Xuyên Không Xuyên Không Kì Cục Truyện - Thiên Hoa Ngọc Tâm

Thảo luận trong 'Hoàn Thành' bắt đầu bởi Thiên Hoa Ngọc Tâm, 18 Tháng chín 2018.

  1. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 10: Tình bạn của Du Du và Hạ Tước

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Hạ Tước! Mình đến rồi!" - Trịnh Du Du mỉm cười chạy về phía nàng, trong lòng có chút nhận không ra.

    Từ khi nào Hạ Tước kia lại thay đổi thế này?

    Còn ăn mặc vô cùng năng động, xinh đẹp nữa chứ!

    Dường như hiểu được nỗi tò mò của Trịnh Du Du kia, Hạ Tước mỉm cười nói:

    "Tớ đã từ bỏ Đông Phương Dương Minh rồi! Bây giờ tớ là tớ, anh ta là anh ta, cậu không cần bất ngờ như vậy!"

    "À.. Vậy là tốt! Hôm nay cậu muốn tớ cùng cậu đi xem phim gì vậy?"

    "Không phải là cùng tớ xem phim!"

    "Hả? Vậy chứ cùng ai?" - Trịnh Du Du có chút bất ngờ với câu trả lời này

    "Là cùng Triết Toàn xem phim!"

    "Cậu.. cậu.."

    "Hôm nay có lẽ tớ cho cậu quá nhiều bất ngờ rồi. Thật ra nếu cậu thật sự thích cậu ấy thì cứ tiến tới đi! Tớ ủng hộ cậu! Dù sao.. Triết Toàn anh ấy rất xứng với cậu, tớ không xứng để anh ấy phải hao tâm như vậy" - nàng mỉm cười nhẹ nhàng đưa cho Du Du tấm vé xem phim của mình. Bản thân vui vẻ mà nói cho Du Du biết suy nghĩ của mình

    "Cậu biết rồi sao?"

    "Ừm! Chúng ta là bạn thân mà. Tớ chỉ mong cậu có thể nhanh chóng có kết quả tốt với Triết Toàn mà thôi! À, vả lại mẹ cậu dường như mấy năm nay thường bị bệnh đúng không? Tớ có thể giúp đó, đây là toàn bộ những gì tớ có, nó không nhiều nhưng có lẽ sẽ giúp cậu trang trãi phần nào, vả lại cũng có thể mua sắm chút ít, rất xin lỗi cậu vì đã lạnh nhạt không quan tâm đến cậu nữa, chỉ vì tên nam nhân kia mà tớ đã đánh mất rất nhiều thứ, tớ sẽ không phạm sai lầm nữa đâu" - Hạ Tước lục lọi trong túi xách rồi đưa một thẻ ATM cho Trịnh Du Du. Bản thân tự mình giúp Hạ Tước khẳng định

    Nàng hiểu rõ Du Du đối với Hạ Tước vẫn là còn chút lương tâm, dù sao họ cũng là bạn thân. Giúp đỡ được Du Du thì Hạ Tước sẽ vô cùng vui vẻ và được lợi. Một phần là có thể kéo tình bạn đang ở bờ vực này trở lại, vừa khiến Hạ Nữ Linh tính toán sai một bước nữa.

    Trịnh Du Du trong lòng vô cùng bất ngờ xen lẫn cảm động, cô đã sai khi đánh giá tình bạn này quá thấp. Hạ Tước này mới chính là người mà cô từ quen biết, từng cùng nhau vui chơi, từng cùng nhau hạnh phúc, rồi cùng nhau đau lòng, cùng nhau tâm sự, tất cả những kí ức đó đều ùa về trong tâm trí của Trịnh Du Du, cô đã làm gì vậy? Chỉ vì chút ganh tị, chút hờn giận, chút ích kỉ, cô đã không còn là cô nữa rồi, càng nghĩ thì lại nước mắt của Trịnh Du Du càng chảy xuống, cuối cùng lại là khóc thành tiếng

    "Du Du à, cậu không khỏe sao?"

    "Um, không phải! Là tớ thấy có lỗi với cậu. Thật ra năm cấp 3 chính tớ đã cùng chị của cậu tung tin đồn nói cậu này nọ, đi đến khắp nơi đều là nói xấu cậu, hãm hại cậu hết lần này đến lần khác. Cũng chính tớ là người đã khiến Đông Phương Dương Minh và Kha Triết Toàn ghét cậu, tớ.. tớ thật sự xin lỗi! Hức.. hức.. Tớ đã rất ghen tị với cậu, những gì cậu có được cũng chính là những gì tớ muốn có. Từ nhỏ ba tớ đã qua đời, mẹ nuôi tớ đến lớn rồi bệnh nặng nhưng tớ lại không có tiền. Thật ra lúc trước tớ quen cậu là do tình bạn, nhưng rồi nó lại trở thành tiền bạc, danh vọng, địa vị và nam nhân. Tớ đã dần quên mất chúng ta là bạn thân. Xin lỗi cậu. Có lẽ cậu ghét tớ lắm đúng không? Hức.. hức.." - Trịnh Du Du vô cùng hối lỗi mà đem hết sự tình nói cho nàng biết, chính nàng cũng hiểu rõ Du Du mà Hạ Tước quen biết đã trở lại

    "Thật ra thì tớ biết những gì cậu đã làm!"

    "Hả?"

    "Nhưng mà.. tớ vẫn muốn chúng ta cho nhau thêm cơ hội!"

    "Tiểu Tước à! Xin lỗi cậu!" - Trịnh Du Du ôm chặt lấy nàng, trong lòng lại vô cùng cảm kích.

    Đêm nay tuy không biết khi nào thì Kha Triết Toàn sẽ đến, nhưng mà sự có mặt của Trịnh Du Du đã làm ấm lòng của hai cô gái tên Hạ Tước..
     
    Last edited by a moderator: 2 Tháng mười hai 2018
  2. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 11: Suy nghĩ và Dạ Phong

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một lúc sau, Hạ Tước liền rời đi, lặng lẽ đứng tại góc khuất xem rõ tình hình.

    Cuối cùng Triết Toàn đã đến, tuy rằng lúc đầu có chút bất ngờ nhưng rồi ngay sau đó anh lại lấy lại bình tĩnh mỉm cười cùng Du Du bước vào rạp chiếu phim. Nàng có chút bất lực mệt mỏi, quay lưng đi theo hướng người đông đúc. Trong lòng nàng là cả một nỗi sầu khó dứt, từ khi xuyên vào truyện đến nay, nàng dường như bắt đầu mất phương hướng vì những gì mình đã chọn, cốt truyện chỉ còn giữ lại những chuỗi sự kiện lớn mà thôi, dường như nó đã bị nàng sửa đổi cả rồi. Mà còn phải lo lắng hơn cả khi nàng thường mơ thấy những giấc đứt đoạn, mơ hồ và ảo diệu, nàng không rõ những người đó là ai, chỉ biết rằng họ rất yêu quý nàng, họ cũng đã cố gắng bảo vệ nàng, nhưng thực lòng mà nói, nàng không hề nhìn thấy được mặt của bọn họ.

    Thở dài một tiếng, Hạ Tước cứ vậy mà lặng lẽ đi dạo, nàng chỉ là không biết rõ được ngày mai sẽ như thế nào.

    Sáng hôm sau, Hạ Tước cùng Hạ Tử Hạo đến Dạ Phong một chuyến để đưa nàng vào làm việc:

    "Tử Hạo, cậu đến rồi!" - bước vào phòng của chủ tịch, nàng liền tò mò quan sát nam nhân trước mắt, thật sự là một cực phẩm nha! Nàng càng nhìn lại càng bị thu hút, thật lòng tò mò không biết tên nam nhân trước mắt là ai:

    "Hạ tiểu thư, tôi là Dạ Phong, chào cô!" - hắn cười nhẹ rồi đưa tay về phía nàng

    "Dạ Phong?"

    "Ừm!" - nàng chợt có cảm giác kì lạ, nàng không hề nhớ được hoàn cảnh của kẻ này, rốt cuộc hắn đã đảm nhận vai gì trong cuốn truyện này vậy chứ?

    "Thư kí Hạ, cô lấy tập hồ sơ trên bàn cô đến đây!" - tiếng nói nghiêm túc của vị chủ tịch họ Dạ bắt đầu cất lên. Tuy nói bản thân muốn đi làm, nhưng Hạ Tước lại chưa từng nói sẽ làm thư kí riêng cho chủ tịch của một tập đoàn lớn như vậy. Nàng hoàn toàn đã cho rằng mình sẽ đảm nhận chức vụ của một nhân viên cấp thấp của tập đoàn này. Do vậy mà trong lúc lơ đãng suy nghĩ xa xôi, Hạ Tước không hề biết rằng Dạ Phong đang chăm chú nhíu mày nhìn nàng:

    "Thư kí Hạ, cô có nghe tôi nói không vậy?"

    "Dạ chủ tịch!" - nàng bất chợt giật mình

    "Có chuyện gì sao?"

    "Thật ra là có" - nàng ngập ngừng nói

    "Là chuyện gì?"

    "Chủ tịch, tại sao anh lại để tôi đảm nhận chức vụ này?"

    "Không thấy xứng đáng sao?" -anh nhếch môi khó hiểu nhìn nàng

    "Không xứng!"

    "Tại sao?"

