Bài viết: 28 

Ngày thứ 10:
Hôm nay tổ giáo viên tự nhiên họp nên lớp chúng tôi có hai tiết trống. Cũng chẳng lạ gì, cả lớp tụm năm tụm ba ngồi huyên náo cả một căn phòng. Chẳng riêng gì xóm nhà lá ở dưới, toán ngồi trên chúng tôi cũng nhiều chuyện dữ lắm, cả con trai lẫn con gái, cứ tụ vào là nói thôi.
Thoạt đầu tôi cũng định quay xuống bà tám cùng mấy đứa ở bàn dưới, nhưng chợt cậu quay sang tôi, luyên thuyên mấy câu về bóng đá. Không ai hẹn ai bảo, một người cứ thế ngồi kể về CR7, một người thì chăm chú lắng nghe, lắm lúc còn đưa mắt qua len lén nhìn chàng trai bên cạnh.
Bỗng lúc đó tôi chợt ước một điều, giá như khoảnh khắc này sẽ mãi dừng lại, giá như tôi có thể kéo dài được khoảng thời gian ngồi bên cạnh cậu, giá như tôi có thể được nghe cậu kể như vậy nhiều hơn.
Thoạt đầu tôi cũng định quay xuống bà tám cùng mấy đứa ở bàn dưới, nhưng chợt cậu quay sang tôi, luyên thuyên mấy câu về bóng đá. Không ai hẹn ai bảo, một người cứ thế ngồi kể về CR7, một người thì chăm chú lắng nghe, lắm lúc còn đưa mắt qua len lén nhìn chàng trai bên cạnh.
Bỗng lúc đó tôi chợt ước một điều, giá như khoảnh khắc này sẽ mãi dừng lại, giá như tôi có thể kéo dài được khoảng thời gian ngồi bên cạnh cậu, giá như tôi có thể được nghe cậu kể như vậy nhiều hơn.