Trinh Thám Mạng Sống Cuối Cùng - Vô Khuyết

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Vo khuyet, 6 Tháng mười hai 2021.

  1. Vo khuyet

    Bài viết:
    34
    CHƯƠNG X:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Bác đi đến Cục bà mẹ và trẻ em để làm thủ tục nhận nuôi đứa bé bị bỏ rơi cháu đã giúp ta đưa đứa trẻ đi cấp cứu."

    "Ôi thật thế ạ. Thế thì cháu chúc mừng bác nhé. Còn chuyện của con gái bác thì đã có tiến triển gì chưa ạ." Mark quân tâm hỏi han. Chuyện của con bác gái anh ta đã nghe người dân trong vùng kể chuyện. Ở nơi làng quê bé tý này mọi chuyện lớn nhỏ đều không thể qua mắt người dân trong vùng nên nhà ai có chuyện gì có vấn đề gì thì tất cả đều biết hết.

    "Bác đã thuê mấy thám tử tư để tìm hiểu nhưng vẫn chưa có thêm được tin tức hay chứng cứ gì cả. Mọi thứ đều không có kết quả." Bác gái thở dài nhìn ra phía cử kính xe

    "Bác đừng có nản lòng. Cháu tin trời sẽ không phụ lòng người tốt. Có một ngày bác sẽ tìm được ra sự thật." Mark nhẹ nhàng nói

    "Cháu có tin trên đời có thế giới tâm linh không. Ban đầu bác cũng không tin nhưng bác đã thấy chính con gái bác đã trở về báo mộng cho bác nhận nuôi đứa bé này và đưa ra một tín hiệu mà bác vẫn chưa thể hiểu được. Bác không biết vì sao lại nói điều này cho cháu nữa. Cháu chắc nghĩ bác bị điên vì nỗi đau mất con mất." Bác gái gật đầu nhìn vào gương

    "Không cháu tin bác vì cháu cũng từng mơ thấy bà cháu về báo mộng sau khi bà cháu mất. Bà cháu vẫn luôn ở bên hướng dẫn và quan sát con đường cháu đi và cháu làm. Cháu có biết một người thám tử tư không hề nổi tiếng nhưng anh ta đã phá giải rất nhiều vụ án kỳ lạ. Nếu bác muốn cháu sẽ tìm thông tin liên lạc giúp bác ạ."

    "Được vậy thì tốt quá. Cháu giúp bác liên hệ được không." Bác gái ánh mắt hy vọng nhìn Mark

    "Để cháu tìm giúp bác nhưng cháu cũng không biết bao giờ có thể tìm được. Vì anh ta rất bí ẩn không có thông tin liên lạc cụ thể cháu có gặp anh ta một lần khi chở anh ta và con đi gặp khách hàng. Cháu sẽ nhờ các anh hem trong nghề tìm kiếm người đó giúp bác." Mark lạc quan nhắn thư thoại cho đồng nghiệp

    "Nếu tìm được thì cháu báo bác ngay nhé. Bác cảm ơn cháu rất nhiều. Hôm nào cháu rảnh qua nhà bác, bác lại đãi cháu một bữa như lần trước. À mang cả cô bạn thân đi cùng của cháu nữa nhé. Bác thấy cô ý rất tốt bụng và hiểu chuyện đó. Nếu có ý thì nhanh chóng tiến đến nhé đừng để tuột mất cơ hội. Đến nơi rồi bác vào làm thủ tục nhé. Cháu đi đường cẩn thận."

    "Dạ được vậy hôm nào cháu sẽ dẫn cô ấy qua với tư cách là người yêu của cháu làm phiền bác một bữa vây. Chúc bác thuận buồm xuôi gió. Cháu đi đây ạ."

