Chương 71: Nghe là thấy điềm rồi
Nhật Phong không hiểu chúng lôi ở đâu ra mớ kiến thức hỗn hợp kia nữa. Một thằng nhiệt tình "kiến tạo", một thằng mạnh dạn "ghi bàn", mồm hai đứa chúng nó cứ liên liến suốt từ nãy đến giờ. Nghe chúng nói, cứ như mấy ông thầy đang miệt mài xem tuổi cho đôi tình nhân chuẩn bị cưới nhau vậy.
Đến cả MBTI của cậu và Dương Nhật cũng bị hai thằng đó lôi ra để hợp thức hóa cho chuyện cậu xứng đáng để theo đuổi "mặt trời".
"Tính ra, ngoài giới tính và nhóm máu, thì hai ông chả có cái đếch gì hạp nhau luôn ý. Đấy là tôi châm trước tính theo hệ thống nhóm máu ABO thôi đấy nhớ. Còn tính theo hệ thống Rh, thì một ông là âm, một ông là dương. Thấy không, nguyên cái quả âm - dương, nghe là thấy điềm rồi."
"Chưa hết theo tử vi học thì.."
"Thôi, để cái mồm nó mọc da non đi, không nói được gì tốt đẹp thì cũng đừng tàn phá tâm hồn tao nữa."
Tiếng thở dài vang lên, minh chứng cho những vụn vỡ trong lòng Nhật Phong. Mới đó mà những tình cảm thuần khiết của cậu đã bị pha tạp bởi muôn vàn những suy tư, bận tâm.
Khi thì là giới tính, khi lại là chuyện xứng đôi vừa lứa có quá nhiều điều ập đến, khiến cho đứa trẻ đó phải rụt rè trong mối quan hệ đơn phương này. Suy cho cùng, việc thích một người, không dễ dàng như ăn một cây kẹo mút với giá thành rất rẻ.
Không khí ồn ào bỗng dưng biến mất, rất lâu sau Nhật Phong vẫn không lên tiếng. Đôi mắt trầm ngâm hướng về màu xám xịt ở góc chân trời, suy tư trong cậu thật hỗn loạn. Những mạch cảm xúc bị đứt đoạn, Nhật Phong vẫn loay hoay tìm cách để sửa chữa, nhưng chẳng hề dễ dàng.
"Thôi, con vợ xin phép nói thật cho ông nghe. Trên đời này làm đếch gì có chuyện mộc khắc thổ hay là tứ hành xung. Ngay cả, dăm ba cái xung khắc, tương khắc, khắc tinh ngớ ngẩn đấy chả có cái chó gì đáng tin đâu. Khi mà ông không cùng tầng với người ta, thì cái quái gì cũng trở nên xung đột với nhau hết."
Càng nghe chúng nó nói, nỗi đau của Nhật Phong càng loang rộng. Chúng làm cho tâm trí cậu trở nên u uất, đôi mắt trở nên ủ rũ, gương mặt trở nên nhăn nhúm.
Phải chăng đây là cái giá đắt cần trả cho việc "ảo tưởng" về chỗ đứng của bản thân? Nhật Phong vẫn không ngừng mong câu trả lời đó đừng nghiệt ngã như sự thật lúc này.
"Không phải buồn đâu đại ca, để dành lúc khác buồn, đời còn dài lắm thiếu gì lúc để buồn. Mặt cứ như bị bếch hết cảm xúc đi ý, ngồi ngẫn ra cũng có giải quyết được gì đâu. Dù có vẻ như mọi thứ đang chổng đít vào chuyện tình đơn phương của anh, nhưng con vợ đã tìm ra được một yếu tố chống lưng cho rồi. Đó là lịch trăng."
Chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu, hai đứa trẻ bên cạnh Nhật Phong vì không chịu được cái không khí ngột ngạt mà đành lên tiếng.
Vừa mới đó, chúng nó còn ra sức tra tấn tinh thần cậu bằng hàng loạt những cú tát nước vào mặt, hay xát muối vào tim. Ấy vậy mà, bây giờ chúng lại coi như không có chuyện gì, rồi thản nhiên vỗ về. Hình như, đây cũng là lần đầu tiên mà chúng xoa dịu trái tim cậu như thế.
"Theo cái lịch trăng ý, thì ngày sinh của ông và cậu ấy khớp nhau đến 99, 79%. Bây giờ ông cứ mạnh dạn bỏ qua hết những thứ ngớ ngẩn nói bên trên đi, đặt ngôi sao hy vọng vào đây là được rồi. Theo truyền thuyết, khi hai người có độ khớp về lịch trăng đến trên 90% thì sẽ bên nhau đến lúc không còn hơi để thở luôn. Tin em đi lịch trăng sẽ gánh còng lưng mối tình này thôi."
"Vị nào dựng nên cái truyền thuyết đấy thế?"
"Còn ai nữa, hai con vợ của anh đây. Tuy nhiên, truyền thuyết đó cũng không quan trọng bằng việc, các cụ có dạy là: Đẹp trai không bằng trai mặt, lửa gần rơm lâu ngày chắc chắn cháy, mưa dầm mưa dề là thấm vãi thấm luôn."
"Cỏ thấp quá thì phun thuốc tăng trọng, mà nếu vẫn không với được mây thì phi tên lửa lên chứ sợ gì. Tên lửa á, còn xuyên qua được bầu trời chứ chạm vào đã nhằm nhò gì."
Chất giọng dày, gương mặt đầy tự tin, thằng Hiếu và thằng Bảo đang thao thao bất tuyệt. Còn Nhật Phong lại phải cau mày vì chẳng hiểu gì. Dù tiếp xúc với chúng nó đã lâu, nhưng cậu vẫn không tài nào quen được cái kiểu sử dụng ngôn từ đó. Thế này, chắc chắn giáo viên môn ngữ văn phải đau đầu khi chấm bài của hai thằng nhóc đó.
"Chuẩn luôn, còn vấn để luật ngầm hay luật nổi, đại ca cũng không cần lo. Chỉ cần đại ca thích là hai con vợ này sẽ nhích luôn. Một khi đã máu thì đừng hỏi bố cháu là ai."
"Còn một khi có thai thì đừng hỏi ai là bố cháu. Thằng nào dám ngáng chân, ngàng đường thì cứ xử theo các cụ dạy thôi. Lành làm gáo, vỡ làm muôi, lôi thôi ta đập bỏ mẹ luôn."
Tốc độ nói của hai đứa nó như thể vừa được x2, âm lượng cũng được để ở mức max volume. Nhìn chúng thật nhiệt huyết, giống hệt với những người trong tổ chức đa cấp, đang cố gắng truyền năng lượng cho những bạn trẻ mới vào nghề.
Chiều hướng của câu chuyện có vẻ tốt hơn, hai đứa nó còn tặng cho Nhật Phong thêm ' "tệp đính kèm" về chiến thuật theo đuổi crush. Mặc cho cả hai thằng nhóc đó chưa một mảnh tình vắt vai, nhưng được cái lại rất tự tin để truyền đạt "đức tin" cho cậu.
"Vì đại ca nhé, không cần biết trời xanh hay cỏ xanh. Đại ca chỉ việc chai mặt lên thôi, việc còn lại để các con vợ lo. Lửa thiếu ra quán mua, trời không đổ mưa bọn em phun mưa."
Đến cả MBTI của cậu và Dương Nhật cũng bị hai thằng đó lôi ra để hợp thức hóa cho chuyện cậu xứng đáng để theo đuổi "mặt trời".
"Tính ra, ngoài giới tính và nhóm máu, thì hai ông chả có cái đếch gì hạp nhau luôn ý. Đấy là tôi châm trước tính theo hệ thống nhóm máu ABO thôi đấy nhớ. Còn tính theo hệ thống Rh, thì một ông là âm, một ông là dương. Thấy không, nguyên cái quả âm - dương, nghe là thấy điềm rồi."
"Chưa hết theo tử vi học thì.."
"Thôi, để cái mồm nó mọc da non đi, không nói được gì tốt đẹp thì cũng đừng tàn phá tâm hồn tao nữa."
Tiếng thở dài vang lên, minh chứng cho những vụn vỡ trong lòng Nhật Phong. Mới đó mà những tình cảm thuần khiết của cậu đã bị pha tạp bởi muôn vàn những suy tư, bận tâm.
Khi thì là giới tính, khi lại là chuyện xứng đôi vừa lứa có quá nhiều điều ập đến, khiến cho đứa trẻ đó phải rụt rè trong mối quan hệ đơn phương này. Suy cho cùng, việc thích một người, không dễ dàng như ăn một cây kẹo mút với giá thành rất rẻ.
Không khí ồn ào bỗng dưng biến mất, rất lâu sau Nhật Phong vẫn không lên tiếng. Đôi mắt trầm ngâm hướng về màu xám xịt ở góc chân trời, suy tư trong cậu thật hỗn loạn. Những mạch cảm xúc bị đứt đoạn, Nhật Phong vẫn loay hoay tìm cách để sửa chữa, nhưng chẳng hề dễ dàng.
"Thôi, con vợ xin phép nói thật cho ông nghe. Trên đời này làm đếch gì có chuyện mộc khắc thổ hay là tứ hành xung. Ngay cả, dăm ba cái xung khắc, tương khắc, khắc tinh ngớ ngẩn đấy chả có cái chó gì đáng tin đâu. Khi mà ông không cùng tầng với người ta, thì cái quái gì cũng trở nên xung đột với nhau hết."
Càng nghe chúng nó nói, nỗi đau của Nhật Phong càng loang rộng. Chúng làm cho tâm trí cậu trở nên u uất, đôi mắt trở nên ủ rũ, gương mặt trở nên nhăn nhúm.
Phải chăng đây là cái giá đắt cần trả cho việc "ảo tưởng" về chỗ đứng của bản thân? Nhật Phong vẫn không ngừng mong câu trả lời đó đừng nghiệt ngã như sự thật lúc này.
"Không phải buồn đâu đại ca, để dành lúc khác buồn, đời còn dài lắm thiếu gì lúc để buồn. Mặt cứ như bị bếch hết cảm xúc đi ý, ngồi ngẫn ra cũng có giải quyết được gì đâu. Dù có vẻ như mọi thứ đang chổng đít vào chuyện tình đơn phương của anh, nhưng con vợ đã tìm ra được một yếu tố chống lưng cho rồi. Đó là lịch trăng."
Chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu, hai đứa trẻ bên cạnh Nhật Phong vì không chịu được cái không khí ngột ngạt mà đành lên tiếng.
Vừa mới đó, chúng nó còn ra sức tra tấn tinh thần cậu bằng hàng loạt những cú tát nước vào mặt, hay xát muối vào tim. Ấy vậy mà, bây giờ chúng lại coi như không có chuyện gì, rồi thản nhiên vỗ về. Hình như, đây cũng là lần đầu tiên mà chúng xoa dịu trái tim cậu như thế.
"Theo cái lịch trăng ý, thì ngày sinh của ông và cậu ấy khớp nhau đến 99, 79%. Bây giờ ông cứ mạnh dạn bỏ qua hết những thứ ngớ ngẩn nói bên trên đi, đặt ngôi sao hy vọng vào đây là được rồi. Theo truyền thuyết, khi hai người có độ khớp về lịch trăng đến trên 90% thì sẽ bên nhau đến lúc không còn hơi để thở luôn. Tin em đi lịch trăng sẽ gánh còng lưng mối tình này thôi."
"Vị nào dựng nên cái truyền thuyết đấy thế?"
"Còn ai nữa, hai con vợ của anh đây. Tuy nhiên, truyền thuyết đó cũng không quan trọng bằng việc, các cụ có dạy là: Đẹp trai không bằng trai mặt, lửa gần rơm lâu ngày chắc chắn cháy, mưa dầm mưa dề là thấm vãi thấm luôn."
"Cỏ thấp quá thì phun thuốc tăng trọng, mà nếu vẫn không với được mây thì phi tên lửa lên chứ sợ gì. Tên lửa á, còn xuyên qua được bầu trời chứ chạm vào đã nhằm nhò gì."
Chất giọng dày, gương mặt đầy tự tin, thằng Hiếu và thằng Bảo đang thao thao bất tuyệt. Còn Nhật Phong lại phải cau mày vì chẳng hiểu gì. Dù tiếp xúc với chúng nó đã lâu, nhưng cậu vẫn không tài nào quen được cái kiểu sử dụng ngôn từ đó. Thế này, chắc chắn giáo viên môn ngữ văn phải đau đầu khi chấm bài của hai thằng nhóc đó.
"Chuẩn luôn, còn vấn để luật ngầm hay luật nổi, đại ca cũng không cần lo. Chỉ cần đại ca thích là hai con vợ này sẽ nhích luôn. Một khi đã máu thì đừng hỏi bố cháu là ai."
"Còn một khi có thai thì đừng hỏi ai là bố cháu. Thằng nào dám ngáng chân, ngàng đường thì cứ xử theo các cụ dạy thôi. Lành làm gáo, vỡ làm muôi, lôi thôi ta đập bỏ mẹ luôn."
Tốc độ nói của hai đứa nó như thể vừa được x2, âm lượng cũng được để ở mức max volume. Nhìn chúng thật nhiệt huyết, giống hệt với những người trong tổ chức đa cấp, đang cố gắng truyền năng lượng cho những bạn trẻ mới vào nghề.
Chiều hướng của câu chuyện có vẻ tốt hơn, hai đứa nó còn tặng cho Nhật Phong thêm ' "tệp đính kèm" về chiến thuật theo đuổi crush. Mặc cho cả hai thằng nhóc đó chưa một mảnh tình vắt vai, nhưng được cái lại rất tự tin để truyền đạt "đức tin" cho cậu.
"Vì đại ca nhé, không cần biết trời xanh hay cỏ xanh. Đại ca chỉ việc chai mặt lên thôi, việc còn lại để các con vợ lo. Lửa thiếu ra quán mua, trời không đổ mưa bọn em phun mưa."