Ngôn Tình [Edit] Xuyên Nhanh Nữ Chính Không Đủ Ngọt Ngào - Mộ Như Tửu

Discussion in 'Truyện Drop' started by Mika Ngô, Oct 10, 2021.

  1. Mika Ngô

    Messages:
    0
    Chương 40: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (40)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cả hệ thống Thất Thất chán nản rơi vào tình trạng tự kỷ.

    Trà Trà nhà nó đối với nghèo đói có cái gì đó hiểu lầm.

    Không nói đến hai ly trà sữa, với con sói đuôi to kia, còn có thể tùy tiện mua được vài cái biệt thự.

    Ai, Trà Trà nhà nó thật quá ngây thơ!

    Đó là người hay sói, còn không thể phân biệt được!

    Rất tức giận! Nó muốn vạch trần bộ mặt thật của con sói đuôi to Tô Kình Hoán kia, nhưng nó lại sợ rằng hảo cảm của Trà Trà dành cho Tô Kình Hoán sẽ giảm đi.

    Hảo cảm giảm sút, nếu Trà Trà nổi cơn thịnh nộ, cô ấy không kết hôn với Tô Kình Hoán, thì vi diện này liền xong rồi!

    Vì vậy, nó phải nhịn xuống!

    Chịu đựng và chịu đựng liền tự bế.

    Hệ thống ngốc bạch ngớ ngẩn, tự kỷ trực tuyến!

    Tô Kình Hoán hài lòng trả lại trà sữa cho Bạch Trà, ngày nào cũng sẽ mua trà sữa, loại này rất ngon và ngọt!

    Bạch Trà nghiêng đầu, nhìn thẳng vào ly trà sữa trong tay, oành oành oành, hình như là bớt đi rất nhiều, không vui a!

    Cô mếu máo liếc nhìn Tô Kình Hoán.

    Được rồi, trà sữa ít hơn, nhưng tâm trạng của anh ấy có vẻ tốt hơn nhiều, vì vậy cô liền miễn cưỡng không so đo.

    Tô Kình Hoán nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của cô, trong lòng rối tinh rối mù.

    Ngay cả đáy mắt cũng chứa đầy sự dịu dàng và ôn nhu.

    "Trà Trà ngoan, bây giờ chúng ta về nhà đi, được không?"

    Đề phòng lát nữa bị paparazzi nhìn thấy, e rằng không tốt lắm, ước tính hiện tại, có paparazzi đang lao thẳng tới vị trí của họ.

    Bạch Trà gật đầu, "Ân." Về nhà.

    Lông mày nhíu lại, vừa mới cùng Tô Kình Hoán bước một bước, đột nhiên dừng lại.

    "Có chuyện gì vậy?" Anh hỏi.

    Bạch Trà nghiêm túc suy nghĩ nguyên nhân tại sao vừa tới nhà hàng, vẻ mặt đau khổ nói chuyện với Tô Kình Hoán "Em, em về nhà với anh, nhưng hôm nay anh không được phép làm mấy món chua đó nữa",

    Ngón tay trắng nõn vô thức sờ sờ bụng nhỏ, "Từ trong bụng chảy ra nước chua", cô mở to một đôi mắt tròn xoe tố cáo hành vi của Tô Kình Hoán.

    Vừa ngoan vừa đáng yêu lại mềm mại.

    Ngoại hình ưa nhìn, dễ thương, mềm mại

    Có chút ngọt ngào.

    Mẹ nó thật là muốn mệnh!

    "Ân, đều nghe lời em, em muốn ăn gì thì chung ta liền ăn cái đó, nhưng bây giờ, chúng ta phải về nhanh thôi."

    Giọng nói của Tô Kình Hoán nhẹ nhàng, cả người toát ra vẻ rực rỡ của một người cha.

    Bạch Trà gần như bị bộ dạng của anh ta làm cho lóe sáng, luôn cảm thấy kỳ quái, nhưng cô không thể tìm ra lý do tại sao, vì vậy cô liền không muốn nghĩ.

    Cô chưa bao giờ làm khó bản thân.

    Ân, về nhà ăn tối!

    Hai người vừa mới đi được vài bước, sắc mặt Tô Kình Hoán đột nhiên thay đổi.

    Anh duỗi tay đột nhiên ôm chặt Bạch Trà, tay còn lại anh ôm chặt đầu cô vào trong ngực, chỉ để phần sau đầu hướng về phía không trung.

    Bạch Trà sững người một lúc, mới nhận ra mình bị hơi thở của Tô Kình Hoán vây quanh, hả, hình như có chút thở không nổi?

    Cô giãy dụa, giọng nói lo lắng của Tô Kình Hoán vang lên bên tai cô.

    "Trà Trà ngoan ngoãn, đừng nhúc nhích, ôm chặt ta, đừng để người khác nhìn thấy mặt, được không?"

    Bạch Trà có chút sững sờ, không hiểu vì sao Tô Kình Hoán sẽ không để người khác nhìn thấy mặt.

    Nhưng là, Tô Kình Hoán hẳn là sẽ không hại cô.

    Anh ấy có vẻ thực lo lắng và khẩn trương?

    Ân? Chẳng lẽ đã gặp phải kẻ xấu trong truyền thuyết?

    Còn Chưa nghĩ lại, Thất Thất đã ở bên tai cô giải thích, [ Trà Trà, Tô Kình Hoán phải trốn khỏi tay săn ảnh, cô hãy nghe anh ấy.]

    "Ân."

    "Nhưng tại sao anh ấy lại muốn trốn khỏi tay săn ảnh?"

    Thất Thất, [.. Thất Thất muốn lên lớp.]

    "Được rồi, ta đang nghe đây."

    Vẻ mặt tò mò của Bạch Trà khiến cho Thất Thất thập phần hưởng thụ.

    A, nó phải đem Trà Trà dạy thành thiên hạ đệ nhất!

    Nó muốn Trà Trà hướng tới mục tiêu thiên hạ đệ nhất!
     
  2. Mika Ngô

    Messages:
    0
    Chương 41: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (41)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tô Kình Hoán vẻ mặt lạnh lẽo khiến người khác sợ hãi.

    Anh lạnh mặt, nữa ôm Bạch Trà chạy nhanh về phía bãi đậu xe.

    Tuy nhiên, đã có một số tay săn ảnh lao về phía anh.

    Thấy bọn họ sắp chạy đến trước mặt, anh vội vàng cởi áo khoác và trùm lên đầu Bạch Trà một lần nữa.

    Trong tình huống hiện tại, không thể chạy trốn.

    Trong trường hợp này, anh chỉ có thể bảo vệ Bạch Trà và ngăn những người đó chụp được khuôn mặt của Bạch Trà.

    Không phải là anh ấy không muốn công bố mối quan hệ của mình với Bạch Trà.

    Chỉ là, Bạch Trà hiện tại đang học ở trong trường điện ảnh, chỉ là năm hai, tiếp theo, còn hai năm khóa học nữa.

    Nếu khuôn mặt của cô ấy bị lộ ra ngoài.

    Trong tương lai, nó sẽ mang đến cho cô vô số rắc rối.

    Bạch Trà của anh ngoan ngoãn như vậy, mềm mại như vậy, còn không phải ngày nào cũng sẽ bắt nạt sao?

