Truyện: Bóng cây già Tác giả: Annh Anh Thể loại: Truyện ngắn, tản văn Link thảo luận - góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Annh Anh BÓNG TUỔI THƠ.. - Đổ rồi đấy à? Các anh vất vả quá! Tiếng ông bà mới dọn đến vang lên từ đằng xa, tay mang theo cái quạt phe phẩy xua nắng. Cái cây tuổi thơ của tôi và bao đứa trẻ trong xóm vừa ngã xuống? Tôi chẳng dám tin điều ấy. Rõ ràng chúng tôi đã xin trưởng xóm đừng hạ cây xuống nhưng cuối cùng tất cả những lời nói tưởng như non dại của chúng tôi đều bị gạt đi hết. Dù ông ta có yêu thương con gái đến đâu, dù cho con gái ông có bao kỉ niệm gắn với cái cây ấy ông đều không quan tâm. Chỉ đơn giản rằng nó đã được bán.. Chúng tôi vừa đau xót vừa tiếc nuối nhìn cái cây đang dần bị chuyển lên xe. Có đứa còn òa lên khóc và chạy về nhà. Cho đến khi chỉ còn vài tua nhỏ non nớt vướng lại vào đất như muốn trụ vững để giữ lại những kỉ niệm đã có ở nơi đây, tôi mới òa lên khóc. Tôi khóc cho cái cây Xi già dũng cảm ấy. Trước khi nó bị đánh đổ, nó đã xơ xác và khổ sở biết bao. Bị những người dân trong xóm tuốt từng tua nhỏ làm vật liệu nhóm bếp, ngắt từng chiếc lá xanh non xuống cho đến khi nó chỉ còn là một cành cây xơ xác và cằn cỗi, bị đốt đến đen lụi và biến dạng. Nhựa trắng cây tuôn ra là nước mắt hay máu của cây? Phải chăng là máu tuôn khi bị từng nhát dao cứa vào da thịt hay đó lại là nước mắt đau khổ của sự tuyệt vọng vì những người vun trồng chăm bón đã không còn? Giờ đây chỉ còn là một cây Xi già nhăn nheo, chẳng còn gì ngoài "lá và cành". Chính cái cây ấy - cái cây Xi già gắn liền với tuổi thơ của chúng tôi. Là nơi mà tiếng cười cất lên ròn rã mỗi khi chơi đùa. Nơi tâm sự bao tuổi hồng bất kể mưa nắng mùa màng để rồi bật òa lên khóc mỗi khi bị bố mẹ mắng vì không ngủ trưa. Nơi mà chúng tôi trổ tài bởi những cái võng hay những đồ ăn làm từ cát nâu. Ngọn cây ấy chúng tôi đã leo lên hàng nghìn lần không biết chán để gửi bao điều yêu thương theo ngọn gió ban chiều. Ước mơ của tôi cũng từ đấy mà hình thành- cái ước mơ non trẻ thuở ấy. Tôi ước mơ về những cuốn sách đầy ắp những trang lịch sử, về một mái ấm gia đình hạnh phúc mà nhân vật chính sẽ là tôi, mơ về một tủ quần áo đầy những chiếc váy hồng, vàng rực rỡ, sẽ chứa đựng cả một cầu vồng mà tôi không cần đợi cơn mưa qua đi. Mơ về một ngày nào đó khi đã trưởng thành khôn lớn, vẫn còn cây Xi già đứng đó đợi chúng tôi trở về - vẫn đứng đó, không xơ xác.. không cằn cỗi.. Trải qua nhiều mùa mưa nắng chúng tôi ai cũng khôn lớn hết. Chỉ có cây Xi già mãi sống ở độ tuổi già nua ấy. Mùa hè, ngày 16 tháng 7 năm 2007. Tôi và những đứa trẻ ngày ấy trở về. Làng của chúng tôi đã bị phá hủy vào mấy năm trước do một tận càn lớn của lũ quét. Nơi ở của cây Xi già bị sỏi đá che lấp hết. Cái cây gắn với tuổi thơ, ai cũng tiếc. Chúng tôi dần dịch chuyển những cục gạch, tảng đá to tướng. Chỉ còn cái gốc ăn sâu vào lòng đất. Chúng tôi của thuở ấy vô tư. Nhìn lại hình bóng cây Xi già cậu bé năm nào lại òa lên khóc. Chúng tôi gặp lại nhau ở tuổi mười tám, thử một lần dựa vào gốc cây. Trong lòng đều mường tưởng đến cây Xi già quen thuộc, nhẹ nhàng hát lên khúc đồng ca thuở ấy. Gửi một mong ước về tương lai của tuổi mười chín đầy mơ mộng.. Cho tôi xin gửi một bản ca thân thương Mang mùi hương của lá hoa đồng nội Gợi nhớ trong tôi về ngày xưa thuở ấy Có bóng cây già vẫn đứng đó trông mong.. _Annh Anh_ END.
Hôm qua e đọc qua thấy hay mà quên trích dẫn cái này, trong bài có câu "Nhựa trắng cây tuôn ra là nước mắt hay máu của cây? Phải chăng là máu tuôn khi bị từng nhát dao cứa vào da thịt hay đó lại là nước mắt đau khổ của sự tuyệt vọng vì những người vun trồng chăm bón đã không còn?" Câu này đúng kiểu miêu tả sự đAu đớn, cảm nhận của cây giống như con người và cũng thay tiếng lòng của đám trẻ trong câu truyện, em không bt mình cảm nhận có đúng với ý nghĩa chị muốn chuyền tải không nhma nó rất ấn tượng với em.
Cái cây tuổi thơ trong truyện chính là hiện thực. Chị thật sự thấy em đã cảm nhận được nó. Vô cùng ý nghĩa. Cây đang đau đớn tuyệt vọng chẳng thể tuôn ra những giọt nước mắt hay máu đỏ giống con người nên nó đành tuôn nhựa trắng. Mong cầu con người cảm nhận được sự đớn đau và tuyệt vọng Cảm ơn em vì đã đọc và vì cảm nhận được nó ❤