Chương 10: Chiêu mộ Vương Kiên.
Buổi tối, Tống Tử Hàm mở livestream đăng công khai tất cả những điều quản lý cũ đã làm cũng cô ấy, điều đó làm ảnh hưởng rất nhiều đến truyền thông Hoàng Lam, thậm chí nhiều cư dân mạng còn ném đã dữ dội chuyện Ngô Minh Dư tham gia dự án phim cùng Lương Trạch Đình. Cũng thật may Lương Trạch Đình cùng đạo diễn Trương lên tiếng khen Ngô Minh Dư nên công việc của anh ở đoàn phim cũng không còn áp lực nhiều nữa.
Thời gian cũng dần trôi qua, sự việc của Tống Tử Hàm cũng dần dần lắng xuống, đến lúc này Mạch Địch Kỳ lại mang đến cho Thang Duy Lâm một tin đó là Neo Vũ gửi một bản demo nhạc mới đến cho cô, điều này khiến cô muốn cười ra nước mắt, bây giờ ca sĩ của cô làm gì còn nữa để mà hát nhạc của anh chứ, không lẽ lại trả lại chăng. Thôi mặc kệ, mở ra nghe trước đã.
Bài hát của anh kể về nỗi nhớ, gia điệu nhẹ nhàng pha một chút nhạc điệu dân tộc, khá nhiều điều đặc trưng của Neo Vũ, đặc biệt anh còn gửi luôn cho cô bản beat phối chuẩn để thu âm thử. Ôi đúng là thời không gặp thế thời chết yểu nhăn răng.
Mải mê nghe nhạc thì chuông điện thoại của cô chợt rung lên, nhìn lên màn hình điện thoại là một dãy số lạ, cô bắt mày người bên kia nhận là Vương Kiên, cậu ấy nói cậu ấy sẽ đồng ý gia nhập công ty của cô với hai điều kiện. Một là đấu lại cùng cậu ấy một ván nữa, điều kiện thứ hai cậu ấy chưa hề nói. Thang Duy Lâm liền vui vẻ gật đầu. Thi đấu một trận xong, kết quả vẫn như lần trước không có gì thay đổi, chỉ là thao tác có sự tiến bộ mà thôi.
Vương Kiên hẹn Thang Duy Lâm đến đầu tháng sẽ đến công ty của cô để bàn bạc hợp đồng mong rằng đến lúc đó cô còn có thể nhận cậu ấy. Thang Duy Lâm chỉ cười nhẹ nhàng, hai tháng rồi, có lẽ Ngô Minh Dư cũng sắp hoàn thiện bộ phim rồi, đến đó một chuyến tiện thể gặp Vương Kiên cũng không tồi. Phải hành động liền tay nếu không sẽ có ngoại lệ.
Ngày hôm đó, việc cô xuất hiện ở phim trường Dương Châu được nhiều người chú ý, đạo diễn Trương vui vẻ tiến về phía cô khen ngợi người mới cô dày công xin vai được ông chấp nhận, không nói rằng lần sau sẽ để anh đảm đương một vai chính, nhưng nếu có vai thứ phù hợp ông nhất định sẽ liên lạc với cô đầu tiên. Cùng đạo diễn Trương nói chuyện cùng đi thăm quan những cảnh quay cuối cùng cũng là lúc ánh mắt cô và Lương Trạch Đình va vào nhau, cô nhìn anh cúi đầu mỉm cười tỏ thành ý cảm ơn, anh cũng nở một nụ cười dịu dàng giống như nước, ôn hòa mà bao bọc, Kết thúc cảnh quay của mình anh bèn đến tìm cô bắt chuyện.
- Cô Thang, đã lâu không gặp, chúng ta thật đúng là có duyên.
- Anh Lương, lần trước cảm ơn anh và nghệ sỹ của tôi có được tạo hình thuận lợi, thật cảm ơn ạ.
- Cô Lương là người định hướng phong cách của cậu Ngô sao?
- Không có, tôi chỉ là người cùng xuất thân tại Hoàng Lam thôi.
- À, ra vậy, vậy còn tưởng cô Thang muốn tham gia và giới giải trí cơ, nhưng tôi tin cô Thang mà gia nhập giới giải trí nhất định sẽ có thành tựu.
- Có thể sao, nếu có thể tôi nhất định sẽ từ Hoàng Lam và đi lên. Hơn nữa tôi cũng tự tin với diễn xuất của mình lắm.
- Vậy tôi mời cô Thang tham gia một vai diễn được không?
