Ngôn Tình [Edit] Cô Vệ Sĩ Ngắn Hạn - Lục Manh Tinh

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi Phạm Hàn Tịch, 21 Tháng mười một 2021.

  1. Phạm Hàn Tịch Ryon

    Bài viết:
    73
    Chương 20: Mua sắm

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng hai 2022
  2. Phạm Hàn Tịch Ryon

    Bài viết:
    73
    Chương 21: Có chút đạo đức nghề nghiệp được không?

    Bấm để xem
    Đóng lại

    Edit: Ryon

    Lúc này trong trung tâm mua sắm có không ít người, chiếc túi màu cam bị đá văng gần đó, đồ bên trong cũng rơi ra một nửa, thu hút sự chú ý của mọi người.

    Thẩm Thu hơi kinh ngạc, đứng dậy, chờ mệnh lệnh của Triệu Cảnh Hàng.

    Cô không biết vì sao Triệu đại thiếu gia đột nhiên tức giận.

    Cùng mê mang giống cô còn có Lương Du, không biết vì sao Triệu Cảnh Hàng đi theo cô ta cả ngày, mua sắm nhiều thứ cho mình, bỗng nhiên liền mất hứng, thay đổi sắc mặt.

    "Không đi dạo nữa! Tôi đưa cô đến chỗ tôi thường lui tới, thế nào?" Triệu Cảnh Hàng lật mặt nhanh chóng, một giây trước ánh mắt còn lạnh lẽo như đem người đông cứng, một giây sau lại lười biếng giống như vừa rồi chưa từng có chuyện xảy ra.

    Lương Du ngơ ngác, không trả lời.

    Triệu Cảnh Hàng cũng không quan tâm đáp án của cô ta, nhìn về phía Thẩm Thu, nói: "Kêu nhân viên cửa hàng gửi mấy thứ này đến nhà Lương tiểu thư đi."

    Thẩm Thu: "...... Vâng."

    Triệu Cảnh Hàng: "Vậy thì đi lái xe, chúng ta tới Ánh Sao!"

    Thẩm Thu: "?"

    Triệu Cảnh Hàng là một tên khốn cặn bã.

    Thẩm Thu trong lòng ghi nhớ điều này.

    Thử hỏi, có ai đem đối tượng hẹn hò đến quán bar không? Còn để các cô gái xinh đẹp ngồi xung quanh mình nữa chứ?

    Thẩm Thu im lặng đứng cách đó không xa, khi nhìn đến Triệu Cảnh Hành ngồi trên sô pha giữa phòng bao, là chuyện của một giờ sau.

    Một màn ao rượu rừng thịt này, Triệu Cảnh Hàng có thể dễ dàng khuấy động lên, cô nhìn anh cùng Doãn Hưng Trình uống rượu nói chuyện, ngồi bên cạnh là một nhóm oanh oanh yến yến ăn mặc gợi cảm.

    Mà trong đám yến oanh này, còn có một cô gái mặc váy xinh đẹp, sắc mặt cực kỳ khó coi, Lương Du đại tiểu thư.

    Triệu Cảnh Hàng thật là tên cặn bã khốn kiếp mà.

    Trong lòng Thẩm Thu yên lặng lặp lại từ này lần nữa, đồng thời cũng thắc mắc vì sao Lương Du vừa từ nước ngoài trở về lại nhất định quấn lấy Triệu Cảnh Hàng? Vì lúc nhỏ là bạn bè sao? Hay bị vẻ ngoài của anh ta mê hoặc?

    Nhưng mà, Triệu Cảnh Hàng dựa vào cái túi da điển trai này, cũng có thể lừa gạt được nhiều cô gái nhỏ đó chứ!

    "Ăn gì không? Hay là uống rượu, có thể chọn rượu trái cây, uống sẽ không say." Triệu Cảnh Hàng ngồi ung dung cách một cô gái mà nói chuyện với Lương Du.

    Lương Du ngước mắt nhìn mấy cô gái bên cạnh, mắt đỏ bừng tức giận: "Có ý gì?"

    Triệu Cảnh Hàng nhướng mày: "Cô muốn nói gì?"

