Cảm Hoài Thi (hay Thập nhất nguyệt tứ nhật phong vũ đại tác) Tác giả: Lục Du Phiên âm Cương ngọa cô thôn bất tự ai, Thượng tư vị quốc thú Luân Đài. Dạ lan ngọa thính phong xuy vũ, Thiết mã băng hà nhập mộng lai. Dịch nghĩa Nằm trơ nơi thôn vắng cũng không tự thương mình, Những muốn vì nước đến Luân Đài làm lính thú. Đêm khuya nằm nghe gió thổi mưa, Cảnh ngựa sắt sông băng cứ hiện vào giấc mơ. Dịch thơ Nằm quạnh cô thôn chẳng tự thương, Còn mong vì nước thú biên cương. Đêm khuya xào xạc nghe mưa gió, Ngựa sắt băng sông mộng vấn vương.
Lục Du & Đường Uyển, "Thoa đầu phụng" tại Thẩm Viên, haizz một mối tình khắc khoải. Mặc dù thi sĩ này cũng rất nổi với những bài thơ về lòng yêu nước "chống Kim phục quốc" các kiểu. Cơ mà ta lại chỉ ấn tượng với mối tình của ổng với Đường Uyển Đường Huệ Tiên mà thôi. Đáng tiếc, không phải là ấn tượng tốt mà là ấn tượng kém cỏi. Không rõ chuyện xưa thực hư ra sao nhưng mà Lục Du và Đường Uyển hòa ly vì lý do Đường Uyển không thể sinh con nối dõi tông đường. Thấy tội nghiệp cho nàng ấy quá. Đã vậy sau này gặp lại, Lục Du còn làm bài thơ "Thoa đầu phụng" khiến nàng ấy thương cảm, sầu muộn mà qua đời. Nghĩ nghĩ thấy ông ấy chẳng ra sao. Đánh giá theo tư tưởng thời nay thi ông này đúng kiểu "tra nam" rồi. Chẳng biết có ẩn tình gì không, nhưng mà theo những tư liệu được lưu lại mặt ngoài thì không thể thích ông ta được. Sorry bạn nhé, thấy thơ của Lục Du phải bình luận lảm nhảm chút. Vì nó chả liên quan gì lắm đến nội dung bài thơ, mong rằng bạn không phật ý. Thân!
Không có gì đâu bạn, cảm ơn bạn đã ủng hộ! Nếu tư liệu lưu lại là sự thật thì nhà thơ này quả thật giống như lời bạn nói vậy, khiến người khác không thể thích nổi. Nhưng mà phải nói rằng ông ấy có vài bài thơ mình thấy rất hay.