    "Tôi cho rằng bản thân phải đảm nhận chức nhân viên cấp thấp hoặc sai vặt gì đó, tại sao tôi lại trở thành thư kí của anh?"

    "Vì chúng ta không phải mới gặp lần đầu, tôi là hiểu tính tình và học lực của cô nên mới không thể để cô thoát khỏi tầm mắt của mình được, nếu như Tử Hạo không nhờ thì tôi cũng không cần thư kí làm gì cả!"

    "Chúng ta.. từng gặp nhau sao?"

    "Đúng vậy! Cô.. không nhớ gì sao? Chúng ta đã gặp nhau khá nhiều lần đấy!"

    "Anh sẽ nói cho tôi biết chúng ta gặp
     
    Last edited by a moderator: 2 Tháng mười hai 2018
  3. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 12: Tham gia tiệc lớn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Từ khi Trịnh Du Du và Kha Triết Toàn có ý với nhau đến giờ, họ thường tìm cách gặp nàng rồi rủ đối phương đi cùng, điều này cũng khiến nàng biết được bản thân đã làm đúng, vừa một bước khiến Hạ Nữ Linh mất đi một nam nhân lại vừa mất luôn một kẻ giúp đỡ.

    Hạ Tước vì vậy mà vui vẻ hơn bình thường, ở công ty lại càng làm việc hăng hái, siêng năng khiến cho Dạ Phong cũng không còn nghi ngờ nàng nữa mà quay lại giúp đỡ, gần gũi hơn nhiều.

    Vài ngày sau đó, tại Hạ gia lại có một buổi tiệc lớn, nghe nói là để đón tiếp nhân vật nào đó từ nước ngoài về nên đặc biệt làm tiệc lớn.

    Hạ ba Hạ mẹ vui vẻ, hạnh phúc nắm tay nhau chào đón khách ngoài cổng. Sau một thời gian suy nghĩ lại, nàng cuối cùng cũng có thể nghĩ ra đó là ai, vnếu như nàng không nhớ nhầm thì đây chính là ân nhân lớn của Hạ ba, gia đình họ Lý.

    Năm xưa, Hạ ba và Hạ mẹ trong một lần đi leo núi thì không may gặp tai nạn, cuối cùng là nhờ ông Lý và bà Lý giúp đỡ, đưa vào bệnh viện còn hiến máu cho họ mà họ mới có thể sống đến giờ này. Thật sự thì nhà họ Lý gia giáo rất nghiêm, con cháu trong nhà cũng rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, trong đó thì con của ông bà Lý là Lý Hiểu Hiểu và Lý Hiểu Minh chính là nạn nhân của Hạ Nữ Linh kia, chuyện này xảy ra khi Lý Hiểu Hiểu sớm đã phải lòng Hạ Tử Hạo mà bị Hạ Nữ Linh nhiều lần đả kích, dùng lời lẽ có chút mờ ám nói rõ trong lòng Hạ Tử Hạo chỉ có mình cô ta, bên cạnh lại còn tìm cách nói xấu Hạ Tước với Lý Hiểu Minh, khi biết được anh ta có ý với Hạ Tước rồi nhanh chóng lấy được con cờ mạnh trong tay.

    Sau này, chị em nhà Lý vì tin lời Hạ Nữ Linh mà một người thì tự tử, một người vì hiểu lầm Hạ gia có liên quan đến cái chết của chị mình mà giúp Hạ Nữ Linh từ từ hại chết công ty của bọn họ, giúp ả ta nhanh một chút đã mổ xẻ được Hạ Thị. Nàng lúc này lại vô cùng tức giận, phải tìm cách cứu họ ra khỏi cái bẫy này mới được a..

    Hôm nay là một ngày quan trọng đối với ba mẹ Hạ nên Hạ Tước nàng càng phải cố gắng giúp họ chào đón khách. Nàng chỉ mặc đơn giản một bộ váy ngắn phồng màu kem, một màu mà nàng rất thích cùng với mái tóc xoăn nhẹ của mình, cách ăn mặc và cả cạch trang điểm của nàng tiểu thư họ Hạ này đã không làm Ba mẹ Hạ thất vọng, họ mỉm cười nhìn nàng còn rất tự tin giới thiệu nàng với mọi người tuy rằng phản ứng của bọn họ có chút không tin lắm bởi những lời đồn đại về nàng do người chị tốt đẹp Hạ Nữ Linh kia ban cho nhưng với những cử chỉ cho thấy một nữ nhân nhà gia giáo thì họ đã hiểu rõ tất cả cũng chỉ là tin đồn thất thiệt vô căn cứ.

    Hạ Nữ Linh tức giận bỏ đi trong sự vui vẻ và náo nhiệt của bữa tiệc. Nhưng cũng ngay lúc này, nàng lại gặp phải kẻ mà nàng không muốn gặp đó chính là Đông Phương Dương Minh

    "Hạ Tước, em khỏe chứ?" -hắn mỉm cười hỏi..

    Nàng ngước mắt lên nhìn nam nhân mặc vest đen tuyền trước mặt, quả nhiên tên nam nhân này rất biết cách thu hút người nha, hắn vốn có vẻ mặt tuấn tú, thông minh bây giờ lại nhờ bộ lễ phục này mà bảnh bao, nho nhã hơn hẳn. Nàng lịch sự, chỉ mỉm cười một cái rồi lên tiếng:

    "Đông Phương thiếu gia, chào mừng anh!"

    "Hạ tiểu thư hôm nay thật xinh đẹp!" - hắn cũng cười lại với nàng, bản thân cũng chỉ nói ra vài lời lịch sự, nhưng ánh mắt lại không đơn giản như vậy. Hắn nhớ nàng, rất nhiều.

    "Anh quá khen rồi!" - Hạ Tước quan sát được vẻ khác thường của người đàn ông này, nhưng đối với những gì hắn đã từng làm với Hạ Tước, có đáng để nhận được sự tha thứ hay không? Tất nhiên là không rồi.

    Nàng chuyển dần tầm mắt về phía một nam nhân cao ngạo mặc vest màu đỏ, nhìn khá nổi bật và bắt mắt, đó chính là Dạ Phong, chủ tịch của nàng, từ ngày trở thành thư kí của kẻ bí ẩn và ít nói này nàng càng ngày càng thoải mái mà thư giãn hơn, không còn quá lo nghĩ đến Hạ Nữ Linh nữa, vả lại nàng cũng chẳng có thừa thãi thời gian dành cho cô ta.

    Thấy được sự mất tập trung của nữ nhân trước mắt, Đông Phương Dương Minh có chút lo lắng với ý nghĩ hiện tại của mình, nàng như vậy mà lạnh nhạt với hắn là do đã phải lòng nam nhân khác? Không thể nào là Kha Triết Toàn được, bởi hắn biết cậu ta đã từ tình địch trở thành bạn của hắn rồi, cậu ta đang hẹn hò với Trịnh Du Du, nhưng ngoài Kha Triết Toàn ra thì còn có nam nhân nào gần gũi với nàng mà hắn không biết chứ? Chuyển dần tầm mắt đến hướng mắt của Hạ Tước, hắn liền nhìn thấy.. đối thủ của mình, Dạ Phong..
     
    Last edited by a moderator: 2 Tháng mười hai 2018
  4. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 13: Bắt đầu từ một câu nói, Lý Hiểu Mình và Lý Hiểu Hiểu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vài năm trước, tại trường cấp 3 Khê Vũ..

    "Đông Phương Dương Minh! Tôi thách cậu chơi bóng rổ với tôi!" - Dạ Phong đưa gương mặt lãnh khốc của mình ra nhìn hắn mà tức giận nói

    "Dạ Phong thiếu gia, anh làm gì mà tức giận thế chứ? Tôi không có hứng thú với mấy trò này đâu!" - hắn vui vẻ cười một cái, xoay quanh hai người chính là những nữ sinh hâm mộ 2 người và đàn em theo hai bên. Nhưng dường như hôm nay đã thiếu một người rồi thì phải? Hắn nhíu mày nhìn xung quanh là thiếu nữ sinh mang họ Hạ kia (lúc này Hạ Tước vẫn chưa thay đổi nha) Bỗng lúc này một kẻ là đàn em của hắn liền ở phía sau nói nhỏ:

    "Đại ca, hôm nay cô ấy xin nghỉ vì bị bệnh ạ!"

    "Vậy sao? Chẳng thú vị gì cả! Còn anh ta? Tại sao lại muốn thách đấu vậy?" - Hắn nhướng mày nhìn về phía Dạ Phong đợi đàn em của mình nói rõ

    "Dạ! Anh ta vốn là.. ừm.. người đang hằng ngày tặng hoa cho Hạ Tước đấy ạ! Có lẽ là người này đã thích cô bé ấy rồi cũng nên"

    "Cô ta vẫn nhận sao?"

    "Vâng ạ!" - hắn nhíu mày, chẳng phải cô bé ấy rất thích hắn sao? Vậy mà ở sau lưng hắn lại có cả nam nhân khác theo đuổi. Được, nếu tên nam nhân này vốn đã muốn cùng hắn thách đấu như vậy thì hắn cũng không cản nữa, nếu anh ta thắng, hắn sẽ không để ý đến cô bé kia nữa.

