Trọng Sinh [Edit] - Chồng Yêu Siêu Nuông Chiều Tôi - Vọng Nguyệt Tồn Nhã

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Hương Hoàng93, 15 Tháng một 2021.

  1. Hương Hoàng93

    Bài viết:
    13
    Chương 50: Anh hỗn đản, mau buông tôi ra!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không biết từ khi nào mấy chiếc xe màu đen đã lái vào biệt thự lưng chừng núi, dừng lại trước mặt cô, chặn đường đi của cô.

    Thấy thế Thời Duy Hạ hơi sửng sốt.

    Cửa chiếc xe hơi cầm đầu bị đẩy ra, đôi chân dài của người đàn ông từ trên xe vọt xuống.

    Khuôn mặt tuấn mỹ vốn đã lạnh lẽo khi nhìn thấy hành lý trên tay cô thì càng trở nên lãnh lệ!

    "Tiên sinh, cậu đã trở lại, thái thái cô ấy.." Thấy Long Đình Dạ trở về, quản gia lúc này như nhìn thấy cứu tinh vậy.

    Nhìn gương mặt âm trầm lãnh lệ của người đàn ông, trong lòng Thời Duy Hạ càng bất mãn, theo bản năng tránh đi ánh mắt không thèm nhìn anh.

    "Đi đâu?" Sắc mặt anh trầm xuống, ánh mắt tràn đầy hàn ý nhìn chằm chằm cô, sau đó bỗng mở miệng hỏi.

    "Không liên quan đến anh!" Thời Duy Hạ cắn răng, khinh thường nói một câu.

    Nói rồi liền lôi kéo valy xoay người, vòng qua chiếc xe trước mặt tiếp tục đi tới phía trước.

    Chỉ là, còn chưa đi được hai bước đã bị Mạc Tùy duỗi tay ngăn cản đường đi.

    "Đừng ngăn cản tôi, để tôi đi!" Cô cắn răng, bất mãn nhìn thoáng qua những bảo tiêu khác đang lục tục xuống xe.

    Anh mang nhiều người trở về như vậy, là vì phòng ngừa cô chạy trốn sao?

    Anh có phải có tật xấu không, hoài nghi cô gây rối hãm hại anh, rồi lại muốn đem cô cường ngạnh lưu lại bên người!

    Đây không phải là tự tìm khổ sao?

    Nghĩ như thế trong lòng cô càng thêm tức giận, dứt khoát không màng đến Mạc Tùy, kéo theo hành lý xông thẳng ra phía trước.

    Thấy cô tới gần Mạc Tùy hơi kinh ngạc, theo bản năng thu lại tay sắp đụng tới tay cô.

    Thấy thế Thời Duy Hạ lộ ra biểu tình vừa lòng, đang muốn xoay người rời đi.. Một bàn tay bỗng bắt lấy cổ tay cô.

    Cô cả kinh muốn thoát khỏi tay anh, người đàn ông đã xoay người không nói hai lời trực tiếp chặn ngang cô ôm lên.

    "Anh muốn làm gì, mau buông tôi ra!" Thời Duy Hạ kinh hãi vội đưa tay đẩy anh nhưng sức lực anh quá lớn, cô căn bản đẩy không được nửa phần, chỉ có thể tùy ý Long Đình Dạ không nói một lời ôm cô không an phận đi nhanh vào biệt thự, hướng phòng ngủ ở lầu hai đi đến!

    "Long Đình Dạ, anh hỗn đản, mau buông tôi ra!" Thời Duy Hạ cắn môi, không ngừng giãy giụa.

    Nhưng Long Đình Dạ căn bản không chịu chút ảnh hưởng, một đường ôm cô tới phòng ngủ.

    "Anh có phải có tật xấu không, nếu đã hoài nghi tôi hạ độc tại sao không cho tôi đi!" Thời Duy Hạ ở trong lòng ngực anh giãy giụa, một bên phẫn nộ nói.

