Hiện Đại [Dịch] Có Hệ Thống Thật Sự Tài Giỏi - Ngã Sửu Đáo Linh Hồn Thâm Xử

Discussion in 'Truyện Drop' started by CaptionVNO, Feb 13, 2021.

  1. CaptionVNO

    Messages:
    1
    Chương 50: Gặp Lại Tôn Lệ Khoe Khoang

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tang Du nhẹ nhàng thở ra rồi cười một tiếng nói: "Tiểu Thần à, ta cũng không phải kêu ngươi đi đánh nhau!"

    "Ừm! Cảm ơn Tiểu Thần! Ta còn sợ ngươi sẽ không đáp ứng chứ! Vậy được rồi, quyết định như vậy đi! Bây giờ ta về nhà để tiếp tục cố gắng, còn ngươi cũng nghỉ ngơi sớm một chút đi rồi ngày mai chúng ta gặp lại!"

    Tang Du vặn vẹo vòng eo mà đi tới cửa ra vào rồi đột nhiên lại quay đầu nói:

    "Đúng rồi, Tiểu Thần, còn có một cái sự tình!"

    "Du tỷ ngươi cứ nói!"

    Mặt Tang Du càng đỏ hơn mà nói:

    "Chính là.. Chính là.. Tiểu Thần à, ta liền nói thật nên ngươi cũng đừng để ý nhé! Ngươi đừng có lại si mê với loại chuyện đó, vì loại chuyện đó sẽ giống như nước ấm nấu ếch làm tiêu hao thân thể của ngươi. Ngươi.. Ngươi.. Ngươi tốt nhất vẫn là khắc chế một chút, vì dù sao tuổi tác ngươi vẫn còn nhỏ."

    Diệp Thần ngược lại là sững sờ nói:

    "? Du tỷ, ngươi đang nói loại sự tình nào vậy?"

    Tang Du giống nhà bên đại tỷ tỷ một dạng không sợ người khác làm phiền hướng dẫn từng bước:

    "Hôm nay khi ta giúp ngươi giặt quần lót, thì ta.. ta đã biết rồi! Tiểu Thần à, loại sự tình này nếu nói trắng ra thì cũng là bình thường, nhưng ngươi nhất định phải có tiết chế mà không thể quá độ. Nếu như ngươi thật sự không nín được, thì dứt khoát liền đi ấy với bạn gái."

    Diệp Thần xem như đã hiểu được nên nước phun ra một ngụm mà nói:

    "Phụt! Ách! Cái này.. Cái này.. Du tỷ à, ta hiểu mà, ta sẽ nghe ngươi khuyên, ta.. ta sẽ tiết chế. Thật là lúng túng khó xử mà!"

    "Ừm."

    Lúc này Tang Du mới rời đi.

    Diệp Thần cười nói:

    "Aizz, Du tỷ, ngươi thật sự là nghĩ quá đơn giản rồi! Chẳng lẽ ta ấy với bạn gái thì liền có thể cai sao? Ngươi không biết là cai sắc thì dễ dàng nhưng cai tuốt thì khó hay sao? Nhưng ta sẽ cố gắng a!"

    Sau đó Diệp Thần dời một cái ghế ngăn chặn cửa tạm thời.

    Hắn tắm rửa rồi đi ngủ!

    Ngày thứ hai hắn gọi điện thoại cho cha mẹ qua đây để đổi khóa.

    Ách! Thay loại khóa cửa điện tử tự động ghi chép vân tay.

    Rồi Diệp Thần đi học.

    Diệp Thần cũng không có lái xe tới trường học, vì đột nhiên có được một chiếc xe sang trọng nên hắn còn có chút không quá thích ứng. Do đó hắn tạm thời không có ý định rêu rao trong thành phố.

    Dù sao nghèo lâu như vậy bỗng qua một đêm chợt giàu, thì vẫn là cần một quá trình để tiêu hóa nha. Nếu làm không tốt thì sẽ trở thành nhà giàu mới nổi và toại nguyện cho tiểu nhân.

    Bây giờ Diệp Thần đi học rõ ràng cũng không nghiêm túc như trước kia.

    Hắn có chút hương vị không vui lòng vì hắn không thấy hăng say.

    Được rồi, học như Phật hệ rồi lăn lộn ra một cái chứng nhận tốt nghiệp để giao nộp cho cha mẹ là được, để tránh bọn họ líu ríu suốt ngày.

    Diệp Thần đã nói qua là sẽ nhận thầu cơm trưa của Lâm Ngữ Khê trong lúc học đại học, nên hắn liền tuyệt không nuốt lời.

    Buổi trưa tan học, Diệp Thần cùng Lâm Ngữ Khê gặp mặt tại phía ngoài trường học.

