Nguyễn Phúc Thái (Chúa Nghĩa) (1687-1691)
Chúa Hiền băng hà, con thứ hai của Chúa với bà Tống Thị Đôi là Nguyễn Phúc Thái (theo Việt Nam Sử lược của Trần Trọng Kim thì Chúa Nghĩa được ghi là Nguyễn Phúc Trăn, nhưng theo Nguyễn Phúc tộc thế phá thì ghi Chúa Nghĩa là Nguyễn Phúc Thái, còn Nguyễn Phúc Trăn không có mà chỉ có Nguyễn Phúc Trân, em kế của Chúa, tước Cương quận công), sinh ngày 28 tháng Chạp năm Kỷ Sửu (1649), chịu di mệnh lên nối ngôi ngôi Chúa.
Lên kế vị xong tân Chúa cho thi hành một chính sách nhân nghĩa; một mặt giảm sưu thuế cho dân, khuyến khích các ngành nghề phát triển, tạo sự dễ dàng để nhân dân sinh sống; một mặt đối với những người có tội, Chúa ra lệnh phải xem xét thật kỹ lưỡng để định tội cho chúng. Nếu xét thấy có thể khoan thứ được thì nên giảm nhẹ hình án, chế độ nhà tù được cải thiện để cho tù nhân bớt khổ; Chúa lại là người tính tình khoan hòa, khiêm cung, luôn luôn tôn trọng người hiền tài nên được toàn dân mến mộ, xưng tụng là Nghĩa Vương tức Chúa Nghĩa.
Trong đời của Chúa việc quan trọng và có ý nghĩa nhất là việc dời đô về Phú Xuân. Tháng 7 năm Đinh Mão (1687), thấy phủ Chúa ở Kim Long không thoáng mát, sau khi hỏi ý kiến quần thần và khảo sát vùng Phú Xuân, Chúa quyết định dời phủ Chúa về làng Phú Xuân. Tại đây Chúa cho xây lại cung điện đền đài thành quách vừa kiên cố vừa nguy nga tráng lệ hơn. Phía Nam phủ, Chúa lấy Bằng Sơn tức là Núi Ngự làm bình phong tạo cho phủ Chúa vừa kín đáo vừa uy nghiêm bề thế, có khí tượng một chốn đế đô. Chúa cho gọi phủ mới là Chính Dinh, còn phủ cũ ở Kim Long thì để thờ Chúa Hiền. Mùa xuân năm tân mùi (1691) ngài băng, thọ 43 tuổi. Mộ táng tại xã Đình Môn núi Kim Ngọc, Hương Trà. Sau đặt tên lăng là Trường Mậu.
Lên kế vị xong tân Chúa cho thi hành một chính sách nhân nghĩa; một mặt giảm sưu thuế cho dân, khuyến khích các ngành nghề phát triển, tạo sự dễ dàng để nhân dân sinh sống; một mặt đối với những người có tội, Chúa ra lệnh phải xem xét thật kỹ lưỡng để định tội cho chúng. Nếu xét thấy có thể khoan thứ được thì nên giảm nhẹ hình án, chế độ nhà tù được cải thiện để cho tù nhân bớt khổ; Chúa lại là người tính tình khoan hòa, khiêm cung, luôn luôn tôn trọng người hiền tài nên được toàn dân mến mộ, xưng tụng là Nghĩa Vương tức Chúa Nghĩa.
Trong đời của Chúa việc quan trọng và có ý nghĩa nhất là việc dời đô về Phú Xuân. Tháng 7 năm Đinh Mão (1687), thấy phủ Chúa ở Kim Long không thoáng mát, sau khi hỏi ý kiến quần thần và khảo sát vùng Phú Xuân, Chúa quyết định dời phủ Chúa về làng Phú Xuân. Tại đây Chúa cho xây lại cung điện đền đài thành quách vừa kiên cố vừa nguy nga tráng lệ hơn. Phía Nam phủ, Chúa lấy Bằng Sơn tức là Núi Ngự làm bình phong tạo cho phủ Chúa vừa kín đáo vừa uy nghiêm bề thế, có khí tượng một chốn đế đô. Chúa cho gọi phủ mới là Chính Dinh, còn phủ cũ ở Kim Long thì để thờ Chúa Hiền. Mùa xuân năm tân mùi (1691) ngài băng, thọ 43 tuổi. Mộ táng tại xã Đình Môn núi Kim Ngọc, Hương Trà. Sau đặt tên lăng là Trường Mậu.