    Anh ấy không thể bỏ người ta vào túi mỗi ngày, đúng không?

    Nghĩ đến chuyện sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của cô, anh nóng lòng muốn tát cho mình một cái!

    Bất cẩn quá!

    Mua một cốc trà sữa, cư nhiên có thể xảy ra việc lớn như vậy?

    Tất cả là vì anh ấy trong khoảng thời gian này đã quá an ổn, cho nên anh đã quên mất tâm cảnh giác.

    Bây giờ hối hận cũng đã muộn, anh ôm Bạch Trà bước từng bước về phía trước, mặc cho paparazzi đập mạnh micro trước mặt, anh vẫn không hề đáp lại.

    Cho đến khi đi đến bãi đậu xe, có người hỏi mà không suy nghĩ, "Tô ảnh đế? Anh che giấu khuôn mặt của cô ấy, là nghĩ rằng cô ấy là không thể gặp mặt người khác? Hay là hai người chi gian không phải là một mối quan hệ bình thường?"

    Tô Kình Hoán dừng lại, lạnh lùng trên khuôn mặt càng sâu.

    Cố tình, tên tay săn ảnh kia hoàn toàn phớt lờ biểu hiện của Tô Kình Hoán và tiếp tục hỏi anh khi anh dừng lại.

    "Có vẻ như cô ấy là sinh viên của trường điện ảnh? Vậy thì cô ấy sẽ đi theo anh vì tiền hay tài nguyên, mới có thể cùng anh.. A!"

    Mấy người đó ngàn vạn lần không ngờ rằng Tô Kình Hoán lại thực sự động thủ ở nơi công cộng!

    Anh ta đá người đàn ông ngã xuống đất, và chiếc micrô lăn ra rất xa.

    Người mặc áo xanh rơi trên mặt đất ánh mắt hung ác, từ trên mặt đất đứng dậy, lấy điện thoại di động ra, tiếp tục hỏi: "Xem lại, có phải là do tôi đoán đúng không, nên anh mới nổi giận?" Hơn nữa, anh thực sự đối xử với tôi động thủ? Tin hay không, tôi sẽ kiện anh! Ngoài ra, nếu như người hâm mộ của anh nhìn thấy anh như thế này, tôi tin chắc họ sẽ rút khỏi người hâm mộ của anh! Tô ảnh đế, anh lại có thể tùy tiện đánh người. "

    Nam nhân kiêu căng ngạo mạn, Không ngờ Tô Kình Hoán lại có thể bốc đồng như vậy.

    Không cần hắn bịa, lần này chủ đề nhất định sẽ bùng nổ.

    Tô Kình Hoán khẽ liếc hắn một cái, trong đầu liền ghi nhớ bộ dáng của hắn.

    Giọng anh lạnh như băng," Tôi sẽ nhớ rõ dáng vẻ của anh, đi kiện đi! Tuy nhiên trước khi kiện, tôi sẽ gửi thư luật sư tới tay cô, công khai vu khống bạn gái của tôi, còn có những lời sỉ nhục, anh có biết nó có ảnh hưởng đến danh tiếng của cô ấy như thế nào không? Ảnh hưởng đến danh tiếng của cô ấy? Anh có biết hành vi của mình đã làm tổn thương tinh thần cô ấy đến mức nào không? "

    Người khác nói anh, không sao cả, anh sẽ không để bụng.

    Tuy nhiên, anh không cho phép bất cứ ai vu khống cô!

    Những suy đoán ác ý đó anh ta sẽ không bao giờ cho phép.

    Các tay săn ảnh đứng và người đàn ông mặc áo xanh đều sững sờ,"..."

    Bạn gái?

    Liền thừa nhận nó một cách hào phóng như vậy?

    Không phải anh nên che giấu nó một chút sao?

    Trong trường hợp này, không nên cắn chết không chịu thừa nhận sao?

    Này, Mẹ nó?

    Anh là diễn viên, anh có thể học hỏi từ người khác hay không? Anh có thể có các mối quan hệ ngầm hay gì đó, anh thừa nhận điều đó dễ dàng như vậy, chúng ta sau nay sẽ quay cái gì?
     
  3. Mika Ngô

    Messages:
    0
    Chương 42: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (42)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tô Kình Hoán xoay người cẩn thận nhét Bạch Trà vào trong xe, sau đó nhỏ giọng dặn một câu.

    Xoay người lại vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm mấy người đó.

    "Thứ nhất: Tôi có bạn gái.

    Thứ hai: Tôi không muốn ai quấy rầy cuộc sống của bạn gái mình!

    Thứ ba: Vui lòng liên hệ với người đại diện của tôi nếu bạn có bất kỳ câu hỏi nào."

    Ném lại mấy lời đó, anh ấy động tác lưu loát bước lên xe.

    Trong khi những người đó đang băn khoăn không biết nên soạn tiêu đề như thế nào, Tô Kình Hoán đã phóng xe đi mất, để lại những người đó uể oải đứng tại chỗ.

    Bọn họ thực sự không có một chút phản ứng nào.

    Tuy rằng phản ứng bình thường rất nhanh, nhưng không ai nghĩ tới Tô Kình Hoán sẽ có phản ứng như vậy!

    Tuy nhiên, điều họ không ngờ là Tô Kình Hoán lại có một làn sóng hoạt động khác.

    Sau khi Tô Kình Hoán lái xe đi, anh ta vươn tay mở áo khoác trên đầu Bạch Trà xuống.

    Dưới lớp quần áo, Bai Chà lộ ra cái đầu nhỏ, tóc tai bù xù, đôi mắt đẹp mê man.

    Dường như cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, thì vẫn luôn là dáng vẻ ngốc nghếch và ngoan ngoãn này, khiến anh ấy hận không thể muốn đem người tử hình ngay tại chỗ.

    Tuy nhiên, ngay khi ý nghĩ này xuất hiện, giọng nói nhẹ nhàng của cô gái nhỏ vang lên, làm dịu đi sự bồn chồn như gió xuân.

    "Tô Kình Hoán?" Cô gọi tên anh.

    Anh ấy chưa bao giờ biết rằng tên của mình có thể hay như vậy.

    "Tô Kình Hoán" cô lại hét lên, giọng có chút khó hiểu.

    Cô gọi cho anh, tại sao anh lại không để ý cô?

    "Tôi ở đây, không sao đâu, chuyện vừa rồi đã giải quyết xong rồi, đừng lo lắng."

    Tô Thanh Hoàn khẽ nói, anh không muốn nhắc đến những chuyện đó trước mặt cô, cô cũng quá đơn thuần không nên hiểu những chuyện rối rắm này.

    Đã giải quyết?

    Mặc dù cô không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cô vẫn nghĩ Tô Kình Hoán rất lợi hại.

    Cô ấy gật đầu, "Ân."

    Mái tóc mềm mại cũng chuyển động theo chuyển động của cô ấy. Sau đó, cô ấy nói thêm, "Tô Kình Hoán, anh thật lợi hại!"

    Thất Thất nói, để cho người khác sự khích lệ thích hợp!

    Cô cảm thấy bây giờ Tô Kình Hoán có lẽ rất cần cô động viên và khen ngợi.

