Review Phim Lạc Vào Khu Rừng Đom Đóm - Hotarubi No Mori E

Thảo luận trong 'Nhạc - Phim' bắt đầu bởi Vô Âm Vị Vãn, 8 Tháng tư 2021.

  1. Vô Âm Vị Vãn

    Bài viết:
    7
    Phim: Lạc vào khu rừng đom đóm (Hotarubi no Mori e).

    Link phim:

    Đạo Diễn:
    Omori Takahiro

    Ngày Công Chiếu: 17/09/2011​

    Đây là một câu chuyện trong bộ truyện nữ mangaka Midorikawa Yuki có tên là "Cuốn sổ bạn bè của Natsumi". Bốn câu chuyện ngắn trong bộ truyện này đại diện cho bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông không liên quan đến nhau. Câu chuyện Hotarubi no Mori e đại diện cho mùa hạ.

    Câu chuyện tình yêu của hai người bắt đầu vào một ngày hè khi cô bé 6 tuổi tên Takegawa Hotaru bị lạc trong khu rừng của thần linh với lời đồn "một khi đi vào sẽ không tìm được lối ra". Tình cờ cô bé gặp được Gin – một chàng trai kì lạ luôn đeo trên mặt chiếc mặt nạ mèo, anh đồng ý dẫn Hotaru ra khỏi rừng cùng điều kiện không được chạm vào người anh, chính lúc đó, sự tò mò về Gin đã được khơi dậy trong cô. Gin nói với Hotaru rằng anh là yêu quái, là một linh hồn gắn liền với khu rừng của các vị thần, nếu chạm phải bất cứ ai Gin cũng sẽ biến mất khỏi thế gian này. Sự thật rằng, anh cũng từng là một người hết sức bình thường, bình thường như bao người khác, Gin chính là đứa bé mới sinh bị bỏ rơi trong rừng, những vị thần đã trao cho anh một lời nguyền, một lời nguyền cô độc. Hotaru đã hứa, cứ mỗi hè sang, cô bé sẽ đến chơi với anh. Đồng nghĩa với việc trong khoảng thời gian dài đằng đẵng đó, họ phải xa nhau.

    Tốc độ trưởng thành của Gin so với người thường rất chậm vậy nên dù đã trải qua bao nhiêu cái mùa hè, dù cho Hotaru nay đã trở thành một cô gái xinh đẹp, Gin vẫn không có sự thay đổi gì nhiều. Tình cảm bạn bè mà Hotaru dành cho anh từ lúc nhỏ giờ đã thay đổi, biến thành một tình yêu sâu đậm nồng nàn. Nhưng thật trớ trêu, lời nguyền là rào cản mà tình yêu này có sâu đậm đến đâu đều không thể vượt qua, hai con người yêu nhau mà lại chẳng thể cùng làm một hành động giản dị nhất là nắm tay nhau đi trên một con đường thì sẽ có bao nhiêu tiếc nuối. Dù Hotaru muốn chạm vào anh tới mức nào cô cũng vẫn luôn kiềm lòng lại, bởi, cô biết, một khi chạm vào Gin, anh sẽ tan biến vĩnh viễn, vĩnh viễn không còn xuất hiện trên thế gian này, điều đó làm cô sợ hãi. Dù cho Gin muốn chạm vào người con gái anh yêu tới mức nào, anh vẫn âm thầm đè ép nó xuống trong cô đơn, bởi lẽ, anh muốn được ngắm nhìn cô mãi mãi như lúc này. Những Tengu nơi đây đều yêu quý và vô cùng thương xót Gin – chàng trai ấm áp mà cô đơn nên đã nhiều lần cảnh cáo cô gái loài người kia không được chạm vào anh.

    Sau tất cả, điều phải đến rồi sẽ đến, trong lễ hội hè do Tengu tổ chức, họ đã có những kỉ niệm ngọt ngào mà có lẽ, mai sau cũng chỉ Hotaru mới giữ lại được. Một biến cố không có gì đặc sắc, Gin đỡ lấy một cậu bé nô đùa chuẩn bị ngã nhưng thật trớ trêu cậu bé đó lại là một con người đi lạc vào lễ hội của các Tengu. Những ngón tay anh phát sáng, tan ra không khí như ánh sáng của những con đom đóm, dịu nhẹ mà lại đau thương. Anh ngây ngốc nhìn cô, Hotaru thảng thốt nhìn anh. Trong những phút giây cuối cùng, Gin dang hai tay ra muốn đón nhận cái ôm của cô, Hotaru thẫn thờ vì mọi chuyện bỗng xảy ra quá nhanh nhưng cô chợt nhân ra, đây là cơ hội cuối cùng của mình, sẽ chẳng còn cơ hội nào khác. Hai người ôm lấy nhau, Gin mãn nguyện: "Cuối cùng thì tôi cũng có thể chạm vào em rồi". Khoảnh khắc mãn nguyện đó chỉ trải qua chưa đến một phút, cơ thể mà Hotaru ôm lấy giờ đã chỉ còn chiếc áo người từng mặc, Hotaru khóc, khóc nức nở. Và thế là, Gin đã mãi mãi chỉ là những hồi ức xanh, anh đã biến mất mãi mãi, không còn xuất hiện trong cuộc đời cô nữa. Những Tengu thay vì tức giận thì họ đã cảm ơn cô chân thành, trời biết, đất biết Gin muốn chạm vào cô tới nhường nào, mong muốn nhỏ bé của anh đã làm được, ra đi có lẽ không còn nhiều tiếc nuối. Ngay từ đầu, tình yêu này đã định sẵn là một tình yêu không trọn vẹn, một tình yêu thê lương khôn cùng.

    Đến đây, người xem sẽ không thể kìm lòng được mà đánh rơi những giọt nước mắt thương cảm, câu chuyện như hóa thành một điều trăn trở nghẹn ngào trong lòng khán giả, nó như một lưỡi dao chạm vào vết da non nhất của loài người khiến xúc cảm dâng trào. Bộ phim diễn ra nhẹ nhàng tình cảm theo phong cách Nhật, không có những tình tiết quá đặc sắc, thế nhưng, nó lại mở ra cho ta những chiều sâu cảm xúc thật to lớn. Tựa như những con đom đóm đêm mùa hạ cam nguyện đốt mình dù chỉ sáng lên trong khoảnh khắc rồi tàn lụi, tình yêu ngỡ là mong manh ấy vẫn lấp lánh ngay cả khi họ chia tay nhau bởi giới hạn thời gian. Câu chuyện tuy là một câu chuyện buồn da diết nhưng lại rất đang để xem, không nên bỏ lỡ.

    Đây là bài nhạc Hotaru do ca sĩ Fujita Maiko trình bày, tôi biết đến phim này cũng nhờ vào bản nhạc này:

     
    Góc bình yên thích bài này.
    Last edited by a moderator: 5 Tháng ba 2022
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...