Truyện Ma [Edit] Âm Hôn Khó Chia Lìa - Tích Vân Khát Vũ

Discussion in 'Đã Hoàn' started by Mèo A Mao Huỳnh Mai, May 31, 2020.

  1. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Chương 79.2: Tàng thi.

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  2. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Chương 80.1: Bàn tay ma quái.

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Feb 26, 2022
  3. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Chương 80.2: Bàn tay ma quái.

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Mar 4, 2022
  4. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Chương 81.1: Câu lạc bộ cổ quái.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng lần này tôi lại không có phát hiện ra cái tay quái lạ linh tinh gì khác, tôi nghi hoặc nhìn lại lần nữa, lúc này mới đứng lên rời đi.

    Trên đường trở về, tâm trạng của Trần Phi Phàm vẫn không tốt hơn, nhưng thỉnh thoảng lại liếc nhìn tôi một cái, há miệng thở dốc rồi lại không biết nên nói cái gì.

    Còn mấy ngày nữa là đến đầu thất của nó rồi, đối với thế gian này nó dường như cũng không còn lưu luyến gì nữa, ngay cả hồn cũng không muốn đi ra ngoài cho nên tôi bảo nó ở nhà đi theo Lạc Lạc mà chơi.

    Hai ngày nay Đại Bạch vui vẻ dẫn hai nhóc con đi ra ngoài chơi, thường xuyên không trở về ăn cơm, tôi thấy cũng an tĩnh cho nên cũng không có đến chỗ chị Dương ngủ.

    Viện nghiên cứu tuy rằng an toàn thật nhưng làm người ta cảm thấy quá mức là áp lực, mà phòng cao su kia là dành cho những người có khuynh hướng tự sát và bạo lực, tôi không muốn bị nhốt ở trong đó để ngủ, cho nên mỗi ngày thường xuyên ngủ gật, không ngủ được thì đốt chút trầm hương lên để làm tinh thần tỉnh táo, xem bộ cũng an ổn, không có nằm mơ gì cả.

    Mấy ngày nay Mặc Dật vẫn không xuất hiện, chỉ thường xuyên gọi Lạc Lạc đi lấy về cho tôi ít đồ, đồ ăn đồ dùng, còn có một ít sách tu luyện hương thuật, đảo qua cũng có chút thú vị.

    Tôi để Lạc Lạc chuyển cho y một chiếc điện thoại di động, có điều Minh giới có phủ tín hiệu gì đó hay không thì tôi cũng không biết, dù sao có di động liên hệ hẳn là sẽ tương đối thuận tiện hơn.

    Đợi đến một ngày trước ngày thất tôi mới hỏi Trần Phi Phàm có tâm nguyện gì không, nó vậy mà lại ậm ừ nhìn tôi với vẻ mặt cổ quái và nói: "Con có thể giống như Lạc Lạc không?"

    Tôi nghe xong đầu tiên là sửng sốt, sau đó mới hiểu ra, giống như trong lời nói của nó là có nghĩa gì.

    Nó muốn cùng ở chung với Lạc Lạc đi theo bên người tôi mà không phải đi địa phủ.

    Lạc Lạc ở một bên cũng gật đầu theo, còn lôi kéo góc áo của tôi, ánh mắt trông mong mà nhìn tôi.

    "Không thể." Tôi sờ sờ đầu của Trần Phi Phàm, nhìn đôi mắt ửng đỏ của nó, nhẹ giọng nói: "Lạc Lạc là bị hại, dương thọ chưa hết, mệnh áp không được mới có thể ở lại, còn dương thọ của con đã hết, ngày mai phải đi địa phủ, cho nên..."

    Trần Phi Phàm hít hít cái mũi, nhìn tôi nói: "Là bởi vì mệnh của con không tốt sao?"

    Tôi đột nhiên nhớ tới, khi Mặc Dật nói mệnh của nó không tốt thì nó đang đứng ở bên cạnh. Tôi vội vàng kéo nó qua nói: "Thế gian này không có cái gì là mệnh tốt với xấu, việc là do người mà ra, không nên quá cưỡng cầu, biết không? Hơn nữa bắt đầu lại lần nữa không tốt hơn sao?"