    Bằng cách này, lần sau khi gặp chuyện gì, anh ấy vẫn có thể giải quyết một cách nhanh chóng và khéo léo.

    Tô Kình Hoán, người không chuẩn bị để ngăn chặn được khen ngợi, "..."

    Ah! Anh lúc này thật hoài nghi, cô gái nhỏ này là cho rằng thanh máu của hắn không rảnh nên cố ý đến hại hắn.

    Thật không may, thời điểm hiện tại anh ấy không có bằng chứng.

    Mẹ nó, cô gái nhỏ ngoan quá!

    Anh đưa Bạch Trà trở về căn hộ, chắc chắn rằng không có ai theo dõi, sau đó anh mới yên tâm.

    Ngay sau đó, anh chàng đã nhanh chóng mở điện thoại và trực tiếp công khai chuyện tình cảm của mình trên Weibo.

    Ân, chuyện tình cảm, loại chuyện này đương nhiên tự mình công bố sẽ cảm thấy thoải mái hơn.

    Những tay săn ảnh nghĩ rằng họ đã giật được các tiêu đề và vẫn đang cân nhắc nên viết như thế nào để tin tức trở nên hot hơn, "..."

    Mẹ nó có thể hay không lưu lại cho bọn họ một đường sống?

    Lúc này mới chỉ có vài phút?

    Tại sao anh ấy lại công khai chuyện tình cảm của mình chỉ trong ít phút?

    Anh không thể đợi thêm một phút để họ đưa video lên hay sao?

    Rất tức giận! Tôi tức giận đến mức muốn ói ra máu.

    Bên dưới Weibo của Tô Kình Hoán, một loạt người hâm mộ bùng nổ.

    Nhưng cũng có nhiều người hâm mộ tỉnh táo đang cố gắng kiểm soát tình hình hết mức có thể để bị kẻ thù sử dụng nhịp nhàng mà không hề mong muốn.

    Thất Thất bí mật đem Weibo của Tô Kình Hoán cho Bạch Trà xem.

    [ Trà Trà, hãy xem bài đăng của Tô Kình Hoán! Cô rất cảm động phải không? Rất vui! Cảm thấy hạnh phúc? ]

    Bạch Trà, "?"

    Cô không trả lời Thất Thất, im lặng liếc nhìn nội dung trên đó.

    Tô Kình Hoán V: Nói chuyện đại sự, tôi có bạn gái rồi, là kiểu cả đời một người.

    Tôi muốn nuôi cô ấy, tôi muốn kết hôn, tôi muốn ôm cô ấy trong vòng tay của tôi và trong tay của tôi! Tôi muốn làm hết sức để chiều chuộng cô ấy, tôi muốn bảo vệ cô ấy suốt đời..

    Cô ấy còn đang đi học, có chuyện gì hãy đến tìm tôi, đừng quấy rầy cô ấy, cảm ơn.
     
  4. Mika Ngô

    Messages:
    0
    Chương 43: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (43)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạch Trà liếc nhìn nó một cách nhanh chóng, và sau đó lắc đầu.

    "Ta không cảm thấy vui vẻ, tại sao ta lại muốn cảm thấy hạnh phúc?"

    Thất Thất, [ Bởi vì, bởi vì người anh ấy nói là cô nha!]

    Ai, tức quá.

    Phản ứng của Trà Trà, tại sao lại chậm đến mức có lúc muốn tự kỷ?

    Bạch Trà lặp lại những lời của Thất Thất, và sau đó mắt cô sáng lên, "Ta hiểu rồi, anh ấy muốn sủng ta!"

    [ Đúng, đúng, đúng!]

    "Vậy thì anh ấy sủng ta thế nào, ta sẽ sủng anh ấy lại như vậy!"

    Ta thật là một cô bé thông minh!

    Thất Thất, [..] Lão tử lại tự kỷ!

    Mặt khác, Tô Kình Hoán đang thảo luận về việc tiếp theo với người đại diện.

    Tuy nhiên, đôi khi, có nhiều thứ không phải lúc nào cũng như ý muốn.

    Một quán cà phê gần học viện điện ảnh yên tĩnh lạ thường.

    Hai cô gái ngồi đối mặt trong quán cà phê.

    Bạch Diên liếc mắt nhìn người trước mặt, trong mắt tràn đầy châm chọc.

    "Chậc chậc chậc, cô nghĩ có thể gửi ảnh mặt sau của bọn họ rồi tìm paparazzi làm cho Bạch Trà vạn kiếp bất phục? Ngây thơ!"

    Người đối diện không phải ai khác, chính là Kiều Vi Vi.

    Cô ta siết chặt ngón tay vào điện thoại, những lời nói trên màn hình của Tô Kình Hoán đang kích thích trái tim cô ta một cách mãnh liệt.

    Thấy cảm xúc của cô không đúng, Bạch Diên không những không khuyên can mà còn tiếp tục kích thích cô ta.

    "Tôi đã nói với cô rất lâu rồi, cô ấy cùng Tô Kình Hoán có quan hệ không bình thường, cô còn không tin sao? Trên đời này làm sao có thể có nam nhân không gần nữ sắc? Chẳng qua là chưa gặp người phù hợp mà thôi."

    "Nhìn này! Nhìn đi, Bạch Trà bây giờ là người ở đầu quả tim của Tô Kình Hoán, còn ngươi, ngay cả mặt của Tô Kình Hoán cũng không nhìn thấy! Chậc chậc chậc, ngươi còn đáng thương hơn ta."

    "Câm miệng!" Khuôn mặt của Kiều Vi Vi tràn đầy căm hận.

    Bạch Diên đã nhắc nhở cô ta ngày đầu tiên đến trường.

    Nhưng lúc đó, cô ta làm sao có thể đem Bạch Trà để trong lòng?

    Một cô gái bị mọi người xa lánh cô lập, làm sao có thể với Tô ảnh đế nhấc lên quan hệ?

    Mãi cho đến khi nhận ra rằng Bạch Trà trở nên rất xinh đẹp, cô ta theo bản năng giả vờ thân thiết với Bạch Trà, và sau đó, cô ta nhận được album có chữ ký của Tô Kình Hoán từ Bạch Trà, mới nhận ra rằng lời nói của Bạch Diên có thể là sự thật?

    Sau đó, mọi thứ đang phát triển theo chiều hướng không thể kiểm soát.

    Đến bây giờ, Tô Kình Hoán đã thừa nhận có bạn gái một cách công khai?

    Còn muốn đem người đặt ở đầu quả tim để sủng?

    Cô ta nhìn vào trong video, vẻ mặt lo lắng của Tô Kình Hoán gần như khiến anh ta phát điên, vì Tô Kình Hoán muốn che giấu danh tính của Bạch Trà và không muốn người khác biết bạn gái của anh ta là ai, vậy thì cô ta liền thành toàn cho bọn họ! Kiều Vi Vi cười với Bạch Diên một nụ cười, "Tôi có một ý tưởng sẽ làm cho cô được nổi tiếng, và nó cũng sẽ khiến chúng ta hài lòng."

    "Ân? Nói ra cho tôi nghe một chút."

