Tình em cầu ước Phụng Loan Xin gửi chút tình vào gió Để niềm chân ái lan xa Thế nhân thơm mùi hoa cỏ Dối gian đổi lấy thật thà * Anh đến mùa đang nắng đỏ Em hường má lẽ tự nhiên Bàn tay còn đương bỏ ngỏ Mà lòng em vội ngả nghiêng * Muốn trách anh nhiều lắm đấy! Người đâu là rõ chân phương? Mắt sâu dịu dàng xiết mấy! Làm em ngợp giữa vô thường * Vâng! Anh cứ hồn quân tử Em đành thẹn ý hồng nhan Anh chưa hảo cầu thục nữ Âm thầm em ước phụng loan * Ngoài hiên nắng vàng bối rối? Hay vì em dạ xuyến xao? Thương thì đón em chung lối Bằng không mặc kẻ nghẹn ngào * Lén nhìn anh từ cõi thực Mơ màng quên chuyện đớn đau Cung cầm trong tim thổn thức Điệu tình biết giấu đi đâu? * Hỡi Người! Người ơi! Người hỡi! Duyên còn bẽn lẽn chờ trăng Gió về tương giao bến đợi Cầu em nên phận với chàng - Viên Nguyệt Ái-