Xuyên Không Xuyên Không Kì Cục Truyện - Thiên Hoa Ngọc Tâm

Thảo luận trong 'Hoàn Thành' bắt đầu bởi Thiên Hoa Ngọc Tâm, 18 Tháng chín 2018.

  1. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Truyện: Xuyên Không Kì Cục Truyện

    Tác giả: Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Thể loại: Xuyên Không

    Số chương: 30

    Tình trạng: Hoàn thành.

    Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Những Tác Phẩm Của Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Văn án:

    Hạ Tước trong một lần mua được một cuốn truyện với nhan đề là "Tình Yêu Bất Diệt", nội dung vô cùng đáng hận khi nữ chính trong truyện chính là một con hồ li tinh chính hiệu, còn nữ phụ lại vì yêu nam chính mà nguyện thay đổi, trở nên chua chát, hại người, ích kỉ, mặt lại đặt biệt dày, sau này còn bị nữ chính hại chết. Đáng hận nhất có thể nói đến chính là tên của nữ phụ này lại trùng với tên cô, Tiểu Thư Hạ Tước..
     
    Last edited by a moderator: 18 Tháng mười 2019
  2. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 1: Ta xuyên rồi! Và Đông Phương Dương Minh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ưm! Đây là đâu a!" - Hạ Tước giật mình ngồi dậy, khốn khiếp! Là mùi thuốc khử trùng. Nàng là ghét cay ghét đắng mùi này a. Khoan đã, nàng.. Là đang ở bệnh viện sao? Nhưng.. Không thể nào, tối qua nàng còn đọc cuốn "Tình Yêu Bất Diệt" đáng chết kia, đọc được một nửa thì đã ngủ mất, làm sao có thể thức dậy liền tại bệnh viện chứ? Đầu óc nàng quay cuồng, rốt cuộc là tại sao? Bỗng một cô ý tá bước vào:

    "Hạ tiểu thư! Cô đã tỉnh! Hạ thiếu gia rất lo cho cô!"

    "Hạ thiếu gia? Là ai?" - nàng nhíu mày khó hiểu, ai là Hạ thiếu gia chứ?

    "Chính là anh trai cô, Hạ Tử Hạo, cô.. Không nhớ sao?"

    "Hạ Tử Hạo sao?" - nàng có chút quen tai, lầm bầm đọc lại.

    A! Chính là tên nam phụ, anh của nữ phụ Hạ Tử Hạo sao? Nhưng.. Làm sao lại.. Khoan đã! Ta.. Xuyên rồi sao- nàng ngẫm nghĩ lại rồi tự mình kết luận.

    "Không thể nào!"

    "Chuyện gì không thể vậy tiểu thư?" - cô y tá tò mò hỏi

    "Ha.. Ha.. Ha.. Không có gì, không có gì!" -nàng cuối cùng nói bản thân mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi mà đuổi nữ y tá kia ra ngoài, bản thân lại còn tự mình ngẫm lại. Theo như trong truyện, Hạ Tước là nữ phụ đáng bị ghét bỏ, muốn hạ độc nữ chính, hại con nữ chính, rồi còn quyến rũ nam nhân, cuối cùng lại bị bắt cóc, chặt xác phi tan, nói chung cái kết của cô ta vô cùng ghê rợn. Mà đáng nói là, cô ta chỉ đơn giản vì 1 tên cặn bã, có mắt như mù Đông Phương Dương Minh mà ngốc nhếch làm trò, khiến người đời cười chê, kẻ khinh bỉ, người ghét bỏ, cuối cùng là bị hồ li tinh chính gốc Hạ Nữ Linh, chị gái nuôi hãm hại, thuê người bắt cóc giết chết rồi tung tin nàng ta theo nam nhân, bỏ vị hôn phu tương lai là Kha Triết Toàn ở lại, hại Hạ lão gia và Hạ phu nhân không chịu nỗi đả kích mà lần lượt bệnh tật qua đời, anh trai cô ta sau đó trở thành con rối của Hạ Nữ Linh, cuối cùng cũng ngu ngốc, bị cô ta hại chết, chỉ là.. Nàng cũng chỉ mới đọc đến đó thôi a, vẫn chỉ biết vậy mà thôi. Đang lạc vào trong suy nghĩ của mình nàng bỗng có cảm giác ai đó đang nhìn mình, liền quay lại nhìn..

    Đó là một tên nam nhân ngũ quan xinh đẹp, nét mặt thanh tú, nhưng.. Dường như đôi mắt của anh ta hơi lạnh lẽo thì phải, là rất ghét bỏ nàng sao? Nàng đang suy nghĩ thì chợt giật mình nhớ ra, tên này là bác sĩ, hắn.. Chính là Đông Phương Dương Minh. Mà kể ra cũng đáng hận làm sao, tên này là do năm xưa từng học cùng trường với nữ phụ Hạ Tước, sau đó do nàng ta bị ức hiếp, hắn là ra tay che chở, thế là từ đó nàng ta bắt đầu yêu hắn, sau đó còn bị Hạ Nữ Linh lừa gạt bảo làm gì thì làm đó, mặt dày bám theo người ta không buông, để rồi tăng thiện cảm đâu không thấy lại chỉ toàn ác cảm bay theo.

    Ra trường lớn lên, nàng ta một chút bỏ cuộc cũng không có mà còn ngu ngốc nghe nói hắn thích phụ nữ thành thục, gợi cảm, trưởng thành mà thay đổi từ thiếu nữ năng động, dễ mến trở thành nữ nhân hư hỏng, mặt dày. Có thể nói, hắn chính là một trong những lí do khiến nàng ta trở thành như ngày hôm nay. Chẳng qua là phải nói, nếu nàng đoán không sai, đây chính là đoạn nữ phụ chạy đến bệnh viện quyến rũ nam chính, cuối cùng không thành lại còn bị hắn ta ngang nhiên, lạnh nhạt quăng xuống hồ nước lạnh tại trung tâm bệnh viện, cuối cùng là nhờ Hạ Tử Hạo, anh trai ruột của nữ phụ, cũng là con rối sau này của nữ chính cứu sống. Chỉ có điều, cô ta đã không chịu nổi, đã để cho nàng nhập vào rồi. Đông Phương Dương Minh lạnh nhạt bước vào nhìn nàng:

    "Có chỗ nào không ổn không?"

    "Không!"

    "Vậy thì tốt, dù sao cũng không nguy hiểm đến tính mạng, có thể nhanh chóng xuất viện"

    "Bây giờ chưa được sao?" - nàng cũng lạnh nhạt đáp lại, dù sao thì nàng cũng không phải nữ nhân ngốc nghếch Hạ Tước kia, có thể thấy rõ nàng đối với tên nam nhân này mà nói chính là KHÔNG CÓ HỨNG THÚ!

    "Ừm, phải ở lại kiểm tra một lần nữa!"

    "Vậy được rồi! Mời Đông Phương bác sĩ ra ngoài, tôi muốn ngủ!" - vừa nói xong nàng liền nằm xuống, thành thật là buồn ngủ, vừa nằm thì cũng vừa ngủ được. Chỉ còn hắn vẫn còn chưa thể hiểu nổi hành động của nữ nhân trên giường này, không phải thường ngày vẫn gọi hắn Đông Phương ca ca sao? Làm sao lại đổi thành Đông Phương bác sĩ rồi chứ? Hắn thực lòng khó chịu, nàng ta là đang chơi trò lạc mềm buộc chặt với hắn à, ảo tưởng! Hắn sau đó liền bước ra ngoài còn khinh bỉ một chút đối với nàng hiện tại là ghét bỏ mà đi thẳng..
     
