Xin chào, mình là một thành viên đến từ bang From To Zero hôm nay ghé qua đây để gửi đến bạn vài lời nhận xét, góp ý nho nhỏ về tác phẩm Ngôn Tình - Crystal Snow - Lợi Hà của bạn.
Đầu tiên, mình xin phép dành tặng đến bạn một lời khen chân thành vì tác phẩm của bạn quả thực rất hay, rất thành công, và quả rất đáng với thời gian đã bỏ ra để đọc. Truyện ngắn của bạn đã cuốn hút mình ngay từ những dòng đầu bởi lời văn nhẹ nhàng, êm ả, đưa mình đến với đất nước Hàn Quốc đang chìm trong màu tuyết trắng nhưng cũng không kém phần nên thơ. Tiếp đó, mình lại bị cuốn theo không ngừng với mạch cảm xúc của truyện, bắt đầu từ cuộc gặp gỡ giữa Gia Bảo và Yến Như, sau đó là sự theo đuổi không ngừng của Yến Như dành cho Gia Bảo, rồi lại thấy nghẹn lòng với chuyện tình dang dở của Bảo với cô gái tên Như Ý vẫn còn đang ở nơi đất Việt, rồi lại thấy mừng khi mọi hiểu lầm đã được hoá giải và cuối cùng Bảo và Như Ý đã đến được với nhau, chỉ còn để lại cái kết không vẹn toàn với mối tình đơn phương của Yến Như khiến độc giả lại thấy chút buồn bã, tiếc nuối. Từ đầu đến cuối truyện, bạn đã xây dựng được một mạch truyện liên tục, không quá nhanh, nhưng cũng không hề dài dòng, các chi tiết được chắp nối với nhau chặt chẽ và không hề thừa thãi, điều đó đã đem lại một cảm giác trọn vẹn cho tác phẩm (ý mình là trọn vẹn trong kết cấu và phân bố truyện).
Còn về mặt nội dung, truyện của bạn cũng đã đã gần đạt được đến hai chữ "trọn vẹn" ấy, nhưng cũng không phải là không có chỗ thiếu hụt. Theo như mình hiểu, trong truyện bạn đã xây dựng nên hai câu chuyện tình, một là mối tình dở dang do bị hiểu lầm xen giữa của Gia Bảo với Như Ý, và hai là chuyện tình đơn phương của Yến Như dành cho Gia Bảo. Và cũng để từ đó, truyện của bạn cũng sẽ để lại cho độc giả hai sự nuối tiếc, một là nuối tiếc cho hai năm thanh xuân đã uổng phí của Bảo và Như Ý, chỉ vì hiểu lầm không đáng có mà súyt nữa đã bỏ mất nhau cả đời, và một nuối tiếc là mối tình đơn phương không được đáp lại của Yến Như. Nhưng có lẽ sự nuối tiếc thứ hai bạn còn phải đầu tư nhiều hơn. Bởi lẽ việc bạn thể hiện tình cảm của Yến Như dành cho Gia Bảo vẫn chưa quá rõ nét, chưa đủ để người đọc cảm nhận rõ được tình cảm ấy lớn lao hay câm lặng ra sao, thế nên sẽ khó khiến cho độc giả cảm thấy đồng cảm cùng Yến Như. Nhưng ngược lại, chuyện tình của Gia Bảo và Như Ý thì lại khác, bạn khắc hoạ rõ nét hơn rất nhiều, từ những bức thư mà Gia Bảo chẳng bao giờ đụng đến, cho đến những kí ức tốt đẹp nhất giữa hai người từ thời thơ ấu cho đến khi lớn lên, rồi căn bệnh của Như Ý, và khi hiểu lầm được hoá giải,... tất cả những điều đó đều khiến cho độc giả hiểu rõ hơn về tình cảm và cảm xúc của nhân vật, dễ đồng cảm với mối tình của Gia Bảo với Như Ý hơn, nên sẽ thật lòng hy vọng mối tình của hai người sẽ có một cái kết đẹp.
Tuy rằng bạn chưa đủ trau chuốt trong việc khắc hoạ mối tình của Yến Như, đủ để khiến cho người đọc thấy đồng cảm với tình cảm đơn phương của cô ấy, nhưng bù lại, bạn lại thành công trong việc làm cho độc giả thấy đồng cảm với nỗi đau của cô ấy khi trái tim tan vỡ vì tình cảm không được đáp lại. Điều mình đang nhắc đến ở đây, đó cũng chính là cái kết của truyện, một cái kết thành công, khiến cho người đọc tuy miệng mỉm cười nhưng cũng cũng phải rơi nước mắt, và chỉ thế là đủ để vương lại dấu dấu ấn trong lòng độc giả. Họ mỉm cười vì cuối cùng cũng được nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của đôi lứa yêu nhau đã được quay trở về bên nhau sau khi hiểu lầm đã được hoá giải và sau hai năm thanh xuân uổng phí vì đau khổ và tương tư; thế nhưng họ cũng lại rơi nước mắt vì dưới chân một toà nhà dưới màn tuyết trắng nơi đất khách, có một cô gái phải ôm đôi vai gầy nhỏ khóc cạn nước mắt vì con tim lần đầu tiên biết đập vì tình đầu nhưng đã phải vỡ tan. Cảm xúc của độc giả còn được bạn đưa tới cao trào khi bạn đã kết thúc tác phẩm này bằng một bài thơ, mà mình xin được trích ra đây:
"Tuyết rơi trắng làm lòng ai lạnh?
