Chương 17: Son môi
Xác định về sau cùng thuê, Giản Ninh Huyên vào lúc ban đêm liền thu dọn đồ đạc chuyển vào ổ nhỏ của An Bộ, đồng thời trả luôn tiền thuê nhà một năm.
Trước khi ngủ, Giản Ninh Huyên cảm thấy lần tắm này là lần hắn cảm thấy thoải mái nhất từ khi chào đời đến nay. Khi hắn mang theo sương mù mờ mịt đi ra khỏi phòng tắm, An Bộ thấy được ở trên người hắn có một vòng ánh sáng nhu hòa, loại ánh sáng kia là phát ra từ nội tâm vui vẻ, tràn đầy sinh khí, hóa thành một mảng ánh sáng rực rỡ.
An Bộ trong mắt cười nhẹ nhàng, thế giới u ám bởi vì sự xuất hiện của hắn, lập tức trở nên sinh động.
"Đã trễ như vậy, còn chưa ngủ sao?" Giản Ninh Huyên đứng trước cửa phòng, nghiêng đầu nhìn An Bộ trong phòng khách.
"Ngủ!" An Bộ từ trên ghế salon xoay người đứng lên, ôm một cái gối ôm hình dạng kỳ quái đi đến cửa phòng ngủ, cười nói một tiếng, "Ngủ ngon."
"Ngủ ngon."
Hai người một trái một phải, đồng thời đi vào phòng của mình.
Ở hoàn cảnh lạ lẫm, Giản Ninh Huyên cho rằng mình sẽ mất ngủ, không nghĩ tới chỉ trong vòng mấy phút, hắn đã an nhiên chìm vào giấc ngủ, ngủ một giấc đến hơn tám giờ sáng ngày thứ hai.
Khi tỉnh lại, không có vết mồ hôi dính người, hắn không cón một thân khô nóng tâm phiền ý loạn nữa, mà là một thân nhẹ nhàng thoải mái, thoải mái đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Giản Ninh Huyên xoay người xuống giường, ra khỏi phòng, lập tức ngửi được mùi cháo ngô thơm ngát, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một bóng dáng màu hồng, đang bận rộn trong phòng bếp.
Giản Ninh Huyên mặt giãn ra, quay người đi vào toilet, nhìn thấy hai bộ đồ rửa mặt, một bộ hình Hoa Hồ Điệp, một bộ hình mèo Xiêm La, cái trước thuộc về An Bộ, cái sau hiển nhiên là chuẩn bị cho hắn.
An Bộ tựa hồ đối có sự chấp nhất với mèo, đồ vật chuẩn bị cho hắn tất cả đều có hình mèo.
Khi Giản Ninh Huyên rửa mặt xong, thì An Bộ cũng làm xong bữa sáng.
Cháo ngô, khoai lang tím, ô mai, dứa, ba loại hoa quả và các món nguội, cộng thêm một bình mứt hoa quả, bày biện chỉnh tề xếp đầy trên bàn đá cẩm thạch, nhìn qua đã thấy ngon mắt khiến cho người ta thèm nhỏ dãi.
"Ăn điểm tâm xong, tôi muốn đi 'Ngoại ngữ Tân Sùng', trong nhà có chìa khóa dự bị đặt ở tủ giày tầng thứ hai, anh muốn đi ra ngoài, nhớ kỹ mang chìa khóa đi." An Bộ một vừa húp cháo vừa dặn dò.
"Lên lớp?" Giản Ninh Huyên kỳ quái hỏi, "Cô dạy ngoại ngữ?"
"Không phải." An Bộ cười nói, "tôi chỉ dạy thay thôi."
Thân phận bây giờ của An Bộ, tinh thông ba loại ngôn ngữ, công việc chủ yếu là phiên dịch, ngẫu nhiên sẽ làm một số công việc bán thời gian.
Lâu dài cô cũng trà trộn vào nhóm diễn viên quần chúng cũng được chứng nhận trên diễn đàn, tất cả các công việc bán thời gian như giáo sư, lái xe, nhà nghệ thuật, nhà thủ công, nấu ắn, y tá, trò chơi, hưu nhàn, văn vật, tin tức, luật sư, chăn sóc sắc đẹp, thậm chí là nhân viên quét dọn, chăm sóc thú cưng vân vân, rất nhiều công việc bán thời gian đều là được bạn bè trên mạng giới thiệu.