    ChucsNinh, Quân, Khôi2 người khác thích bài này.
    Last edited by a moderator: 2 Tháng mười hai 2018
  3. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 2: Nam thần Hạ Tử Hạo và nữ nhân giả tạo Hạ Nữ Linh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngày thứ 2 đã đến, cuối cùng thì Hạ Tước nàng cũng được xuất viện, lòng còn đặc biệt vui sướng, hôm nay có một hảo soái ca đối nàng sủng nịnh, đối nàng lo lắng đến rước, nhất định đây chính là.. Hạ Tử Hạo, nam nhân ngu ngốc của nữ chính Hạ Nữ Linh trong truyền thuyết. Trong truyện, tác giả đối với nhân vật này cũng có chút nhẫn tâm, lúc đầu để hắn sủng nịnh nữ nhi nhỏ Hạ Tước tận trời cao, không để ai ngăn lại, vậy mà cuối cùng lại khiến hắn đối với nữ nhi Hạ Tước vừa thất vọng, vừa đau lòng nhìn nữ nhi nhỏ vì một tên cẩu nam mà thay đổi, son phấn, quần áo. Nhiều trích đoạn còn cho thấy hắn là âm thầm bảo vệ nữ nhi nhỏ này khá kĩ, nhưng đến cuối cùng lại là nữ chính Hạ Nữ Linh làm cho điên dại, còn yêu cô ta, trở thành nam nhân của cô ta. Sau khi Hạ Tước mất tích, ba mẹ của nàng ấy dần mất, để lại mọi thứ cho Hạ Tử Hạo, nhưng anh ta lại vì Hạ Nữ Linh, dần dần để các nam nhân khác của ả hãm hại tước mất công ty, cuối cùng cũng có cái kết bị thảm. Đối với nhân vật này, nàng là cảm thông cho hắn. Nàng sẽ thay Hạ Tước giúp hắn, không thể nào để mọi chuyện kết thúc kiểu đó được.

    "Tiểu Tước, mau về nhà nào!" - hôm nay tâm tình của Hạ Tử Hạo, mười phần thì chín phần vui, Hạ Tước bé nhỏ của anh không trang điểm, lựa chọn đồ cũng vô cùng năng động, không còn như thường ngày khiến anh chán ngán nữa, cô cũng đã hứa sẽ từ bỏ tên cẩu nam Đông Phương Dương Minh đó mà về nhà làm em gái ngoan của anh, anh thật lòng hạnh phúc, cứ như một giấc mơ vậy, khiến anh không muốn tỉnh dậy ngay bây giờ, chắc rằng ba mẹ nếu biết được sẽ vui mừng không kém gì anh. Về nhà, chưa kịp bước vào thì Hạ Tước nàng và Hạ Tử Hạo bỗng nhìn thấy một người chạy ra đó chính là.. Một cô gái xinh đẹp..

    "Hạ Tước à! Em có sao không, chị rất lo cho em!" - đó nhất định không ai khác ngoài nữ chính trong truyền thuyết, Hạ Nữ Linh. Nếu đúng như những gì nàng biết thì trong khi nhân vật Hạ Tước nằm trong phòng cấp cứu, hơi thở liên tục giảm mạnh, xém chút đã mất mạng thì nhân vật nữ chính Hạ Nữ Linh này lại giả vờ đau lòng, khóc lóc còn khuyên nhủ nam phụ ngu ngốc Hạ Tử Hạo không nên trách mắng Hạ Tước nàng, nói nàng còn nhỏ thiếu suy nghĩ, nhưng thực lòng lại là cố gắng nhét thêm vào đầu nam phụ này những suy nghĩ cay độc, đầy chán ghét với nữ phụ Hạ Tước, mong nàng ta sớm chết đi. Hiện tại nàng là không sao quay về, Hạ Nữ Linh theo nguyên gốc truyện viết thì đã khiến nàng cãi nhau với nàng ta, hại nàng bị ba tát một cái, từ đó giận hờn không thèm về nhà, lại cố ý khiến nàng suốt ngày ở bệnh viện quấy rối Đông Phương Dương Minh khiến lời ra tiếng vào, hạ thấp thanh danh nữ nhân nhà Hạ gia. Bản thân ở nhà lại ngầm tố cáo hành động đưa tiền cho con gái của Hạ phu nhân khiến bà trong mắt Hạ lão gia giảm đi một bậc, còn đặc biệt khó chịu với bà. Một bên lại còn giả vờ ngây thơ, quyến rũ thành công Hạ Tử Hạo, khiến hắn mê muội, cuối cùng thật lòng bị ả ta làm cho chán ghét Hạ Tước mà bỏ mặc sống chết của nàng, không quan tâm. Nàng chán ghét, một chút tức giận nhìn:

    "Còn không phải rằng trong lòng cô đã sớm mong tôi chết đi, bây giờ không thành, hiện tại đang tức giận nguyền rủa à? Ví dụ như 'Tiện nhân Hạ Tước, sớm muộn gì mày cũng chết thôi, đứng có mà đắc thắng' hay là'Rồi tao sẽ khiến mày cái gì cũng không còn, đừng nghĩ đến việc còn đứng được ở đây, mạng mày lớn lần này nhưng không lớn hoài đâu!" - nàng đắc ý nhìn gương mặt đang biến sắc của Hạ Nữ Linh, tất nhiên nàng biết cô ta đang nghĩ gì rồi, vì nàng đã từng đọc qua đoạn hội thoại đầy giả tạo này cơ mà.

    "Làm sao cô biết? À ý chị là em làm sao lại nghĩ như vậy?" - cô ta tức giận, nói hớ ra, nhưng khi nhìn thấy Hạ Tử Hạo đang nhìn mình thì liền sửa lại, giọng điệu có chút uất ức, cuối cùng là chảy nước mắt, quả nhiên là nữ chính có khác, cái gì cũng được ưu tiên, ngay cả khóc cũng dễ nữa chứ. Nàng chán ghét không quan tâm đến ả ta nữa mà trực tiếp kéo tay Hạ Tử Hạo vào trong nhà, riêng Hạ Tử Hạo, hắn đã nhìn thấy được một phần nào đó bộ mặt đáng kinh tởm của Hạ Nữ Linh, rõ ràng lúc nghe tin Hạ Tước tính mạng nguy kịch, đang cấp cứu nàng ta lại rất suy sụp, khóc lóc rồi khuyên nhủ hắn, cầu nguyện bình an, vậy mà giờ lại tự bản thân nàng ta nói lên rồi, còn làm hắn xém chút đã nghĩ sẽ cố gắng để ý đến cô em gái nuôi này hơn, hiện tại không cần nữa rồi, dù sao thì với sự giả tạo của mình, nàng ta chắc sẽ quyến rũ được nhiều người đàn ông rồi..
     
    QuânKhôi thích bài này.
    Last edited by a moderator: 2 Tháng mười hai 2018
  4. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 3: Gia đình của Hạ Tước thực tại và gia đình

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hôm nay nghe tin con gái về nhà, cả Hạ lão gia và Hạ phu nhân liền vui vẻ hủy bỏ tất cả cuộc hẹn của mình mà chạy về nhà ăn cơm với con gái. Nàng vẫn là hiểu rõ, cho dù Hạ Tước ngu ngốc này có hư hỏng đến đâu đi nữa thì trong lòng của người làm ba mẹ vẫn sẽ hướng về phía nàng mà mong chờ nàng quay về với họ.