    "Mệnh con thấp hèn, cho nên mọi người đều không cần con." Trần Phi Phàm đẩy tôi ra và quay đầu liền bỏ chạy.

    Nó là một âm hồn, đi là đi đường âm, tôi nào có thể đuổi kịp cho nên chỉ đành để Lạc Lạc đuổi theo.

    Tới thời gian cơm chiều, Lạc Lạc đã quay trở lại nhưng lại lắc lắc đầu với tôi, nói không có nhìn thấy Trần Phi Phàm đâu cả, lúc này tôi mới cảm giác việc này có chút phiền phức rồi.

    Tội vội thắp hương lên gọi hồn nó nhưng nó cũng không về.

    Ở trong lòng tôi đột nhiên có chút hoảng hốt, bảo Lạc Lạc giúp tôi đi tìm Mặc Dật và nhờ y tìm Trần Phi Phàm xem nó đi đâu rồi, sau đó, Lạc Lạc quay trở về lại lắc lắc đầu nhìn tôi: "Chú ấy nói, ngày mai đầu thất rồi nếu bạn ấy ở bên ngoài quá một ngày thì sẽ có quỷ sai dẫn bạn ấy đi địa phủ, có một số việc cuối cùng vẫn phải đối mặt."

    Lời này nói ra là có lý đó nhưng lại có chút vô tình, tôi cười với Lạc Lạc rồi lại thắp hương lên một lần nữa, ở trước nhà gọi tên chiêu hồn, nhưng vẫn như cũ, nó không trở về.

    Hôm đầu thất, Trần Phi Phàm vẫn như cũ không có xuất hiện, tôi cũng không tiện đi tìm Mặc Dật nữa, chỉ có thể nghĩ Trần Phi Phàm là một âm hồn không giống như Lạc Lạc là ngũ phúc áp thân, nên hẳn là sẽ không có việc gì.

    Đang lo lắng thì Nam Nhã đột ngột gọi điện thoại đến, nói muốn giới thiệu cho tôi một khách hàng, là một cuộc làm ăn lớn, nếu mà thành, cũng coi như là tích đức.

    Tôi bảo Lạc Lạc đi gọi tên Đại Bạch luôn rong ruổi ở bên ngoài trở về, cái thằng này ở nhà tôi được ăn ở miễn phí rồi giờ nên phát huy chút hữu dụng nha, để cho nó giữ nhà cho tôi, sau thì giúp tôi chờ Trần Phi Phàm, nếu mà thằng nhóc có về thì để Đại Bạch dẫn nó đi tìm tôi, nghe xong thì nó liền gật đầu lia lịa.

    Tôi dẫn theo Lạc Lạc đi tìm Nam Nhã, cô ấy mà giới thiệu mối làm ăn thì tiền công luôn không ít, tôi đây vẫn còn thiếu trưởng thôn một phần lớn.

    Trên đường đi tôi còn cố ý gọi điện cho chị Dương, nhờ chị Dương để ý nếu có phát hiện âm hồn của Trần Phi Phàm thì khuyên bảo giúp tôi một chút, sau đó chị ấy còn an ủi tôi, nói nó chỉ là một tiểu quỷ mà thôi, không có tu vi gì, chạy không thoát khỏi quỷ sai câu hồn đâu cho nên bảo tôi cứ yên tâm, chị ấy đã làm một đạo tràng siêu độ rồi.

    Nghe chị ấy nói vậy, lúc này tôi mới có chút an tâm.

    Chị Dương lại nói cho tôi biết, đám người chung với cha Trần Phi Phàm đã khai, bọn người này chạy xe ôm cùng nhau, kết bạn kết nhóm cùng làm ăn, gặp phải người ở nơi khác liền kéo đến một nơi bí mật mà giật tiền, còn nhìn thấy con gái xinh đẹp mà hỏi ra không ai biết đến nơi này thì kéo người ta đến nhà Trần Phi Phàm, để làm nhục xong rồi giết chết.