Ngoại ngữ Tân Sùng là vốn là một trung tâm ngoại ngữ có chút danh tiếng, An Bộ có nhận biết một giáo viên dạy Y ngữ trong trung tâm, đã gặp mặt nhau vài lần, cũng coi là quen biết, nàng bởi vì có việc đột suất, cần về nhà một chuyến, nhất thời tìm không thấy giáo viên phù hợp, cho nên mời cô hỗ trợ dạy thay một tuần.
An Bộ không do dự đáp ứng.
Ăn điểm tâm xong, An Bộ đổi một bộ quần áo công sở phù hợp với nghề nghiệp, tóc dài cũng buộc cao lên, đánh chút phấn mắt, rồi đeo thêm một cặp mắt kính.
Giản Ninh Huyên không nháy mắt nhìn chằm chằm cô, đối tạo hình thiên biến vạn hóa của cô cảm thấy rất mới lạ.
Thấy cô chuẩn bị đi ra ngoài, Giản Ninh Huyên nhịn không được gọi cô lại: "Cô không cân nhắc thêm một chút ư?"
"Cân nhắc cái gì?" An Bộ không rõ ràng cho lắm.
"Son môi của cô.." Giản Ninh Huyên chần chờ nói, "dùng màu tím thật sự không sao chứ?"
An Bộ im lặng: "..."
Cô dùng màu tím ư? Hẳn là màu đỏ tím nhàn nhạt, chẳng lẽ hiệu quả thực tế rất kinh dị?
An Bộ về phòng, lấy ra bảy thỏi son, đưa đến trước mặt Giản Ninh Huyên, trưng cầu ý kiến nói: "Anh cảm thấy màu nào phù hợp nhất?"
Giản Ninh Huyên ngón tay thon dài tại đảo qua bảy thỏi son, sau đó rút ra một thỏi trong đó: "Cái này không tệ."
An Bộ nhận lấy nhìn một chút, là màu đỏ.
"OK, hay dùng cái này." Nói xong, quay người liền đi vào toilet đổi son môi.
Đợi cô ra, màu đỏ tím "thanh nhã" bị thay thế thành màu đỏ xinh đẹp sung mãn, phối hợp với bộ đồ công sở, vừa nữ tính dịu dàng vừa quyến rũ.
"Thế nào?" An Bộ ngửa đầu, hỏi.
Ánh mắt Giản Ninh Huyên dừng lại trên môi cô một lát, gật đầu nói: "Rất đẹp."
An Bộ môi khẽ cong lên, nói một tiếng "Hẹn gặp lại", sau đó đi giày cao gót, chầm chậm rời đi.
An Bộ vừa đi, Giản Ninh Huyên lập tức cảm thấy nhiệt độ xung quanh bắt đầu tang lên, cái khô nóng lại kéo đến trên người hắn.
Giản Ninh Huyên mấp máy môi, cảm giác khó chịu, đem điều hòa không khí mở đến 16 độ, lấy notebook ra, bắt đầu vụ đầu vào công việc.
Vừa rồi quên nói với An Bộ "Đi sớm về sớm"..
Trong trung tâm ngoại ngữ Tân Sùng, lớp ngoại ngữ Y trung cấp, có tất cả 45 học viên, độ tuổi không giống nhau từ 12 tuổi đến 28 tuổi, thứ hai, bốn, sáu, chủ nhật mỗi tuần, mỗi buổi dạy thời gian 2 tiếng, học viên căn cứ vào tình huống của mình có thể tự do chọn lớp phù hợp với mình.
An Bộ dừng xe ở bãi đỗ xe bên ngoài trung tâm, một tay cầm túi xách, một tay đẩy cửa xe ra.
Đúng lúc này, chỉ nghe "Phanh" một tiếng vang trầm, tay mở cửa bị đâm vào, đốt ngón tay bị rách da, giá trị tử khí lập tức tăng thêm 3 điểm.