    Nhưng liền nhắc phải chuyện này, Hạ Tước nàng lại có chút đau lòng muốn khóc, chả là do nàng ở đời thực từ nhỏ đã phải sống với họ hàng, ba mẹ nàng do bị tai nạn mà qua đời, từ đó cuộc đời nàng cũng lênh đênh, trôi nổi.

    Cô chú, họ hàng, bác dì của nàng đều là dành lấy nàng vì số tài sản mà ba mẹ nàng để lại cho nàng, tất nhiên kẻ trở thành người giám hộ của nàng cũng sẽ được lợi hằng tháng do ngân hàng theo nguyện vọng của ba mẹ nàng mà đưa ra lo cho nàng ăn học. Chỉ là nàng không được may mắn chút nào cả, nàng không được đi học, trái lại còn phải đi làm để kiếm tiền cho họ, tự nuôi sống bản thân, tự học lóm của người khác, nàng không được ăn ngon mặc đẹp, tất cả những gì đúng ra phải là của nàng lại trở thành của cô em họ bằng tuổi, cũng chính là con gái ruột của chú nàng.

    Nàng phải ngủ ở một góc của nhà bếp, lạnh lẽo và u ám, trong khi đó cô em họ lại được ngủ trên phòng riêng, mát mẻ, êm ấm, lúc đó nàng vẫn là không đủ sức để chống lại. Còn đáng hận hơn, công ty do chính tay ba mẹ nàng xây dựng lên lại nằm hết trong tay người chú cờ bạc và người thím ham mua sắm, chỉ trong vòng vài năm, đến đúng năm nàng được 18t, công ty liền sụp đổ. Họ liền kéo vào mà sử dụng tiền của ba mẹ nàng để lại, còn chỉ có tiêu chứ không làm thêm, kết quả số tiền đúng ra sẽ để làm của hồi môn của nàng cũng bị lấy mất. Nàng không còn giá trị lợi dụng, họ liền lấy tuổi thanh xuân mới nở của nàng ra đem bán, tất nhiên cuối cùng lại bị nàng hại lại, đem con gái mới chớm nở của họ ra bán cho đàn ông, vì lúc đó nàng đã có chỗ dựa rồi, là một nam nhân mà theo nàng nhớ, nàng rất yêu hắn.. Chỉ là hiện tại có chút vấn đề, khi xuyên vào truyện, ngoài nội dung truyện và cuộc đời lặt vặt của mình, nàng hoàn toàn không nhớ nổi khuôn mặt của họ, lúc nào cũng không thấy được mặt, rốt cuộc ai trong truyện này sẽ là chỗ dựa cuối cùng của nàng?

    Gia đình họ Hạ cuối cùng cũng về đủ, bọn họ vui vẻ cùng nhau ngồi lại ăn, tất nhiên lý do là nhờ sự có mặc của Hạ Tước nàng. Nàng thực lòng quá hạnh phúc, bản thân liền chạy đến ôm chặt lấy Hạ cha, Hạ mẹ mà khóc, quả thực là vô cùng bi thương, ủy khuất. Hạ cha, Hạ mẹ nghe con gái khóc nức nở như vậy vô cùng lo lắng ôm chặt lấy nàng, còn sợ nàng ra ngoài bị ức hiếp, muốn thay nàng trừng trị kẻ nào khiến nàng ra nông nỗi này, nàng cuối cùng cũng chỉ mỉm cười nói nàng nhớ họ, tuy rằng nàng là đang lợi dụng thân thể của Hạ Tước này để mua lấy ba mẹ hư không này, nhưng nàng cũng hiểu rõ, đây cũng chính là tâm tư của Hạ Tước lâu nay muốn nói. Thật ra trong truyện gốc, Hạ Tước về nhà rất đúng lúc, khi đó là ngày nữ chính Hạ Nữ Linh đã nấu ăn do biết Hạ cha sẽ về dùng bữa, muốn tỏ ra bản thân hiền lành đảm đang, biết lo nghĩ hơn so với nữ phụ tô son trét phấn, điều này đã khiến bữa cơm trưa vô cùng u ám, đã vậy, nàng ta còn diễn kịch như bản thân bị Hạ gia đối đãi không thua gì người làm, phải cùng người làm ăn uống. Khiến Hạ mẹ bị khiển trách là phân biệt con nuôi, con ruột, không quan tâm đến Hạ Nữ Linh, suốt ngày cắm cúi lo lắng cho kẻ không ra gì là Hạ Tước, câu nói này đã khiến nàng cãi nhau với Hạ cha, Hạ Nữ Linh lại giả vờ muốn hòa giả nhưng những câu nói ra ngoài êm tai, trong ẩn ý, nói thẳng ra chính là Hạ Tước mê trai, ra ngoài từ lâu đã trở nên hư hỏng nên về nhà mới không biết ăn nói đến vậy, sau đó khi bị Hạ Tước chỉnh một câu, cô ả liền khóc lóc, Hạ cha cảm thấy tức giận liền tát Hạ Tước một cái, thẳng tay đuổi đi.

    Nghĩ đến nàng vẫn là cảm thấy Hạ Nữ Linh là quá tốt số, rõ là nam chính yêu cô ta, các nam phụ đều yêu cô ta, Hạ ba lo lắng cho cô ta, Hạ mẹ cũng đối cô ta xem như con nhà mình, vậy lý do gì đã khiến cô ta đối với nữ nhi nhà họ Hạ ghét bỏ đến mức hãm hại nàng ấy, hại cả những người yêu thương cô ta chứ, thật không đúng cho lắm. Nhưng đó không quan trọng, hiện tại nàng chính là muốn chỉnh chết Hạ Nữ Linh, bản thân sẽ đòi lại công bằng cho Hạ Tước..
     
    QuânKhôi thích bài này.
    Last edited by a moderator: 2 Tháng mười hai 2018
  5. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 4: Bữa cơm khó xử của Hạ Nữ Linh - Hạ Tước đã thay đổi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Thôi, chúng ta vào ăn cơm nào!" - Hạ Tử Hạo lúc này liền lên tiếng kéo nàng ngồi bên cạnh anh, vô cùng yêu thương, mỉm cười với nàng. Đúng lúc Hạ Nữ Linh cũng đi ngang qua, nhìn thấy cả gia đình chuẩn bị vào ăn thì liền hiền lành lên tiếng

    "Cha mẹ mới về ạ!"

    "Vào ăn cùng đi con!" - Hạ mẹ mỉm cười đối với đứa con nuôi này cũng vô cùng yêu thương, chưa hề ghét bỏ nàng ta chút nào. Hạ Nữ Linh trong lòng vô cùng vui mừng

    "Dạ, không cần ạ, con sẽ ăn cùng người làm!" - nàng ta giả vờ nói

    "Chị làm vậy là để người ta nhìn vào nói Hạ gia phân biệt đối xử, để chị chịu ủy khuất đấy à?" - lúc này nàng liền lên tiếng. Đúng theo kế hoạch, Hạ Nữ Linh đúng ra đã được Hạ cha, Hạ mẹ yêu thương thêm phần nào đó. Cuối cùng chỉ sau câu nói của nàng, ả liền trở thành kẻ không hiểu chuyện, còn khiến không khí gia đình thêm phần ảm đạm. Hạ Nữ Linh là một cô gái mưu mô, xảo quyệt, lại còn thông minh, giỏi diễn kịch, hiện tại lại bị nữ phụ Hạ Tước vạch trần, nếu nàng bước vào ăn cùng thì không phải phép, xuống ăn bên dưới bếp lại càng sai lầm, bị Hạ Tước lần này dồn vào thế bí, ả sẽ bỏ qua? Nàng cho rằng sẽ không, nhưng đã sao chứ? Nàng không sợ ả. Bữa ăn vẫn được tiếp tục, mọi người dần quên mất sự hiện diện vốn có của Hạ Nữ Linh mà dồn về phía nàng, vui vẻ gắp thức ăn, nói chuyện với nàng.

