Chào bạn, mình là Emerald bạn có thể gọi mình là Bảo nhé.
Mình đã đọc truyện ngắn
Truyện Ngắn - Cây Đàn Guitar - Hotoh Keisha của bạn. Đó là một mẩu truyện thật ý nghĩa vì mình không muốn nói nó buồn. Bởi lẽ cả nhân vật trong truyện hay tác giả đều không muốn coi như vậy. Họ mạnh mẽ lắm, đón nhận tất cả rất bình thản và lưu giữ nó như một kỷ niệm đẹp đẽ nhất. Đọc truyện của bạn mình thấy được tình cảm sâu đậm của hai người bạn, thấy được cả cái cách mà họ an ủi nhau cũng thật đặc biệt. Cảm mến với chàng trai tài năng nhưng có lẽ cuộc sống không được may mắn.
Một cốt truyện nhẹ nhàng, là hồi ức của cô gái về người bạn thân thiết. Cô gái ấy không quên đâu, và mình nghĩ sẽ không bao giờ quên được mỗi khi thấy cây đàn guitar.
"
Đừng để lần sau tôi thấy cậu vẫn ngồi trên cái xe lăn này. Ngứa mắt chết đi được."
Mình nghĩ đây là lời động viên hữu ích nhất và có tác động lớn nhất đến chàng trai. Thật sự không biết nói gì hơn ngoài việc chúc cho cô gái luôn mạnh mẽ và sống thật tốt!
Một điều mình thích ở truyện là cách trình bày chuẩn chỉ, vở sạch chữ đẹp, không có lỗi chính tả hay lỗi đánh máy. ^^
Bạn chỉ mắc một lỗi nhỏ xíu thôi đó là ở đoạn đầu khi bạn xưng "tôi" và "cô". Mình nghĩ nếu bạn kể theo ngôi thứ ba thì đoạn xưng "tôi" nên để trong dấu ngoặc kép, như một cảm nhận, suy nghĩ của nhân vật để tránh bị nhầm lẫn và gây khó hiểu.
Chúc bạn một kỳ nghỉ hè an toàn, vui vẻ và có nhiều câu chuyện hay. ^^
Thân!