Chương 50: Tạm thời liên minh
Buổi tối 6 giờ, Xuân Nguyên khách sạn.
Trong một phòng cho khách, ánh đèn sáng như ban ngày, trung tâm có một trương bàn tròn, xung quanh ngồi bốn người, phía sau mõi người còn đứng một người thủ hạ tâm phúc, mỗi người vẻ mặt khác nhau.
Này có thể coi là lâm thời phòng hợp, trong phòng không khí nặng nề, một người vẻ mặt u ám, giọng nóng nảy trước mở miệng đánh vỡ không khí im lặng trong phòng.
"Lần này thật thất sách! Bốn ngày trước vừa bị người đánh lén, hôm nay lại bị Dã thú tộc đột kích bất ngờ!"
Duka nói đến 'Bốn ngày trước' còn đưa mắt liếc nhìn ngồi ở bên tay phải của hắn, Fey, người sau bị nhìn cũng không hiểu ra sao, vẻ mặt nghi hoặc mà nhìn lại.
Thấy vậy, Duka cười khẩy một tiếng, sau mới tiếp tục nói: "Ta kiến nghị mấy ngày sau cứ vào thẳng cuối cùng giai đoạn, nếu hành động riêng lẽ, không tránh khỏi bị Dã thú tộc tập kích! Bọn chúng mẹ nó là mình đồng da sắt! Bình thường vũ khí không si nhê gì với bọn chúng!"
Còn lại ba người cũng không hỏi 'Tổn thất như thế nào' câu hỏi, nghe Duka nói, đều trầm ngâm tự mỗi người suy nghĩ.
Duka đưa mắt nhìn ngồi xung quanh ba người, những ngày này đều là dẫn đầu hoặc đội trưởng của bốn cái thế lực. Bên tay phải của hắn ngồi chính là Fey - Trần gia, bên trái là Jepnes - Thea gia tộc, đối diện duy nhất nữ giới là Soya - Ma pháp hiệp hội.
Thấy không ai nói gì, hắn đưa mắt ra hiệu cho Fey, người sau nhìn thấy thế, bất đắc dĩ ho nhẹ một tiếng rồi nói.
"Bên chúng tôi cũng đã từng.. giao thủ với bọn chúng, riêng tôi còn đánh một hồi với thủ lĩnh cùa bọn chúng, dùng một câu để hình dung thì chính là 'Đao thương bất nhập', tốc độ còn cực kỳ nhanh, vũ khí của bọn chúng là mộc mâu, nhưng lúc chiến đấu toàn là tay không, nhưng cũng đem bọn ta đánh đến chết khiếp!
Theo Duka miêu tả, hai đám người này đều là cùng một bộ lạc, chẳng qua đội người khác nhau. Thủ lĩnh Dã thú tộc chiến đấu với Amber gia tộc là mình người đầu sói, còn tôi là đầu.. heo, khác nhau.
Cá nhân tôi đồng ý với đề nghị của Duka, thay vì riêng lẽ bị bọn chúng chơi trò đột kích, không bằng bước vào giai đoạn cuối cùng thanh tràng, như vậy càng an toàn."
Nói thật, Fey không muốn nhắc lại đêm 'hắc ám' lần trước, nhưng không biện pháp, trước khi tới đây, Trần gia chủ gia đã lên tiếng căn dặn, mọi chuyện nghe theo Duka lời nói mà làm.
Duka cũng đưa ra cái 'nhìn' của mình: "Vậy đến lượt ta, đối phương rất mạnh, so với ta mạnh hơn một chút, hẳn là bốn sáu, ta bốn người kia là sáu."
Một bàn tay gõ nhịp trên mặt bàn của Soya bỗng cứng đờ, cô ta mặc màu vàng nhạt pháp bào, sắc mặt ngưng trọng mà hỏi.
"So với ngươi càng mạnh?"
Soya có chút không dám tin tưởng, trong bốn người, Duka rõ là có cấp bậc cao nhất, thực lực cũng là mạnh nhất, nhưng để cho hắn ta nói ra như vậy lời nói, chắc chắn đối phương rất mạnh.
Duka khẳng định gật đầu, sắc mặt cũng trầm trọng, từ trước lấy làm tự hào thực lực hiện tại bị vướng một cục đá té ngã lăn lóc, thê thảm.
