Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 909: Đều khi dễ Thịnh gia

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Kiểm tra không phải đều làm ban ngày sao, buổi tối ngủ rồi còn làm kiểm tra cái gì?

    Biết là Giản Duẫn Mạch cố ý, nhưng Địch Quân Thịnh lại không thể cự tuyệt.

    Nếu đổi thành Giản Duẫn Thừa hoặc là Giản Duẫn Náo, Địch Quân Thịnh còn có thể trực tiếp tranh luận.

    Mà Giản Duẫn Mạch nói.. Anh liền không có biện pháp.

    Đây là người anh trai trong Giản gia mà anh không thể đắc tội nhất.

    "Phòng của chúng tôi ở nơi nào?" Giản Dật Thần hỏi.

    "Phòng của hai người đều ở tầng cao nhất. Liền ở bên cạnh Giản tiểu thư." Lý Trác Gia trả lời.

    Giản Dật Thần cười, "Hóa ra chỉ có một mình Thịnh gia ở lầu một nha?"

    Lý Trác Gia mặt không đổi sắc, "Bởi vì chỉ có một mình Địch tiên sinh là người bệnh, cần kiểm tra."

    Mọi người đều minh bạch là chuyện gì xảy ra, đều cùng nghẹn cười.

    Giản Dật Thần cười hì hì nói, "Chúng ta đi xem phòng trước đi!"

    Vì thế mọi người cùng đi vào thang máy, chỉ chừa lại một mình Địch Quân Thịnh ở lầu một..

    ###

    Mọi người ở lại trên đảo, chỉ có Địch Quân Thịnh làm kiểm tra, Giản Nhất Lăng chủ yếu là nghiên cứu tình huống thân thể của Địch Quân Thịnh.

    Mà những người khác chủ yếu là khách du lịch.

    Kỳ thật Địch Quân Thịnh trước khi tới cũng là vì muốn cùng Giản Nhất Lăng nghỉ phép.

    Địch lão gia tử càng là trực tiếp nói với Địch Quân Thịnh, nói anh cứ việc yên tâm mà ở trên đảo nhỏ, ở một hai năm cũng không có vấn đề gì.

    Nghe theo ý của Địch lão gia tử, hận là không thể để cháu trai cùng cháu dâu của mình ở trên đảo nhỏ sáng tạo ra một cái tiểu sinh mệnh.

    Lý tưởng là tốt đẹp, hiện thực là buồn chán.

    Đừng nói là sáng tạo ra một cái tiểu sinh mệnh, ngay cả thời gian cùng Giản Nhất Lăng ở chung cũng đều thiếu đến đáng thương!

    Trừ bỏ thời gian Giản Nhất Lăng mang đi làm kiểm tra, Địch Quân Thịnh mới có cơ hội cùng Giản Nhất Lăng đơn độc ở chung.

    Thời gian khác, Địch Quân Thịnh chỉ có thể ở cùng mọi người nhìn thấy Giản Nhất Lăng.

    Càng nhiều thời điểm là không thấy được Giản Nhất Lăng, bởi vì Giản Nhất Lăng bận rộn cùng với những thành viên khác của bệnh viện thảo luận nghiên cứu tình huống thân thể của Địch Quân Thịnh.

    Đối với Giản Nhất Lăng mà nói, mang Địch Quân Thịnh tới trên đảo, chuyện quan trọng nhất chính là giải quyết vấn đề trái tim của Địch Quân Thịnh.

    Vì thế Địch Quân Thịnh trừ bỏ thời điểm bị yêu cầu đi làm kiểm tra, thời gian khác cũng chỉ có một người ngồi ở bể bơi dưới cây dù tránh ánh nắng mặt trời, uống đồ uống ngắm gió biển thổi.

    Giản Dật Thần không có việc gì liền cố ý tới nhìn Địch Quân Thịnh không thoải mái, "Thịnh gia, mọi người đều là có người yêu tới, chỉ có cậu là thảm nhất nha! Cậu xem anh Vũ Mân cùng chị Tú Ân, lại nhìn xem An Dương cùng Tiểu hồ tiêu, ngọt ngọt ngào ngào, mỗi ngày dưới ánh mặt trời cùng bờ cát sóng biển, liền cậu thì, mỗi ngày một mình hai hàng nước mắt tương tư a."

    Giản Dật Thần nói chính là sự thật, Giản Vũ Mân La Tú Ân, An Dương Hồ Kiều Kiều hai ngày này đều không thể nói như thế nào sung sướng.

    Một đám mặt mày hồng hào, xuân phong đắc ý.

    Giản Dật Thần tiếp tục nói, "Cái người kêu Lưu Đình kia, hình như là đang độc thân nha, tuổi cũng không lớn hơn nhiều so với Tiểu Lăng, lớn lên cũng không tệ lắm, mấu chốt nhất chính là cùng Tiểu Lăng có chung đề tài, bọn họ hai ngày này cơ hồ là như hình với bóng mà.."

    "Bang."

    Ly thủy tinh trong tay Địch Quân Thịnh nặng nề mà thả trên bàn.

    Giản Dật Thần cười trộm.

    Nhưng mà sau khi cười trong chốc lát, biểu tình của Giản Dật Thần liền trở nên nghiêm túc.

    "Tiểu Lăng thật sự thực lo lắng cho thân thể của cậu, em ấy đang tận dụng mọi khả năng để bảo hộ cậu." Giản Dật Thần khó có được nghiêm túc, "Cho nên cậu nhất định cố gắng mà sống sót, đừng làm em ấy thương tâm khổ sở. Nếu cậu có chuyện gì, em ấy nhất định sẽ khóc thật sự thương tâm."

    Địch Quân Thịnh quay đầu nhìn Giản Dật Thần, nhìn thấy trên mặt anh ấy không còn sự bất cần đời mà chỉ có sự cô đơn cùng lo lắng.

    "Tôi sẽ." Địch Quân Thịnh cho Giản Dật Thần một câu trả lời khẳng định.
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 910: Ôn trình ly hôn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ở trên đảo được một tuần, mọi người lại khởi hành trở lại kinh thành.

    Trừ bỏ An Dương cùng Hồ Kiều Kiều, những người khác đều về Giản gia trước, để báo bình an cho Giản lão gia tử cùng Giản lão phu nhân.

    "Tiểu Lăng a, các ngươi nhưng xem như đã trở lại." Giản lão phu nhân nhìn thấy Giản Nhất Lăng, biểu tình trên mặt có chút phức tạp.

    Giản Nhất Lăng nghi hoặc mà nhìn lão phu nhân.

    "Cậu cả cùng mợ cả của con ly hôn." Giản lão phu nhân đem chuyện phát sinh trong hai ngày nay ở Ôn gia nói cho Giản Nhất Lăng nghe, "Là mợ cả của con chủ động nói ly hôn."

    "Vì cái gì?" Giản Nhất Lăng biểu tình nghi hoặc.

    Giản lão phu nhân thở dài nói, "Cậu cả của con ngoại tình, cùng một người phụ nữ có quan hệ không minh bạch; sau đó việc làm ăn của cậu con lại xuất hiện vấn đề, kề cận phá sản, mắt thấy lập tức liền phải mắc nợ. Vì thế mợ cả liền cùng cậu cả con nói chuyện ly hôn."