    Sau đó hắn đã đồng ý, cả hai chơi 3 lần tỉ số thuộc về hắn, Dương Minh vì vậy mà rất vui vẻ, ngạo mạn:

    "Thế nào? Đã vừa lòng anh chưa? Nói cho mà biết nếu chỉ vì một cô gái thanh thuần như Hạ Tước kia mà đấu với tôi thì anh sai rồi, tôi vốn không ưa cô ta, tôi chỉ thích những cô gái thuần phục và mạnh dạn mà thôi!" - Tuy rằng lời đó vốn là dùng để ngăn lại những chuyện không nên tiếp tục nhưng hắn lại không ngờ rằng một lời nói của mình đã khiến một cô gái vốn trong sáng và tinh khiết như sương mai như Hạ Tước thay đổi..

    Quay lại với buổi tiệc, hắn nhẹ nhàng bước đến trước mặt Dạ Phong mà đưa tay ra có ý chào hỏi, thấy vậy Dạ Phong cũng không nói gì mà đưa tay bắt lại:

    "Lâu rồi không gặp!" - Dạ Phong nhếch môi thách thức nói, đúng là khi nhìn thấy hắn có mặt ở đây anh có chút bất ngờ nhưng nhớ đến hắn cũng là khách quý của Hạ gia thì cũng vui vẻ nói chuyện cùng

    "Đúng là lâu rồi không gặp!" - hắn có chút khó chịu khi nhìn thấy Hạ Tước nhanh chóng đã đi sang đứng cùng với Dạ Phong, anh ta cũng nhìn rõ ánh mắt của hắn mà nắm lấy tay Hạ Tước, còn cố ý nở một nụ cười chiến thắng

    "Chủ tịch, hôm nay anh rất phong độ nha!" - nàng vui vẻ khen ngợi Dạ Phong mà không để ý đến hắn

    "Cám ơn cô, Hạ Tước" - bọn họ nhanh chóng lãng quên mất đi sự có mặt của hắn mà tiếp tục trò chuyện vui vẻ, Đông Phương Dương Minh biết rõ hắn đã thua rồi, Hạ Tước nàng cho dù bây giờ có là hôn thê của hắn hay không thì trái tim của nàng vẫn sẽ không hướng về hắn mà mong chờ nữa. Hắn.. lặng lẽ ra về.

    Lúc này thì Lý Hiểu Hiểu và Lý Hiểu Minh, hai nhân vật quan trọng trong buổi tiệc hôm nay cũng đi đến chào hỏi nàng:

    "Tiểu thư Hạ Tước, tôi là Lý Hiểu Hiểu, rất vui được biết cô!" - Lý Hiểu Hiểu vốn rất xinh đẹp, khi mỉm cười thì thật giống một nữ thần hiền thục khiến cả nàng cũng phải khen ngợi

    "Chào Lý tiểu thư, chị thật xinh đẹp!" - nàng đưa gương mặt vô cùng ngưỡng mộ nhìn Lý Hiểu Hiểu

    "Còn tôi là Lý Hiểu Minh, chào cô!" - Cũng giống chị gái, Lý Hiểu Minh vô cùng điển trai nhưng lại có phần lại Tây hơn và đào hoa, phong lưu vô cùng

    "Hạ Tước lấy làm vinh dự khi được biết Lý thiếu gia" - nàng nhẹ nhàng mỉm cười một cái, chính nụ cười này làm điên đảo mọi nam nhân nhìn thấy nó, bao gồm cả Dạ Phong và Lý Hiểu Minh.

    Hiểu Hiểu vốn là chị em thân thiết với Hiểu Minh, chỉ cần nhìn biểu cảm và cách đối xử của cậu dành cho cô gái trước mắt, cô đã biết em trai mình đã tìm được cô gái nó muốn tìm, thật ra Lý Hiểu Minh vốn là về nước sớm hơn gia đình 1 năm, anh tự mình mở được một công ty trong nước và làm chủ tịch bí ẩn của công ty đó, cũng chính anh là người nam nhân đeo mặt nạ hôm đó đã cùng với Hạ Tước nhảy một bài tại công viên (xem lại chương: Nam nhân bí ẩn nha), từ ngày gặp được cô, cậu đã cố gắng tìm ra được tung tích của cô và biết được gia đình hai bên có quen biết nên đã hối thúc gia đình về nước để anh có lý do mà gặp lại được cô.

    Hạ Tước cũng cảm thấy giọng nói của Hiểu Minh có chút quen thuộc chắc chắn là cô đã gặp anh ở đâu rồi, nhưng là ở đâu chứ?

    Trong lúc này, khi mọi người vẫn đang vui vẻ nói chuyện thì ở xa trong một góc tối, Hạ Nữ Linh tức giận mà nắm chặt hai tay lại với nhau làm cho nó ửng đỏ và gần như bật máu:

    "Hạ Tước! Tại sao mày luôn luôn giành với tao?"
     
    Last edited by a moderator: 2 Tháng mười hai 2018
  5. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 14: Chuyện của Kha Triết Toàn và Trịnh Du Du, tiệc cưới của bạn thân

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi buổi tiệc kết thúc, Hạ Tước liền về phòng mình, trước khi bước vào phòng, nàng đã bị Hạ Nữ Linh chặn lại:

    "Có chuyện gì không vậy?" - nàng lạnh nhạt hỏi

    "Mày cũng cao tay quá rồi, ngay cả con mồi to béo như Đông Phương Dương Minh mà mày cũng dễ dàng nắm trong tay được, định chơi lạc mềm buộc chặt à?" - Hạ Nữ Linh lộ rõ vẻ mặt của một cô gái toan tính mà khinh bỉ nhìn Hạ Tước

    "Đàn ông như anh ta, tao vốn không có hứng thú!" - nàng nhẹ nhàng nói, bản thân vừa định mở cửa phòng thì liền bị ả nắm chặt tay lại

    "Mày đừng bày đặt này nọ, lúc trước là đứa nào đeo bám lấy hắn ta, giờ thấy chiêu này không hiệu quả liền làm trò khác chứ gì? Tao nói cho mà biết kẻ mưu mô như mày cho dù có chết anh ta cũng không để ý đến mày!" - Hạ Nữ Linh tức giận cầm chặt lấy tay nàng, quả nhiên là một kẻ không biết bình tĩnh mà

    "Nếu được như lời mày nói thì tốt quá, tao đã chán hắn ta rồi, hay là tao nhường lại cho mày ha, chẳng phải này giỏi diễn kịch với đàn ông sao? Đi ăn đồ mà tao đã chán cũng chỉ có mình mày mà thôi nhỉ?" -nàng nhếch môi khinh bỉ nhìn gương mặt đang tức giận của ả ta mà vui vẻ, đúng lúc này bà Hạ lại gọi cả hai cô con gái của mình bước xuống nhà.

    Tại phòng khách, ba và anh nàng đã có mặt ở đó, xung quanh chính là Lý gia:

    "Dạ, mọi người gọi con?" - nàng lại quay về vẻ ngoài hiền lành của mình

    "Cả gia đình chúng ta cùng ngồi chung với anh chị Lý một chút, mau giới thiệu đi con!" - Hạ mẹ vui vẻ để Hạ Nữ Linh ngồi kế bà Lý và để nàng ngồi kế mình.

    "Dạ cháu là Hạ Nữ Linh, cháu là chị của Hạ Tước" - không thua nàng, Hạ Nữ Linh cũng rất nhanh trở về vẻ ngoài hiền lành của mình

    "Ồ, cháu thật xinh đẹp nha!" - bà Lý vui vẻ nói chuyện với Hạ Nữ Linh nhìn vào thì ai mà chẳng biết, bà rất thích cô ta. Hạ Nữ Linh như vậy mà lại đắc ý, thế nhưng ả nào biết rằng phía sau mọi chuyện đang diễn ra ở đây vẫn có ít người hiểu rõ sự việc trước mắt..

    Trong lúc đó tại 1 quán bar sang trọng, hắn, Đông Phương Dương Minh đang ngồi uống rượu, bên cạnh là Kha Triết Toàn và Trịnh Du Du

    "Đừng uống nữa, cậu là bác sĩ đó, làm như không biết mấy thứ này không tốt cho sức khỏe của mình vậy?" - Kha Triết Toàn chỉ biết lắc đầu nhìn tên cuồng rượu trước mắt

    "Anh ta tại sao lại ra nông nỗi này?" - Trịnh Du Du cũng mới đến, cô vừa nhận điện thoại của Kha Triết Toàn thì liền chạy đến ngay, nhưng đến cuối cùng chỉ biết ngồi uống một ly rượu trái cây mà cảm thấy mình vô dụng chẳng biết nên làm gì.

    "À, là.. là.. thất tình đấy mà!" - Kha Triết Toàn có chút ấp úng khả nghi, thật ra thì chuyện này là do chính cậu bày ra, cậu muốn nhờ hắn giúp mình đem Trịnh Du Du ra chịu trách nhiệm để gây sức ép cho gia đình cũng như cho Trịnh Du Du, bởi vì gia đình cậu mà Du Du của cậu cũng không đồng ý gả cho cậu nữa.

