Cả tuổi xuân này tôi ước được bước chung Tác giả: Phạm Thúy Cả một tuổi xuân này tôi làm kẻ đứng im Nghe ngược gió bước chân người trốn chạy Nghe trong lá tiếng thì thầm cũ kĩ Mà vẫn xa cây vào một sáng thu vàng. Cả một tuổi xuân này tôi đã cất khẽ khàng Giấu đâu đó trong bờ cỏ tím Giấu đâu đó trong hàng cây im ắng Trên chiếc lá khô ở góc phố buồn. Cả tuổi xuân này tôi giống cánh chuồn kim Chỉ lượn trong khu vườn hoa và nắng ấm Hương cỏ dại từ lâu đã thấm Trong nhịp đều của đôi cánh mông lung. Cả tuổi xuân này tôi ước được bước chung Với cơn gió ngược chiều đê nên giá buốt Với chiếc lá một thời đã rã Hay có thể là vạt áo tím hoa may. Cả tuổi xuân này tôi đã không thể đổi thay Để sánh cùng ai giữa mùa thu rực rỡ Ở đâu đó trong tận cùng vụn vỡ Chỉ là những mảnh đã thành chai. Cả tuổi xuân này, không thể có lần hai Lần ba hay không lần nào được nữa Những gì đã đi qua, đã khiến mình lần lựa Bỏ tay nhau khi phố vẫn đông người. Cả tuổi xuân này, tôi đánh mất nụ cười Đánh mất màu xanh trên hàng cây chưa đủ tuổi Đánh mất lòng tin khi chưa từng rong ruổi Chỉ vì người, thuở ấy tuổi thanh xuân.