    "Cậu đồng ý?"

    "Đồng ý, cậu của con tự giác đuối lý, hơn nữa biết mình lập tức liền sẽ mắc nợ nần, lập tức đồng ý, liền cả quyền nuôi con cũng không có tranh giành, toàn bộ đều cho mợ cả con. Hai người dùng vận tốc ánh sáng mà ly hôn, không có chút dây dưa dài dòng nào."

    "Việc làm ăn của cậu, xảy ra vấn đề sao?"

    Công việc làm ăn của cậu rất tốt, như thế nào sẽ đột nhiên xuất hiện vấn đề?

    "Việc này nói đến cũng kỳ quái, mấy ngày nay cậu con dường như đều gặp xúi quẩy, công việc làm ăn xảy ra vấn đề, trực tiếp dẫn tới sắp phá sản, đều chuẩn bị muốn đem nhà đi thế chấp. Vì thế ba mẹ của con cũng chạy đi giúp Ôn gia."

    "Nhưng mà ngay sau khi cậu của con cùng Thái Thấm Nguyệt ly hôn, cũng chính là hai ngày này, công việc làm ăn của cậu con thế nhưng như gặp kỳ tích, lúc trước mấy công ty muốn hủy hợp đồng với cậu con cũng đều không hủy nữa, hiện tại không chỉ có không bị phá sản, thậm chí còn có lợi nhuận."

    Chuyện này xác thật lộ ra quỷ dị, nhưng mà làm mọi người tìm không thấy có nguyên nhân là có người làm.

    Nếu là có người can thiệp, ý đồ là cái gì?

    Chuyện này phát sinh quá nhanh, bên trong thời gian một tháng Giản Nhất Lăng bọn họ nghỉ phép đi bệnh viện Lạc Hải Sâm, Ôn gia liền đã xảy ra biến hóa thật lớn như vậy.

    Vào buổi tối, Giản Thư Hình cùng Ôn Noãn tới đón Giản Nhất Lăng đi Ôn gia.

    Bởi vì chuyện ly hôn, Ôn gia nhị lão bị đả kích rất lớn, Ôn gia lão thái gia vốn dĩ thân thể đã không tốt lắm, hiện giờ càng tiều tụy.

    Cho nên Ôn Noãn làm con gái thường xuyên đến chăm sóc, hôm nay mang Giản Nhất Lăng đến, hy vọng có thể an ủi nhị lão một ít.

    Khi đến nơi, nhận thấy được Ôn gia so với ngày xưa đã quạnh quẽ đi rất nhiều.

    Thái Thấm Nguyệt không còn ở đây nữa, Ôn Nhược cũng đi theo bà ta rời đi.

    Cháu gái bảo bối duy nhất không còn ở đây, Ôn gia nhị lão trong lòng đau buồn.

    Nhìn thấy Giản Nhất Lăng đến, Ôn gia lão phu nhân vội đem cháu gái ngoại ôm vào trong ngực, "Tiểu Lăng ngoan ngoãn, bà ngoại cùng ông ngoại hiện tại cũng chỉ còn có con."

    Giản Nhất Lăng bị Ôn lão thái thái ôm, không phải thực thích ứng, nhưng cũng không có đẩy ra.

    Ôm trong chốc lát, Ôn lão thái thái lôi kéo Giản Nhất Lăng ngồi xuống ở bên cạnh bà ấy.

    Ôn Noãn hỏi, "Mẹ, công việc làm ăn của anh cả sao lại thế này? Nghe nói hiện tại nguy cơ đã được giải trừ?"

    Ôn lão phu nhân cũng không biết rõ, "Việc này mẹ cũng đang buồn bực đây, vừa ly hôn xong, thì những sự việc căn bản không hài lòng lập tức thuận lợi lên."

    Ôn lão tiên sinh thở dài nói, "Nói không chừng, đây là mệnh! Mệnh trung chú định Thái Thấm Nguyệt không thích hợp làm con dâu nhà chúng ta!"

    Ôn lão phu nhân, "Lão nhân ông cũng đừng nói như vậy, thích hợp hay không thích hợp, cũng đều đã qua nhiều năm như vậy, còn Nhược Nhược đứa nhỏ kia, rốt cuộc vẫn là cháu gái ruột của chúng ta! Nếu không phải gần đây.."
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 911: Ôn Ngôn đạt được mục đích

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nghĩ đến những chuyện phát sinh liên tiếp gần đây, Ôn lão phu nhân liền cảm thấy đau đầu.

    Cũng không biết lần này ly hôn, đối với Ôn gia bọn họ mà nói là chuyện tốt hay là chuyện xấu.

    Muốn nói là do Ôn Trình làm chuyện sai trước, xác thật cũng nói không có sai, nhưng mà Thái Thấm Nguyệt sớm không nói muộn không nói, lại ngay thời điểm Ôn Trình dường như muốn phá sản liền nói ra muốn ly hôn..

    "Mẹ, chuyện tới hiện giờ ai đúng ai sai đã không quan trọng, mẹ nghĩ thoáng một chút, sức khỏe của mẹ và ba là quan trọng nhất." Ôn Noãn an ủi nói.

    "Ai, chuyện tới hiện giờ, cũng chỉ có thể nghĩ thoáng một chút. May mắn còn có con cùng Tiểu Lăng, các con về sau đến thăm hai lão đông tây chúng ta nhiều một chút."

    "Đúng rồi, anh cả hiện tại đang ở nơi nào?"

    "Ở trong phòng làm việc trên lầu, anh con hiện tại một khắc đều không ngừng làm việc, dùng công việc để làm tê mỏi chính mình."

    "Vậy Thái Thấm Nguyệt bọn họ hiện tại có biết công việc làm ăn của anh cả lại tốt lên chưa?"

    Hiện tại Ôn Noãn đã không cần lại xưng hô người này là "chị dâu".

    "Không rõ lắm, nhưng mà hẳn là sẽ mau chóng biết thôi, nó cùng Nhược Nhược còn đang kinh thành, chuyện của Ôn gia hai người chắc chắn sẽ biết đến."

    Nhắc tới Ôn Nhược, biểu tình của Ôn lão phu nhân lại tràn đầy luyến tiếc.

    Ôn gia bọn họ chỉ có một cháu gái như vậy, về sau đều không còn ở Ôn gia, quanh năm suốt tháng cũng gặp không được vài lần.

    Lúc này, Ôn Ngôn ngồi xe lăn từ trên lầu đi xuống dưới.

    Xe lăn của anh ta có thể dễ dàng đi lên xuống cầu thang.

    Tầm mắt của anh ta đảo qua mấy người trong phòng khách, cuối cùng dừng lại ở trên người Giản Nhất Lăng..

    Giản Nhất Lăng cũng nhìn Ôn Ngôn một cái, nhưng mà thực mau liền thu hồi tầm mắt.

    Cô biết Ôn Ngôn không thích cô.

    Tầm mắt Ôn Ngôn lại ở trên người Giản Nhất Lăng dừng lại một hồi lâu.

    Tựa hồ là đang nhớ đến cái gì.

