- Xu
- 103,434
Chương 20: Mẹ con tính toán
Kỳ thật mấy năm nay Uông Hạo Binh lăn lộn có tiếng ở bên ngoài, người sáng suốt đều biết, hắn chẳng qua là ỷ vào thanh danh của lão gia tử xưng đầu to, bản thân chỉ biết đi dựa dẫm, người bên ngoài chỉ biết hắn là con rễ của lão gia tử nên cho chút tình mọn, mới khiến cho Uông Hạo binh có chỗ dựa lăn lộn đến địa vị như bây giờ, bằng không thì chỉ bằng bộ dạng kiêu ngạo của hắn, sớm đã tự hại chết chính mình rồi.
Bây giờ thấy lão gia tử đã nghỉ hưu, phân lượng không bằng như trước kia, liền giật dây bảo vợ về nhà mẹ đẻ, muốn thông qua cháu gái của mình trèo lên người Lương Văn Long, chỉ cần một khi hai người kết hôn sẽ đem Uông gia một mực cột vào cây đại thụ Lương gia này, đến lúc đó lại để cho cháu gái ở bên gối Lương Văn Long thì thầm vài câu, thì mục đích của hắn liền sẽ đạt thành.
Những năm này cũng không biết là hắn được cái gì cức chó vận, vốn là đang tại xưởng tơ lụa làm chủ nhiệm, về sau xưởng tơ lụa được tư hữu hóa hắn lại bị điều đến bộ tổ chức ở thành phố, từ một cái thư ký nhỏ nhoi bây giờ đã lăn lộn đến vị trí phó phòng.
Lại nói tiếp cũng đủ châm chọc, người còn không có tốt nghiệp sơ trung, hơn hai mươi năm đã từ một gã côn đồ biến hóa trở thành phó trưởng phòng bộ phận tổ chức, cũng không biết Uông Hạo Binh làm sao mà được.
Biết được mục đích của Lương Kiến Lan, Minh Huệ Tâm nói chuyện cũng không còn khách khí: "Phiền cô lo lắng rồi, Văn Long nhà chúng tôi cả ngày đều ở trong bộ đội cũng không có thời gian để tâm đến những chuyện tình cảm này, không dám làm chậm trễ con gái nhà người ta. Cô trở về giới thiệu đối tượng khác cho cô gái kia đi." Minh Huệ Tâm nói ra lời này chính là rõ ràng cự tuyệt, ngay cả người ngốc cũng có thể nghe hiểu.
Lương Kiến Lan lập tức xụ mặt, lúc ở nhà chồng bà đã nói chỉ cần chuyện này thành công, chồng bà còn có thể mượn thời cơ này thăng lên chức cao hơn. Tuy rằng lão gia tử không có chào đón bọn họ, nhưng người ngoài lại không có biết, chỉ cần hai người kết hôn, người khác liền cho rằng quan hệ hai nhà rất tốt, bằng không cháu trai làm sao có khả năng cưới cháu gái của mình.
Nhưng bây giờ, chị dâu lại không đồng ý, màn kịch này làm sao còn có thể diễn.
Lương Kiến Lan ánh mắt vòng vo, dời đi mục tiêu, nói với Lương Văn Long: "Cháu trai, cô chính là người hay lo lắng, thấy cháu cô đơn chiếc bóng, trong nội tâm liền khó chịu, cô muốn thấy cháu sớm có thể lập gia đình, bên cạnh cũng có người biết lạnh biết nóng mà chiếu cố, cũng làm cho ông nội của cháu sớm chút được ôm chắt, năm nay cháu cũng đã 28 rồi, những cô gái tốt cũng đều đã bị người ta chọn hết, thật vất vả mới gặp được người phù hợp, cô sợ tiện nghi người ngoài mới nhân lúc này chạy tới giới thiệu cho cháu, bây giờ cháu cũng có thời gian, vừa vặn hai ngày này liền cùng người ta gặp mặt đi, cháu cảm thấy thế nào?"
Lương Văn Long tự nhủ trong lòng: Mình cảm thấy đây nhất định là không có chuyện gì tốt, nếu như người khác nói lời này, thì mình khẳng định còn có thể suy nghĩ một chút, nhưng nếu như là từ chính miệng người cô này nói ra, thì có đánh chết mình cũng không nghe.