    Editor: Alissa
    Đăng ngày 1/3 đầu tháng vui vẻ.
     
    Last edited: Mar 1, 2022
  5. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Chương 81.2: Câu lạc bộ cổ quái.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Bọn họ trước trước sau sau còn kéo mười mấy người con gái xinh đẹp để bán đi, bọn họ nói người ta tới cửa nhận hàng cho nên không biết cụ thể là đã bị bán đi đâu." Chị Dương nghiến răng, giọng trầm xuống: "Những người này đều là cặn bã, nếu không phải gần đây quét xã hội đen trừ ác quá nghiêm, với lại ý thức an toàn của người dân nâng cao, cho nên bọn họ mới không dám ngược gió để gây án, nếu không là thế thì đã không biết có bao nhiêu sự việc đã xảy ra rồi. Mỗi thi thể trong đó đều thảm thương đến không nỡ nhìn, chị cũng không muốn tả cho em nghe."

    Trước mặt tôi dường như hiện lên một âm hồn đã chết rồi mà vẫn còn bị gậy gộc cắm vào giữa hai chân, đúng là khi tội ác ẩn trong bóng tối, chỉ làm người ta trở nên không thể nào khống chế hơn thôi và chuyện biến thái gì cũng có thể làm ra.

    "Cô Vân Thanh? Cô làm sao vậy?" Lạc Lạc lấy khăn giấy cho tôi, cẩn thận nói: "Là do tìm không thấy Trần Phi Phàm nên không vui ạ?"

    Tôi cười nhìn con bé, tay lại vỗ về bụng nhỏ nghĩ, nếu tôi thật sự sinh ra một tiểu quỷ giống như Lạc Lạc thì coi bộ cũng không khủng bố lắm.

    Nam Nhã tuy rằng không còn kim chủ nhưng cô ấy vẫn biết kinh doanh, tự mình mua nhà ở, lại đầu tư làm các thứ.

    Tuy rằng có mời bảo mẫu chăm sóc cho Thiên Hữu, nhưng cô ấy cũng không dám rời mắt nên để tôi trực tiếp đi đến nhà cô ấy.

    Thiên Hữu lúc này thoạt nhìn nhỏ nhỏ gầy gầy nhưng coi bộ khí sắc không tồi, tiếng khóc vang dội, nghe nói ăn rất được, Nam Nhã ôm bé nói mà mặt mày hớn hở, anh linh ở bên người cô ấy sớm đã biến mất không thấy đâu nữa, có lẽ là đã buông xuống rồi.

    Nấu cơm cũng nhờ một người dì, Nam Nhã dỗ Thiên Hữu ngủ, lúc này mới nói với tôi: "Cô cũng biết xuất thân của tôi từ đâu rồi đó, lần này là do một người chị trước kia giới thiệu cho, em gái của chồng chị ấy mất tích đã nhiều năm, đã báo mất tích nhưng không tìm được, tôi mới liền nói là có thể xem hương để tìm người, để cô thử xem sao."

    Nam Nhã đang nói chuyện, thì chuông cửa liền vang lên, cô ấy hướng tôi vội vẫy vẫy tay.

    Đó là một người phụ nữ có dáng người không tồi ôm tay một người đàn ông trẻ ngoài ba mươi tuổi, nhìn thấy tôi, hai mắt ánh lên nghi ngờ mà nhìn chằm chằm, nghe Nam Nhã nói chuyện thai nhi ở toà nhà kia là do tôi giải quyết thì lúc này chị ta lại híp mắt nặng nề nhìn tôi.

    Người đàn ông kia đánh giá tôi vài lần, sau đó mới hỏi tôi: "Vừa ăn vừa nói chuyện, được không?"

    Người đàn ông này gọi là Viên Hùng, ở cùng một trấn với tôi, năm nay mới 34 tuổi, có một đứa em gái cùng mẹ khác cha, nhỏ hơn anh ta mười tuổi, từ nhỏ người đó đã đi theo anh ta, cũng coi như là được anh ta nuôi lớn.