    Bác gái tạm biệt Mark xong liền đi vào làm hỏi thăm và nhân viên lễ tân chỉ dẫn đến phòng phụ trách thủ tục. Bác đi đến trước cửa phòng chỉnh lại trang phục quần áo rồi mới gõ cửa thì bên trong vọng ra lời mời vào. Bác nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào một người phụ nữ tầm hơn ba mươi cầm hồ sơ nở nụ cười mời bác ngồi vào ghế. Cô ấy gập hồ sơ vào bắt đầu cuộc nói chuyện luôn luôn bắt đầu bằng giới thiệu bản thân rồi điều tra về thân nhân. Cô ấy rất thông cảm với sự bất hạnh mất cả chồng lẫn con. Đến phần tài chính thì giật mình khi nhìn thấy sao kê tài chính của bác gái. Bác gái giải thích thật ra sau khi chồng mất bác nhận được một khoản tiền hỗ trợ từ nhà nước bác đã dùng khoản tiền ấy để đầu tư đất đai và cổ phiếu. May mắn là đều trúng đậm và mua được cổ phần của công ty thiết bị y tế trong vùng. Công ty đã trở thành một trong nhưng nhà phân phối thiết bị lớn. Mất nửa tiếng sau bác gái mới hoàn thành thủ tục khi ký lên chứng từ khai sinh của bé mà bác gái cảm giác lâng lâng vẫn chưa thể tin. Cô nhân viên thủ tục cầm giấy tờ qua phòng khác để sếp xét duyện và xác nhận khiến bác gái thấp thỏm lo lắng cứ ngóng ra phía cửa. Chỉ một lúc sau cánh cửa mở ra tiếng khóc của trẻ con vọng lại, bác gái giật mình đứng lên tiến về phía đứa bé và giơ tay để bế. Đứa bé được bác gái ôm thì nín khóc mà cười toe toét với bác khiến bác vui mừng rớt nước mắt vỗ về bé quay lại cảm ơn cô nhân viên.

    "May có cô tốt bụng đã cứu đứa bé còn nhận nuôi bé. Nếu không thì bé con chắc không sống được qua đêm mưa tầm tã đó. Mẹ nó nhỏ tuổi chơi bời bướng bỉnh đã bỏ nhà ra đi yêu phải ông chú nghiện ngập hơn mấy chục tuổi đã có gia đình. Ông ta chơi chán rồi liền đuổi mẹ nó bụng mang dạ chửa ra khỏi nhà. Cô bé không tiền không nhà lúc đói khát chỉ có thể đi ăn trộm sống qua ngày nhưng cảm giác khổ quá nên định vứt bỏ đứa bé này rồi quay trở về nhà. Cháu đã thử liên lạc với gia đình của cô bé nhưng mẹ cô bé không muốn nhận đứa bé chỉ bởi vì mẹ nó còn nhỏ còn tương lai." Cô nhân viên lắc đầu không biết chuyện này là đúng hay sai chỉ biết thở dài.
     
    Chỉnh sửa cuối: 3 Tháng hai 2022
  2. Vo khuyet

    Bài viết:
    34
    CHƯƠNG XI:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Chuyện này khó nói là đúng hay sai. Chỉ tội đứa nhỏ nhưng giờ con đã về với mẹ. Chúng ta có duyên phận với nhau mẹ hứa sẽ yêu thương và chăm sóc con suốt cuộc đời này." Bác gái ôm đứa bé ngắm nhìn và thơm lên chiếc chăn quấn của đứa bé. "Bây giờ con sẽ là James nhé. James của mẹ." Đứa bé mắt nhắm vẫn thiu thiu ngủ miệng mỉm cười tươi như hưởng ứng bác gái