    Mục đích của anh ta đã đạt được.

    Ôn Nhược rời khỏi Ôn gia.

    Đây là mục đích cuối cùng mà anh ta Ôn Trình.

    Người mà anh ta luôn muốn trả thù vẫn luôn là Ôn Nhược mà không phải là Thái Thấm Nguyệt.

    Nếu thiết kế Thái Thấm Nguyệt, dẫn tới Ôn Trình cùng Thái Thấm Nguyệt ly hôn, như vậy lúc bọn họ ly hôn, lấy tính cách của Ôn Trình tuyệt đối sẽ không cho Ôn Nhược đi với Thái Thấm Nguyệt.

    Chỉ có làm cho Ôn Trình tự giác đuối lý, mới có thể cam tâm tình nguyện mà từ bỏ quyền nuôi nấng.

    Mà hai điều kiện làm cho Thái Thấm Nguyệt ly hôn thực dễ dàng thực hiện.

    Thứ nhất, Ôn Trình ngoại tình.

    Thứ hai, Ôn Trình không có tiền.

    Có cái điều kiện thứ nhất, Thái Thấm Nguyệt sẽ tức giận dẫn đến cãi nhau, nhưng chưa chắc sẽ ly hôn.

    Nhưng chỉ cần Thái Thấm Nguyệt biết Ôn Trình có khả năng sẽ bị phá sản, thậm chí mắc vào nợ nần, như vậy bà ta khẳng định trước tiên sẽ muốn bứt ra.

    Cho nên Ôn Ngôn hạ đạt cái mệnh lệnh thứ hai chính là gây phiền toái cho công việc làm ăn của Ôn Trình, làm cho người ta nhìn vào như là ông ấy chuẩn bị phá sản.

    Làm cho toàn bộ của cải của Ôn Trình đều bị mắc kẹt, nhà ở thì bị thế chấp.

    Như vậy không những có thể làm cho Thái Thấm Nguyệt chủ động đưa ra đề nghị ly hôn, còn có thể làm cho Thái Thấm Nguyệt không tranh giành tài sản với Ôn Trình.

    Hiện tại Thái Thấm Nguyệt đã rời đi Ôn gia, còn lấy không được từ Ôn gia bất luận cái tài sản gì.

    Ôn Nhược đi theo Thái Thấm Nguyệt như vậy, sẽ mất đi hào quang mà cô ta vốn có.

    Mục đích của Ôn Ngôn cũng liền đạt tới.

    Lúc này, điện thoại trong phòng khách vang lên.

    Ôn lão phu nhân nhận điện thoại, trong điện thoại là âm thanh của Ôn Nhược, "Bà nội, nghe nói gần nhất công việc làm ăn của ba đã chuyển biến tốt đẹp, không phải phá sản phải không?"

    Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược quả nhiên nghe được tin tức công việc làm ăn của Ôn Trình đã chuyển biến tốt đẹp.

    "Đúng vậy, trước mắt ba con có mấy cái hợp đồng phải làm, nếu mà hoàn thành, hẳn là sẽ chuyển từ lỗ thành lời." Đối mặt cháu gái, Ôn lão phu nhân vẫn là không có cách nào nói dối.

    "Bà nội, ngày mai con tưởng về nhà gặp ba, có thể chứ? Con tưởng mọi người." Ôn Nhược dò hỏi.
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 912: Anh không phải là Ôn Ngôn em biết

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Được được được." Ôn lão phu nhân liên tục đáp ứng.

    Mình chỉ có một cháu gái bảo bối này, con bé muốn về bà ấy đương nhiên vui vẻ.

    Nếu không phải lúc ấy con trai mình đuối lý, bà ấy trăm triệu lần cũng muốn kiên trì giữ cháu gái lưu lại Ôn gia.

    "Vậy bà nội, tối ngày mai con cùng mẹ đến có được không?" Ôn Nhược lại lần nữa dò hỏi.

    "Cái này.." Ôn lão phu nhân do dự một chút, vẫn là đồng ý, "Được được được, vậy ngày mai bà nội cho người làm đồ ăn ngon chờ con."

    Ôn lão phu nhân biết, ngày mai Thái Thấm Nguyệt muốn cùng nhau tới, cục diện khả năng sẽ có chút không xong.

    Nhưng nghĩ đến có Ôn Nhược kẹp ở bên trong, về sau đại gia vẫn là muốn lui tới, có lúc cũng phải gặp lại, liền cũng chỉ có thể đồng ý.

    "Vâng, cảm ơn bà nội."

    ###

    Trong phòng, Ôn Noãn cùng Giản Thư Hình ở bên cạnh nói chuyện với Ôn gia nhị lão.

    Giản Nhất Lăng không có chuyện gì, liền một người đến đình viện đứng, nhìn khung cảnh đình viện.

    Ôn Ngôn ngồi xe lăn tới gần.

    Thái độ của anh ta đối với Giản Nhất Lăng rõ ràng có biến hóa, lúc trước Giản Nhất Lăng chủ động tới gần anh ta đều bị anh ta chán ghét, hiện giờ anh ta lựa chọn chủ động tiếp cận Giản Nhất Lăng.

    Nhận thấy được anh ta tới gần, Giản Nhất Lăng bản năng thối lui một bước.

    Nhìn về phía Ôn Ngôn, trong ánh mắt viết lên hai chữ lớn: Nghi hoặc.

    Giản Nhất Lăng hiển nhiên không nghĩ tới Ôn Ngôn sẽ chủ động tới gần mình.

    Nhìn thấy Giản Nhất Lăng giống như chim sợ cành cong lui về phía sau.

    Trong mắt hiện lên một mạt vẻ đau xót.

    "Em thích ngắm hoa sao? Em hai lần đều đứng ở trong viện ngắm hoa." Ôn Ngôn chủ động dò hỏi Giản Nhất Lăng, thanh âm thanh nhuận.

    Giản Nhất Lăng không có động.

    Không biết nên gật đầu hay là nên lắc đầu.

    Cô không có đặc biệt thích hoa, chỉ là không quá thích ứng hoàn cảnh mọi người cùng trò chuyện phòng trong, cho nên trốn đến trong đình viện.

    Cô càng thích ở một mình.

    Nhìn Giản Nhất Lăng không nói lời nào, Ôn Ngôn lúc này đây cũng không có tức giận, ngược lại rất có kiên nhẫn.

    Ánh mắt nhìn đến nơi xa phía đình viện, sau một lúc lâu, Ôn Ngôn lại lần nữa mở miệng, "Có một số việc, là anh nghĩ sai rồi."

    "Chuyện gì?" Tốc độ nói chuyện của Giản Nhất Lăng có chút chậm.

    "Anh biết là Ôn Nhược đã xúi giục em, cho nên anh đã đem Ôn Nhược đuổi đi." Ôn Ngôn nói.

    Giản Nhất Lăng dừng lại, nhìn khuôn mặt trắng nõn tuấn dật trước mắt, ánh mắt sâu thẳm của Ôn Ngôn, Giản Nhất Lăng tức khắc suy nghĩ cẩn thận ngọn nguồn sự việc.

    "Chuyện của cậu, là do anh sắp đặt?"

    "Đúng, là anh làm."

