Tản Văn Buổi Chiều Ngồi Ngóng Những Chuyến Mưa Qua - Thủy Tô

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Thủy Tô, 23 Tháng năm 2024.

  1. Thủy Tô

    Bài viết:
    44
    Buổi Chiều Ngồi Ngóng Những Chuyến Mưa Qua

    Thế loại: Tản văn

    Tác giả: Thủy Tô

    Cứ khoảng đầu giờ chiều là trời chuyển sắc nắng, trời khục khặc những tiếng giông. Gió từ phía núi thổi xuống, lay nhẹ đầu cành rồi lay động cả những tán cây, bụi và ngói cũ trên nóc nhà lộp độp rơi xuống. Nội í ới gọi con rút giùm nội những sào quần áo, bưng giúp nội những gỉ bánh tráng đang phơi. Mưa phủ loang loáng lên mặt sân một lớp nước, phản ánh sáng của nắng xuyên qua tầng mây trắng. Rồi nắng cũng nấp đi, nhường bầu trời lại cho mưa, êm đềm, rào rạt.. Cơn mưa mùa hạ trong lòng tôi đó. Tôi viết về cơn mưa ở hiện tại như lôi cả cơn mưa trong kí ức xa vời vợi của tuổi thơ sống lại. Mưa nắng quê hương đã trở thành niềm ngóng đợi của tôi, thành một khoảng tâm hồn tôi.

    [​IMG]

    Nhìn mưa rơi, tôi thấy mình đang được ôm chặt trong niềm hạnh phúc. Mưa chiều hạ cho ta an lòng vì nhịp bước ổn định của thời tiết, ta không phải hứng chịu hạn hán. Mưa là sự sống của trời mang đến cho đất, mưa đẫm tưới ruộng đồng đang cày vỡ để chuẩn bị cho vụ lúa mới. Mưa là ân huệ to lớn, là sự bao dung không phân biệt nơi chốn. Tự nhiên luôn hào phóng với tất cả mọi loài, ánh trăng chẳng lọt vào khung cửa của riêng ai, cũng như mưa chẳng ban phát cho riêng ai. Mưa gột rửa những dơ dáy của trần thế. Mưa làm lắng xuống những lớp bụi, mưa làm dịu đi những ồn ã, chỉ còn tiếng mưa ngự trị không gian..

    Nhìn mưa rơi, ta thấy ta đang sống, trong thế giới nhiệm mầu vô cùng. Mưa là nhất thể của âm thanh- ánh sáng- vật chất. Hạt mưa vô thanh nhưng chạm xuống, ngân lên.. Mưa rơi trên cây cỏ thì êm đềm, dịu dàng. Mưa rơi trên mái tôn ầm ào, ồn ã.. Ta thấy giọt mưa bởi giọt mưa chứa ánh sáng, hiện lên trong ánh sáng. Mưa bao la nhưng không vô hình như gió, không mơ hồ như mây. Mưa là gió và mây, là đất và trời lắng kết lại, là hành trình từ vô thể vô hình đến cái hữu hình, hiện diện trong hình hài giọt nước, cơn mưa.. Sự sống của ta, có phải cũng như những hạt mưa kia không? Khi sinh mệnh ngưng tụ đủ, ta ra đời, như giọt mưa rơi xuống. Ta đang sống là ta đang hiện diện như những giọt mưa. Mưa rơi xuống nhưng không biến mất, mưa lại hòa thành dòng nước, về với đất, hòa với cây, nhập vào biển hồ bao la. Mưa chưa rơi xuống nhưng mưa ẩn tàng trong mây, trong những dòng khí nóng mang hơi nước lãng đãng bay lên không khí.. Ta chưa từng sinh ra cũng không bị mất đi, sự sống của ta bàng bạc khắp trời đất, chỉ khi đủ điều kiện là phần hồn tinh anh nhập vào trong thể phách mà hiện diện..

    Mưa thức gợi miền dĩ vãng xa xôi, mưa là chiếc hộp giữ những nỗi buồn.. "Dĩ vãng dầm mưa lén bước về/ Áo chùng, mây tỏ, mặt sầu che/ Run tay ấp nửa bàn chân lạnh/ Thương những con đường mưa cuốn đi.." (Đinh Hùng)

    [​IMG]


    Khi tôi đang ở trong căn nhà của mình mà nhìn ngắm những giọt mưa, biết bao giọt buồn ngoài kia cũng đang lả chả tuôn theo mưa. Một chú gà con đã mớm đuôi tôm vừa chạy quanh sân, dưới cơn mưa, lông cánh ướt đẫm, vừa thảng thốt kêu mẹ. Tiếng kêu của chú gà nhỏ còn vọng lên từ kí ức tôi với bao nỗi buồn. Ai bảo con người thì có cảm xúc, có tâm hồn, còn con vật thì không? Cánh diều giấy của đám trẻ từng vươn lên trong gió xanh chiều nao giờ thoi thóp dưới mưa một mình. Này là giấc mộng tuổi thơ, này là màu trời xanh hy vọng đã tan nát trong cơn mưa một buổi chiều. Ai bảo chỉ người vật mới biết buồn, biết đau, "làm sao em biết bia đá không đau"? Dưới làn mưa, cụ bà bán rau củ bên đường lặng lẽ thu dọn hàng sau một ngày mỏi mòn ngóng đợi, tấm áo mưa mỏng tanh ôm lấy một đời người dài dặc giờ thu lại trong một thân hình bé nhỏ. Dưới làn mưa, mẹ tôi tất tả chạy về sau một ngày dài làm việc ở công xưởng, gương mặt mệt mỏi đẫm nước mưa nhưng miệng nở nụ cười: "Tối ni ăn bánh xèo nha bé." Dưới làn mưa, những mái nhà liêu xiêu như xập xệ hơn một chút, những con người đang ngày ngày gắng gượng chống đỡ một cuộc sống nghèo giữa đô thị sầm uất như hao gầy đi một chút. Dưới làn mưa xiêu xiêu, chiếc xe đạp của bác bán kẹo kéo ở vỉa hè cũng nghiêng nghiêng. Dưới làn mưa, những ánh đèn pha ô tô, xe máy, những ánh đèn cửa hiệu, những tòa nhà.. nhòe đi như hòa vào hư hao của vũ trụ. Dưới làn mưa, những dòng người vẫn chạy ngang chạy dọc, từ Đông sang Tây và từ Tây sang Đông..

    Người hỏi tôi mưa có đẹp không, tôi nói mưa đẹp trong những bài thơ tình, mưa đẹp trong tâm hồn lãng mạn đang hoài niệm trong căn phòng ấm áp, mưa đẹp trong những nghĩ suy vời vợi miên man về sự nhiệm mầu của vũ trụ. Nhưng mưa cũng buồn trong cảnh sống hôm nay, trong những lời xót xa chưa nói hết, mưa buồn trong cuộc mưu sinh vất vả, mưa buồn trong nhịp sống bon chen, mưa buồn trong những ganh đua từng giây từng phút trong cuộc đời. Ta bận lo thì còn đâu thời gian nghĩ mưa đẹp hay buồn nữa.. Mưa vừa đẹp vừa buồn, bởi có cái đẹp nào mà chẳng buồn, cái đẹp nào mà chẳng mong manh và nhiều lần làm người ta xa xót.. Cũng như mưa, cuộc đời con người đẹp và buồn. Mưa và đời người, sự sống và cái chết, gặp gỡ và chia lìa, có được và đánh mất, kẻ quen và người lạ, quá khứ và tương lai.. tất cả nhòe mờ đi, kết nối và thống nhất trong màn mưa miên viễn..

    Hết
     
    Dương2301 thích bài này.
    Last edited by a moderator: 27 Tháng năm 2024
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...