    Bác gái cầm cốc trà uống một ngụm cho đỡ khát khô cả cổ. Nhẹ nhàng đặt chiếc cốc xuống bàn, bác gái cầm chiếc ảnh 4 chị em trong túi ra đặt lên bàn. Bác gái nhíu mày chỉ "Lúc đầu bác không hề nghĩ tấm ảnh này là nguồn gốc tội lỗi gây ra cái chết của 3 cô bé đáng yêu nhẽ ra phải có cuộc sống bình thường như bao người. Lúc đưa James về bác toàn tâm toàn ý chăm sóc đứa nhỏ mà nhiều lúc cũng nản không muốn tìm hiểu nhưng cứ nghĩ về đứa con gái ngoan hiền của mình. Bác lại suy nghĩ mình không tìm hiểu thì con gái mình phải chết oan sao. Điều đó không được nên bác lại tiếp tục hỏi han về anh thám tử bí hiểm kia. Trời không phụ lòng người. Một buổi sáng nọ lòng bác không hiểu sao cứ bồn chồn như hôm chị họ con chết nên bác nghĩ có chuyện gì chắc chắc sắp xảy ra dù khôn g biết là tốt hay là xấu. Tiếng điện thoại đột nhiên vang lên đó là cuộc gọi từ Mark thằng bé báo bác đã tìm được anh chàng thám từ kia rồi. Anh ta vừa phá xong một vụ án lớn nên muốn về một làng quê nghỉ ngơi. May thay anh ta lại chọn đúng thị trấn ta để nghỉ ngơi nên chúng ta có cơ hội gặp được anh ta. Bác mừng rỡ nhanh chóng hỏi thăm địa chỉ và tự bắt xe đến ngôi nhà của anh ta. Đến nơi thì thấy Mark đang đứng bên ngoài căn nhà đợi bác gái, bác xuống xe đi về phía Mark. Bác gái lòng đầy lo lắng nhấn chuông cửa mà chả có ai mở bác hơi sốt ruột liền nhấn thêm mấy tiếng nữa nhưng vẫn không thấy có động tĩnh. Đột nhiên có tiếng nói đằng sau lưng vang lên" Ai đó. Có việc gì nhấn chuông cửa nhà tôi vậy. "

    Bác gái và Mark quay lại thì thấy một anh chàng thanh niên mặc cả bộ vest là lượt thẳng tắp trên tay cầm chiếc kem đang mút dở nhìn chằm chằm hai người với ánh mắt dò xét.

    " Chúng tôi có việc muốn nhờ anh điều tra giúp. Cảnh sát đã không thể tìm thêm được manh mối và vụ việc đã khép lại nhưng bác gái này vẫn có cảm giác vụ việc có việc gì đó chưa sáng tỏ nên muốn anh điều tra giúp. "Mark lên tiếng.

    " Thời gian này tôi đang nghỉ ngơi chưa muốn nhận bất cứ vụ nào. Nếu muốn bác có thể tìm tôi sau. "Anh chàng nhíu mày nói rồi cố gắng cắn nhanh nốt chiếc kem đang chảy trên tay

    " Không được nếu để lâu hơn thì có khả năng mọi manh mối sẽ bị đứt. Con tôi sẽ không thể an nghỉ được. Cầu xin cậu giúp tôi. Hãy hiểu cho tấm lòng của người mẹ. "Bác gái bật khóc nài nỉ

    " Tôi cũng không quyết định được. Thôi bác đừng khóc nữa để tôi đưua bác đi gặp một người. Nếu người đó đồng ý giúp bác thì tôi sẽ bắt tay vào làm. "Anh chàng ăn xong cây kem tiện tay ném vào thùng rác bên lề đường rồi dẫn bác gái và Mark đi vào

    Anh chàng mở cửa mời hai người đi vào nhà lên tiếng gọi" Alex anh về rồi. Có khách này. "

    " Em đang trong phòng làm việc. Em biết có người đến rồi ạ. Anh mời hai người vào phòng và ra cửa đốt cho một nén hương mời cả cô gái đi theo vào cùng đi ạ. "

    " Được. Để anh đi lấy "anh chàng đi vào phòng bếp cầm một nén hương ra thắp cắm trước cửa rồi làm động tác mời rồi đi vào nhà

    Bác gái và Mark nhìn thấy thì càng ngạc nhiên không biết tại sao có người ở nhà mà cậu bé đó không ra mở cử và tại sao anh thanh niên kia phải ra đót nén hương ở cửa. Hai người đi theo sau chàng thanh niên kia vào phòng làm việc. Vừa mở cửa phòng mùi hương trầm thoang thoảng bay ra quyện cả mùi tinh dầu oải hương dịu nhẹ khiến tâm trạng cả hai người bình yên một cách lạ thường. Bước vào phòng cả căn phòng không mở đen mà chỉ có một chiếc đèn bàn đang hắt vào quyển sách vỏ màu gỗ cũ kỹ trên tay một cậu bé chạc mười mấy tuổi ngồi trên một cái sofa to

    " Em làm gì vậy. Sao để phòng tối như này vậy? Có người ở ngoài cửa sao không ra mở cửa thế? "Anh chàng vừa cằn nhằn vừa đi kéo rèm cửa ra

    " Có tin nhắn từ quỷ sai đến báo tin. Em cảm nhận được ba người này đến nhưng nếu em mở thì quỷ sai sẽ không để yên cho cô gái kia đâu. "Cậu nhóc tắt chiếc đèn đặt quyển sách lên đùi rồi đưa tay với chiếc xe lăn đang để sau sofa. Thấy vậy chàng thanh niên đi lại gần bế cậu nhóc vào chiếc xe lăn đẩy ra chỗ bàn làm việc.