    "Nhưng mà, cậu không có từng thương tổn qua anh.."

    "Đây là hy sinh tất yếu."

    Ở trong lời nói của Ôn Ngôn xem ra chuyện này tựa hồ thực đương nhiên.

    "Cậu không có làm chuyện gì sai." Giản Nhất Lăng lại lần nữa cường điệu.

    "Nhưng Ôn Nhược làm sai."

    "Anh không phải là Ôn Ngôn mà em biết."

    Giản Nhất Lăng xoay người liền chạy đi.

    "Tiểu Lăng.." Ôn Ngôn nhìn bóng dáng cô chạy đi, chân mày cau lại.

    ###

    "Đang nhìn cái gì?"

    Địch Quân Thịnh nhìn thấy Giản Nhất Lăng từ sau khi từ Ôn gia trở về thật giống như gặp phải chuyện phiền toái gì, bộ dáng có chút buồn rầu.

    Địch Quân Thịnh nhìn thấy trước mặt Giản Nhất Lăng bày ra chính là tư liệu của Ôn Trình.

    Có thể làm cho Giản Nhất Lăng buồn rầu, hơn phân nửa cũng cũng chỉ có sự việc liên quan đến người thân cùng bạn bè.

    "Cậu không vui." Giản Nhất Lăng ngẩng đầu, ánh mắt oánh oánh, mày hơi hơi chau lại.

    Hôm nay ở Ôn gia, Giản Nhất Lăng nhìn thấy Ôn Trình, lúc ăn cơm chiều, Ôn Trình đều không cùng cô nói chuyện.

    Thực rõ ràng gần đây ông ấy đã chịu đả kích có chút lớn, một chốc một lát còn chưa khôi phục được.

    "Em muốn cậu của em trở nên vui vẻ?"

    "Ân."

    Nhưng mà Giản Nhất Lăng không biết nên làm như thế nào, cô đối với loại chuyện này cũng không thuần thục.
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 913: Để cho anh tới giúp em chia sẻ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chuyện này đối với cô mà nói có thể còn khó hơn cả những cái đề tài nghiên cứu.

    "Anh giúp em."

    "Anh sẽ sao?" Giản Nhất Lăng có chút kinh ngạc mà nhìn Địch Quân Thịnh.

    "Như thế nào, gia làm sao mà để em xem thường a?"

    "Không có." Vội lắc đầu.

    "Đôi khi em cũng nên học người khác được chuyện em khó giải quyết nói cho ông xã tương lai của em là anh, để cho anh tới giúp em chia sẻ."

    Ông xã tương lai..

    Ô..

    "Như thế nào? Làm em kêu ông xã khiến em thẹn thùng sao?"

    Lúc nói muốn cùng anh làm chuyện sinh sản hậu đại còn một bộ dáng rất là nghiêm túc nha!

    Giản Nhất Lăng từ chối trả lời vấn đề này.

    Đem đầu rũ đến thấp thấp, đôi mắt đều không dám nhìn Địch Quân Thịnh.

    "Tốt quá ha, hiện tại học được trốn tránh vấn đề có phải hay không?"

    "Không có." Nhẹ nhàng mà lẩm bẩm một tiếng tỏ vẻ kháng nghị.

    Một lát sau, Giản Nhất Lăng lại nhỏ giọng mà dò hỏi Địch Quân Thịnh, "Cái kia.. anh muốn làm như thế nào? Làm cho cậu vui vẻ."

    "Giao cho anh làm là được rồi, anh sẽ giúp em đem chuyện này giải quyết tốt." Địch Quân Thịnh hướng Giản Nhất Lăng bảo đảm.

    ###

    Sáng sớm ngày hôm sau, Ôn lão phu nhân cho người làm bắt đầu thu xếp cơm chiều hôm nay.

    Nên nấu canh sớm liền nấu lên, nên chiên thịt sớm đã chiên thịt.

    Đặc biệt nhớ đến những món mà cháu gái thích ăn.

    Cháu gái mới rời nhà mấy ngày, bà ấy liền bắt đầu vô cùng tưởng niệm cô.

    Hôm nay còn nhận được điện thoại của cháu rể tương lai bên ngoại, nói trong chốc lát muốn đưa Tiểu Lăng đến đây ăn cơm chiều.

    Ôn lão phu nhân liền nhanh chóng cho người làm thu xếp thêm nhiều món ăn.

    Tới buổi chiều, Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược tới trước tiên.

    "Ông nội, bà nội."

    Vừa thấy được Ôn lão tiên sinh cùng Ôn lão phu nhân, Ôn Nhược liền nhanh chân chạy tới, nhào vào trong lòng ngực nhị lão.

    Ôn lão phu nhân ôm cháu gái, nước mắt đều sắp rớt xuống dưới.

    "Nhược Nhược của ta, tâm can bảo bối của bà nội!"

    "Bà nội, con cũng rất nhớ bà, con rất nhớ bà nội với ông nội, cũng nhớ ba."

    Bà cháu hai người ôm trong chốc lát, vẫn là Ôn lão tiên sinh thúc giục hai người vào nhà, hai người mới buông ra.

    Thái Thấm Nguyệt như cũ quen thuộc mà kêu Ôn lão tiên sinh cùng Ôn lão phu nhân là "Ba", "Mẹ".

    "Ba, mẹ, rời đi mấy ngày nay, Nhược Nhược vẫn luôn rất nhớ mọi người, buổi tối cũng đều ngủ không yên ổn, người đều gầy một vòng."

    Nghe thấy lời này của Thái Thấm Nguyệt, Ôn lão phu nhân càng thêm đau lòng.

    "Ai da, để bà nội nhìn xem, thật sự gầy a, trong chốc lát ăn nhiều một chút, bà nội cho người nấu món canh mà con yêu thích nhất."

    Ngồi ở trong phòng khách Ôn gia, Thái Thấm Nguyệt nhìn về bài trí ở bốn phía, cùng lúc bà ta ra đi đều giống nhau, không có gì biến hóa.

    Bà ta cùng Ôn Trình ở căn nhà này tại kinh thành đã hơn hai mươi năm.

    Thái Thấm Nguyệt nhớ tới chỗ mà mấy ngày nay bà ta cùng con gái ở.

    Lúc trước tiền riêng của bà ta đã dùng hết để mở công ty cho con gái, công ty bị khởi tố, tài sản bị phong tỏa, một phân tiền bà ta đều lấy không ra.

    Thời điểm cùng Ôn Trình ly hôn lại rời đi đến hấp tấp, lúc ấy Ôn Trình đều sắp phá sản và mắc nợ, bà ta nào còn muốn lo đến được tài sản, trực tiếp liền rời đi, một phân tiền đều không có lấy đi.

    Bà ta có thể lấy đi cũng chỉ có các loại quà tặng mà mấy năm nay Ôn Trình tặng cho bà.

    Nhưng mà đều kém xa so với thời điểm bà làm Ôn phu nhân.

    "Bà nội, ba đâu rồi?" Ôn Nhược không có nhìn thấy Ôn Trình ở Ôn gia.

    "Ba con sáng sớm liền đi ra ngoài, hôm nay trở về có lẽ cũng trễ." Ôn lão phu nhân nói xong không khỏi mà thở dài một tiếng.

    "Bà nội, con có thể đợi cho đến khi ba trở về sao?" Ôn Nhược lại hỏi.

    Ngữ khí mềm nhẹ, thật cẩn thận, làm người đau lòng.
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 914: Người đều đến đông đủ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đương nhiên có thể. Tuy rằng con đi theo mẹ con, nhưng mà nơi này vĩnh viễn đều là nhà của con." Ôn lão phu nhân vội nói, "Con là cháu gái của Ôn gia, đây là chuyện vĩnh viễn sẽ không thay đổi."

    "Đúng vậy, Nhược Nhược con đừng khổ sở." Ôn lão gia tử cũng khuyên nhủ.

    Ôn Nhược dựa vào trong lòng ngực Ôn lão phu nhân, nhỏ giọng nói, "Bà nội, mấy ngày nay con vẫn luôn suy nghĩ, nếu ba mẹ không có ly hôn thì tốt biết mấy, nhà của chúng ta liền vẫn là hoàn chỉnh, bà nói xem như thế nào lại đột nhiên như vậy, con biến thành đứa trẻ chỉ có mẹ không có ba, con nghĩ không ra, nguyên bản nhà của ta hạnh phúc như vậy, con có ông nội bà nội ba mẹ yêu như vậy.."

    "Con à, đừng nghĩ nhiều, mặc kệ ba mẹ con thế nào, chúng ta đều là vẫn yêu con."

    "Bà nội, bà nói, ba mẹ con còn có khả năng một lần nữa ở bên nhau không?"

    Thời điểm Ôn Nhược hỏi chuyện, Thái Thấm Nguyệt ngồi ở trên sô pha đối diện lau nước mắt.

    Đúng lúc này, người làm tới báo, nói Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng tới rồi.

    Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược ở trong phòng khách đồng thời lộ ra sự kinh ngạc.

    Hai người bọn họ tới làm cái gì?

    "Bà nội, Địch tiên sinh bọn họ như thế nào lại tới đây?" Ôn Nhược hỏi Ôn lão phu nhân.

    "Gần đây cô con sợ bà cùng ông nội con xảy ra chuyện, thường xuyên đến thăm." Ôn lão phu nhân nói, "Tiểu Lăng cũng là có hiếu tâm."

    Người nói vô tình người nghe có tâm.

    Lời Ôn lão phu nhân nói ra rơi vào tai Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược chính là ý nghĩa hoàn toàn bất đồng.

    Ôn Noãn Giản Nhất Lăng bọn họ thừa dịp mẹ con hai người không ở đây, liền nắm chặt thời cơ ở trước mắt nhị lão xoát cảm giác tồn tại, xoát độ hảo cảm, không có cái hảo tâm gì.

    Địch Quân Thịnh nắm tay Giản Nhất Lăng xuất hiện ở trong phòng khách Ôn gia.

    Nam nhân tuấn dật tà mị, nữ nhân lả lướt tuyệt diễm.

    Tuấn nam mỹ nữ, thập phần đẹp mắt.

    "Địch tiên sinh, Tiểu Lăng, mau ngồi xuống." Ôn lão gia tử tiếp đón hai người vào nhà.

    Giản Nhất Lăng nắm lấy tay Địch Quân Thịnh, trường hợp này, cô vẫn là càng muốn ỷ lại vào anh nhiều hơn.

    Địch Quân Thịnh trong sự thong dong ưu nhã lộ ra vài phần kiệt ngạo, "Gặp qua Ôn lão tiên sinh Ôn lão phu nhân. Nhìn thấy hai vị thân thể khỏe mạnh tôi liền an tâm rồi, trước đó vài ngày có nghe Tiểu Lăng nói thân thể hai vị có bệnh nhẹ, cho nên đặc biệt tới thăm."

    Nói xong, Địch Quân Thịnh đưa ra một cây nhân sâm, "Hy vọng lão gia tử lão phu nhân thân thể khỏe mạnh, chỉ có các người thân thể khỏe mạnh, vị hôn thê này của tôi mới có thể vui vẻ."

    Địch Quân Thịnh một phen lời nói, trọng điểm tất cả là dựa trên Giản Nhất Lăng có vui vẻ hay không.

    Đã thể hiện Giản Nhất Lăng quan tâm Ôn gia nhị lão, lại biểu lộ mình coi trọng Giản Nhất Lăng.

    Nghe thấy thế, trong lòng Ôn gia nhị lão cảm thấy ấm áp.

    "Địch thiếu gia có tâm." Ôn lão gia tử trên mặt lộ ra nụ cười khó có được.

    Mấy ngày nay khuôn mặt ông vẫn luôn u sầu, hiếm khi có nụ cười.

    Ôn Nhược rũ đầu, trong lòng chua xót cùng bất mãn chỉ có chính cô ta biết.

    Trong lòng Thái Thấm Nguyệt ảo não, Giản Nhất Lăng bọn họ xuất hiện quấy rầy kế hoạch của bà ta.

    Vốn dĩ hôm nay bà ta đưa con gái lại đây là tưởng muốn thử thông qua nhị lão cho chế tạo cho mình một cái bậc thang.

    Hiện tại hai người ngoài tới, kế hoạch nguyên bản đã định tốt liền không có cách nào tiếp tục thực hiện.

    Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng mới vừa ngồi xuống, Ôn Trình cũng đã trở lại.

    Ôn Trình lúc đầu là muốn tới buổi tối mới trở về, nhưng mà nửa đường Địch Quân Thịnh gọi điện thoại cho ông ấy, nói anh cùng Giản Nhất Lăng muốn tới nhà, còn nói có chuyện quan trọng muốn tìm ông ấy, vì thế ông ấy liền trước tiên gấp gáp trở về.

    Ông ấy không biết về đến nhà, vợ trước cùng con gái của mình cũng ở đây.

    Nhìn thấy hai người, trong lòng Ôn Trình ngũ vị tạp trần.
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 915: Giúp Ôn Trình dỡ bỏ gánh nặng (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cái kia, Địch thiếu gia, có chuyện gì chúng ta đi lên thư phòng của tôi trên lầu rồi nói."

    Ôn Trình cho rằng Địch Quân Thịnh muốn cùng ông nói chuyện chính sự, cho nên muốn kêu anh đi kên lầu đơn độc nói chuyện.

    "Không cần, chuyện tôi muốn cùng Ôn tiên sinh nói, ở chỗ này nói cũng được."

    "Này.." Ôn Trình liếcc mắt nhìn Thái Thấm Nguyệt một cái, do dự một chút, sau đó tìm vị trí có khoảng cách cách vợ trước xa nhất ngồi xuống.

    Ông ấy không phải chán ghét vợ trước, mà chuyện kia là ông ấy làm sai, ông ấy cảm thấy vợ trước sẽ không muốn nhìn thấy ông, càng không nghĩ tới gần ông.

    Thấy người đều đến đông đủ, Địch Quân Thịnh mở miệng, "Hôm nay trừ bỏ mang Tiểu Lăng lại đây, tôi còn mang theo một người lại đây."

    Mang theo một người khác lại đây?

    Anh còn mang người nào tới?

    Trên mặt mọi người của Ôn gia đều là buồn bực.

    Ngay cả Giản Nhất Lăng cũng không biết Địch Quân Thịnh hôm nay còn mang theo người nào tới.

    Địch Quân Thịnh búng tay một cái.

    Vệ sĩ chờ anh ở bên ngoài thông qua thiết bị đính trên ngực áo của Địch Quân Thịnh nhận được tín hiệu.

    Ngay sau đó mang theo một người phụ nữ đi vào phòng khách Ôn gia.

    Trong nháy mắt nhìn thấy người phụ nữ này, sắc mặt mọi người Ôn gia nhanh chóng biến đổi, đặc biệt là Ôn Trình cùng Thái Thấm Nguyệt.

    Chính là người phụ nữ này! Ngày đó ngủ ở trên giường Ôn Trình, chính là người phụ nữ này!

    Nhìn thấy người phụ nữ này, Thái Thấm Nguyệt lại một lần không có nhịn xuống được, xông lên trước, một bạt tai tát lên mặt người phụ nữ này.

    Địch Quân Thịnh cũng không có ngăn cản, để Thái Thấm Nguyệt tắt vào mặt người phụ nữ kia.

    "Tiện nhân!" Thái Thấm Nguyệt mắng.

    Ôn Trình rũ đầu, không nói một lời.

    Ông ấy không có lời nào để nói.

    Người phụ nữ bị đánh chửi cũng ngoan ngoãn đứng yên một chỗ, không chút nào phản kháng.

    Thái Thấm Nguyệt mắng vài câu, sau đó hỏi Địch Quân Thịnh, "Thịnh gia đây là có ý gì? Muốn đưa người phụ nữ này tới đây để nhục nhã tôi sao?"

    "Tuy rằng hiện tại bà đối với tôi mà nói chỉ là một người râu ria, nhưng tôi cũng không có cần phải nhục nhã bà." Địch Quân Thịnh lười biếng mà dựa vào sô pha.

    "Địch thiếu gia, cậu là muốn làm cái gì?" Ôn lão tiên sinh ngữ khí vững vàng, tận khả năng bình thản mà dò hỏi Địch Quân Thịnh.

    Địch Quân Thịnh không có trực tiếp trả lời câu hỏi của Ôn lão tiên sinh, mà đối với người phụ nữ kia nói, "Chính cô tới giải thích một chút."

    Người phụ nữ mở miệng, "Buổi tối hôm đó là tôi cố ý hãm hại Ôn Trình tiên sinh, Ôn Trình tiên sinh thật ra say rượu, ý thức không rõ, mới có thể trúng bẫy rập của chúng tôi."

    "Cô nói cái gì?"

    Nghe được lời người phụ nữ nói, Ôn Trình "Tạch" một cái đứng lên.

    Người phụ nữ tiếp tục nói, "Buổi tối hôm đó tôi cởi quần áo của mình cùng Ôn Trình tiên sinh, nhưng mà giữa chúng ta cũng không có phát sinh quan hệ."

    Lời này vừa nói ra, mọi người ở đây đều kinh ngạc.

    "Cô nói thật chứ?" Ôn Trình ngơ ngẩn hỏi.

    Địch Quân Thịnh không nhanh không chậm mà nói, "Nhất Lăng nói qua, người đàn ông không có cái gọi là tửu hậu loạn tính, cái gọi là tửu hậu loạn tính, từ một ý nghĩa nào đó chính là mượn rượu hành hung, người chân chính say thành một bãi bùn lầy.. khụ khụ, là không có cách nào làm loại chuyện này."

    Gần đây bị Giản Nhất Lăng phổ cập khoa học khá nhiều, Địch Quân Thịnh thiếu chút nữa cũng bị làm cho đi lệch.

    Ôn Trình bỗng nhiên khóc lên.

    Một người đàn ông đã năm mươi tuổi, cư nhiên khóc.

    Giờ khắc này, gánh nặng trong lòng ông đã hạ xuống.

    Ông ấy trong khoảng thời gian này, đều sống trong sự hối hận, thống khổ cùng tự trách, sống một ngày bằng một năm.

    Thái Thấm Nguyệt không tin những lời này, "Đều biết Thịnh gia có tiền có thế, tôi như thế nào biết nữ nhân này có phải nhận tiền của Thịnh gia liền cố ý nói lời nói dối này hay không? Cô ta nếu có thể nhận tiền của người khác để làm ra cái loại chuyện xấu xa này, tự nhiên cũng là có thể nhận tiền để nói dối."
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 916: Giúp Ôn Trình dỡ bỏ gánh nặng (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Không sai, người phụ nữ này nhận tiền của tôi." Địch Quân Thịnh một chút đều không phủ nhận chuyện này.

    Người phụ nữ trước mắt này chính là người đưa tiền làm việc.

    Địch Quân Thịnh dùng một loại ánh mắt hài hước nhìn Thái Thấm Nguyệt, "Cũng không biết vị Thái nữ sĩ này là đơn thuần mà cảm thấy người phụ nữ này không có khả năng nói dối, hay là trong xương cốt liền không tin người chồng cùng chung chăn gối nhiều năm đây?"

    Thái Thấm Nguyệt nghẹn lại.

    "Mẹ!" Ôn Nhược gọi Thái Thấm Nguyệt một tiếng, ý đồ làm Thái Thấm Nguyệt nhớ tới mục đích chân chính hai người hôm nay tới Ôn gia.

    Thái Thấm Nguyệt sửng sốt một chút, ở dưới ánh mắt của con gái mà bình tĩnh xuống.

    Không sai, hôm nay bà đưa con gái tới Ôn gia là vì tìm bậc thang cho mình.

    Ly hôn là do bà ta khăng khăng muốn ly, hiện tại bà hối hận muốn hợp lại, vì thế liền muốn lợi dụng con gái đảm đương bậc thang cho bà, lấy cớ không thể để con gái không có một gia đình hoàn chỉnh mà cùng Ôn Trình tái hợp.

    Bà ta biết chỉ cần bà ta mở miệng muốn tái hợp, Ôn Trình nhất định sẽ đáp ứng.

    Bà ta không phải tới để làm mâu thuẫn trở nên gay gắt hơn.

    Nghĩ đến đây, biểu tình của Thái Thấm Nguyệt thu liễm rất nhiều.

    Địch Quân Thịnh đem biểu tình của bà ta thu vào đáy mắt, bộ dáng anh nhàn nhã, tay trái cầm một sợi tóc của Giản Nhất Lăng thưởng thức.

    Ngón tay phải gõ trên thành ghế sô pha.

    Anh như vậy thoạt nhìn thật tản mạn, lại làm cho người nhà Ôn gia ở đây có một loại lực áp bách vô hình.

    Trong phòng khách an tĩnh một hồi lâu, Địch Quân Thịnh rốt cuộc lại lần nữa mở miệng, "Nhưng mà Thái nữ sĩ nói cũng có đạo lý nhất định, nói miệng không bằng chứng, vẫn là lấy chứng cứ."

    Địch Quân Thịnh lại một lần búng tay một cái.

    Vệ sĩ của Địch Quân Thịnh ôm một cái máy tính tiến vào.

    Trước mặt mọi người, vệ sĩ bắt đầu truyền phát tin video trong máy tính.

    Thời điểm vệ sĩ ấn xuống nút phát, những người khác đều nhìn qua.

    Giản Nhất Lăng vừa vặn nhìn lên, đôi mắt lại bị tay Địch Quân Thịnh che lại.

    "Làm sao vậy?" Giản Nhất Lăng nhỏ giọng hỏi.

    "Em không thể xem." Địch Quân Thịnh trả lời thập phần quả quyết.

    "Vì cái gì?"

    "Không có vì cái gì."

    "Anh không phải nói không có chuyện gì phát sinh sao?"

    "Hình ảnh cởi quần áo em cũng không thể xem."

    "Nhưng mà bọn họ đều có thể xem."

    "Bọn họ tuổi lớn."

    "Nhưng mà anh cũng có xem."

    "Anh lớn hơn em."

    "Anh nhìn người phụ nữ kia."

    "..."

    Địch Quân Thịnh bỗng nhiên cảm giác chính mình bị bắt.

    "Người phụ nữ kia tránh ở trong chăn cởi." Địch Quân Thịnh giải thích, "Cô ta biết trong phòng có camera, cho nên cô ta vì bảo vệ tốt chính mình."

    Đây là sự thật, tuy rằng lúc trước khi anh xem cũng không nghĩ tới điểm này.

    Nhưng mà ai sẽ cảm thấy hứng thú đối với những người phụ nữ xuất hiện trong loại video này chứ?

    "Vậy lần sau cũng không cho anh xem."

    "Ân, lần sau anh cho vệ sĩ xem trước, xác định không hình ảnh anh không thể xem, anh lại xem."

    Địch Quân Thịnh hướng Giản Nhất Lăng bảo đảm.

    Ở thời điểm Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng nói nhỏ, những người khác đã đem video xem xong rồi.

    Từ góc độ trong video có thể thấy được trên giường lớn của khách sạn phía đối diện, rõ ràng rành mạch chuyện phát sinh buổi tối hôm đó.

    Từ lúc Ôn Trình bị nâng vào phòng, đến lúc người nhà Ôn gia chạy đến, ở giữa chỉ có Ôn Trình mơ mơ màng màng mà nói qua mấy câu.

    Cánh tay đều nâng lên không nổi, còn trông cậy vào ông ấy có thể làm chuyện gì?

    Chuyện khác cũng chỉ có người phụ nữ trong phòng làm, mà cô ta làm cũng bất quá chỉ là cởi quần áo hai người ra, chụp một vài tấm hình làm cho người khác thoạt nhìn cảm giác rất có vấn đề mà thôi.

    Người phụ nữ trong video còn ở trong phòng phun một loại nước hoa có hương vị đặc thù.
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 917: Giúp Ôn Trình dỡ bỏ gánh nặng (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Xem xong đoạn video này, rốt cuộc Thái Thấm Nguyệt không thể không tin.

    Ôn Trình thật sự không có làm chuyện phản bội bà ta.

    Hết thảy đều là người có tâm gài bẫy.

    Trên mặt Ôn Trình hoàn toàn mà lộ ra sự khoan khoái.

    Ngay cả Ôn lão gia tử cùng Ôn lão phu nhân cũng quá vui mừng mà khóc lên.

    Con trai của bọn họ không có làm ra loại chuyện súc sinh này, thật là tốt quá!

    Nước mắt Ôn lão phu nhân không biết thế nào mà cứ rớt xuống, "A Trình, con không có làm chuyện sai, thật sự quá tốt, thật quá tốt."

    Phản ứng của Ôn lão gia tử tuy rằng không có trực tiếp như Ôn lão phu nhân, nhưng cũng có thể từ đôi mắt hơi phiếm hồng lúc này của ông mà biết ông cũng thật vui mừng.

    Thái Thấm Nguyệt lại hỏi, "Vậy hương vị trong phòng kia giải thích như thế nào?"

    Bà ta nhớ rất rõ ràng, khi bà ta vọt vào phòng khách sạn, bên trong khách sạn có loại hương vị này.

    Địch Quân Thịnh câu môi cười, "Người phụ nữ đó liền ở chỗ này, chính bà hỏi cô ta chẳng phải sẽ biết sao?"

    Người phụ nữ trực tiếp từ trong túi móc ra tới một đồ vật, "Vì làm Ôn Trình cùng các người tin tưởng chúng tôi đã xảy ra quan hệ, tôi ở trong phòng phun cái này, bà ngửi được chính là hương vị này."

    Thái Thấm Nguyệt đều nghĩ cũng đều không chạm vào đồ vật của người phụ nữ kia.

    "Thật là hạ tiện, vì tiền thật sự là chuyện gì cũng đều làm ra tới được!"

    Người phụ nữ phản bác lại lời Thái Thấm Nguyệt nói, "Tôi hạ tiện, nhưng mà tôi biết tôi hạ tiện, bà đánh tôi, tôi sẽ không đánh trả, bởi vì xác thật là tôi có xin lỗi với bà. Tôi chính là vì tiền có thể bán đứng thân thể bán đứng linh hồn của chính mình, nhưng mà tôi sẽ không đi giết người phóng hỏa."

    "Còn không phải đều giống nhau sao! Toàn đồ hạ tiện!"

    "Mẹ, mẹ đừng nóng giận." Ôn Nhược vội tiến lên tới trấn an Thái Thấm Nguyệt, "Mẹ, ba không có làm chuyện sai, không có bị người phụ nữ không đứng đắn này lừa, đây là chuyện tốt, mẹ phải vui mừng chứ!"

    Ôn Nhược lại một lần nhắc nhở Thái Thấm Nguyệt, đây là một cơ hội tốt, là một cái bậc thang thực tốt, bà có thể mượn cơ hội này cùng ba tái hợp!

    Thái Thấm Nguyệt cũng phục hồi tinh thần lại.

    Vốn dĩ bọn họ ly hôn nguyên nhân chính là do Ôn Trình ngoại tình.

    Hiện tại chuyện hiểu lầm đã được giải trừ.

    Vậy bà ta cũng liền có lý do chính đáng cùng Ôn Trình tái hợp.

    Thái Thấm Nguyệt suy nghĩ qua lại, bắt đầu cân nhắc làm cách nào đem quan hệ của bà ta cùng Ôn Trình hòa hoãn xuống dưới.

    Địch Quân Thịnh cấp cho vệ sĩ một ánh mắt, vệ sĩ vội vàng đem người phụ nữ kia rời đi.

    Sau đó Địch Quân Thịnh lại nói với Ôn Trình, "Ôn tiên sinh, trừ bỏ chuyện kia, tôi hôm nay tới tìm ông, là còn có một cọc làm ăn muốn cùng ông thương nghị."

    "Địch thiếu gia cứ việc nói." Ôn Trình hiện ra sức sống mười phần, nhiệt tình tràn đầy.

    Lúc trước ông ấy vùi đầu vào công việc là vì trốn tránh.

    Mà hiện tại ông ấy thật sự có nhiệt tình làm việc.

    "Địch gia tôi có một mối làm ăn về đồ cổ tranh chữ, tôi biết Ôn tiên sinh đối với phương diện này có nghiên cứu rất nhiều, cho nên tôi hy vọng lần này Ôn tiên sinh có thể cùng xí nghiệp Địch gia tôi hợp tác."

    Ôn Trình mở to hai mắt nhìn, không thể tin được xí nghiệp Địch gia thế nhưng muốn cùng ông ấy hợp tác.

    Ôn Trình cảm giác hôm nay có chút giống là đang nằm mơ, chuyện tốt một cọc tiếp theo một cọc tới.

    "Tôi.." Ôn Trình có chút không biết làm sao.

    Địch Quân Thịnh nói, "Ôn tiên sinh không cần băn khoăn, tôi muốn cùng Ôn tiên sinh hợp tác xác thật có một phần nguyên nhân là suy xét tới Tiểu Lăng, nhưng mà tôi cũng là tin tưởng vào năng lực bản nhân của Ôn tiên sinh, nếu Ôn tiên sinh không có năng lực tương ứng, liền tính ông là cậu của Tiểu Lăng, tôi cũng như cũ sẽ không đem cọc làm ăn này giao cho ông."

    Địch Quân Thịnh nói rõ ràng như vậy, trong lòng Ôn Trình cũng liền kiên định.
     
    Heoheocon9552heoconchuayeu thích bài này.
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 918: Muốn tái hợp sao? Thịnh gia không đáp ứng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Muốn nói chuyện này đầu không có quan hệ với Giản Nhất Lăng, kia khẳng định là gạt người.

    Nhưng Địch Quân Thịnh tán thành năng lực của ông, ông cũng liền không cần có quá lớn cố kỵ.

    Địch Quân Thịnh ba câu nói đều không rời Giản Nhất Lăng, Ôn gia nhị lão cùng Ôn Trình nghe thấy đều vì Giản Nhất Lăng mà cảm thấy vui mừng.

    "Cám ơn Địch thiếu gia, nhưng mà việc làm ăn mà ngài nói, vẫn là phải chờ tôi cẩn thận nghiên cứu qua mới có thể xác định muốn tiếp hay không."

    Câu trả này của Ôn Trình khiến Địch Quân Thịnh thực vừa lòng.

    Nếu ông ấy bất chấp tất cả liền tiếp nhận, Địch Quân Thịnh ngược lại sẽ khinh thường ông ấy.

    "Vậy được, lúc sau sẽ có nhân viên liên hệ với Ôn tiên sinh."

    Khi Địch Quân Thịnh cùng Ôn Trình nói chuyện này, Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược ngồi nghe ở bên cạnh.

    Hiện tại Ôn gia không chỉ đã không có nguy cơ phá sản, còn muốn cùng Địch gia tiến hành hợp tác.

    Một tương lai tươi sáng.

    Ôn Nhược mở miệng nói với Thái Thấm Nguyệt, "Mẹ, mẹ xem chuyện kia của ba cũng là một sự hiểu lầm, ba không có phản bội mẹ, mẹ liền tha thứ cho ba có được không?"

    Thái Thấm Nguyệt ngẩng đầu nhìn thoáng qua Ôn Trình, lại thực mau đem tầm mắt thu trở về.

    Bộ dạng ngượng ngùng, thực dễ dàng làm người ta nhìn ra được thái độ của bà ta đã mềm lòng.

    Ôn Nhược tiếp tục nói, "Mẹ, mẹ nhẫn tâm nhìn con có mẹ mà không có ba sao? Chúng ta là người một nhà, người một nhà nào có mang thù qua đêm! Hiện tại chứng minh ba vốn dĩ không có làm chuyện gì sai, người một nhà chúng ta nên vui vui vẻ vẻ mà ở bên nhau!"

    Ôn Nhược tạo cho Thái Thấm Nguyệt bậc thang đi xuống.

    Thái Thấm Nguyệt lại lần nữa ngước mắt nhìn về phía Ôn Trình.

    Ôn Trình cũng nhìn về phía Thái Thấm Nguyệt.

    Đã không có hiểu lầm, ông ấy cũng đã dám nhìn thẳng vào mắt vợ cũ của mình.

    Nhìn thấy trong mắt vợ cũ nhìn về phía mình đều là sự ôn nhu, ngực Ôn Trình bị xúc động.

    Địch Quân Thịnh lại không cho hai mẹ con Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược có thời gian tiếp tục phát huy, "Ôn tiên sinh, việc làm ăn kia thực gấp, có thể phiền toái ông hiện tại liền cùng vị giám đốc này liên hệ hay không?"

    Ôn Trình cũng không nghĩ nhiều, lần trước thiếu chút nữa phá sản, cho nên ông sẽ không bỏ qua việc làm ăn mà Địch Quân Thịnh giúp đỡ ông lần này.

    Từ trong tay Địch Quân Thịnh tiếp nhận một tấm danh thiếp, Ôn Trình vội vàng đi lên lầu xử lý công việc.

    Chuyện cùng Thái Thấm Nguyệt bị ông ấy ném ra sau đầu.

    Sau khi Ôn Trình đi trên lầu gọi mấy cuộc điện thoại, liền nhanh chóng ra cửa, cơm chiều đều không có ở nhà ăn.

    Ôn gia nhị lão thấy ông ấy hiện giờ sức sống tràn đầy, cũng liền yên lòng.

    Như vậy cũng tốt, con trai chuyên tâm vào sự nghiệp, chuyện khác cứ thả qua một bên.

    Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược không thể nào vui vẻ nổi.

    Địch Quân Thịnh cười như không cười mà nhìn mấy người trước mắt, trên tay nắm sợi tóc dài của Giản Nhất Lăng.

    Không chút để ý mà mở miệng, "Thái nữ sĩ, xem sắc mặt này của bà, có phải là muốn cùng Ôn tiên sinh tái hợp hay không?"

    Sắc mặt Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược tức khắc trở nên có chút cứng đờ.

    Ôn Nhược vội vàng phản bác, "Ba mẹ tôi ly hôn là bởi vì ba tôi đã làm chuyện sai, hiện tại hiểu lầm đã được hóa giải, tái hợp lại không phải là chuyện thực bình thường sao?"

    Giọng nói Địch Quân Thịnh lười biếng, "Tiền đề là, lúc trước mẹ của cô thật sự là bởi vì chuyện ba của cô ngoại tình mới ly hôn."

    Địch Quân Thịnh lại búng tay một cái, sau đó một phần tư liệu được đưa đến trước mặt Ôn gia nhị lão.

    Trên tư liệu là lịch sử trò chuyện của Thái Thấm Nguyệt cùng với các anh em nhà mẹ đẻ trước và sau vụ ly hôn.

    Tin tức có được không chính quy, nhưng mà Thịnh gia chính là có biện pháp nắm được trong tay.

    Ôn gia nhị lão lật từng tờ một mà xem, xem đến nhị lão giận sôi máu!

    Trong tư liệu, Thái Thấm Nguyệt nói chuyện ngoại tình bà ta còn có thể chịu đựng được, nhưng mà không thể cùng Ôn Trình cùng nhau mắc nợ.
     
    heoconchuayeu thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...