    Sau bữa ăn, nàng xin phép mọi người cùng Hạ Nữ Linh và Hạ Tử Hạo đi dạo phố. Cả ba đi được một lúc thì điện thoại của Hạ Tử Hạo reng lên:

    "A lô! Hả? Được, tôi sẽ đến ngay!" - Hạ Tử Hạo nhanh chóng dặn dò nàng lát nữa sẽ đến đón rồi bản thân liền rời đi, để lại hai nhân vật nữ đáng ra không nên ở gần nhau

    "Lý do mày quay về là gì?" - cuối cùng ả cũng lên tiếng..

    Tình tiết trong câu truyện ngày dường như càng thay đổi. Nàng đã nhìn rõ điều này, cuối cùng thì Hạ Nữ Linh sớm đã tháo bỏ lớp mặt nạ giả tạo trước mặt nữ phụ Hạ Tước rồi, thật là nhanh hơn dự tính. Nàng cũng chỉ nhẹ nhàng liếc nhìn nữ nhân bên cạnh, nhìn kĩ thì nàng ta quả nhiên là nhan sắc tuyệt mĩ, lại còn học giỏi, thông minh đáng ra nàng ta đã nhanh chóng tìm được một nam nhân giàu có hết lòng vì nàng ta để nàng ta dựa dẫm, tại sao còn phải đứng nơi đây dây dưa không dứt với nhiều người như vậy? Phải chăng là do lòng tham vô đáy? Nàng nghĩ đến đây liền cảm thấy Hạ Nữ Linh thật sự đáng ghét bỏ, nhếch môi một cái rồi lên tiếng, lạnh lẽo liếc mắt:

    "Ngăn kẻ không biết điều làm việc xấu!"

    "Mày cho rằng mày hơn tao sao? Thứ không ra gì, chỉ biết quyến rũ đàn ông!"

    *Chát*- nàng cuối cùng cũng tát Hạ Nữ Linh một cái, chỉ có điều thâm tâm nàng không có ý muốn đó mà là Hạ Tước thật sự muốn như vậy. Đúng vậy, thân thể này đang theo cảm giác của chủ nhân nó mà hành động, có lẽ chính cả Hạ Tước cũng từ lâu đã biết rõ con người của nữ chính nhưng không nói. Hạ Nữ Linh trên đôi mắt còn có chút bàng hoàng, từ nhỏ đến giờ Hạ Tước tuyệt đối nghe lời, chưa từng làm tổn hại đến nàng ta, tại sao bây giờ lại phản nàng? Nhất định phải có nguyên do.

    "Mày dám!" - Hạ Nữ Linh tức giận định tát lại, nào ngờ nàng lại nhanh nhẹn giữ được tay nàng ta, ghét bỏ nói:

    "Có gì không dám! Ra vẻ thanh cao, cuối cùng cũng chỉ là cốc ghẻ muốn trở thành thiên nga, rác rưởi mà đua đòi là công chúa, tao ghét nhất loại thâm độc, vì mình hại người như mày, cố mà sống cho phải phép đi!" - nói rồi, nàng thả tay làm Hạ Nữ Linh kia té ngã, bản thân khinh bỉ bỏ đi, nàng muốn đi một mình. Hạ Nữ Linh nhìn theo bóng lưng dần khuất của Hạ Tước mà tức giận đứng lên, Hạ Tước này tại sao lại thay đổi nhiều như vậy? Cả lực cũng mạnh hơn bình thường, còn không đi làm cái đuôi lúc nào cũng bám theo Đông Phương Dương Minh nữa mà lại ở nhà phá hoại kế hoạch của ả. Thật tức chết mà..
     
    QuânKhôi thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng một 2019
  6. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 5: Nam nhân bí ẩn và đi làm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một mình đi dạo, lòng nàng lại có chút nặng trĩu, lúc này đây nàng là đang biểu hiện theo tâm tư của Hạ Tước thật, nàng có thể nhìn thấy được những kí ức hạnh phúc khi Hạ Tước và Hạ Nữ Linh vui đùa cùng nhau, họ.. đã từng vì đối phương làm rất nhiều chuyện. Tại sao lại dẫn đến sự việc này? Nàng không hiểu sao lại khóc, nàng nhẹ nhàng tự nhủ:

    "Hạ Tước tiểu thư, xin cô hãy yên tâm, tôi sẽ giúp cô bảo vệ những gì cô yêu quý" - cuối cùng nàng đã hứa hẹn với chính thân thể này. Cứ bước đi như vậy, nàng không biết từ bao giờ đã lạc vào một bản nhạc du dương của đàn vĩ cầm, theo tiếng nhạc ấy, nàng tìm thấy giữa một đám đông là một ban nhạc. Bản nhạc này đã khiến nàng vui lên hẳn.

    Một lúc sau, trong ban nhạc xuất hiện một nam nhân đeo mặt nạ, mặc sơ mi trắng và quần âu giản dị bước ra, kéo nàng hòa vào tiết tấu của bản nhạc ấy, tất cả mọi người đều phải ngước nhìn và cảm thán vẻ đẹp bay bổng trước mắt.

    Bản nhạc kết thúc cũng là lúc mọi người đều tản ra, nàng mỉm cười, chào tạm biệt nam nhân kia:

    "Tiểu thư tên họ là gì?" - nam nhân kia lên tiếng

    "Tôi họ Hạ, Hạ Tước!" - nàng lại mỉm cười rồi vui vẻ đi mất. Lúc này nam nhân kia tháo bỏ lớp mặt nạ xuống, tiến đến một chiếc xe sang trọng, bước vào. Lúc này một người đàn ông mặc áo vest khác cũng chạy đến nơi đậu của chiếc xe:

    "Chủ tịch, ngài cần gì ạ?"

    "Hạ Tước, tìm thông tin về nữ nhân đó cho tôi!"

    "Vâng!" - sau đó, nam nhân đó một mình ngồi trong xe mà ngẫm nghĩ, lúc nãy từ trong xe, anh đã nhìn thấy có một cô gái xinh đẹp đang khóc, lại đi một mình, rõ ràng là rất cô đơn, không hiểu tại sao anh lại muốn giúp cô, liền nhờ ban nhạc giúp, cô ấy thật sự rất vui khi nghe bản nhạc ấy, cũng mỉm cười với anh, cho anh biết tên, anh thật lòng muốn làm quen với cô ấy..