"Cô, cháu hiểu ý cô, nhưng hiện tại công việc của cháu còn chưa ổn định, việc trong quân đội vẫn còn nhiều, cháu cũng đã hai năm không có về nhà nên quân đội mới cho cháu nghỉ phép một lần, lần này về cháu chỉ muốn ở bên cạnh người nhà, những chuyện khác đều không muốn làm. Cảm ơn cô đã suy nghĩ cho cháu, nhưng ý của cháu cũng giống như mẹ, cháu không thể làm chậm trễ con gái nhà người ta, quay về cô liền giới thiệu người khác cho cô ấy đi."
Lương Kiến Lan thấy ngay cả Lương Văn Long cũng không được, tức giận nghiến răng, bà còn muốn tiếp tục khuyên mẹ con hai người thì đã bị Uông Tiểu Bình ở bên cạnh kéo áo, Lương Kiến Lan biết rõ con gái luôn có nhiều mưu ma chước quỷ, thấy ý tứ này chính là không muốn mình tiếp tục nói thêm.
Mà thôi, dù sao chuyện này cũng không thể gấp, chờ về nhà thương lượng với chồng lại nói, vì vậy lập tức dời chủ đề.
"Nhất Nhất, chuẩn bị tốt nghiệp rồi, cháu muốn thi trường Đại học nào?"
Được, Nhất Nhất trong lòng tự nhủ, độc hại xong anh trai tôi, bây giờ lại muốn đến đã kích tôi, tóm lại mỗi lần người cô này tới, nếu không làm người khác khó chịu thì chính mình sẽ không thoải mái.
Từ khi Uông Tiểu Bình nhìn thấy Nhất Nhất liền kìm nén nội tâm bực mình trong lòng, vội vàng tiếp lời: "Con thấy Nhất Nhất hiện tại chính là đã chuẩn bị ôn tập rồi, vừa rồi con đi gọi thì thấy em ấy vẫn còn đang ngủ, chắc hẳn muốn thi đậu Thanh Hoa, Bắc Đại là không nói chơi. Mẹ xem con, buổi tối học đến 12h, sáng liền dậy sớm tiếp tục học. Liền như vậy con cũng không dám bảo đảm có thể qua được hay không. Con cũng không được như Nhất Nhất, muốn ngủ bao lâu thì ngủ."
Uông Tiểu Bình lời này rõ ràng cho thấy Nhất Nhất chính là người lười biếng, vừa rồi lúc cô hỏi mình là Nhất Nhất đi đâu vậy mợ, Minh Huệ Tâm rõ ràng nói là Nhất Nhất về phòng học bài, bây giờ lại ở trước mặt mẹ Minh nói Nhất Nhất ở trong phòng ngủ, đây không phải là muốn làm cho mẹ con hai người mâu thuẫn sao? Đáng tiếc cô đánh giá tình huống sai rồi, mục đích của cô nhất định không thể đạt được.
"Cháu cũng không có hùng tâm tráng chí như biểu tỷ, biểu tỷ còn phải thi đậu Thanh Hoa, Bắc Đại, cháu chỉ là cái dã nha đầu, ưa thích sôi nổi, muốn giống như biểu tỷ mỗi ngày ở trong nhà học tập, cháu làm không được."
Nhất Nhất tự nhủ trong lòng: Thật sự là tôi không làm được nha, làm không được đần giống như cô, mỗi ngày học tập nhiều giờ như vậy, vẫn không thể cam đoan có thể thi đậu, còn muốn nói ra ngoài, thật mất mặt.
Người trong nhà đều biết Nhất Nhất muốn thi trường quân đội, vì vậy Minh Huệ Tâm nghe Nhất Nhất nói xong cũng chỉ cười cười, không có tiếp lời.
Nhất Nhất nói không sai, con bé thật sự rất ưa thích sôi nổi, mỗi ngày cũng không có chịu khó ở trong nhà học, không phải là sáng nào cũng dậy sớm sôi nổi ra ngoài rèn luyện sao, hai ngày nay lại cùng anh cả nó học cách chiến đấu, đây chính là một chiêu do bộ đội đặc chủng chuyên môn nghiên cứu ra tên là Nhất chiêu chế địch, nghe con trai nói Nhất Nhất học rất tốt. Đương nhiên những chuyện này Minh Huệ Tâm sẽ không nói cho mẹ con Lương Kiến Lan biết.