    "Xem tôi là gì của anh?"

    Lúc ở trung tâm mua sắm, Triệu Cảnh Hàng nặng lời làm cô ta kinh ngạc, nhưng anh lại muốn dẫn cô đi chơi cùng bạn bè của anh, cô ta nghĩ anh muốn bọn họ làm quen với nhau. Vậy nên, cô ta không để tâm chuyện ở trung tâm kia, vô cùng vui vẻ đi cùng anh.

    Nhưng không ngờ, đến nơi này, cô ta lại trở thành người tàng hình, giống như mấy cô gái chuyên bồi rượu ở đây!

    Lúc trước trong nhà có lựa chọn đối tượng xem mắt cho cô ta, nhưng cô không nghe lời anh trai. Nhất quyết chọn Triệu Cảnh Hàng, vì cô cảm thấy trong đám con cháu thế gia, anh đẹp trai nhất. Với thân phận của cô, không tin là anh có thể từ chối được.

    Cha mẹ cô ta cũng xem trọng gia nghiệp của ông nội Triệu, nên để cô tiếp xúc làm quen với con cháu bên đó.

    Không nghĩ tới, lời anh trai nói là sự thật, Triệu Cảnh Hàng chính là một tên cặn bã!

    Lương Du không chịu được nữa, lập tức đứng dậy: "Triệu Cảnh Hàng! Ba tôi là ai anh không biết sao? Anh nghĩ tôi giống bọn họ tới đây tiếp rượu hả?"

    "Tôi kêu cô tới tiếp rượu lúc nào?" Triệu Cảnh Hàng lười nhác nói: "Không phải muốn tôi đưa đi dạo ở thành phố này sao, nơi này cũng thuộc thành phố mà."

    "!"

    "Làm sao? Không hài lòng?" Triệu Cảnh Hàng tựa tiếu phi tiếu* nghiêng đầu, bộ dáng lãnh đạm tuấn tú: "Nếu không hài lòng, có thể nói với ông nội, đổi người khác dẫn đi."

    *Tự tiếu phi tiếu: cười như không cười.

    Trong phòng vẫn còn vang vọng tiếng ca quanh quẩn, mọi người đều nhìn Triệu Cảnh Hàng và Lương Du để hóng chuyện, nhưng Thẩm Thu không phải là người hay nhiều chuyện, cô đã sớm biết nếu tới Ánh Sao thì khả năng xảy ra tiếp theo là gì rồi.

    "Triệu Cảnh Hàng! Chờ đó cho tôi!"

    Lương Du không thể tiếp tục ở đây nữa, thở hổn hển quay đầu bỏ đi.

    Chớp mắt trong phòng yên lặng, nhưng cũng nhanh chóng náo nhiệt lên.

    "Tôi nói, đúng là dựa vào Lương gia có người chống lưng mà, khẩu khí cũng lớn lắm! Cảnh Hàng, lúc nãy cô ta kêu cậu chờ, ha ha ha ha!" Bên cạnh có người vui đùa nói.

    Triệu Cảnh Hàng uống ngụm rượu, không trả lời.

    Doãn Hưng Trình: "Nhưng đây là người ông nội cậu vừa lòng, sao lại đem tới đây? Không phải cố ý làm khó người ta sao? Thế nào, cô ta chọc cậu?"

    Triệu Cảnh Hàng đặt ly rượu xuống, nhìn vị trí Thẩm Thu đứng gần đó, vừa rồi lúc Lương Du chạy ra, cô cũng đi theo ra ngoài.

    "Còn tốt."

    "Còn tốt cái gì? Tôi thấy chắc chắn là cô ta chọc cậu rồi! Nếu không, sao cậu lại không nể mặt Lương gia như vậy?" Doãn Hưng Trình nói: "Ai, cô gái này dùng quan hệ trong nhà để cậu đưa cô ta đi chơi, nên cậu không cao hứng, đúng không?"

    Triệu Cảnh Hàng cười lạnh.

    Dĩ nhiên là không cao hứng, anh ghét nhất là người trong nhà theo ý muốn của họ, cố ý gán ghép người khác cho anh.