"Đúng vậy, mạnh hơn ta, như Fey nói, đối phương là đao thương bất nhập, số lượng còn không ít, một khi bị bọn chúng nhắm vào, có chạy đằng trời cũng khó mà thoát."
Vẫn luôn ngồi im không lên tiếng, Jepnes bỗng mở miệng.
"Tổng kết lại chính là:
1. Bọn chúng không chỉ có một đội, có khả năng là ra bên ngoài săn thú bộ đội.
2. Mạnh hơn Duka, mà Duka là thực lực mạnh nhất trong chúng ta.
3. Phương thức chiến đấu tàn bạo, tốc độ nhanh, tay không có thể đem người xé.
4. Thân thể đao thương bất nhập."
Hắn vẫn luôn ngồi nghe Duka cùng Fey nói, cuối cùng bình tĩnh mà kết luận, thông tin không nhiều nhưng có thể đúng trọng tâm mà kết luận, sức phán đoán khá mạnh.
Cuối cùng nói thêm một câu, coi như là cái nhìn của hắn đối với chuyện này.
"Theo ta thấy, đề nghị của Duka là biện pháp hợp lý nhất, chỉ còn không đến một tháng là bí cảnh mở ra, không thể để giảm quân số. Hợp tác càng có thể chi viện lẫn nhau, có khi còn có thể phản sát bọn chúng, bọn chúng còn sẽ đến, sẽ không từ bỏ."
Jepnes nói xong liền không lại nói, ở đây bốn người, gia tộc mà hắn đi theo có thế lực lót đế, hắn chỉ có thể tổng kết mà không thể làm ra quyết định cuối củng.
Đang ở bốn người suy nghĩ quay quanh khi, ngoài cửa có người gõ cửa, Fey đưa mắt nhìn quanh, ba người đều không qua tâm đến bên ngoài, nên hắn chỉ có thể xoay đầu ra hiệu cho đứng ở phía sau Lôi Hắc đi mở cửa.
Lôi Hắc gật đầu liền đi đến bên cửa, trong lúc này Duka có liếc mắt nhìn hắn một cái liền không lại chú ý tới.
Lôi Hắc rất nhanh liền quay trở lại, cũng nói nhỏ bên tai Fey, hắn nghe xong liền gật, ý bảo Lôi Hắc cứ nói.
"Duka đội trưởng, bên ngoài có một người tên là Kha Phàm, tự nhận là thuộc hạ của ngài, có việc muốn tìm ngài."
Nói xong hắn liền trở lại đứng phía sau Fey, gương mặt cũng không tính nổi bật, sắc mặt lạnh lùng, như ai thiếu nợ hắn không bằng.
Duka nghe vậy thì ngước đầu lên, tuy có chút giật mình nhưng cũng ra hiệu cho người đứng bên cạnh cửa để cho bên ngoài người tiến vào.
Sau khi chạy thoát, Kha Phàm liền một mạch chạy về đến trấn Tagry, trên đường còn đụng tới mấy chỉ ma thú ra ngoài kiếm ăn, hắn cũng dùng hết hai viên thuốc nổ mà Lão Đại đưa cho, khó khắn lắm mới chạy về tới.
Không kịp nghỉ ngơi, hắn liền đến nơi này, vì nghe nói dẫn đầu bốn thế lực ở chỗ này mở cuộc hợp khẩn cấp.
Kha Phàm cà nhắc mà đi vào trong phòng, bảy đôi mắt lập tức chiếu đến trên người hắn, hắn có chút căn thẳng mà khom người coi như chào hỏi, sau đó tự giác đi đến phía sau Duka đứng im.
Duka vừa lòng gật đầu, hắn tâm phúc Forker đã chết, Kha Phàm là người hắn muốn nâng đỡ, những tưởng hắn đã chết trong tràng chiến đấu vừa rồi, không nghỉ tới người vẫn còn sống.
"Kha Phàm, tại sao ngươi trở về được?"
Nghe vậy, Kha Phàm giọng nói rõ ràng mà kể lại quá trình từ gặp 'nạn' đến thoát 'nạn' của mình, đương nhiên hắn sẽ không nói là ai cứu hắn, mà sẽ biên ra hợp lý cốt truyện kịch bản.
"Sau khi bị Dã thú tộc bắt đi, liền mang theo ba người thuộc hạ về chỗ ở tạm thời của bọn chúng. Hai người kia vì phản kháng cho nên đều bị giết, còn bị nêm nếm gia vị mắc lên giá nướng nướng, hên là bọn chúng trói thuộc hậ không chặt nên mới lẻn ra được, trong lúc vì nói nhiều một câu còn bị đá thành thế này."
