Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 939: Về nhà có thể nào bị quỳ ván giặt đồ hay không?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thông qua camera trên laptop, Giản Nhất Lăng có thể nhìn thấy rõ những người đang ở trong phòng của Kevin lúc này.

    Địch Quân Thịnh, Hàn Mông Dự, Hình Vĩ, còn có thủ hạ của bọn họ.

    Trong nháy mắt tầm mắt giao nhau, toàn bộ phòng tổng thống đều an tĩnh.

    Ngọa tào!

    Chị dâu nhỏ!

    Nụ cười trên mặt Kevin tiên sinh vô cùng xán lạn tươi đẹp.

    "Địch gia Thịnh gia, có thể nói cho tôi biết, Hòa Khí Minh các người vì cái gì muốn điều tra Elim của Hương Đóa Lệ chúng ta? Là không có tín nhiệm? Hay là có mưu đồ khác?"

    Chuyện này có chút phức tạp.

    Ánh mắt Giản Nhất Lăng trong suốt, sáng ngời nhìn Địch Quân Thịnh.

    Từ khuôn mặt nhỏ sạch sẽ của cô ấy nhìn không ra cô ấy có tức giận hoặc là không vui hay không.

    Hàn Mông Dự cùng Hình Vĩ khẩn trương mà nhìn về phía Địch Quân Thịnh.

    Biểu tình của Địch Quân Thịnh thay đổi.

    "Em nghe anh giải thích." Địch Quân Thịnh đối diện video nói chuyện với Giản Nhất Lăng.

    "Ân?" Giản Nhất Lăng ngoan ngoãn mà nhìn anh ấy.

    "Anh hiện tại trở về, em chờ anh."

    Địch Quân Thịnh quay đầu liền đi.

    Lưu lại Hàn Mông Dự cùng Hình Vĩ liếc mắt nhìn nhau, có chút không biết nên làm cái gì bây giờ.

    Hiện tại bọn họ muốn làm như thế nào?

    Không biết a.

    Thịnh gia trước khi đi không có để lại lời nào a.

    Xấu hổ.

    Khuôn mặt hai người đều thật xấu hổ.

    Kevin tiên sinh cười nói, "Tuổi trẻ thật tốt a."

    Hình Vĩ nhỏ giọng hỏi Hàn Mông Dự, "Cậu nói Thịnh gia sau khi về nhà có thể bị quỳ ván giặt đồ hay không?"

    "Bậy bạ, không có khả năng, Thịnh gia như thế nào sẽ quỳ ván giặt đồ đâu?" Hàn Mông Dự chắc chắn mà trả lời, "Hiện tại trong nhà làm gì còn có ván giặt đồ chứ? Có thể sẽ phải quỳ bàn phím."

    ###

    Địch Quân Thịnh trở về nhà, trong nhà đèn sáng lên.

    Vừa rồi khi ở trong phòng khách sạn, anh nhìn thấy bối cảnh bên trong video của Giản Nhất Lăng chính là thư phòng nhà bọn họ.

    Cho nên Giản Nhất Lăng hiện tại hẳn là ở trong thư phòng.

    Địch Quân Thịnh đi vào thư phòng, liền nhìn thấy một thân ảnh nhỏ xinh đang cúi người bận rộn.

    Màn hình trò chuyện với Kevin còn không có tắt đi.

    Địch Quân Thịnh đi lên phía trước, đem video tắt đi.

    "Chuyện vừa rồi.."

    "Anh đang điều tra em?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    Khuôn mặt trắng nõn cũng không có không vui hay tức giận.

    "Ừm."

    "Vì cái gì?" Có chút nghi hoặc, nhưng không tức giận.

    "Thuốc bôi trừ sẹo."

    "Anh nhớ rõ sao?"

    "Đương nhiên, mỗi một chuyện em làm anh đều nhớ rõ."

    Địch Quân Thịnh nói xong thì đem tay áo của mình kéo lên.

    "Không có lưu sẹo."

    Bởi vì nghe lời cô, mà ngoan ngoãn dùng thuốc bôi trừ sẹo mà cô sáng chế.

    Ngón tay Giản Nhất Lăng nhẹ nhàng đụng vào cánh tay Địch Quân Thịnh.

    Đầu ngón tay vuốt ve qua làn da bóng loáng của anh.

    Xác thật không lưu sẹo.

    Địch Quân Thịnh nói, "Năm đó hỏi em có thể hợp tác hay không, em nói tạm thời không thể, kết quả sau lại đi tìm Hương Đóa Lệ hợp tác."

    Ngữ khí có chút u oán.

    Giản Nhất Lăng trả lời, "Anh bỏ đi rồi. Không từ mà biệt, em không thấy được anh."

    Cũng không biết là ai chạy trốn không ảnh.

    Địch Quân Thịnh hoàn thất bại.

    "Anh sai." Địch Quân Thịnh nói, "Cho nên lần này anh liền muốn xác định một chút, người tên Elim kia có phải là em hay không."

    "Ân, là em." Giản Nhất Lăng không có ý muốn giấu giếm.

    Cô ấy vẫn luôn đều không có cố tình muốn giấu giếm Địch Quân Thịnh cái gì.

    "Hôm nay chuyện về Hòa Khí Minh, em có vấn đề gì muốn hỏi anh không?"

    "Anh từ khi nào thành lập Hòa Khí Minh?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    "Ba năm trước đây, sau khi cùng em tách ra." Địch Quân Thịnh cũng đúng sự thật trả lời.

    "Vì cái gì?"

    "Bởi vì.. có người muốn bảo hộ." Ánh mắt Địch Quân Thịnh sâu thẳm, sâu không thấy đáy nhìn chăm chú vào đôi mắt Giản Nhất Lăng.
     
    Nguyennhi, heoconchuayeutram100 thích bài này.
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 940: Đặt cái tên phi thường tùy ý

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Anh đã có Trung Nghĩa Minh."

    "Nó không giống nhau, Trung Nghĩa Minh đã có một số nơi bị hủ bại mà anh không thể thay đổi. Trung Nghĩa Minh xem trọng về giữ vững sự nghiệp, mà Hòa Khí Minh xem trọng về khai thác. Hơn nữa anh cần không chỉ là một liên minh thương nghiệp bình thường."

    "Vì sao lại gọi là Hòa Khí Minh?"

    Cái tên này giống như không quá phù hợp với mấy người bọn họ.

    "Ném tiêu tùy ý quyết định."

    Đặt cái tên phi thường tùy ý.

    Đem một số cái tên bọn họ cảm thấy dễ nghe dán lên tường, sau đó Địch Quân Thịnh cùng Hàn Mông Dự mỗi một người một cây phi tiêu.

    Hai chữ gộp với nhau, cuối cùng có được cái tên.

    Vô cùng tùy hứng.

    Nói xong chuyện của nhau.

    Nhìn thân ảnh xinh xắn trước mắt, đáy mắt Địch Quân Thịnh nhiễm vài phần dục vọng.

    "Nhất Lăng, ngày đó em thiếu anh.."

    "Cái gì?"

    "Ngày đó bị cảnh sát giao thông đánh gãy.."

    Ô.. Giản Nhất Lăng nghĩ tới.

    "Kevin còn đang đợi em."

    Giản Nhất Lăng xoay người một cái bỏ chạy.