Uông Tiểu Bình thấy mợ không để ý, trong nội tâm không cam lòng, hôm nay đến đây vẫn chưa hoàn thành được gì, không thể đi được, vì vậy tròng mắt xoay động, mở giọng nói: "Nhất Nhất, bộ quần áo này là em mới mua sao, mợ đối với em thật tốt, đây là sản phẩm mới nhất của Chanel đi, em mặc trông thật đẹp. Không giống chị, lâu rồi còn không được mua quần áo mới, coi như có mua cũng không mua được những hàng hiệu như thế này, nhà chị chỉ có mình ba ba kiếm tiền, còn phải cung cấp cho chị đi học, quần áo mắc như vậy cũng chỉ có thể nhìn." Nói xong còn mười phần buồn nôn sờ lên quần áo của Nhất Nhất.
Lại nhìn cổ tay của Nhất Nhất: "Đừng nói là quần áo, tháng trước đồng hồ tay của chị bị hỏng, ba ba cũng không có tiền mua lại cái mới cho chị, làm cho lúc chị đến trường xem giờ rất bất tiện. Ai, thật mong có người tặng cho mình một cái thì tốt rồi." Lời này còn kém nói thẳng, Lương Nhất Nhất đem y phục em mặc tặng cho chị đi, đem đồng hồ trên tay em cũng cho chị luôn đi.
Lương Nhất Nhất nghe xong đều có điểm bó tay rồi, bộ quần áo trên người cô đúng là mẹ mới mua cho, bởi vì quần áo trước kia cũng không thể mặc, lần trước ra ngoài Nhất Nhất cũng chỉ mua vài cái thay thế, Minh Huệ Tâm thấy quần áo của cô quá ít, vì vậy thời gian rảnh đi dạo liền mua thêm cho cô hai bộ, ai biết lại dẫn ra nhiều chuyện như vậy.
Nhất Nhất không biết, mặc kệ hôm nay cô mặc cái gì, Uông Tiểu Bình cũng có thể nói ra nhiều lời như vậy, thân là người tinh ranh, làm sao có thể không nói được lời nào, dù sao thì cô ta vẫn có thể tìm ra chủ đề đến làm người khác khó chịu.
Bây giờ thấy lão gia tử đã nghỉ hưu, phân lượng không bằng như trước kia, liền giật dây bảo vợ về nhà mẹ đẻ, muốn thông qua cháu gái của mình trèo lên người Lương Văn Long, chỉ cần một khi hai người kết hôn sẽ đem Uông gia một mực cột vào cây đại thụ Lương gia này, đến lúc đó lại để cho cháu gái ở bên gối Lương Văn Long thì thầm vài câu, thì mục đích của hắn liền sẽ đạt thành.
Những năm này cũng không biết là hắn được cái gì cức chó vận, vốn là đang tại xưởng tơ lụa làm chủ nhiệm, về sau xưởng tơ lụa được tư hữu hóa hắn lại bị điều đến bộ tổ chức ở thành phố, từ một cái thư ký nhỏ nhoi bây giờ đã lăn lộn đến vị trí phó phòng.
Lại nói tiếp cũng đủ châm chọc, người còn không có tốt nghiệp sơ trung, hơn hai mươi năm đã từ một gã côn đồ biến hóa trở thành phó trưởng phòng bộ phận tổ chức, cũng không biết Uông Hạo Binh làm sao mà được.
Biết được mục đích của Lương Kiến Lan, Minh Huệ Tâm nói chuyện cũng không còn khách khí: "Phiền cô lo lắng rồi, Văn Long nhà chúng tôi cả ngày đều ở trong bộ đội cũng không có thời gian để tâm đến những chuyện tình cảm này, không dám làm chậm trễ con gái nhà người ta. Cô trở về giới thiệu đối tượng khác cho cô gái kia đi." Minh Huệ Tâm nói ra lời này chính là rõ ràng cự tuyệt, ngay cả người ngốc cũng có thể nghe hiểu.
