Bước về phía không anh Tú Bấm để xem Em sao rồi? Anh rất nhớ em! Góc phố cũ, quán quen giờ xa lạ, Đường muôn lối và sầu chia trăm ngả, Chuyến xe nào cho mình lại gặp nhau? Xa em rồi, thời gian qua thật mau Nhưng nỗi đau vẫn còn day dứt mãi, Đêm từng đêm, đong niềm vui, nước mắt, Trăn trở hoài những kỉ niệm ngày yêu. Anh lặng thầm chọn kiếp sống cô liêu Vẫn ép mình vào guồng quay hối hả, Vẫn nói cười trước bao người xa lạ, Tìm niềm vui giữa phố thị không màu. Bao cung đường, góc phố vẫn gặp nhau Thành phố chật mà em xa anh mãi, Anh không mong duyên tình mình nối lại, Gương vỡ rồi, hàn gắn chẳng được đâu. "Anh đừng nhớ chuyện xưa, chỉ thêm sầu, Anh phải sống vì hiện tại phía trước. Em sẽ giữ con tim đầy vết xước, Bước vào đời, đi về phía không anh."
Phía sau lời chia tay Tú Bấm để xem Em hãy nhớ, sau này đừng làm bạn Để lòng mình không lo sợ, ghen tuông, Sẽ không đau và không chút muộn phiền, Bước thật nhẹ trên quãng đường còn lại. Hết thương rồi, đừng mãi dõi theo anh Cứ bước nhanh khi tình cờ gặp mặt, Níu kéo mãi, lòng anh đau như cắt, Yêu một người không dễ quên được đâu. Kỉ niệm buồn, anh giữ mãi ngày sau Vẽ hồi ức bằng yêu thương phai nhạt, Nhìn em sống an vui bên người khác, Anh giữ hoài những quá khứ ngày xưa. Em đừng hỏi anh đã quên được chưa Yêu một người đâu dễ gì quên được, Gương tuy vỡ, gắn hàn còn vết xước, Tổn thương rồi, mãi khắc cốt ghi tâm. Chia tay rồi, anh vẫn mãi lặng thầm, Vẫn sống tiếp và tiến về phía trước, Những bài học về những điều được - mất, Dạy anh rằng hãy trân trọng người sau.
Gửi cho anh Tú Bấm để xem Nhiều năm rồi, chuyện buồn cũng trôi xa Tương lai đó, giờ em không cần nữa, Em đã chọn cho mình một ngưỡng cửa, Không có anh, không có những đau buồn. Anh đi rồi, cuộc sống cũng trôi đi Em dừng lại, lạc giữa bờ mộng mị, Đêm thức trắng cùng vô vàn suy nghĩ, Ngẫm chuyện đời cùng hoan hỉ, bi thương. Mình chia tay không một chút vấn vương Sau những ngày yêu thương và gắn bó, Anh bước đi, tương lai mình bỏ ngỏ, Em lặng người, nghĩ sẽ khó vượt qua... Đâu ai ngờ, ngày buồn cũng trôi xa Kỉ niệm cũ, vẹn nguyên trong kí ức, Chuyện xưa rồi, lòng không còn thổn thức, Vẫn nhớ về nhưng thấy rất bình yên. Ai cũng có cuộc sống của riêng mình Nếu gặp lại, hãy vui cười, anh nhé!
Vẽ Bấm để xem Ai nghiêng nét bút họa vầng trăng Cô đơn, lạnh lẽo giữa đêm buồn, Im lặng soi mình nơi đáy nước, Ngắm nhìn vết xước chốn trần gian. Ai nghiêng nét bút vẽ lá vàng Lướt nhẹ cùng gió lúc thu sang, Lặng yên phiêu du miền viễn xứ, Âm thầm rời bỏ cả giang sơn. Ai nghiêng nét bút vẽ sơn hà Trời nước, trăng sao và hoa tuyết, Cung đàn, bức tranh màu xanh biếc, Một buổi hoàng hôn... Có hai người... Ai nghiêng nét bút vẽ nụ cười Nhưng không vẽ được màu hạnh phúc, Khóm trúc im lìm nơi ngõ vắng, Nắng chiều nhàn nhạt, bóng người đi... Ai nỡ nhẫn tâm vẽ hồng trần Sinh tử biệt li trong khoảnh khắc, Mất nhau khi tình chưa thắt chặt, Hai bóng người buồn, khúc biệt li. Vẽ được thế gian, vẽ được người, Chỉ một nỗi đau họa chẳng thành. Tú
Dũng cảm lên, em nhé! Tú Bấm để xem Hôm nay trời xanh lắm Người người nắm tay nhau, Cùng hẹn ước mai sau, Trọn đời luôn gắn bó. Bao tình yêu lớn nhỏ Thoáng chốc bỗng đơm hoa, Những buổi tiệc xa hoa, Ngập tràn màu hạnh phúc. Em đừng giam mình nữa Bước ra ngoài, yêu đi! Để lòng được cuồng si, Thêm một lần mơ mộng. Ai cũng từng mong đợi. Cũng từng là niềm đau, Từng là người đến sau, Trong chuyện tình vô vọng. Dũng cảm lên, em nhé Thanh xuân sắp qua rồi, Người yêu em có lẽ, Vẫn còn chờ đợi em!