    Bạch Diên nheo mắt nhìn cô ta, ngay từ đầu cô đã biết Kiều Vi Vi tính toán giỏi hơn Mạnh Đồng Diệp ngu ngốc kia.

    Đây là lý do tại sao cô chọn hợp tác với Kiều Vi Vi trong bóng tối.

    Đáng tiếc Kiều Vi Vi vẫn không chịu nổi đã bày ra ác ý trước mặt Bạch Trà.

    Không quan hệ, trước hết hãy nghe chủ ý của Kiều Vi Vi.

    * * *

    Bạch Diên cong lên khóe môi hài lòng, "Xem ra tôi chọn ngươi không sai! Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!"

    Mười phút sau.

    Bên dưới là video của Tô Kình Hoán và Bạch Trà.

    Một loạt những người ẩn danh nổi lên.

    Ẩn danh a: Mẹ nó? Tôi dường như đã nhìn thấy bóng dáng cô gái này ở đâu đó!

    Ẩn danh b: Đúng vậy, đúng vậy, tôi dường như cũng đã thấy qua!

    Ẩn danh c: Đây không phải là hoa khôi của đàn em sao?

    Ẩn danh d: Sự thật ở tầng trên, hoa khôi___________ Bạch Diên!

    Với làn sóng của bình luận này.

    Ngay sau đó, một số sinh viên trường điện ảnh đã chọn ra những bức ảnh của Bạch Diên, so sánh như vậy, Bạch Diên thật sự rất giống với người trong video!
     
  5. Mika Ngô

    Messages:
    0
    Chương 44: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (44)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hai chị em Bạch Diên và Bạch Trà quả thực giống nhau về hình thể.

    Hơn nữa bị người có tâm làm nên tiết tấu như, người trong Học viện điện ảnh đều bỏ qua Bạch Trà mà đưa cái tên Bạch Diên lên hot search.

    Hơn nữa còn có người đi hỏi Bạch Diên.

    Bạch Diên đáp án cũng rất mơ hồ, không có phản bác cũng không có gật đầu.

    Ngược lại, những người bạn cùng phòng với Bạch Diên nói một cách chân thành rằng bọn họ đã từng thấy Bạch Diên mặc chiếc váy trông rất giống trong video.

    Chính vì vậy, nhiều người đã thầm chọc và cảm thấy đây là một điều chắc chắn.

    Kết quả là, nhiều sinh viên của học viện điện ảnh đã nói trong một tuyên bố kết luận trên Internet rằng người trong video là Bạch Diên!

    Thành công cọ nhiệt, Bạch Diên nội tâm thập phần sung sướng.

    Cô ta xem Weibo của mình phát triển rầm rộ.

    Dù là mắng mỏ hay chất vấn cô ấy, cô ấy đều không quan tâm.

    Dù sao, bây giờ cô suy nghĩ rằng anti-fans cũng là nổi tiếng.

    Anti-fans cũng có thể mang lại một đợt nhân khí.

    Bạch Diên mỉm cười và tận hưởng những lợi ích mang lại cho mình.

    Hừm, cô chắc chắn rằng Tô Kình Hoán sẽ không công bố chuyện Bạch Trà là vợ sắp cưới của anh ta, bất kể tình cảm của Tô Kình Hoán dành cho Bạch Trà như thế nào, xét từ đoạn video đó, anh ta không muốn người khác nhận ra Bạch Trà.

    Đó là lý do tại sao cô ta mới có cơ hội thay mận đổi đào.

    Khóe môi câu lên đầy đắc ý, Đương nhiên, cho dù Tô Kình Hoán kịp thời thanh minh rằng người trong video không phải là cô ta thì cũng không thành vấn đề, từ đầu cô ta chưa bao giờ thừa nhận mình là người trong video kia.

    Những người khác đoán mò, cùng cô ta có quan hệ gì đâu?

    Hơn nữa, cô ta cũng không phải là nạn nhân sao? Bị kéo vào cuộc bất bình tình cảm của Tô Kình Hoán mà không có lý do?

    Trong những ngày qua, tất cả những gì cô ta phải làm là tan học và lặng lẽ về xem diễn và chờ đợi.

    Bạch Diên thuận lợi xin phép nghỉ bệnh, sau đó về nhà.

    Điện thoại cũng đã tắt máy, không cần biết là ai, đều không liên lạc được với cô ta.

    Kết quả là, những người không thể liên lạc với Bạch Diên cảm thấy rằng mọi thứ trở nên rõ ràng hơn.

    Nhưng lại không nghĩ, tất cả chuyện này đều nằm trong dự tính của Bạch Diên.

    Tương lai cho dù là sự thật có bài ra trước mặt mọi người, cô ta vẫn có thể nói là bị bệnh, đối với sự tình bên ngoài đều không rõ ràng, hoặc là hoàn toàn có thể nói là vì sợ hãi.. Tóm lại cô ta luôn có đường lui.

    Cả Tô Kình Hoán và người đại diện đều không ngờ rằng mọi thứ sẽ đột ngột thay đổi.

    Ân?

    Bạch Diên?

    Từ đâu ra mà cọ nhiệt!

    Tô Kình Hoán suy nghĩ về điều đó một lúc, và thay vì yêu cầu người đại diện ngừng tin đồn, anh yêu cầu chị ấy tìm hiểu xem thủy quân nào đang điều khiển tiết tấu này.

    Một điều rõ ràng như vậy, tưởng anh ta bị mù sao?

    Hot search hết vòng này đến vòng khác, gần như thống trị bởi Tô Kình Hoán.

    Ngay cả khi anh ấy lần đầu tiên công bố mối quan hệ của mình, máy chủ đã bị tê liệt.

    Anh kỹ thuật vội vàng lên mạng tăng ca.

    Về phần Bạch Diên, từ sự việc này, cô ta cũng phát nhiệt ngoài sức tưởng tượng.

    Tô Kình Hoán hai mắt híp lại, trong đôi mắt đen nhánh đầy vẻ lạnh lùng âm trầm.

    Bạch Diên.

    Anh ấy đọc tên này, thanh âm tàn nhẫn, dường như.. Anh cấp phiền toái cho nhà họ Bạch còn chưa đủ..

    Mẹ Bạch tự nhiên nhìn thấy tin tức trên mạng, khi thấy Bạch Diên trở lại, phản ứng đầu tiên của bà là hỏi cô: "Có phải con đang ở một chỗ cùng Tô Kình Hoán không?"

    Thậm chí, cô ta có chút khác thường, không xác định được bóng dáng của ai trong video.

    Bạch Diên đang trong tâm trạng thực tốt đem sự việc kế hoạch của mình nói cho mẹ Bạch nghe.

    Nghe xong, mẹ Bạch không nói gì.

    Chỉ duỗi tay xoa xoa mí tâm, gần đây mọi việc ở công ty của Bạch gia có vẻ không được tốt.

    Tin tức do Bạch Diên mang đến hầu như không phải là tin tốt.

    "Đúng rồi, mẹ, mẹ có muốn gọi Bạch Trà trở về, để lừa cô ấy phối hợp một chút?" Bạch Diên đột nhiên đề nghị.
     
  6. Mika Ngô

    Messages:
    0
    Chương 45: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (45)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Kể từ khi cuộc hẹn hò hôm đó xảy ra.