- Anh nói thử xem, biết đâu tôi có hứng thú.
- Buổi tối tôi đợi cô ở quán cà phê dưới lầu khách sạn của cô.
Thang Duy Lâm nhìn về phía Lương Trạch Đình, cô không phải không để ý đến anh, đặc biệt là nụ cười với chiếc núm đồng tiền quả thật nếu không phải người như cô tiếp xúc với quá nhiều cực phẩm thì có lẽ cô sẽ si mê anh.
Nhưng bản thân cô có lẽ vẫn luôn tự biết, dù có si mê cũng không thể nào thay đổi được, cô hiện tại là người phụ nữ đã kết hôn, cứ cho là chưa biết mặt chồng đi chăng nữa nhưng nhà họ Nhan cũng từng gia giáo rất quan trọng vấn đề giữ gìn danh dự cho gia đình, bởi vậy một cô gái như cô không thể lên mặt báo với một loại tin tức như là "Nhan gia tiểu thư bỏ mặc chồng mới cưới tình tứ bên ngôi sao hạng A" quả thật nghĩ thôi cô cũng có thể hình dung ra khuôn mặt không thể hiền dịu hơn của ba cô và Nhan Minh Hạo rồi.
Thang Duy Lâm cô là người từng lăn lộn ở nước ngoài nhiều năm, để nói ra thì tính cách khác cởi mở, không nặng nề chuyện yêu đương, nhưng hiện tại cô đã về nước, không còn tự do như nước ngoài, vẫn là lên chừa lại ít mặt mũi thôi. Còn co vẫn luôn muốn được sống cuộc sống về đêm, uống rượu đi bar hát hò say quên lối về cùng Mạch Địch Kỳ. Thật là mong chờ có một ngày sẽ được làm điều đó.
Thang Duy Lâm từng nói với Mạch Địch Kỳ cô thích nhất đàn ông có núm đồng tiền và răng khểnh. Mặc dù một người đàn ông rất khó có thể hội tụ đầy đủ cả hai yếu tố đó, nhưng nếu gặp được cô nhất định sẽ si mê mà ngắm nghía đến lúc mỏi mắt mới thôi.
Bởi vậy từ ngày phát hiện ra nụ cười núm đồng tiền của Lương Trạch Đình tại phim trường, hay lúc anh đưa cho cô dải lụa gấm trắng, cô đã để ý đến nụ cười của anh. Lúc đó cô đã thầm mơ ước, giá như ngày nào cũng được nhìn thấy nụ cười ấy, có lẽ giảm thọ cũng là được. Cuộc đời sống không hề được lâu, si mê cái đẹp đó mới chính là hưởng thụ. Hơn nữa cô ngắm trai sau lưng người chồng chưa biết mặt kia của cô cũng đã là chừa lại mặt mũi cho anh ta rồi.
Đã từng phải thập thò nhìn ngắm anh, vậy mà hiện tại anh lại tạo cho cô cơ hội ngắm trực diện, cô nhất định phải tranh thủ cơ hội ngắm lấy lời rồi xem anh có vai diễn gì mời cô tham gia. Gật đầu tỏ ý đồng ý với Lương Trạch Đình rồi cùi chào xin phép đi giải quyết công việc của mình cùng Vương Kiên, cô hi vọng lần này sẽ thuận lợi.
Địa điểm hẹn gặp Vương Kiên lần này không còn là quán net khi cũ nữa mà trực tiếp đến quán cà phê dưới lầu khách sạn của cô. Vì trở lại Dương Châu trong ngày sau khi nhận được điện thoại liên lạc của cậu khiến Vương Kiên cũng khá bất ngờ, không ngờ tốc độ làm việc của cô lại luôn nhanh đến vậy. Cô không những trực tiếp đến mà còn soạn thảo trọn vẹn hợp đồng, với những điều khoản và những điều cần chú ý trong khi thực hiện hợp đồng, quyền lợi và trách nhiệm của công ty với nghệ sỹ, của nghệ sỹ với công ty đều được cô chú thích rõ ràng và cùng cậu bàn bạc xem những điều khoản mà cậu muốn thêm vào hợp đồng.
Vương Kiên vốn là người không quan tâm đến chuyện tiền bạc nên cũng không quá khắt khe đối với chuyện mực lương mà công ty sẽ trả lại cho cậu nhưng khi nhìn con số mà Thang Duy Lâm đưa ra trong hợp đồng, cậu cũng thầm thán phục, cô ấy có lẽ muốn dùng cậu làm quân bài đẩy công ty của cô ấy phát triển lên tuyến mười trong ngành rồi.
