Tự thơ Ngồi buồn Thúy định làm thơ Ngâm nga một lúc suýt ra một bài. Nhưng ai nói khẽ bên tai Là dân chuyên hóa sao mà làm thơ. Nghe vậy Thúy liền ngẩn ngơ Dân nào chả được viết thơ tỏ lòng. Đầu giờ đã được đả thông Thúy liền một mạch viết thơ về mình. Phận là em út trong nhà Anh trai học dốt Thúy thành bơ vơ. Bố mẹ luôn miệng mong chờ Sau này con lớn là người thành công. Thúy giờ lại thích viển vông Học thêm một lúc đã mong với chờ Mong được đến Úc chơi xa Cùng với chuột túi, cùng vờn muôn hoa. Rồi là muốn đến nước Nga Giữa mênh mông núi ngắm nhìn cực quang. Bỗng bật tỉnh từ cơn mơ Không học mà có đúng là viển vông. Là dân khoa học tự nhiên Thúy liền thức tỉnh chẳng mong với chờ Nghĩ lại lời của mẹ cha Thành công là tốt sao mà phải run. Có học thì mới thành tài Thành tài thì mới có nhiều tiền tiêu Nhiều tiền sẽ được đi phiêu Vậy nên Thúy lại cắm đầu học thêm. Một vài phút ngẩn ngơ để bản thân nhận ra chân lý cuộc đời.. (Thúy là tên mình^^)