Lương Kiến Lan lập tức xụ mặt, lúc ở nhà chồng bà đã nói chỉ cần chuyện này thành công, chồng bà còn có thể mượn thời cơ này thăng lên chức cao hơn. Tuy rằng lão gia tử không có chào đón bọn họ, nhưng người ngoài lại không có biết, chỉ cần hai người kết hôn, người khác liền cho rằng quan hệ hai nhà rất tốt, bằng không cháu trai làm sao có khả năng cưới cháu gái của mình.
Nhưng bây giờ, chị dâu lại không đồng ý, màn kịch này làm sao còn có thể diễn.
Lương Kiến Lan ánh mắt vòng vo, dời đi mục tiêu, nói với Lương Văn Long: "Cháu trai, cô chính là người hay lo lắng, thấy cháu cô đơn chiếc bóng, trong nội tâm liền khó chịu, cô muốn thấy cháu sớm có thể lập gia đình, bên cạnh cũng có người biết lạnh biết nóng mà chiếu cố, cũng làm cho ông nội của cháu sớm chút được ôm chắt, năm nay cháu cũng đã 28 rồi, những cô gái tốt cũng đều đã bị người ta chọn hết, thật vất vả mới gặp được người phù hợp, cô sợ tiện nghi người ngoài mới nhân lúc này chạy tới giới thiệu cho cháu, bây giờ cháu cũng có thời gian, vừa vặn hai ngày này liền cùng người ta gặp mặt đi, cháu cảm thấy thế nào?"
Lương Văn Long tự nhủ trong lòng: Mình cảm thấy đây nhất định là không có chuyện gì tốt, nếu như người khác nói lời này, thì mình khẳng định còn có thể suy nghĩ một chút, nhưng nếu như là từ chính miệng người cô này nói ra, thì có đánh chết mình cũng không nghe.
"Cô, cháu hiểu ý cô, nhưng hiện tại công việc của cháu còn chưa ổn định, việc trong quân đội vẫn còn nhiều, cháu cũng đã hai năm không có về nhà nên quân đội mới cho cháu nghỉ phép một lần, lần này về cháu chỉ muốn ở bên cạnh người nhà, những chuyện khác đều không muốn làm. Cảm ơn cô đã suy nghĩ cho cháu, nhưng ý của cháu cũng giống như mẹ, cháu không thể làm chậm trễ con gái nhà người ta, quay về cô liền giới thiệu người khác cho cô ấy đi."
Lương Kiến Lan thấy ngay cả Lương Văn Long cũng không được, tức giận nghiến răng, bà còn muốn tiếp tục khuyên mẹ con hai người thì đã bị Uông Tiểu Bình ở bên cạnh kéo áo, Lương Kiến Lan biết rõ con gái luôn có nhiều mưu ma chước quỷ, thấy ý tứ này chính là không muốn mình tiếp tục nói thêm.
Mà thôi, dù sao chuyện này cũng không thể gấp, chờ về nhà thương lượng với chồng lại nói, vì vậy lập tức dời chủ đề.
"Nhất Nhất, chuẩn bị tốt nghiệp rồi, cháu muốn thi trường Đại học nào?"
Được, Nhất Nhất trong lòng tự nhủ, độc hại xong anh trai tôi, bây giờ lại muốn đến đã kích tôi, tóm lại mỗi lần người cô này tới, nếu không làm người khác khó chịu thì chính mình sẽ không thoải mái.
Từ khi Uông Tiểu Bình nhìn thấy Nhất Nhất liền kìm nén nội tâm bực mình trong lòng, vội vàng tiếp lời: "Con thấy Nhất Nhất hiện tại chính là đã chuẩn bị ôn tập rồi, vừa rồi con đi gọi thì thấy em ấy vẫn còn đang ngủ, chắc hẳn muốn thi đậu Thanh Hoa, Bắc Đại là không nói chơi. Mẹ xem con, buổi tối học đến 12h, sáng liền dậy sớm tiếp tục học. Liền như vậy con cũng không dám bảo đảm có thể qua được hay không. Con cũng không được như Nhất Nhất, muốn ngủ bao lâu thì ngủ."