An Bộ ngẩng đầu nhìn ngoài cửa sổ xe, chỉ thấy một cái xe Hauck màu xám bạc đứng lại bên cạnh cô, hẳn là tại vừa rồi xe chạy không cẩn thận đụng phải cô đang mở cửa xe được một nửa.
Một người trung niên vị trí ghế lái xuống xe, đi đến trước xe An Bộ, lễ phép nói: "Thật xin lỗi, vừa rồi không chú ý trên xe có người, đây là danh thiếp của tôi, phí sửa chữa của ngài, chúng tôi sẽ phụ trách."
An Bộ thấy thái độ của hắn tốt, đương nhiên sẽ không tính toán chi li, nhận danh thiếp, nói: "Được rồi, đến lúc đó tôi sẽ liên hệ anh."
Ánh mắt quét qua danh thiếp, nhớ kỹ tên của đối phương cùng số điện thoại, đồng thời cũng chú ý tới mấy chữ "Tập đoàn Kim hải" phía trên.
Đem danh thiếp cất kỹ, An Bộ đẩy cửa xuống xe, đang chuẩn bị tiến vào trung tâm ngoại ngữ, lại thấy có hai người từ bên trong chiếc xe Hauck bên cạnh bước xuống.
Một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, ngũ quan tuấn lãng, ánh mắt nhu hòa, một đôi mắt phượng nhẹ nhàng giương lên, đầu để kiểu tóc chia ba bảy, trên người là bộ vest tinh xảo đắt đỏ, cổ áo áo sơmi có chút rộng, một tay cắm ở trong túi quần, dáng người thẳng, cả người toát ra phong phạm thành thục.
Bên cạnh hắn là một bé trai khoảng mười hai tuổi, tướng mạo thanh tú, đôi mắt cười xinh đẹp, hết sức được yêu thích.
"Trầm tiên sinh, ngài tính tự mình đưa tiểu thiếu gia lên sao?" Lái xe trung niên cung kính hỏi.
"Ừm." Người đàn ông được xưng là "Trầm tiên sinh" hướng An Bộ nhìn thoáng qua, sau đó lại nhàn nhã đi đến cửa lớn trung tâm.
An Bộ cũng không mơ tưởng gì, đi sau lưng bọn họ cùng vào trong trung tâm.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Trước khi ngủ, Giản Ninh Huyên cảm thấy lần tắm này là lần hắn cảm thấy thoải mái nhất từ khi chào đời đến nay. Khi hắn mang theo sương mù mờ mịt đi ra khỏi phòng tắm, An Bộ thấy được ở trên người hắn có một vòng ánh sáng nhu hòa, loại ánh sáng kia là phát ra từ nội tâm vui vẻ, tràn đầy sinh khí, hóa thành một mảng ánh sáng rực rỡ.
An Bộ trong mắt cười nhẹ nhàng, thế giới u ám bởi vì sự xuất hiện của hắn, lập tức trở nên sinh động.
"Đã trễ như vậy, còn chưa ngủ sao?" Giản Ninh Huyên đứng trước cửa phòng, nghiêng đầu nhìn An Bộ trong phòng khách.
"Ngủ!" An Bộ từ trên ghế salon xoay người đứng lên, ôm một cái gối ôm hình dạng kỳ quái đi đến cửa phòng ngủ, cười nói một tiếng, "Ngủ ngon."
"Ngủ ngon."
Hai người một trái một phải, đồng thời đi vào phòng của mình.
Ở hoàn cảnh lạ lẫm, Giản Ninh Huyên cho rằng mình sẽ mất ngủ, không nghĩ tới chỉ trong vòng mấy phút, hắn đã an nhiên chìm vào giấc ngủ, ngủ một giấc đến hơn tám giờ sáng ngày thứ hai.
Khi tỉnh lại, không có vết mồ hôi dính người, hắn không cón một thân khô nóng tâm phiền ý loạn nữa, mà là một thân nhẹ nhàng thoải mái, thoải mái đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Giản Ninh Huyên xoay người xuống giường, ra khỏi phòng, lập tức ngửi được mùi cháo ngô thơm ngát, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một bóng dáng màu hồng, đang bận rộn trong phòng bếp.
