Chương 70: Tiếu Tiếu lựa chọn
Kết thúc chiến đấu thời điểm, sắc trời cũng ám xuống dưới, Andrea quyết định tìm một chố dừng chân nghỉ ngơi.
Hôm nay cũng không may mắn, không tìm được hang động thế nên chỉ còn cách tìm một gốc cây đủ cao chấp vá mà làm nơi nghỉ tạm.
Andrea ngồi xếp bằng trên tấm thảm, Tiếu Tiếu thì đang nấu nước, hôm nay không ăn thịt nướng mà đổi thành mì ăn liền.
Tiếu Tiếu cũng chưa từng ăn thử, mì ăn liền là cô từ SEIT mang theo đến đây, cô lấy ra bốn ly mì, lại cắt thịt thành từng lát mỏng bỏ vào bên trong nồi nước.
Nồi nước thật mau liền sôi trào, thịt cũng nấu chín, lấy giá đảo đảo trong nồi nước súp, sau đó múc vào bên trong mì ly.
Hương thơm phác mũi, Tiếu Tiếu gấp không chờ nổi mà ngồi xổm ở một bên, cái đuôi cũng quên lắc lư, nghe cô nói 'ăn được rồi', nó lập tức đặt mông ngồi ở trên thảm, hai chân trước bưng mì ly.. sau đó ngốc nhìn trong ly màu vàng cọng mì.
Andrea khó hiểu nhìn nó, không phải gấp không kịp chờ hay sao? Sao giờ chỉ nhìn không ăn?
Đợi nhìn thấy nó là dùng hai chân trước bưng ly mì cô liền hiểu ra, ngược lại có chút buồn cười, tuy nói Tiếu Tiếu rất thông minh nhưng nó chưa thể cầm đũa cầm muỗng như vậy khó động tác, bình thường ăn uống nó vẫn là trực tiếp thọt mỏ húp, đồ ăn khô thì càng dễ, nó có thể cầm ăn được.
Từ trong không gian lấy ra một cái tô, đem hai ly mì đổ vào trong tô, đẩy đến trước mặt nó, không quên trêu nghẹo nó một câu.
"Ngươi nha, phải cố gắng tu luyện, sau đó hóa thành hình người, tới lúc đó là có thể cầm đũa, cầm nĩa rồi."
"Bun?"
"Không chắc, chỉ nghe nói."
Andrea ác ý tràn đầy mà trả lời một câu. Trong tiểu thuyết thường nói yêu thú tu luyện đến nhất định trình độ sẽ hóa thành người, nhưng cô không biết giữa ma thú và yêu thú có giống nhau hay không, cho nên mới trả lời như thế.
"Bun!"
"Có chí khí! Cụng một ly."
Tiếu Tiếu là nói nó sẽ chăm chỉ tu luyện sau đó biến thành nhân loại. Andrea không bủn xỉn mà khen nó một câu, đưa lên trong tay ly mì chạm vào tô mì của nó một cái, sau đó mạnh ai nấy cấm đầu ăn.
Trong lòng cô cũng không nhẹ nhàng như bề ngoài biểu hiện, nếu Tiếu Tiếu thực sự có hy vọng hóa hình, ngoài nó ra thì người vui mừng nhất chính là cô, cùng nhau vào sinh ra tử nhiều như vậy, tình cảm cũng không phải bình thường chủ tớ.
Tiếu Tiếu tuy rằng cúi đầu ăn mì nhưng cô vẫn cảm nhận đến cảm xúc của nó, nó hơn hết khát khao được đứng thẳng, có thể cầm đũa thậm chí.. cầm súng.
Đúng vậy, nó truyền cho cảm xúc cùng suy nghĩ chính là như vậy, từ lúc thấy cô cầm Tử Tịch bắn tỉa nó lần ấn tượng khác sâu, có mục tiêu vẫn rất tốt, ít ra nó không chỉ đầu tư quá nhiều trong phương diện ăn uống.
Ăn xong cơm chiều, Andrea như cũ ngồi xếp bằng trên thảm, khác lạ là Tiếu Tiếu, bình thường ăn nó nê sau là lật ra ngủ, hiện tại biểu hiện 'khác thường' mà ngồi nghiêm túc ở trước mặt cô.