Nói rồi còn chỉ chỉ chân của mình, năm dấu móng vuốt sắc bén rõ rành rành in ở trên chân, rách tung tóe mãnh vãi còn vướng trên ông quần, miệng vết thương sâu ngoáy, còn không ngừng đổ máu.
Thấy vậy, Duka trước mở miệng kêu người đi nghỉ ngơi, cũng không lại tiếp tục truy vấn, Kha Phàm nghe lời liền xoay người trở lại phòng của mình.
"Liên minh đi."
Là Soya, cô ta là người trước tiên liên tiếng, bởi vì cô ta đã rõ ràng Dã thú tộc không dễ chọc. Duka thực lực như thế nào cô ta càng trực quan rõ ràng, bởi vì hai người đã từng giao đấu, mà để cho đội ngũ của hắn bị đánh đến chỉ còn sống sót hai người chính là Dã thú tộc.
"Ta đồng ý."
Jepnes là người kế tiếp lên tiếng, hắn cũng đồng ý, mặc dù bên hắn vẫn chưa bị Dã thú tộc đột kích nhưng phòng vẫn là phải phòng, liêm minh có thể hạn chế thấp nhất nguy hiểm.
"Ta cũng đồng ý."
"Là người trước đưa ra đề nghị, ta đương nhiên cũng là đồng ý!"
Cuối cùng lên tiếng chính là Duka, rõ ràng trong bốn người, hắn là người có tiếng nói mạnh nhất, lực ảnh hưởng cũng cao, đây là Amber gia tộc mang đến cho hắn danh vọng và địa vị.
* * *
Kha Phàm sau khi trở về phòng, liền mặt mày nhăn nhó, chậm rì rì ngồi lên trên ghế, lúc này mới lấy ra một lọ sơ cấp Trị thương dược tề, đem nó uống sạch mới dựa người ra sau ghế dựa.
Hắn nhịn đau cầm cự chạy về tới nơi đây, cũng không dám uống trị thương dược tề là vì sợ Duka nghi ngờ, sau đó lại truy vấn.
Cầm trong tay lọ thủy tinh trống không, cảm giác phức tạp nổi lên ở trong lòng, còn có.. ấm áp.
Từ khi anh trai mất, không có ai bất chấp nguy hiểm mà cứu hắn như vậy, hắn nhất định sẽ ghi nhớ ân tình này.
Lão Đại, cám ơn cô!
Do dự cầm lên truyền âm thạch, hắn lo lắng Lão Đại không biết có bình an rời khỏi hay không, do dự luôn mãi cuối cùng vẫn là kích hoạt truyền âm thạch.
"Lão Đại, cám ơn cô đã cứu tôi!"
* * *
Andrea về tới Thủy Động, trước tiên đi tắm một cái, xong xuôi mới lên giường nằm xuống.
Trên bàn truyền âm thạch sáng lên, cô nghiêng đâu nhờ Tiếu Tiếu mang lại giúp.
Cô cầm lấy ở trong tay, là Kha Phàm, kích hoạt truyền âm thạch, bên trong liền truyền đến giọng nói nghẹn ngào của anh ta.
"Lão Đại, cám ơn cô đã cứu tôi!"
Cảm thấy cũng không có gì, lần này ngoài bị thương ở bụng cũng không có chỗ nào khác, cô bình tĩnh trả lời.
"Không có gì."
Cũng không phải Andrea thánh mẫu thích giúp người, ngược lại cô đối với sự việc xung quanh mình rất là hờ hững. Eros, Kha Phàm, cả hai người đều thật thà, rực rỡ, tựa như Lâm An vậy, mỗi khi nhìn thấy bọn họ, cô đều có cảm giác như nhìn thấy Lâm An.
Cô thừa nhận cứu Kha Phàm cũng không hẳn là vì nhân tính, hơn hết là vì anh ta có điểm giống Lâm An.
Thoáng thất thần, bên kia lại truyền tới giọng của Kha Phàm.
"Lão Đại, cô có sao không?"
Không có gì để giấu, nên Andrea nhàn nhạt trả lời lại: "Có chút, nhưng không nặng."
Ở cô chuẩn bị buông trong tay truyền âm thạch, thì bên kia mới lại lần nữa trả lời.