Giản Ninh Huyên mặt giãn ra, quay người đi vào toilet, nhìn thấy hai bộ đồ rửa mặt, một bộ hình Hoa Hồ Điệp, một bộ hình mèo Xiêm La, cái trước thuộc về An Bộ, cái sau hiển nhiên là chuẩn bị cho hắn.
An Bộ tựa hồ đối có sự chấp nhất với mèo, đồ vật chuẩn bị cho hắn tất cả đều có hình mèo.
Khi Giản Ninh Huyên rửa mặt xong, thì An Bộ cũng làm xong bữa sáng.
Cháo ngô, khoai lang tím, ô mai, dứa, ba loại hoa quả và các món nguội, cộng thêm một bình mứt hoa quả, bày biện chỉnh tề xếp đầy trên bàn đá cẩm thạch, nhìn qua đã thấy ngon mắt khiến cho người ta thèm nhỏ dãi.
"Ăn điểm tâm xong, tôi muốn đi 'Ngoại ngữ Tân Sùng', trong nhà có chìa khóa dự bị đặt ở tủ giày tầng thứ hai, anh muốn đi ra ngoài, nhớ kỹ mang chìa khóa đi." An Bộ một vừa húp cháo vừa dặn dò.
"Lên lớp?" Giản Ninh Huyên kỳ quái hỏi, "Cô dạy ngoại ngữ?"
"Không phải." An Bộ cười nói, "tôi chỉ dạy thay thôi."
Thân phận bây giờ của An Bộ, tinh thông ba loại ngôn ngữ, công việc chủ yếu là phiên dịch, ngẫu nhiên sẽ làm một số công việc bán thời gian.
Lâu dài cô cũng trà trộn vào nhóm diễn viên quần chúng cũng được chứng nhận trên diễn đàn, tất cả các công việc bán thời gian như giáo sư, lái xe, nhà nghệ thuật, nhà thủ công, nấu ắn, y tá, trò chơi, hưu nhàn, văn vật, tin tức, luật sư, chăn sóc sắc đẹp, thậm chí là nhân viên quét dọn, chăm sóc thú cưng vân vân, rất nhiều công việc bán thời gian đều là được bạn bè trên mạng giới thiệu.
Ngoại ngữ Tân Sùng là vốn là một trung tâm ngoại ngữ có chút danh tiếng, An Bộ có nhận biết một giáo viên dạy Y ngữ trong trung tâm, đã gặp mặt nhau vài lần, cũng coi là quen biết, nàng bởi vì có việc đột suất, cần về nhà một chuyến, nhất thời tìm không thấy giáo viên phù hợp, cho nên mời cô hỗ trợ dạy thay một tuần.
An Bộ không do dự đáp ứng.
Ăn điểm tâm xong, An Bộ đổi một bộ quần áo công sở phù hợp với nghề nghiệp, tóc dài cũng buộc cao lên, đánh chút phấn mắt, rồi đeo thêm một cặp mắt kính.
Giản Ninh Huyên không nháy mắt nhìn chằm chằm cô, đối tạo hình thiên biến vạn hóa của cô cảm thấy rất mới lạ.
Thấy cô chuẩn bị đi ra ngoài, Giản Ninh Huyên nhịn không được gọi cô lại: "Cô không cân nhắc thêm một chút ư?"
"Cân nhắc cái gì?" An Bộ không rõ ràng cho lắm.
"Son môi của cô.." Giản Ninh Huyên chần chờ nói, "dùng màu tím thật sự không sao chứ?"
An Bộ im lặng: "..."
Cô dùng màu tím ư? Hẳn là màu đỏ tím nhàn nhạt, chẳng lẽ hiệu quả thực tế rất kinh dị?
An Bộ về phòng, lấy ra bảy thỏi son, đưa đến trước mặt Giản Ninh Huyên, trưng cầu ý kiến nói: "Anh cảm thấy màu nào phù hợp nhất?"
Giản Ninh Huyên ngón tay thon dài tại đảo qua bảy thỏi son, sau đó rút ra một thỏi trong đó: "Cái này không tệ."
An Bộ nhận lấy nhìn một chút, là màu đỏ.
"OK, hay dùng cái này." Nói xong, quay người liền đi vào toilet đổi son môi.
