Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Discussion in 'Đã Hoàn' started by thuynga0203, Sep 5, 2020.

  1. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 919: Hôn anh một cái

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ôn lão phu nhân tức giận mà trách cứ, "Thái Thấm Nguyệt! Cô nhiều năm ở nhà Ôn gia chúng ta như vậy, Ôn gia chúng ta cũng chưa từng có bạc đãi qua cô! Kết quả cô hiện tại nói cho chúng ta biết, cô chỉ có thể cùng Ôn gia chúng ta cùng cam, không thể cộng khổ!"

    Vốn dĩ Ôn lão phu nhân đối với nguyên nhân Thái Thấm Nguyệt ly hôn có chút hoài nghi, chỉ là lúc ấy hai việc trùng hợp ở cùng nhau, bà ấy cũng không thể minh xác để mà chỉ trích Thái Thấm Nguyệt.

    Hiện tại chứng cứ đều bày ra trước mắt, Thái Thấm Nguyệt chính là bởi vì không muốn mắc nợ mới quyết tâm ly hôn.

    Thái Thấm Nguyệt vội vì biện giải cho mình, "Là Ôn Trình ngoại tình trước làm con đau lòng, sau đó lại đến chuyện phá sản, phá sản chính là ngòi nổ, không phải là nguyên nhân căn bản!"

    Ôn Nhược cũng vội vàng giúp Thái Thấm Nguyệt giải thích, "Đúng vậy, ông nội bà nội, mẹ con lúc ấy là đang nóng giận, khẳng định không phải bởi vì ba con không có tiền mới muốn ly hôn!"

    Cho dù có Ôn Nhược hỗ trợ nói chuyện, Ôn gia nhị lão hiện tại cũng không quá tin tưởng.

    Nhìn thấy biểu tình của nhị lão, Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược trong lòng nôn nóng.

    Lúc này, Địch Quân Thịnh lần thứ hai mở miệng, "Ôn lão tiên sinh, Ôn lão phu nhân, mấy thứ này tôi sở dĩ không cho Ôn tiên sinh xem, chính là không nghĩ lại làm tổn thương Ôn tiên sinh. Mà tôi chị nhị lão xem, là hy vọng nhị lão hỗ trợ trấn cửa ải này, chuyện gì có thể nhượng bộ, chuyện gì không thể nhượng bộ, còn hy vọng nhị lão có thể suy nghĩ kỹ."

    Lời này của Địch Quân Thịnh không chỉ là khuyên bảo, càng có ý cảnh cáo.

    "Thịnh gia, cậu đây là có ý gì? Chuyện của Ôn gia chúng tôi, cậu cũng muốn quản sao?" Thái Thấm Nguyệt chất vấn Địch Quân Thịnh.

    Bà ta cắn răng, mặt đầy phẫn uất.

    "Bà xác định đây là chuyện của Ôn gia các người sao? Bà cùng đứa con gái bảo bối của bà đối phó với vị hôn thê của tôi những gì, nhanh như vậy liền đã quên sao? Các người có bản lĩnh duỗi tay đến trên người vị hôn thê của tôi, liền phải chuẩn bị tâm lý rằng tôi sẽ can thiệp đến chuyện của các người. Hiểu không?"

    Ngực Thái Thấm Nguyệt run lên, lời nói phản bác nghẹn lại ở trong ngực, nói không nên lời.

    Mà Ôn gia nhị lão cũng hoàn toàn hiểu rõ ý của Địch Quân Thịnh.

    Lúc trước bọn họ đã quên, Giản Nhất Lăng không chỉ là cháu gái bên ngoại của bọn họ, đồng thời vẫn là cô dâu chưa qua của Địch gia.

    Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược động đến Giản Nhất Lăng, Địch gia nếu là giận chó đánh mèo, mười cái Ôn gia cũng đều không đủ cho Địch gia trả thù.

    Cho nên mặc kệ bọn họ nguyện ý hay không, Thái Thấm Nguyệt đều không thể lại tiến vào cánh cửa Ôn gia bọn họ.

    ###

    Sau khi ở Ôn gia ăn xong cơm chiều, Địch Quân Thịnh lái xe đưa Giản Nhất Lăng về nhà.

    Sau khi ngồi lên xe, Giản Nhất Lăng hướng tới Địch Quân Thịnh nói lời cảm ơn, "Cảm ơn anh."

    "Cảm ơn anh cái gì?"

    "Hôm nay làm chuyện này vì cậu."

    "Gia không có vì ông ấy làm việc, gia vì em làm việc."

    "Vậy.. cũng cảm ơn anh."

    "So với một câu cảm ơn, gia càng muốn một chút thực tế."

    "Nghĩ muốn cái gì? Ăn khuya được không?"

    "Không cần cái loại ăn này."

    "Vậy muốn loại nào?"

    Địch Quân Thịnh chỉ chỉ miệng mình, "Cái này."

    "Ân?"

    "Hôn anh một cái."

    Giản Nhất Lăng lập tức cúi đầu, né tránh ánh mắt Địch Quân Thịnh.

    Đều đã hôn rất nhiều lần, còn thẹn thùng a.

    "Em hiện tại chính là vị hôn thê của anh, em đã quên làm vị hôn thê có rất nhiều chuyện là em nên làm sao, em hôn anh một cái cũng không dám, vậy chuyện khác còn như thế nào làm?"

    Địch Quân Thịnh đã hiểu dùng logic của Giản Nhất Lăng để dẫn đường cho Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng bị lý do mà Địch Quân Thịnh đưa ra thuyết phục.

    Lấy hết can đảm, duỗi dài cổ, một chút một chút mà hướng đến bên người Địch Quân Thịnh.

    Địch Quân Thịnh nhìn đến khuôn mặt trắng nõn đang để sát mình, khóe miệng khống chế không được kéo lên cao.
     
    Heoheocon9552, Dthuyen159 and tram100 like this.
  2. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 920: Cuộc họp báo sản phẩm mới của Hương Đóa Lệ (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hồ Kiều Kiều cuối tuần đến chơi với Giản Nhất Lăng.

    Lúc Giản Nhất Lăng ở trước máy tính bận rộn công việc, Hồ Kiều Kiều liền ở bên cạnh xem bát quái.

    "Oa oa oa, Nhất Lăng, Hương Đóa Lệ muốn ra sản phẩm trang điểm mới! Không biết là món gì! Thật là tò mò!"

    Nhìn thấy tin tức, Hồ Kiều Kiều biểu tình kích động chia sẻ với cùng Giản Nhất Lăng.

    Bởi vì hai sản phẩm trang điểm Hương Đóa Lệ đưa ra trước đây đều được mọi người mua rất nhiều, cho nên đối với với sản phẩm thứ ba sắp ra mắt đều làm cho mọi người tràn ngập chờ mong.

    "Nhưng mà có lẽ mình cũng mua không được." Hồ Kiều Kiều nói thầm.

    Sản phẩm trang điểm của Hương Đóa Lệ đều rất hot.

    Hơn nữa số lượng ở trong nước đều có hạn, dẫn tới ngay ở trong nước cũng có người căn bản mua không được.

    Còn phải ở nước ngoài tìm người mua dùm, còn dễ dàng mua phải hàng giả.

    Hồ Kiều Kiều chưa bao giờ mua được thuốc bôi trừ sẹo của Hương Đóa Lệ.