"Lão Đại, tôi nợ cô một mạng, sau này nếu có việc nhất định phải tìm tôi, tôi dù có chết cũng sẽ giúp cô làm việc."
Nhắc mới nhớ, cô mới chỉ có một phân bản đồ từ Eros, thế lực khác nhất định cũng sẽ có riêng bản đồ của mình, bận rộn nên quên, vừa lúc anh ta còn đang xúc động.
"Anh giúp tôi lộng tới bản đồ bí cảnh Thương Long của Amber gia tộc đi. Coi như chuyện tôi cứu anh đã huề."
Cô càng thích đơn độc, không thích dẫn theo người, không muốn nhận cái gì tiểu đệ, cô cũng không phải một người có khả năng lãnh đạo, cũng không định tổ kiến hiệp hội hoặc tổ chức, không có hứng thú, cho nên vạch rõ giới hạn vẫn là tốt nhất.
"Tôi nhất định sẽ lấy được, chậm nhất là ngày mai sẽ có."
Anh ta là một người cơ linh, nhất định đã hiểu hàm ý trong lời nói của cô, Andrea vừa lòng trả lời.
"Được. Ngắt đây."
Cô có chút mệt mỏi, bụng tuy không còn đau nhưng nội tạng bị xuất huyết không nhẹ, cần phải nghỉ ngơi.
Đem truyền âm thạch đưa cho ngồi chờ ở bên cạnh Tiếu Tiếu, từ lúc trở về đến giờ, nó vẫn luôn tò te đi theo cô, ủ rũ cụp đuôi, rất là lo lắng.
"Ta ngủ, ngươi cũng đi ngủ đi."
"Bun."
Nó là đồi nằm trên giường với cô, nó lo lắng cho cô.
"Cũng được, đi vệ sinh sạch sẽ đi, nếu không thì về ổ mà nằm."
Được đồng ý, Tiếu Tiếu hớn hở đi rửa mặt, sau đó mới leo lên trên giường, chọn một gốc liền cuộn người nằm xuống, hai tai nhọn vẫn luôn dựng đứng lên, rõ ràng là không yên tâm, ngủ nhưng vẫn cảnh giác xung quanh tình huống.
* * *
Trong một phòng cho khách, ánh đèn sáng như ban ngày, trung tâm có một trương bàn tròn, xung quanh ngồi bốn người, phía sau mõi người còn đứng một người thủ hạ tâm phúc, mỗi người vẻ mặt khác nhau.
Này có thể coi là lâm thời phòng hợp, trong phòng không khí nặng nề, một người vẻ mặt u ám, giọng nóng nảy trước mở miệng đánh vỡ không khí im lặng trong phòng.
"Lần này thật thất sách! Bốn ngày trước vừa bị người đánh lén, hôm nay lại bị Dã thú tộc đột kích bất ngờ!"
Duka nói đến 'Bốn ngày trước' còn đưa mắt liếc nhìn ngồi ở bên tay phải của hắn, Fey, người sau bị nhìn cũng không hiểu ra sao, vẻ mặt nghi hoặc mà nhìn lại.
Thấy vậy, Duka cười khẩy một tiếng, sau mới tiếp tục nói: "Ta kiến nghị mấy ngày sau cứ vào thẳng cuối cùng giai đoạn, nếu hành động riêng lẽ, không tránh khỏi bị Dã thú tộc tập kích! Bọn chúng mẹ nó là mình đồng da sắt! Bình thường vũ khí không si nhê gì với bọn chúng!"
Còn lại ba người cũng không hỏi 'Tổn thất như thế nào' câu hỏi, nghe Duka nói, đều trầm ngâm tự mỗi người suy nghĩ.
Duka đưa mắt nhìn ngồi xung quanh ba người, những ngày này đều là dẫn đầu hoặc đội trưởng của bốn cái thế lực. Bên tay phải của hắn ngồi chính là Fey - Trần gia, bên trái là Jepnes - Thea gia tộc, đối diện duy nhất nữ giới là Soya - Ma pháp hiệp hội.
Thấy không ai nói gì, hắn đưa mắt ra hiệu cho Fey, người sau nhìn thấy thế, bất đắc dĩ ho nhẹ một tiếng rồi nói.