Đợi cô ra, màu đỏ tím "thanh nhã" bị thay thế thành màu đỏ xinh đẹp sung mãn, phối hợp với bộ đồ công sở, vừa nữ tính dịu dàng vừa quyến rũ.
"Thế nào?" An Bộ ngửa đầu, hỏi.
Ánh mắt Giản Ninh Huyên dừng lại trên môi cô một lát, gật đầu nói: "Rất đẹp."
An Bộ môi khẽ cong lên, nói một tiếng "Hẹn gặp lại", sau đó đi giày cao gót, chầm chậm rời đi.
An Bộ vừa đi, Giản Ninh Huyên lập tức cảm thấy nhiệt độ xung quanh bắt đầu tang lên, cái khô nóng lại kéo đến trên người hắn.
Giản Ninh Huyên mấp máy môi, cảm giác khó chịu, đem điều hòa không khí mở đến 16 độ, lấy notebook ra, bắt đầu vụ đầu vào công việc.
Vừa rồi quên nói với An Bộ "Đi sớm về sớm"..
Trong trung tâm ngoại ngữ Tân Sùng, lớp ngoại ngữ Y trung cấp, có tất cả 45 học viên, độ tuổi không giống nhau từ 12 tuổi đến 28 tuổi, thứ hai, bốn, sáu, chủ nhật mỗi tuần, mỗi buổi dạy thời gian 2 tiếng, học viên căn cứ vào tình huống của mình có thể tự do chọn lớp phù hợp với mình.
An Bộ dừng xe ở bãi đỗ xe bên ngoài trung tâm, một tay cầm túi xách, một tay đẩy cửa xe ra.
Đúng lúc này, chỉ nghe "Phanh" một tiếng vang trầm, tay mở cửa bị đâm vào, đốt ngón tay bị rách da, giá trị tử khí lập tức tăng thêm 3 điểm.
An Bộ ngẩng đầu nhìn ngoài cửa sổ xe, chỉ thấy một cái xe Hauck màu xám bạc đứng lại bên cạnh cô, hẳn là tại vừa rồi xe chạy không cẩn thận đụng phải cô đang mở cửa xe được một nửa.
Một người trung niên vị trí ghế lái xuống xe, đi đến trước xe An Bộ, lễ phép nói: "Thật xin lỗi, vừa rồi không chú ý trên xe có người, đây là danh thiếp của tôi, phí sửa chữa của ngài, chúng tôi sẽ phụ trách."
An Bộ thấy thái độ của hắn tốt, đương nhiên sẽ không tính toán chi li, nhận danh thiếp, nói: "Được rồi, đến lúc đó tôi sẽ liên hệ anh."
Ánh mắt quét qua danh thiếp, nhớ kỹ tên của đối phương cùng số điện thoại, đồng thời cũng chú ý tới mấy chữ "Tập đoàn Kim hải" phía trên.
Đem danh thiếp cất kỹ, An Bộ đẩy cửa xuống xe, đang chuẩn bị tiến vào trung tâm ngoại ngữ, lại thấy có hai người từ bên trong chiếc xe Hauck bên cạnh bước xuống.
Một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, ngũ quan tuấn lãng, ánh mắt nhu hòa, một đôi mắt phượng nhẹ nhàng giương lên, đầu để kiểu tóc chia ba bảy, trên người là bộ vest tinh xảo đắt đỏ, cổ áo áo sơmi có chút rộng, một tay cắm ở trong túi quần, dáng người thẳng, cả người toát ra phong phạm thành thục.
Bên cạnh hắn là một bé trai khoảng mười hai tuổi, tướng mạo thanh tú, đôi mắt cười xinh đẹp, hết sức được yêu thích.
"Trầm tiên sinh, ngài tính tự mình đưa tiểu thiếu gia lên sao?" Lái xe trung niên cung kính hỏi.
"Ừm." Người đàn ông được xưng là "Trầm tiên sinh" hướng An Bộ nhìn thoáng qua, sau đó lại nhàn nhã đi đến cửa lớn trung tâm.
An Bộ cũng không mơ tưởng gì, đi sau lưng bọn họ cùng vào trong trung tâm.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!