Phủ bầu trời nước mặn trên mi.
Tuyết rơi khi lòng bi sầu đắng
Bởi thế gian tình trắng như mây."
Mình đã phải đọc lại bài thơ đến hai lần, bởi nó thật phù hợp với cảm xúc của truyện lúc đó, dường như nó đã khắc hoạ nên được cả những nỗi đau của nhân vật cũng như cả nuối tiếc trong lòng độc giả chăng? Nhưng dù nói như thế nào đi nữa, thì bạn đã viết nên một cái kết thật tuyệt, đủ để gieo vương vấn vào lòng độc giả.
Về nội dung thì mình nhận xét như vậy, còn về hình thức, bạn trình bày rất rõ ràng, mạch lạc, dấu câu đầy đủ, nhưng bạn vẫn mắc phải một số lỗi sau:
– Lỗi sai chính tả / type nhầm:
+ tập nập => tấp nập
+ ...thời gian cứ dằng dẵng trôi đi... => đằng đẵng
+ Gia Bảo hững hờ nhìn đồng hồ nam màu bạc trên bàn tay cô. (Từ "hững hờ" nên thay bằng từ "hờ hững" sẽ hay hơn, và có một vài câu về sau bạn toàn dùng từ "hững hờ", nghe hơi buồn cười và không phù hợp lắm. Đoạn "nhìn đồng hồ" thiếu chữ "chiếc".)
+ mãnh vụn => mảnh
+ ...hiện tại anh không rãnh... => rảnh
+ Mười lắm phút sau... => lăm
+ đầu tháng mười mười => mười
+ Thế mày muốn đi chơi sinh nhật với tao với ẻm? (Thiếu chữ "hay".)
+ tiếng nhạc sập sình => xập xình
– Ở đoạn này: "Anh vội vàng thu xách tập bỏ vào ba lô rồi chạy vội đi. Như Ý không hiểu chuyện gì, thấy anh gấp rút như vậy thì lo lắng lắm, chưa kịp hỏi han thì anh đã biết mất dạng rồi." Bạn bị nhầm Yến Như thành Như Ý.
– Và một số đoạn chuyển cảnh bạn nên cho thêm dấu hoa thị (***) hoặc gì đó để ngăn cách nhằm giúp cho độc giả còn biết là đã chuyển sang cảnh khác. Ví dụ một số đoạn:
– Thêm nữa, khi viết lời thoại, bạn hay dùng gạch đầu dòng ( - ) và ngoặc kép ( ") rất lung tung, bạn nên thống nhất chỉ dùng một kiểu thôi nha. Ví dụ:
Lời thoại chỉ dùng gạch đầu dòng:
Hoặc chỉ dùng ngoặc kép (nhưng ngoặc kép thứ nhất phải đi sát với chữ đầu tiên của lời thoại, ngoặc kép thứ hai đi sát với dấu câu cuối cùng của câu thoại):
Góp ý đôi chút về hình thức vậy thôi, bạn cũng đừng chê mình soi hay khắt khe quá nha (ai kêu viết truyện hay chi để tui phải đi soi hà, hì ^^). Tiếp theo, nguyên tắc quen thuộc của mình là sẽ gửi đến những tác giả mà mình góp ý một lời chúc. Vậy thì xin chúc bạn sẽ mãi giữ vững niềm đam mê với viết lách, ngày càng có nhiều ý tưởng và nguồn cảm hứng, cũng như viết thật lên tay để ngày càng cho ra lò những đứa con tinh thần xinh xẻo hơn nữa nè! :3 Chào thân ái!
Tái bút: Ôi cái bài góp ý cuối cùng trong tháng này của tui..:v lần đầu tiên chạy đua với thời gian mà tui thắng á, hé hé -^-.
Chừi ưiii, mình hông ngờ sẽ có một ngày được nhận xét, góp ý một cách chi tiết như vậy. Mình cảm động luôn á!
Thật sự chân thành cảm ơn bạn đã dành thời gian cho câu truyện của mình. Mình sẽ nhanh chóng sửa lại cho câu truyện "trọn vẹn" hơn.
Cảm ơn bạn nhiều nha!