    Bạch Diên không còn dám tùy ý tìm Bạch Trà gây phiền phức nữa.

    Bây giờ, thật vất vả mới nắm bắt được cơ hội, cô ta sẽ không bỏ qua.

    Cô ta muốn xem, sau khi Bạch Trà về nhà họ Bạch còn dám động thủ đánh người trước mặt mẹ cô hay không.

    Bạch Diên xuân phong đắc ý, hoàn toàn không cảm thấy có vấn đề gì với ý tưởng của mình.

    Nói một cách đơn giản, ân, Bạch Diên nghĩ mình đã thắng một hiệp, cô ta híp mắt lại, đang tưởng tượng sau khi Bạch Trà xuất hiện sẽ bị cô ta kích thích như thế nào!

    Có lẽ cô ấy sẽ khóc ngay tại chỗ, đáng thương hề hề, như một con kiến, bị giẫm dưới chân.

    Khi Bạch Trà nhận được cuộc gọi từ mẹ Bạch, cô cảm thấy có lỗi.

    Cô ấy nhìn tên người gọi và lo lắng hỏi, "Thất Thất, có phải vì ta quên không đưa nam nhân cho bà ấy làm đối tượng hẹn hò nên bà ấy mới tức giận hay không?"

    Thất Thất suy nghĩ trong ba giây, [ Tôi nghĩ những gì Trà Trà nói rất có lý!]

    "Đúng vậy, ta cũng nghĩ như thế này, ngươi không thể thiếu nợ nhân tình.. Nếu không sẽ gặp báo ứng, vạn vật đều có vòng tuần hoàn của nó, nếu nợ người khác, không trả thì trong tương lai ông trời sẽ dùng đủ loại phương thức từ trên người ngươi lấy lai một cái gì đó có giá trị tương ứng"

    Vì vậy, chúng ta phải trả lại người đàn ông đó!

    Bạch Trà nghiêng đầu, chìm đắm trong suy nghĩ.

    Không vui!

    Đêm nay không ngủ ngon được!

    Không vui.

    Nhạc chuông điện thoại lại suy nghĩ tới, Bạch Trà nhấn trả lời, đầu dây bên kia còn chưa kịp lên tiếng, cô đã ném ra một câu, "Tôi thật mau sẽ trở về, đừng có gấp!"

    Dứt lời, cô nhanh chóng cúp điện thoại.

    [ Rất tiếc, Trà Trà, cô không thể trả lại đối tượng hẹn hò cho mẹ Bạch! Bạch Diên cũng có tham gia!]

    "..."

    Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch nhăn lại, ý nói ta rất không vui.

    [ Trà Trà..] Thất Thất cảm thấy Trà Trà nhà nó chắc hẳn rất buồn.

    Nga, nó muốn ôm Trà Trà.

    "Thất Thất, ta nghĩ bọn họ thật xấu a! Bọn họ chỉ giới thiệu một người đàn ông làm đối tượng hẹn hò cho ta, nhưng ta lại nợ bọn họ hai người? Họ dường như đã phát tài! Không, ta rất không vui, ta phải tìm ra được biện pháp để giải quyết!"

    Bạch Trà đứng lên, lời thế son sắc.

    Thất Thất, [? ] Nó luôn cảm thấy mọi thứ phát triển đều không đúng lắm, nhưng lại không nghĩ ra không đúng chỗ nào..

    Một phút sau, Bạch Trà trên mặt tràn đầy vui vẻ.

    Nga!

    Cô đã nghĩ ra một cách!

    Khi Tô Kình Hoán bước vào, anh nhìn thấy là bộ dạng vui vẻ của Bạch Trà.

    Anh cố nén cười, có vẻ như Bạch Trà hẳn đã xem Weibo của anh ấy, kỳ thật, anh ấy cũng cho rằng lời tỏ tình của anh rất hay!

    "Có gì mà vương vẻ như vậy?"

    Tô ảnh đế tự tin chờ đợi Bạch Trà vui mừng bổ nhào vào lòng ngực của anh.

    Bạch Trà chớp mắt, "Em vừa nghĩ ra cách giải quyết một vấn đề mà em đang gặp phải bây giờ! Em sẽ đi làm ngay!"

    Nói xong, cô bật người dậy nhảy nhót chạy ra ngoài.

    Nụ cười trên mặt Tô Thanh Hoàn lập tức đông lại, "?"

    Anh ta quay người lại, nhanh chóng nắm lấy cổ tay Bạch Chá, "Em đi đâu vậy?" Lời nói tràn đầy kinh ngạc.

    Thái độ của cô khiến anh rất nản lòng.

    "Em muốn về nhà họ Bạch!" Cô cười đáp lại.

    "Nhà họ Bạch?" Vẻ mặt Tô Thanh Hoàn đanh lại, anh đã điều tra về nhà họ Bạch, người trong nhà họ Bạch không phải là thứ gì tốt, họ thường bắt nạt Trà Trà nhà anh, giờ mà trở về còn không phải bị mắng sao?

    (* Vì Tô Kình Hoán đã tỏ tình nên mình đổi cách xưng hô thành Anh=Em nha)

    "Anh cùng đi với em!" Anh dứt khoát.

    Theo ước tính, một phần nguyên nhân khiến Bạch Trà quay lại Bạch gia là vì video trên mạng.

    Bạch Diên giỏi tính toán, mẹ Bạch lại thiên vị Bạch Diên.

    Bạch Trà đã trở về, lẻ loi một mình, cô đơn và bất lực!
     
  7. Mika Ngô

    Messages:
    0
    Chương 46: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (46)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chỉ cần Tô Kình Hoán nghĩ đến trước kia Bạch Trà luôn một mình bị bọn họ khi dễ, cả người đều không tốt.

    Anh vẫn còn quá bao dung với nhà họ Bạch.

    Không nên chỉ gây phiền phức cho nhà họ Bạch, mà nên làm cho nhà họ Bạch không thể chống đỡ được.

    Sắc mặt anh trở nên âm trầm.

    Bạch Trà đang nhảy nhót, kinh ngạc nhìn anh.

    "Anh, anh làm sao vậy?"

    Sao lại không vui?

    Hiện tại.. Cô cũng không có trà sữa! Làm thế nào để dỗ đây?

    Bạch Trà rất rối rắm, ngập ngừng nói: "Tô Kình Hoán, lát nữa em sẽ mua trà sữa cho anh, anh đừng có không vui!"

    Nghe lời này, Tô Kình Hoán nhướng mi, trong mắt hiện lên bộ dáng ngoan ngoãn mềm mại của cô.

    Làm anh hận không thể đem người giấu đi, ngoại trừ anh ra sẽ không để cho ai nhìn thấy!

    "Anh không có không vui, em đừng lo lắng." Tô Kình Hoán thấp giọng nói.

    Anh muốn nhìn cô gái nhỏ dỗ dành mình, nhưng biểu cảm của cô lại khiến anh mềm lòng, anh không muốn nhìn thấy cô nhíu mày không vui.

    Thôi thì tự dỗ dành mình đi!

    "Thật sao?"

    "Ân!"