    Thỏ con tuy rằng chân ngắn, nhưng khi chạy cũng thực nhanh.

    ###

    Nếu muốn nói người thắng lớn nhất hôm nay là ai, thì hẳn là không phải Kevin, cũng không phải Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng, mà là Trần Lộ của công ty Sophia.

    Khi Địch Quân Thịnh xông vào phòng Kevin, cô ta cũng thu hoạch được tin tức về thân phận của Elim.

    Hóa ra Elim không phải ai xa lạ chính là Giản Nhất Lăng, con gái của Ôn Noãn, vị hôn thê Thịnh gia Địch gia.

    Bác sĩ phẫu thuật ngoại khoa có chút danh tiếng, gần đây vừa mới gia nhập bệnh viện Lạc Hải Sâm, danh tiếng đang thịnh vượng.

    "Sớm nên nghĩ đến chính là cô ấy, dược phẩm trang điểm, bác sĩ, Ôn Noãn, hiện tại tất cả các manh mối đều nối liền với nhau." Trần Lộ đọc lại hai lần tên tiếng Anh của Giản Nhất Lăng, "Elim, Nhất Lăng, tôi nên sớm nghĩ đến một chút."

    "Trần tổng, chúng ta hiện tại còn cần phỏng vấn cái người tên Ôn Nhược kia sao? Elim cùng Ôn Nhược là chị em họ, lưu cô ta lại có lẽ có thể sử dụng?"

    Trần Lộ, "Đương nhiên không cần, Ôn Nhược sao chép Ôn Noãn, nói vậy quan hệ của hai người cũng không tốt. Huống hồ Elim nếu cùng Ôn Nhược có quan hệ tốt, khi cô ta một tay nâng lên mẹ mình cũng sẽ một tay nâng lên Ôn Nhược."

    Trần Lộ lại tiếp tục nói, "Tôi muốn phỏng vấn Ôn Nhược là vì từ miệng cô ta lấy được một ít tin tức, hiện tại đã biết đáp án, thì cô ta đã không còn cái gì để dùng. Tôi hiện tại muốn lung lạc chính là Giản Nhất Lăng, lưu cô ta lại không phải tự làm cho Giản Nhất Lăng khó chịu hay sao? Tôi không có ngu xuẩn như vậy."

    Trợ lý hiểu rõ ý tứ của Trần Lộ, "Đã biết Trần tổng, ngày mai cô ta tới phỏng vấn tôi sẽ đi phỏng vấn cô ta."

    Trần Lộ lại nói với trợ lý, "Cô giúp tôi chú ý hành trình gần đây của Giản Nhất Lăng một chút, tôi muốn tìm một cơ hội cùng cô ấy chính thức gặp măt."

    Đào người đầu tiên phải làm cho đối phương có hảo cảm.

    Trợ lý, "Vâng, Trần tổng."

    ###

    Ôn Nhược vốn nghĩ rằng mình lại có một cơ hội nữa, tin tưởng tràn đầy mà đi đến công ty Sophia phỏng vấn.

    Không nghĩ tới lúc đến phỏng vấn lại quá thất vọng, liên tiếp bị vấn đề của đối phương gây khó khăn, tình cảnh vô cùng xấu hổ.

    Cuối cùng Ôn Nhược thất hồn lạc phách mà rời khỏi tòa nhà chi nhánh công ty Sophia ở kinh thành.

    Cô ta học nghệ thuật đến nay, đây vẫn là lần đầu tiên chịu đả kích như vậy.

    Sau khi về đến nhà, Ôn Nhược khóc một hồi.

    Thái Thấm Nguyệt không có cách nào, bà ta cũng không thể giúp được gì cho con gái.

    Chỉ có thể khuyên con gái đừng quá đau buồn, nên nghĩ thoáng một chút.

    Ôn Nhược nơi nào còn có thể nghĩ thoáng.

    Cô ta buồn bực ở trong chăn khóc nửa ngày.

    Rõ ràng lúc trước khi phỏng vấn ở Hương Đóa Lệ, cô ta đều có thể đối đáp trôi chảy.

    Vì cái gì hôm nay lại bị làm khó như vậy?

    Cô ta nhớ tới người phỏng vấn lúc đó nhìn cô ta với ánh mắt rõ ràng là ghét bỏ.

    Ôn Nhược cảm giác mình đã vô cùng nhục nhã.
     
    Heoheocon9552, heoconchuayeutram100 thích bài này.
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 941: Sự ghen tị lan tràn một cách điên cuồng (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ôn lão phu nhân khi còn trẻ ở trong vòng cũng là một nhà thiết kế có chút danh tiếng.

    Sư phụ của Trần Lộ cùng Ôn lão phu nhân có chút giao tình.

    Cho nên Trần Lộ nương theo tên tuổi này mà đến Ôn gia thăm hỏi Ôn lão phu nhân.

    Ôn lão phu nhân đối với Trần Lộ đến đây vô cùng ngoài ý muốn.

    Trần Lộ là một nhà thiết kế người Châu Á vô cùng có thành tựu, là Phó giám đốc kiêm nhà thiết kế chính của Sophia.

    Thành tựu hiện giờ của cô ấy, Ôn lão phu nhân năm đó cũng chưa từng đạt tới.

    Ôn lão phu nhân thật sự không nghĩ ra được, Trần Lộ vì sao sẽ đến bái phỏng mình.

    Chẳng lẽ thật là bởi vì mình đã từng có chút giao tình với sư phụ của cô ấy sao?

    Lúc Trần Lộ tới, Ôn Nhược cũng đang ở Ôn gia.

    Đây không phải trùng hợp, mà Ôn Nhược hiện tại có thời gian rảnh liền tới Ôn gia bồi Ôn lão phu nhân.

    Cho nên mặc kệ là ai tới Ôn gia, ở Ôn gia gặp được Ôn Nhược xác suất đều rất lớn.

    Trong nháy mắt nhìn thấy Trần Lộ, mặt Ôn Nhược cũng đầy nghi hoặc.

    Thật là Trần Lộ, nhà thiết kế chính của Sophia!

    Người này đã từng không chỉ một lần được lên bìa tạp chí xuất bản giới hạn, được bầu là nhà thiết kế Châu Á có sự nghiệp thành công nhất.

    Nghĩ đến mình vừa mới rớt phỏng vấn của Sophia, trong lòng Ôn Nhược ngũ vị tạp trần.

    "Ôn lão phu nhân." Trần Lộ ôn tồn cười, thái độ khiêm tốn có lễ.

    "Trần tổng, lúc trước tôi đã nhìn thấy cô trên tạp chí, không nghĩ tới cô bên ngoài so với ở trên tạp chí càng đẹp hơn." Khuôn mặt Ôn lão phu nhân hiền từ, hòa ái dễ gần.

    "Lão phu nhân ngài quá khen." Trần Lộ cười nói, "Tôi trước kia thường xuyên được nghe sư phụ nói về ngài, nói ngài là một nhà thiết kế mà ông ấy kính nể nhất."

    "Sư phụ cô mới là nhà thiết kế làm người khác kính nể, so với sư phụ cô, một chút thành tựu của tôi năm đó thật sự không coi là cái gì."

    "Lão phu nhân, bức họa này là đại tác phẩm của ngài phải không?" Ánh mắt Trần Lộ dừng lại trên một số tác phẩm hội họa ở trong phòng khách.