"Bên chúng tôi cũng đã từng.. giao thủ với bọn chúng, riêng tôi còn đánh một hồi với thủ lĩnh cùa bọn chúng, dùng một câu để hình dung thì chính là 'Đao thương bất nhập', tốc độ còn cực kỳ nhanh, vũ khí của bọn chúng là mộc mâu, nhưng lúc chiến đấu toàn là tay không, nhưng cũng đem bọn ta đánh đến chết khiếp!
Theo Duka miêu tả, hai đám người này đều là cùng một bộ lạc, chẳng qua đội người khác nhau. Thủ lĩnh Dã thú tộc chiến đấu với Amber gia tộc là mình người đầu sói, còn tôi là đầu.. heo, khác nhau.
Cá nhân tôi đồng ý với đề nghị của Duka, thay vì riêng lẽ bị bọn chúng chơi trò đột kích, không bằng bước vào giai đoạn cuối cùng thanh tràng, như vậy càng an toàn."
Nói thật, Fey không muốn nhắc lại đêm 'hắc ám' lần trước, nhưng không biện pháp, trước khi tới đây, Trần gia chủ gia đã lên tiếng căn dặn, mọi chuyện nghe theo Duka lời nói mà làm.
Duka cũng đưa ra cái 'nhìn' của mình: "Vậy đến lượt ta, đối phương rất mạnh, so với ta mạnh hơn một chút, hẳn là bốn sáu, ta bốn người kia là sáu."
Một bàn tay gõ nhịp trên mặt bàn của Soya bỗng cứng đờ, cô ta mặc màu vàng nhạt pháp bào, sắc mặt ngưng trọng mà hỏi.
"So với ngươi càng mạnh?"
Soya có chút không dám tin tưởng, trong bốn người, Duka rõ là có cấp bậc cao nhất, thực lực cũng là mạnh nhất, nhưng để cho hắn ta nói ra như vậy lời nói, chắc chắn đối phương rất mạnh.
Duka khẳng định gật đầu, sắc mặt cũng trầm trọng, từ trước lấy làm tự hào thực lực hiện tại bị vướng một cục đá té ngã lăn lóc, thê thảm.
"Đúng vậy, mạnh hơn ta, như Fey nói, đối phương là đao thương bất nhập, số lượng còn không ít, một khi bị bọn chúng nhắm vào, có chạy đằng trời cũng khó mà thoát."
Vẫn luôn ngồi im không lên tiếng, Jepnes bỗng mở miệng.
"Tổng kết lại chính là:
1. Bọn chúng không chỉ có một đội, có khả năng là ra bên ngoài săn thú bộ đội.
2. Mạnh hơn Duka, mà Duka là thực lực mạnh nhất trong chúng ta.
3. Phương thức chiến đấu tàn bạo, tốc độ nhanh, tay không có thể đem người xé.
4. Thân thể đao thương bất nhập."
Hắn vẫn luôn ngồi nghe Duka cùng Fey nói, cuối cùng bình tĩnh mà kết luận, thông tin không nhiều nhưng có thể đúng trọng tâm mà kết luận, sức phán đoán khá mạnh.
Cuối cùng nói thêm một câu, coi như là cái nhìn của hắn đối với chuyện này.
"Theo ta thấy, đề nghị của Duka là biện pháp hợp lý nhất, chỉ còn không đến một tháng là bí cảnh mở ra, không thể để giảm quân số. Hợp tác càng có thể chi viện lẫn nhau, có khi còn có thể phản sát bọn chúng, bọn chúng còn sẽ đến, sẽ không từ bỏ."
Jepnes nói xong liền không lại nói, ở đây bốn người, gia tộc mà hắn đi theo có thế lực lót đế, hắn chỉ có thể tổng kết mà không thể làm ra quyết định cuối củng.
Đang ở bốn người suy nghĩ quay quanh khi, ngoài cửa có người gõ cửa, Fey đưa mắt nhìn quanh, ba người đều không qua tâm đến bên ngoài, nên hắn chỉ có thể xoay đầu ra hiệu cho đứng ở phía sau Lôi Hắc đi mở cửa.
Lôi Hắc gật đầu liền đi đến bên cửa, trong lúc này Duka có liếc mắt nhìn hắn một cái liền không lại chú ý tới.
Lôi Hắc rất nhanh liền quay trở lại, cũng nói nhỏ bên tai Fey, hắn nghe xong liền gật, ý bảo Lôi Hắc cứ nói.
