Theo tôi nghĩ thì mỗi quan điểm đều có một sự hợp lý khác nhau dưới cái nhìn của mỗi người khác nhau.
Đối với cha mẹ:
Nếu là bậc cha mẹ sống theo quan điểm tất cả vì con cái thì họ sẽ không bao giờ nghĩ rằng họ sinh con ra với mục đích là sẽ nhờ cậy vào chúng khi về già. Có khi già rồi mà họ còn trợ giúp thêm cho con cái của họ như trông cháu, giúp con cái chăm lo nhà cửa khi chúng bận đi làm... Mục đích của họ chỉ là muốn con cái của mình được sống mạnh khỏe, vui vẻ, đủ đầy... Điều họ ham muốn duy nhất cho chính mình là mong sao khi cuộc sống của con cái đã tốt đẹp thì chúng sẽ biết cách nhìn nhận, sum vầy quanh họ, họ lấy niềm vui làm an ủi, dù sao đã là con người thì ai cũng sợ sự cô đơn cả.
Nếu là bậc cha mẹ sinh con ra với mục đích là làm vui lòng trưởng bối, như là bố mẹ muốn có cháu bế, yêu cầu phải có cháu trai nối dõi vậy họ sẽ làm đủ mọi cách để đáp ứng nguyện vọng của bề trên. Thường thì những bậc cha mẹ như vậy họ gần như không đặt con cái ở cương vị phải chăm sóc họ khi về già, họ rất tự lập và gần như họ cũng muốn con cái của mình học cách tự lập sớm, họ sẽ không quá ràng buộc chặt chẽ trong vấn đề của con cái.
Còn đối với bậc cha mẹ sinh con ra với mục đích hi vọng con cái sẽ phụng dưỡng, báo hiếu họ khi về già thường thì họ cũng là những người đang chăm lo cho cha mẹ của chính mình. Trong tư tưởng của họ đã ăn sâu bén rễ quan điểm "trẻ cậy cha, già cậy con", thực ra đối với một số trường hợp như vậy cũng chẳng sai. Đâu phải xã hội ngày nay nói là đã phát triển thì ai cũng có bảo hiểm để trông cậy ở tuổi già chứ? Dù kể cả có tiền thì có người chăm sóc khi bệnh tật hay không cũng là một điều rất quan trọng. Đấy, vì đồng tiền mà nhiều người con sẽ đi chăm sóc cha mẹ người khác mà chính cha mẹ họ đang ốm đau ở nhà vẫn phải một mình tự túc đấy thôi.
Còn về con cái, chăm sóc cha mẹ hay không là ở tâm mỗi người:
Đối với người con có hiếu, cha mẹ dù có tiền hay không thì việc mua đồ ăn, quà cáp, thuốc men thì họ vẫn luôn nghĩ đó là cách để họ trả ơn cha mẹ. Dù cha mẹ có tiền thuê người chăm sóc thì họ cũng biết, người được thuê từ đồng tiền lạnh lẽo thì tình cảm cũng sẽ lạnh lẽo như vậy, họ chỉ có trách nhiệm với công việc mà thôi. Những người con có hiếu họ không bao giờ an tâm buông tay để cha mẹ mình sống trong cảnh như vậy, còn các bạn nói nhiều người rất tình cảm phải không? Thứ tình cảm đó nếu là thật thì cũng rất hiếm hoi...
Đối với những đứa con bất hiếu thì khỏi phải nói rồi, trong xã hội hiện giờ cũng không thiếu những vụ con cái thiếu tiền về kề dao vào cổ cha mẹ để đòi mấy đồng hút chích đâu...
Tóm lại, suy nghĩ của tôi thì thường sẽ hơi đi xa một tí... Đấy cũng chỉ là quan điểm của mình tôi mà thôi. Mọi người suy nghĩ giống tôi thì cho là quan điểm ấy đúng, suy nghĩ khác tôi thì nói là quan điểm ấy sai. Quan điểm của cha mẹ sinh con ra rồi nuôi con lớn lên thì cũng vậy. Tôi chỉ có một điều muốn gửi đến mọi người, đó là dù xã hội có phát triển thì con người vẫn là con người, không thể biến thành cỗ máy được. Có tiền chưa chắc đã mua được hạnh phúc, đã có cha mẹ yêu thương thì ít hay nhiều cũng nên hồi đáp tình yêu thương đó lại cho các bậc sinh thành. Mình đối xử cha mẹ mình như nào thì con cái chúng ta sau này cũng sẽ đối xử với chúng ta như thế, với con cái cũng vậy mà thôi...