    Cuối cùng Trịnh Du Du mới uống xong một ly rượu trái cây mà đã cảm thấy hết sức lực cứ vậy mà để cho Kha Triết Toàn đem đi, trước khi đi cậu còn quay lại cám ơn hắn một cái còn vui vẻ nói thêm:

    "Sau này tôi sẽ để cậu làm ba nuôi của con tôi, nhớ đến dự tiệc cưới của tôi đó!" -Sau khi cậu bỏ đi, hắn lại ở đó một mình uống rượu, hết cách rồi, không lẽ hắn phải như tên họ Kha này, lừa Hạ Tước của hắn, à không là Hạ Tước thôi, nàng vốn không phải là của hắn mà, không lẽ hắn lại lừa nàng chỉ để chiếm đoạt được nàng mà thôi? Càng nghĩ Đông Phương Dương Minh lại càng mệt mỏi, hắn như vậy lại tự phá hủy đi cơ hội của mình, bây giờ hối hận có phải đã là quá muộn không?

    Ngay ngày hôm sau đó, tại nhà riêng của Kha Triết Toàn, trên giường ngủ của cậu liền hiện ra 2 cơ thể đang ôm chặt lấy nhau mà ngủ say. Lúc này Trịnh Du Du mới bắt đầu tỉnh giấc, cô nhíu mày từ từ tỉnh dậy thì đã cảm nhận được hơi nóng đang phả trên đỉnh đầu mình. Thì ra đó lại chính là Kha Triết Toàn:

    "Tại sao lại có thể? Chẳng phải mình và anh ấy tối qua còn đang ở bar sao? Không lẽ mình uống say? Tửu lượng của mình từ trước đến giờ cũng khá ổn, tại sao chỉ có một ly rượu trái cây mà đã say ngất như vậy chứ?" - từng câu hỏi cứ như vậy mà hiện lên trong đầu Trịnh Du Du, do quá bàng hoàng, cô cuối cùng còn không hề biết rằng người đàn ông kế bên đã tỉnh giấc mà kéo mình nằm xuống:

    "Anh yêu em Tiểu Du!"

    "Tại sao chúng ta lại?"

    "Chuyện này chỉ là do tối qua em uống say thôi! Nhưng mà bây giờ đã không còn quan trọng nữa, chúng ta vẫn còn kịch hay phải coi nha!" - Kha Triết Toàn vui vẻ ôm lấy Trịnh Du Du..

    Cũng sáng hôm đó, Hạ Tước sau khi xuống nhà đã vừa uống cà phê vừa xem tin tức trên tv:

    "Vào tối qua khoảng vào lúc 11h đêm, theo như tin tức đã được thông báo, chúng tôi đã đến nhà riêng của vị thiếu gia độc nhất gia tộc Kha, con trai của chủ tịch Kha thị và tình cờ nhìn thấy anh cùng với một cô gái lạ mặt bước vào nhà riêng và không thấy trở ra. Theo một nguồn tin khác anh vốn là người đã có hôn ước, chuyện này rốt cuộc là do lỗi của ai?" - nghe được tin tức đó, Hạ Tước cũng có chút bất ngờ xen lẫn nghi ngờ, Kha Triết Toàn như vậy mà đơn giản cho người khác biết được nhà riêng của mình hay sao? Ngay cả ba mẹ cậu ta còn không biết lấy gì mà có người truyền tin cho nhà báo? Chỉ có một cách mà thôi a! Đó chính là chủ mưu phía sau chuyện này là Triết Toàn.

    Dường như không chỉ có Hạ Tước là hiểu chuyện đó, bởi vì chẳng lâu sau đó, Kha Triết Toàn liền có tin rằng sẽ đính hôn với cô gái bí ẩn, còn gia đình cậu cũng đành hủy hôn, xin lỗi và lấy làm tiếc thay khi không thể có con dâu họ Hạ. Rất nhanh sau đó bọn họ lại chuẩn bị làm tiệc cưới tại bãi biển, Hạ Tước liền được mời làm phụ dâu và Đông Phương Dương Minh thì được mời đến làm phụ rễ, tất nhiên Hạ Tước cũng không muốn gặp mặt hắn nhưng nếu là vì bạn mình nàng sẽ cố..

    Ngày cưới cũng đến, Trịnh Du Du xinh đẹp trong tà áo cưới trắng tinh khiết và quyến rũ đặc biệt. Cả nàng cũng phải ngước nhìn vẻ đẹp này vậy thì làm sao mà Kha Triết Toàn lại không thể cơ chứ:

    "Hôm nay cậu rất xinh đẹp Du Du!"

    "Cảm ơn cậu, nếu như hôm đó cậu không tạo cơ hội cho tớ và động viên tớ thì có lẽ tớ đã không dám bày tỏ với anh ấy rồi" - Trịnh Du Du mỉm cười một cái rồi ôm nàng vào lòng, có lẽ cô ấy đang rất hạnh phúc, là con gái ai mà chẳng mong mình sẽ có kết thúc viên mãn bên người mình yêu chứ? Đúng lúc này nàng lại tự dưng nhớ đến vài hình ảnh mơ hồ và lời nói của ai đó:

    "Em cũng là phụ nữ! Phụ nữ ai mà chẳng muốn có cái kết viên mãn bên cạnh người mình yêu chứ? Chắc em cũng vậy nhỉ? Thật may cho em khi người mà em yêu đã chuẩn bị xong cho em một cái kết viên mãn rồi này! Đến đây, anh giúp em kết thúc viên mãn" - sau đó là nụ cười đầy vui vẻ của một nam nhân cùng một cái ôm ấm áp, rốt cuộc chuyện này là sao chứ? Tại sao nàng lại bị mất hết kí ức về anh ấy chứ?

    Đúng lúc này Kha Triết Toàn lại đi vào đòi vợ cũng vừa giúp nàng quay về hiện tại mà không suy nghĩ vẩn vơ nữa.

    Bước ra bữa tiệc, nàng liền nhanh chóng tìm thấy chủ tịch của mình đang đứng nói chuyện cùng Đông Phương Dương Minh và Lý Hiểu Minh, kế bên là Lý Hiểu Hiểu, Hạ Tử Hạo và Hạ Nữ Linh, tất cả đều có mặt đông đủ cả.

    Nàng nhẹ nhàng đi đến đứng bên cạnh Dạ Phong, không hiểu vì sao, nhưng nàng rất sợ Hạ Nữ Linh sẽ nhân cơ hội không có mặt nàng mà quyến rũ Dạ Phong, nàng có tư cách gì chứ? Thật là điên rồi!

    "Chủ tịch anh đến lâu chưa?" - bỏ qua tất cả mọi người, nàng chỉ vui vẻ, để ý một mình Dạ Phong mà thôi

    "Cũng không lâu lắm. À, mà hôm nay cô đẹp lắm!" - Dạ Phong vui vẻ thủ thỉ vào tai nàng, anh thật là một người tốt và lịch thiệp. Có lẽ trong lòng nàng đây không nhiều thì ít đã có vương vấn chút tình cảm với Dạ Phong rồi cũng nên.

    Còn về phía Đông Phương Dương Minh thì nàng hoàn toàn không còn cảm giác gì nữa, có trách là trách anh ta đã đối xử tàn nhẫn và bất công với Hạ Tước quá mức mà thôi.

    Lý Hiểu Minh thì khác, dù sao thì anh ta cũng chỉ vừa mới quen biết nàng không lâu, nếu thật sự có tình cảm thì có lẽ cũng chỉ là rung động nhất thời, còn có thể làm bạn được.

    Hôm đó ngày nắng đẹp, Trịnh Du Du cười còn tươi hơn cả hoa hồng cô ấy cầm trên tay, một phần vì cô ấy thật sự hạnh phúc, một phần có lẽ là do gia đình bên Kha gia đã chấp nhận cô ấy rồi, nàng cũng biết Kha gia cũng không phải thuộc loại gia đình khó khăn, chỉ là họ quá nghiêm khắc mà thôi

    Đến lúc cô dâu tung hoa, tất cả mọi người đương nhiên rất mau muốn kết hôn nên cho dù là bạn bên chú rể hay bạn bên cô dâu chỉ cần còn độc thân thì đều muốn dành lấy đóa hoa trên tay của Trịnh Du Du. Tất nhiên đây cũng chỉ là một lời may mắn mà thôi, nàng nhất định không tham gia:

    "Thật lòng chắc chắn mình sẽ kết hôn nhanh chóng sao?" - Dạ Phong ở kế bên nàng hỏi nhỏ

    "Thật ra thì cũng không biết nữa, tôi ngay cả bày tỏ còn không có thì làm gì chứ? Chỉ là trò này tôi vốn không thích! Con gái mà, ai lại không muốn nhanh kiếm người dựa dẫm chứ? Có lẽ tôi không xứng với anh ấy nên thôi, đây cũng chỉ là may mắn, cái chính nằm ở người mình yêu kìa"

    "Thì ra là vậy, chúc cô mau chóng bày tỏ với kẻ may mắn đó!" - bỗng từ bên phía bên kia tiếng của MC bắt đầu nói lên

    "A! Là Lý tiểu thư và Hạ thiếu gia a! Cầm cùng một lúc luôn nha!" - thì ra lúc nãy Hạ Tử Hạo chỉ là đang uống rượu thì vô tình thấy bó hóa văng đến, anh chỉ theo phản xạ mà chụp lấy nào ngờ lại chụp vào cả tay của cô gái muốn lấy bó hoa bên cạnh.. Lý Hiểu Hiểu, thật ra thì Lý Hiểu Hiểu là không để ý nên mới tạo ra không khí ngượng ngùng này nha. Nàng thì cảm thấy bọn họ rất đẹp đôi, chỉ là nàng không phải không nhìn thấy ánh mắt tức giận của Hạ Nữ Linh, dường như dạo này cô ta khá kín đáo và im lặng nha, thật là hoàn lương không có ý đồ gì nữa sao? Nàng không tin..
     