    Hạ Tước nàng là một con người tự lập, đặc biệt là sau những chuỗi ngày kinh khủng cùng với gia đình ngoài đời thật, nàng đã trở nên sợ hai từ gia đình khủng khiếp. Điều này đã khiến Hạ Tước tự mình lo cho mình, nàng không thích dựa dẫm quá nhiều vào người khác. Nhiều người cho rằng Hạ Tước chính là một kẻ máu lạnh, không có tình người, nhưng thật ra không ai biết rằng Hạ Tước đơn giản chỉ là phụ nữ, nàng cũng rất yếu đuối.

    Bây giờ vào truyện, Hạ Tước lại cảm thấy ganh tị với thân thể này rất nhiều.

    Từ nhỏ, cô ấy đã được Hạ ba, Hạ mẹ và anh trai cưng chiều, yêu thương, sau này còn có thêm một chị gái biết trò chuyện, tâm sự. Tính tình từ nhỏ đã được dạy bảo, theo một khuôn phép tuy nghiêm khắc nhưng không gò bó, ép buộc. Muốn gì sẽ được đó, có thể đua đòi, bạn bè, ngay cả học tập cũng được chọn lựa tốt nhất, đi đến trường bằng xe sang nhất. Được học đàn, học hát nếu thích, hoàn toàn không ép buộc bất cứ điều gì. Cô nàng này quả nhiên đã sống tốt quá rồi. Nàng càng nghĩ, càng khó chịu, nàng muốn tự mình nuôi sống bản thân, nhất định nàng phải đi xin việc làm thôi. Nghĩ thế nào là làm thế đó, Hạ Tước liền mong muốn xin vào làm tại Tập Đoàn Hạ Thị, đầu tiên phải đi 'mua chuộc' tổng giám đốc trước cái đã:

    "Ây da, Tử Hạo ca ca à, anh cho em đi làm đi mà!"

    "Nhưng mà hiện tại bên anh không cần thêm người, vả lại cũng không nhận thực tập sinh, làm sao Tiểu Tước vào làm được!" - Hạ Tử Hạo mỉm cười lên tiếng, Hạ Thị là một trong 4 tập đoàn cường thịnh nhất hiện nay tại thành phố S, vì tập đoàn chỉ cần nhân tài nên không nhận thực tập sinh mà chỉ nhận những kẻ có kinh nghiệm, tài cao và bằng cấp cao nhất. Đối với đứa em gái này, Hạ Tử Hạo có phần hơi ái ngại, nếu tự dưng Hạ Tước có mặt tại công ty nhưng lại chẳng biết làm gì thì chẳng khác nào nói anh đây thiên vị. Hạ Tử Hạo sau một thời gian suy nghĩ liền lên tiếng:

    "Vậy nếu làm tại nơi khác thì sao?"

    "Ví dụ?"

    "Như tập đoàn Dạ Phong, đối tác làm ăn của chúng ta?" - Anh cuối cùng đã quyết định sẽ giao em gái mình cho bạn thân giúp đỡ.

    "Được, em đồng ý!"

    "Vậy ngày mai chúng ta sẽ sang đó. Bây giờ anh sẽ thông báo cho bạn của anh biết."

    "Cảm ơn anh!" - nàng hiện tại tự dưng vui vẻ, cuối cùng thì nàng cũng được đi làm rồi a. Bỗng nhiên..

    *Bính.. booong.. *- tiếng chuông nhà reo lên..
     
    QuânKhôi thích bài này.
    Last edited by a moderator: 2 Tháng mười hai 2018
  7. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 6: Kha Triết Toàn và khâm phục

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hôm nay thật ra chính là ngày nghỉ, chính vì vậy mà Hạ Tử Hạo mới có dịp ở nhà cùng em gái nhỏ, hiện tại lại bị người khác làm phiền. Anh tức giận ra mở cửa, bây giờ người làm đều có việc bận khó lòng mà nghe được chuông cửa để ra mở, anh đành tự thân vận động, ra mở cửa:

    "Triết Toàn? Cậu đến đây làm gì?"

    "Em đến tìm Hạ Tước!"

    "Ai đến tìm tôi?" - nàng từ trong nhà bước ra, nghe ai đó có nhắc đến tên mình liền chạy ra hỏi. Bước ra đến cửa, nàng liền gặp một nam nhân trẻ tuổi, ánh mắt có màu tím nhạn nhạt, quả nhiên là màu mắt hiếm thấy a.

    Gương mặt lại thanh tú, trắng trẻo, thân hình cao ráo nhưng cũng vô cùng khỏe mạnh, theo tâm trí hiện tại đã cho nàng biết người trước mắt chính là vị hôn thê của nữ phụ Hạ Tước, Kha Triết Toàn. Đây cũng là một trong những nam nhân đã bị nữ chính Hạ Nữ Linh quyến rũ.

    Kha Triết Toàn là thanh mai trúc mã của Hạ Tước, từ nhỏ anh đã định bản thân sẽ cưới Hạ Tước, ép nàng gả cho mình. Nhưng cho đến khi lên cấp ba, Hạ Tước đột nhiên thay đổi đến chóng mặt, cả ngày ở trường anh toàn chỉ nghe đến những tin đồn hư hỏng của cô, tuy rằng trong lòng vẫn còn vướng tình, trong tim vẫn còn ghi nhớ hình dáng đơn thuần ngày nào của một nữ sinh Hạ Tước, nhưng đến cuối cùng lại chính là Kha Triết Toàn tự mình đến hủy hôn, cả Kha ba Kha mẹ đều không hay biết đến chuyện này.

    Theo truyện, đúng là cảnh này Hạ Tước có về nhà, nhưng là với ý định lấy đồ và nấu thức ăn cho Đông Phương Dương Minh kia. Sau đó, Kha Triết Toàn hoàn toàn dập tắt hy vọng khi thấy Hạ Tước đua đòi mặc đồ hở hang lại trang điểm sắc sảo. Tuy rằng cuối cùng Hạ Tước vẫn chưa suy nghĩ kĩ nên không biết phải hủy hôn hay không, Kha Triết Toàn vì vậy mà phải về nhà nhưng vừa ra đến cửa thì va phải Hạ Nữ Linh vừa đi mua thức ăn về, theo bản năng, anh ôm được Hạ Nữ Linh lại, giúp cô ta không bị té. Hai người sau đó hay gặp nhau hơn, sinh ra tình cảm, lén lút Hạ Tước làm chuyện xằng bậy.

    Về sau còn vì một lời nói của Hạ Nữ Linh mà hại Hạ Tước gặp tai nạn giao thông, xém chút mất mạng. Nàng đối với tên này đã có chút đề phòng..

    Riêng bản thân Kha Triết Toàn lại có một hướng suy nghĩ khác, anh có chút lạ mắt và bàng hoàng vì hình ảnh của nữ nhân trước mặt. Chẳng phải Hạ Tước lúc trước mà anh gặp là son môi đậm nhạt, trang điểm cầu kì hay sao? Bây giờ sao lại có thể trở thành cô nàng mang cảm giác trẻ trung, năng động lại tươi tắn xinh đẹp đến như vậy? Kha Triết Toàn anh lại không nỡ mở miệng từ hôn, anh vẫn là yêu thích vẻ đẹp đơn thuần này của Tiểu Hạ Tước.

    Bước vào phòng khách của Hạ Gia, Kha Triết Toàn ậm ừ không nói lên lời, anh đang tìm lý do biện hộ cho bản thân vì sao lại đến đây. Hạ Tước nàng đã nhìn rõ, Kha Triết Toàn so với trong truyện dường như có chút kì lạ, chẳng phải là đến từ hôn sao?