    Lần này thương lượng là không đi nhà ăn để ăn cơm.

    Chủ yếu là do Lâm Ngữ Khê bị chuyện ngày hôm qua làm cho trong lòng còn sợ hãi, nên nàng rất sợ khi ăn cơm tại nhà ăn thì lại có người đến tìm Diệp Thần để gây phiền phức.

    Lâm Ngữ Khê nghiêm túc đề nghị:

    "Diệp Thần à, chúng ta tùy tiện tìm một cái hàng quán đi, ăn mì sợi, mì hoành thánh hay cái gì cũng được!"

    Nếu như những nam sinh khác mời nàng đi ăn cơm, thì nàng nhất định sẽ cự tuyệt. Hơn nữa, khi bắt đầu ăn cũng sẽ vô cùng không được tự nhiên nên nuốt không trôi và trong lòng sẽ cảm thấy thua thiệt với người khác.

    Nhưng không biết vì cái gì khi Diệp Thần mời nàng ăn cơm, thì nàng lại cảm thấy rất tự nhiên. Phảng phất như một kiện sự tình nước chảy thành sông vậy.

    Có điều, nàng cũng sẽ không để Diệp Thần tốn kém mà chỉ cần có thể nhét đầy cái bao tử, nên tùy tiện ăn cái gì cũng không đáng kể. Thậm chí ăn đồ ăn khô khang cũng đều được.

    Nói cách khác, trong tiềm thức Lâm Ngữ Khê đã phân chia Diệp Thần với những nam sinh khác.

    Diệp Thần cười nói:

    "Vậy cũng được! Chúng ta trước tiên đi dạo một vòng, rồi sau đó tìm hàng quán sạch sẽ vệ sinh là được rồi!"

    Ngay sau đó, hai người sóng vai mà đi tại dưới bóng cây ven đường.

    Khi đang đi thì bỗng nhiên có người ở sau lưng gọi Lâm Ngữ Khê:

    "Ngữ Khê ơi, chờ ta một chút!"

    Diệp Thần suy nghĩ một chút thì liền nhớ lại:

    "Hả? Thật quen tai nha!"

    Vẫn là cái tình huống kia, vẫn là cái mùi vị kia.

    Chính là Tôn Lệ!

    Trước đó Tôn Lệ đã bị Diệp Thần đánh mặt bên đường mà trở thành trò mèo đến cực điểm!

    Là bạn học cùng lớp cao trung của Lâm Ngữ Khê! Là con điếm trà xanh!

    Diệp Thần cũng vừa bực mình vừa buồn cười mà nói:

    "Lại là nàng sao?"

    Hắn quay đầu nhìn thì thấy Tôn Lệ trang điểm đậm, ăn mặc lộng lẫy và kéo cánh tay của một cái nam tử 26~27 tuổi. Rồi hướng về Lâm Ngữ Khê mà bước nhanh đi tới.

    Thật rõ ràng là khí sắc của Tôn Lệ đã tốt hơn nhiều so với lần trước, rất có điểm kiều diễm ướt át. Đầu gối bị ngã thương cũng đã tốt lên, chỉ là hai đầu gối có chút dấu vết máu ứ đọng nhàn nhạt khá thần bí.

    Lâm Ngữ Khê cũng lộ ra bất đắc dĩ mà nói:

    "Diệp Thần à, lại là Tôn Lệ, chúng ta phải làm sao đây?"

    Diệp Thần tỏ ra không quan trọng mà cười nói:

    "Không có chuyện gì! Vì chúng ta không trêu trọc nàng. Có điều ta đã đánh giá thấp nàng vì không nghĩ tới mặt nàng lại dày như vậy."

    Rất nhanh, Tôn Lệ liền kéo tên nam tử kia đi tới.

    Nam tử kia ăn mặc thành thục, gương mặt chữ điền, trước trán có hơi trọc, con mắt ti hí và mang theo một bộ kính mắt viền vàng.

    Tôn Lệ giả bộ như không có gì phát sinh rồi cười nói đối với Lâm Ngữ Khê sau đó lại nhìn về phía Diệp Thần:

    "Khanh khách, Ngữ Khê à, hắn thật sự là bạn trai của ngươi sao? Lần trước ngươi còn không thừa nhận mà! Lại gặp mặt rồi!"

    Diệp Thần có thể phát giác được là tại chỗ sâu trong mắt Tôn Lệ có một vẻ oán hận chi ý. Chỉ có điều là nàng đang hết sức che dấu.