    Vẫn là do Giản Nhất Lăng tặng cho cô một hộp, cô mới có dịp dùng tới.

    "Cậu muốn đi?" Giản Nhất Lăng ngẩng đầu hỏi một câu.

    "Cậu hỏi muốn đi cái gì?"

    "Cuộc họp báo sản phẩm mới của Hương Đóa Lệ."

    "Muốn đi a." Hồ Kiều Kiều cho rằng Giản Nhất Lăng là thuận miệng hỏi, liền đúng sự thật trả lời, "Nhưng mà muốn cũng vô dụng, cuộc họp báo là cần phải có thư mời mới có thể đi, mình một không phải là người bên truyền thông, hai không phải đối tượng hợp tác liên quan của nhãn hiệu, mình sẽ đi như thế nào."

    "Cho cậu." Giản Nhất Lăng từ trong ngăn kéo mặt lấy ra một thư mời, đưa cho Hồ Kiều Kiều.

    Hồ Kiều Kiều ngay từ đầu không thấy rõ thư mời trong tay Giản Nhất Lăng, vẫn là khi đi đến trước mặt Giản Nhất Lăng mới nhìn thấy thư mời kia thế nhưng là thư mời đi dự họp báo sản phẩm mới của Hương Đóa Lệ.

    "Ta đi! Nhất Lăng, cậu từ nơi nào có được thư mời này? Thịnh gia nhà cậu cho cậu sao?"

    Giản Nhất Lăng không phủ nhận cũng không thừa nhận.

    "A a, Thịnh gia nhà cậu thật tốt quá đi!"

    Hồ Kiều Kiều không keo kiệt từ ngữ để khen tặng, thanh âm và tình cảm phong phú mà ca ngợi Địch Quân Thịnh.

    Nghĩ nghĩ một lúc, Hồ Kiều Kiều lại đem thư mời thả lại trước mặt Giản Nhất Lăng.

    "Làm sao vậy?" Giản Nhất Lăng hỏi cô ấy.

    "Mình không thể lấy thư mời của cậu được, Thịnh gia nhà cậu khẳng định là lấy cho cậu, cậu đi là được, trở về nói cho mình sản phẩm mới của Hương Đóa Lệ rốt cuộc là cái gì, có thể mua được hay không. Nếu trong cuộc họp báo có túi xách phiên bản giới hạn, nhớ rõ giúp mình đoạt một cái, mình lại tìm mẹ mình lấy tiền trả cậu."

    Thư mời đến cuộc họp báo của Hương Đóa Lệ khó đoạt là một nguyên nhân lớn khiến bọn họ mỗi lần họp báo ra sản phẩm mới, đều sẽ bán ra một ít túi xách hoặc giày hoặc là châu báu trang sức có phiên bản giới hạn.

    Mỗi cuộc họp báo sau khi kết thúc đều giống nhau, sản phẩm đều sẽ bị bán sạch, người không có đi tham dự cuộc họp báo căn bản không có cơ hội mua được.

    Còn có người chuyên môn cầm thư mời cửa vào đó đoạt được sản phẩm, xong rồi ra tới bên ngoài bán qua tay, có thể kiếm được một khoản lời lớn.

    Giản Nhất Lăng kéo ngăn kéo ra, "Mình còn có rất nhiều."

    Chỉ thấy trong ngăn kéo còn có một chồng thư mời vào cửa, ít nhất cũng có hai ba mươi thư mời.

    Hồ Kiều Kiều trợn tròn mắt.

    "Cậu.. cậu ở nơi nào có nhiều như vậy?" Miệng Hồ Kiều Kiều mở rộng.

    Thư mời này sẽ không có ở trong tay của người bình thường, hiếm lắm mới có mấy thư mời được bán trên mạng, đều có thể bị một đám người nghèo đến nỗi chỉ còn mỗi tiền tranh giành mà mua.

    Vậy mà ở nơi này của Giản Nhất Lăng lại có cả một ngăn kéo!

    "Bạn đưa cho."

    "Người bạn này của cậu quá giàu đi? Quả thực giàu đến vô nhân tính!"

    "Cho nên cậu lấy đi, lấy cho dì một cái." Giản Nhất Lăng biết mẹ của Hồ Kiều Kiều thích các túi xách có phiên bản giới hạn.

    "Thật sự có thể chứ?"

    "Ân."

    Giản Nhất Lăng trực tiếp cầm lấy hai thư mời nhét vào trong tay Hồ Kiều Kiều.

    Hồ Kiều Kiều kích động mà ôm lấy Giản Nhất Lăng, "Nhất Lăng, mình yêu cậu quá đi!"

    Nữ nhân Hồ gia vui vẻ chính là đơn giản như vậy, bao trị bách bệnh!
     
  3. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 921: Cuộc họp báo sản phẩm mới của Hương Đóa Lệ (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lần trước vì được Giản Nhất Lăng tặng túi xách, mẹ Hồ đã suốt đêm bay đến đây.

    Lúc này đây bởi vì Giản Nhất Lăng đưa thư mời, mẹ Hồ lần thứ hai suốt đêm bay tới kinh thành.

    Cùng ngày cuộc họp báo, hai người cùng Giản Nhất Lăng hẹn gặp mặt ở quảng trường trung tâm.

    Mẹ Hồ cùng Hồ Kiều Kiều giống nhau, dáng người nhỏ xinh, khuôn mặt mượt mà, nhưng có được làn da trắng nõn, khí sắc thực tốt, tóc không dài, uốn lượn sóng nhỏ.

    Mẹ Hồ thật cao hứng, nhìn thấy Giản Nhất Lăng, càng là có cảm giác thân thiết vô cùng.

    Đôi tay bà nắm lấy tay phải Giản Nhất Lăng, nhiệt tình lại kích động:

    "Giản tiểu thư ta rốt cuộc nhìn thấy con! Kiều Kiều của chúng ta có thể giao cho một người bạn như con thật là vận may ba đời của con bé! Toàn dựa vào con, Kiều Kiều chúng ta mới thi đậu đại học!"

    Mẹ Hồ biết Giản Nhất Lăng là một học bá, cũng biết Hồ Kiều Kiều khi còn ở cao trung vì chịu ảnh hưởng của Giản Nhất Lăng mà học tập mới có tiến bộ không nhỏ.

    Cho nên ở trong cảm nhận của mẹ Hồ, sự tồn tại của Giản Nhất Lăng quả thực chính như là thần.

    Sau đó mẹ Hồ liền lấy một tấm thẻ ngân hàng đặt vào trong tay Giản Nhất Lăng.

    "Giản tiểu thư, lần trước con tặng cho ta chiếc túi xách đó quả thực quá đáng yêu! Nhưng mà ta không thể lấy không túi xách của con, những cái đó quá quý trọng, số tiền này vẫn mong con hãy nhận lấy! Mật mã là sinh nhật của Kiều Kiều!"

    "Đây là con đưa Hồ tiêu." Giản Nhất Lăng không nghĩ muốn lấy tấm thẻ này.

    "Ta hiểu ta hiểu, nhưng mà quà tặng của con quá quý trọng, hơn nữa những cái túi xách đó Kiều Kiều đều cho ta, ta cũng không thể lấy không của con nhiều như vậy, quá chiếm tiện nghi của con."