    Sáu năm trước, em gái của anh ta thi đậu đại học, về quê dời hộ khẩu, rồi một đi không trở lại, anh ta cũng đã báo cảnh sát cũng tìm người điều tra, đăng tin trên TV, làm gì cũng đều làm hết nhưng vẫn không có tin tức.

    Này cũng là nghe Nam Nhã nói tôi xem hương rất lợi hại nên liền muốn thử một lần.

    "Sống thì thấy người, chết phải thấy xác, nếu không tôi thật sự có lỗi với cha mẹ tôi." Viên Hùng buồn bực uống một ngụm rượu, nhìn tôi lại nói: "Cần tiền gì đó thì cô cứ nói thẳng, tôi đều có thể giải quyết."

    Tôi liếc sang Nam Nhã một cái, cô ấy liền vội vàng cười nói: "Viên Hùng làm công trình, là những công trình lớn."

    Những công trình lớn hở ra là có giá trên trăm triệu, khi nhúng tay vào đều là tiền, trách không được tiền nhiều như nước.

    Sau khi ăn xong, tôi tìm anh ta muốn lấy ngày sinh tháng đẻ của Viên Hiểu, trước tiên phải đốt hương hỏi sống hay chết, hương bên trái phải bằng nhau nhưng thấp hơn hương ở giữa một phần ba là hương bình an, chí ít là người vẫn còn sống.

    Tôi nói cho Viên Hùng hiểu thì anh ta nặng nề thở phào một hơi, nhìn tôi nói: "Có thể tìm được không?"

    "Thử một chút mới biết được." Tôi không có tự kiêu tự đại, rút nén hương ra, dính chút hơi thở ở trên người Viên Hùng lên hương, sau đó mới thắp lên.

    Hương bay lên không cao liền tản đi, chứng minh người kia ở gần trong gang tấc, ở rất gần.

    Điều này làm tôi cảm thấy kỳ quái, gần đây tìm người đều là ở gần là sao nhỉ?

    "Anh muốn đi tìm không?" Tôi đảo mắt nhìn Viên Hùng, cảm thấy nếu em gái của anh ta ở trong thành phố này thì không có thể nào mà qua sáu năm rồi vẫn không đi tìm anh ta? Cho dù đó là bỏ trốn theo trai đi nữa, mà qua sáu năm cũng có thể đã sinh con rồi, giờ dẫn con trở về thì làm thế nào cũng không thể đánh gãy uyên ương được mà?

    "Tìm chứ!" Viên Hùng cắn răng một cái, trầm giọng nói: "Sao lại không tìm!"

    Tôi lấy kim ra chọc vào ngón giữa của anh ta và lấy đi một chút máu, lần này cũng dùng hương dẫn đường như lần trước.

    Từng có kinh nghiệm ở một lần trước, cho nên lần này tôi đã thuần thục hơn nhiều, Viên Hùng nhìn hương cắm trước đầu xe xe đi mà lửa không tắt, khói không tiêu tan, nên đối với tôi ít nhiều có chút tin tưởng rồi.

    Chỉ là đương lúc xe dừng lại, tôi liền cảm thấy có chút kỳ quái.

    Vậy mà chiếc xe này lại dừng trước cửa câu lạc bộ mà mẹ Trần Phi Phàm ở và hương dẫn đường vẫn bay vào trong đó nữa?

    Cùng một chỗ, trong vòng vài ngày mà tôi đã bị hương dẫn đường đưa đến đây hai lần?

    Editor: Alissa (2/3/22)
     
  6. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Chương 82.1: Con sên quỷ quái.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Viên Hùng nhìn thấy tôi dừng lại không động đậy mà nhìn cửa câu lạc bộ kia thì cho rằng tôi xấu hổ không muốn đi vào, vì thế nhìn tôi nói: "Nếu không tôi cầm hương đi vào, cô cứ ở bên ngoài chờ?"

    Phía sau Nam Nhã cùng người chị em tốt gọi là Tưởng Chân Trân kia đều đã xuống xe và đi lên trước.