- Vậy sau khi ký hợp đồng xong chị có sắp xếp gì cho tôi không? – Sau khi nét bút kí dừng lại, Vương Kiên đặt bút xuống và bắt đầu hỏi chuyện.
- Có, sắp tới là bộ phim e-sport do nhà đầu tư của Đế Quân Cơ đồng đầu tư cùng đạo diễn Chu Quang Hiên. Tôi đã bàn bạc xong mọi vấn đề và phim trường của bộ phim đấy. Tôi sẽ đồng ý cho bên đó mượn toàn bộ hệ thống game thủ, thiết bị kỹ thuật và không gian của Câu lạc bộ game của tôi để phục vụ cho việc quay phim của ông ấy. Để đổi lại vai chính cho cậu. Nữ diễn viên chính là Dương Hải Lan, cái tên khá hot thời gian vừa qua. Ngoài ra, đã là nghệ sỹ của công ty tôi thì không phải chỉ là hoạt động trong mảng diễn xuất, nếu mảng nào có cơ hội phát triển tôi sẽ lập tức điều động kể cả diễn viên, người mẫu ảnh, quảng bá thương hiệu.. cậu không hối hận chứ.
- Không có. Nhưng mà, tôi muốn một thứ từ chị.
- Cậu muốn nhân vật Mushroom sao?
- Tôi muốn chị dạy tôi cách thành đại thần như chị.
- Được, khi bộ phim khởi quay tôi nhất định sẽ dạy cậu. Đợi lúc nào cậu hết kì nghỉ trở lại trường đến địa chỉ này gặp tôi.
Thang Duy Lâm đưa cho Vương Kiên địa chỉ Câu lạc bộ rồi dời đi. Cả một ngày lo soạn hợp đồng và kí kết cùng Vương Kiên khiến cô chưa có cái gì lót dạ, hiện tại đã đói lắm rồi, vậy mà Mạch Địch Kỳ còn nhẫn tâm hơn cô, thả cô tự sinh tự diệt ở Dương Châu sau đó cứ thần thần bí bí như đang giấu cô một chuyện gì đấy. Không lẽ là yêu đương. Nghĩ đến đây cô lại mủi lòng, ông trời ơi ngàn vạn lần đừng để Mạch Địch Kỳ có người yêu, cậu ấy chưa có người yêu đã bỏ đói cô rồi chứ có người yêu rồi se không còn quan tâm cô nữa.
Thời gian cũng dần trôi qua, sự việc của Tống Tử Hàm cũng dần dần lắng xuống, đến lúc này Mạch Địch Kỳ lại mang đến cho Thang Duy Lâm một tin đó là Neo Vũ gửi một bản demo nhạc mới đến cho cô, điều này khiến cô muốn cười ra nước mắt, bây giờ ca sĩ của cô làm gì còn nữa để mà hát nhạc của anh chứ, không lẽ lại trả lại chăng. Thôi mặc kệ, mở ra nghe trước đã.
Bài hát của anh kể về nỗi nhớ, gia điệu nhẹ nhàng pha một chút nhạc điệu dân tộc, khá nhiều điều đặc trưng của Neo Vũ, đặc biệt anh còn gửi luôn cho cô bản beat phối chuẩn để thu âm thử. Ôi đúng là thời không gặp thế thời chết yểu nhăn răng.
Mải mê nghe nhạc thì chuông điện thoại của cô chợt rung lên, nhìn lên màn hình điện thoại là một dãy số lạ, cô bắt mày người bên kia nhận là Vương Kiên, cậu ấy nói cậu ấy sẽ đồng ý gia nhập công ty của cô với hai điều kiện. Một là đấu lại cùng cậu ấy một ván nữa, điều kiện thứ hai cậu ấy chưa hề nói. Thang Duy Lâm liền vui vẻ gật đầu. Thi đấu một trận xong, kết quả vẫn như lần trước không có gì thay đổi, chỉ là thao tác có sự tiến bộ mà thôi.
Vương Kiên hẹn Thang Duy Lâm đến đầu tháng sẽ đến công ty của cô để bàn bạc hợp đồng mong rằng đến lúc đó cô còn có thể nhận cậu ấy. Thang Duy Lâm chỉ cười nhẹ nhàng, hai tháng rồi, có lẽ Ngô Minh Dư cũng sắp hoàn thiện bộ phim rồi, đến đó một chuyến tiện thể gặp Vương Kiên cũng không tồi. Phải hành động liền tay nếu không sẽ có ngoại lệ.
Ngày hôm đó, việc cô xuất hiện ở phim trường Dương Châu được nhiều người chú ý, đạo diễn Trương vui vẻ tiến về phía cô khen ngợi người mới cô dày công xin vai được ông chấp nhận, không nói rằng lần sau sẽ để anh đảm đương một vai chính, nhưng nếu có vai thứ phù hợp ông nhất định sẽ liên lạc với cô đầu tiên. Cùng đạo diễn Trương nói chuyện cùng đi thăm quan những cảnh quay cuối cùng cũng là lúc ánh mắt cô và Lương Trạch Đình va vào nhau, cô nhìn anh cúi đầu mỉm cười tỏ thành ý cảm ơn, anh cũng nở một nụ cười dịu dàng giống như nước, ôn hòa mà bao bọc, Kết thúc cảnh quay của mình anh bèn đến tìm cô bắt chuyện.
- Cô Thang, đã lâu không gặp, chúng ta thật đúng là có duyên.
- Anh Lương, lần trước cảm ơn anh và nghệ sỹ của tôi có được tạo hình thuận lợi, thật cảm ơn ạ.
- Cô Lương là người định hướng phong cách của cậu Ngô sao?
- Không có, tôi chỉ là người cùng xuất thân tại Hoàng Lam thôi.
- À, ra vậy, vậy còn tưởng cô Thang muốn tham gia và giới giải trí cơ, nhưng tôi tin cô Thang mà gia nhập giới giải trí nhất định sẽ có thành tựu.
- Có thể sao, nếu có thể tôi nhất định sẽ từ Hoàng Lam và đi lên. Hơn nữa tôi cũng tự tin với diễn xuất của mình lắm.
- Vậy tôi mời cô Thang tham gia một vai diễn được không?
- Anh nói thử xem, biết đâu tôi có hứng thú.
- Buổi tối tôi đợi cô ở quán cà phê dưới lầu khách sạn của cô.
Thang Duy Lâm nhìn về phía Lương Trạch Đình, cô không phải không để ý đến anh, đặc biệt là nụ cười với chiếc núm đồng tiền quả thật nếu không phải người như cô tiếp xúc với quá nhiều cực phẩm thì có lẽ cô sẽ si mê anh.
Nhưng bản thân cô có lẽ vẫn luôn tự biết, dù có si mê cũng không thể nào thay đổi được, cô hiện tại là người phụ nữ đã kết hôn, cứ cho là chưa biết mặt chồng đi chăng nữa nhưng nhà họ Nhan cũng từng gia giáo rất quan trọng vấn đề giữ gìn danh dự cho gia đình, bởi vậy một cô gái như cô không thể lên mặt báo với một loại tin tức như là "Nhan gia tiểu thư bỏ mặc chồng mới cưới tình tứ bên ngôi sao hạng A" quả thật nghĩ thôi cô cũng có thể hình dung ra khuôn mặt không thể hiền dịu hơn của ba cô và Nhan Minh Hạo rồi.
Thang Duy Lâm cô là người từng lăn lộn ở nước ngoài nhiều năm, để nói ra thì tính cách khác cởi mở, không nặng nề chuyện yêu đương, nhưng hiện tại cô đã về nước, không còn tự do như nước ngoài, vẫn là lên chừa lại ít mặt mũi thôi. Còn co vẫn luôn muốn được sống cuộc sống về đêm, uống rượu đi bar hát hò say quên lối về cùng Mạch Địch Kỳ. Thật là mong chờ có một ngày sẽ được làm điều đó.
Thang Duy Lâm từng nói với Mạch Địch Kỳ cô thích nhất đàn ông có núm đồng tiền và răng khểnh. Mặc dù một người đàn ông rất khó có thể hội tụ đầy đủ cả hai yếu tố đó, nhưng nếu gặp được cô nhất định sẽ si mê mà ngắm nghía đến lúc mỏi mắt mới thôi.
Bởi vậy từ ngày phát hiện ra nụ cười núm đồng tiền của Lương Trạch Đình tại phim trường, hay lúc anh đưa cho cô dải lụa gấm trắng, cô đã để ý đến nụ cười của anh. Lúc đó cô đã thầm mơ ước, giá như ngày nào cũng được nhìn thấy nụ cười ấy, có lẽ giảm thọ cũng là được. Cuộc đời sống không hề được lâu, si mê cái đẹp đó mới chính là hưởng thụ. Hơn nữa cô ngắm trai sau lưng người chồng chưa biết mặt kia của cô cũng đã là chừa lại mặt mũi cho anh ta rồi.