    Tại sao bây giờ lại không nói lời nào? Cả Hạ Tử Hạo cũng im lặng, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, có lẽ anh hiểu rõ Kha Triết Toàn đến đây làm gì, anh.. rất sợ em gái mình sẽ tổn thương, dù sao thì anh cũng đã nhìn thấy cả hai con người này lớn lên cùng nhau cơ mà.

    Chiếm ngự thân thể này của Hạ Tước thật đã khiến nàng nhìn thấy được một con người vô cùng tuyệt đẹp, Hạ Tước quả nhiên ngày càng khiến nàng thêm phần ngạc nhiên, tuy là con cái nhà giàu nhưng Hạ Tước lại không có thói hung hăng, chảnh chọe, đua đòi như nhiều vị tiểu thư nhà danh giá khác, cô sống nhìn vậy nhưng thật ra lại rất khép kín.

    Nàng nhận thấy được nỗi cô đơn trong thân thể người con gái trẻ tuổi này, cũng đã nhìn thấy những đoạn kí ức đau thương xen lẫn đẹp đẽ của cô ấy.

    Đối với thanh mai trúc mã Kha Triết Toàn này, Hạ Tước lại có chút vương vấn nét tình, lại thêm phần hối lỗi, rõ ràng cô biết bản thân cũng chỉ gả được cho anh, rõ ràng cũng đã thích anh, vậy mà cuối cùng chỉ vì sự chen ngang của Hạ Nữ Linh và Đông Phương Dương Minh mà thay đổi tất cả, bọn họ nếu yêu nhau sâu đậm hơn một chút thì đã không thể nào xảy ra sự việc như thế này rồi.

    Hạ Tước hiểu rõ, Kha Triết Toàn đến đây làm gì, vậy mà bản thân vẫn cứ tự dối lòng, cũng tự mình ép bản thân phải mạnh mẽ, không được khóc, phải chịu đựng mọi thứ một mình, cũng đã tự ép bản thân hiểu rằng cô là người sai nên không được phép có ý kiến trong chuyện mà Kha Triết Toàn đã quyết định. Hạ Tước nếu nàng đoán không sai thì đã từ lâu biết hết mọi chuyện, từ việc của Hạ Nữ Linh cho đến những chuyện khác, nhưng cô ấy lại quyết định không nói ra. Nàng thật sự khâm phục cô gái nghị lực này..
     
    Quân thích bài này.
    Last edited by a moderator: 2 Tháng mười hai 2018
  8. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 7: Chồng sắp cưới và không theo ý nàng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mọi chuyện đã không còn như trong bản gốc nữa, Hạ Tước nàng dù sao cũng vô cùng lo lắng, nàng không biết được nhân vật hiện hữu trước mắt đang muốn gì. Chẳng phải là đến để hủy hôn sao? Tại sao bây giờ lại không nói gì nữa chứ? Đúng lúc này, Hạ Tử Hạo lên tiếng:

    "Cậu rốt cuộc là muốn gì?"

    "Ừm.. tôi.. không có gì. Chỉ là muốn đến thăm bệnh mà thôi!"

    "Thăm bệnh? Cậu cũng đến sớm thật đó!" - nàng nhếch môi nói, lạnh lẽo nhìn

    "Tớ chỉ là đột nhiên nghe Du Du nói mà thôi!"

    "Trịnh Du Du đó cũng quá nhiều chuyện rồi!" - nói đến người này nàng lại càng khinh bỉ cười lạnh.

    Trịnh Du Du chính là bạn thân của Hạ Tước và Kha Triết Toàn, cô ta là một lòng hướng đến hôn phu và tiền của bạn mình, trong lòng lại còn nguyền rủa thầm vài câu khó nghe đối với Hạ Tước.

    Chính cô ta là kẻ đã tiếp tay cùng Hạ Nữ Linh hãm hại Hạ Tước, dụ cô đến nơi hẻo lánh, hại cô bị bắt cóc và bị giết chết. Nhưng dù sao đi nữa thì riêng cô ta chẳng phải sao đó cũng đã bị bịt miệng mà diệt khẩu luôn sao? Quả nhiên là kẻ ngốc luôn cho rằng bản thân nguy hiểm.

    Nàng cảm thấy suy cho cùng, Hạ Nữ Linh đúng là một con rắn lớn mà những nhân vật còn lại thật ra chỉ là mồi ngon do con rắn này từ từ dẫn dụ mà thôi, đúng là một tay săn điêu luyện.

    Kha Triết Toàn sau đó cũng chuẩn bị quay về, tất nhiên là nếu về thì sẽ gặp phải Hạ Nữ Linh kia vì thế nàng liền đi theo với lí do tiễn anh ta ra cổng. Thật đúng như những gì nàng biết, Hạ Nữ Linh và Kha Triết Toàn đã gặp nhau.

    "Xin chào!"

    "À, chào cậu!" - Hạ Nữ Linh biết rõ kẻ trước mắt là ai liền giả vờ hiền lành mỉm cười với cậu ấy một cái. Nàng lúc này liền khoác lấy cánh tay của cậu mà cười tươi nhìn chị gái:

    "Đây là chồng sắp cưới của em, anh ấy tên là Triết Toàn!"

    "Ừm. Chị biết mà, em không cần giới thiệu đâu!" - cô ta cũng mỉm cười lại

    "Em chỉ là sợ chị không rõ mà thôi!" - lúc này nàng chỉ nhếch môi cười lạnh nói. Trước cổng nhà Hạ gia bỗng dưng có chút không khí lạnh thổi qua..

    Sau ngày hôm đó, nàng phát hiện ra Kha Triết Toàn trước sau đã không cùng một người nữa. Anh có vẻ để ý và vui vẻ, thân thiết với nàng hơn so với vẻ mặt lạnh lẽo lúc đầu. Điều này có phần tốt đó là đã đúng theo kế hoạch của nàng, giúp Kha Triết Toàn không rơi vào lưới tình của Hạ Nữ Linh, nhưng đồng thời cũng có phần xấu, bởi vì nàng căn bản không hề để anh ta trong lòng.

    Theo đúng cốt truyện thì Kha Triết Toàn trước khi đi đến việc từ hôn đã suy nghĩ rõ ràng trong lòng, anh còn nuôi hy vọng, nếu thật lòng có thể thấy được một Hạ Tước mà mình từng quen biết đứng trước mặt, thì cho dù sao này có thế nào, anh cũng một lòng hướng đến cô. Nhưng mà cuối cùng anh lại bị Hạ Tước đẩy vào hố sâu tuyệt vọng, chính lúc đó, người cứu anh chính là Hạ Nữ Linh. Hạ Tước mệt mỏi suy nghĩ, thật là có nhiều chuyện không theo ý nàng một chút nào cả.

    Nhắc mới nhớ, chẳng phải nàng cùng Hạ Tử Hạo kia phải sang tập đoàn Dạ Phong sao? Bây giờ đã quá tuần, tại sao vẫn chưa có động tĩnh? Nhất định phải đi hỏi xem đã. Nhớ đến đây là giờ ăn tối, nếu đi gọi anh trai xuống dùng bữa, nàng có thể trong lúc cùng nhau đi xuống phòng ăn mà tùy tiện hỏi, dù sao thì chuyện này Hạ Nữ Linh tốt nhất là không được biết, nàng còn không dám chắc đối tác làm ăn này rốt cuộc có phải là nam nhân của ả ta chưa cơ mà. Đợi đến một lúc khi đã chắc chắn rằng Hạ Nữ Linh đã xuống bếp phụ dọn cơm thì nàng mới đi đến phòng tìm Hạ Tử Hạo..
     