    Tô Kình Hoán bị bộ dáng nghiêm túc, không nhịn được đưa tay sờ đầu cô.

    Tóc mềm mại như con người của cô vậy, không chỉ mềm mà còn có cảm giác rất dễ chịu.

    Đôi mắt đen dần dần mơ hồ, từ từ rơi xuống bàn tay nhỏ bé của cô.

    Ân, muốn chạm vào bàn tay nhỏ bé của cô.

    "Vậy bây giờ chung ta xuất phát đi?" Bạch Trà không để ý tới tầm mắt của anh, xoay người cầm lấy điện thoại, lấy ra khẩu trang, kính râm, v. V.. tự mình mang lên cho Tô Kình Hoán, nhìn người đàn ông vũ trang bị đầy đủ, gật đầu hài lòng.

    "Ân, không nên để paparazzi phát hiện." Vừa dứt lời, Bạch Trà lại chìm trong rầu rĩ, "Xem ra như vậy cũng không được, nếu không, em về Bạch gia xử lý một chút chuyện, rất nhanh sẽ trở lại, anh cứ ở lại trên xe, nếu anh khát hoặc đói, anh liền nói trước với em, em sẽ giúp anh mua!"

    Tô Kình Hoán thật bất đắc dĩ, "Em thật sự rất cẩn thận a!"

    "Anh đừng khen em nhiều như vậy, em sẽ xấu hổ a." Bạch Trà mặt nhỏ đỏ lên.

    Cô thực sự rất xấu hổ.

    Mặc dù Thất Thất thường khen cô ấy, nhưng cảm giác đó khác với lời khen ngợi của Tô Kình Hoán.

    Tô Kình Hoán thấy Bạch Trà đang thất thần, anh lặng lẽ kéo bàn tay nhỏ của Bạch Trà, sau rời khỏi tiểu khu.

    Thất Thất rất không vui, Tô Kình Hoán đoạt Trà Trà của nó, bây giờ còn muốn lấy đi tương tác giữa nó và Trà Trà?

    Ah! Sói đuôi to, kẻ xấu! Sẽ để anh thành công!

    Đối mặt với Bạch Trà, Thất Thất chỉ là một đường thổi phồng!

    [ Ah ah ah, Trà Trà, tôi thấy bây giờ cô không chỉ ngày càng thông minh hơn mà còn ngày càng biết nói chuyện nữa, tôi rất thích cô nha! Nếu không có cô, tương lai tôi sẽ sống như thế nào!]

    Bạch Trà, "?"

    [ Trà Trà, cô vô tình như gió, vừa cô đơn lại kiêu ngạo!]

    [ Thế giới an bình thập toàn thập mỹ, không phụ Như Lai, không phụ người!]

    [ Ý niệm luôn không khoan dung không hối hận, Vì cô mà say đến thất hồn!]

    [..]

    Bạch Trà, "Ngươi ngươi ngươi, Thất Thất ngươi đừng nói."

    Cô vẻ mặt mộng bức.

    "Ta có thể hiểu từng chữ ngươi nói, nhưng càng về sau những lời đó lại càng không hiểu, đây không phải là đang tỏ tình sao? Chẳng lẽ, chẳng lẽ ngươi yêu ta sao?"

    Bạch Trà nội tâm rối bời: Chẳng lẽ là bởi vì ta rất đáng yêu?

    Thất Thất như thế nào lại có ý với mình rồi?

    Ân?

    Nhất định là cách mình mở ra, phương thức không được đúng lắm!

    Cũng có thể do hệ thống bị lỗi và dữ liệu trở nên lộn xộn.

    Thất Thất, [..]

    Tôi, tôi chỉ là muốn khen ngợi cô, nhưng là, nhưng là tôi thật ngu ngốc, không biết dùng từ như thế nào, vì vậy tôi lên mạng và đã tìm thấy một vài câu trên mạng được cho là đặc biệt phổ biến, và sau đó sau đó.. lật xe rồi!

    Khóc lớn!

    Nhưng nó sẽ nói ra những lời đó sao?

    Nó cũng cần mặt mũi nha!
     
  8. Mika Ngô

    Messages:
    0
    Chương 47: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (47)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạch Trà thấy Thất Thất vẫn duy trì trầm mặc.

    Dường như cô đã đoán sai.

    Xét cho cùng, Thất Thất là một hệ thống, cô là một con người, và sẽ không có tình yêu nào khơi lên giữa con người và hệ thống!

    Họ không cùng một chủng tộc!

    Suy nghĩ của Bạch Trà thay đổi rất nhanh.

    Trong nháy mắt, cô bỏ qua chuyện đó, lấy điện thoại ra với vẻ mặt mong đợi, gửi một tin nhắn cho người đàn ông đối tượng hẹn hò.

    Hẹn người đó gặp tại Bạch gia.

    Cô suy nghĩ một lúc, và để đảm bảo rằng kế hoạch sẽ không xảy ra sai lầm, cô đã gửi một tin nhắn khác cho mẹ Bạch.

    "Lát nữa còn có một người bạn đi qua cùng với tôi, các người nhớ đợi ở nhà."

    Mẹ Bạch liếc mắt nhìn tin nhắn cô một cái, không có trả lại cô liền ném điện thoại sang một bên, nhưng Bạch Diên sau khi cân nhắc lại liền thuận miệng nói một tiếng.

    Sau đó cô ta trở về phòng, tỉ mỉ trang điểm thật tinh tế và xinh đẹp.

    Khi gần đến Bạch gia, Bạch Trà đã bắt Tô Kình Hoán dừng lại.

    "Anh ở chỗ này chờ em, đừng đi lung tung, cẩn thận không bị người ta nhìn thấy, tuy rằng anh là con trai, nhưng mà con trai phải tự bảo vệ chính mình khi ở bên ngoài, biết không?"

    Bây giờ là con trai cũng không an toàn!

    Bạch Trà an tâm dặn dò lại lần nữa, bộ dáng muốn nghiêm túc bao nhiêu liền nghiêm túc bây nhiên.

    "Ân, anh biết rồi, anh sẽ ở đây ngoan ngoãn chờ em trở lại."

    Giọng nói của Tô Thanh Hoàn tràn đầy ý cười.

    Cảm giác được người khác quan tâm chăm sóc, thật sự rất tốt.

    Bạch Trà chắc chắn rằng anh không có việc gì, rồi mới bước xuống xe.

    Vấn đề lúc trước đã xảy ra với các tay săn, thực sự khiến cô ấy bị sốc, cô không ngờ rằng anh ra ngoài không an toàn như vậy?

    Cô lắc đầu, gạt mọi suy nghĩ sang một bên, vừa đi được vài bước thì đụng phải người đàn ông đối tượng hẹn hò trước đó.

    Ân?

    Hình như được gọi là Vương tổng?

    Đúng, là Vương tổng!

    Cô mỉm cười nhìn Vương tổng, lại liếc nhìn cánh tay hắn ta, có vẻ như vết thương đã không còn vấn đề gì.

    Khoảnh khắc người đàn ông nhìn thấy cô, hắn ta gần như theo bản năng lùi lại một bước.

    "..."

    Mẹ nói, tại sao tiểu ác ma này lại xuất hiện?

    Từ từ?