Andrea lấy ra quả Trường Sinh, cầm ở trong tay cẩn thận quan sát. Vỏ ngoài sần sùi màu nâu đen, niết nhẹ, rất là mềm, không có độc tính, yên tâm để Tiếu Tiếu trực tiếp nuốt.
Làm một người luyện kim thuật kiêm dược tề sư, đơn giản kiểm tra một vật có độc hay không là một việc rất là dễ dàng, đây là cơ bản.
Ban đầu cô dự định đem quả Trường Sinh điều chế thành dạng lỏng để dùng uống, nhưng hiện tại không cần như vậy mất công.
"Ngươi chắc chắn phải ăn? Thứ này ta cũng không biết hiệu quả thế nào, chỉ nghe Ailee nói, nhưng có thể bảo đảm không có độc. Muốn ăn hay không tùy ngươi quyết định."
Quả Trường Sinh, công dụng cùng tên không dính lấy một cái biên, nó có thể làm Tiếu Tiếu trở thành cao cấp ma thú, kích phát thiên thú, tăng lên tiềm lực, nhưng hiệu quả thế nào còn cần thử rồi mới biết.
Như vậy quý giá trái cây, thế mà lại không có một con ma thú chiếm giữ, từ đó có thể thấy được bản thể Trường Sinh đằng khó chơi trình độ, hẳn là bí mật mà Ailee giấu không nói cho đám người biết đi.
Chuyện đã qua, không đáng lại theo đuổi suy nghĩ mãi không buông, trước mắt vẫn là chuyện của Tiếu Tiếu quan trọng nhất.
Andrea vừa nói vừa đem quả Trường Sinh đặt đến trước mặt Tiếu Tiếu, chờ nó làm ra lựa chọn.
"Bun!"
Tiếu Tiếu kiên định mà hướng cô gật gật đầu, nó muốn trở nên mạnh mẽ, muốn cùng chủ nhân cùng chiến đấu, muốn được cầm đũa, quan trọng là muốn giá sóng ngắm bắn, uy phong lẫm lẫm cáo!
Tiếu Tiếu há miệng đem quả Trường Sinh nuốt.
Nó trợ trắng mắt vì bị mắc nghẹn, một cái 'ực' mới khó khăn lắm đem kẹt ở cổ họng Trường Sinh quả nuốt xuống bụng.
Vừa cái tội, Andrea ghét bỏ mà nhìn nó.
Bốn mắt nhìn nhau, Tiếu Tiếu chớp chớp mắt vô tội nhìn cô: Chủ nhân, bổn ma thú không có cảm giác, không lẽ gặp hàng giả?
Thưởng cho nó một cái tát lên đầu, Andrea từ trên thảm đứng lên, phủi phủi mông, cô không nghĩ lại để ý tới cái thứ này.
Từ không gian lấy ra hai cái võng, ở SEIT rất được ưa thích, thân võng làm từ vải dù, có hai đầu, mỗi đầu có một sợi dây, đem sợi dây cột ở hai vật chịu lực, nằm ở trên võng lắc lắc đung đưa thích ý biết bao.
Đem hai cái võng vắt lên vai, ngửa đầu nhìn nhìn phía trên tán cây, kích hoạt Nhẫn Tạo Tơ, đinh khóa sợi tuyến bắn thẳng đến phía trên tán cây, tay trái nắm sợi tuyến, tay phái nắm lấy sau cổ Tiếu Tiếu, thả người bay lên đến phía trên nhánh cây.
Đêm tối thật mau liền đến, Andrea nằm ở bên trong cái võng, trên người đắp một cái chăn, ngửa mặt nhìn lên trời cao, đôi mắt đen nhánh in hình một đóm nhỏ màu vàng ánh sáng, khuôn mặt khuất trong bóng tối không nhìn ra cảm xúc.
Trăng ở bên trong bí cảnh cùng bên ngoài có chút khác nhau, nơi này mặt trăng không sáng bằng, cứ mờ mờ ảo ảo, ban ngày mặt trời cũng như vậy, chiếu ra bóng dáng cũng mờ mờ.
Khoảng cách Tiếu Tiếu nuốt quả Trường Sinh đã qua đi bốn tiếng hơn, nhưng vẫn không có động tĩnh.