"Duka đội trưởng, bên ngoài có một người tên là Kha Phàm, tự nhận là thuộc hạ của ngài, có việc muốn tìm ngài."
Nói xong hắn liền trở lại đứng phía sau Fey, gương mặt cũng không tính nổi bật, sắc mặt lạnh lùng, như ai thiếu nợ hắn không bằng.
Duka nghe vậy thì ngước đầu lên, tuy có chút giật mình nhưng cũng ra hiệu cho người đứng bên cạnh cửa để cho bên ngoài người tiến vào.
Sau khi chạy thoát, Kha Phàm liền một mạch chạy về đến trấn Tagry, trên đường còn đụng tới mấy chỉ ma thú ra ngoài kiếm ăn, hắn cũng dùng hết hai viên thuốc nổ mà Lão Đại đưa cho, khó khắn lắm mới chạy về tới.
Không kịp nghỉ ngơi, hắn liền đến nơi này, vì nghe nói dẫn đầu bốn thế lực ở chỗ này mở cuộc hợp khẩn cấp.
Kha Phàm cà nhắc mà đi vào trong phòng, bảy đôi mắt lập tức chiếu đến trên người hắn, hắn có chút căn thẳng mà khom người coi như chào hỏi, sau đó tự giác đi đến phía sau Duka đứng im.
Duka vừa lòng gật đầu, hắn tâm phúc Forker đã chết, Kha Phàm là người hắn muốn nâng đỡ, những tưởng hắn đã chết trong tràng chiến đấu vừa rồi, không nghỉ tới người vẫn còn sống.
"Kha Phàm, tại sao ngươi trở về được?"
Nghe vậy, Kha Phàm giọng nói rõ ràng mà kể lại quá trình từ gặp 'nạn' đến thoát 'nạn' của mình, đương nhiên hắn sẽ không nói là ai cứu hắn, mà sẽ biên ra hợp lý cốt truyện kịch bản.
"Sau khi bị Dã thú tộc bắt đi, liền mang theo ba người thuộc hạ về chỗ ở tạm thời của bọn chúng. Hai người kia vì phản kháng cho nên đều bị giết, còn bị nêm nếm gia vị mắc lên giá nướng nướng, hên là bọn chúng trói thuộc hậ không chặt nên mới lẻn ra được, trong lúc vì nói nhiều một câu còn bị đá thành thế này."
Nói rồi còn chỉ chỉ chân của mình, năm dấu móng vuốt sắc bén rõ rành rành in ở trên chân, rách tung tóe mãnh vãi còn vướng trên ông quần, miệng vết thương sâu ngoáy, còn không ngừng đổ máu.
Thấy vậy, Duka trước mở miệng kêu người đi nghỉ ngơi, cũng không lại tiếp tục truy vấn, Kha Phàm nghe lời liền xoay người trở lại phòng của mình.
"Liên minh đi."
Là Soya, cô ta là người trước tiên liên tiếng, bởi vì cô ta đã rõ ràng Dã thú tộc không dễ chọc. Duka thực lực như thế nào cô ta càng trực quan rõ ràng, bởi vì hai người đã từng giao đấu, mà để cho đội ngũ của hắn bị đánh đến chỉ còn sống sót hai người chính là Dã thú tộc.
"Ta đồng ý."
Jepnes là người kế tiếp lên tiếng, hắn cũng đồng ý, mặc dù bên hắn vẫn chưa bị Dã thú tộc đột kích nhưng phòng vẫn là phải phòng, liêm minh có thể hạn chế thấp nhất nguy hiểm.
"Ta cũng đồng ý."
"Là người trước đưa ra đề nghị, ta đương nhiên cũng là đồng ý!"
Cuối cùng lên tiếng chính là Duka, rõ ràng trong bốn người, hắn là người có tiếng nói mạnh nhất, lực ảnh hưởng cũng cao, đây là Amber gia tộc mang đến cho hắn danh vọng và địa vị.
* * *
Kha Phàm sau khi trở về phòng, liền mặt mày nhăn nhó, chậm rì rì ngồi lên trên ghế, lúc này mới lấy ra một lọ sơ cấp Trị thương dược tề, đem nó uống sạch mới dựa người ra sau ghế dựa.
Hắn nhịn đau cầm cự chạy về tới nơi đây, cũng không dám uống trị thương dược tề là vì sợ Duka nghi ngờ, sau đó lại truy vấn.