    Ai đã gửi tin nhắn đó?

    Khi nhận được tin nhắn, hắn ta cũng không nghĩ nhiều, nghĩ là Bạch Diên hoặc là Mẹ Bạch đã suy nghĩ kỹ, muốn cùng hắn ta nói chuyện bồi thường.

    Bởi vì, mấy ngày nay hắn cũng đã nghe nói về việc làm ăn không thuận lợi của nhà họ Bạch.

    Thành thật mà nói, hắn ta cũng không được tốt.

    Nhưng ít ra thì cũng khá hơn nhà họ Bạch một chút.

    Hắn ta cho rằng nhà họ Bạch không dám đắc tội hắn ta nữa.

    Nhưng bây giờ nhìn thấy tiểu ác ma, hắn ta như thế nào cảm thấy, có một loại dự cảm không tốt?

    Bạch Trà nhìn Vương tổng nở nụ cười ngọt ngào, "Đừng căng thẳng, hôm nay tôi sẽ không làm như vậy với ngài, hôm nay tôi gọi điện đến mời Vương Tổng đến đây là để bồi thường cho ngài."

    Vương tổng, "..."

    Ah, cô nghĩ tôi sẽ tin sao?

    Tiểu ác ma!

    Lúc trước, nói động thủ liền động thủ, hại hắn ta phải nắm viện mấy ngày.

    Ngày cả bác sĩ đều nói, đối phương xuống tay, động tác vừa nhanh vừa tàn nhẫn, như đã được huấn luyện qua.

    Tuy rằng thích những cô gái xinh nhưng hắn ta không ngốc, như vậy tiểu ác ma chỉ liếc mắt nhìn cũng biết là người không dễ chọc, trên đời còn có rất nhiều cô gái xinh đẹp, hắn ta sẽ không ngốc mà đâm đầu vào chỗ chết.

    Nghĩ đến điều này, hắn ta lặng lẽ kéo dài khoảng cách với Bạch Trà.

    Về phần bồi thường, tất nhiên là vẫn muốn.

    Không nhìn chằm chằm vào Bạch Trà là một chuyện, mà bồi thường lại là một chuyện khác.

    Hai người bước vào nhà cửa nhà Bạch gia, đến phòng khách, lúc Bạch Diên nhìn thấy người khách, sắc mặt liền lập tức khó coi.

    "Ai bảo cô mang hắn ta đến!" Cô ta lạnh giọng hét lên với Bạch Trà.

    Sự chán ghét trong đáy mắt không thể che giấu.

    Cô ta nghĩ rằng người đến sẽ là Tô Kình Hoán, kết quả lại đến một người đàn ông xấu xí!

    Bạch Trà không để ý đến cô ta, liếc nhìn xung quanh thì thấy mẹ Bạch từ trên lầu đi xuống.

    Ân, mọi người đều ở đây, kế hoạch có thể bắt đầu rồi!
     
  9. Mika Ngô

    Messages:
    0
    Chương 48: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (48)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạch Trà chớp một đôi mắt to ngây thơ vô tội, nhìn thẳng vào Bạch Diên.

    Tính tình hung bạo như vậy, lát nữa chắc không cũng Mẹ Bạch đánh nhau đúng không?

    Suy cho cùng cũng chỉ là một đối tượng hẹn hò mà thôi, mong Bạch Diên kính trọng người già, yêu trẻ nhỏ, đừng vì một người đàn ông mà đánh nhau với mẹ Bạch.

    Thất Thất, [..] Cô chưa nghe Bạch Diên mắng người đàn ông đó là lão già xấu xí sao?

    Vì vậy, làm thế nào có thể có một cuộc chiến tranh giành diễn ra?

    Suy nghĩ quá nhiều.

    Nó cảm thấy mẹ Bạch và Bạch Diên hai người liên thủ đánh Trà Trà còn không sai biệt lắm.

    Tê~~~hình ảnh quá khủng bố, không dám tưởng tượng nữa.

    Bạch Trà quay lại nhìn người đàn ông kia cười, "Lần trước tôi đối với ngài động thủ, sau đó lại nghe nói ngài là đến làm đối tượng hẹn hò với tôi, nhưng tôi không thích ngài, vì vậy để đền bù cho ngài, tôi đã tìm cho hai người phụ nữ, làm đối tượng hẹn hò với ngài!"

    Cô duỗi hai ngón tay trắng nõn của mình ra,

    Vương tổng, "?" Tôi hiểu từng chữ mà cô nói, nhưng kết nối chúng lại, thật sự mộng bức?

    Bồi thường = đối tượng hẹn hò?

    Xong rồi, dự cảm không tốt đó lại xuất hiện.

    Bạch Diên nghe xong cảm thấy không hiểu, có chuyện gì vậy?

    Mẹ Bạch lúc này cũng đi tới phòng khách, "Bạch Trà, cô đang nói cái gì!"

    Bạch Trà ngoan ngoãn nhìn hai người, "Chị, mẹ, tôi muốn cám ơn người trước kia đã tìm cho tôi đối tượng hẹn hò.

    Tôi đã đưa ngài ấy đến đây, và sau đó cho ngài ấy làm đối tượng hẹn hò với hai người, tôi hy vọng hai người sẽ thích, mặc dù thời gian đã chậm trễ vài ngày, nhưng nó không phải là vấn đề lớn.

    Chúc hai người có một buổi hẹn hò vui vẻ!"

    Bỏ lại những lời này, cô lùi lại hai bước, cùng với ba người kéo dài khoảng cách, xoay người liền rời đi.

    Bạch Diên và mẹ Bạch cùng với Vương tổng ba người đều là sững sờ.

    Đối tượng hẹn hò?

    Mạch não ở đâu?

    Họ hoàn toàn không thể hiểu được.

    Mẹ Bạch là người phản ứng trước, bà ấy giơ tay xông tới trước mặt Bạch Trà muốn động thủ, "Con bé chết tiệt, nói chuyện như thế nào vậy!"

    "Xem ta hôm nay có hay không đánh chết ngươi!" Mẹ Bạch hùng hùng hổ hổ.

    Về phương diện nào đó, Bạch Trà phản ứng rất nhanh, bóng người lóe lên, tránh đi mẹ Bạch.

    "Không, không, người không thể giết tôi, đây là phạm pháp!"

    Thất Thất nói, đây là một xã hội văn minh.

    Bạch Diên, "..."

    Mẹ Bạch vồ hụt, thân hình lảo đảo vài bước, suýt chút nữa ngã nhào xuống đất, nhưng Vương tổng đã nhanh tay đỡ lấy tránh cho bà ấy ngã xuống.

    Bạch Trà nhìn chằm chằm động tác của hai người trong chốc lát, sau đó nghiêm túc nói: "Các ngươi vẫn rất xứng đôi."

    Bạch mẹ sắc mặt đại biến.

    "Bạch Trà!" Mẹ Bạch rống lên, "Cô thử nói lại lần nữa cho tôi xem!"

    Vương tổng cân nhắc một chút kỳ thật không nên duỗi tay ra, vì thế, đành phải yên lặng buông tay xuống.

    "Ầm" một tiếng, mẹ Bạch không kịp chuẩn bị ngã nhào xuống đất, vẻ mặt mộng bức.