    Last edited by a moderator: 2 Tháng mười hai 2018
  6. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 15: Thêm dũng khí tỏ tình

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong một lần dọn dẹp lại phòng mình, Hạ Tước tình cờ nhìn thấy một quyển sổ nhỏ, bên trong là những dòng nhật kí của chủ nhân căn phòng này.

    Vì tò mò, Hạ Tước liền mở ra xem thử, lúc đầu trong vài trang chỉ toàn là những lời kể lại một ngày, nhưng ngay sau đó Hạ Tước đã phát hiện thì ra từ lâu nay người tiểu thư họ Hạ này lại có nhiều bí mật đến vậy, càng đọc cô càng cảm thấy khó tin.

    "Không ngờ đây lại là lí do khiến Hạ Nữ Linh thay đổi, tại sao Hạ Tước lại ngu ngốc đến vậy chứ?" - từ ngày đó, Hạ Tước liền trở nên ít nói, không tập trung rất nhiều. Chuyện này càng khiến Dạ Phong lo lắng:

    "Hạ Tước, cô không sao chứ?"

    "Em.. em không sao?" - cô thật sự không sao, chỉ là cô đang tìm cách để giải quyết mọi chuyện một cách ổn thỏa mà thôi.

    Hạ Tước nhíu mày suy nghĩ rồi mở miệng nói:

    "Dạ Phong, em đã từng biết anh phải không? Lúc nhỏ chúng ta từng chơi cùng nhau sao?"

    "Tại sao em lại biết?"

    "Vậy là đúng sao? Anh chính là đứa trẻ năm đó bị em đẩy té gãy xương? Cũng chính là người luôn luôn ăn mặc bí ẩn đi theo em?" - Tuy không biết đó có phải sự thật hay không nhưng nàng vẫn phải thử

    "Ừm!" - Dạ Phong cũng không tỏ ra bất ngờ lắm bởi vì anh biết nhất định sẽ có một ngày Hạ Tước sẽ biết.

    Nhiều năm trước, tại nhà của Dạ Phong, một cô bé đáng yêu xuất hiện, đó chính là Hạ Tước, cô con gái út của đối tác làm ăn với gia đình anh, cô rất ngây thơ, cũng rất hoạt bát, lanh lợi, rất nhanh bọn họ đã cùng nhau chơi đùa. Dạ Phong từ đó cũng bắt đầu yêu mến cô bé đó trong lặng thầm, có một lần trong lúc cả hai cùng nhau chơi trên cao, Hạ Tước ngu ngốc đã đẩy anh ngã, mặc dù ngay từ lúc bắt đầu anh đã biết nó rất nguy hiểm, nhưng Hạ Tước muốn chơi trên cao nên anh cũng đã chiều theo, đến khi bị thương, anh cũng biết Hạ Tước đã khóc rất nhiều khi nhìn thấy máu.

    Rất nhanh sau đó chừng một tháng, vào ngày cuối cùng đến thăm anh, ba của Hạ Tước đã thông báo rằng ông cùng gia đình sẽ dọn đi. Từ đó anh mất liên lạc với Hạ Tước.

    Đến năm anh 16t, Hạ Tước được 14t thì anh mới quen với anh trai của cô là Hạ Tử Hạo, từ người anh trai này Dạ Phong anh mới được biết Hạ Tước bị mắc chứng sợ máu và sợ không gian kín. Nói ra mới biết năm cô 10t đã từng bị ai đó nhốt vào nhà kho trong lúc đi chơi trốn tìm, do không ai biết nên đến lúc tìm ra cô bé mọi người đã thấy cô bé ngất xỉu lúc tỉnh dậy thì vô cùng hoảng loạn còn mất đi chút kí ức phải cần hồi phục trong thời gian dài, chẳng những vậy khi mà nhìn thấy máu cô bé lại run người sợ hãi, nhất định là do chuyện của anh.

    Dạ Phong biết Hạ Tước luôn luôn bị người khác ghét bỏ và tìm cách hãm hại nên từ đó liền hay âm thầm theo cô, lúc nào cũng giả vờ không quen làm anh hùng đi ngang nên trong mắt Hạ Tước anh rất mơ hồ, nếu bây giờ cô đã nhớ lại thì đó cũng là chuyện tốt, anh có thể có thêm dũng khí theo đuổi cô nàng rồi..

    Sau đó chính cả Dạ Phong cũng đã nói cho nàng biết được những gì anh làm, từ chuyện anh đã lặng thầm đi theo Hạ Tước, đã bảo vệ nàng hết lần này đến lần khác, rồi đến chuyện anh từng thách đấu cùng Đông Phương Dương Minh, tất cả đều nói ra hết:

    "Anh biết những chuyện mình làm rất ngốc nghếch, cũng rất điên rồ, chẳng ai lại rảnh rỗi đến mức lúc nào cũng giúp đỡ được người mà mình yêu, nhưng anh vẫn thử, anh yêu em, đó là sự thật, anh không quan tâm em có tin anh hay không, anh chỉ quan tâm mình yêu em là được rồi!" - Dạ Phong nhẹ giọng lại, có lẽ anh cảm thấy những lời nói của mình rất thừa thãi và nàng sẽ không thèm để ý chẳng hạn

    "Nhưng cho dù là thế nào thì.. em cũng thật sự có tình cảm với anh, anh đã không làm sai nữa, anh đã thực sự khiến em phải để ý đến anh rồi!" - Hạ Tước có chút run rẩy nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của người đàn ông trước mặt, tuy biết rằng mình đang tự định đoạt vận mệnh của nữ nhân vật này nhưng nàng không sợ, bởi nàng thực sự yêu Dạ Phong, nàng không còn cách nào để chối cãi nữa.

    Thật ra khi nàng biết Hạ Tước đã âm thầm nhìn thấy nhất cử nhất động của Dạ Phong từ chuyện anh theo dõi mình, bảo vệ mình, tặng hoa cho mình, còn có thể biết được anh là người đã từng có với mình một kí ức trẻ thơ đẹp đẽ thì nàng đã biết Hạ Tước là một con người tinh tế và vô cùng để ý. Vậy mà chỉ để mọi người đều hạnh phúc, ôm hết đau thương lên mình mà Hạ Tước đã chết rất thảm, càng nghĩ nàng lại càng đau lòng, mọi chuyện ai cũng có thể không biết, vậy mà chỉ riêng một mình Hạ Tước là phải biết nhiều thứ, phải chịu đựng tất cả, thật là bất công mà.

    "Thật sao?" - nghe thấy lời nói của Hạ Tước, Dạ Phong liển vui vẻ hỏi

    "Ừm, người mà em muốn thổ lộ nhất chính là anh, em đã ngại không dám nói, một phần vì quá khứ của em không đẹp đẽ như bao vị tiểu thư thanh cao khác, một phần nữa là do ngay từ lúc đầu chúng ta gặp nhau anh đã không thích em, em rất sợ.. nếu em nói ra thì ngay cả tình cảnh hiện giờ của chúng ta cũng sẽ bị chính em làm mất đi, rồi anh sẽ trở thành một Đông Phương Dương Minh thứ hai, anh sẽ ghét bỏ em, sẽ cho rằng em là loại người hư hỏng như những gì Đông Phương Dương Minh đã nghĩ. Sau đó em lại phải một mình ngồi khóc, một mình chịu đựng sự khinh bỉ từ nhiều người, em không chịu được!" - nàng nhẹ nhàng nói tiếp, lấy lý do của Hạ Tước để dành cho mình, chỉ nói đến một chút liền khóc lóc vô cùng đau thương, Dạ Phong nhìn thấy như vậy thì đau lòng ôm chặt lấy mình

    "Em hãy nhớ cho kĩ, anh là Dạ Phong, anh là duy nhất, anh sẽ yêu em hơn tất cả những người đàn ông đã yêu em, sẽ chăm sóc em hơn cả ba em, sẽ sủng nịnh em hơn cả anh trai của em và sẽ đối đãi với em thật tốt không như người đàn ông đã làm đau em, em nhớ kĩ đó!" - Dạ Phong mỉm cười xoa đầu nàng, trong lòng nàng lúc đó dấy lên một sự ấm áp lạ thường, câu nói này.. nàng đã từng nghe rồi..

    "Nè, anh nói cho mà biết, anh là bạn trai của em, là chồng tương lai của em, anh là duy nhất, anh sẽ yêu em hơn tất cả những người đàn ông đã yêu em, sẽ chăm sóc em hơn cả ba em, sẽ sủng nịnh em hơn cả anh trai của em và sẽ đối đãi với em thật tốt không như những kẻ đã từng làm em đau, anh sẽ từ từ khiến họ trả lại những gì họ đã làm với em, em phải nhớ kĩ đó!" - Hạ Tước như vậy lại cảm động khóc lên, người đàn ông này và người đàn ông đó đều giống nhau như vậy, họ yêu nàng đến như vậy, đối với nàng lại còn bá đạo, sủng ái đến thế, vậy mà nàng lại chẳng thể nhớ ra họ, thật là tồi tệ!
     
    Last edited by a moderator: 2 Tháng mười hai 2018
  7. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 16: Chuyện bí mật của Hạ Tước

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngay sau đó nàng cùng Dạ Phong bắt đầu quen nhau, hẹn hò nhau.