    Last edited by a moderator: 2 Tháng mười hai 2018
  9. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 8: Đến nhà và suy nghĩ thẫn thờ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bước đến trước cửa phòng làm việc của anh trai, Hạ Tước nhẹ nhàng gõ cửa *cốc.. cốc.. *

    "Là ai?" - bên trong gian phòng của Hạ Tử Hạo phát lên tiếng hỏi, trông giọng nói lại có chút bận rộn, gấp gáp

    "Ưm, Tử Hạo ca ca là em!"

    "À, Tiểu Hạ Tước!" - ngay sau đó, Hạ Tử Hạo liền mở cửa mỉm cười nhìn em gái nhỏ

    "Đã đến giờ ăn rồi, chúng ta xuống nhà thôi. Vả lại em có chuyện cần hỏi anh a!"

    "Được. Vừa đi vừa nói!" - ngay sau đó, khi họ đang cùng nhau đi xuống, nàng liền nhanh miệng hỏi rõ

    "Rốt cuộc là khi nào em sẽ được nhận việc vậy?" - nàng mỉm cười nhìn anh

    "À, chuyện này thật là do anh quên mất, Dạ Phong đang sắp xếp cho em một vị trí làm việc, sau khi xong, công ty sẽ thông báo cho chúng ta!"

    "Ưm, ra là như thế!" - nàng cuối cùng cũng nghe được một kết quả tốt đẹp. Nhưng vừa xuống nhà thì chuông cửa lại vang lên, lúc này Hạ ba, Hạ mẹ lại mỉm cười lẩm bẩm nói:

    "A! Hai cậu ấy đến rồi!"

    "Ai vậy ạ?" - nàng ngu ngơ hỏi

    "Người nhà cả thôi!" - Hạ mẹ lúc này đã kêu người ra mở cửa, trong lòng vui vẻ nhìn nàng, khoan đã! Hình như có gì đó không đúng lắm, Hạ Tước nàng bỗng dưng nhớ đến có một chương truyện kể lại lúc cả Đông Phương Dương Minh và Kha Triết Toàn cùng đến nhà của Hạ Tước dùng bữa.

    Phải rồi, Đông Phương gia cũng là người có hôn ước với Hạ gia, bởi vì điều này nên mới thúc đẩy Hạ Tước nữ phụ càng muốn quyến rũ được vị hôn phu Đông Phương chưa định rõ hôn thê này. Do cả Kha gia và Đông Phương gia đều có hôn ước với Hạ gia nên họ cho hai vị hôn phu kia có cơ hội tự mình chọn hôn thê. Tuy nói rằng, Hạ Tước khả năng lớn vẫn là trở thành thiếu phu nhân của Kha gia, nhưng cô cũng có thể hy vọng Đông Phương Dương Minh kia chọn mình, dù sao thì chấp nhận hay không là nằm ở cô. Nhưng nàng lại không rõ, nàng cuối cùng sẽ phải chọn ai đây?

    Khác hẳn so với gốc truyện rằng Hạ Tước sẽ vì nghe tin Đông Phương Dương Minh kia đến nhà mà chạy về nhà trang điểm, tô son chào đón hắn, thì nàng lại bình tĩnh, lạnh nhạt chào hỏi cho có lệ với hai vị khách quý này rồi vào bàn ăn ngồi cạnh bên anh trai và đối diện với người chị gái Hạ Nữ Linh của mình.

    Bàn ăn hôm nay vì có thêm hai người mà có chút thay đổi. Hạ ba thì ngồi tại trung tâm bàn ăn, Hạ mẹ ngồi bên cạnh, tiếp đó là Hạ Tử Hạo, nàng rồi Kha Triết Toàn. Đối diện chính là Đông Phương Dương Minh và Hạ Nữ Linh. Thật là thuận lợi cho ả khi ngồi thẳng thì gắp thức ăn cho kẻ đối diện (Kha Triết Toàn), quay sang thì liền có thể gắp cho tên Dương Minh kia, nàng vậy lại nhếch môi khinh bỉ, không ngờ Hạ Nữ Linh ngày càng trở nên lẳng lơ hẳn ra.

    "Tam tiểu thư dạo này thật khó gặp mặt!" - Bỗng dưng Dương Minh kia lên tiếng

    "Sao?" - nàng giật mình, quay lên nhìn kẻ vừa nói chuyện

    "A.. dạo này chúng ta không gặp nhau thường xuyên nữa nhỉ?" - Hắn lại lạnh giọng nói lại một lần nữa

    "Ha, chuyện cũng bình thường thôi a! Đông Phương thiếu gia đây là bác sĩ, Hạ Tước lại vô cùng khỏe mạnh, cần gì phải đến thăm bệnh viện chứ? Phải chăng là do dạo này Đông Phương thiếu gia vắng người bệnh trong lòng buồn chán rồi sinh ra hồ đồ?" - nàng nhíu mày hỏi, hắn vẫn giữ nguyên vẻ mặt cũ, vẫn vô cùng uy nghiêm nhìn

    "Ây, Tiểu Tước à, em nói chuyện nhỏ nhẹ lại một chút đi! Dù sao đây cũng là khách của chúng ta, em không nên vì chuyện riêng mà nói thành chuyện chung như vậy được!" - Ha, được lắm, không ngờ Hạ Nữ Linh kia lại lên tiếng, chẳng qua đáng ghét ở chỗ đó là ý nghĩa của câu nói vừa rồi a. Rõ ràng đơn giản chỉ là ả đang nhỏ nhẹ khuyên bảo em gái nhưng thực chất là đang nói đến việc nàng vì chút vương vấn tình cảm mà ăn nói khó nghe với khách quý của gia đình, hành động này là quá ích kỉ và thâm độc a!

    "Không sao! Tam tiểu thư còn nhỏ!"

    "À! Hạ Tước, ngày mai cậu có rãnh không?" - bỗng dưng Triết Toàn kia lại lên tiếng, xóa tan không khí khó chịu lúc đầu mà hỏi

    "Có chuyện gì sao?"

    "Ngày mai chúng ta cùng nhau đi xem phim đi!"

    "Ưm, ý hay, vậy chúng ta cùng đi!" - cũng đã lâu lắm rồi không được đi xem phim, nàng thật lòng muốn đi xem thử phim chiếu rạp trong truyện và ngoài đời khác nhau thế nào a.

    Bỗng dưng trong lòng nàng suy nghĩ lại một chút, nhất định ngày mai phải đi cùng người đó mới được.

    Trong lúc suy nghĩ, nàng bắt đầu quên mất mình đang trong bữa ăn mà ngồi thẫn thờ ra đó, gương mặt xinh đẹp không son phấn đó lại ánh lên chút bí ẩn, quyến rũ lòng người. Đông Phương Dương Minh lúc này lại nhíu mày nhìn nữ nhân mơ màng trước mắt, dáng vóc này, quả nhiên có chút mê người dụ hoặc hắn nha.

    Cuối cùng khi hoàn hồn trở lại, nàng lại nhìn thấy tên Đông Phương kia đang nhìn mình mà có chút giật mình, đỏ mặt, dù sao nàng cũng là nữ nhân a, làm sao hắn ta lại có thể thẳng thắn nhìn ngắm thế chứ?
     