Cầm trong tay lọ thủy tinh trống không, cảm giác phức tạp nổi lên ở trong lòng, còn có.. ấm áp.
Từ khi anh trai mất, không có ai bất chấp nguy hiểm mà cứu hắn như vậy, hắn nhất định sẽ ghi nhớ ân tình này.
Lão Đại, cám ơn cô!
Do dự cầm lên truyền âm thạch, hắn lo lắng Lão Đại không biết có bình an rời khỏi hay không, do dự luôn mãi cuối cùng vẫn là kích hoạt truyền âm thạch.
"Lão Đại, cám ơn cô đã cứu tôi!"
* * *
Andrea về tới Thủy Động, trước tiên đi tắm một cái, xong xuôi mới lên giường nằm xuống.
Trên bàn truyền âm thạch sáng lên, cô nghiêng đâu nhờ Tiếu Tiếu mang lại giúp.
Cô cầm lấy ở trong tay, là Kha Phàm, kích hoạt truyền âm thạch, bên trong liền truyền đến giọng nói nghẹn ngào của anh ta.
"Lão Đại, cám ơn cô đã cứu tôi!"
Cảm thấy cũng không có gì, lần này ngoài bị thương ở bụng cũng không có chỗ nào khác, cô bình tĩnh trả lời.
"Không có gì."
Cũng không phải Andrea thánh mẫu thích giúp người, ngược lại cô đối với sự việc xung quanh mình rất là hờ hững. Eros, Kha Phàm, cả hai người đều thật thà, rực rỡ, tựa như Lâm An vậy, mỗi khi nhìn thấy bọn họ, cô đều có cảm giác như nhìn thấy Lâm An.
Cô thừa nhận cứu Kha Phàm cũng không hẳn là vì nhân tính, hơn hết là vì anh ta có điểm giống Lâm An.
Thoáng thất thần, bên kia lại truyền tới giọng của Kha Phàm.
"Lão Đại, cô có sao không?"
Không có gì để giấu, nên Andrea nhàn nhạt trả lời lại: "Có chút, nhưng không nặng."
Ở cô chuẩn bị buông trong tay truyền âm thạch, thì bên kia mới lại lần nữa trả lời.
"Lão Đại, tôi nợ cô một mạng, sau này nếu có việc nhất định phải tìm tôi, tôi dù có chết cũng sẽ giúp cô làm việc."
Nhắc mới nhớ, cô mới chỉ có một phân bản đồ từ Eros, thế lực khác nhất định cũng sẽ có riêng bản đồ của mình, bận rộn nên quên, vừa lúc anh ta còn đang xúc động.
"Anh giúp tôi lộng tới bản đồ bí cảnh Thương Long của Amber gia tộc đi. Coi như chuyện tôi cứu anh đã huề."
Cô càng thích đơn độc, không thích dẫn theo người, không muốn nhận cái gì tiểu đệ, cô cũng không phải một người có khả năng lãnh đạo, cũng không định tổ kiến hiệp hội hoặc tổ chức, không có hứng thú, cho nên vạch rõ giới hạn vẫn là tốt nhất.
"Tôi nhất định sẽ lấy được, chậm nhất là ngày mai sẽ có."
Anh ta là một người cơ linh, nhất định đã hiểu hàm ý trong lời nói của cô, Andrea vừa lòng trả lời.
"Được. Ngắt đây."
Cô có chút mệt mỏi, bụng tuy không còn đau nhưng nội tạng bị xuất huyết không nhẹ, cần phải nghỉ ngơi.
Đem truyền âm thạch đưa cho ngồi chờ ở bên cạnh Tiếu Tiếu, từ lúc trở về đến giờ, nó vẫn luôn tò te đi theo cô, ủ rũ cụp đuôi, rất là lo lắng.
"Ta ngủ, ngươi cũng đi ngủ đi."
"Bun."
Nó là đồi nằm trên giường với cô, nó lo lắng cho cô.
"Cũng được, đi vệ sinh sạch sẽ đi, nếu không thì về ổ mà nằm."
Được đồng ý, Tiếu Tiếu hớn hở đi rửa mặt, sau đó mới leo lên trên giường, chọn một gốc liền cuộn người nằm xuống, hai tai nhọn vẫn luôn dựng đứng lên, rõ ràng là không yên tâm, ngủ nhưng vẫn cảnh giác xung quanh tình huống.
* * *