    Bọn nàng cũng nhanh chóng nói chuyện này với cả nhà của nàng cũng như là ba của Dạ Phong, tuy rằng có hơi bất ngờ nhưng cả Hạ ba, Hạ mẹ và Hạ Tử Hạo đều vui vẻ đồng ý mà chúc phúc cho nàng, ba của Dạ Phong cũng nói rằng ông rất vui vì Dạ Phong đã chọn được một đứa con dâu như nàng, chỉ riêng một mình Hạ Nữ Linh là đố kị cùng ganh ghét mà chẳng thể xen vào câu nào, đến lúc nàng đi lên phòng nghỉ thì Hạ Nữ Linh lại một lần nữa ngăn nàng lại mà nói chuyện:

    "Hạ Tước! Mày cố ý cho tao nghe chứ gì?" - ả ta tức giận chỉ thẳng mặt nàng mà nói

    "Ồ! Bị phát hiện rồi!" - Nàng giả vờ bất ngờ rồi sau đó 1 giây liền tháy đổi gương mặt, vui vẻ nhếch môi một cái

    "Con khốn, mày cho rằng mày sẽ được kết cục tốt sao?"

    "Vậy mày sẽ được hả? Chúng ta đều là những kẻ xấu xa cả thôi, đừng cho rằng bản thân mày là Bạch Liên Hoa nữa (Hoa Sen Trắng: Ở đây có thể hiểu là Hạ Tước đang nói đến sự giả vờ của Hạ Nữ Linh), mày không xứng với hình tượng đó!" - nói rồi nàng bước vào trong phòng mình, quyết định ngủ bỏ mặc Hạ Nữ Linh thế nào thì tùy.

    Chỉ còn một mình đứng bên ngoài cửa, Hạ Nữ Linh lại vui vẻ nhếch môi:

    "Rồi tao sẽ khiến mày đau khổ thôi!"..

    Ngay sau đó nàng cũng đã báo tin mừng này đến Trịnh Du Du và Kha Triết Toàn, bọn họ ai nấy đều vui vẻ chúc mừng cho nàng, thực lòng đã làm nàng rất vui.

    Rồi để tránh thêm đau buồn về sau, Hạ Tước cũng đã thông báo đến Lý gia và Đông Phương gia để gỡ bỏ hôn ước của mình, bây giờ đây chỉ còn Hạ Nữ Linh mà thôi.

    Về phía báo chí, Hạ Tước rất nhanh đã đứng cùng Dạ Phong trước nhiều người, trước mặt ống kính, máy quay mà cùng nhau tuyên bố rằng bọn họ đang hẹn hò và sẽ nhanh chóng về một nhà.

    Mọi người ai nấy đều chúc mừng nàng, chỉ mong nàng sẽ được hạnh phúc..

    * * *ta là thời gian của Hạ Tước***********************************************************

    Tự nhớ lại khoảng thời gian mình sống tại nơi thật ảo này, Hạ Tước đang ngồi vẽ tranh lại bất giác thở dài, bây giờ nàng rất không rõ mình nên làm thế nào đây, nàng đã biết được rất nhiều bí mật mà không phải ai cũng có thể biết, à không là chủ cũ thân thể này mới đúng. Rõ ràng cô ấy cái gì cũng biết nhưng không phải cái gì cũng sẽ nói ra, che giấu như vậy cuối cùng lại tự mình hại mình rồi.

    Hạ Tước cuối cùng nghi ngờ nhiều quá nên càng ngày càng muốn điều tra hơn. Ngay ngày hôm đó tại nhà nàng lại đón một nhân vật mới nữa - người chú cùng cha khác mẹ với ba Hạ - Hạ Thừa Lâm, ông ta vốn không phải kẻ tốt gì, ngoài mặt thì vui vẻ là vậy, ân cần là vậy nhưng thật ra ông ta bên trong đã để ý đến số tài sản của gia đình nàng cùng hai đứa con gái trưởng thành vô cùng xinh đẹp của ông Hạ đây từ lâu rồi.

    Đột nhiên nghe đến nhân vật này trong đầu Hạ Tước nàng chỉ hiện lên những khoảng thời gian thơ ấu của nàng và Hạ Nữ Linh ngu ngốc để người chú này động chạm mà không hề biết, đến khi lớn mới bắt đầu đề phòng, mặc dù chưa mất cái gì cả nhưng thân thể này vẫn bị vấy bẩn rồi, Hạ Tước cũng hơi rùng mình một cái. Nhưng cũng chỉ là Hạ Tước nàng chưa mất cái gì mà thôi chứ Hạ Nữ Linh thì.. nàng biết rõ là cái gì cũng không còn, bởi chính chủ nhân của thân thể này vào năm 15 tuổi đã từng kể lại trong nhật kí của mình rằng cô ấy đã thấy Hạ Nữ Linh đã có quan hệ bất chính không lành mạnh với người chú này. Sau đó cô ấy mới bắt đầu điều tra xem chuyện gì đã khiến Hạ Nữ Linh phải làm vậy, từ đó lại càng thêm nhiều tình tiết được cô ấy phát hiện hơn nữa, hôm nay ba mẹ Hạ cùng Hạ Tử Hạo đều không có ở nhà, ông ta đến đây rốt cuộc là mang theo bao nhiêu "Trong sáng" chứ?

    "Hạ Tước, lớn quá rồi nhỉ?"

    "Vâng, cháu chào chú ạ, ba Hạ giờ không có ở nhà đâu ạ!" - Hạ Tước nàng rất nhanh chóng đã bày lên trên mặt một vẻ đầy miễn cưỡng thân thiết

    "Không sao, chú đến đây là để gặp Nữ Linh chỉ con thôi!"

    "Chú đến tìm cháu sao?" - đúng lúc này Hạ Nữ Linh có hơi hốt hoảng đi xuống, chắc là lo sợ nàng sẽ phát hiện ra quan hệ của nàng ta với người chú này

    "Ồ, hai người thật là thân thiết đi, em thật sự ngưỡng mộ nha!" - Hạ Tước lạnh nhạt thốt lên mấy lời rồi nhấp chút trà

    "Ây, không sao, nếu cháu muốn, chú và cháu cũng có thể thân thiết như vậy!" - Hạ Thừa Lâm dâm tà nói, ông ta ánh mắt đã rơi lên cơ thể đầy đặn của nàng rồi

    "Thôi, chúng ta lên phòng đi, không phải chú đến tìm cháu hay sao?" - Hạ Nữ Linh liền bày ra lý do kéo ông ta lên phòng mình, Hạ Tước nàng vẫn điềm tĩnh uống trà đợi đến khi bọn họ đã đóng cửa rồi thì mới bắt đầu đi lên, chạy về phòng mình để kích hoạt camera và máy ghi âm mà bản thân đã lén lút gắn trong phòng của Hạ Nữ Linh

    "Sẽ có chuyện để xem rồi!" - Hạ Tước vui vẻ đi tắm, nàng chỉ cần đợi bọn họ làm xong những gì họ muốn làm nữa thôi..
     
  8. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 17: Gặp nạn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đi tắm rửa sạch sẽ xong, Hạ Tước mới đến bên laptop của mình - nơi kích hoạt camera và ghi âm bên phòng của Hạ Nữ Linh để xem tình hình, nhanh như vậy Hạ Thừa Lâm đã bỏ về, chứng tỏ lần này bọn họ chẳng làm gì cả, nhưng tại sao Hạ Thừa Lâm lại dễ dàng bỏ qua cho Hạ Nữ Linh như vậy chứ? Theo kí ức mà nàng có được, Hạ Thừa Lâm chính là tên cầm thú đáng chết, hắn ta khác so với cha Hạ quá nhiều, ông ta là một nam nhân vừa biến thái, mưu mô lại vừa độc ác bởi vậy nhất định phải có lý do gì đó có lợi cho ông ta thì ông ta mới dễ dàng bỏ qua cho Hạ Nữ Linh.

    Sau đó nàng mới được biết, bọn họ chuẩn bị làm một phi vụ lớn và để trả công cho phi vụ lớn lao đó, Hạ Nữ Linh đã mở miệng dâng nàng cho Hạ Thừa Lâm, thật đáng chết, không ngờ cô ta lại dám to gan đem nàng ra, đột nhiên lúc này nàng mới nhớ đến chuyện nữ phụ Hạ Tước bị bắt cóc, nhất định nó có liên quan đến chuyện này, Hạ Nữ Linh nhất định là muốn vừa hại chết được nàng vừa hại được cả Hạ gia đây mà, nàng phải làm sao mới đúng đây chứ? Nếu không cẩn thận, nhất định nàng sẽ bị hãm hại, nguy cơ cả gia đình này cũng sẽ gặp chuyện theo cái chết của nàng là rất cao.

    Ngay hôm đó, Hạ Tước tìm lý do Dạ Phong bệnh, chạy đến biệt thự của anh, cố ý muốn báo tin cho anh:

    "Tiểu Tước! Sao em lại đến đây?" - nhìn thấy nàng đến, Dạ Phong thương nhớ người yêu nên rất vui mừng, cười cười hỏi

    "Dạ Phong, sắp có chuyện rồi!"

    "Hả? Em nói gì vậy?"

    "Hạ Nữ Linh.. cô ta.."

    "Sao vậy? Cô ta.. có ý đồ gì sao?"

