

Tên truyện: 2 Màu Nắng
Tác giả: Mirrel
Thể loại: Truyện ngắn
Link thảo luận:
Tác giả: Mirrel
Thể loại: Truyện ngắn

Link thảo luận:
Văn án: Cuộc tình nào đẹp đến mấy cũng có hồi kết, cứ rót hy vọng vào nó càng nhiều thì càng nhận về sự thất vọng, đau khổ, bi thương. Cái ác nhất đó chính là không thể buông bỏ những kỉ niệm, cứ đắm chìm vào nó và mang hy vọng. Rồi sau cùng chúng ta nhận lại được gì? Ngoài 3 từ "Đã từng thương"
* * *
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Nắng hạ năm nay buồn anh nhỉ? Em vẫn nhớ ngày tình yêu ta chớm nở, vẫn vào mùa hạ[/COLOR]
đó. Anh ơi!
Ngồi bên bờ hồ lộng gió, cái ánh nắng gay gắt của mùa hè làm em bừng tỉnh, em đã từng
Rất thích nắng, vì em sẽ không bao giờ quên được ngày đầu tiên hai ta gặp nhau. Ngày
Anh đến cùng nắng hạ, em cảm thấy rất hạnh phúc, kỉ niệm hai ta em vẫn giữ, chỉ tiếc là
Phải cất gọn vào trong tim.
Trên con phố tấp nập, cái nắng oi ả của mùa hạ làm áo em ướt đầm đìa vì mồ hôi, vội tấp
Xe vào quán nhỏ ven đường mà nghỉ mát.
- Cô ơi! Lấy con chai sâm.
Hơi nóng bốc lên, làm mặt em ửng đỏ, đưa tay cột vội mái tóc ướt đầm đìa vì nóng. Chợt
Một giọng nói ấm áp cất lên, làm em giật mình
- Nước tới rồi đâyy!
Anh lau sơ qua tàn tích để lại trước đó, rồi nhẹ nhàng đặt ly nước xuống, chỉ kịp đưa mắt
Nhìn lên một chốc, chợt hai ánh mắt vô tình chạm vào nhau, anh chỉ biết cười nhẹ trong
Bối rối. Nhưng anh biết không, chỉ vì nụ cười đó mà đã khiến trái tim em thổn thức. Nhận
Ra rằng. À! Mình rung động mất rồi.
Về sau biết được anh là con của cô bán nước, thế là chiều nào cũng qua đó uống, nhiều
Đến nổi trở thành khách quen của quán. Có hôm không có anh phụ bán, em lại ngồi thẫn
Thờ một chỗ, cô ấy cười nhẹ rồi bảo:
- Hôm nay thằng Minh nó đi dự sinh nhật bạn, ngày mai nó mới lên phụ
Gương mặt em lúc đó thoáng lên vẻ ngượng ngùng, bối rối, từ đó cô và em cũng hay tâm
Sự với nhau. Lúc đó em mừng thầm trong lòng với suy nghĩ "đã lấy lòng được mẹ chồng
Tương lai rồi hehe".
Khoảng thời gian sau đó, không biết bằng cách nào anh có được facebook em, rồi hai đứa
Ngày ngày nói chuyện, tâm sự với nhau, anh cũng bảo là để ý đến em từ lâu. Niềm vui lúc
Ấy như vỡ òa, được crush để ý thì còn gì bằng!
Vào một buổi sáng mùa hạ, đong đầy ánh nắng ban mai, từng hạt sương long lanh trượt
Dài trên những tán lá, tiếng xe đạp kèm theo tiếng thở dốc. Đó là thói quen mỗi sớm, em
Vẫn thường hay đạp xe như vậy, và bây giờ cũng thế..
Hai chiếc xe đạp va vào nhau trên con đường vắng bóng, em khựng lại rồi ngã xuống,
Một cánh tay dang ra và đỡ lấy em. Vẫn là nụ cười ấy, là anh ấy
- Em phải cẩn thận chứ!
Không kìm được niềm sung sướng cùng cực, đôi má em đỏ ửng, môi mím chặt lại khi
Nhìn thấy anh, anh cười khẽ rồi hai đứa ngồi xuống cạnh bờ hồ để ngắm bình minh. Từng
Làn nước xuôi dần theo chiều gió, bầu trời khoác lên mình chiếc áo màu đỏ rực chiếu
Xuống bờ hồ trong veo, khung cảnh thật sự rất lãng mạng. Nhưng khi ngồi bên cạnh
Người ấy, em chẳng còn để tâm tới mọi thứ xung quanh.
