Chương 4
[BOOK]Đang mơ màng trong hồi ức thì nghe tiếng của Trần ma ma kêu mình, Lâm Du Duyên đưa vén tấm màng thấy đã tới hoàng cung
"Đại tiểu thư đã tới hoàng cung, để lão nô đỡ người xuống."
Bước xuống xe ngựa Lâm Du Duyên ngước nhìn hoàng cung rộng lớn, trong lòng không rõ là tư vị gì có chút chua xót chính nơi đây đã cho nàng gặp hắn, cũng chính nơi đây nàng đã tự tay giết hắn và kết liễu cuộc đời mình, nhưng kiếp này nàng sẽ không để chuyện đó xảy ra nữa đang miên man trong dòng suy nghĩ của mình thì nghe Trần ma ma nói.
"Tiểu thư chúng ta mau đến Phượng Tường Cung thỉnh an hoàng hậu nương nương."
"Xin ma ma dẫn đường."
Trong trí nhớ kiếp trước của nàng thì hoàng hậu là một mĩ nhân nhưng người lại không thích nàng có lẽ vì nàng không thật tâm đối tốt với tên ngốc đó cũng nên, nơi ở của Hoàng hậu cũng không xa
Đi một chút là tới, đứng trước cửa cung Trân ma ma quay qua nói.
"Tiểu thư đứng đây đợi Lão nô vào thông báo cho nương nương."
"Dạ, làm phiền Trần ma ma."
Trần ma ma bước vào trong thấy Hoàng hậu đang ngồi trên cao Trần ma ma quỳ xuống nói.
"Nô tỳ tham kiến hoàng hậu nương nương, nô tỳ đã đưa Lâm tiểu thư vào cung, hiện tại Lâm tiểu thư đang đứng bên ngoài đợi."
"Mời Lâm tiểu thư vào."
"Dạ."
Thấy Trần ma ma bước ra nói hoàng hậu cho vào Lâm Du Duyên đi theo vào nhìn cung điện nguy nga phía trên Đế Hậu ngồi uy nghiêm làm người khác không dám nhìn thẳng, Lâm Du Duyên cố gắng bình tĩnh bước về phía trước đến trước mặt hai người hành lễ theo quy cũ:
"Thần nữ Lâm Du Duyên bái kiến hoàng thượng, hoàng hậu nương nương."
Hoàng thượng nhìn thấy phi thường hài lòng gật đầu nói
"Bình thân."
Được hoàng thượng cho phép Lâm Du Duyên từ từ đứng lên ngước nhìn hoàng hậu Hoàng thượng rất hài lòng với biểu hiện của mình tâm tình Lâm Du Duyên buông bỏ căng thẳng không ít, nhìn thấy Lâm Du Duyên biết lễ nghi như vậy hoàng hậu cũng không làm khó nàng chỉ cần nàng đối xử tốt với Hàn nhi thì Ân Tư nàng sẽ không bạt đãi nàng (LDD)
"Ta ban cho ngươi cung nữ này tên Thất Thất về sao sẽ theo hầu hạ ngươi."
Nghe hoàng hậu ban cho mình cung nữ bên người Lâm Du Duyên lập tức quỳ xuống tạ ơn
"Thần nữ tạ ơn Hoàng hậu nương nương."
"Được rồi Thất Thất đưa Lâm tiểu thư đến Hàn Chi Cung đi."
"Dạ."
"Thần nữ bái biệt hoàng hậu Hoàng Thượng."
Sau khi thi lễ xong hai người liền rời đi, thấy bọn họ đã đi xa Ân Tư liền nhìn Âu Dương Hy nói:
"Thừa tướng phu nhân thật dạy dỗ rất tốt nữ nhi tuổi còn nhỏ nhưng lại hiểu lễ nghi như vậy."
"Ân cứ chờ xem sao."
Âu Dương Hy không muốn tranh cãi dù sao cũng không thể biết rõ một người cho lần đầu gặp được
Lâm Du Duyên đi qua ngự hoa viên liền nhìn thấy Hàn Hy Cung nhìn khung cảnh quen thuộc Lâm Du Duyên gấp rút bước vào nàng không thể đợi thêm một chút nào nữa mà muốn nhìn thấy tên ngốc đó liền, bước vào trong liền thấy Âu Dương Hàn đang ngồi ngẩn ngơ bên cửa sổ thấy có người vào liền nhìn qua vui vẻ nở một nụ cười ngay ngốc mà chạy đến nắm lấy tay nàng nói
"Ngươi là Duyên nhi sao."
"Thần nữ tham kiến Hàn hoàng tử."
"Miễn lễ, ngươi là người mẫu hậu nói sẽ là nương tử của Hàn nhi sao."
"Ân."
"Hàn hoàng tử, để Thất Thất đưa Lâm tiểu thư về chỗ của người nghĩ ngơi đã, đến buổi tối sẽ lại dùng bữa cùng người."
"Được ngươi mau đưa nàng đi nghỉ ngơi, tối Duyên nhi nhớ đến dùng bữa cùng với ta nha."
"Ân, Hàn hoàng tử cũng nghĩ ngơi đi nha."
Sao khi rời khỏi phòng của Hàn hoàng tử nàng thao Thất Thất đến phòng của mình, nơi ở của nàng cách chỗ Hàn nhi cũng không xa, vốn dĩ nàng đã được định sẵn là nương tử của hắn rồi bây giờ sắp xếp như vậy vốn cũng chỉ để nàng thuận tiện chăm sóc hắn đến lúc đủ tuổi sẽ làm lễ thành thân. Chính thức trở thành phu thê với hắn.
"Tiểu thư để Thất Thất giúp người tắm rửa."
Nghe Thất Thất nói vậy nàng ngượng ngùng nói
"Không cần đâu để ta tự mình làm được."
"Dạ."
"Thất Thất ta không cần biết trước kia ngươi theo ai nhưng sao này nếu đã theo ta thì phải trung thành với ta, ta nhất định không bạt đãi ngươi nhưng nếu ngươi phản bội ta thì ta nhất định không tha cho ngươi."
Nghe Lâm Du Duyên nói Thất Thất run rẩy quỳ xuống nói
"Nô tỳ nhất định sẽ trung thành tuyệt đối với tiểu thư."
"Được rồi mau đứng lên đi sau này đừng xưng nô tỳ muội nhất định không chịu thiệt."
Lâm Du Duyên nhìn vào hộp trang sức lấy ra một cây trâm có hình mẫu đơn đưa cho Thất Thất nói
"Cái này ta thưởng cho muội."
"Thất Thất tạ ơn tiểu thư."
"Được rồi muội lui ra đi ta tự mình thay đồ rồi nằm nghỉ chút tới giờ dùng bữa thì gọi ta."
"Dạ."
Nói rồi tiểu thất lui ra ngoài và đóng cửa lại, Lâm Du Duyên bước vào trong tắm rồi thay y phục rồi đi qua giường nằm nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, đag say giấc thì nghe tiếng rõ cửa và tiếng kêu của Thất Thất.
chương 4[/BOOK]