Uông Tiểu Bình lời này rõ ràng cho thấy Nhất Nhất chính là người lười biếng, vừa rồi lúc cô hỏi mình là Nhất Nhất đi đâu vậy mợ, Minh Huệ Tâm rõ ràng nói là Nhất Nhất về phòng học bài, bây giờ lại ở trước mặt mẹ Minh nói Nhất Nhất ở trong phòng ngủ, đây không phải là muốn làm cho mẹ con hai người mâu thuẫn sao? Đáng tiếc cô đánh giá tình huống sai rồi, mục đích của cô nhất định không thể đạt được.
"Cháu cũng không có hùng tâm tráng chí như biểu tỷ, biểu tỷ còn phải thi đậu Thanh Hoa, Bắc Đại, cháu chỉ là cái dã nha đầu, ưa thích sôi nổi, muốn giống như biểu tỷ mỗi ngày ở trong nhà học tập, cháu làm không được."
Nhất Nhất tự nhủ trong lòng: Thật sự là tôi không làm được nha, làm không được đần giống như cô, mỗi ngày học tập nhiều giờ như vậy, vẫn không thể cam đoan có thể thi đậu, còn muốn nói ra ngoài, thật mất mặt.
Người trong nhà đều biết Nhất Nhất muốn thi trường quân đội, vì vậy Minh Huệ Tâm nghe Nhất Nhất nói xong cũng chỉ cười cười, không có tiếp lời.
Nhất Nhất nói không sai, con bé thật sự rất ưa thích sôi nổi, mỗi ngày cũng không có chịu khó ở trong nhà học, không phải là sáng nào cũng dậy sớm sôi nổi ra ngoài rèn luyện sao, hai ngày nay lại cùng anh cả nó học cách chiến đấu, đây chính là một chiêu do bộ đội đặc chủng chuyên môn nghiên cứu ra tên là Nhất chiêu chế địch, nghe con trai nói Nhất Nhất học rất tốt. Đương nhiên những chuyện này Minh Huệ Tâm sẽ không nói cho mẹ con Lương Kiến Lan biết.
Uông Tiểu Bình thấy mợ không để ý, trong nội tâm không cam lòng, hôm nay đến đây vẫn chưa hoàn thành được gì, không thể đi được, vì vậy tròng mắt xoay động, mở giọng nói: "Nhất Nhất, bộ quần áo này là em mới mua sao, mợ đối với em thật tốt, đây là sản phẩm mới nhất của Chanel đi, em mặc trông thật đẹp. Không giống chị, lâu rồi còn không được mua quần áo mới, coi như có mua cũng không mua được những hàng hiệu như thế này, nhà chị chỉ có mình ba ba kiếm tiền, còn phải cung cấp cho chị đi học, quần áo mắc như vậy cũng chỉ có thể nhìn." Nói xong còn mười phần buồn nôn sờ lên quần áo của Nhất Nhất.
Lại nhìn cổ tay của Nhất Nhất: "Đừng nói là quần áo, tháng trước đồng hồ tay của chị bị hỏng, ba ba cũng không có tiền mua lại cái mới cho chị, làm cho lúc chị đến trường xem giờ rất bất tiện. Ai, thật mong có người tặng cho mình một cái thì tốt rồi." Lời này còn kém nói thẳng, Lương Nhất Nhất đem y phục em mặc tặng cho chị đi, đem đồng hồ trên tay em cũng cho chị luôn đi.
Lương Nhất Nhất nghe xong đều có điểm bó tay rồi, bộ quần áo trên người cô đúng là mẹ mới mua cho, bởi vì quần áo trước kia cũng không thể mặc, lần trước ra ngoài Nhất Nhất cũng chỉ mua vài cái thay thế, Minh Huệ Tâm thấy quần áo của cô quá ít, vì vậy thời gian rảnh đi dạo liền mua thêm cho cô hai bộ, ai biết lại dẫn ra nhiều chuyện như vậy.
Nhất Nhất không biết, mặc kệ hôm nay cô mặc cái gì, Uông Tiểu Bình cũng có thể nói ra nhiều lời như vậy, thân là người tinh ranh, làm sao có thể không nói được lời nào, dù sao thì cô ta vẫn có thể tìm ra chủ đề đến làm người khác khó chịu.
Chỉnh sửa cuối: