Truyện Ma [Edit] Âm Hôn Khó Chia Lìa - Tích Vân Khát Vũ

Discussion in 'Đã Hoàn' started by Mèo A Mao Huỳnh Mai, May 31, 2020.

  1. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Chương 115.2: Nhập thổ vi an (*)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Apr 20, 2022
  2. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
  3. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
  4. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
  5. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Last edited: Apr 24, 2022
  6. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
  7. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Chương 121.1: Đầy người chen trong thang máy đi xuống.

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: May 31, 2022
  8. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Chương 121.2: Đầy người chen trong tháng máy đi xuống.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Xây một toà nhà thương mại cần phải tìm thầy phong thủy để xem, đặc biệt là toà nhà của Chấn Béo, vậy mà lại làm một "tầng 0" kiểu mới lạ như thế, không biết là đầu của cậu ta bị ai đập hay là bị lừa nữa.

    Bạn nói "tầng 4" là không may mắn vậy dùng "3B" thay thế thì có thể hiểu, chứ xây một "tầng 0" để làm gì chứ?

    Chẳng lẽ là muốn phân dưới mặt đất với trên mặt đất bằng cách dùng con số kỹ thuật, trên tầng 0 để cho người ở, vậy dưới tầng 0 thì sao? Nó là ở dưới đất đó, chẳng trách được, toà nhà này lại xảy ra việc lạ, còn có hồn ma trong thang máy.

    "Là một đại sư rất có danh tiếng, họ Bố, tổ tiên của tôi vẫn luôn làm việc này."

    Chấn Béo ở một bên vừa thở vừa nói: "Anh ta và cha tôi là người quen cũ, toàn bộ khách sạn của tôi đều được anh ta xem phương hướng vị trí, thấy kinh doanh cũng rất được."

    "Là Bố Đạm Trần hả?" Tôi nghi hoặc nhìn Chấn Béo, cảm thấy người lạnh đi.

    "Cô quen anh ta à?"

    Chấn Béo kinh ngạc quay đầu lại nhìn tôi, nói một lời rồi đặt mông ngồi xuống cầu thang, sau đó lại nói với tôi: "Rất khó để gặp được anh ta, bình thường có mời cũng không được, nên làm sao cô quen biết được anh ta? Chẳng lẽ các người là cùng một nhóm, cũng giống như cùng nhau kinh doanh, thường thường sẽ mở hội tụ tập, hoặc là mở một cuộc họp hằng năm để thảo luận giá thị trường?"

    Không nói về mặt khác, chỉ mỗi cái não dám tưởng tượng của Chấn Béo cũng làm tôi bội phục.

    Vừa nghe thấy là Bố Đạm Trần, ba chúng tôi thật ra là cảm thấy rất hứng thú, theo lý thuyết, anh ta bày ra cái này chắc là phải tác dụng gì đó, anh ta còn là người quen cũ thì chắc cũng không có đào hố sâu cho Chấn Béo, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì đó mới bị quỷ gây náo loạn? Hoặc là bố trí từ trước đó cũng là như vậy?

    Chấn Béo không nghe chúng tôi đáp lời nên cũng không quan tâm, cậu ta lôi kéo hai người đàn ông to con kia để người ta dìu cậu ta lên tầng một, vừa đến sảnh lớn, liền dựa vào trên ghế rồi không động đậy nữa.

    Giám đốc quản lý sảnh lớn nhìn thấy cậu ta, liền cười tủm tỉm rồi đi qua, còn kêu lễ tân lấy nước tới cho cậu ta thông cổ, nhưng ánh mắt của cô ta vẫn nhìn vào người Mặc Dật, như là hận không thể dính lên người y luôn.

    Mặc Dật vô cùng bình tĩnh ngồi ở trên ghế sô pha, tôi với Tề Sở quay người nhìn, thấy sảnh lớn này bố trí không tệ, theo như cách nói của Tề Sở bố cục bố trí này có thể xoay chuyển vận khí, đúng là do người thành thạo nghề làm, nhưng không biết có chắc đây là do Bố Đạm Trần làm hay không, vì tôi chỉ nghe nói nhà họ Bố chỉ giỏi về khoảng chế tạo con rối, mà sao anh ta cũng tham gia vào việc xem phong thủy nhỉ.

    Tôi đi dạo qua một vòng, thấy vị giám đốc quản lý sảnh lớn rất dịu dàng đỡ Chấn Béo, còn đút nước cho cậu ta, làm như kiểu dỗ dành con nít vậy, mà mấy người anh em của cậu ta thấy thế thì cũng tỏ ra bình thường, coi như là điều hiển nhiên có lẽ là do thấy qua nhiều lần.

    Vị giám đốc quản lý sảnh lớn rất xinh đẹp, nhìn qua thấy có hơi quen mặt, có thể là một người nổi tiếng nào đó nhưng tôi nhớ không rõ lắm.