    "A? Trần tổng làm sao mà biết được?"

    "Tôi đã từng xem qua một ít bản thảo cùng bức họa của lão phu nhân khi ngài còn trẻ đã vẽ, cho nên nhận được thói quen hội họa của ngài."

    Nghe được lời này của Trần Lộ, trong lòng lão thái thái rất vui mừng.

    Ai cũng đều có một chút tâm lý như vậy, lão thái thái cũng không ngoại lệ.

    Trần Lộ cùng Ôn lão phu nhân trò chuyện với nhau thật vui.

    Sau khi hàn huyên trong chốc lát, Ôn lão phu nhân mới giới thiệu Ôn Nhược với Trần Lộ.

    "Trần tổng, đây là cháu gái của tôi, tên là Ôn Nhược, cũng học thiết kế."

    "Xin chào Trần tổng. Tôi năm ngoái từng đi xem show thời trang của Trần tổng, thật sự vô cùng kinh diễm, ký ức ấy đến nay vẫn còn mới mẻ."

    Ôn Nhược hơi rũ đầu, thập phần có lễ phép mà cùng Trần Lộ chào hỏi.

    Cử chỉ của Ôn Nhược khéo léo, vừa không có vẻ quá mức thẹn thùng, cũng không có vẻ quá trương dương, là một bộ dáng mà tiểu thư khuê các có xuất thân dòng dõi thư hương nên có.

    Nếu không phải vì chuyện gian lận lúc trước, Trần Lộ có lẽ còn xem trọng cô gái này một chút.

    Chỉ tiếc..

    Trên mặt Trần Lộ mang nụ cười, rất có lễ phép, "Có thể làm cho người bên cạnh lão phu nhân là Ôn Nhược tiểu thư đây có ấn tượng khắc sâu với các tác phẩm của tôi thật là vinh hạnh."

    "Nhược Nhược khi còn nhỏ thường xuyên đi theo tôi học tập hội họa, học tập thiết kế trang phục." Ôn lão phu nhân lại nói.

    Trần Lộ hiểu rõ ý của Ôn lão phu nhân, nhưng mà Trần Lộ làm như mình nghe không hiểu, "Ôn Nhược tiểu thư có thể từ nhỏ đã đi theo bên người lão phu nhân học tập, mưa dầm thấm đất, tương lai sẽ càng có thành tựu."

    Nghe được lời này, Ôn Nhược khiêm tốn mà trả lời, "Tôi tương đối ngốc, liền ba phần của bà nội cũng học không đến."

    Trần Lộ nói, "Ôn tiểu thư quá khiêm tốn."

    Sau đó Trần Lộ hướng đến Ôn lão phu nhân nói lên dụng ý lần này đến đây, "Lão phu nhân, kỳ thật lần này tôi tới tìm ngài là có một việc muốn nhờ vả ngài."
     
    Heoheocon9552, heoconchuayeutram100 thích bài này.
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 942: Sự ghen tị lan tràn một cách điên cuồng (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Trần tổng có chỗ nào cần tôi hỗ trợ cứ việc nói."

    Ôn lão phu nhân đã sớm đoán trước được Trần Lộ tới tìm mình là có nguyên nhân, chỉ là đến lúc này bà ấy còn không có suy nghĩ ra là cái nguyên nhân gì.

    "Tôi vô cùng xem trọng cháu gái bên ngoại của ngài là Giản Nhất Lăng tiểu thư, muốn cùng cháu gái bên ngoại của ngài chúng ta công ty Sophia chúng tôi tiến hành hợp tác, chỉ là tôi cùng cháu gái bên ngoại của ngài cũng không quen biết, cho nên còn muốn nhờ lão phu nhân ngài giúp ta giới thiệu."

    Cái gì? Giản Nhất Lăng?

    Trần Lộ hôm nay đến đây thăm hỏi bà nội của cô thế nhưng là vì Giản Nhất Lăng?

    Đây là lý do mà trăm triệu lần Ôn Nhược cũng không nghĩ tới.

    Ngay cả Ôn lão phu nhân cũng không nghĩ tới, Trần Lộ thế nhưng là vì cháu gái ngoại của bà tới sao?

    Nhưng mà, cháu gái bên ngoại của bà cũng không có đặt chân vào ngành sản xuất thời trang mà?

    "Trần tổng xác định muốn tìm chính là cháu gái ngoại của tôi, Giản Nhất Lăng?"

    Ôn lão phu nhân cần xác nhận lại một chút, xác định Trần Lộ không có kiếm sai người.

    "Không sai, tôi xác định là cháu gái ngoại của ngài, Giản Nhất Lăng tiểu thư."

    "Không biết Trần tổng tìm Tiểu Lăng là vì chuyện gì?" Ôn lão phu nhân không thể không tò mò.

    "Là cái dạng này, công ty chúng tôi thập phần xem trọng trình độ y học của Giản Nhất Lăng tiểu thư, muốn mời Giản Nhất Lăng tiểu thư trở thành giám đốc nghiên cứu và phát triển về dược phẩm trang điểm của công ty chúng tôi.

    Trần Lộ thực thông minh, không có đem chuyện mình đã biết Giản Nhất Lăng chính là thành viên của bộ phận nghiên cứu và phát triển của Hương Đóa Lệ nói ra, chỉ nói mình nhìn trúng tài năng y học của Giản Nhất Lăng.

    Trần Lộ cư nhiên muốn Giản Nhất Lăng gia nhập công ty Sophia bọn họ, vẫn là trực tiếp mời làm giám đốc nghiên cứu và phát triển dược phẩm trang điểm!

    Đây là điều mà Ôn lão phu nhân cùng Ôn Nhược đều không có nghĩ đến.

    " Chuyện này.. "Ôn lão phu nhân chần chờ nói," Nhưng mà tôi chưa bao giờ biết Tiểu Lăng có tài năng về phương diện này hay không, thiên phú về giải phẫu ngoại khoa thì tôi có biết đến. "

    " Giản Nhất Lăng tiểu thư tuổi còn trẻ đã được bệnh viện Lạc Hải Sâm thanh danh hiển hách nhìn trúng, trở thành một thành viên của bọn họ, có thể thấy được là kỳ tài không giống bình thường, công ty Sophia chúng tôi chính là cần một nhân tài đứng đầu như cô ấy. "

    Trần Lộ trả lời thực khẳng định.

    Chuyện này làm cho Ôn lão phu nhân trong lúc nhất thời cũng không biết nên trả lời Trần Lộ như thế nào.

    Ôn Nhược nhẹ nhàng dò hỏi," Công ty Sophia cũng muốn phát triển dược phẩm trang điểm sao? "

    Trần Lộ cười trả lời," Đúng vậy, dược phẩm trang điểm là một lĩnh vực không tồi, chẳng qua ngạch cửa kỹ thuật tương đối cao, muốn thông qua được xét duyệt của Cục Quản lý Dược Phẩm cũng không dễ dàng, không giống như đồ trang điểm mỹ phẩm dưỡng còn có thể đục nước béo cò, mà mọi người hiện tại cũng càng ngày càng có khuynh hướng lựa chọn các sản phẩm dược phẩm trang điểm bảo đảm. "

    Ôn Nhược nói," Người em họ này của tôi đúng là rất xuất chúng trong lĩnh vực ngoại khoa, nhưng mà ở phương diện nghiên cứu dược học, vẫn là một người ngoài cuộc, chỉ sợ không có cách nào gánh được trách nhiệm nặng nề này. "

    Nghe thấy vậy nụ cười trên mặt Trần Lộ không thay đổi, nhưng đáy mắt lại toàn là sự trào phúng.