    Khi đề cập đến bạn trai, thì trong mắt Tôn Lệ bỗng tỏa ra một vẻ kiêu ngạo cực kì rõ ràng, như có cảm giác ưu việt mà nói:

    "Đến, Ngữ Khê, ta giới thiệu cho ngươi một chút, đây là Trương Tường, bạn trai của ta. Gần nhất ông chủ của công ty đã đề bạt Trương Tường. Mà rất nhiều phòng ăn, phòng cà phê, trà phường tại phụ cận đại học Khoa Học Tự Nhiên đều là sản nghiệp của công ty Trương Tường. Bây giờ, một vùng này đều là do Trương Tường đang quản lý. Ha ha ha ha!"

    Nghe được Tôn Lệ thổi phồng bản thân thì trong mắt Trương Tường cũng lướt qua một tia đắc ý chi sắc mà nói:

    "Tiểu Lệ, ngươi cũng đừng thổi phồng nữa! Ta đơn giản chỉ là một người làm công cao cấp không đáng kể. Ha ha!"

    Khi nói thì ánh mắt Trương Tường luôn nhìn về phía Lâm Ngữ Khê.

    Đằng sau cái kính mảnh thật dày kia là hai con ngươi trong khe nhỏ hẹp đang có một vẻ kinh diễm cùng tham lam. Sau đó hắn chủ động vươn tay ra đối với Lâm Ngữ Khê mà nói:

    "Xin chào Ngữ Khê, Tiểu Lệ thường xuyên nhắc đến ngươi ở trước mặt ta. Hôm nay ta rốt cục nhìn đã được thấy người thật. Giới thiệu một chút, ta là Trương Tường, sau này nếu như ngươi gặp phải chuyện gì tại Học Viện Lý Công, thì liền có thể trực tiếp gọi điện thoại cho ta. Ta tin tưởng mọi phiền phức gì ta cũng đều có thể thay ngươi xử lý. Vì ở chỗ này ta vẫn còn có một chút giao thiệp."

    "Ồ, cám ơn!"

    Lâm Ngữ Khê nhíu mày và cũng không bắt tay với Trương Tường.

    Trương Tường này cho Lâm Ngữ Khê ấn tượng đầu tiên cũng không tốt, nên nàng theo bản năng dựa vào hướng Diệp Thần.

    Vừa xem điệu bộ này thì Diệp Thần liền biết, hôm nay cặp vợ chồng Tôn Lệ chỉ sợ là muốn gây chuyện rồi.

    Nhưng không quan trọng, vì lần trước Diệp Thần đã hoàn thành nhiệm vụ khiến Tôn Lệ thành trò mèo, và cũng đã phát nổ ra phần thưởng. Hôm nay đôi cẩu nam nữ này tạo thành tổ đội trang bức thì chắc hẳn sẽ giúp cho Diệp Thần thu hoạch gấp bội!

    Diệp Thần cười hì hì nói:

    "À, Trương Tường, ngươi tốt chứ! Đúng rồi, ta thấy hôm nay Tôn Lệ có khí sắc tốt hơn nhiều. Cái vòng tay ngọc bị vỡ kia chính là ngươi đưa cho nàng sao? May mắn ta đã phá giúp Tôn Lệ để nàng vứt đi cái vòng tay kia, bằng không thì nàng bây giờ đoán chừng vẫn còn xúi quẩy!"

    Nghe vậy thì trong mắt Trương Tường liền lướt qua một vẻ lạnh lùng, rốt cục hắn đã đem ánh mắt nhìn về phía Diệp Thần.

    Trong con mắt Trương Tường hiện ra từng tia tàn nhẫn mà nói:

    "Bằng hữu à, ngươi hết chuyện để nói sao? Ha ha, muốn châm ngòi tình cảm giữa ta cùng Tiểu Lệ sao?"

    Diệp Thần một mặt mang ý cười mà nói:

    "A ha! Không nên nói ta châm ngòi mà ngược lại ta chỉ tùy tiện nói một chút mà thôi. Không cần phải vậy!"

    Trương Tường nở nụ cười gằn mà nói:

    "Được! Sự tình vòng ngọc thì ta đã giải thích qua đối với Tiểu Lệ và đó hoàn toàn là một trận hiểu lầm. Ha ha, xem ra ngươi đã đọc rất nhiều tạp thư, cho nên mới biết một chút thiên môn tri thức. Không tệ, phi thường không tệ. Nhưng nếu ngươi đã đọc sách nhiều như vậy, thì đạo lý họa từ miệng mà ra chắc hẳn ngươi cũng hẳn phải biết chứ!"

    Tôn Lệ kéo Trương Tường một cái và bất động thanh sắc mà liếc mắt ra ý một cái đối với hắn rồi nói:

    "Aizz dza, Trương Tường à, đều là hiểu lầm nha, ngươi đừng có nói nữa. Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng đi!"

    Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng sao?

    Diệp Thần thật mẹ nó bó tay rồi.

    Không có văn hóa thật đáng sợ, nói chuyện đều rất bừa bãi. Ta làm sao lại cần ngươi tha thứ chứ?