    Mẹ Hồ kiên trì muốn đưa tiền cho Giản Nhất Lăng.

    Việc này bà ấy đã muốn làm thật lâu, đã sớm muốn đem tiền đưa cho Giản Nhất Lăng, hôm nay cuối cùng đã có cơ hội.

    Hồ Kiều Kiều vội nói, "Nhất Lăng cậu nhận lấy đi, cậu nếu không nhận, buổi tối mẹ mình đều sẽ ngủ không được!"

    "Đúng đúng đúng, ta sẽ ngủ không được!" Mẹ Hồ vội nói.

    Giản Nhất Lăng không am hiểu cùng người khác đẩy tới đẩy lui, liền không nói gì nữa, đem thẻ bỏ vào túi xách của mình.

    Sau đó ba người cùng cầm thư mời tiến vào hiện trường cuộc họp báo.

    Chỗ ngồi của cuộc họp báo không có đánh số, có thư mời thì sau khi tiến vào tìm kiếm chỗ trống ngồi xuống là được.

    Ba người tìm vị trí tương đối gần nhau ngồi xuống.

    "Kiều Kiều, trong chốc lát nếu có túi xách số lượng có hạn con nhớ tranh thủ mua giúp mẹ, mẹ nghe nói hiện tại đều dùng công nghệ cao, là quét mã để đặt mua."

    "Bằng không mẹ cho rằng họp báo của công ty Hương Đóa Lệ người ta có thể giống mua bán đồ ăn trên chợ sao?"

    "Nếu mà như mua bán đồ ăn trên chợ thì thật tốt! Mẹ thích đoạt! Tuy rằng tiền của nhà ta là do năm đó được đền bù, nhưng mà nơi nào có thể giảm được vẫn là muốn giảm, có thể chiếm tiện nghi tuyệt đối không thể không chiếm."

    Gia sản của Hồ gia có mấy tỷ, nhưng mẹ Hồ đi siêu thị vẫn chọn đồ giảm giá.

    Mua đồ ăn mấy đồng tiền đều muốn trả giá, nhưng mua túi xách mấy chục vạn chưa bao giờ chớp mắt.

    "Oa oa oa, cuộc họp báo này có công nghệ cao thật." Mẹ Hồ bị thiết bị điện tử công nghệ cao được bố trí trong cuộc họp báo làm cho kinh ngạc đến cảm thán lên.

    "Mẹ, mẹ nhỏ giọng một chút, đừng làm ảnh hưởng đến người khác." Hồ Kiều Kiều nhỏ giọng nhắc nhở.

    Tuy rằng cô ấy cũng cảm thấy thực kinh ngạc.

    "A a a, đúng nha, mẹ đây phải nói nhỏ một chút."

    "Từ nơi nào tới đồ quê mùa, chưa hiểu việc đời sao?"

    Người phụ nữ ngồi bên phải mẹ Hồ không kiên nhẫn mà nói một câu.

    Một người phụ nữ dáng người cao gầy trang điểm thời thượng khinh thường mà nhìn ba người mẹ Hồ, Hồ Kiều Kiều cùng Giản Nhất Lăng.

    Ba người họ hôm nay ăn mặc trang điểm đều không phù hợp với cuộc họp báo ngày hôm nay.

    Những người khác ăn mặc sáng chói rực rỡ, đàn ông thì tây trang cà vạt, phụ nữ đều là các lễ phục được thiết kế riêng.

    Mà Giản Nhất Lăng cùng Hồ Kiều Kiều ăn mặc thực giống hằng ngày, giống như hai bạn học sinh.
     
    Heoheocon9552 and tram100 like this.
    Last edited: Aug 6, 2022
  4. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 922: Cuộc họp báo sản phẩm mới của Hương Đóa Lệ (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mẹ Hồ ăn mặc không quá rực rỡ, nhưng làm người khác liếc mắt một cái nhìn qua liền cảm thấy giống như nhà giàu mới nổi, ăn mặc quý nhưng mà không có phẩm vị.

    Mẹ Hồ nghe được lời này có chút không vui, nhưng nghĩ đến hôm nay là cầm thư mời của Giản Nhất Lăng đưa mới tiến vào, cũng liền chưa nói cái gì.

    Ở kinh thành loại địa phương này, tấc đất tấc vàng, một tấm biển quảng cáo tùy tiện rơi xuống cũng đều có thể đánh chết mấy nhà quyền quý, bà ấy loại người từ địa phương nhỏ tới, vẫn là không nên đắc tội mới tốt.

    Chọc phiền tới cho mình, liên lụy đến cho Giản Nhất Lăng bọn họ liền không tốt.

    Tới thời gian, cuộc họp báo chính thức bắt đầu.

    Trên sân khấu người dẫn chương trình nói tiếng Anh, mẹ Hồ nghe không hiểu.

    "Kiều Kiều, người dẫn chương trình trên sân khấu đang nói cái gì vậy?"

    "Cái này.. mẹ mẹ đang làm khó con." Tiếng Anh của Hồ Kiều Kiều cũng không phải quá tốt, làm bài tập tiếng Anh còn được, nhưng diễn thuyết nhanh ở hiện trường như vậy, cô ấy cũng nghe không hiểu lắm.

    Hồ Kiều Kiều quay đầu hỏi Giản Nhất Lăng, "Nhất Lăng, hôm nay tuyên bố sản phẩm mới là cái gì, cậu có nghe được không?"

    "Thuốc mọc tóc." Giản Nhất Lăng trả lời.

    "Thuốc mọc tóc? Thật vậy sao?" Mẹ Hồ lập tức hăng hái lên, "Ta đây phải mua mấy bình về cho ba Kiều Kiều, đầu tóc đã trở thành Địa Trung Hải (*) ! Nhanh chóng trị mới được!"

    (*) Tóc Địa Trung Hải: Là đầu tóc bị hói

    "Không phải tất cả các loại rụng tóc đều có thể trị." Giản Nhất Lăng bổ sung.

    Nguyên nhân rụng tóc có rất nhiều loại.

    Đại đa số cùng gen di truyền, nội tiết tố gây ra.

    Mẹ Hồ cũng không hiểu những cái đó, "Mặc kệ hữu dụng hay vô dụng, trước mua về thử xem, nói không chừng có hiệu quả!"

    Hồ Kiều Kiều gật đầu tán thành, "Đúng đúng đúng, chứng rụng tóc của ba nên điều trị, bằng không con cảm thấy qua thêm mấy năm nữa con liền nhìn không thấy tóc của ba!"

    Người phụ nữ cao gầy thời thượng ngồi bên cạnh lại cười, "Nghe không hiểu tiếng Anh liền nói nghe không hiểu, còn ở bên này nói bậy bạ, người trên sân khấu căn bản còn không có giới thiệu đến sản phẩm mới có được không? Liền nói cái gì thuốc mọc tóc, quỷ rách."

    "Cô nói bậy, tiếng Anh của Nhất Lăng rất tốt, cậu ấy sẽ không nghe lầm, khẳng định là chính cô mới không có nghe được!" Hồ Kiều Kiều thở phì phì mà giúp Giản Nhất Lăng biện giải.

    Mẹ Hồ cũng thống nhất mặt trận với Hồ Kiều Kiều, "Đúng vậy đúng vậy, bạn của con gái tôi rất là lợi hại! Cô không biết liền không cần nói bậy."