    Chấn Béo uống nước xong thì phất tay với giám đốc quản lý sảnh lớn, "Lý Quỳnh, mở ba gian phòng cho Vân Thanh, bọn họ muốn ở mấy ngày thì tùy họ."

    Lý Quỳnh?

    Tôi nghe đến cái tên thì sửng sốt, Lý Quỳnh là bạn học cùng lớp với chúng tôi, có quan hệ không hề tệ với tôi, đơn giản là do chúng tôi ở cùng trấn, nhưng tôi nhớ cậu ấy không phải trông như thế này mà?

    Sao cằm lại nhọn hoắt thế này, còn đôi mắt cũng không phải thế này mà...

    Chẳng lẽ là người cùng tên cùng họ?

    Tôi còn đang miên man suy nghĩ thì Lý Quỳnh đã quay đầu lại, trên mặt là nụ cười, cô ấy nhìn tôi nói: "Vân Thanh, qua nhiều năm rồi không gặp, tớ thường xuyên nhớ đến cậu đó."

    Sau đó liền nhào tới chỗ tôi, hình như là muốn ôm tôi một cái, khi khuôn mặt ấy đến gần thì tôi có thể khẳng định mặt của cậu ấy đã từng động qua dao kéo, chẳng trách tôi nhìn thoáng qua mà không nhận ra được, có điều cậu ấy sửa mặt lại cũng đẹp lắm nhìn cực kỳ giống người nổi tiếng nào đó.

    Mặc Dật thấy cậu ấy muốn ôm tôi nên duỗi tay ra kéo tôi qua, để tôi ngồi xuống đùi của y, còn rất tự nhiên ôm lấy vòng eo của tôi, hai mắt thì nhìn Lý Quỳnh, sau đó nghiêm nghị nói: "Không cần lấy ba phòng, tôi cùng Vân Thanh ở một phòng, lấy hai phòng thôi. Nếu thấy hoang phí quá thì lấy một phòng cũng được, Tề Sở không cần ở."

    "Tôi... tôi..." Tề Sở đang đeo một cái ba lô, đột nhiên nghe thấy mình không được ở lại còn từ trong chính miệng Mặc Dật nên anh ta muốn hỏi mà hỏi không được, qua một lúc sau mới nhỏ giọng nói: "Đúng vậy, tôi không ở lại khách sạn."

    Ánh mắt Lý nhìn Mặc Dật chợt loé lên, có hơi xấu hổ rút về cái tay muốn ôm của mình.

    Vẻ mặt của Chấn Béo hơi lạ nhưng do leo hai tầng lầu mệt quá nên không muốn động đậy liền phất tay nói: "Lấy ba phòng, nếu trống thì cứ để trống."

    Để thể hiện thành ý, nên ba phòng của chúng tôi đều ở tầng cao nhất có view là cảnh biển, phong cảnh này cũng đẹp lắm.

    Tề Sở cầm thẻ phòng loay hoay, vì Mặc Dật nói anh ta không cần ở lại, cho nên bây giờ anh ta không biết nên ở lại hay không, vì thế anh ta đến phòng của tôi để hỏi Mặc Dật, là anh ta được ở lại khách sạn không.

    Mặc Dật đang giúp tôi lấy đồ từ trong ba lô ra, không để ý hỏi: "Lý Quỳnh kia là bạn học của em à?"

    "Ừ!"

    Tôi lại nghĩ đến dáng vẻ Mặc Dật nhìn chằm chằm vào Lý Quỳnh, hình như có chỗ là lạ, với tính cách của Mặc Dật thì y không bao giờ nhìn chằm chằm vào con gái, nên tôi nói tiếp: "Trước kia cậu ấy không trông giống như thế, có lẽ đã chỉnh sửa qua, bây giờ trông giống như Phạm Băng Băng."

    Phạm Băng Băng không có gì khác ngoài xinh đẹp, cũng không thể phủ nhận Lý Quỳnh của bây giờ xinh đẹp thì có xinh đẹp nhưng xinh đẹp đến mức làm người ta ngạc nhiên.

    Kết quả, Tề Sở đứng khép nép ở bên cạnh liền ngẩng đầu trừng mắt nhìn tôi, nói: "Ánh mắt cô có vấn đề à, có chỗ nào giống Phạm gia đâu? Mặt của cô ta rõ ràng là giống búp bê giả tưởng, có chỗ nào giống người đẹp?"

    Sự khác nhau giữa khuôn mặt búp bê giả tưởng với khuôn mặt người xinh đẹp chắc không phải là nằm ở cách nhìn đâu nhỉ?

    Tôi với Tề Sở có chút khó hiểu, Mặc Dật sờ sờ mặt của bản thân rồi trầm giọng nói: "Thật khéo, anh thấy cô ta lớn lên rất giống Vân Thanh."

    -----

    Editor: Alissa
    Đăng ngày 1/5/2022
     
    Last edited by a moderator: May 29, 2023
  9. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Last edited: May 1, 2022
  10. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...