Bước Về Phía Không Anh - Tú

Thảo luận trong 'Cần Sửa Bài' bắt đầu bởi Nam Dã Tú Nhất, 14 Tháng ba 2021.

  1. Nam Dã Tú Nhất Đi đâu vô đây? Tôi không hoan nghênh đâu!

    Bài viết:
    121
    Mình bước qua đời nhau

    Tú - Kim Giao

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hôm nay trời xanh lắm

    Nắng vàng trải trăm nơi,

    Giữa dòng người vội vã,

    Có một người là anh.

    Vẫn là màu áo xanh

    Vẫn nụ cười năm ấy,

    Anh bây giờ vẫn vậy,

    Chỉ khác người ở bên.

    Cũng lâu rồi phải không?

    Sáu năm dài có lẻ,

    Hạnh phúc mong manh quá

    Xa mặt nên cách lòng.

    Người quen thành người lạ

    Yêu thương cũng phai nhòa,

    Nước mắt không thể xóa

    Kí ức ngày hôm qua..

    Em, anh và chúng ta

    Đã từng yêu sâu đậm,

    Vượt qua ngàn giông bão

    Ngày nắng vàng.. Buông tay

    Mình bước qua đời nhau

    Mang theo bao hồi ức,

    Bỗng một ngày thổn thức,

    Trước những điều thân quen.


    Em, anh rồi sẽ yêu

    Nhưng là yêu người khác..
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng chín 2021
  2. Nam Dã Tú Nhất Đi đâu vô đây? Tôi không hoan nghênh đâu!

    Bài viết:
    121
    Yêu một người trong mơ

    Tú - Kim Giao

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Em theo đuổi người tình ở trong mơ

    Người ta biết làm thơ và ca hát,

    Trong những ngày hoàng hôn nhàn nhạt,

    Cùng tựa vai nhau, nhìn ngắm cuộc đời..

    Chàng trai ấy cho em cả một thời

    Đầy yêu thương, cảm thông trong lời nói,

    Chưa từng muốn tiến xa trong vội vã,

    Chỉ muốn bên em và sống thật bình thường.

    Ở bên người đầy niềm nỗi nhớ, niềm thương

    Nhưng chưa từng lo sợ ngày tan vỡ,

    Trái tim người trước sau chỉ có một

    Sẽ yêu ai khác, ngoài em.

    Rồi vận mệnh xoay vần như đĩa nhạc,

    Ngày người đi, mưa chặn ướt đường về

    Duyên xưa trôi biền biệt nơi chốn nào?

    Sao chẳng thấy quay về như từng hứa?

    "Em trưởng thành rồi, hãy mạnh mẽ, nhé em!

    Đoạn đường xưa tạm xem như kết thúc,

    Ngày nào đó, em sẽ cười hạnh phúc,

    Khi tay em nắm chặt tay một người.."


    Giấc mơ dài rồi cũng kết thúc thôi

    Nhưng anh vẫn sống trong vần thơ em viết..
     
  3. Nam Dã Tú Nhất Đi đâu vô đây? Tôi không hoan nghênh đâu!

    Bài viết:
    121
    Ngày mai nắng ấm

    Tú - Kim Giao

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Em ơi đừng buồn nữa

    Chuyện xưa đã qua rồi,

    Đau thương của một thời,

    Nên cất vào dĩ vãng.

    Em ơi, đừng chờ đợi

    Bởi họ sẽ không về,

    Bao hẹn ước, câu thề

    Đều đầu môi chót lưỡi

    Em ơi, đừng thức nữa

    Để chuyện xưa ngủ vùi

    Cất kĩ lá thư tình,

    Vào cõi quên, em nhé!

    Em ơi đừng né tránh

    Những yêu thương hiện thời,

    Chấp nhận một lời mời,

    Mở lòng yêu người mới.

    Tháng năm luôn vội vã,

    Hãy học cách thương mình,

    Đừng dằn vặt chính mình,

    Vì chuyện cũ ngày xưa.

    Em ơi đừng ủ rũ

    Hãy mỉm cười thật tươi,

    Tô son, dặm thêm phấn,

    Đón nắng hồng ban mai.
     
  4. Nam Dã Tú Nhất Đi đâu vô đây? Tôi không hoan nghênh đâu!

    Bài viết:
    121
    Em mệt lắm phải không?

    Tú​

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chắc là em mệt lắm, phải không em?

    Khi gánh vác biết bao nhiêu kì vọng,

    Em phải cất ước mơ vào cõi mộng,

    Sống rập khuôn với quy luật cuộc đời.

    Em quên mất đam mê của một thời

    Nhận sứ mệnh sống thay cho người khác,

    Vẽ cho xong ánh hào quang bàng bạc,

    Để đợi mong một ánh mắt hài lòng..

    Em quên mất định nghĩa về chính mình

    Sau tất cả, em hoàn toàn trống rỗng,

    Cuộc đời dài thoáng qua như giấc mộng,

    Em được gì ngoài hai chữ "hư vinh"?

    Em ơi em, giá trị của chính mình

    Không nằm ở trên môi người khác,

    Hãy phớt lờ những thị phi, đen bạc,

    Để viết nên một khúc nhạc yên bình.

    Em xứng đáng để sống cho riêng mình

    Sống bình thường và hạnh phúc, nhé em!
     
  5. Nam Dã Tú Nhất Đi đâu vô đây? Tôi không hoan nghênh đâu!

    Bài viết:
    121
    Cùng em đi trốn



    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hay là mình bỏ trốn đi anh

    Trốn về quê và tránh xa thành phố,

    Vứt bỏ hết những bon chen thường nhật,

    Sống an yên, vui vẻ đến cuối đời..

    Mình sẽ có những ngày thật thảnh thơi

    Em trồng rau, anh đào ao nuôi cá,

    Bữa cơm chiều không cần sang trọng quá,

    Một món cá, một món canh, đủ rồi.

    Mỗi buổi chiều, mình cùng kể chuyện đời

    Nghe gió hát, nhìn áng mây bàng bạc,

    Cùng nhau đếm cánh chim trời vội vã,

    Uống ngụm trà và kể chuyện ngày xưa.

    Em rất thích quê mình những ngày mưa

    Bong bóng nước phập phồng, to nhỏ,

    Giọt mưa rơi ướt đầm trên thảm cỏ,

    Cuốn sạch lo âu, buồn tủi của một ngày..

    Anh đánh thức em vào những sớm ban mai

    Gọi em là "Con ngốc hay lười biếng"

    Em dậy muộn hơn anh một vài tiếng,

    Để anh chờ, đợi mãi một bữa cơm.."

    Em sẽ làm những món thật thơm ngon

    Cùng anh ăn và cùng anh rửa bát,

    Rảnh rỗi rồi, anh ngồi đàn khúc nhạc,

    Nhìn em cười, nghe em hát vu vơ.

    Sống ở quê lâu ngày, anh chán không?

    Đến cuối tháng, cùng em đi thành phố,

    Cùng xem lại những xô bồ, vội vã,

    Chán chốn phồn hoa, mình sẽ lại về nhà.
     
    Chỉnh sửa cuối: 3 Tháng mười 2021
  6. Nam Dã Tú Nhất Đi đâu vô đây? Tôi không hoan nghênh đâu!

    Bài viết:
    121
    Yêu thương dành cho ai?


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thu sang, cây thay lá

    Người đến lúc thay lòng,

    Chia tay rồi, vui không?

    Khi đau thương chưa dứt?

    Trái tim còn thổn thức

    Trước bóng hình thân quen,

    Lòng còn có biết ghen,

    Ngày người thương người khác?

    Là do tình vốn bạc

    Hay duyên đã cạn rồi,

    Chuyến bay có khứ hồi,

    Sao người không về nữa?

    Người đi, người ngóng đợi

    Chờ mãi một đời dài,

    Đến ngày người trở lại,

    Yêu thương dành cho ai?
     
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng mười 2021
  7. Nam Dã Tú Nhất Đi đâu vô đây? Tôi không hoan nghênh đâu!

    Bài viết:
    121
    Lỡ bước sang ngang

    Tú​

    Có ai ngờ chiều thu đổ cơn mưa

    Buộc người xưa bước đi hoài không nghỉ,

    Ánh tà dương lạc đường vào mộng mị,

    Thấp thỏm lo âu và hoang hoải đợi chờ.