    Sắc mặt của Tưởng Chân Trân rõ ràng là không được tốt, khi thấy tôi không động, liền duỗi tay phải muốn lấy hương đi.

    Nhưng khi vừa đụng vào hương thì một đoạn tro hương đã rơi lên mu bàn tay của chị ta, nó nóng đến nỗi chị ta cuống quýt rụt tay về.

    Viên Hùng vội vàng kéo cửa xe ra đi xuống, giúp chị ta hất tro hương ra, nhưng vẫn xuất hiện vết phồng rộp lớn, đỏ bừng trong suốt.

    Tôi liếc mắt nhìn Lạc Lạc một cái, hình nhân mà Mặc Dật làm cho nó cũng có thời hạn nên bây giờ nó đã trở về hình dạng của một tiểu quỷ rồi.

    Con bé là một tiểu quỷ rất thông minh, tôi liếc mắt một cái là nó đã biết mình cần đi tiên phong, nó men theo khói từ hương dẫn đường đang bay vào câu lạc bộ, nhưng khi đến cửa câu lạc bộ thì nó đi vòng vòng không vào được, sắc mặt tôi cũng càng thêm sốt ruột.

    "Vân Thanh!" Viên Hùng cầm chai nước rửa sạch mu bàn tay cho Tưởng Chân Trân, rồi gõ cửa kính xe nói với tôi: "Cô không định đi theo vào sao? Chúng tôi không thể chạm vào hương này, giờ phải làm sao?"

    Tôi vẫy tay bảo Lạc Lạc quay trở về, tôi duỗi tay lấy cây hương dẫn đường xuống và bóp tắt: "Hương này vào được nhưng sợ là có cái gì đó cổ quái ở bên trong, chúng ta cứ thế đi vào e là không được."

    "Sợ cái gì!" Viên Hùng hừ lạnh một tiếng nhìn tôi nói: "Chúng tôi làm công trình, có cái gì còn chưa thấy qua đâu, này chỉ là một câu lạc bộ, người đến người đi mà còn sợ?"

    Tưởng Chân Trân cúi đầu nhìn vết bỏng trên mu bàn tay, ánh mắt không vui nhưng trên mặt lại không hiện ra vẻ gì, Nam Nhã ngượng ngùng giải thích với chị ta.

    Tôi đem nửa cây hương dẫn đường bỏ vào trong ba lô, nhìn Viên Hùng nói: "Mấy hôm trước tôi có đến nơi này một lần, đại khái tôi biết chuyện gì xảy ra, nên lấy năng lực của chúng ta mà nói thì vẫn là đừng nên đi vào thì tốt hơn."

    Nhìn bộ dáng đi đường của mẹ Trần Phi Phàm thật sự làm cho tôi nghĩ đến người phụ nữ áo đỏ bị cầm tù trước kia, hơn nữa khi tôi ra khỏi cửa câu lạc bộ thì chân lại bị trượt, bàn tay ma quái trước cửa nhà Trần Phi Phàm cũng từng kéo chân làm tôi bị trượt, có hai việc trùng hợp như thế này thì ở giữa chắc chắn phải có mối liên kết nào đó.

    "Cô xác định là ở chỗ này sao?" Viên Hùng liếc mắt nhìn tôi, lạnh lùng nói: "Tôi biết cô nói là có ý gì, nhưng cho dù là ở chỗ này có thứ gì thì tôi cũng phải dẫn nó đi vì nó là em gái của tôi."

    Nói xong, anh ta kéo Tưởng Chân Trân đi hướng vào trong câu lạc bộ.

    Tôi không nghĩ Viên Hùng lại gấp gáp như vậy, tôi cuống quýt muốn kéo anh ta lại nhưng vừa nhấc chân lên thì không hiểu vì cớ gì, dưới chân lại bị trượt làm tôi ngã như chó ăn cứt, Nam Nhã vội kéo tôi dậy nói: "Làm sao vậy? Tôi chưa từng thấy cô sợ qua thứ gì mà, không phải vẫn còn có đại lão nhà cô nữa sao?"