    Nếu không phải đã biết Giản Nhất Lăng chính là nhân viên bộ phận nghiên cứu và phát triển của công ty Hương Đóa Lệ, cô ấy thiếu chút nữa sẽ tin lời Ôn Nhược nói.

    Nhìn dáng vẻ này của cô ta, phỏng đoán lúc trước của cô không có sai, quan hệ của Ôn Nhược cùng Giản Nhất Lăng cũng không tốt.

    Trần Lộ mỉm cười," Ôn Nhược tiểu thư đối với thành tựu của Giản Nhất Lăng tiểu thư ở lĩnh vực y học rất hiểu biết sao? "

    Ôn Nhược giải thích," Hiểu biết một ít. Ngày thường sẽ nghe anh em họ nhắc tới, em họ ở ngoại khoa y học tất nhiên là không lời gì để nói, cùng một thế hệ hiếm có người nào nổi bật giống em ấy vậy, nhưng là phương diện y dược học lại tương đối ít tham gia, chỉ sợ muốn cô phụ kỳ vọng Trần tổng."

    Ôn lão phu nhân ở bên cạnh nghe, không dám tiếp lời Ôn Nhược nói.

    Cháu gái ngoại của bà ở phương diện y dược học, bà cũng không rõ ràng lắm.
     
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 943: Sự ghen tị lan tràn một cách điên cuồng (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng mà trước mắt bà xác thật chỉ nghe nói cháu gái ngoại là một thiên tài hiếm có về phương diện giải phẫu, không có nghe nói qua con bé ở phương diện y dược học có nghiên cứu qua.

    Nụ cười trên mặt Trần Lộ không giảm, "Không có việc gì, tôi tin tưởng năng lực học tập của Giản Nhất Lăng tiểu thư, tôi tin tưởng chỉ cần cô ấy nguyện ý, phương diện y dược học cô ấy cũng có thể làm tốt."

    Trần Lộ nói làm nụ cười trên khuôn mặt Ôn Nhược trở nên cứng đờ.

    Cô ta muốn nỗ lực làm chính mình không thèm để ý đến lời Trần Lộ nói, nhưng mà cô ta không có cách nào ngăn cản sâu bên trong nội tâm của mình là sự ghen tị đang lan tràn một cách điên cuồng.

    Giản Nhất Lăng một người không hề có quan hệ gì với giới thời trang, cư nhiên được công ty Sophia nhìn trúng.

    Còn muốn mời cô ấy trực tiếp đi làm giám đốc bộ phận của công ty bọn họ.

    Mà cô ta lại đi phỏng vấn ở công ty Sophia cũng đều không có thông qua.

    Loại đối lập cùng chênh lệch này làm cho tâm tình của Ôn Nhược kém tới cực điểm.

    Cảm giác chua xót giống như nuốt vào một viên hoàng liên, từ khoang miệng đến bụng đều rất đắng.

    Ôn lão phu nhân thấy Trần Lộ tin tưởng năng lực của Giản Nhất Lăng như vậy, liền cũng không nói thêm cái gì nữa.

    "Nếu Trần tổng tin tưởng năng lực của Tiểu Lăng, tôi đây tự nhiên cũng muốn tin tưởng ánh mắt của Trần tổng đối với thiên phú của cháu gái ngoại của tôi. Việc giới thiệu tôi có thể hỗ trợ, nhưng mà chuyện sau đó tôi liền giúp không được gì, mặc kệ Tiểu Lăng muốn hay không muốn đều là chuyện của con bé, từ chính con bé đưa ra quyết định, tôi người trưởng bối này không thay thế con bé quyết định được."

    Ôn lão phu nhân đem lời cần nói nói trước, bà chỉ phụ trách giới thiệu, lúc sau có thành hay không bà cũng không quan tâm.

    "Tôi hiểu rõ, lão phu nhân có thể giúp tôi giới thiệu tôi đã thật vui rồi, chuyện phía sau đương nhiên vẫn là chính tôi tới, tôi sẽ nỗ lực dùng thành ý của mình đi đả động Giản Nhất Lăng tiểu thư." Trần Lộ mỉm cười nói.

    Trần Lộ cùng Ôn lão phu nhân lại bắt đầu nói chuyện phiếm, chẳng qua hiện tại các đề tài đều là quay chung quanh Giản Nhất Lăng.

    Hai người không ngừng nói đến chuyện của Giản Nhất Lăng, nói Giản Nhất Lăng tốt như thế nào, nói Giản Nhất Lăng ưu tú như thế nào.

    Nghe người khác khen ngợi cháu gái ngoại của mình, Ôn lão phu nhân tự nhiên rất vui vẻ.

    Hai người vừa nói vừa cười, nói chuyện đến thập phần vui sướng.

    Ôn Nhược cảm giác mỗi câu mỗi chữ của hai người đều như cây kim đâm vào ngực của cô ta.

    Trần Lộ cùng Ôn lão phu nhân nói chuyện một hồi lâu, cuối cùng hẹn cuối tuần này, Giản gia mời Ôn gia đến đây liên hoan, cô ấy cũng đến đây, đến lúc đó Ôn lão phu nhân liền giới thiệu cô ấy làm quen với Giản Nhất Lăng.

    Trần Lộ đi rồi, Ôn Nhược hỏi Ôn lão phu nhân, "Bà nội, ở trong mắt nội, là con tốt hay là Giản Nhất Lăng tốt?"

    Ôn lão phu nhân sửng sốt một chút, "Đứa nhỏ ngốc này, con như thế nào lại hỏi cái vấn đề này? Con là cháu gái của bà, Tiểu Lăng là cháu gái bên ngoại của bà, hai đứa con đều là thịt trong tim của bà."

    Nếu so xa so gần, khẳng định là Ôn Nhược càng thân cận hơn một chút, rốt cuộc ở bên nhau thời gian cũng dài hơn một chút.

    Nhưng mà bà cũng thật sự yêu thích Giản Nhất Lăng, từ nhỏ tiểu nha đầu kia chính là bộ dáng nhỏ nhắn dễ thương, so mẹ của con bé còn muốn khiến nhiều người thích hơn.

    Ôn Nhược mang theo tiếng khóc nức nở nói, "Vì cái gì các người đều càng thích em ấy mà không thích con? Từ nhỏ các anh càng thích cùng em ấy chơi, không thích cùng con chơi."

    Sụ ghen tị mãnh liệt đem những sự bất mãn của Ôn Nhược trong những năm gần đây đều nói ra tới.

    Ôn lão phu nhân kinh ngạc mà nhìn Ôn Nhược, "Nhược Nhược, con như thế nào sẽ có ý nghĩ như vậy?"

    Trong mắt Ôn lão phu nhân, Ôn Nhược vẫn luôn là một đứa be ngoan ngoãn hiểu chuyện.

    So với người làm người khác không bớt lo là Giản Nhất Lăng, Ôn Nhược có thể nói là một đứa bé ngoan điển hình.