    Chẳng qua so với cái này, càng làm anh khó chịu hơn là... chuyện ở trung tâm mua sắm hôm nay, cô ta không coi ai ra gì mà sai bảo tiểu vệ sĩ nhà anh.

    -----

    Thời điểm Lương Du chạy ra ngoài cổng thì Thẩm Thu cũng theo ra tới: "Lương tiểu thư! Tôi sắp xếp tài xế đưa cô về nhà."

    Lương Du tức giận quay đầu lại: "Giả vờ tốt bụng làm gì! Tôi tự mình về nhà!"

    "Hay là tôi lái xe đưa cô về, một mình cô đứng ở đây không an toàn."

    "Tôi thật sự an toàn!" Gương mặt Lương Du thuộc kiểu dễ thương đáng yêu, nên khi dữ tợn lên thì nhìn vào không được hài hoà cho lắm: "Cô là cái thá gì! Cút cho tôi, chỉ là một tên vệ sĩ thấp kém! Cút ngay!"

    Lương Du hiện tại rất tức giận, cái gì đại tiểu thư nho nhã thục nữ đều không muốn giả vờ nữa.

    Người của Triệu Cảnh Hàng, cô ta cũng không để vào mắt.

    Thẩm Thu bị người ta mắng cũng không ít lần, nên trong lòng cũng không đau không ngứa.

    Lúc Lương Du lên xe taxi, cô ghi nhớ biển số xe, xoay người lên lầu, trở về phòng bao.

    Khi cô vừa bước vào cửa liền thấy Triệu Cảnh Hàng nhìn cô, vẫy tay gọi cô lại.

    Thẩm Thu đi qua, nhưng bên cạnh anh ngồi nhiều người, cô không thể đến gần được, đành phải đứng cách đó hơi xa.

    Triệu Cảnh Hàng nhíu mày: "Tránh ra."

    Một giây trước cô gái còn nghĩ mình có thể ngồi cạnh Triệu Cảnh Hàng, giây sau liền bị đánh trở về chỗ cũ, dưới ánh mắt của anh, yên lặng di chuyển ra xa bên ngoài.

    "Lại đây." Triệu Cảnh Hàng nói với Thẩm Thu.

    Thẩm Thu dưới cái nhìn chăm chú của các người đẹp da trắng chân dài, nội tâm không hề gợn sóng đi qua đó. Cô không ngồi xuống, chỉ hơi khom lưng nói: "Lương tiểu thư tự gọi xe trở về, tôi còn nhớ biển số xe, có cần kêu người đi xem cô ấy về nhà an toàn hay không?"

    "Sống chết của cô ta, liên quan gì tới tôi?"

    Ánh đèn trên đỉnh đầu xanh nhạt dần, in sâu trong con ngươi anh, trong trẻo xinh đẹp, cũng lạnh thấu tâm can.

    Cũng đoán trước được đáp án.

    Thẩm Thu nói: "Nhưng cô ấy đi cùng anh ra ngoài, nếu ông cụ biết anh tiếp xúc thất bại thì...."

    Triệu Cảnh Hàng: "Tay chưa phế đúng không?"

    Thẩm Thu ngừng lại: "Cái gì?"

    Tay Triệu Cảnh Hàng cầm di dộng, tới gần nắm lấy cổ tay cô, lạnh nhạt nhìn: "Năng lực phục hồi không tệ."

    Thẩm Thu khó hiểu, muốn nói gì đó, nhưng Triệu Cảnh Hàng không quan tâm, quay đầu nói chuyện cùng Doãn Hưng Trình.

    Tiếng hát vang lên, Thẩm Thu đành lui về chỗ cũ.

    Một lát sau, cô lại nhìn về phía Triệu Cảnh Hàng, trên miệng anh treo nụ cười, hơi nghiêng đầu tán gẫu với mọi người. Trong mùi rượu thịt, anh như thoát khỏi hình tượng con cháu sống giàu sang xa hoa.

    Nhưng mà, lúc nãy anh kêu cô qua đó làm gì?

    Tay cô?

    Thẩm Thu nhìn lòng bàn tay của mình, dấu vết bị mấy dây túi mua sắm siết chặt đã không còn nữa. Truyện được đăng tại dembuonvn

    ------

    Lương Du không phải là người bình thường, có thể được ông cụ Triệu tự tay lựa chọn đưa cho cháu trai mình, thì cũng có vài phần môn đăng hộ đối với Triệu gia.

    Vì vậy, khi ông cụ biết chuyện đêm nay, Triệu Cảnh Hàng đã bị kêu về dạy dỗ một trận. Lúc ấy cũng có Triệu Tử Diệu và Triệu Thanh Mộng ở đó, sắc mặt Triệu Tử Diệu vô cùng vui sướng khi người gặp họa.

    "Con mẹ nó Triệu Cảnh Hàng thật lãng phí! Không thích Lương Du thì nói sớm, còn tiếp xúc làm gì? Nhường cho anh không được sao?" Triệu Tử Diệu đi ra, cười ha hả nói chuyện cùng Triệu Thanh Mộng.

    Triệu Thanh Mộng: "Lương Du thích anh ba mới đến đây, một hai muốn anh ấy dẫn đi chơi. Nhường cho...... cô ta lại không thích."

    Sắc mặt Triệu Tử Diệu thay đổi: "Không có mắt mà! Sống chết dán lên người Triệu Cảnh Hàng, chẳng trách bị cậu ta ném đi."

    Triệu Thanh Mộng nghi hoặc, trong lòng có chút kỳ quái. Triệu Cảnh Hàng không thích Lương Du có thể hiểu được, cố ý làm khó người khác cũng không có gì, nhưng lần này là ông nội đưa người tới... Cho dù là bất mãn, cũng sẽ không làm lớn chuyện ra bên ngoài.

    Lương Du này chọc người thế nào mà anh ba lại không chừa chút mặt mũi thế?

    Từ khi rời khỏi Triệu gia, sắc mặt Triệu Cảnh Hàng nhìn rất xấu, bị mắng một trận, tâm trạng không tốt chút nào.

    Thẩm Thu thấy anh như vậy, lo lắng kế tiếp anh vì bực bội mà giận chó đánh mèo lên cô.

    Nhưng may là mấy ngày tiếp theo, vì chuyện mảnh đất thành nam, Triệu Cảnh Hàng gặp mặt mấy người bên kia, không mở hội nghị thì đi dự tiệc, thật sự bận rộn, không có thời gian kiếm chuyện với cô.

    Bọn họ vừa kết thúc một bữa tiệc, thì trời đã tối khuya.

    Từ phòng khách sạn đi ra, Thẩm Thu mang Triệu Cảnh Hàng đến thang máy, xuống tầng hầm gara.

    Nói "mang" là vì lần này Triệu Cảnh Hàng uống không ít rượu.

    Đinh....

    Cửa thang máy mở ra.

    Bãi đậu xe ngầm được bao phủ bởi ánh đèn sáng trắng, yên tĩnh vắng lặng, lúc bước đi đều có chút âm thanh vang vọng lại.

    Thẩm Thu bắt lấy cánh tay Triệu Cảnh Hàng: "Đi được không?"

    Triệu Cảnh Hàng: "Ừ."

    "Xe ở phía trước, tôi đỡ anh đi."

    Triệu Cảnh Hàng vẫn còn tỉnh táo, có thể bước đi vững vàng.

    Nhưng nhìn cô lo lắng như thế, trong lòng cảm thất rất thoải mái.

    Nên anh không khách sáo, trực tiếp vòng cánh tay qua vai cô, cả người dựa sát vào.

    Thẩm Thu bị đè ép muốn té ngã, người này... thật là nặng.

    "Một cô gái vì sao lại làm vệ sĩ?" Triệu Cảnh Hàng đột nhiên hỏi một câu.

    Thẩm Thu dìu người đi về phía trước, nói: "Kiếm tiền."

    Triệu Cảnh Hàng lười biếng trả lời: "Nghề nào kiếm tiền không được, chân tay nhỏ bé, không thích hợp làm vệ sĩ."

    "Tại sao không thích hợp? Một mình tôi có thể địch lại mười người, đây không phải anh nói sao?"

    Triệu Cảnh Hàng cười nhẹ, hình như cô gái này lúc tàn nhẫn lên thì không biết giới hạn là gì.

    "Kiếm tiền vì em trai bị điếc kia?"

    "......"

    Triệu Cảnh Hàng nói: "Không cùng huyết thống với cậu ta cũng giúp đỡ?"

    Thẩm Thu dừng chân: "Có quan hệ huyết thống mới giúp được sao?"

    Vấn đề này, Triệu Cảnh Hàng là người hiểu rõ nhất.

    Anh xoa nhẹ mi tâm, nói: "Không phải vậy, nhưng không có liên hệ với cô, giúp cái gì?"

    Thẩm Thu: "Chúng tôi có liên hệ, là lúc nhỏ cùng nhau sống lại."

    Thẩm Thu nói từ: "sống".

    Mà không phải cùng nhau "lớn lên".

    Triệu Cảnh Hàng nhìn cô: "Cho nên, những người này rất quan trọng với cô?"

    Thẩm Thu trầm mặc: "Rất quan trọng."

    Triệu Cảnh Hàng nghe đáp án này, có chút khó chịu.

    "Nếu đúng lúc xảy ra chuyện, giữa tôi và mấy người cùng nhau sống lại đó phải chọn một bên, cô chọn ai?"

    Thẩm Thu cạn lời nhìn anh, hỏi vấn đề này... quả nhiên là uống nhiều quá rồi.

    Triệu Cảnh Hàng lạnh giọng: "Cô có chút đạo đức nghề nghiệp được không? Lựa chọn cứu ai còn cần tôi nói ra?"

    Thẩm Thu lười nói chuyện với con ma men này, cố gắng đem người đi về phía trước.

    Triệu Cảnh Hàng: "Hỏi chút...."

    "Không nghe?"

    "Thẩm Thu! Tôi thấy lá gan cô lớn rồi đó!"

    Ồn muốn chết.

    Thẩm Thu đè lại suy nghĩ xúc động muốn trực tiếp ném người xuống đất: "Anh có thể...."

    Bình thường được không?

    Nhưng mà chưa kịp nói ra, bỗng nhiên nghe thấy sau lưng truyền đến tiếng bước chân thưa thớt, ngay sau đó, có rất nhiều người.

    Thẩm Thu dừng lại, quay đầu trở về.

    Không biết xung quanh lúc nào xuất hiện sáu, bảy người đàn ông đeo khẩu trang đội mũ đen, đi về phía hai người.

    Triệu Cảnh Hàng nhìn, con ngươi híp lại, chưa kịp bước đi tiếp, đã thấy người bên cạnh đứng trước mặt anh.

    Người không cao, khí thế lại kiêu ngạo.

    "Thiếu gia! Anh đi trước đi!"

     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng mười một 2022
  3. Phạm Hàn Tịch Ryon

    Bài viết:
    73
    Chương 22: Cô bị ngốc à?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng mười một 2022
  4. Phạm Hàn Tịch Ryon

    Bài viết:
    73
    Chương 23: Muốn tôi đút cho cô

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng mười một 2022
  5. Phạm Hàn Tịch Ryon

    Bài viết:
    73
    Chương 24: Anh thích cô?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng mười một 2022
  6. Phạm Hàn Tịch Ryon

    Bài viết:
    73
    Chương 25: Gặp mặt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng mười một 2022
  7. Phạm Hàn Tịch Ryon

    Bài viết:
    73
    Chương 26: Nguôi giận

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng mười một 2022
  8. Phạm Hàn Tịch Ryon

    Bài viết:
    73
    Chương 27: Triệu Diêm Vương là nhất

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng mười một 2022
  9. Phạm Hàn Tịch Ryon

    Bài viết:
    73
    Chương 28-1: Rất được hoan nghênh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng mười một 2022
  10. Phạm Hàn Tịch Ryon

    Bài viết:
    73
    Chương 28-2: Mới lạ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng mười một 2022
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...