    Trước kia cô thật ngốc, bị Hứa Mặc Trần lừa xoay quanh, nghe lời hắn hạ độc hại anh.

    Nhưng một đời này, cô căn bản không muốn thương tổn anh!

    * * *

    - -Rầm!

    Cửa phòng ngủ bị người dùng sức đóng lại.

    Long Đình Dạ bỗng nhiên cong lưng, đem người trong lòng ngực thả xuống.

    Thời Duy Hạ hai chân vừa mới chạm đất, còn chưa kịp đứng vững đã tức giận muốn mở miệng mắng anh.

    Bên hông.. đột nhiên không kịp phòng bị bị vòng lấy, theo sau đó cô bị ôm vào một lồng ngực ấm áp. Thân thể người đàn ông mạnh mẽ đè ép xuống, đem hàm dưới đặt ở trên vai cô, hô hấp thô nặng..

    "Thời Duy Hạ, không được đi!" Tiếng nói trầm thấp vang lên bên tai cô.

    Thanh âm lúc này của anh, không có cổ lạnh lẽo cuồng vọng như ngày thường, mà là một loại ngữ khí cô vô cùng xa lạ.

    Cho dù trước sau như môt vẫn bá đạo như vậy.

    Thời Duy Hạ sửng sốt, còn có kinh ngạc..

    Cô còn tưởng rằng, anh bắt cô trở về là muốn như trước kia, cho người trói cô lại.

    Lại không nghĩ đến..
     
  2. Hương Hoàng93

    Bài viết:
    13
    Chương 51: Lại không buông ra, tôi liền cắn anh!

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
    Đăng ký thành viên để like đọc truyện và ủng hộ mình ra thêm chương mới nhé mọi người! ^^
     
  3. Hương Hoàng93

    Bài viết:
    13
    Chương 52: Ông chủ, cổ anh..

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  4. Hương Hoàng93

    Bài viết:
    13
    Chương 53: Cô muốn cho ai ăn?

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng mười một 2021
  5. Hương Hoàng93

    Bài viết:
    13
    Chương 54: Chẳng lẽ anh.. đang dỗ dành cô?

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  6. Hương Hoàng93

    Bài viết:
    13
    Chương 55: Cơ hội xoay người làm lão đại!

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  7. Hương Hoàng93

    Bài viết:
    13
    Chương 56: Không cần, lăn!

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  8. Hương Hoàng93

    Bài viết:
    13
    Chương 57: Thời Duy Hạ, dừng lại!

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  9. Hương Hoàng93

    Bài viết:
    13
    Chương 58: Quá mất mặt!

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  10. Hương Hoàng93

    Bài viết:
    13
    Chương 59: Đã đợi rất nhiều năm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Xác định?" Anh nhướng mày, hài hước hỏi cô.

    Anh nói làm cô mạc danh cảm thấy chột dạ, theo bản năng lảng tránh không đối diện với anh.

    "Đã nói là không có, anh đi ra ngoài đi, em muốn ngủ!" Cô cắn môi nói.

    Cô cũng không biết chính mình đây là xảy ra chuyện gì.

    Trước kia cô ở trước mặt anh có cái trò cười cho thiên hạ nào mà chưa làm ra, thân mình đầu bù tóc rối quần áo không chỉnh tề, anh đều thấy qua rất nhiều lần.

    Càng đừng nói lần đầu tiên gặp anh, muốn ác liệt dọa anh chạy, lại làm chính mình sợ tới mức chết khiếp.

    Nhưng hiện tại, nghĩ đến tình cảnh xấu hổ vừa rồi kia cô liền theo bản năng muốn tìm cái góc mà chui vào.

    Đây cũng là lần đầu tiên cô ở trước mặt anh bắt đầu lo lắng về hình tượng của bản thân.

    Thấy cô mạnh miệng không muốn thừa nhận, Long Đình Dạ cũng không tiếp tục ép hỏi gì nữa, mà chọn chọn con ngươi thấp giọng nói với cô.

    "Anh đói bụng."

    Tiếng nói anh rơi xuống, Thời Duy Hạ kinh ngạc quay đầu nhìn về phía anh.

    "Cùng anh đi ra ngoài ăn cơm!" Người đàn ông rũ mắt nhìn cô trầm thấp nói, ngữ khí bá đạo không thể cự tuyệt.

    Từ trước đến nay cô chán ghét anh bá đạo chuyên chế, nhưng giờ phút này sau khi nghe rõ ràng, cô lại không hề nghĩ ngợi liền gật đầu đáp ứng.

    "Được."

    Ánh mắt người đàn ông đảo qua áo váy hỗn độn vì một phen lăn lộn trên người cô, sau đó mới nói một câu.

    "Cho em ba phút sửa sang lại một chút, anh xuống dưới lầu chờ em."

    Nói rồi anh liền xoay người rời giường, đi nhanh ra khỏi phòng ngủ.

    Thời Duy Hạ giật mình sau đó mới vội bò dậy, ngồi trước bàn trang điểm bằng tốc độ nhanh nhất bắt đầu sửa sang lại trên mặt.

    * * *

    Nửa giờ sau.

    Dưới lầu, Long Đình Dạ đứng thẳng tắp ở cầu thang, giơ tay nhìn thoáng qua đồng hồ, nhíu nhíu mày.

    Cô không tuân thủ thời gian, đúng là một chút cũng không thay đổi!

    Còn nhớ rõ ngày anh đưa cô đi đăng ký kết hôn kia, cô muộn đến năm tiếng đồng hồ, mới không tình nguyện xuất hiện ở trước mặt anh.

    Đó cũng là lần đầu tiên trong cuộc đời anh bị người ta to gan trắng trợn để anh chờ đợi như vậy. Cuối cùng, anh vậy mà cũng không có phát hỏa.

    Bởi vì anh biết rõ, anh chờ một ngày kia, đã chờ rất nhiều năm.

    Cho nên anh cũng không để ý năm tiếng đồng hồ kia.

    Mà giờ phút này.. Anh kinh ngạc phát hiện, trong lòng anh cũng không có chút nào khó chịu, thậm chí.. một tia không kiên nhẫn cũng không có.

    Long Đình Dạ nhìn đồng hồ, trên mặt tuấn mỹ là thần sắc mà ngay chính anh đều xem không hiểu.

    * * *

    Trên bậc thang truyền đến một trận tiếng giày cao gót. Thời Duy Hạ trang điểm tính xảo, mặc sườn xám cách tân kiểu Trung Quốc, đỡ tay vịn dẫm lên giày cao gót chậm rãi đi xuống.

    Long Đình Dạ ngước mắt, nháy mắt khi ánh mắt anh dừng ở trên mặt cô, lại nhíu nhíu mày.

    Trên khuôn mặt nhỏ thanh thuần xinh đẹp đến trêu chọc người của cô, qua lớp trang điểm trở nên càng thêm mỹ diễm động lòng người.

    "Xảy ra chuyện gì.." Thời Duy Hạ đi xuống lầu, thấy anh nhăn mày không khỏi nghi hoặc.

    "Trang điểm quá xấu, lần sau không được trang điểm." Long Đình Dạ nhìn chằm chằm cô hai giây, sau đó vẻ mặt nghiêm túc mà mở miệng, trong thanh âm tràn đầy ghét bỏ!

    Anh không thích thấy khuôn mặt sạch sẽ thấu triệt của cô bị những đồ trang điểm tục khí kia che giấu.

    "..."

    Biểu tình trên mặt Thời Duy Hạ cứng đờ, nội tâm bỗng có một loại xúc động đến muốn hộc máu.

    Khó coi?

    Đây chính là cô tốn nửa giờ đồng hồ trang điểm tinh xảo, anh vậy mà nói khó coi?
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...