    " Mời bác và anh ngồi vào ghế. "Cậu bé ngồi phía đối diện đặt quyển sách gỗ cũ kỹ kia lên bàn. Lật một trang sách ra bác gái phát hiện ra không có chữ nào trong đó." Bác để chiếc nhẫn của con gái đã chết của bác đặt vào quyến sách này.
     
    Last edited by a moderator: 23 Tháng hai 2022
  3. Vo khuyet

    Bài viết:
    34
    CHƯƠNG XII:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Sao cậu biết. Bác ấy còn chưa nói gì mà." Mark ngạc nhiện mở lời

    "Không cần. Chị gái ấy đã nói hết tất cả rồi." Cậu bé liếc mắt ra phía sau tay trái của bác gái. Mark đứng gần đưa mắt theo hướng cậu bé nhìn mà rợn tóc gáy.

    "Con bé đang ở đây sao. Con bé thế nào rồi. Có còn đau đớn không? Có cô đơn không?" bác gái vừa nói vừa rưng rưng nước mắt rồi bật khóc

    "Chị ấy nói con không sao. Mẹ đừng lo lắng cho con. Mẹ đã làm hết sức mình rồi. Đừng tự trách. Đừng lo lắng. Con tin mẹ sẽ làm được mọi thứ. Con yêu mẹ cực kỳ, cực kỳ nhiều." Cậu bé nhìn chằm chằm vào không khí khi truyền tải lại lời.

    "Mẹ.. Mẹ không bao giờ quên con và luôn yêu con. Con là đứa con tuyệt vời mà ông trời đã trao cho mẹ. Cảm ơn con vì con đã đến và luôn ở bên mẹ. Nếu có kiếp sau mong con có thể làm con của mẹ một lần nữa." Bác gái liền nhận ra cách nói chuyện của chị họ liền đưa tay lên sờ vào không khí cảm giác như xoa đầu con

    Cậu nhóc cầm chiếc nhẫn mà bác gái đưa nhúng vào một cốc dầu màu đen như tro rồi hơ qua đèn dầu đặt lại vào trang sách. Trang sách bắt đầu biến đổi lớp dầu đen như bị hút xuống trang sách từ từ tạo thành dòng chữ tượng hình cổ xưa. Cậu nhóc cầm hai bên trang sách đóng mạnh lại rồi lại mở ra thì chiếc nhẫn đã trở về đúng nguyên màu cũ còn lớp chữ dầu đen in hằn rõ ràng vào trang giấy. Câu bé lẩm nhẩm trong miệng điều gì đó rồi tự mình lăn chiếc xe lăn sang tủ sách kiếm gì đó. Còn anh chàng thanh niên tiến lại bàn dọn dẹp đồ đạc trên bàn làm việc.

    "Này anh bạn, cậu nhóc tìm gì thế." Mark hiếu kỳ hỏi thăm

    "Em ấy đang tìm tư liệu về ký tự hiện ra trong sách. Mà tôi và cậu nhóc có tên không cần gọi thân mật như vậy." Anh chàng thanh niên nhíu mày bất mãn

    "Cho bác xin lỗi. Bác có thể xưng hô với hai cháu là gì. Bác tên July còn anh chàng này là Mark. Anh chàng này hơi tinh nghịch nhưng rất tốt bụng giúp đỡ bác mới đến được đây. Cháu đừng chấp nhé." Bác gái lên tiếng

    "Cháu tên Kevin còn em trai cháu tên Alex. Alex là phù thủy luân hồi trong nhiều kiếp. Em ấy có thể nói chuyện với thế giời linh hồn nên chắc có thể giúp được bác." Anh chàng Kevin vui vẻ bắt chuyện "Còn cháu chỉ là tay sai thích trinh thám thôi." Anh chàng này tính cách vui vẻ đùa giỡn khác hẳn với vẻ bề ngoài đạo mạo của anh ta.