    "Em sợ rằng mục tiêu tiếp theo của cô ta sẽ là em, Hạ Thừa Lâm - chú của em đã cấu kết với cô ta một phi vụ gì đó và em chính là mặt hàng trao đổi lợi ích của bọn họ, em rất sợ, em phải làm sao đây? Rối quá!" - cô lo lắng kéo Dạ Phong vào bên trong, đóng cửa cẩn thận rồi mới dám nói

    "Tiểu Tước, đừng lo, có anh ở đây, em còn lo sao? Dạ Phong của em mãi mãi có thể bảo vệ được em cơ mà!" - biết nàng đang lo lắng vô cùng, Dạ Phong trấn an, sau đó còn có ý định để Hạ Tước ở lại, nhưng nàng lại sợ Hạ Nữ Linh sẽ có nghi ngờ nên cuối cùng mới quay về nhà bằng cách cho tài xế của Dạ Phong chở về.

    Chỉ có một chuyện, có nằm mơ, Hạ Tước cũng không ngờ đến, tối hôm đó, tại căn biệt thự nguy nga của Dạ Phong.. đã xảy ra một đám cháy vô cùng lớn, mọi người lúc đó gồm Dạ Phong và người hầu trong căn biệt thự đều đang ngủ say, sự việc xảy ra quá mức bất ngờ, cuối cùng đến khi gọi điện được cho bên chữa cháy thì lửa đã bao trùm căn nhà, mọi người đều dần thoát được, riêng.. Dạ Phong là không biết sống chết thế nào, bởi phòng của anh cách biệt với mọi người, đến khi thoát ra, người hầu mới phát hiện cậu chủ không có mặt, nhiều người khóc lóc, cố gắng muốn chạy vào cứu chủ nhưng đều bị lửa chắn lại không vào được trong, bên bộ phận chữa cháy cố gắng lắm mới vào trong được, cuối cùng lại phát hiện được Dạ Phong đã ngất đi ở giữa nhà.

    Xe cấp cứu đến, nhanh chóng đưa Dạ Phong vào bệnh viện, cấp cứu cho anh. Đến sáng hôm sau, Hạ Tước mới được biết chuyện. Nàng không màng chuyện nguy hiểm gì nữa, nhanh chóng chạy xe đến bệnh viện, hỏi thăm số phòng của anh rồi lập tức lên phòng anh ngay. Trước phòng bệnh, đám người hầu đều khóc lóc, cậu chủ của bọn họ vẫn chưa tỉnh dậy, chuyện tối qua rốt cuộc cũng vì quá bất cẩn nên họ mới quên mất cậu chủ, vụ cháy đang được làm rõ khiến cho bọn họ nghi ngờ rằng có người đã cố ý hãm hại cậu chủ, nhằm giết hại cậu ấy và khả năng rất lớn là có liên quan đến tiểu thư Hạ này đây.

    "Hạ tiểu thư, cô không cho rằng cậu chủ của chúng tôi là do cô hại sao?" - bà quản gia tức giận hỏi

    "Cái.. cái gì chứ? Tôi chưa từng muốn hại anh ấy, tôi yêu anh ấy!"

    "Nhưng ai mà biết được có phải là kẻ thù của cô hay không chứ? Hôm qua cô vừa đến nói chuyện với cậu chủ, buổi tối cậu chủ liền.. hức.. Hạ tiểu thư, cô đừng có giả ngốc nữa, cậu chủ của chúng tôi trước giờ chưa từng hại ai, cậu ấy thương người và chỉ yêu cô, nếu không phải là cô, không lẽ lại nói.. là do cậu chủ của chúng tôi tự chuốt lấy?" - bà ấy không làm lớn nữa, nói xong lại buồn bã khóc tiếp. Lúc này, tài xế của anh mới dẫn nàng vào phòng, nhẹ nhàng kéo cho nàng một cái ghế cạnh giường.

    "Tiểu thư đừng buồn, bà ấy là mẹ tôi, bà ấy buồn bực thì nói vậy nhưng thật ra bà ấy rất tốt, bà cũng xem cậu chủ như con mình, cũng xem tiểu thư là vợ của cậu chủ, bà ấy chỉ là trong lúc tức giận mới thế!"

    "Tôi hiểu mà! Tôi cũng lo rằng chuyện này có liên quan đến tôi, nếu sự thật là vậy, tôi sẽ một mạng đền một mạng cho mọi người!"

    "Tiểu thư đừng nói thế, bọn tôi tin đây chỉ là tai nạn ngoài ý muốn thôi, cô đừng lo quá nhé?"

    "Cám ơn anh!" - xong, tài xế đi ra ngoài, Hạ Tước mới gỡ bỏ nét mặt mạnh mẽ, chưa khóc kia của mình, nhìn thấy anh đang nằm trên người bị băng bó khắp nơi, nhất định rất đau đớn, nước mắt không kìm được mà khóc..
     
  9. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 18: Hạ Tử Hạo và Lý Hiểu Hiểu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong lúc bạn thân - Dạ Phong đã nằm tại phòng bệnh thì Hạ Tử Hạo lại không thể quay về ngay được, một phần là do công việc ép buộc, phần còn lại cũng là do anh không được thông báo, Hạ Tước sợ rằng nếu thông báo cho anh trai thì Tử Hạo sẽ lập tức quay về, bỏ dở hợp đồng của công ty.

    Hiện tại anh đang có mặt tại thành phố B - 1 thành phố hưng thịnh, giàu có bật nhất đất nước. Đối tác làm ăn lần này của anh là ông chủ của một tập đoàn lớn, chi nhanh chính là ở thành phố B, bởi thế anh mới phải đến đây để kí hợp đồng, lúc này đáng lí ra phải là thư kí của anh đi theo, nhưng do thư kí có chuyện nên đã xin nghỉ, kèm theo là anh đã có bạn đi chung nên Hạ Tử Hạo vốn không cần ai đi cùng nữa và người bạn đó không ai khác chính là Lý Hiểu Hiểu.

    Từ sau lần gặp chút sự cố ở tiệc cưới của Kha Triết Toàn và Trịnh Du Du, Lý Hiểu Hiểu và Hạ Tử Hạo bắt đầu mọi thứ bằng một tình bạn, họ quen biết nhau, khi rảnh có thể rủ nhau đi ăn, đi xem phim, dần dần Tử Hạo đã có tình cảm với cô gái họ Lý này, mặc dù không rõ Lý Hiểu Hiểu thì sao, nhưng còn bản thân anh thì đã yêu cô gái này mất rồi, những ngày ở thành phố B, họ luôn đi cùng nhau đến nhiều nơi, ăn được nhiều món ăn mới và học hỏi được rất nhiều thứ lạ, những phút giây bên cạnh nhau ấy cũng đã khiến Lý Hiểu Hiểu có tình cảm lại với Tử Hạo.

    Nhưng Hiểu Hiểu vốn xuất thân là tiểu thư danh giá, học thức cao rộng cộng thêm đó chính là bản thân thuộc phái yếu nên cô không muốn thổ lộ trước, rất mất giá và cũng rất ngại nếu bị từ chối, cả Tử Hạo lần Hiểu Hiểu đều cứ để chuyện này tiếp tục như vậy, họ không tiến tới cũng chưa từng nghĩ hoặc là chưa dám lùi xa nhau, bọn họ vốn dĩ là có đối phương nhưng lại không biết đối phương có mình hay không.

    Lúc này đây, Hạ Nữ Linh chính là người biết rõ nhất Hạ Tử Hạo đã ở cùng ai, đối với một con mồi đã vào tầm ngắm từ lâu, ả ta không thể nào dễ dàng bỏ qua cho con mồi ngon lành này chỉ vì Hạ Tước và Lý Hiểu Hiểu phiền phức này được, trong lòng ả hiểu rõ, Hạ Tử Hạo sẽ khó có thể nào về tay ả, nhưng Kha Triết Toàn đã kết hôn với chính con rối lâu năm của ả ta là Trịnh Du Du, cùng hợp tác với Hạ Tước đã khiến ả mất đi hai con cờ quan trọng, Đông Phương Dương Minh đã từ lâu không còn hứng thú với thể loại của ả nữa, hắn ta đã hoàn toàn có cảm tình với Hạ Tước, cả Lý Hiểu Minh - tên nam nhân được ả điều tra kĩ càng là vô cùng giàu có và quyền lực cũng chỉ mê mệt một mình Hạ Tước, hiện tại bạn trai cô ta - Dạ Phong cũng không phải người tầm thường, mọi đàn ông mà cô ta vốn xem như một con cờ không thua không kém đó đều đã về tay của Hạ Tước, hiện tại chỉ còn có đúng một nam nhân này là không thể có cảm tình bất chính với Hạ Tước được mà thôi và ả ta chính là người có thể làm được chuyện đó với vai trò là em gái nuôi, ả ta nhất định còn có thể quyến rũ thành công anh ta, nếu Hạ Tử Hạo quay về phía ả ta, Hạ thị lớn mạnh sẽ về tay ả, lúc đó kế hoạch trả thù sẽ càng mĩ mãn hơn nhiều.

    "A lô, Tiểu Linh, có chuyện gì sao?" - lúc này đang ngủ trên giường, Hạ Tử Hạo đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Hạ Nữ Linh

    "Anh trai, Dạ Phong.. Dạ Phong anh ta.."