Đã từng phải thập thò nhìn ngắm anh, vậy mà hiện tại anh lại tạo cho cô cơ hội ngắm trực diện, cô nhất định phải tranh thủ cơ hội ngắm lấy lời rồi xem anh có vai diễn gì mời cô tham gia. Gật đầu tỏ ý đồng ý với Lương Trạch Đình rồi cùi chào xin phép đi giải quyết công việc của mình cùng Vương Kiên, cô hi vọng lần này sẽ thuận lợi.
Địa điểm hẹn gặp Vương Kiên lần này không còn là quán net khi cũ nữa mà trực tiếp đến quán cà phê dưới lầu khách sạn của cô. Vì trở lại Dương Châu trong ngày sau khi nhận được điện thoại liên lạc của cậu khiến Vương Kiên cũng khá bất ngờ, không ngờ tốc độ làm việc của cô lại luôn nhanh đến vậy. Cô không những trực tiếp đến mà còn soạn thảo trọn vẹn hợp đồng, với những điều khoản và những điều cần chú ý trong khi thực hiện hợp đồng, quyền lợi và trách nhiệm của công ty với nghệ sỹ, của nghệ sỹ với công ty đều được cô chú thích rõ ràng và cùng cậu bàn bạc xem những điều khoản mà cậu muốn thêm vào hợp đồng.
Vương Kiên vốn là người không quan tâm đến chuyện tiền bạc nên cũng không quá khắt khe đối với chuyện mực lương mà công ty sẽ trả lại cho cậu nhưng khi nhìn con số mà Thang Duy Lâm đưa ra trong hợp đồng, cậu cũng thầm thán phục, cô ấy có lẽ muốn dùng cậu làm quân bài đẩy công ty của cô ấy phát triển lên tuyến mười trong ngành rồi.
- Vậy sau khi ký hợp đồng xong chị có sắp xếp gì cho tôi không? – Sau khi nét bút kí dừng lại, Vương Kiên đặt bút xuống và bắt đầu hỏi chuyện.
- Có, sắp tới là bộ phim e-sport do nhà đầu tư của Đế Quân Cơ đồng đầu tư cùng đạo diễn Chu Quang Hiên. Tôi đã bàn bạc xong mọi vấn đề và phim trường của bộ phim đấy. Tôi sẽ đồng ý cho bên đó mượn toàn bộ hệ thống game thủ, thiết bị kỹ thuật và không gian của Câu lạc bộ game của tôi để phục vụ cho việc quay phim của ông ấy. Để đổi lại vai chính cho cậu. Nữ diễn viên chính là Dương Hải Lan, cái tên khá hot thời gian vừa qua. Ngoài ra, đã là nghệ sỹ của công ty tôi thì không phải chỉ là hoạt động trong mảng diễn xuất, nếu mảng nào có cơ hội phát triển tôi sẽ lập tức điều động kể cả diễn viên, người mẫu ảnh, quảng bá thương hiệu.. cậu không hối hận chứ.
- Không có. Nhưng mà, tôi muốn một thứ từ chị.
- Cậu muốn nhân vật Mushroom sao?
- Tôi muốn chị dạy tôi cách thành đại thần như chị.
- Được, khi bộ phim khởi quay tôi nhất định sẽ dạy cậu. Đợi lúc nào cậu hết kì nghỉ trở lại trường đến địa chỉ này gặp tôi.
Thang Duy Lâm đưa cho Vương Kiên địa chỉ Câu lạc bộ rồi dời đi. Cả một ngày lo soạn hợp đồng và kí kết cùng Vương Kiên khiến cô chưa có cái gì lót dạ, hiện tại đã đói lắm rồi, vậy mà Mạch Địch Kỳ còn nhẫn tâm hơn cô, thả cô tự sinh tự diệt ở Dương Châu sau đó cứ thần thần bí bí như đang giấu cô một chuyện gì đấy. Không lẽ là yêu đương. Nghĩ đến đây cô lại mủi lòng, ông trời ơi ngàn vạn lần đừng để Mạch Địch Kỳ có người yêu, cậu ấy chưa có người yêu đã bỏ đói cô rồi chứ có người yêu rồi se không còn quan tâm cô nữa.