    Last edited by a moderator: 2 Tháng mười hai 2018
  10. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 9: Không hứng thú và Trịnh Du Du

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bữa ăn kết thúc, Hạ ba Hạ mẹ cuối cùng cũng phải vào nghỉ, Hạ Nữ Linh thì lại đi làm thêm, Kha Triết Toàn và Hạ Tử Hạo lại vì có chuyện gấp nên đã đi trước. Bây giờ chỉ còn lại nàng và Đông Phương Dương Minh kia ở lại:

    "Nếu không còn gì nữa tôi xin phép lên phòng!" - nàng mỉm cười rồi lịch sự nói

    "Tại sao lại như vậy?"

    "Hả?" -nàng hơi bất ngờ khi nghe thấy hắn lên tiếng

    "Tại sao lại không đến tìm tôi? Lí do gì lại tự dưng ghét tôi như thế?"

    "Đông Phương thiếu gia thật biết nói đùa, Hạ Tước đơn giản chỉ là một kẻ nhỏ bé tầm thường, đối với suy nghĩ của thiếu gia là một chút cũng không có ý nghĩa, sao tôi lại dám ghét bỏ anh, tôi chỉ đơn giản là cảm thấy chúng ta không thân thiết đến mức phải biểu hiện ra đâu!" - nàng lúc này cảm thấy cơ thể run một cái lên như đau lòng, muốn trốn tránh. Phải chăng trong lòng của Hạ Tước thật vẫn vương vấn tình cũ?

    "Tôi nhớ em!"

    "Lí do?" - nàng nhíu mày, không phải Đông Phương Dương Minh vô cùng ghét Hạ Tước sao? Nếu như cô ấy đã chủ động rời khỏi, anh ta nên vui mừng không hết ấy chứ. Vậy lí do gì đã khiến anh ta nói ra những lời như thế?

    "Tôi.." - hắn có chút không hiểu bản thân, thật ra lúc đầu hắn thật sự rất thoải mái khi không còn thấy Hạ Tước kia đến bệnh viện làm phiền nữa, nhưng rồi hai ngày trôi qua, nàng vẫn không đến, hắn lại cho rằng nàng đang chơi trò lạc mềm buộc chặt với hắn, đợi thêm vài ngày nữa sẽ lại đến, nhưng hắn đã sai.

    2 tuần trôi qua nhưng hắn lại không thấy nàng đến nữa, không còn thấy một nữ nhân phiền phức lấy hết lý do này đến lý do khác đến gặp hắn nữa, hắn thực sự đã cảm thấy vô cùng trống vắng, còn có chút cảm giác thiếu thốn và bi thương.

    Người ta thường nói, con người luôn luôn khó hiểu, có những thứ lúc có không biết giữ, đến mất mới đi tìm, cuối cùng hắn đã hiểu được câu nói đó. Bản thân hắn hôm nay đến Hạ gia dùng cơm thật ra là do ý muốn của mẹ mình, nhưng trong lòng cũng đã nghĩ đến việc sẽ đến đây để tìm người. Bây giờ người cũng đã thấy rồi, quả nhiên đã thay đổi, Hạ Tước không trang điểm nữa, cũng ăn mặc đơn giản, gọn gàng hơn trước và cũng.. lạnh nhạt với hắn hơn trước. Từ trước đến giờ vai diễn lạnh nhạt ấy là của hắn, chẳng phải Hạ Tước sẽ lúc nào cũng đi theo hắn sao? Chẳng phải luôn luôn nói thích hắn sao? Tại sao bây giờ lại thành ra như thế chứ? Hắn thật sự rất nhớ nàng

    "Đông Phương thiếu gia xin đừng đùa bỡn tôi nữa, tôi thích anh lâu như vậy cuối cùng thì nhận được cái gì chứ? Sự lạnh nhạt, thờ ơ của anh. Tại sao tôi phải để ý đến chuyện anh nhớ tôi hay không? Có yêu thích tôi hay không? Khi mà anh và tôi chẳng có chút quan hệ nào cả? Nên nhớ rằng, Hạ Tước lúc trước, người ngu ngốc luôn luôn bám theo anh đó đã bị chính bản thân của anh, bàn tay của anh nhẫn tâm đẩy xuống hồ nước lạnh mà chết rồi!" - nàng lạnh nhạt nói rồi liền muốn xoay người bỏ lên phòng.

    "Hừ, em cho rằng em sẽ có thể quên được tôi sao?" -Hắn thấy vậy vẫn nói thêm một câu tràn đầy tự tin

    "Sao lại không thể? Anh nên hiểu rằng Hạ Tước tôi hiện tại đối với anh không hề hứng thú!" - nàng lúc này cười khinh bỉ nhìn hắn rồi nhất định lên phòng bỏ lại một nam nhân đang vô cùng ân hận phía dưới nhà.

    Sau khi lên phòng ngủ, Hạ Tước nàng liền nhớ đến lời đề nghị của Kha Triết Toàn lúc nãy, trên môi liền xuất hiện một nụ cười tươi trẻ. Nàng nhanh chóng cầm lấy điện thoại và tìm kiếm một dãy số khá quen thuộc, dãy số của Trịnh Du Du:

    "A lô, Tiểu Tước, có chuyện gì sao?"

    "Đi xem phim chứ? Ngày mai lúc 8h tối, tớ đợi cậu!"

    "Được thôi!" - cuối cùng họ lại tắt máy.

    Trịnh Du Du lúc này khó chịu quay lại với công việc đang dở dang trên bàn của mình.

    Cô là một nữ giám đốc trẻ tuổi và đày tài năng của Kha Thị.

    Bản thân Trịnh Du Du thật sự tuy ghét Hạ Tước nhưng thật ra cũng vô cùng hiền lành tốt bụng.

    Tất cả mọi thứ đã chấp dứt kể từ khi Hạ Nữ Linh nhồi nhét vào đầu cô những hướng suy nghĩ tiêu cực, độc ác.

    Lúc trước đây, Hạ Tước và cô là bạn thân, tuy rằng bản thân đã yêu Kha Triết Toàn nhưng vì Hạ Tước và anh có hôn ước nên Du Du đã lặng thầm yêu anh ta.

    Cho đến khi lên cấp ba, sự xuất hiện của Đông Phương Dương Minh đã làm thay đổi tất cả mọi thứ mà vốn không phải như vậy của bọn họ. Hạ Tước kia ngày càng lẳng lơ hư hỏng, Triết Toàn thì mệt mỏi, buồn rầu, cô cuối cùng lại ngày càng cảm thấy bản thân so với Hạ Tước thì lại chẳng có gì, trong lòng sinh ra oán trách, ghanh tị, cùng ghét bỏ, cuối cùng chính cô là người tung tin đồn không hay về Hạ Tước, hại Hạ Tước đã bị ghét bỏ lại càng ngày càng ghét bỏ thêm.

    Tuy rằng Hạ Tước kia chưa từng biện minh cho mình, nhưng cô cũng không hề thắc mắc lí do là gì.

    Tốt nghiệp đại học xong, bọn họ tuy vẫn giữ liên lạc với nhau nhưng sớm đã ít nhìn mặt.

    Hôm nay Hạ Tước lại gọi điện rủ cô đi xem phim, phải chăng là có chuyện gì rồi sao?
     
    Phanthuhien thích bài này.
    Last edited by a moderator: 2 Tháng mười hai 2018
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...