Và rồi anh ngỏ lời mời em đi chơi, em gật gù đồng ý. Một cái ngoảnh đầu trong nắng
Sớm, cũng đủ để làm tim em thổn thức, nụ cười mê người của anh còn rực rỡ hơn cả bầu
Trời mùa hạ.
Giữa giao lộ đông người, ánh đèn đường chập chờn mờ ảo, trộn pha giữa chúng là hàng
Ngàn các sắc màu rực rỡ từ các biển hiệu, đèn giao thông.. dòng người mỗi lúc một
Nhiều, vẫn đông đúc xô bồ, tiếng còi xe in ỏi, tiếng động cơ xe..
Tối ấy trời mưa lất phất, hai ta ngồi trên chiếc xe cup đã tróc sơn, lượn một vòng trên
Giao lộ đông người ấy, cười nói vui vẻ. Mưa mỗi lúc nặng hạt, ta vội tấp vào quán cà phê
Đã sát giờ đóng cửa, kêu một ly cà phê sữa nóng ngồi nhâm nhi, em và anh buông thả
Mình vào những dòng tâm sự khép kín đã lâu, thong dong đến lúc trời tối muộn rồi cũng
Phải ra về.
Đường anh chở em về, giờ đã thưa thớt hơn nhiều, nhưng sự quyến rũ, lãng mạng của
Thành phố về đêm vẫn còn đó, và rồi anh tỏ tình em.
Sau ngần ấy thời gian bên nhau, cũng không tránh khỏi những cải vã, xung đột trong tình
Yêu.. Có lẽ, ông trời muốn thử thách chúng ta, nhưng.. tiếc là ta lại không cùng nhau
Vượt qua được những cãi vã nhỏ nhặt ấy..
Trong khoản thời gian hai ta tránh mặt nhau. Vì những cuộc xung đột nhỏ cứ kéo dài từ
Ngày này qua ngày khác. Em đã suy nghĩ không thâu, và em chọn nói lời chia tay với anh.
Lúc ấy.. anh đã khóc, em rất bất ngờ, chàng trai thường ngày vẫn hay cười vu vơ, rất
Cứng rắn trong công việc, học tập, giờ đây òa lên khóc như một đứa trẻ. Anh nói hết cảm
Xúc của mình thời gian qua, rằng "- Anh thật sự rất nhớ em, anh không thể rời xa em, anh
Xin em đừng đi nữa được không?"
Một con người mềm yếu như em thì sao có thể đứng nhìn được chứ? Em đến bên anh và
Ôm anh thật chặt, em khóc, anh cũng khóc. Cả hai cứ ngồi khóc trong cơm mưa tầm tả ấy,
Kể từ đó em và anh hiểu nhau hơn, trân trọng nhau hơn.
Kể từ lúc đó trở đi, chúng ta đã bên nhau gần 1 năm trời. 1 năm trôi qua thật lặng lẽ, mùa
Hè lại ghé thăm thành phố nhộn nhịp, đông đúc. Hôm ấy là kỉ niệm một năm kể từ ngày ta
Gặp nhau, anh hẹn em 4h rưỡi ra bờ hồ, em còn tưởng anh sẽ cho em một bất ngờ. Không
Phải nói là rất bất ngờ! Em đã rất mong chờ nó.
Anh nói lời chia tay em.. Anh bảo anh cần tập trung cho sự nghiệp, cho tương lai, anh
Nói không thể cứ phí hoài năm tháng mãi được, và rồi anh quay lưng đi. Khoảng khắc anh
Quay lưng cũng là lúc mặt trời khuất bóng, anh ra đi và mang theo những lời hứa, những
Kỉ niệm đẹp đẽ của đôi ta, anh ra đi để mặc em đứng đó thẩn thờ, cùng đôi mắt ngấn lệ.
Nước mắt em như đóng băng, mang một màu u buồn, khó hiểu..