    Trừ bỏ đoạn thời gian gần đây liên tiếp phạm sai lầm, lúc trước liền không có làm các trưởng bối phải lo lắng qua.
     
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 944: Ôn gia liên hoan (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mà cô ta hiện tại thế nhưng hỏi ra một vấn đề không thể tưởng tượng như vậy.

    Đây giống như lấy ngón trỏ so với ngón áp út, một hai phải hỏi bà thích ngón tay nào hơn.

    "Mọi người trước kia đều cưng chiều em ấy, rõ ràng con so với em ấy ngoan hơn, so với em ấy càng hiểu chuyện hơn, nhưng mà bởi vì em ấy lớn lên xinh đẹp hơn con, các anh lại càng thêm yêu thích em ấy! Ngay cả bà nội cũng vậy, thời điểm em ấy tới nhà của chúng ta, bà sẽ càng chú ý em ấy hơn một ít, chỉ khi không có em ấy ở đây, bà nội mới có thể quan tâm con."

    Ôn lão phu nhân kinh ngạc không thôi.

    Bà chưa bao giờ biết, cháu gái của bà thế nhưng sẽ có ý nghĩ bà lại không công bằng như vậy.

    Ôn lão phu nhân với khuôn mặt đầy thống khổ mà cùng Ôn Nhược giải thích, "Nhược Nhược con nghĩ sai rồi, mọi người cũng rất yêu thương con, chỉ là Tiểu Lăng khi còn nhỏ người hay bệnh tật ốm yếu, so với những đứa trẻ cùng tuổi đều nhỏ gầy hơn, mọi người đau lòng cho con bé hơn. Những mặt khác các con đều giống nhau."

    Ôn Nhược nghe không vào lời Ôn lão phu nhân nói, xoay người chạy mất.

    Ôn lão phu nhân bỗng nhiên ý thức được, ở thời điểm mình không biết, đứa cháu gái bà yêu thương này đã bắt đầu có những suy nghĩ lệch lạc.

    ###

    Cuối tuần, theo lời mời của Ôn lão phu nhân, vợ chồng Giản Thư Hình Ôn Noãn cùng Giản Duẫn Náo Giản Nhất Lăng tới Ôn gia làm khách.

    Ôn Noãn trước khi đáp ứng cũng luôn mãi cân nhắc.

    Nhưng chung quy, Ôn gia bên kia có ba mẹ của bà, có anh trai cả của bà, đây là quan hệ huyết mạch không thể nào chặt đứt được.

    Mà bọn họ cũng đều thật thật sự sự mà yêu thương bà, yêu thương những đứa con của bà.

    Mâu thuẫn là nhất thời, thân tình là một đời.

    Ôn Noãn cũng không đành lòng nhìn thấy ba mẹ cùng anh trai của mình bởi vì người nhà không hòa thuận mà khổ sở hao tổn tinh thần.

    Đặc biệt là ba mẹ đã về già của mình.

    Ôn gia lão thái thái nghe thông gia Giản lão phu nhân kiến nghị, cũng ở trong đình viện làm một bữa nướng BBQ, mời đầu bếp chuyên nghiệp đến nấu món ăn.

    Còn cho người chuẩn bị mấy trò chơi gia đình, đem các biện pháp mà bà nghĩ có thể nghĩ đến để hòa hoãn mối quan hệ của người trong nhà.

    Nhìn thấy Giản Nhất Lăng, Ôn lão phu nhân hiền từ mà lôi kéo tay nhỏ của cô, "Tiểu Lăng gần đây có phải đều không có nghỉ ngơi tốt hay không, nhìn thấy con sao lại có chút tiều tụy như vậy?"

    Giản Nhất Lăng gần đây xác thật có chút mệt mỏi, mang Địch Quân Thịnh đi bệnh viện Lạc Hải Sâm kiểm tra, cô ấy vẫn luôn nghiên cứu trái tim của anh ấy.

    Hơn nữa trên tay còn có không ít việc khác, bệnh án của Tần Hoành Chí cũng đang trong quá trình thực hiện.

    Ôn Ngôn khó có được xuống lầu cùng mọi người ở bên nhau.

    Tuy rằng anh ta vẫn trầm mặc ít lời như cũ, cùng người khác không hợp nhau.

    Sáng sớm, Ôn Trình đã vội vàng đi ra ngoài làm việc, đến giờ cơm vô cùng lo lắng mà gấp gáp trở về cùng mọi người dùng cơm.

    "Tiểu Lăng mau tới giúp cậu xem một chút."

    Ôn Trình từ bên ngoài mang về một món đồ có chút niên đại.

    Đồ vật cũng không lớn, được chế tác bằng gỗ, là một cây cung hình chữ thập tương đối phổ biến.

    "Cung chữ thập?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    "Đúng vậy, Tiểu Lăng nhãn lực trước sau như một rất là tốt, vừa liếc mắt một cái đã nhìn ra." Ôn Trình tiếp tục hỏi, "Vậy Tiểu Lăng, con có nhìn ra tới đây là cung của Trung Quốc, hay là cung của Châu Âu hay không?"

    Giản Nhất Lăng nhìn kỹ lại, "Châu Âu thời Trung cổ. Cung của Châu Âu phía trong tay cầm đã có một số ít cải tiến rất nhỏ, cùng cổ đại chúng ta có hơi bất đồng. Hơn nữa trên chiếc cung chữ thập này có khắc ký hiệu thập tự chinh."

    "Ha ha ha ha, không sai không sai, một chút đều không có sai."

    Có thể nhìn ra được, tâm tình Ôn Trình mấy ngày nay đều thực không tồi.

    Thời gian lao đầu vào sự nghiệp ngắn ngủi mà đã ông quên đi thời gian ly hôn không thoải mái.

    "Cậu từ nơi nào có được cung chữ thập này?"

    "Một người bạn đưa. Nói rằng món đồ không có giá trị bao nhiêu tiền, nói cậu để trong nhà làm vật trang trí."
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 945: Ôn gia liên hoan (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ôn Trình rất vui vẻ cùng Giản Nhất Lăng và Ôn Noãn nói về đồ cổ.

    Lúc nói chuyện về mấy thứ này, Ôn Trình cảm giác thực thả lỏng, có thể làm cho ông quên đi một loạt chuyện không thoải mái phát sinh gần đây.

    Mà lúc này, ngồi ở bên cạnh Ôn lão phu nhân, Ôn Nhược giật mình nhìn một màn này.

    Ôn Nhược nắm chặt tay.

    Mẹ của cô ta hôm nay không có tới.

    Gia đình cô ta rách nát, không hoàn chỉnh.

    Cô ta thừa nhận nhiều thống khổ như vậy, nhiều ủy khuất như vậy.

    Nhưng ba của cô ta lại cùng Giản Nhất Lăng bọn họ cười vui, hoàn toàn không cảm thấy bi thương.

    Phảng phất cô ta cùng mẹ mình đều không có quan trọng như Ôn Noãn Giản Nhất Lăng bọn họ.

    Bà nội còn nói cái gì mà bọn họ yêu thương cô ta nhất, đây là bộ dạng ba yêu thương cô ta sao?

    Ông ấy không có! Ông ấy không phải!

    Thời điểm Trần Lộ đến, lấy thân phận là học trò của bạn cũ Ôn lão phu nhân.