    "Anh nói linh tinh gì vậy. Anh là người có thể chất đặc biệt nhất trên đời này. Anh đừng có đánh gái thấp mình như vây." Cậu nhóc Alex lăn xe lăn trờ về chiếc bàn bác gái ngồi. Kevin cười hớn hở vui vè lấy cốc nước tu một ngụm to.

    "Cháu phát hiện ra một manh mối có thể giúp chúng ta nhưng chúng cháu không năm rõ đường xá ở đây nên chắc cần một người dẫn đường. Tóc vàng hoe anh có thể làm người dẫn đường không?" Cậu nhóc liếc mắt Mark khiêu khích. Có lẽ cậu nhóc vẫn ghim vụ gọi cậu là cậu nhóc nên muốn trả thù.

    "Tóc vàng hoe? Nhóc bảo tôi." Mark ngơ ngác sờ mái tóc xơ xác của mình.

    "Nhóc. Tôi có tên là Alex. Alex. Alex. Anh đã nhớ chưa? Hừ.." Cậu nhóc nổi tính trẻ con giận dỗi

    "Xin lỗi Alex. Tôi sẽ đưa mọi người đi được chưa." Mark cười lớn đồng ý đưa đón mọi người

    "Không chỉ cần chở anh Kevin thôi. Tôi sẽ ở nhà quan sát." Alex mỉm cười vì đã trả thù thành công. "Cháu thấy con gái bác trước khi chết tự nhiên có một người xa lạ gửi vào facebook của chị ấy một đường link. Chị ấy cũng rất bất ngờ vì chị ấy chặn tin nhắn của người lạ mà sao vẫn còn có thể hiện. Chị ấy rất tò mò nhấn thử vào thì màn hình đột nhiên tối đen. Chị ấy tưởng máy bị đơ còn cố thoát ra bật lại nhưng không được rồi một giọng nói vang lên thôi miên chị ấy khiến chị ấy không còn biết gì cả. Đến tận khi chết rồi chị vẫn không nhớ gì về đoạn clip đó và cũng không hề biết ai gửi. Chị ấy không biết ai làm và tại sao lại giết chị ấy." Alex vừa nghe vừa nói cho mọi người cùng hiểu. "Cháu cần máu của người thân để đi vào cửa sau của thế giới tâm linh." Alex đưa tay với một con dao cán hình một con mắt rồi cầm lấy tay bác gái rạch nhẹ vào từng đầu ngón tay đau nhói khiến bác gái hơi nhíu mày. Máu bắt đầu rủ ra Alex nhẹ nhàng chụm các đầu ngón tay bác gái lại nhỏ xuống một tấm thảm hình cánh cửa gỗ. Tấm thảm như có linh hồn hút hết máu nhiễu xuống anh chàng Kevin nhẹ nhàng bước lên tấm thảm. Tâm trí Mark đã xa rời khỏi thế giới vật chất mà đi vào thế giới linh hồn. Kevin đi vào sau cánh cứa một con đường tối tăm mù mịt có rất nhiều ngã rẽ. Anh ta liền rút từ trong túi quần một chiếc bút vẽ một con mắt thứ 3 trên trán rồi nhắm mắt thông linh với Alex. Alex cảm nhận được Kevin liền nhờ Mark cầm giúp một cái chậu lớn đổ đầy nước mang vào phòng. Mark luống cuống đi tìm mãi mới tìm được một cái chậu lớn khệ nệ bê vào phòng. Alex đợi lâu sốt ruột nhưng cũng không muốn trì hoãn thêm nữa nên cầm con dao vừa rồi rạch một đường trên trán để máu nhỏ xuống chậu. Máu hòa tan thì lờ mờ có hình ảnh phản chiếu dưới nước, máu càng xuống nhiều thì hình ảnh càng rõ đến khi hình ảnh ổn thì Alex lấy tay bịt vết thương chỉ mấy giây sau vết thương đã biến mất, máu từ vết thương cũng sạch sẽ.
     
    Last edited by a moderator: 23 Tháng hai 2022
Trả lời qua Facebook
Đang tải...