Về nội dung: Khi đọc câu chuyện của bạn mình rất xúc động, cảm nhận được tâm trạng, cảm xúc khi bỏ lỡ một người là như thế nào. Đối với người mình thích, có tình cảm thì chẳng có một ai có thể thay thế được vị trí của họ trong lòng mình. Đáng tiếc là câu chuyện không có kết thúc đẹp giống như câu nói, đúng người nhưng sai thời điểm. Mối tình đầu thời học sinh trong sáng, hồn nhiên, ngây thơ thường hay dang dở. Có lẽ bạn đã cảm thấy buồn và tổn thương nặng nề, nhưng mình nghĩ chuyện tình dang dở đó vẫn có những kỉ niệm đẹp chứ không riêng gì nỗi đau.
Bạn biết không? Trong cuộc đời gặp được nhau đã là may mắn, có duyên nhưng lại không có phận. Sau cùng, ngẫm nghĩ lại mọi chuyện đã qua ta sẽ không còn oán trách hay giận hờn mà thay vào đó ta thầm cảm ơn những điều tốt đẹp lẫn những điều chưa tốt từng xảy ra trong quá khứ. Câu chuyện của bạn kể, mình đọc cảm nhận được những suy nghĩ, cảm xúc tình yêu thời học sinh. Việc cảm nắng, thích một người đôi khi chỉ diễn ra nhất thời thôi, tại vì tất cả chỉ phụ thuộc vào cảm xúc. Tình yêu lâu dài cần thời gian trưởng thành nhiều hơn, chín chắn trong suy nghĩ lẫn tình cảm. Mình cũng thuộc dạng khó yêu, vì mình thấy cuộc sống hiện đại hối hả quá mà lòng người thì dễ thay đổi, nên thay vì lựa chọn yêu người khác mình sẽ chọn yêu bản thân trước tiên. Nếu đặt trọn niềm tin, kì vọng quá nhiều vào đối phương thì người tổn thương chính là bản thân. Mình thích nhất câu thông điệp gần cuối bài viết của bạn: "Thanh xuân của mỗi người chúng ta vốn đã ngắn ngủi nên hãy sống hết mình, cứ yêu bằng cả con tim, hãy làm những điều mình thích, làm những điều mà mình muốn làm, đừng để sau này phải hối tiếc về bất kỳ chuyện gì nhé!" Mình nghĩ bạn đã dám mạnh mẽ đối mặt với cảm xúc, tình cảm của mình và vượt qua thì cho dù kết quả như thế nào cũng không nên buồn hay hối tiếc. Chuyện tình tuổi học trò dù có dang dở thì mình tin sau này khi nghĩ về, bạn sẽ thấy bản thân từng kiên cường, mạnh mẽ như thế nào.
Về hình thức: Câu chuyện của bạn xoay quanh là những dòng suy nghĩ, tản mạn, giống như bạn đang tự sự, kể về câu chuyện bỏ lỡ một người. Những chia sẻ, cảm xúc rất thật nhưng mình chưa thấy được cốt truyện cụ thể. Truyện ngắn đòi hỏi các tình tiết, nhân vật gây cấn, hấp dẫn, cuốn hút hơn. Truyện ngắn đòi hỏi có nhiều lời thoại, ngôn từ trau chuốt hơn. Bài viết của bạn mình nghĩ thuộc tản văn - những dòng suy nghĩ, tản mạn của bản thân về tình yêu, tình bạn, cuộc sống.
Tựa đề: "Bạn đã từng bỏ lỡ một người chưa?" Là câu hỏi khiến người đọc cảm thấy tò mò, gây thú vị, hấp dẫn. Tựa đề này khá hay, sẽ khiến nhiều người vì hiếu kì mà đọc câu chuyện của bạn. Ảnh bìa đẹp, gây thu hút, ấn tượng ngay từ đầu trước khi đọc câu chuyện.
Lối hành văn của bạn có lúc dễ hiểu, có lúc mơ hồ, khó hiểu. Cách ngắt câu cú còn hơi lủng củng, khiến người đọc cảm thấy hơi khó hiểu.
Ngôn từ bạn nên cô đọng, súc tích sẽ hay và ý nghĩa hơn.
Thời gian, không gian trong truyện được thay đổi linh hoạt, là những chêm nghiệm, hồi tưởng từ quá khứ đến hiện tại.
Truyện của bạn còn bị một số lỗi thiếu chữ, sai chính tả như: "Nụ anh của anh thật ấm áp" (thiếu chữ cười. Không biết có phải ý bạn là đang nói đến nụ cười không nhỉ),
Chọn vẹn - sửa thành trọn vẹn, Bỡi lẽ - sửa thành bởi lẽ, đôi tai - sửa thành đôi tay..
Vì là lần đầu tiên nhận xét, góp ý bài viết của bạn nên chỉ đứng trên quan điểm, suy nghĩ, cảm nhận của bản thân. Hy vọng bạn sẽ vui và sáng tác nhiều truyện hay hơn nữa. Cảm ơn bạn vì truyện ngắn giàu tình cảm, cảm xúc này nhé! Nếu bạn vui lòng thì những bài sau của bạn mình luôn sẵn sàng góp ý cho bạn nha!