    "Có chuyện gì sao? Cậu ấy thế nào rồi? Em mau nói đi!" - đúng như kế hoạch của Hạ Nữ Linh, Hạ Tử Hạo vừa nghe thấy tên của bạn mình thì liền khó chịu cùng lo lắng hỏi

    "Anh ta gặp tai nạn ạ! Nhà của anh ta bốc cháy và hiện tại anh ta vẫn còn hôn mê, Hạ Tước con bé ngày nào cũng đến đó chăm sóc anh ta, cơ thể ốm đi trông thấy, gương mặt cũng hốc hác hơn, em thật sự rất lo!"

    "Được rồi, anh sẽ thu xếp mọi chuyện, nhanh chóng quay về!" - nói xong anh ta liền cúp mày, nhanh chóng dọn dẹp quần áo cùng tài liệu của mình, may mắn rằng những giấy tờ liên quan anh đều đã làm xong, mọi thủ tục kí kết đều đã được thực hiện, nhiệm vụ của anh đến thành phố B cũng đã hết, vốn dĩ anh định để sáng mai mới lên máy bay, nhưng có lẽ ông trời không muốn anh tỏ tình với Lý Hiểu Hiểu vào một đêm trăng tròn, đẹp đẽ này rồi.

    Sau nhiều ngày suy nghĩ cuối cùng thì Hạ Tử Hạo cũng dám nghĩ đến việc tỏ tình, vậy mà.. không được như mong ước của mình, Hạ Tử Hạo cuối cùng lại phải quay về ngày đúng đêm định tỏ tình, cũng hết cách rồi, Dạ Phong chính là bạn tốt của anh, anh không thể nào đánh mất tình bạn này được, thời gian còn dài, anh nhất định sẽ cầu hôn được với người con gái tuyệt vời ấy.

    Lý Hiểu Hiểu nghe tin Hạ Tử Hạo phải về thì cũng nhanh chóng về cùng, cả hai cùng nhau đặt vé rồi tức tốc quay về, máy bay cuối cùng cũng cất cánh, mang theo đôi tình yêu ngọt ngào chưa chớm nở ấy về lại quê hương của họ..
     
  10. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 19: Đông Phương Dương Minh đã hối hận

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chỉ mấy tiếng trên máy bay, cuối cùng Hạ Tử Hạo cùng Lý Hiểu Hiểu đã quay về, anh nhanh chóng bắt xe cho cô còn bản thân thì bắt một xe khác chạy đến địa chỉ bệnh viện đã được Hạ Nữ Linh nhắn sang.

    Trong khi đó, Hạ Tước đang ngồi chăm sóc Dạ Phong trong bệnh viện, từ ngày anh bất tỉnh nằm ở đây đến tận bây giờ, Hạ Tước chỉ về nhà tắm rửa, thay đồ rồi lại chạy vào với anh, ăn cũng không chịu ăn cho đủ chất, ngủ cũng chỉ ngủ ngồi bên cạnh giường của Dạ Phong, mọi người từ ba mẹ Hạ đến người làm nhà Dạ Phong đều xót thương cho tình yêu của Hạ Tước dành cho Dạ Phong.

    Ai mà ngờ rằng cô tiểu thư hôm nào vì nam nhân khác mà thay đổi chính mình, ăn chơi quậy phá hôm nay lại có thể đúng chất vợ hiền như vậy chứ và trong số những người biết chuyện này đó còn có.. Đông Phương Dương Minh - bác sĩ của bệnh viện Dạ Phong đang nằm.

    Hạ Tước vốn đã không còn quan tâm hay nhớ đến hắn nữa, nàng còn không để ý xem bệnh viện này quen với mình đến mức nào, còn không để ý rằng bác sĩ Đông Phương ngày nào nàng theo đuổi đang hiện diện ngay bệnh viện này, vì thế nên hắn càng thêm tức giận, ganh tị với sự yêu thương, lo lắng mà Hạ Tước dành cho Dạ Phong.

    Nhiều năm về trước, hắn từng cho rằng Dạ Phong ngu ngốc yêu thầm cô bé này, một ngày nào đó cũng sẽ hối hận, nhưng không, hiện tại Dạ Phong chẳng những không hối hận mà nhất định còn rất hạnh phúc, hắn.. hắn thì hối hận rồi.

    Chịu đựng không được nữa, hắn đổi ca với bác sĩ khám bệnh hằng ngày của Dạ Phong, cốt lõi chính là muốn gặp được Hạ Tước - người mà hắn đã yêu. Hạ Tước thấy hắn bước vào vẫn như vậy, lúc đầu nàng có hơi ngạc nhiên với sự thay đổi này, nhưng ngay sau đó nàng cũng lạnh nhạt không thèm chào hắn một cái đã đi ra ngoài cho hắn khám bệnh, bản thân hắn trong phút chốc cảm thấy mình chẳng khác nào không khí. Khám bệnh xong, hắn trong lòng hơi lo lắng suy nghĩ, mặc dù cơ thể đang dần hồi phục, nhưng nếu quá trình hồi phục này của Dạ Phong cứ chậm rãi, từ từ như vậy, e là.. sau này Hạ Tước sẽ còn phải chờ anh ta tỉnh lại dài.

    Thương xót cho Hạ Tước, ganh tị với Dạ Phong, Đông Phương Dương Minh chỉ đứng trong phòng thêm một lúc nữa rồi tức giận đi ra, anh nhíu mày nhìn nàng đang ngồi bên ngoài chờ, vừa thấy hắn đi ra thì đứng lên muốn đi vào, không nhịn được, hắn lên tiếng hỏi:

    "Không nhớ tôi sao?"

    "Anh là gì mà tôi phải nhớ anh?" - nghe hắn hỏi, Hạ Tước trong lòng toàn đau khổ lên tiếng, thành thật đến đáng sợ

    "Em không phải rất yêu anh hay sao? Chỉ vì tên nam nhân đó mà bỏ anh?"

    "Chẳng phải trong chuyện này nếu tôi cứ mãi theo sau lưng anh thì tôi sẽ là con ngốc hay sao? Con người mà, có nhiều lúc cũng phải khiến chính mình hạnh phúc chứ, theo đuổi một hạnh phúc mờ ảo chi bằng nhận được một hạnh phúc xứng đáng. Anh chính là không xứng để tôi nhớ đến, Đông Phương bác sĩ, cám ơn anh đã khám bệnh cho CHỒNG TƯƠNG LAI của tôi!" - sau đó, Hạ Tước tiếp tục xoay lưng vào phòng bệnh, nàng không nói gì và hắn cũng chẳng kịp kéo nàng lại, có lẽ.. định mệnh đã sắp đặt hoặc là do hắn đã không biết tận dụng, thượng đế đã cho hắn một cô gái chung tình như vậy nhưng hắn thì lại không đáp trả cô ấy, hiện tại những gì hắn nhận được đều là do hắn ngu ngốc, mù mắt..

    Đông Phương Dương Minh buồn bã đi mất, lúc này đây tại một góc khuất, Hạ Nữ Linh đang nghiến răng khó chịu, ai cũng biết hôn ước nhà họ Hạ chỉ có 2 cái cho hai cô con gái của gia đình, nhưng Hạ Tước đã có bạn trai, chuẩn bị kết hôn, còn Kha Triết Toàn thì đã kết hôn. Chỉ còn có hôn ước giữa Đông Phương gia và Hạ gia là có hiệu lực, nhìn thực tế hơn chính là nói ả sẽ cùng với Đông Phương Dương Minh kết hôn, vậy mà đến tận bây giờ, Dương Minh hắn ta vẫn còn tình cảm với Hạ Tước, ả sẽ còn hy vọng hay sao?

    Cách duy nhất để ả có thể độc chiếm hắn ta, chiếm lấy tài sản Hạ gia, hại chết bọn họ chính là bắt đầu từ Hạ Tước, ả không thể nào bỏ qua cho cô ta thêm một giây phút nào nữa, Hạ Tước không xứng sống trên đời này, sự có mặt của cô ta sẽ là sự chấm dứt mãi mãi của ả nên ả không nhanh chóng ra tay.

    Tức giận như vậy, ả nhanh chóng đeo mắt kính đen, quay lưng muốn vào thang máy, lúc này cửa thang máy mở ra, Hạ Tử Hạo ngay lập tức bước ra, do quá gấp gáp, cả hai va vào nhau, Hạ Tử Hạo nhanh chóng đỡ cô gái trước mặt kéo lại, hai người vô tình ôm lấy nhau.

    "Hạ.. Hạ Nữ Linh? Sao em ở đây?" - nhanh chóng nhận ra người ở trước mặt, Hạ Tử Hạo ngay lập tức đẩy ả ta ra, ngạc nhiên hỏi

    "À.. em định đến thăm Dạ Phong và xem xem Hạ Tước có cần gì không, nhưng khi nãy có bác sĩ vào khám bệnh, thấy không tiện nên em định đi về, có gì sẽ đến sau!" - giả vờ thương em gái, Hạ Nữ Linh nhẹ giọng nói vô cùng êm tai

    "Chắc bác sĩ cũng đã khám xong rồi, hay chúng ta cùng đến phòng của Dạ Phong nhé, anh muốn thăm cậu ấy!"

    "Ơ! Được ạ!" - ả ta mừng thầm, ngay lập tức đi theo anh, lát nữa ả sẽ tìm lý do hợp lí, sẽ cùng về với Hạ Tử Hạo vậy thì sẽ có thể kéo anh ta về phía ả rồi..
     
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...