    Trương Tường liền không nói thêm lời mà chỉ là âm trầm nhìn xem Diệp Thần.

    Tôn Lệ hỏi nhưng không đợi Lâm Ngữ Khê trả lời mà liền ngữ tốc cực nhanh nói ra:

    "Ngữ Khê, các ngươi còn chưa có ăn cơm sao? Thật sự là đúng dịp, vì ta cùng Trương Tường cũng còn chưa có ăn. Buổi trưa hôm nay để chúng ta làm chủ và mời ngươi cùng bạn trai ngươi ăn cơm trưa."

    Lâm Ngữ Khê vừa muốn cự tuyệt thì Trương Tường kia liền cười nói:

    "Ngữ Khê à, mọi người gặp mặt lần đầu thì ngươi tất yếu phải cho ta cùng Tiểu Lệ mặt mũi chứ!"

    Diệp Thần chủ động đáp ứng mà nói:

    "Tốt, thật sự là thịnh tình không thể chối từ nha! Vậy chúng ta liền cảm ơn nha!"

    Nếu Diệp Thần đều đã đáp ứng thì Lâm Ngữ Khê cũng không còn nói gì nữa.

    Lập tức, Trương Tường liền dẫn đường mà đi đến một nhà hàng khách sạn trang hoàng đại khí cách đó không xa.

    Nhà hàng khách sạn này mặc dù không phải khách sạn có sao, nhưng ở toàn bộ thành phố Muối mà nói, thì nó cũng thuộc về cấp bậc tương đối cao có thanh danh lan xa.

    Có thể nhận làm yến hội 500 bàn và nghe nói món ăn cấp bậc thấp nhất đều là 1888 đồng trên một bàn.

    Tôn Lệ cực kì kiêu ngạo mà giới thiệu, thật giống như cái quán rượu này là của nàng vậy:

    "Ha ha, nghe nói qua trang viên Venice chưa? Khách sạn này là một cái sản nghiệp dưới cờ của ông chủ của Trương Tường nhà ta. Mà bếp trưởng rất là ngưu bức khi trực tiếp từ phòng ăn ba sao Michelin chuyển qua đây, lương một năm hơn 200 vạn đồng đấy! Diệp Thần đúng không? Ngươi có biết lương 200 vạn đồng một năm là cái khái niệm gì hay không?"

    Lúc này ngữ khí của Tôn Lệ trở nên cực kì khoa trương giống như là đang khoe khoang, mà lại giống là đang giễu cợt Diệp Thần:

    "Loại sinh viên như ngươi thì sau khi tốt nghiệp rồi tìm một công việc, chỉ sợ làm việc 10 năm không ăn không uống thì mới có thể để dành được 200 vạn."

    Dừng một chút rồi Tôn Lệ mang ngữ khí sục sôi mà nói:

    "Nhưng cái bếp trưởng kia cũng kiếm được ít hơn một chút so với Trương Tường nhà ta."

    Diệp Thần có chút bó tay rồi.

    Mịa nó, cái bức trang này quá cứng nhắc đi!

    Bây giờ Diệp Thần là người chạy Mercedes-Benz đại "G", nên tầm mắt tự nhiên sẽ khác biệt so với dĩ vãng. Cho nên hắn cũng không cảm thấy Trương Tường có bao nhiêu ngưu bức.
     
    quoctien2992 likes this.
  2. CaptionVNO

    Messages:
    1
    Chương 51: Bốp!

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    quoctien2992 likes this.
  3. CaptionVNO

    Messages:
    1
    Chương 52: Điên Cuồng Đánh Mặt Xoát Phần Thưởng!

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    quoctien2992 likes this.
  4. CaptionVNO

    Messages:
    1
    Chương 53: Ngài Đang Thiếu Canxi Sao?

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    quoctien2992 likes this.
  5. CaptionVNO

    Messages:
    1
    Chương 54: Diệp Thần Lên Tới Đỉnh

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    quoctien2992 likes this.
  6. CaptionVNO

    Messages:
    1
    Chương 55: Có Việc Cầu Người

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    quoctien2992 likes this.
  7. CaptionVNO

    Messages:
    1
    Chương 56: Đến Lượt Ngươi Ra Tay Rồi!

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    quoctien2992 likes this.
  8. CaptionVNO

    Messages:
    1
    Chương 57: Cừu Nhân Gặp Mặt

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    quoctien2992 likes this.
  9. CaptionVNO

    Messages:
    1
    Chương 58: Một Con Chó Liếm Điển Hình!

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    quoctien2992 likes this.
  10. CaptionVNO

    Messages:
    1
    Chương 59: Đế Hoa Chi Tú!

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    quoctien2992 likes this.
Trả lời qua Facebook
Loading...