Bạn Thân Trình bày: Nguyệt Trần Rõ là chúng ta đã bên nhau lâu như vậy, kỉ niệm cũng đã chất đầy nhiều đến thế, có niềm vui nỗi buồn nào cũng chia sẻ cùng nhau, nhưng tôi vẫn không thể có cậu trong cuộc đời mình, với tư cách là người yêu chứ chẳng phải mãi là bạn thân như bây giờ, bởi vì bản thân tôi không dám vượt qua ranh giới ấy để thổ lộ tình cảm này với cậu, nên chỉ đành chôn giấu hết tất thảy niềm yêu thương này trong lòng, và rồi năm tháng vẫn cứ trôi qua, tôi vẫn ấp ủ tình cảm hơn cả tình bạn này đối với cậu, nhưng mối quan hệ của chúng ta vẫn mãi chỉ là "bạn thân" mà thôi, nếu như tôi từng thổ lộ với cậu, có lẽ nào giờ đây chúng ta đã tiến thêm được bước nữa để trở thành người yêu của nhau rồi không? Nhưng đó chỉ là giá như thôi.. "Rõ ràng là đem lòng yêu, nhưng lại chẳng nói ra chỉ vì chúng ta là bạn thân." "Chưa bao giờ có được Nhưng cũng phải chấp nhận những mất mát không tên Là tôi tự làm tự chịu Đã đem lòng thương yêu như vậy tại sao lại chẳng thể nói ra." "Rõ ràng ngay trước mắt lại chẳng thể nắm tay nhau Rõ là tôi đã bên em lâu như vậy Rõ là chính em đã khóa chặt trái tim tôi Hồi ức dù đẹp đến mấy chẳng qua cũng chỉ là một giấc mơ Chỉ thiếu một chút nữa thôi là tôi đã có được em.." Trans: Khiết Vy Bài hát này có giai điệu nhẹ nhàng, cùng tiếng đàn êm dịu, du dương, trầm lắng lột tả được cảm xúc khó tả của một tình cảm đã lỡ trong quá khứ, thể hiện được sự hối tiếc trong lòng của người trong bài hát đối với thời thanh xuân đã qua, thời thanh xuân đem lòng yêu thích một người nhưng lại chẳng đủ dũng khí để tỏ bày, cuối cùng tất cả chỉ còn lại mỗi hồi ức, và sự nuối tiếc không hơn, lời bài hát tràn ngập nỗi nhớ cùng niềm tiếc nuối một thời đã xa, nghe cùng đọc nó làm mình cảm thấy có gì đó vừa bồi hồi, lại vừa đau lòng kiểu gì ý, nói chung nó tâm trạng đến mức mình cảm thấy trong lòng có một nỗi buồn không tên xâm lấn vào trái tim luôn ấy, mình muốn chia sẻ cùng các bạn cảm giác ấy nên mình đem lên đây để chúng ta cùng nghe và cảm nhận nhé, rồi cuối cùng chúc mọi người nghe nhạc vui vẻ! Lời bài hát: 也许是我 想的太多 没能把爱说出口 明明爱你 却又声称我们是最好朋友 那些藏在心中 不敢说的话 渐渐的 留下了 伤疤 尘封的记忆 全都属于你 不敢靠近 又不肯离开你 也许是我 想的太多 没能把爱说出口 明明爱你 却又声称我们是最好朋友 不曾拥有 却又承受 毫无名份的失落 我自作自受 那么爱着为什么不说呢 那些藏在心中 不敢说的话 渐渐的 留下了 伤疤 尘封的记忆 全都属于你 不敢靠近 又不肯离开你 也许是我 想的太多 没能把爱说出口 明明爱你 却又声称我们是最好朋友 不曾拥有 却又承受 毫无名份的失落 我自作自受 那么爱着为什么不说呢 明明就在眼前 却又不能牵手 明明都陪你这么久 明明就是你在我心底上了锁 回忆再美 不过是一场梦 也许是我 想的太多 没能把爱说出口 明明爱你 却又声称我们是最好朋友 不曾拥有 却又承受 毫无名份的失落 我自作自受 那么爱着为什么不说呢 就差一点我就拥有你了 Phiên Âm: Yěxǔ shì wǒ xiǎng de tài duō Méi néng bǎ ài shuō chūkǒu Míngmíng ài nǐ què yòu shēngchēng wǒmen shì zùi hǎo péngyǒu Nàxiē cáng zài xīnzhōng bù gǎn shuō dehùa Jìanjìan de líu xìale shāngbā Chénfēng de jìyì quándōu shǔyú nǐ Bù gǎn kàojìn yòu bù kěn líkāi nǐ Yěxǔ shì wǒ xiǎng de tài duō Méi néng bǎ ài shuō chūkǒu Míngmíng ài nǐ què yòu shēngchēng wǒmen shì zùi hǎo péngyǒu Bùcéng yǒngyǒu què yòu chéngshòu Háo wúmíng fèn de shīluò Wǒ zìzuòzìshòu Nàme àizhe wèishéme bù shuō ne Nàxiē cáng zài xīnzhōng bù gǎn shuō dehùa Jìanjìan de líu xìale shāngbā Chénfēng de jìyì quándōu shǔyú nǐ Bù gǎn kàojìn yòu bù kěn líkāi nǐ Yěxǔ shì wǒ xiǎng de tài duō Méi néng bǎ ài shuō chūkǒu Míngmíng ài nǐ què yòu shēngchēng wǒmen shì zùi hǎo péngyǒu Bùcéng yǒngyǒu què yòu chéngshòu Háo wúmíng fèn de shīluò Wǒ zìzuòzìshòu Nàme àizhe wèishéme bù shuō ne Míngmíng jìu zài yǎnqían què yòu bùnéng qiānshǒu Míngmíng dōu péi nǐ zhème jiǔ Míngmíng jìushì nǐ zài wǒ xīndǐ shàngle suǒ Húiyì zài měi bùguò shì yī chǎng mèng Yěxǔ shì wǒ xiǎng de tài duō Méi néng bǎ ài shuō chūkǒu Míngmíng ài nǐ què yòu shēngchēng wǒmen shì zùi hǎo péngyǒu Bùcéng yǒngyǒu què yòu chéngshòu Háo wúmíng fèn de shīluò Wǒ zìzuòzìshòu Nàme àizhe wèishéme bù shuō ne Jìu chà yīdiǎn wǒ jìu yǒngyǒu nǐle Vietsub: Có lẽ tôi đã suy nghĩ quá nhiều Nên câu "yêu em" chẳng thể thốt ra thành lời Rõ ràng là đem lòng yêu, Nhưng lại chẳng nói ra Chỉ vì chúng ta là bạn thân Những điều giấu kín trong tim, Chẳng dám nói ra thành lời Cứ thế dần dần lưu lại một vết sẹo Ký ức phủ bụi, Tất cả đều liên quan đến em Chẳng dám tiến gần hơn Lại càng không muốn rời xa Có lẽ tôi đã suy nghĩ quá nhiều Nên chẳng thốt ra được lời yêu Rõ ràng là đem lòng yêu, Nhưng lại chẳng nói ra Chỉ vì chúng ta là bạn thân Chưa bao giờ có được Nhưng cũng phải chấp nhận Những mất mát không tên Là tôi tự làm tự chịu Đã đem lòng thương yêu như vậy Tại sao lại chẳng thể nói ra Những điều giấu kín trong tim, Chẳng dám nói ra thành lời Cứ thế dần dần lưu lại một vết sẹo Ký ức phủ bụi, Tất cả đều liên quan đến em Chẳng dám tiến gần hơn Lại càng không muốn rời xa Có lẽ tôi đã suy nghĩ quá nhiều Nên chẳng thốt ra được lời yêu Rõ ràng là đem lòng yêu, Nhưng lại chẳng nói ra Chỉ vì chúng ta là bạn thân Chưa bao giờ có được Nhưng cũng phải chấp nhận Những mất mát không tên Là tôi tự làm tự chịu Đã đem lòng thương yêu như vậy Tại sao lại chẳng thể nói ra Rõ ràng ngay trước mắt Lại chẳng thể nắm tay nhau Rõ là tôi đã bên em lâu như vậy Rõ là chính em đã khóa chặt trái tim tôi Hồi ức dù đẹp đến mấy Chẳng qua cũng chỉ là một giấc mơ Chỉ thiếu một chút nữa thôi Là tôi đã có được em..