn bạn đã nhắc nhở mình nhe. Mình sẽ cố gắng sửa chữa lại về khoảng này.. hihi.

Mình cũng xin chúc bạn có thêm nhiều tác phẩm thành công nữa nhé. Và mình sẽ tiếp tục ủng hộ bạn luôn. Lần cuối xin gửi lời cảm ơn chân thành đến bạn nhe. Thân!

Đọc hai chữ tự truyện mình đã hơi ngờ ngợ rồi, không ngờ nó thật sự là thật. Mình nghĩ vì là trải nghiệm thật nên nó mới đem đến cho mình cảm xúc khó tả lắm.

Cảm ơn vì lời chúc cũng như ủng hộ của bạn cho mình nhé. Mình sẽ cố gắng nhiều hơn nữa. Cuối cùng chân thành cảm ơn bạn rất nhiều.
 
Bài viết: 63 Tìm chủ đề
Đọc hai chữ tự truyện mình đã hơi ngờ ngợ rồi, không ngờ nó thật sự là thật. Mình nghĩ vì là trải nghiệm thật nên nó mới đem đến cho mình cảm xúc khó tả lắm.

Cảm ơn vì lời chúc cũng như ủng hộ của bạn cho mình nhé. Mình sẽ cố gắng nhiều hơn nữa. Cuối cùng chân thành cảm ơn bạn rất nhiều.

Có gì đâu nè. Ủng hộ qua lại là điều mà con dân mọt truyện như chúng ta cần làm mà.. hihi.

*qobe 12* *qobe 3*
 
Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Chào Thiện, Mình là Yêu Nhi, đã đọc qua truyện ngắn của bạn, mình không nhận xét văn phong gì gì đó vì mình không biết khoảng này, chỉ là cảm nghỉ của mình khi đọc xong thôi, cảm giác rất nhẹ nhàng, rất tự truyện, thanh xuân luôn là khoảng thời gian đẹp đẽ vô cùng, bạn có một người yêu thật tuyêt là vì bản thân bạn cũng thật tuyệt, có thể yêu từ cấp 2 lên cấp 3 rồi tiếng tới hôn nhân là một chuyện rất hiếm rồi, lại còn có thể yêu một cách lý trí như vậy, thích thật. Đọc mà có cảm giác như phát hiện ra đâu đó trong truyện của bạn lại là hình ảnh của bản thân thời thanh xuân học đường tươi đẹp.
 
Bài viết: 63 Tìm chủ đề
Chào Thiện, Mình là Yêu Nhi, đã đọc qua truyện ngắn của bạn, mình không nhận xét văn phong gì gì đó vì mình không biết khoảng này, chỉ là cảm nghỉ của mình khi đọc xong thôi, cảm giác rất nhẹ nhàng, rất tự truyện, thanh xuân luôn là khoảng thời gian đẹp đẽ vô cùng, bạn có một người yêu thật tuyêt là vì bản thân bạn cũng thật tuyệt, có thể yêu từ cấp 2 lên cấp 3 rồi tiếng tới hôn nhân là một chuyện rất hiếm rồi, lại còn có thể yêu một cách lý trí như vậy, thích thật. Đọc mà có cảm giác như phát hiện ra đâu đó trong truyện của bạn lại là hình ảnh của bản thân thời thanh xuân học đường tươi đẹp.

Hehe đa tạ nàng đã đọc hết bộ truyện của ta. Thật ra lúc đầu ta cũng không định viết bộ truyện này đâu, một phần là hơi ngại với lại ta sợ mọi người sẽ nghĩ ta có ý khoe khoang tình yêu nhà mình (mà thật sự là khoe thiệt, hehe tốt khoe xấu che mà).

Nhưng rồi cũng viết thử xem coi phản ứng của đọc giả sẽ thế nào và may mắn thay bộ truyện cũng nhận được nhiều sự ủng hộ của bạn bè gần xa. Cái này làm ta vui gần chết luôn. Làm hại lúc đầu vừa viết vừa hồi hộp không biết có nhận gạch đá gì không nữa. Bởi vì truyện sắc tác nhận gạch đá thì còn chịu được chứ mấy cái tự truyện thế này mà nhận gạch đá thì chắc "tự tử" luôn.. Kaka.

Và cũng thật lòng cảm ơn nàng đã có lời khen đến bộ truyện này của ta. Phải nói cuộc đời ta tươi đẹp lắm, ít khi gặp trắc trở, kể cả trong tình yêu và cuộc sống. Ta cũng hy vọng sẽ có nhiều người có được may mắn như ta, hy vọng nàng cũng vậy.

Gửi đến nàng, thân!
 
Bài viết: 4 Tìm chủ đề
Hi Mộ Thiện. Karine đến rồi đây. Mình nghe bạn giới thiệu bộ Truyện Ngắn - Tôi Không Thích Anh Nhưng Tôi Thích Cảm Giác Khi Anh Nhìn Tôi - Tiếu Mộ Thiện là đã lao nhanh vào đọc. Cuối cùng mình phát hiện, mình sai rồi. Tự nhiên bị tộng cho một đống thức ăn cho chó :)) . Truyện dễ thương kinh khủng khiếp!

Bỏ qua mấy cái dấu ngắt câu (chắc do bạn type nhanh quá không để ý) thì mình đi thẳng đến nội dung luôn ha. Thật sự đáng yêu dã man ấy. Mình đọc mà như trở lại thời cấp hai. Trở lại cái lúc phải học môn thể dục đáng ghét, cái lúc ăn vặt liên mồm mà không để ý đến ngoại hình và của cả những tình cảm trong sáng nữa. Bạn như đặt tình cảm của mình vào lời văn rất nhiều nha. Mộc mạc, giản dị mà tràn đầy cảm xúc. Mình đọc mà muốn "rung rinh" Theo luôn.

Người ta nói tình yêu đẹp nhất là tình yêu của tuổi học trò. Ngây ngô, hồn nhiên đến lạ lùng. Mình thích cái cách bạn đắc ý nói "số tôi nó khổ". Đúng bản chất "than thở" của tuổi học sinh chúng mình lúc trước nhá. Ngoài ra, mình thật sự không kiếm được chỗ nào để phê bình bạn cả. Bởi vì sao? Vì đây là câu chuyện của bạn, là hồi ức của bạn cho nên không có tình tiết nào dư thừa cũng không có cái gọi là văn phong không lôi cuốn gì cả. ^^

Thật sự mình mong rằng đoạn tình cảm này của bạn sẽ được giữ mãi dù là trước đây hay là về sau này đi chăng nữa. Bởi vì trên thế giới có hàng tỉ người này, thật sự rất khó để tìm được người yêu thương, chiều chuộng và tôn trọng mình đến như vậy.

Yêu lắm cơ! Moah. *qobe 33*
 

Những người đang xem chủ đề này

Back