    "Tôi nói bậy? Bà không tin hỏi mấy người khác ở đây một chút đi, cuộc họp báo tiến hành đến đâu rồi, căn bản là không có nhắc qua thuốc mọc tóc, nội dung sản phẩm đến bây giờ còn không có công bố."

    Người phụ nữ nói đến lời thề son sắt.

    Mẹ Hồ cùng Hồ Kiều Kiều đều có chút nghi hoặc.

    Liền ở ngay lúc này, nội dung cuộc họp báo đến đoạn cao trào, công bố sản phẩm mới.

    Hình ảnh sản phẩm mới xuất hiện ở trên màn hình lớn.

    Trên màn hình lớn, sản phẩm được giới thiệu bằng tiếng Anh và tiếng Trung.

    Ba chữ thuốc mọc tóc xuất hiện ở trên bản vẽ sản phẩm.

    Cái này không cần người khác giải thích, mẹ Hồ cùng Hồ Kiều Kiều đều có thể nhìn hiểu.

    "Rõ ràng chính là thuốc mọc tốc, chính bà xem đi! Còn nói Nhất Lăng chúng tôi gạt người."

    Người phụ nữ cao gầy thời thượng ngây ngẩn cả người.

    Ở thời điểm Giản Nhất Lăng nói thuốc mọc tóc, rõ ràng cuộc họp báo còn không có tiến hành đến bước này.

    Nhưng mà hiện tại trên màn hình điện tử lớn của cuộc họp báo xuất hiện, thình lình chính là thuốc mọc tóc mà Giản Nhất Lăng nói.

    "Như thế nào sẽ.. vừa mới rõ ràng.." Người phụ nữ nhìn màn hình lớn rồi lại nhìn ba người quê mùa mà cô ta khinh thường ở bên cạnh.

    Công ty Hương Đóa Lệ có công tác bảo mật được làm rất tốt, trước cuộc họp báo hôm nay, hẳn là không có người biết được thông tin về sản phẩm mà bọn họ muốn tuyên bố mới đúng.

    "Cô như thế nào sẽ biết trước sản phẩm mới của cuộc họp báo hôm nay?" Người phụ nữ hỏi Giản Nhất Lăng.
     
    Heoheocon9552 and tram100 like this.
    Last edited: Aug 6, 2022
  5. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 923: Nổi lên xung đột

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Bạn nói." Giản Nhất Lăng trả lời.

    "Bạn của cô là ai, mà có thể biết trước bị mật thương nghiệp của người khác?"

    Vẻ mặt của người phụ nữ thể hiện sự không thể tin tưởng.

    Giản Nhất Lăng không trả lời vấn đề của người phụ nữ này, cô không cảm thấy mình có nghĩa vụ trả lời mấy vấn đề này, nó liên quan đến vấn đề riêng tư của cô.

    "Tôi hỏi sao cô không nói, cô nghe không hiểu sao?" Người phụ nữ lộ ra sự bất mãn.

    Hồ Kiều Kiều thở phì phì mà phản bác, "Đó là chuyện của chúng tôi, cô có thể hỏi, nhưng mà chúng tôi có quyền không trả lời vấn đề của cô!"

    Mẹ Hồ, "Đúng đúng đúng, chúng tôi có thể lựa chọn không trả lời."

    Người phụ nữ cắn chặt răng, "Bày đặt."

    Sau đó khinh thường mà hừ một tiếng, rồi lạnh lùng thu hồi tầm mắt của mình.

    ###

    Cuộc họp báo kết thúc, trên di động của Giản Nhất Lăng nhận được một tin nhắn.

    [Thật vui vì hôm nay cô có thể tới cuộc họp báo, còn tưởng rằng cô không thể tới, có thể cùng nhau ăn một bữa cơm hay không? ]

    [Cuộc họp báo thực thành công, lần sau ăn cơm.] Giản Nhất Lăng trả lời lại.

    [Cuộc họp báo thành công hay không thành công cũng đến từ sản phẩm, mấu chốt còn phải dựa vào cô. Cô chừng nào thì trở về bộ phận nghiên cứu của chúng tôi để phát minh sản phẩm tiếp theo? ]

    [Gần đây không rảnh.]

    [Khi nào cô có thời gian, thì liên hệ với tôi, nửa đêm cũng không sao, tôi một chút đều không ngại bị điện thoại của cô đánh thức.]

    [Thuốc mọc tóc, cho tôi mấy hộp.]

    [Cô mở miệng bao nhiêu hộp đều không thành vấn đề. Cơm thật sự không ăn sao? Tuyệt tình như vậy sao? ]

    [Không tuyệt tình, lần sau.]

    [Được được được, vậy lần sau có thời gian cô lại liên lạc với tôi.]

    Giản Nhất Lăng thu hồi di động, mẹ Hồ cùng Hồ Kiều Kiều ngồi bên cạnh còn đang kêu rên hôm nay tranh mua thất bại.

    "Thuốc mọc tóc kia, chờ lần sau được đăng bán trên official website, ta phải mua cho ba con, nói không chừng còn có thể cứu vớt cái đầu Địa Trung Hải của ông ấy một chút."

    "Con biết rồi, con sẽ chú ý official website, con cũng muốn nhìn ba với đầu đầy tóc đen."

    Mẹ Hồ cùng Hồ Kiều Kiều đang nghiêm túc thảo luận mua cho ba Hồ thuốc mọc tóc.

    Đúng lúc này, một người phụ nữ thình lình đụng phải Giản Nhất Lăng.

    Người phụ nữ này bước lùi về phía sau, giày cao gót thon dài gót dẫm lên giày thể thao của Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng ngẩng đầu nhìn, chính là người phụ nữ cao gầy vừa rồi ở trong cuộc họp báo ngồi bên cạnh bọn họ.

    Người phụ nữ này mang giày cao gót, trang điểm hoa lệ, sau khi đụng phải Giản Nhất Lăng còn khinh miệt mà cười nhạo một tiếng, một chút đều không có ý muốn xin lỗi.

    "Xin lỗi." Giản Nhất Lăng ngăn cản đường đi của người phụ nữ này.

    Cô bắt người phụ nữ này xin lỗi, nhưng mà tiếng nói của cô nhẹ nhàng, không có nửa điểm uy hiếp.

    Người phụ nữ cười, "Xin lỗi? Xin lỗi cái gì? Đang êm đang đẹp cô ở chỗ này ngăn cản đường đi của tôi, tôi còn đang muốn kêu bảo an đây."

    Giản Nhất Lăng, "Cô vừa mới đụng phải tôi, còn dẫm lên giày của tôi, cô hẳn là phải xin lỗi."

    Trên đôi giày thể thao màu trắng của Giản Nhất Lăng còn lưu dấu của gót giày cao gót.

    "Tôi không xin lỗi, cô muốn làm sao bây giờ? Báo cảnh sát sao? Đi báo đi!" Người phụ nữ câu môi cười.

    Hồ Kiều Kiều tức giận nói, "Cô như thế nào lại như vậy? Cô không biết nói đạo lý à!"

    "Đều đã nói cô, đi báo cảnh sát đi, đi tố cáo tôi đi, nói tôi dẫm lên giày của cô mà không xin lỗi."

    Chuyện ầm ĩ khiến cho nhân viên an ninh cuộc họp báo chú ý.

    Bọn họ đến đây để duy trì trật tự.

    "Xin lỗi, các cô, xin hỏi chúng tôi có thể giúp được gì cho các cô không?"

    Hồ Kiều Kiều thở phì phì mà cùng bảo an giải thích, "Người phụ nữ này đụng phải bạn của tôi, còn dẫm lên chân bạn tôi, lại không xin lỗi."
     
    Last edited: Aug 6, 2022
  6. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 924: Xin lỗi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bảo an nhìn về phía người phụ nữ dáng người cao gầy ăn mặc quần áo thời thượng.

    Từ cách ăn mặc của người phụ nữ này liền có thể nhìn ra tới, gia thế của cô ta không tầm thường, trên người mặc trang sức châu báu đều đến vài trăm vạn.

    Người như vậy bảo an bọn họ tuyệt đối không thể trêu vào.

    "Thưa cô, nếu cô không cẩn thận dẫm phải bạn học này, cô hãy nói lời xin lỗi đi." Bảo an uyển chuyển mà khuyên bảo người phụ nữ.

    "Mấy người đó nói tôi dẫm tức là tôi dẫm sao? Tôi còn chưa nói là giày người này làm vướng chân tôi, thiếu chút nữa hại tôi té ngã đây này." Người phụ nữ thái độ ngạo mạn.

    "Cô, cô như thế nào lại lật ngược phải trái đen trắng như vậy?" Hồ Kiều Kiều thực tức giận.

    "Cô cái con người này, đụng vào người khác không xin lỗi còn cắn ngược lại một cái!" Mẹ Hồ cũng thở phì phì.

    Vẻ mặt hai mẹ con thập phần tương tự, động tác đều giống nhau như đúc.

    "Hai người không biết là dế nhũi từ nơi nào tới." Người phụ nữ khinh miệt trào phúng nói.

    "Cô nói ai là dế nhũi?" Mẹ Hồ tức giận.

    "Nói chính là bà đó." Người phụ nữ khinh thường mà từ trên xuống dưới đánh giá cách ăn mặc của mẹ Hồ, "Mua đồ thật ra rất quý, kết quả mặc vô một hồi, vừa thấy chính là kiểu nhà giàu mới nổi."

    "Tôi là nhà giàu mới nổi thì có làm sao? Tôi không ăn trộm không cướp giật!" Mẹ Hồ tức giận phản bác.

    Mẹ Hồ chưa bao giờ phủ nhận thân phận của mình là nhà giàu mới nổi, không kiêng dè người khác nói nhà bọn họ là dựa vào có được tiền đền bù mới khá giả.

    "Đúng là không ăn trộm không cướp giật, nhưng mà chính là không có tố chất gì, trên cuộc họp báo lải nha lải nhải, rất giống cái người nhà quê lần đầu lên thành phố."

    Người phụ nữ châm chọc làm mẹ Hồ càng tức giận.

    "Cô cái người này, cô.."

    Hồ Kiều Kiều vội vàng giữ chặt mẹ Hồ, "Mẹ, bình tĩnh, bình tĩnh, không thể động thủ, động thủ chúng ta liền đuối lý."

    Bảo an nhìn thấy tình huống này, vẻ mặt khó xử, cũng không biết xử lý như thế nào.

    Thông qua bộ đàm, mời giám đốc của bọn họ tới xử lý.

    Trước khi giám đốc tới, chồng của người phụ nữ này đã tới trước.

    Một người đàn ông ba mươi mấy tuổi, mặc tây trang giày da.

    Là cách ăn mặc điển hình của nhân sĩ thượng tầng ở kinh thành.

    "Honey, làm sao vậy? Anh ở bãi đỗ xe đợi em đã lâu." Người đàn ông đi tới bên người người phụ nữ.

    "Bị ba con ruồi làm chậm trễ."

    Người phụ nữ nói xong, người đàn ông mới chú ý tới ba người đứng trước mặt bọn họ.

    Hồ Kiều Kiều tức giận mà phản bác, "Cô nói ai là ruồi bọ? Rõ ràng là cô cố ý quấy rối!"

    Tầm mắt của người đàn ông đảo qua ba người Giản Nhất Lăng Hồ Kiều Kiều, sau đó quay đầu nói với vợ mình, "Em cùng ba người này ồn ào làm gì?"

    "Anh cho rằng em muốn cùng mấy người đó lãng phí thời gian sao, là bọn họ gây rối với em, hiện tại còn ngăn cản không cho em đi."

    "Được rồi được rồi, mặc kệ mấy người đó, chúng ta đi ăn cơm, anh chọn chỗ."

    Người đàn ông nói xong liền muốn đưa người phụ nữ rời đi.

    Giản Nhất Lăng bước nhanh tiến lên, ngăn trở đường đi hai người, "Xin lỗi."

    Người phụ nữ cười nhạo, "Xem đi, là mấy người này không cho em đi."

    Người đàn ông mặt trầm xuống, "Cô muốn làm gì? Muốn bồi thường sao?"

    Người đàn ông từ trong túi quần lấy ra ví tiền, từ bên trong lấy ra một xấp một trăm tệ, đưa tới trước mặt Giản Nhất Lăng, "Số tiền này bồi thường việc cô bị dẫm lên giày đã đủ rồi đi?"

    Giản Nhất Lăng nhìn đều không có nhìn người đàn ông này một cái.

    Hồ Kiều Kiều chạy tiến lên nói, "Chúng tôi không cần tiền của các người, chúng tôi muốn các người xin lỗi!"

    "Về nhà tắm rửa ngủ đi, trong mộng cái gì cũng đều có!" Người phụ nữ liếc mắt nhìn ba người.

    "Các người đừng cho mặt lại không cần!" Người đàn ông cũng không kiên nhẫn, "Trước khi khiêu khích chúng tôi, các người tốt nhất nên biết rõ ràng các người đang trêu chọc ai."

    Vị giám đốc đã tới, trước khi tới ông ấy cho rằng chỉ là một cuộc tranh cãi bình thường, cho nên lúc tới cũng không sốt ruột.
     
  7. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 925: Thái độ biến hóa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mà khi ông ấy đi vào cửa hội trường, thời điểm từ xa xa nhìn thấy mấy người đang phát sinh tranh chấp, thần thái giám đốc thay đổi.

    Giám đốc vội vàng nhanh bước chân hơn, chạy vội bước đi tới trước mặt mấy người.

    "Thật xin lỗi, thật xin lỗi." Giám đốc đi lên, không hỏi tiền căn hậu quả trước khom lưng xin lỗi.

    "Giám đốc ông tới vừa lúc, mấy người này ngăn cản chúng tôi không cho chúng tôi rời đi." Người đàn ông thập phần không kiên nhẫn.

    "Trâu tiên sinh, Trâu phu nhân, trước tiên hãy khống chế cảm xúc của hai người một chút."

    Giám đốc biết người đàn ông cùng người phụ nữ này, là thiếu gia cùng thiếu phu nhân Trâu gia.

    Người phụ nữ trực tiếp sai sử giám đốc, "Nếu ông biết chúng tôi là ai, liền nhanh chóng cho người khống chế ba người này một chút, chúng tôi đang vội đi ăn cơm."

    Vốn tưởng rằng vị giám đốc biết thân phận của mình sẽ dựa theo chỉ thị của cô ta đi làm việc, lại không nghĩ đến giám đốc không những không có làm như vậy, ngược lại liên tục hướng về phía đối phương khom lưng.

    "Thiếu phu nhân thực xin lỗi, chúng tôi không biết ngài ở chỗ này, làm chậm trễ ngài, hy vọng ngài không trách tội."

    Giám đốc một bên khom lưng với Giản Nhất Lăng, một bên hướng Giản Nhất Lăng xin lỗi.

    Tập đoàn Hương Đóa Lệ hôm nay thuê hội trường này tiến hành cuộc họp báo, hội trường này thậm chí toàn bộ tòa nhà này đều là tài sản của Địch gia.

    Một tiếng thiếu phu nhân, đem vợ chồng họ Trâu phát ngốc.

    "Ông đang nói cái gì vậy?" Trâu tiên sinh hỏi, "Cái gì thiếu phu nhân?"

    Giám đốc giải thích, "Vị Giản tiểu thư này là vị hôn thê của Thịnh gia chúng tôi, đương nhiên là thiếu phu nhân của chúng tôi."

    Vị hôn thê của Thịnh gia!

    Nghe vậy sắc mặt người đàn ông đột nhiên biến đổi, "Tôi có nghe nói Thịnh gia đã đính hôn, nhưng là.."

    Nhưng mà anh ta không biết vị hôn thê của Thịnh gia sẽ là một người nữ sinh như thế này..

    Người phụ nữ cũng biểu hiện tương tự, cô ta hỏi người đàn ông, "Có ý gì? Cái gì vị hôn thê của Thịnh gia?"

    "Ở kinh thành dám xưng Thịnh gia, trừ bỏ Thịnh gia của Địch gia còn có thể là ai? Chúng ta hiện tại đang ở trong tòa nhà là sản nghiệp của Địch gia!"

    "Địch gia Thịnh gia? Vị hôn thê của Thịnh gia? Cô ta?"

    Người phụ nữ không dám tin tưởng mà nhìn về phía Giản Nhất Lăng, trong mắt toàn là hoài nghi.

    Muốn ngực không có ngực, muốn mông không có mông, lại là vị hôn thê của Thịnh gia?

    Xem cách ăn mặc của cô, hoàn toàn nhìn không ra tới có một chút gì là bộ dáng của Địch gia thiếu phu nhân.

    Một thân trang phục bình thường không có thương hiệu, trên người trừ bỏ mặt dây chuyền nhỏ đeo trên cổ kia liền không có trang sức nào khác.

    Trên tay đeo chiếc đồng hồ vẫn là đồng hồ điện tử, vừa thấy liền biết là loại không có tên tuổi, không đáng giá tiền.

    Ngay cả bảo an bên cạnh đều nhìn đến trợn tròn con mắt, cái cô gái thoạt nhìn ăn mặc bình thường như một nữ sinh lại là vị hôn thê của Thịnh gia bọn họ?

    Giám đốc làm lơ nỗi khiếp sợ của vợ chồng họ Trâu, xin chỉ thị của Giản Nhất Lăng, "Thiếu phu nhân, xin hỏi có việc gì chúng tôi có thể vì ngài cống hiến sức lực không?"

    "Tôi muốn bọn họ xin lỗi." Yêu cầu của Giản Nhất Lăng rất đơn giản cũng thực rõ ràng.

    Không đợi giám đốc mở miệng yêu cầu, người đàn ông trước một bước chủ động hướng tới Giản Nhất Lăng xin lỗi, "Thực xin lỗi, thật sự thực xin lỗi. Vừa mới là chúng tôi không đúng, hy vọng ngài có thể tha thứ cho chúng tôi vừa rồi vô lễ đối với ngài."

    Thái độ biến hóa cực nhanh, làm người khác nghẹn họng nhìn trân trối.

    Người phụ nữ vẫn còn đang ngốc lăng, chồng của cô ta dùng khuỷu tay đụng vài lần cô ta mới hồi phục lại tinh thần.

    "Tôi.. vừa mới.. là tôi không đúng.."

    Người phụ nữ còn có chút không tình nguyện.

    Người đàn ông hung hăng trừng mắt nhìn cô ta một cái, sau đó cô ta lập tức lại bồi thêm một câu, "Vừa rồi là tôi không đúng, xin cô tha thứ."

    Giản Nhất Lăng không lên tiếng, người đàn ông không khỏi mà khẩn trương lên.

    Không biết hiện tại Giản Nhất Lăng đang suy nghĩ cái gì.

    "Thiếu phu nhân, ngài xem, còn cần chúng ta làm cái gì không?" Giám đốc tiếp tục dò hỏi Giản Nhất Lăng.
     
  8. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 926: Gậy ông đập lưng ông

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giám đốc nói xong, Giản Nhất Lăng cúi đầu không biết đang nhìn cái gì.

    "Dì, mượn chân của dì."

    Sau khi nhìn một vòng, tầm mắt của Giản Nhất Lăng dừng trên chân của mẹ Hồ.

    Giản Nhất Lăng cùng Hồ Kiều Kiều mang đều là giày thể thao, chỉ có mẹ Hồ mang giày cao gót.

    Mẹ Hồ, "Con muốn ta làm cái gì, con cứ việc nói."

    "Dẫm cô ta, dùng gót."

    Giản Nhất Lăng chỉ vào chân người phụ nữ rồi nói.

    Thời điểm người phụ nữ dẫm lên chân Giản Nhất Lăng dùng chính là gót giày cao gót, như vậy thời điểm dẫm trở về, cũng muốn dùng gót.

    Cái này a.. mẹ Hồ có chút sợ, không dám động chân.

    "Mẹ, mẹ đừng sợ, Nhất Lăng nói mẹ dẫm mẹ liền dẫm, là bọn họ dẫm Nhất Lăng trước! Chúng ta chỉ là gậy ông đập lưng ông! Thực công bằng."

    Hồ Kiều Kiều cổ vũ cho mẹ cô.

    Sau khi được Hồ Kiều Kiều khuyên bảo, mẹ Hồ đi tới trước mặt người phụ nữ.

    "Cái kia.. ta.. ta dẫm đó nha?"

    Mẹ Hồ lại lần nữa hướng về Giản Nhất Lăng cùng Hồ Kiều Kiều xác nhận.

    Giản Nhất Lăng gật đầu.

    Mẹ Hồ vững tâm lên, nâng lên chân phải, nhắm chuẩn chân người phụ nữ, một chân dậm xuống.

    "..."

    Người phụ nữ kêu thảm thiết một tiếng.

    Đau đớn làm toàn bộ khuôn mặt được trang điểm tinh xảo của cô ta đều vặn vẹo.

    Mẹ Hồ vội vàng chạy về đến bên người Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng không hề nhìn một nam một nữ trước mặt, mang theo mẹ Hồ cùng Hồ Kiều Kiều xoay người rời đi.

    Người phụ nữ đau đến nửa ngày đều nói không ra lời.

    Sau một vài phút, người phụ nữ mới rốt cuộc tìm được giọng nói của mình, "Ông xã, em.."

    Người phụ nữ ủy khuất mà nhìn chồng mình.

    "Em còn nói, em thiếu chút nữa đều đem chúng ta hại chết! Thật sự chọc đến Thịnh gia, đem em một chân băm đều không đủ bồi thường!" Người đàn ông mắng người phụ nữ một hồi.

    Chỉ bị dẫm một chân liền giải quyết vấn đề, đã là thực may mắn.

    Ai không biết Thịnh gia khi tàn nhẫn lên thì cái gì cũng đều làm được?

    ###

    Công ty Hương Đóa Lệ lại tuyên bố một sản phẩm trang điểm mới, làm đối thủ cạnh tranh là công ty Sophia chặt chẽ chú ý.

    Công ty Hương Đóa Lệ cùng công ty Sophia đều là những công ty có tên tuổi hàng đầu trên thế giới.

    Bọn họ đều sản xuất các sản phẩm chăm sóc da, hơn nữa cho tới nay đều làm rất tốt.

    Ba năm trước đây, các sản phẩm của công ty Sophia còn chiếm cứ thế thượng phong.

    Nhưng mà từ sau khi công ty Hương Đóa Lệ bắt đầu sản xuất dược phẩm trang điểm, hơn nữa còn độc bá thị trường, công ty Sophia liền rơi vào thế hạ phong.

    Hiện tại công ty Hương Đóa Lệ mỗi khi tuyên bố loại dược phẩm trang điểm mới, công ty Sophia đều sẽ phái chuyên gia quan sát, thu thập tài liệu liên quan, tiến hành nghiên cứu cùng điều tra.

    Nhìn thấy công ty Hương Đóa Lệ lại một lần nữa bùng nổ khi đẩy ra thị trường loại dược phẩm trang điểm mới.

    Những vị giám đốc cao tầng của công ty Sophia đã mở hội nghị, hy vọng đội nghiên cứu và phát triển của công ty có thể đuổi kịp, không thể cứ bị nghiền áp xuống như vậy.

    Bọn họ cũng nên có sản phẩm tương ứng đẩy ra thị trường mới được, bằng không thị phần sản phẩm của công ty sớm hay muộn gì cũng sẽ bị công ty Hương Đóa Lệ cướp sạch.

    Nhưng mà công ty đã mở hội nghị vài lần, đều không có nghĩ ra đối sách tốt để thực hiện.

    Phát triển dược phẩm trang điểm yêu cầu một đội ngũ nghiên cứu và phát triển đủ chuyên nghiệp, bộ phận nghiên cứu và phát triển của công ty bọn họ đã sớm được thành lập từ một năm trước, nhưng mà đến nay vẫn không thể nghiên cứu phát minh ra tới sản phẩm nào hữu dụng.

    Không có sản phẩm chất lượng thật tốt, nếu mạnh mẽ đưa ra thị trường, trừ bỏ tự đập nhãn hiệu chứ sẽ không có hiệu quả khác.

    Lần hội nghị này, có một kế hoạch đi đào người được đề xuất.

    Nếu có thể đem thành viên chủ chốt của đội nghiên cứu và phát triển của công ty Hương Đóa Lệ đào tới công ty bọn họ, có lẽ bọn họ có thể lấy được một ít phương diện để đột phá cùng phát triển.

    Nhưng mà đội nghiên cứu và phát triển của Hương Đóa Lệ vẫn luôn đều thực thần bí, trước mắt không có người biết thông tin chi tiết về bọn họ, là ai cũng không biết, càng đừng nói là đào người.
     
  9. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 927: Bạn đưa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sản phẩm mới thuốc mọc tóc của Hương Đóa Lệ cùng với kem trị sẹo lúc trước là hai dược phẩm trang điểm đều được hoan nghênh.

    Một khi được đưa ra thị trường, liền được bán hết.

    Trên mạng khen ngợi như nước.

    Không ít người dùng phản ánh sau khi sử dụng một tuần liền có hiệu quả.

    Mấy năm nay, các loại dầu gội mọc tóc, thuốc mọc tóc, quảng cáo vang dội, nhưng hơn phân nửa đều là gạt người, không có hiệu quả thực tế gì.

    Hương Đóa Lệ lần này đưa ra sản phẩm rõ ràng bất đồng, giá cả cao, nhưng mà thực tế hữu hiệu.

    Đúng là bởi vì có hiệu quả, loại thuốc mọc tóc này lại càng thêm khó mua.

    An Dương hỏi Hồ Kiều Kiều, "Kiều Kiều, ngày đó em đi cuộc họp báo, như thế nào không mua mấy hộp về?"

    Thấy sản phẩm bán bùng nổ ở trên mạng như vậy chưa, An Dương cũng thầm nghĩ muốn một hộp về dùng thử một chút An, cứu vớt tóc của mình gần đây bị rụng nghiêm trọng.

    Tuy rằng còn không có rụng tóc quá nhiều, nhưng đã xuất hiện rụng tóc cũng sẽ khiến cho mình sinh ra lo lắng, muốn đề phòng trước khi xảy ra.

    "Anh cho rằng em không muốn sao? Nhưng trong cuộc họp báo lại không bán, đều bán trên mạng và tại cửa hàng, em cũng mua được."

    Hồ Kiều Kiều nói thầm một câu sau đó hỏi An Dương, "Anh hiện tại bị rụng tóc sao?"

    Sau đó cô duỗi tay nắm lấy tóc An Dương.

    "Đừng phá hư kiểu tóc của anh." An Dương nói, "Anh còn không có bị trọc đâu, chỉ là gần nhất gội đầu tóc rụng hơi nhiều, lo trước để tránh họa về sau thôi."

    Hồ Kiều Kiều lại đùa nghịch mặt An Dương một chút.

    "Em làm gì vậy?"

    "Tưởng tượng một chút nếu anh trong bộ dáng bị đầu trọc, xem em có thể tiếp thu hay không."

    "Không thể tiếp thu em cũng phải tiếp thu, lão tử mặc kệ cái dạng gì đều là bạn trai của em chồng tương lai của em, có biết không?"

    "Ai nói anh là chồng tương lai của em, em không có đáp ứng đâu." Hồ Kiều Kiều nhỏ giọng phản bác.

    "Cái gì không đáp ứng? Em còn muốn gả cho ai? Hiện tại các tiểu đệ của anh đều gọi em là chị dâu rồi đó!"

    "Đó là bọn họ gọi vậy thôi, đâu có chuyện gì liên quan tới tình.."

    "Cái gì gọi vậy thôi, loại chuyện này có thể tùy tiện gọi sao?"

    Hai người đang nói, di động An Dương vang lên, trên màn hình biểu hiện người gọi là: Đại tỷ.

    An Dương lập tức nhận điện thoại.

    "Hỗ trợ, dọn đồ, dưới lầu." Giản Nhất Lăng lời ít mà ý nhiều.

    "Lập tức đến."

    An Dương cùng Hồ Kiều Kiều lập tức xuống lầu.

    Tài xế của Giản Nhất Lăng ngừng xe ở trước ký túc xá, mở cốp xe ra.

    Hai người nhìn thấy Giản Nhất Lăng từ trong cốp xe lấy xuống mấy thùng đồ.

    "Là dọn mấy cái này sao?" An Dương hỏi.

    "Ân, một thùng cho cậu, một thùng cho Hồ tiêu."