Quán cà phê quen thuộc ta vẫn thường lui đến, giờ đây chỉ có mình em. Ngồi một mình
Bên góc quán ngày xưa, miền kí ức em rót vào tách cà phê sữa nóng hai ta thường uống,
Cơn mưa lạnh lẽo ngoài phố quen, làm em không kìm được mà khóc nấc.
Sau ngần ấy tháng trời, em vẫn không nỡ buông bỏ những kỉ niệm ngày ấy. Rằng ta đã
Từng hạnh phúc dến nhường nào.
Hết
Ngồi bên bờ hồ lộng gió, cái ánh nắng gay gắt của mùa hè làm em bừng tỉnh, em đã từng
Rất thích nắng, vì em sẽ không bao giờ quên được ngày đầu tiên hai ta gặp nhau. Ngày
Anh đến cùng nắng hạ, em cảm thấy rất hạnh phúc, kỉ niệm hai ta em vẫn giữ, chỉ tiếc là
Phải cất gọn vào trong tim.
Trên con phố tấp nập, cái nắng oi ả của mùa hạ làm áo em ướt đầm đìa vì mồ hôi, vội tấp
Xe vào quán nhỏ ven đường mà nghỉ mát.
- Cô ơi! Lấy con chai sâm.
Hơi nóng bốc lên, làm mặt em ửng đỏ, đưa tay cột vội mái tóc ướt đầm đìa vì nóng. Chợt
Một giọng nói ấm áp cất lên, làm em giật mình
- Nước tới rồi đâyy!
Anh lau sơ qua tàn tích để lại trước đó, rồi nhẹ nhàng đặt ly nước xuống, chỉ kịp đưa mắt
Nhìn lên một chốc, chợt hai ánh mắt vô tình chạm vào nhau, anh chỉ biết cười nhẹ trong
Bối rối. Nhưng anh biết không, chỉ vì nụ cười đó mà đã khiến trái tim em thổn thức. Nhận
Ra rằng. À! Mình rung động mất rồi.
Về sau biết được anh là con của cô bán nước, thế là chiều nào cũng qua đó uống, nhiều
Đến nổi trở thành khách quen của quán. Có hôm không có anh phụ bán, em lại ngồi thẫn
Thờ một chỗ, cô ấy cười nhẹ rồi bảo:
- Hôm nay thằng Minh nó đi dự sinh nhật bạn, ngày mai nó mới lên phụ
Gương mặt em lúc đó thoáng lên vẻ ngượng ngùng, bối rối, từ đó cô và em cũng hay tâm
Sự với nhau. Lúc đó em mừng thầm trong lòng với suy nghĩ "đã lấy lòng được mẹ chồng
Tương lai rồi hehe".
Khoảng thời gian sau đó, không biết bằng cách nào anh có được facebook em, rồi hai đứa
Ngày ngày nói chuyện, tâm sự với nhau, anh cũng bảo là để ý đến em từ lâu. Niềm vui lúc
Ấy như vỡ òa, được crush để ý thì còn gì bằng!
Vào một buổi sáng mùa hạ, đong đầy ánh nắng ban mai, từng hạt sương long lanh trượt
Dài trên những tán lá, tiếng xe đạp kèm theo tiếng thở dốc. Đó là thói quen mỗi sớm, em
Vẫn thường hay đạp xe như vậy, và bây giờ cũng thế..
Hai chiếc xe đạp va vào nhau trên con đường vắng bóng, em khựng lại rồi ngã xuống,
Một cánh tay dang ra và đỡ lấy em. Vẫn là nụ cười ấy, là anh ấy
- Em phải cẩn thận chứ!
Không kìm được niềm sung sướng cùng cực, đôi má em đỏ ửng, môi mím chặt lại khi
Nhìn thấy anh, anh cười khẽ rồi hai đứa ngồi xuống cạnh bờ hồ để ngắm bình minh. Từng
Làn nước xuôi dần theo chiều gió, bầu trời khoác lên mình chiếc áo màu đỏ rực chiếu
Xuống bờ hồ trong veo, khung cảnh thật sự rất lãng mạng. Nhưng khi ngồi bên cạnh
Người ấy, em chẳng còn để tâm tới mọi thứ xung quanh.
Và rồi anh ngỏ lời mời em đi chơi, em gật gù đồng ý. Một cái ngoảnh đầu trong nắng
Sớm, cũng đủ để làm tim em thổn thức, nụ cười mê người của anh còn rực rỡ hơn cả bầu
Trời mùa hạ.