    "Cô không hiểu đâu!" Tôi đứng dậy, đảo mắt nhìn nhìn khắp nơi, không thấy gì hết, thật là hoài nghi gần đây mình có phải đi đứng không vững hay không.

    Khi ngẩng đầu lên lại thì Viên Hùng cùng Tưởng Chân Trân đã đi vào cửa xoay tròn của câu lạc bộ.

    Lúc này mới ba giờ chiều, nên chưa thấy người nào, câu lạc bộ KTV chỉ là một dây chuyền massage rửa chân chân mà thôi, dĩ nhiên vào buổi tối dám chắc sẽ biễn thành chỗ giao dịch đen tối.

    Nam Nhã kéo tôi, trầm giọng nói: "Chúng ta đi vào không?"

    "Không vào!" Tôi đối với mạng của chính mình vẫn còn rất yêu quý nha, nên lôi kéo Nam Nhã muốn lên lại xe.

    Kết quả vừa quay người lại thì dưới chân lại bị trượt, may mắn lần này tôi có chuẩn bị, một tay lôi kéo Nam Nhã, một tay chống lên thân xe.

    Tôi đột ngột cúi đầu ngay, nhưng vẫn như cũ không thấy thứ gì.

    "Cô lại làm sao vậy?" Nam Nhã cảm thấy kỳ quái mà nhìn tôi.

    Tôi hít vào sâu một hơi, thử nhấc chân lên, cũng không thấy thứ gì, nên tính xoay người lại đi đến bên cửa xe thì thấy dưới nền gạch có thứ gì đó màu trắng chợt loé qua.

    Ban ngày có nhiều người nên tôi cũng không tiện hành động, tôi đột ngột móc hương ra cắm vào bốn phía của lát gạch kia, khói chuyển động, sau đó tôi lấy từ ba lô ra một con dao nhỏ cạy lát gạch lên, vậy mà bên dưới vẫn không có gì cả.

    "Vân Thanh, cô đang tìm gì vậy?" Nam Nhã nhìn tôi một cách kỳ lạ, trầm mặc nói: "Bọn người Viên Hùng đi vào sẽ không có sao chứ?"

    Tôi sờ sờ lỗ tai, ngượng ngùng cười cười với cô ấy: "Hình như khuyên tai của tôi rớt đâu đó rồi."

    Nam Nhã liếc nhìn vành tai ngay cả lỗ cũng không có thì tựa như hiểu ra gì đó, nhìn tôi cười nói: "Rớt xuống dưới khe gạch rồi chứ gì, thật sự là đáng tiếc mà."

    Bên ngoài câu lạc bộ lúc này không có người, tôi lại đem gạch lấp lại chỗ cũ, rồi thử bước một bước về phía cửa xe, tất nhiên kết quả là vẫn bị trượt.

    Xem ra có thứ gì đang muốn dẫn tôi đi tra điều gì đó, giống như ngày ấy không cho tôi rời khỏi nhà của Trần Phi Phàm, chỉ là vì sao cứ phải tìm tôi chứ?

    "Đi vào thôi." Tôi hít vào một hơi, phát định vị cho chị Dương, nói cho chị ấy biết nơi này có khả năng liên quan đến những người phụ nữ bị bọn lão Trần bán đi, kêu chị ấy nhanh chóng đến tìm tôi!

    Nam Nhã nắm tay của tôi, cẩn thận nhìn tôi, hỏi tôi có phải có chuyện gì rồi không.

    Tôi cũng không biết nên giải thích thế nào với cô ấy, chỉ đành mạnh mẽ kéo cô ấy đi vào.

    Editor: Alissa (3/3/22)
     
    Last edited: Mar 5, 2022
  7. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Chương 82.2: Con sên quỷ quái.

    Chương không trong sáng, cảnh miêu tả 18+ trá hình phiền các bé dưới 18 tuổi không xem.

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Mar 5, 2022
  8. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Chương 83.1: Mê hồn quái pháp.

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  9. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Chương 83.2: Mê hồn quái pháp.

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  10. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Messages:
    1,885
    Chương 84.1: Mộng điệp tương tư khổ.

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...