    Cuộc đời này, ai biết được chữ ngờ

    Bỗng một ngày, tình thơ lạc lối,

    Chỉ trách người đi sao quá vội,

    Quên hết hẹn thề, quên cả lối đi xưa.

    Bỗng một ngày phố cũ ướt mưa

    Có ai ngờ người xưa yêu người khác,

    Ai đã buông tay hay tình đời đen bạc?

    Để một người ôm khúc nhạc dở dang..

    Chỉ trách người đi quá vội vàng

    Đau lòng, tôi mới bước sang ngang..
     
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng mười 2021
  8. Nam Dã Tú Nhất Đi đâu vô đây? Tôi không hoan nghênh đâu!

    Bài viết:
    121
    Đợi nắng về




    Người đã cùng tôi qua bão giông
    Bỗng một ngày buông tay không hẹn trước,
    Hoa hướng dương năm nào ngược nắng,
    Che mặt trời, chờ đợi ánh hoàng hôn.

    Nỗi đau xưa bào mòn cả linh hồn
    Ôm mộng cũ, nhớ cố nhân da diết,
    Bao năm rồi vẫn đợi chờ tha thiết,
    Dẫu mông lung, vô vọng đến đau lòng.

    Duyên kiếp này, ai lấy mất sắc hồng?
    Để lại đây một phông nền u ám,
    Ngày nối ngày, mắt lệ sầu buồn thảm,
    Chờ mưa tan, mong đợi nắng ấm về.

     
  9. Nam Dã Tú Nhất Đi đâu vô đây? Tôi không hoan nghênh đâu!

    Bài viết:
    121
    Sẽ lại yêu thương
    Tú​


    Bỗng một ngày muốn gọi tiếng "Anh ơi!"
    Muốn thảnh thơi ngả vào bờ vai ấm,
    Muốn thả mình trong phút giây sống chậm,
    Ngắm bầu trời xanh thẳm trên cao.

    Bỗng một ngày muốn nghe gió lao xao
    Muốn hội ngộ sau bao ngày xa vắng,
    Cùng chuyện trò, nhâm nhi li trà đắng,
    Tạm vứt đi những gánh nặng cuộc đời.

    Mong một ngày tình đến chẳng gọi mời
    Để ta tin vào hai từ "định mệnh",
    Thêm một lần quý trọng duyên tiền định,
    Để được yêu và lĩnh hội chân tình.

    Bỗng một ngày thấu hiểu trái tim mình
    Muốn được yêu sau bao ngày lạnh lẽo,
    Để rộn ràng khúc tình ca trong trẻo,
    Để được yêu và sẽ mãi yêu người.

    Vì cuộc đời cần có những tiếng cười
    Hãy mở lòng, học yêu thương lần nữa!

     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng mười 2021
  10. Nam Dã Tú Nhất Đi đâu vô đây? Tôi không hoan nghênh đâu!

    Bài viết:
    121
    Gửi người hâm mộ

    Đội tuyển Việt Nam


    Bấm để xem
    Đóng lại

    Chợt nhớ những trang sử thật vàng
    Đội nhà khi ấy thật vẻ vang,
    Sau chiến thắng, quốc kỳ bay phấp phới,
    Ngày tháng ấy thật sự rất huy hoàng.

    Đất nước mình, mùa thu sang thật đẹp
    Đội tuyển mình thi đấu thật tuyệt vời,
    Từ ao làng, họ bước đến chân trời,
    Ngắm biển lớn, vươn mình cùng hi vọng.

    Họ đã đã đấu bằng tất cả sức mình
    Đã chiến thắng trong lòng người hâm mộ,
    Tài hoa ấy vẫn sẽ còn nở rộ,
    Để mai sau đất nước lại rộn ràng.

    Đừng buồn nữa, mà phải thật kiên cường
    Sau sương mù sẽ là màu nắng ấm,
    Chiến thắng ấy đã đang ở gần lắm,
    Hãy bình tâm, nắm lấy hi vọng này.

    Vì đất nước, họ thi đấu hết mình
    Họ đã thắng và luôn luôn như thế!
     
    Libra1110, sky z, tatsuno jin26 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 8 Tháng mười 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...