    Vừa nhìn thấy Giản Nhất Lăng, trên mặt Trần Lộ liền có nụ cười rõ ràng.

    "Vị này chính là Giản Nhất Lăng tiểu thư phải không, thật là so với ảnh chụp còn muốn tinh xảo xinh đẹp hơn, giống như nhân vật từ đồng thoại đi ra, thật đáng yêu."

    Ánh mắt Trần Lộ nhìn Giản Nhất Lăng, thật giống như là con sói đói bụng lâu ngày, nhìn thấy một khối thịt to mới mẻ mập mạp.

    Giản Nhất Lăng không có thích ứng mà né tránh phía sau.

    Cô gái bộ dạng thẹn thùng, cùng với thực lực kinh người mà cô ấy bày ra thực quá là không hợp nhau.

    Trần Lộ nghĩ, trong nhà nếu cô ta có một người con gái như vậy, cô ta nhất định sẽ giấu đi, nơi nào để mấy tên tiểu tử thúi đến cướp đi.

    Ôn lão phu nhân giới thiệu, "Tiểu Lăng, vị này chính là Trần Lộ Trần tổng, nhà thiết kế chính của công ty Sophia, sư phụ của cô ấy là bạn cũ của bà."

    Giản Nhất Lăng gật đầu một cái, phản ứng thực lãnh đạm, ý tứ không muốn cùng Trần Lộ nhiều lời.

    Không phải chán ghét Trần Lộ, chỉ là vẫn không có thói quen cùng người không quen thuộc nói chuyện phiếm.

    Trần Lộ lại còn muốn cùng Giản Nhất Lăng tiến thêm một bước hiểu biết.

    "Giản tiểu thư, gần đây có nghiên cứu về phương diện dược học không?" Trần Lộ cẩn thận dò hỏi.

    "Không có." Giản Nhất Lăng xác thật không có, gần đây cô tập trung vào hai bệnh nhân quan trọng, không có thời gian rãnh rỗi làm nghiên cứu khác.

    Phản ứng của Giản Nhất Lăng rất là lãnh đạm, tích tự như kim.

    Trần Lộ lại không hề bị sự lãnh đạm của cô ấy đánh lui, vẫn tươi cười đối đãi như trước, ân cần nóng bỏng, trong ánh mắt tràn đầy chờ mong.

    "Giản tiểu thư ngày thường lúc rãnh rỗi thích làm cái gì?" Trần Lộ quyết định từ một ít đề tài thông thường ra tay.

    "Đọc sách."

    "Giản tiểu thư có thích minh tinh nào hay không?"

    "Jupiter."

    "Giản tiểu thư có muốn thay đổi công việc hay không?"

    "Không có."

    "Kỳ thật.. Không dối gạt Giản tiểu thư, công ty Sophia chúng ta gần đây đang chuẩn bị muốn thành lập bộ phận dược phẩm trang điểm, khuyết thiếu một nhân tài vừa có được sự chuyên nghiệp tri thức cùng bối cảnh ưu tú để đứng đầu bộ phận nghiên cứu và phát triển của công ty chúng tôi. Mà chúng tôi đều cảm thấy, Giản tiểu thư chính là người mà chúng tôi muốn tìm."

    Thái độ Trần Lộ thành khẩn, lời nói khẩn thiết.

    Hai vợ chồng Ôn Trình cùng Giản Thư Hình không hiểu rõ đều sửng sốt.

    Bọn họ cũng chưa nghĩ đến Trần Lộ hôm nay tới thế nhưng là ôm ý nghĩ như vậy.

    "Tôi không đi." Giản Nhất Lăng cự tuyệt, nói trắng ra.

    Trần Lộ tiếp tục nói, "Nếu Giản tiểu thư nguyện ý tới công ty chúng tôi, về sau 80% lợi nhuận từ sản phẩm được tạo ra từ bộ phận nghiên cứu và phát triển đều thuộc về một mình Giản tiểu thư. Mặt khác lại thêm tiền lượng là hai ngàn vạn một năm."

    Nghe thấy điều kiện này, Ôn lão phu nhân, Ôn Trình bọn người đều kinh ngạc.

    Lão phu nhân biết Trần Lộ muốn mời Giản Nhất Lăng đến công ty Sophia.

    Nhưng mà tuyệt đối không nghĩ tới bọn họ sẽ cho Giản Nhất Lăng điều kiện hậu đãi như vậy.
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 946: Dã thú sinh ra từ sự ghen tị

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chẳng khác nào đem tất cả lợi nhuận cho Giản Nhất Lăng, công ty bọn họ giống như một sân khấu để một ngôi sao là Giản Nhất Lăng đứng lên mà thôi.

    Ôn Nhược nghe đến đó khuôn mặt đều xanh mét.

    Thái độ của Trần Lộ đối với Giản Nhất Lăng, đã làm cô ta đau đớn.

    Giản Thư Hình, Ôn Noãn cùng Giản Duẫn Náo đồng dạng đều vì Trần Lộ đưa ra điều kiện hậu đãi như vậy cảm thấy kinh ngạc.

    Nhưng bọn họ cũng chỉ kinh ngạc mà thôi.

    Ôn Noãn biết con gái hiện tại rất bận, không có khả năng lại tiếp thêm công việc mới.

    Cho nên có bao nhiêu tiền, bà cũng đều không đồng ý con gái lại tiếp nhận thêm công việc mới.

    Nhưng mà bà ấy không thể tỏ thái độ, quyết định của con gái đã không phải là chuyện bà có thể chi phối.

    Trần Lộ cùng công ty kỳ thật không ngốc, công ty bọn họ hiện tại ở phương diện dược phẩm trang điểm hiện tại là một khối trống rỗng, mời được Giản Nhất Lăng vì bọn họ mở rộng lãnh thổ, chiếm trước thị trường, tích lũy người dùng, chuyện này đối với toàn hộ nhãn hiệu của bọn họ chỉ có tăng lên mà thôi.

    Hơn nữa còn có thể giúp bọn họ lấp được chỗ trống về dược phẩm trang điểm, ổn định toàn bộ hoạt động sản xuất kinh doanh.

    Liền tính toàn bộ lợi nhuận từ bộ phận này đều giao cho Giản Nhất Lăng, bọn họ vẫn là có những lợi nhuận khác, hơn nữa những khoản lợi nhuận này cũng không nhỏ.

    Giản Nhất Lăng vẫn từ chối, đồng dạng không có một chút do dự, "Trần tổng xin mời cao minh khác."

    Thanh âm nhẹ nhàng, không phải giống như xấu hổ mà từ chối người khác như vậy.

    Nhưng thái độ vẫn thực kiên định.

    Đối mặt với sự từ chối của Giản Nhất Lăng, Trần Lộ không những không có tức giận, ngược lại cười nói, "Không sao không sao, Giản tiểu thư không cần cảm thấy ngượng ngùng, nhất định là công ty Sophia chúng tôi còn chưa đủ tốt."

    Thái độ của Trần Lộ đối với Giản Nhất Lăng tốt đến làm cho người khác khó có thể tin.

    Một người có thân phận địa vị trong ngành giống cô ta như vậy, chịu ăn nói khép nép mà đi mời một vãn bối đã thập phần khó có được.