Giữa giao lộ đông người, ánh đèn đường chập chờn mờ ảo, trộn pha giữa chúng là hàng
Ngàn các sắc màu rực rỡ từ các biển hiệu, đèn giao thông.. dòng người mỗi lúc một
Nhiều, vẫn đông đúc xô bồ, tiếng còi xe in ỏi, tiếng động cơ xe..
Tối ấy trời mưa lất phất, hai ta ngồi trên chiếc xe cup đã tróc sơn, lượn một vòng trên
Giao lộ đông người ấy, cười nói vui vẻ. Mưa mỗi lúc nặng hạt, ta vội tấp vào quán cà phê
Đã sát giờ đóng cửa, kêu một ly cà phê sữa nóng ngồi nhâm nhi, em và anh buông thả
Mình vào những dòng tâm sự khép kín đã lâu, thong dong đến lúc trời tối muộn rồi cũng
Phải ra về.
Đường anh chở em về, giờ đã thưa thớt hơn nhiều, nhưng sự quyến rũ, lãng mạng của
Thành phố về đêm vẫn còn đó, và rồi anh tỏ tình em.
Sau ngần ấy thời gian bên nhau, cũng không tránh khỏi những cải vã, xung đột trong tình
Yêu.. Có lẽ, ông trời muốn thử thách chúng ta, nhưng.. tiếc là ta lại không cùng nhau
Vượt qua được những cãi vã nhỏ nhặt ấy..
Trong khoản thời gian hai ta tránh mặt nhau. Vì những cuộc xung đột nhỏ cứ kéo dài từ
Ngày này qua ngày khác. Em đã suy nghĩ không thâu, và em chọn nói lời chia tay với anh.
Lúc ấy.. anh đã khóc, em rất bất ngờ, chàng trai thường ngày vẫn hay cười vu vơ, rất
Cứng rắn trong công việc, học tập, giờ đây òa lên khóc như một đứa trẻ. Anh nói hết cảm
Xúc của mình thời gian qua, rằng "- Anh thật sự rất nhớ em, anh không thể rời xa em, anh
Xin em đừng đi nữa được không?"
Một con người mềm yếu như em thì sao có thể đứng nhìn được chứ? Em đến bên anh và
Ôm anh thật chặt, em khóc, anh cũng khóc. Cả hai cứ ngồi khóc trong cơm mưa tầm tả ấy,
Kể từ đó em và anh hiểu nhau hơn, trân trọng nhau hơn.
Kể từ lúc đó trở đi, chúng ta đã bên nhau gần 1 năm trời. 1 năm trôi qua thật lặng lẽ, mùa
Hè lại ghé thăm thành phố nhộn nhịp, đông đúc. Hôm ấy là kỉ niệm một năm kể từ ngày ta
Gặp nhau, anh hẹn em 4h rưỡi ra bờ hồ, em còn tưởng anh sẽ cho em một bất ngờ. Không
Phải nói là rất bất ngờ! Em đã rất mong chờ nó.
Anh nói lời chia tay em.. Anh bảo anh cần tập trung cho sự nghiệp, cho tương lai, anh
Nói không thể cứ phí hoài năm tháng mãi được, và rồi anh quay lưng đi. Khoảng khắc anh
Quay lưng cũng là lúc mặt trời khuất bóng, anh ra đi và mang theo những lời hứa, những
Kỉ niệm đẹp đẽ của đôi ta, anh ra đi để mặc em đứng đó thẩn thờ, cùng đôi mắt ngấn lệ.
Nước mắt em như đóng băng, mang một màu u buồn, khó hiểu..
Quán cà phê quen thuộc ta vẫn thường lui đến, giờ đây chỉ có mình em. Ngồi một mình
Bên góc quán ngày xưa, miền kí ức em rót vào tách cà phê sữa nóng hai ta thường uống,
Cơn mưa lạnh lẽo ngoài phố quen, làm em không kìm được mà khóc nấc.
Sau ngần ấy tháng trời, em vẫn không nỡ buông bỏ những kỉ niệm ngày ấy. Rằng ta đã
Từng hạnh phúc dến nhường nào.
Hết
Chỉnh sửa cuối: