


NỖI BUỒN CỦA TÔI
Tôi là ai trên cõi tạm bợ này
Tôi là ai giữa dòng đời nhạt nhẽo
Mỗi ngày cứ lặng lẽ trôi đi
Tôi sống trong tâm tư thầm lặng
Chính tôi cũng không thể hiểu tôi
Vì sao mỗi ngày bản thân cứ buồn bã
Tâm tư chẳng thể nói cùng ai
Ngày ngày trôi đi vẫn là nỗi buồn ấy
Rốt cuộc nó là thứ gì
Sao cứ bám riết tâm hồn tôi
Nhân gian thường hay nói
Nếu sống một đời không yêu ai
Thì chưa được tính là đã sống
Nhưng có được tình yêu rồi
Nó lại là con dao đâm thủng trái tim
Vết thương nó để lại một đời không phai
Có lẽ đó là nỗi buồn của tôi
Thời gian không ngừng trôi qua
Cuộc sống vẫn phải tiếp tục
Chỉ có nỗi buồn mãi cất dấu
Nơi sâu thẳm một góc nhỏ trái tim
Xem như là người bạn xấu tính
Đồng hành cùng tôi đi hết cuộc đời.
Tác giả: Sương Tuyết