    Sau khi bị từ chối một cách quyết đoán vẫn có tư thái khiêm tốn như vậy, thực sự làm người khác ngoài ý muốn.

    Ôn Trình cười nói, "Tiểu Lăng thật là quá ưu tú, đến cả Trần tổng cũng đều nhớ thương, xem ra về sau hai nhà Ôn Giản chúng ta muốn phá lệ cần chú ý hơn, không chừng một ngày nào đó sẽ bị ai đó cõng chạy!"

    Ôn Trình đây là đang hỗ trợ làm cho Trần Lộ giảm bớt một chút xấu hổ, người tới là khách, huống hồ thân phận người ta lại tôn quý.

    Ôn lão phu nhân cũng cười nói, "Tiểu Lăng cùng anh hai con bé giống nhau, là thiên tài, có người nhớ thương đó là chuyện bình thường, Trần tổng cô đừng nhụt chí, Tiểu Lăng gần đây rất bận rộn, người đều tiều tụy, cô chờ con bé về sau bớt bận rộn lại tìm đến, có lẽ con bé sẽ đáp ứng cô."

    Trần Lộ, "Lão phu nhân nói thật là đúng, tôi sẽ không dễ dàng mà từ bỏ như vậy, tôi phải đợi Giản tiểu thư khi nào nhàn rỗi một chút lại tìm cơ hội quấy rầy cô ấy, hy vọng cô ấy đến lúc đó sẽ không chê tôi phiền."

    Mấy người nói giỡn nhằm hóa giải sự xấu hổ vừa rồi.

    Trong tiếng nói cười đùa, mọi người đều không có chú ý tới, thần sắc Ôn Nhược đã trở nên phi thường khó coi.

    Cô ta giờ phút này điên cuồng mà ghen tị với Giản Nhất Lăng.

    Ghen tị cô ấy có thể được Trần Lộ đối đãi như vậy.

    Ghen tị cô ấy được Ôn lão phu nhân cùng Ôn Trình khen ngợi như vậy.

    Ghen tị mọi người đều vây quanh cô ấy mà nói chuyện cười đùa.

    Vì cái gì? Vì cái gì là Giản Nhất Lăng.

    Rõ ràng cô ta cũng thực ưu tú!

    Trước kia trong những cuộc hội họp gia đình, người bọn họ thảo luận khích lệ đều là cô ta!

    Hiện tại đều bị Giản Nhất Lăng thay thế!

    Đến cả vị trí mà cô ta hằng tha thiết ước mơ, người khác cũng đều ôm đến đặt trước mặt Giản Nhất Lăng cầu mong cô đáp ứng.

    Tầm mắt của Ôn Nhược ngừng ở trên chiếc cung chữ thập có mấy trăm năm lịch sử mà Ôn Trình đem về.

    Ôn Nhược bỗng nhiên cầm lấy chiếc cũng chữ thập, nhắm ngay Giản Nhất Lăng đang ngồi an tĩnh trên ghế.

    Cung có mũi tên, là vừa rồi Ôn Trình bày cho Giản Nhất Lăng cách lắp.
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 947: Liều mình cứu giúp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tất cả mọi người không có đoán trước được hành động của Ôn Nhược.

    Thời khắc cô ta cầm lấy chiếc cung chữ thập kia, mọi người đều còn đang khó hiểu cô ta muốn làm cái gì.

    Bọn họ đều xem nhẹ việc liên tiếp thất bại, sự ghen tị mà điên cuồng cắn nuốt Ôn Nhược.

    Ôn Nhược nhìn về phía Giản Nhất Lăng trong ánh mắt chỉ tràn đầy sự phẫn hận cùng ghen tị.

    Cô ta không có do dự, nhắm chuẩn Giản Nhất Lăng sau đó bóp cò phía dưới cây cung chữ thập.

    Mũi tên đặt trên cung chữ thập thoát ly khỏi cung, thẳng bay đến Giản Nhất Lăng.

    "Nhất Lăng!"

    Mọi người không ai đoán trước được một màn này, căn bản không kịp phản ứng.

    Sau khi mọi người thấy rõ chuyện đã xảy ra, mũi tên đã chui vào trong thân thể.

    Thân thể bị mũi tên xuyên qua chảy ra máu đỏ tươi..

    Nhưng bị xuyên không phải là thân thể của Giản Nhất Lăng..

    Giản Nhất Lăng ngơ ngẩn mà người che ở trước mặt cô..

    Ôn Ngôn.

    Xe lăn của anh ta di chuyển với tốc độ thực mau, ở trong nháy mắt kia, anh ta đã thao tác xe lăn chạy tới trước mặt cô.

    Giản Nhất Lăng ngơ ngác mà nhìn Ôn Ngôn, quên mất bản chức cô là một bác sĩ.

    Mũi tên kia xuyên qua ngực Ôn Ngôn, mũi tên mang theo máu liền ở trước mặt Giản Nhất Lăng.

    Một giọt máu tươi từ trên mũi tên rơi xuống ở trên bàn tay Giản Nhất Lăng.

    Ôn Ngôn cũng nhìn Giản Nhất Lăng, vươn tay, ở trên đầu Giản Nhất Lăng vuốt nhẹ nhàng.

    Bàn tay vuốt được một nửa, liền buông xuống.

    Anh ta đã hôn mê bất tỉnh.

    Ngã xuống trước xe lăn của mình.

    Ôn Ngôn đã thay đổi sao?

    Đã từng là một thiếu niên rạng rỡ như ánh mặt trời, lại trở nên âm u, cố chấp thậm chí cực đoan.

    Nhưng cái chuyện mà thiếu niên như ánh mặt trời sẽ làm, hiện giờ Ôn Ngôn cũng làm.

    Mùa hè kia, dưới tàng cây dương mai, Ôn Ngôn đã phấn đấu quên mình lao tới đón được Giản Nhất Lăng bảo hộ Giản Nhất Lăng.

    Cùng với Ôn Ngôn trước mặt không chút do dự vọt tới trước mặt Giản Nhất Lăng vì cô ấy chặn lại một mũi tên.

    Đều là Ôn Ngôn.

    "A Ngôn!"

    Mọi người hoảng loạn mà xông tới.

    Một bộ phận người thì xem xét thương thế của Ôn Ngôn, một bộ phận người đi khống chế hung thủ là Ôn Nhược.

    Ôn Nhược kinh hoảng mà vứt bỏ cung chữ thập trong tay.

    Nhìn thấy máu tươi chảy ra từ người Ôn Ngôn, cô ta mới chân chính ý thức được mình đã xông ra bao lớn tai họa.

    "Con.. con.. con không phải cố ý!" Ôn Nhược ý đồ vì chính mình biện giải.

    Khống chế cô ta là Giản Thư Hình cùng Giản Duẫn Náo, bọn họ cũng không thể tưởng tượng được lời giải thích này.

    ###

    Ôn Ngôn được xe cấp cứu chở đi bệnh viện.

    Địch Quân Thịnh cũng chạy tới nơi ngay khi xe cấp cứu đến.

    Địch Quân Thịnh sau khi vào cửa một tay đem Giản Nhất Lăng ôm vào ngực.

    Hai tay gắt gao mà khoanh lại người cô, giống như cô tùy thời đều có khả năng từ trước mặt anh biến mất mà không thấy.