Tiếu Tiếu đang nằm ngửa bụng dang bốn chân ở trong võng bên cạnh, nó mới đầu còn thích thú mà lắc qua lắc lại một hồi, chơi một lúc khống chế không được buồn ngủ cho nên ngủ rồi, nhưng cái đuôi dài rủ ra ngoài võng rũ xuống dưới, rất tận chức tận trách mà ngoắc qua ngoắc lại lấy này làm võng không dừng mà đong đưa.
Nó cái võng cách võng của Andrea nửa mét, đung đưa thỉnh thoảng còn đụng trúng võng của cô, khoảng cách gần thì có xảy ra chuyện cũng kịp thời cứu giúp.
Xoay đầu qua nhìn nó, với tay qua, bàn tay để ở trên cổ của nó lẳng lặng cảm nhận một chút, cảm thấy không có gì bất thường mới thu tay lại.
Bình thường trong lúc nó đang ngủ mà bị cô chạm nhẹ chút đã lập tức tỉnh lại, hiện tại cô có lấy tay bóp cổ nó, nó cũng không tỉnh.
Chắc là do tác dụng phụ, không phải nói kích phát thiên phú hay sao, biết đâu nó ngủ ngon như vậy là đang tiến hành thiến phú thức tỉnh cũng không chừng.
"Nếu thất bại, ngươi yên tâm, ta sẽ trở lại đốt rụi Trường Sinh đằng, liền tính phải trả giá thật đắt, ta vẫn sẽ cứu ngươi."
Nghĩ vậy, cô cũng yên tâm mà nhắm mắt lại, phía dưới trê mặt đất, đóng lửa đã diệt, lấy gốc cây này làm trung tâm, phụ cận mười mét, mỗi cách một mét đều có một viên sơ cấp luyện kim thuốc nổ, thông qua này phát nổ làm tín hiệu cảnh báo.
Tự mình luyện chế thuốc nổ chính là như vậy xa xỉ, không có cách khác a.
* * *
Một ngày mới lại bắt đầu, cũng là ngày thứ ba kể từ khi đi vào bí cảnh, như vậy có nghĩa chỉ còn hai ngày, bí cảnh sẽ đóng cửa, bă trăm năm sau mới một lần nữa mở cửa 'đón khách'.
Sắc trời còn hơi ám xen lẫn những rạn mây hơi hồng cùng những tia nắng sớm, Andrea sớm đã tỉnh, cả người cuộn tròn bên trong võng, ánh mắt mông lung lặng yên nhìn trên cao bầu trời.
Cả đêm hôm qua, Tiếu Tiếu vẫn không có gì động tĩnh, chỉ nhắm mắt dang chân mà ngủ, không biết rốt cuộc là như thế nào.
Nghĩ đến đây, Andrea lập tức ngồi dậy, đem tóc đơn giản buộc cao len, sau đó mới chòm người qua xem xét nó.
Tiếu Tiếu vẫn chưa tỉnh, thấy rời còn chưa sáng hẳn, nên để cho nó nướng thêm chút, thu thập đồ vật xong xuôi, Andrea thả người liền rơi tới trên mặt đất.
Tại chỗ hoạt động tay chân, lúc sau lại ngồi xếp bằng trên mặt đất tiến hành hằng ngày minh tưởng, cô đã sớm có phát hiện, ở nơi có rừng cây sông ngòi, hiệu quả minh tưởng cao hơn nhiều.
Kết thúc minh tưởng lại tiếp tục luyện kiếm, chém ra kiếm mang tốc độ ngày càng nhanh, kiếm mang cũng càng thêm ngưng thực, như là thực chất lưỡi dao, nhưng vẫn cần thêm thời gian lắng đọng mới thật sự làm kiếm mang ngưng thật, không biết hiệu quả sẽ như thế nào.
Nơi này vị trí là bên trái khu vực, ngoài một ít ma thú, Andrea không thấy được có siêu phàm giả đi đến bên này.
Cũng dễ hiểu, khu vực này thật sự phải nói là 'cằn cỗi', trừ Trường Sinh dây đằng ra thì không còn có mặt khác quý giá đồ vật, như là bị người đào rỗng.
Nghĩ tới đây, trong đâu không biết vì sai lại nghĩ đến Dã thú tộc, không biết chuyện này có liên quan gì tới chúng nó hay không.
Luyện xong kiếm thuật, từ trong không gian lấy ra hai cái bánh bao thịt, cũng không hâm nóng liền như vậy mà ăn, nhân bên trong là thịt trộn với một ít rau xanh.
Đợi khi Andrea làm xong vệ sinh cá nhân trở lại đến trên nhánh cây, Tiếu Tiếu vẫn không có dấu hiệu tỉnh, một bộ đã ngủ chết bộ dáng.
Tiếu Tiếu hô hấp vững vàng đều đều, chỉ là tốc độ có hơi chậm một chút, trong cơ thể cũng không có gì khác thường.
"Tiếu Tiếu, tỉnh tỉnh."
Vỗ vỗ mặt của nó, kêu nó tỉnh, ai ngờ cái thứ này còn ghét bỏ mà lấy chân phủi tay của cô ra, lật mông ngủ tiếp.
"..."
Xác định chắc chắn nó không có gì vấn đề, khả năng là còn đang trong quá trình thức tỉnh thế nên vẫn ngủ không tỉnh, cô cũng thấy yên tâm.
Nhưng vấn đề hiện tại là, Tiếu Tiếu không tỉnh, mà cô lại phải đi tìm tài nguyên, không thể để nó một mình ở lại đây đi, mà xách theo lại không tiện.
Đem nó để vào trong không gian? Andrea nhắm mắt cảm nhận bên trong không gian tình huống, Kết Tinh thạch đã bị hấp thu không còn, cơ bản là có thế đem Tiếu Tiếu chuyển đến bên trong, nhưng trạng thái này cũng không duy trì được lâu, hàm lượng oxy cũng không nhiều.
Không thể chuyển đến trong không gian, như vậy phải làm sao đây? Im lặng tự hỏi một chút, cũng không suy nghĩ được cái gì biện pháp, chỉ còn có một cách.
Hạ quyết tâm, lấy ra một tấm da thú, cắt ra hai sợi dây da có bề rộng cỡ 2cm, còn dư lại da thú thì thu vào không gian, đem một đầu của sợi dây buộc vào chân trước bên trái của Tiếu Tiếu, đàu dây còn lại thì buộc vào cùng bên chân sau của nó.
Tương tự bên phải hai chân cũng vậy, cột xong lúc sau, Andrea kéo kéo hai bên so so, cảm thấy đã bằng nhau, cô khom lưng tựa như đeo balo mà đem Tiếu Tiếu cõng đến trên lưng.
"..."
Tiếu Tiếu chết bầm! Đợi ngươi tỉnh liền tấu ngươi!
Andrea trầm mặt mà cõng theo Tiếu Tiếu nhảy đến trên mặt đất, như bộ đội tập luyện, trên lưng trên chân cõng theo bao cát chạy đều, khác là 'bao cát' trên lưng của cô nặng không giống tầm thường.
Nếu là ở phía sau nhìn sẽ thấy, Andrea như là đang cõng một cái ngốc manh hình con cáo lông đỏ balo, còn là lông xù xù đáng yêu, chẳng qua người cõng không mấy vui sướng thế nên không khí mạt danh có chút vi diệu.
Chết lặng cõng theo Tiếu Tiếu đi hơn hai giờ, hiện tại đã là 8 giờ buổi sáng, nhìn trên bản đồ đánh dấu, Andrea ước chừng bản thân ở bên trái khu vực đi được gần nửa lộ trình, lại đi hết còn lại nửa kia lộ trình, có lẽ sẽ vòng đến Thiên Long sơn cốc, đương nhiên cũng sẽ đi ngang qua nơi có trứng Dực Hổ địa phương kia.
Rất tiếc là Andrea không có hứng thú với trứng Dực Hổ, cái mà cô càng quan tâm chính là tìm được chính xác chỗ nhập khẩu đi vào đến trung tâm lâu đài cô, trung tâm khu vực.
Nếu không đi vòng quanh mà là hướng trung tâm thẳng tấp đi sâu vào, khoảng cách vị trí của cô 2km chính là sương mù tử vong vách tường, không có biện pháp trực tiếp đi qua, bơi vì sẽ bị sương mù ăn mòn cho tới chết, đây là người đi trước lấy tính mạng rút ra đến kết luận.
Hôm nay cũng không may mắn, không tìm được hang động thế nên chỉ còn cách tìm một gốc cây đủ cao chấp vá mà làm nơi nghỉ tạm.
Andrea ngồi xếp bằng trên tấm thảm, Tiếu Tiếu thì đang nấu nước, hôm nay không ăn thịt nướng mà đổi thành mì ăn liền.
Tiếu Tiếu cũng chưa từng ăn thử, mì ăn liền là cô từ SEIT mang theo đến đây, cô lấy ra bốn ly mì, lại cắt thịt thành từng lát mỏng bỏ vào bên trong nồi nước.
Nồi nước thật mau liền sôi trào, thịt cũng nấu chín, lấy giá đảo đảo trong nồi nước súp, sau đó múc vào bên trong mì ly.
Hương thơm phác mũi, Tiếu Tiếu gấp không chờ nổi mà ngồi xổm ở một bên, cái đuôi cũng quên lắc lư, nghe cô nói 'ăn được rồi', nó lập tức đặt mông ngồi ở trên thảm, hai chân trước bưng mì ly.. sau đó ngốc nhìn trong ly màu vàng cọng mì.
Andrea khó hiểu nhìn nó, không phải gấp không kịp chờ hay sao? Sao giờ chỉ nhìn không ăn?
Đợi nhìn thấy nó là dùng hai chân trước bưng ly mì cô liền hiểu ra, ngược lại có chút buồn cười, tuy nói Tiếu Tiếu rất thông minh nhưng nó chưa thể cầm đũa cầm muỗng như vậy khó động tác, bình thường ăn uống nó vẫn là trực tiếp thọt mỏ húp, đồ ăn khô thì càng dễ, nó có thể cầm ăn được.
Từ trong không gian lấy ra một cái tô, đem hai ly mì đổ vào trong tô, đẩy đến trước mặt nó, không quên trêu nghẹo nó một câu.
"Ngươi nha, phải cố gắng tu luyện, sau đó hóa thành hình người, tới lúc đó là có thể cầm đũa, cầm nĩa rồi."
"Bun?"
"Không chắc, chỉ nghe nói."
Andrea ác ý tràn đầy mà trả lời một câu. Trong tiểu thuyết thường nói yêu thú tu luyện đến nhất định trình độ sẽ hóa thành người, nhưng cô không biết giữa ma thú và yêu thú có giống nhau hay không, cho nên mới trả lời như thế.
"Bun!"
"Có chí khí! Cụng một ly."
Tiếu Tiếu là nói nó sẽ chăm chỉ tu luyện sau đó biến thành nhân loại. Andrea không bủn xỉn mà khen nó một câu, đưa lên trong tay ly mì chạm vào tô mì của nó một cái, sau đó mạnh ai nấy cấm đầu ăn.
Trong lòng cô cũng không nhẹ nhàng như bề ngoài biểu hiện, nếu Tiếu Tiếu thực sự có hy vọng hóa hình, ngoài nó ra thì người vui mừng nhất chính là cô, cùng nhau vào sinh ra tử nhiều như vậy, tình cảm cũng không phải bình thường chủ tớ.
Tiếu Tiếu tuy rằng cúi đầu ăn mì nhưng cô vẫn cảm nhận đến cảm xúc của nó, nó hơn hết khát khao được đứng thẳng, có thể cầm đũa thậm chí.. cầm súng.
Đúng vậy, nó truyền cho cảm xúc cùng suy nghĩ chính là như vậy, từ lúc thấy cô cầm Tử Tịch bắn tỉa nó lần ấn tượng khác sâu, có mục tiêu vẫn rất tốt, ít ra nó không chỉ đầu tư quá nhiều trong phương diện ăn uống.
Ăn xong cơm chiều, Andrea như cũ ngồi xếp bằng trên thảm, khác lạ là Tiếu Tiếu, bình thường ăn nó nê sau là lật ra ngủ, hiện tại biểu hiện 'khác thường' mà ngồi nghiêm túc ở trước mặt cô.
Andrea lấy ra quả Trường Sinh, cầm ở trong tay cẩn thận quan sát. Vỏ ngoài sần sùi màu nâu đen, niết nhẹ, rất là mềm, không có độc tính, yên tâm để Tiếu Tiếu trực tiếp nuốt.
Làm một người luyện kim thuật kiêm dược tề sư, đơn giản kiểm tra một vật có độc hay không là một việc rất là dễ dàng, đây là cơ bản.
Ban đầu cô dự định đem quả Trường Sinh điều chế thành dạng lỏng để dùng uống, nhưng hiện tại không cần như vậy mất công.
"Ngươi chắc chắn phải ăn? Thứ này ta cũng không biết hiệu quả thế nào, chỉ nghe Ailee nói, nhưng có thể bảo đảm không có độc. Muốn ăn hay không tùy ngươi quyết định."
Quả Trường Sinh, công dụng cùng tên không dính lấy một cái biên, nó có thể làm Tiếu Tiếu trở thành cao cấp ma thú, kích phát thiên thú, tăng lên tiềm lực, nhưng hiệu quả thế nào còn cần thử rồi mới biết.
Như vậy quý giá trái cây, thế mà lại không có một con ma thú chiếm giữ, từ đó có thể thấy được bản thể Trường Sinh đằng khó chơi trình độ, hẳn là bí mật mà Ailee giấu không nói cho đám người biết đi.
Chuyện đã qua, không đáng lại theo đuổi suy nghĩ mãi không buông, trước mắt vẫn là chuyện của Tiếu Tiếu quan trọng nhất.
Andrea vừa nói vừa đem quả Trường Sinh đặt đến trước mặt Tiếu Tiếu, chờ nó làm ra lựa chọn.
"Bun!"
Tiếu Tiếu kiên định mà hướng cô gật gật đầu, nó muốn trở nên mạnh mẽ, muốn cùng chủ nhân cùng chiến đấu, muốn được cầm đũa, quan trọng là muốn giá sóng ngắm bắn, uy phong lẫm lẫm cáo!
Tiếu Tiếu há miệng đem quả Trường Sinh nuốt.
Nó trợ trắng mắt vì bị mắc nghẹn, một cái 'ực' mới khó khăn lắm đem kẹt ở cổ họng Trường Sinh quả nuốt xuống bụng.
Vừa cái tội, Andrea ghét bỏ mà nhìn nó.
Bốn mắt nhìn nhau, Tiếu Tiếu chớp chớp mắt vô tội nhìn cô: Chủ nhân, bổn ma thú không có cảm giác, không lẽ gặp hàng giả?
Thưởng cho nó một cái tát lên đầu, Andrea từ trên thảm đứng lên, phủi phủi mông, cô không nghĩ lại để ý tới cái thứ này.
Từ không gian lấy ra hai cái võng, ở SEIT rất được ưa thích, thân võng làm từ vải dù, có hai đầu, mỗi đầu có một sợi dây, đem sợi dây cột ở hai vật chịu lực, nằm ở trên võng lắc lắc đung đưa thích ý biết bao.
Đem hai cái võng vắt lên vai, ngửa đầu nhìn nhìn phía trên tán cây, kích hoạt Nhẫn Tạo Tơ, đinh khóa sợi tuyến bắn thẳng đến phía trên tán cây, tay trái nắm sợi tuyến, tay phái nắm lấy sau cổ Tiếu Tiếu, thả người bay lên đến phía trên nhánh cây.
Đêm tối thật mau liền đến, Andrea nằm ở bên trong cái võng, trên người đắp một cái chăn, ngửa mặt nhìn lên trời cao, đôi mắt đen nhánh in hình một đóm nhỏ màu vàng ánh sáng, khuôn mặt khuất trong bóng tối không nhìn ra cảm xúc.
Trăng ở bên trong bí cảnh cùng bên ngoài có chút khác nhau, nơi này mặt trăng không sáng bằng, cứ mờ mờ ảo ảo, ban ngày mặt trời cũng như vậy, chiếu ra bóng dáng cũng mờ mờ.
Khoảng cách Tiếu Tiếu nuốt quả Trường Sinh đã qua đi bốn tiếng hơn, nhưng vẫn không có động tĩnh.
Tiếu Tiếu đang nằm ngửa bụng dang bốn chân ở trong võng bên cạnh, nó mới đầu còn thích thú mà lắc qua lắc lại một hồi, chơi một lúc khống chế không được buồn ngủ cho nên ngủ rồi, nhưng cái đuôi dài rủ ra ngoài võng rũ xuống dưới, rất tận chức tận trách mà ngoắc qua ngoắc lại lấy này làm võng không dừng mà đong đưa.
Nó cái võng cách võng của Andrea nửa mét, đung đưa thỉnh thoảng còn đụng trúng võng của cô, khoảng cách gần thì có xảy ra chuyện cũng kịp thời cứu giúp.
Xoay đầu qua nhìn nó, với tay qua, bàn tay để ở trên cổ của nó lẳng lặng cảm nhận một chút, cảm thấy không có gì bất thường mới thu tay lại.
Bình thường trong lúc nó đang ngủ mà bị cô chạm nhẹ chút đã lập tức tỉnh lại, hiện tại cô có lấy tay bóp cổ nó, nó cũng không tỉnh.
Chắc là do tác dụng phụ, không phải nói kích phát thiên phú hay sao, biết đâu nó ngủ ngon như vậy là đang tiến hành thiến phú thức tỉnh cũng không chừng.
"Nếu thất bại, ngươi yên tâm, ta sẽ trở lại đốt rụi Trường Sinh đằng, liền tính phải trả giá thật đắt, ta vẫn sẽ cứu ngươi."
Nghĩ vậy, cô cũng yên tâm mà nhắm mắt lại, phía dưới trê mặt đất, đóng lửa đã diệt, lấy gốc cây này làm trung tâm, phụ cận mười mét, mỗi cách một mét đều có một viên sơ cấp luyện kim thuốc nổ, thông qua này phát nổ làm tín hiệu cảnh báo.
Tự mình luyện chế thuốc nổ chính là như vậy xa xỉ, không có cách khác a.
* * *
Một ngày mới lại bắt đầu, cũng là ngày thứ ba kể từ khi đi vào bí cảnh, như vậy có nghĩa chỉ còn hai ngày, bí cảnh sẽ đóng cửa, bă trăm năm sau mới một lần nữa mở cửa 'đón khách'.
Sắc trời còn hơi ám xen lẫn những rạn mây hơi hồng cùng những tia nắng sớm, Andrea sớm đã tỉnh, cả người cuộn tròn bên trong võng, ánh mắt mông lung lặng yên nhìn trên cao bầu trời.
Cả đêm hôm qua, Tiếu Tiếu vẫn không có gì động tĩnh, chỉ nhắm mắt dang chân mà ngủ, không biết rốt cuộc là như thế nào.
Nghĩ đến đây, Andrea lập tức ngồi dậy, đem tóc đơn giản buộc cao len, sau đó mới chòm người qua xem xét nó.
Tiếu Tiếu vẫn chưa tỉnh, thấy rời còn chưa sáng hẳn, nên để cho nó nướng thêm chút, thu thập đồ vật xong xuôi, Andrea thả người liền rơi tới trên mặt đất.
Tại chỗ hoạt động tay chân, lúc sau lại ngồi xếp bằng trên mặt đất tiến hành hằng ngày minh tưởng, cô đã sớm có phát hiện, ở nơi có rừng cây sông ngòi, hiệu quả minh tưởng cao hơn nhiều.
Kết thúc minh tưởng lại tiếp tục luyện kiếm, chém ra kiếm mang tốc độ ngày càng nhanh, kiếm mang cũng càng thêm ngưng thực, như là thực chất lưỡi dao, nhưng vẫn cần thêm thời gian lắng đọng mới thật sự làm kiếm mang ngưng thật, không biết hiệu quả sẽ như thế nào.
Nơi này vị trí là bên trái khu vực, ngoài một ít ma thú, Andrea không thấy được có siêu phàm giả đi đến bên này.
Cũng dễ hiểu, khu vực này thật sự phải nói là 'cằn cỗi', trừ Trường Sinh dây đằng ra thì không còn có mặt khác quý giá đồ vật, như là bị người đào rỗng.
Nghĩ tới đây, trong đâu không biết vì sai lại nghĩ đến Dã thú tộc, không biết chuyện này có liên quan gì tới chúng nó hay không.
Luyện xong kiếm thuật, từ trong không gian lấy ra hai cái bánh bao thịt, cũng không hâm nóng liền như vậy mà ăn, nhân bên trong là thịt trộn với một ít rau xanh.
Đợi khi Andrea làm xong vệ sinh cá nhân trở lại đến trên nhánh cây, Tiếu Tiếu vẫn không có dấu hiệu tỉnh, một bộ đã ngủ chết bộ dáng.
Tiếu Tiếu hô hấp vững vàng đều đều, chỉ là tốc độ có hơi chậm một chút, trong cơ thể cũng không có gì khác thường.
"Tiếu Tiếu, tỉnh tỉnh."
Vỗ vỗ mặt của nó, kêu nó tỉnh, ai ngờ cái thứ này còn ghét bỏ mà lấy chân phủi tay của cô ra, lật mông ngủ tiếp.
"..."
Xác định chắc chắn nó không có gì vấn đề, khả năng là còn đang trong quá trình thức tỉnh thế nên vẫn ngủ không tỉnh, cô cũng thấy yên tâm.
Nhưng vấn đề hiện tại là, Tiếu Tiếu không tỉnh, mà cô lại phải đi tìm tài nguyên, không thể để nó một mình ở lại đây đi, mà xách theo lại không tiện.
Đem nó để vào trong không gian? Andrea nhắm mắt cảm nhận bên trong không gian tình huống, Kết Tinh thạch đã bị hấp thu không còn, cơ bản là có thế đem Tiếu Tiếu chuyển đến bên trong, nhưng trạng thái này cũng không duy trì được lâu, hàm lượng oxy cũng không nhiều.
Không thể chuyển đến trong không gian, như vậy phải làm sao đây? Im lặng tự hỏi một chút, cũng không suy nghĩ được cái gì biện pháp, chỉ còn có một cách.
Hạ quyết tâm, lấy ra một tấm da thú, cắt ra hai sợi dây da có bề rộng cỡ 2cm, còn dư lại da thú thì thu vào không gian, đem một đầu của sợi dây buộc vào chân trước bên trái của Tiếu Tiếu, đàu dây còn lại thì buộc vào cùng bên chân sau của nó.
Tương tự bên phải hai chân cũng vậy, cột xong lúc sau, Andrea kéo kéo hai bên so so, cảm thấy đã bằng nhau, cô khom lưng tựa như đeo balo mà đem Tiếu Tiếu cõng đến trên lưng.
"..."
Tiếu Tiếu chết bầm! Đợi ngươi tỉnh liền tấu ngươi!
Andrea trầm mặt mà cõng theo Tiếu Tiếu nhảy đến trên mặt đất, như bộ đội tập luyện, trên lưng trên chân cõng theo bao cát chạy đều, khác là 'bao cát' trên lưng của cô nặng không giống tầm thường.
Nếu là ở phía sau nhìn sẽ thấy, Andrea như là đang cõng một cái ngốc manh hình con cáo lông đỏ balo, còn là lông xù xù đáng yêu, chẳng qua người cõng không mấy vui sướng thế nên không khí mạt danh có chút vi diệu.
Chết lặng cõng theo Tiếu Tiếu đi hơn hai giờ, hiện tại đã là 8 giờ buổi sáng, nhìn trên bản đồ đánh dấu, Andrea ước chừng bản thân ở bên trái khu vực đi được gần nửa lộ trình, lại đi hết còn lại nửa kia lộ trình, có lẽ sẽ vòng đến Thiên Long sơn cốc, đương nhiên cũng sẽ đi ngang qua nơi có trứng Dực Hổ địa phương kia.
Rất tiếc là Andrea không có hứng thú với trứng Dực Hổ, cái mà cô càng quan tâm chính là tìm được chính xác chỗ nhập khẩu đi vào đến trung tâm lâu đài cô, trung tâm khu vực.
Nếu không đi vòng quanh mà là hướng trung tâm thẳng tấp đi sâu vào, khoảng cách vị trí của cô 2km chính là sương mù tử vong vách tường, không có biện pháp trực tiếp đi qua, bơi vì sẽ bị sương mù ăn mòn cho tới chết, đây là người đi trước lấy tính mạng rút ra đến kết luận.