

Bài thơ: Biết Tìm Nhau Nơi Nào
Tác Giả: Tô Hồng Lâm
Có khi nào trên đường đời tấp nập, ta vô tình vội lướt qua nhau. Hơi ấm bàn tay, nụ cười đó, ánh mắt đó tuy xa mà lại gần ngay trước mặt.
Tôi bước đi trong chiều sương lạnh
Mây ngừng trôi gió cũng ngưng thổi
Con đường mòn quen mà như lạ
Nhớ bước chân ai quấn quýt ngày ngày.
Tháng năm qua đi như hằn thêm nhớ
Ánh mắt dịu dàng ướt giọt sương mai
Mái tóc chạm vai nhẹ nhàng trong gió
Vòng tay ôm âu yếm đến nồng nàn.
Có phải yêu thương là bến bờ hạnh phúc
Trên đời này ai biết được ngày mai
Sum họp chia ly cũng đành số phận
Đau thương tủi phận cũng chỉ riêng ta.
Người đã cách xa trăm ngàn nỗi nhớ
Thương yêu nhiều cũng hóa hư không
Có hay không nhân duyên đã định
Mãi tìm người trên khắp nẻo nhân gian!
Tác Giả: Tô Hồng Lâm
Có khi nào trên đường đời tấp nập, ta vô tình vội lướt qua nhau. Hơi ấm bàn tay, nụ cười đó, ánh mắt đó tuy xa mà lại gần ngay trước mặt.
Tôi bước đi trong chiều sương lạnh
Mây ngừng trôi gió cũng ngưng thổi
Con đường mòn quen mà như lạ
Nhớ bước chân ai quấn quýt ngày ngày.
Tháng năm qua đi như hằn thêm nhớ
Ánh mắt dịu dàng ướt giọt sương mai
Mái tóc chạm vai nhẹ nhàng trong gió
Vòng tay ôm âu yếm đến nồng nàn.
Có phải yêu thương là bến bờ hạnh phúc
Trên đời này ai biết được ngày mai
Sum họp chia ly cũng đành số phận
Đau thương tủi phận cũng chỉ riêng ta.
Người đã cách xa trăm ngàn nỗi nhớ
Thương yêu nhiều cũng hóa hư không
Có hay không nhân duyên đã định
Mãi tìm người trên khắp nẻo nhân gian!