    Sau một lúc lâu, Địch Quân Thịnh buông lỏng ra Giản Nhất Lăng, tầm mắt lạnh băng mà đảo qua ôn gia mọi người.

    Trong phòng khách Ôn gia, biểu tình của mọi người đều thực ngưng trọng.

    Ôn Nhược còn ở đó, sắc mặt của cô ta trắng bệch mà ngồi ở đó, hai người vệ sĩ của Giản Nhất Lăng một trái một phải mà nhìn chằm chằm cô ta.

    "Còn chưa báo cảnh sát sao?" Địch Quân Thịnh hỏi.

    Ôn lão phu nhân mở miệng cầu xin Địch Quân Thịnh, "Địch thiếu gia, có thể không cần báo cảnh sát hay không?"

    Ôn lão phu nhân lúc này khuôn mặt đã đầy nước mắt.

    "Không thể." Địch Quân Thịnh không có cho Ôn lão phu nhân một nhìn tình cảm, trực tiếp mệnh lệnh thủ hạ báo cảnh sát.

    Giản Nhất Lăng nhìn về phía Ôn Nhược, ánh mắt tàn nhẫn, đây là ánh mắt mà trước đây Giản Nhất Lăng chưa bao giờ có.

    Cũng là sự phẫn nộ cô ấy chưa bao giờ từng có.

    "Tội cố ý đả thương người, gây trọng thương cho người khác, sẽ bị ngồi tù có thời hạn từ ba năm trở lên tới dưới mười năm. Bất quá xem hành động này của cô, hẳn là cố ý giết người chưa thành! Bị xử tử hình, ở tù chung thân hoặc là ở tù có thời hạn từ mười năm trở lên!"
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 948: Ôn Nhược báo ứng (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ôn Nhược sợ hãi, "Không cần! Không cần báo cảnh sát! Không cần! Tôi biết sai rồi! Cầu xin các người! Tôi không dám, tôi về sau cũng không dám nữa!"

    Ôn Nhược liên tục xin tha.

    Sau đó lại quay đầu quỳ gối trước mặt Ôn lão phu nhân, "Bà nội, đừng để bọn họ bắt con đi! Con không muốn ngồi tù!"

    Khuôn mặt Ôn lão phu nhân đầy nước mắt, bà có thể có biện pháp nào?

    Giản Thư Hình nói với Ôn lão phu nhân, "Mẹ, Ôn Nhược là cháu gái của mẹ, vậy Ôn Ngôn thì sao? Nó không phải cháu trai của mẹ sao? Nó hiện tại còn đang trong phòng cấp cứu, sống chết chưa biết! Nếu nó chết, Ôn Nhược chính là kẻ giết người! Giết người cũng chính là cháu trai của mẹ!"

    Ôn lão phu nhân bị nghẹn lại, nghĩ đến Ôn Ngôn, Ôn lão phu nhân càng đau khổ không thôi, không thể đứng vững.

    Ôn lão tiên sinh đỡ bà ấy, gian nan mà mở miệng, "Chuyện này, chúng ta hai cái lão đông tây liền không cần lo đến, chúng ta hiện tại đi bệnh viện xem A Ngôn, dư lại, các ngươi xử lý."

    "Ông già.." Ôn lão phu nhân kinh ngạc mà nhìn chồng mình.

    "Đi thôi, con bé đều dám giết người, bà còn có thể che chở cho nó như thế nào? Chúng ta đã bảo hộ không được! Cũng không đáng bảo hộ! A Ngôn còn trong phòng cấp cứu! Chúng ta hiện tại hẳn là nên đến bên ngoài phòng cấp cứu chờ tin tức của A Ngôn!"

    Đôi mắt Ôn lão tiên sinh đỏ bừng, chứa đầy nước mắt nhưng không có ở trước mặt vãn bối chảy ra.

    Ôn lão tiên sinh ở trong thống khổ, làm ra lựa chọn lý trí nhất.

    Không có người biết, ngay lúc này muốn bảo trì lý trí là một việc khó khăn đến cỡ nào.

    Không có người biết, giờ phút này nội tâm của lão tiên sinh cũng đang rỉ máu.

    Nhưng mà ông cần thiết phải lý trí, bởi vì ông là người đứng đầu trong cái nhà này!

    Ôn lão phu nhân cuối cùng nhìn thoáng qua Ôn Nhược đang quỳ trên mặt đất, trong sự thống khổ bị chồng mình kéo rời đi phòng khách.

    "Bà nội! Bà nội đừng mà! Bà nội đừng đi mà! Bà nội cứu con!"

    Ôn Nhược thấy người có thể che chở mình nhất đã rời đi, càng thêm sợ hãi, cô ta ý đồ muốn bỏ chạy, lại bị hai nữ vệ sĩ kéo lại.

    Ôn Nhược lại chưa từ bỏ ý định mà quay đầu cầu xin ba của mình, "Ba, ba cứu con với! Con không muốn ngồi tù! Con không thể ngồi tù! Con vừa rồi thật sự là nhất thời bị ma quỷ ám! Ba hãy tin tưởng con, tin tưởng con!"

    Ôn Trình như bị liệt mà ngồi ở trên sô pha, từ khi sự tình phát sinh đến bây giờ, một câu ông cũng đều nói không nên lời.

    Cả người ông giống như là bị si ngốc, không thể tin sự thật trước mắt.

    Con gái ông, là một kẻ sát nhân!

    Khiếp sợ, sợ hãi, phẫn nộ, đủ loại cảm xúc làm cho ông suy sụp.

    "Ba ba nói một câu đi! Ba ba nói một câu đi ba!"

    Ôn Nhược quỳ gối trước mặt Ôn Trình, giữ chặt tay Ôn Trình, khẩn cầu ông ấy ngay lúc này đứng ra bảo hộ chính mình.

    Giản Nhất Lăng đi tới, nhấc chân, một chân đá vào người Ôn Nhược.

    Ôn Nhược bị đá ngã ở trên mặt đất, ngẩng đầu hoảng sợ mà nhìn về phía Giản Nhất Lăng.

    Giản Thư Hình, Ôn Noãn cùng Giản Duẫn Náo cũng bị hành động của Giản Nhất Lăng làm cho kinh ngạc.

    Đây là lần đầu tiên Giản Thư Hình Ôn Noãn bọn họ nhìn thấy Giản Nhất Lăng động thủ.

    Giản Nhất Lăng lại lần nữa nhấc chân, nhắm chuẩn chính là mặt của Ôn Nhược.

    Đế giày đạp lên trên mặt Ôn Nhược.

    Không hề lưu tình không để lối thoát, nghiền qua khuôn mặt cô ta.

    "Giản Nhất Lăng, ngươi buông ra, ngươi buông ta ra.. Ta sai rồi, ta biết sai rồi.."

    Ôn Nhược ý đồ giãy giụa, lại bị hai vệ sĩ bên cạnh Giản Nhất Lăng đè lại không thể nào phản kháng.

    Giản Nhất Lăng thể trọng không nặng, cho nên lực đạo cô đạp lên trên mặt Ôn Nhược cũng không đủ để làm khuôn mặt Ôn Nhược bị thương.

    Giản Nhất Lăng cũng biết điểm này.

    Giản Nhất Lăng cầm lấy cái nĩa trên bàn trà bên cạnh a, ngồi xổm người xuống.
     
    heoconchuayeu thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...