    Hoàn toàn không ngờ rằng Vương tổng sẽ buông tay vào lúc này..

    Vương tổng bên này liền nhanh chóng lùi lại hai bước kéo dài khoảng cách với mẹ Bạch, đáy mắt tràn đầy chán ghét, tuy rằng mẹ Bạch lớn lên cùng thanh tú, nhưng là lớn tuổi như vậy, hắn ta thật sự không có hứng thú.

    Đối với việc được gọi đến để tặng đối tượng hẹn hò?

    Đền bù?

    Ánh mắt hắn ta dần dần rơi vào Bạch Diên, người này thực sự trông khá ổn.

    Sự thật mau nói, Bạch Diên cũng rất hợp khẩu vị của hắn.

    Về phần Bạch Trà.. Cô gái nhỏ này quá tàn nhẫn, trêu chọc không nổi.

    Bạch Diên nâng mẹ Bạch đứng dậy, vừa ngẩng đầu đã bắt gặp ánh mắt không che đậy của người đàn ông kia, điều này lập tức khiến cô ta ghê tởm.

    Cô ta phải chịu đựng sự tức giận và buồn nôn, "Bạch Trà, cô có biết mình đang làm gì sao? Hẹn hò? Cô đã hỏi qua tôi chưa? Ngoài ra, ba vẫn còn sống, cô đã vội vàng tìm đối tượng cho bà ấy, cô làm vậy là có ý tứ gì?"

    Có một người đàn ông và để cho hai người họ đi hẹn hò?

    Mẹ nó có độc đi?
     
  10. Mika Ngô

    Messages:
    0
    Chương 49: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (49)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạch Diên phun tào hồi lâu.

    Mới phản ứng lại một vấn đề.

    Mẹ nó, tại sao cô ta lại lãng phí cảm xúc của mình vào việc hai người cùng lúc có một cuộc hẹn hò với một người đàn ông vừa già vừa xấu?

    Cô ta chỉ không cẩn thận một chút đã bị vô tình bị Bạch Trà điều khiển đi một vòng?

    Bạch Trà không nhanh không chậm nhìn cô ta, trong mắt hiện lên một tia sáng tỏ.

    "Thời điểm khi cô dẫn tôi đi hẹn hò, cô cũng không nói với tôi rằng đó là một buổi hẹn hò a! Cho nên, tôi học theo cách của cô trực tiếp đưa mọi người qua đây, có vấn đề gì sao?"

    Giọng nói mềm mại nhẹ nhàng xen lẫn sự lạnh nhạt lạ thường.

    Bạch Diên chạm vào sự lạnh lùng trong mắt cô, trong tiềm thức lùi lại một bước.

    Cô ta đưa tay kéo tay áo mẹ Bạch.

    Mẹ Bạch lúc này cũng có phản ứng, vừa rồi mất cảnh giác mà ngây người.

    Lúc đó, bà ấy không chút suy nghĩ thoát khỏi sự chống đỡ của Bạch Diên, dùng ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm Bạch Trà.

    "Chỉ mấy ngày không thấy, cô cũng đã học lên mặt? Ta xem chính là mấy ngày nay, ta không có đối với cô động thủ, cô liền quên mất! Ta hôm nay phải hảo hào giáo huấn cô! Nha đầu chết tiệt!"

    Mẹ Bạch vừa mắng vừa đi về phía Bạch Trà, bà ấy tuỳ tiện cầm một cái gạt tàn thuốc, rồi nhanh chóng bước thêm hai bước ném thẳng về phía Bạch Trà.

    Bạch Trà nheo mắt động thân mình né tránh.

    Gạt tàn thuốc rơi trên mặt đất phát ra âm thanh chói tai.

    Cô không không vui nhìn về phía mẹ Bạch.

    "Ngài vừa mới lấy cái gạt tàn thuốc ném tôi, theo phép lịch sự, tôi có phải hay không cũng nên lấy một cái gì đó ném lại ngài?"

    Thất Thất khóc thầm kêu lên không tốt, [.. A, Trà Trà, bình tĩnh a!]

    Bạch Trà phớt lờ nó, vẻ mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm mẹ Bạch.

    Mẹ Bạch dường như bị lời nói của cô làm cho kinh ngạc, "Cô cái đứa nghịch nữ, cô còn muốn đập chết ta sao? Có tin hay không ta liền giết chết ngươi!" Mẹ nó, thật là muốn lật trời!

    Quả nhiên, ba ngày không đánh liền leo lên nóc nhà lật ngói!

    Hôm nay nếu không đánh cho con nha đầu chết tiệt này chết, cũng phải dạy cho cô một bài học!

    Ánh mắt mẹ Bạch tàn nhẫn hung ác.

    Bạch Trà chỉ cảm thấy chán ghét, tại sao lại có người đáng ghét như vậy?

    Không hề do dự muốn đánh chết con gái ruột của mình?

    Cô nhíu mày, không nói một lời, lùi lại một bước, cúi người nhặt cái gạt tàn rồi ném thẳng về phía mẹ Bạch.

    Cùng một lực đạo, cùng một góc độ.

    Mẹ Bạch không kịp tránh, cái gạt tàn đập mạnh vào đầu bà ấy, ngay lập tức bật máu.

    Mùi máu tanh nồng nặc lan tràn, mẫu thân ngơ ngác sờ sờ đầu, bàn tay đầy máu, "A_________"

    Một tiếng hét chói tai, chấn động trời xanh.

    Vương tổng phản ứng rất nhanh liền lui về phía sau, mẹ nó, hắn đã nói mà! Đây là một tiểu ác ma.

    Cái loại mà một lời không hợp liền lập tức động thủ!

    Bạch Diên ánh mắt dại ra vài giây, cô ta vội vàng đi xem vết thương của mẹ mình.

    Không ai nghĩ rằng Bạch Trà lại thực sự ra tay và chính xác đến vậy.

    Bạch Diên tức giận chỉ vào Bạch Trà, định mắng chửi, trong nháy mắt bắt gặp dáng vẻ mềm mại của Bạch Trà, nhưng ánh mắt lại rất lãnh đạm.

    Vẫn còn đó nụ cười bất cần trên khóe môi.

    Nhìn thôi đã thấy rợn người.

    Những lời sắp mắng kia, im lặng mà nuốt xuống, không dám nói lời nào, vội vàng gọi người làm đi tìm hòm thuốc.

    Mẹ Bạch tuy rằng tính tình hung hăng, nhưng lúc này, bị đánh nên rất thành thật, đứng ở nơi đó yên lặng ôm đầu, thỉnh thoảng nhìn về phía Bạch Trà đang đứng.

    Bà ấy thầm nghĩ không biết cô gái này bắt đầu từ khi nào trở nên đáng sợ như vậy.

    Rõ ràng lúc trước, nếu bị đánh cô cũng không đánh trả, bị mắng cùng không dám nói lời nào, giống như một kẻ ngốc.

    Bạch trà hiện tại nhìn vẫn có chút ngốc, nhưng sự lạnh lùng bộc phát từ trong ánh mắt cùng nụ cười khó lường thật sự khiến bà ấy có chút sợ hãi.
     
Trả lời qua Facebook
Loading...