    "Được!"

    An Dương xứng chức một tiểu đệ, đại tỷ nói làm gì, là sẽ nhanh nhẹn làm, chuyển phát nhanh cũng làm.

    Hồ Kiều Kiều hỏi, "Nhất Lăng, cậu đây là mua cho tụi mình cái gì vậy?"

    "Thuốc mọc tóc."

    "Thuốc mọc tóc?"

    Vẻ mặt của Hồ Kiều Kiều cùng An Dương đầy kinh ngạc, An Dương dừng lại bước chân, Hồ Kiều Kiều mở ra thùng giấy.

    Nhìn thấy đúng là thuốc mọc tóc, sản phẩm mới nhất của Hương Đóa Lệ.

    Giá bán chính hãng là 1599 tệ một hộp.

    Một thùng tổng cộng mười sáu hộp.

    Hồ Kiều Kiều ngạc nhiên hỏi, "Nhất Lăng, cậu từ nơi nào mua được nhiều như vậy?"

    "Bạn đưa."

    Hồ Kiều Kiều kinh ngạc cảm thán, "Nhất Lăng, bạn của cậu cũng quá thần kỳ đi! Món này hiện rất khó mua, vừa mới ra mắt nhưng rất là hot!"

    An Dương, "Đại tỷ, tỷ thật sự muốn đem cả thùng này cho tôi sao? Vậy của tỷ đâu?"

    "Tôi không cần." Tóc của Giản Nhất Lăng rất tốt.

    "Thịnh gia đâu?"

    "Anh ấy cũng không cần." Đầu tóc của Địch Quân Thịnh cũng không có bất luận vấn đề gì.

    An Dương tâm tắc mà cúi đầu nhìn thoáng qua cái thùng, "Để ngừa vạn nhất tôi vẫn là dùng đi, tôi không muốn sớm biến thành một thanh niên đầu trọc."
     
    Heoheocon9552 and tram100 like this.
  10. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 928: Muốn trở về Ôn gia

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cậu ta phải làm một lão đại có mái tóc rậm rạp, mà không phải một lão đại đầu trọc.

    Nói xong An Dương ôm hai cái thùng đi về hướng ký túc xá của Hồ Kiều Kiều.

    Sau khi tới ký túc xá, để Hồ Kiều Kiều tự mình khiêng lên lầu.

    Hồ Kiều Kiều đem về phòng, lại lấy tặng cho ba người bạn cùng phòng của mình một người một hộp.

    "Trời ạ, Kiều hào, ậu cũng quá là nghĩa khí đi?"

    Nhóm bạn cùng phòng ôm Hồ Kiều Kiều hô to thổ hào.

    "Đại tỷ của mình đưa, muốn cảm ơn thì cảm ơn đại tỷ của mình." Hồ Kiều Kiều giải thích.

    "Đại tỷ? Kiều hào, đại tỷ của cậu còn thiếu chân vặt không? Còn thiếu vật trang sức trên chân không? Cần người làm ấm giường không!"

    "Đúng đúng đúng, Kiều hào, tụi mình đều muốn làm tiểu muội của đại tỷ cậu, khẩn cầu Kiều hào có rảnh thì hỗ trợ tiến cử một chút!"

    Mấy người ở trong phòng ngủ cảm ơn Nhất Lăng đại tỷ không ngừng.

    ###

    Kế hoạch trở về Ôn gia của Ôn Nhược cùng Thái Thấm Nguyệt thất bại.

    Ôn Trình đang bận rộn đến không thấy bóng người, hai người mặt Ôn Trình còn không thấy được, càng không cần nhắc đến chuyện phục hôn.

    Càng quan trọng hơn là Ôn gia nhị lão dưới sự can thiệp của Địch Quân Thịnh, tựa hồ đã hạ quyết tâm không cho Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Trình phục hôn.

    Hiện tại Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược còn sót lại ưu thế là Ôn gia vẫn luôn yêu thương Ôn Nhược đứa cháu gái duy nhất này.

    Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược không có nguồn thu nhập, hiện tại cuộc sống rất khó khăn.

    Hai người thậm chí đã không còn cách nào duy trì xã giao thông thường, không còn có khả năng tiếp tục ra vào những nơi xa hoa.

    "Mẹ, chúng ta không thể cứ như vậy được." Ôn Nhược từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu khổ như vậy.

    Nhìn thấy đồ vật yêu thích không thể mua, mỗi ngày đều phải lo lắng tiền sinh hoạt.

    "Nhược Nhược, mẹ hiện tại cũng không có cách nào, mẹ không có gặp được ba con."

    "Mẹ, nếu không con đi về trước, sau đó con lại nghĩ cách đón mẹ trở về?" Ôn Nhược đề nghị.

    Hiện tại chuyện phục hôn của Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Trình bị cản trở, nhưng Ôn Nhược không chịu ảnh hưởng.

    "Nhược Nhược, mẹ.."

    "Mẹ, tuy rằng căn cứ theo thỏa thuận ly hôn là về sau con sống cùng với mẹ, nhưng con phải đi về nhà ở, ông bà nội khẳng định sẽ không có không đồng ý. Hơn nữa con đã thành niên, con có thể tự do lựa chọn cùng ba hay là mẹ sống cùng với nhau."

    "Con nói đúng thật là có chút đạo lý, nhưng mà.."

    "Mẹ, chúng ta cứ cùng nhau như vậy cũng không phải là biện pháp, con trở về còn có thể thử thuyết phục ông bà nội cùng ba, còn hơn so với việc hai người chúng ta cứ ở cái chỗ phòng trọ này buồn rầu.

    Thái Thấm Nguyệt bị Ôn Nhược thuyết phục," Nhược Nhược, mẹ hiện tại chỉ có thể dựa vào con. "

    " Ân, mẹ, mẹ yên tâm, chờ con sau khi trở về, con sẽ mau chóng nghĩ cách đón mẹ về nhà, gia đình chúng ta hẳn sẽ lại hoàn hoàn chỉnh chỉnh. "

    " Đúng rồi, công ty mà con nộp hồ sơ kia đã trả lời con chưa? "Thái Thấm Nguyệt hỏi về chuyện công việc của con mình.

    Ôn Nhược nộp đơn xin vào thực tập tại công ty Sophia.

    Ngày đó, thư giới thiệu đến nhà thiết kế chính của Sophia bị Ôn Ngôn xé nát.

    Nhưng mà Ôn Nhược không cam lòng, vì thế tìm thông báo tuyển dụng của công ty Sophia, gửi hồ sơ xin vào vị trí thực tập.

    Cô ta muốn chứng minh, cô ta có năng lực này.

    Nếu không có chuyện sao chép trong lần thi đấu trước, Ôn Nhược rất là tin tưởng mình sẽ được nhận vào thực tập tại Sophia.

    Nhưng mà sau chuyện kia, cô ta cũng chỉ có thể đánh cuộc một phen.

    " Còn không có. "Ôn Nhược nói," Con hiện tại về Ôn gia trước, sau đó lại tính đến chuyện thực tập, bà nội hẳn là sẽ giúp con."

    Ôn lão phu nhân ở trong vòng vẫn có chút quan hệ.

    Liền tính không thể được nhận vào công ty Sophia, công ty khác vẫn có thể.
     
Trả lời qua Facebook
Loading...