Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên: Cứu Vớt Boss Nam Chủ Hắc Hoá - Quyển Thành Đoàn Tử

Discussion in 'Đã Hoàn' started by nguyethatuyen, Sep 21, 2020.

  1. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Messages:
    2,916
    Chương 240: Biến thành mèo của nam chính (54)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Buổi sáng khi tỉnh dậy, Trầm Mộc Bạch phát hiện mình thế mà lài vùi đầu ở trong ngực con sen nhà mình, cô thừa dịp đối phương còn chưa có tỉnh lại, vô cùng chột dạ từ trong ngực hắn chui ra. Sau đó vội vàng trở mình, tiến vào trạng thái vờ ngủ.

    Lúc cô tiến hành một loạt động tác này, vốn dĩ còn đang ngủ Giang Nhất Nhiên mở ra cặp mắt kia, bên trong hoàn toàn là một mảnh thanh minh, còn mang điểm nhỏ ý cười không thể thấy.

    Trầm Mộc Bạch vờ ngủ đối với cái này hoàn toàn không biết gì cả, thẳng đến hơn hai phút đồng hồ về sau, bên tai con sen đứng dậy thay quần áo phát ra tiếng xột xoạt, cô mới từ từ mở mắt, sau đó duỗi lưng một cái xoay người sang chỗ khác, "Chào buổi sáng nè, con.."

    Kém chút nói lộ ra miệng Trầm Mộc Bạch vội vàng dừng lại.

    Giang Nhất Nhiên có chút nhíu mày, lại không nói gì thêm, mà là hướng về phía thiếu nữ trên giường nói, "Đứng lên đánh răng rửa mặt."

    Thời điểm đang ăn điểm tâm, Trầm Mộc Bạch nhìn chằm chằm người đối diện nhìn thoáng qua.

    Giang Nhất Nhiên tự nhiên là đã nhận ra ánh mắt lén lút của cô, nhưng lại mười điểm bảo trì bình thản ăn đồ ăn trong bàn ăn, cụp xuống mí mắt, động tác trong tay không nhanh không chậm.

    Cuối cùng vẫn là Trầm Mộc Bạch nói ra khỏi miệng trước, "Ngày mai các anh không cần đi học có đúng không."

    Giang Nhất Nhiên lúc này mới nhấc lên mí mắt, nhàn nhạt ừ một tiếng.

    Trầm Mộc Bạch hai mắt có chút tỏa sáng, dùng ánh mắt chờ đợi mười phần nhìn sang, "Chúng ta đi ăn tôm có được hay không?"

    Giang Nhất Nhiên thả ra bộ đồ ăn trong tay, cầm khăn tay động tác ưu nhã lau khóe môi.

    Trầm Mộc Bạch vội vã cuống cuồng nhìn hắn chằm chằm, trong lòng hoàn toàn là tôm nha tôm, chỉ kém không vung lên tay áo lau nước miếng. Nhưng nhìn bộ dáng con sen, bị cự tuyệt cũng khó nói nha..

    Ngay lúc cô có chút ủ rũ, đối diện truyền đến thanh âm lãnh lãnh đạm đạm lạnh buốt, "Được."

    Trầm Mộc Bạch đột nhiên ngẩng đầu, ngây ngốc nở nụ cười, trong lòng đắc ý nghĩ, con sen đối với ta thật sự là quá tốt.

    Chủ nhật rất nhanh liền đến, Giang Nhất Nhiên mang theo con mèo đã hóa hình của hắn đi ăn tôm.

    Nói đúng ra, là hắn bóc lấy tôm, Trầm Mộc Bạch phụ trách ăn.

    Bàn sát vách một đôi trai gái vì thế nháo khó chịu, nữ nói, "Anh xem một chút bạn trai người khác, biết rõ vì bạn gái mình lấy tôm, anh đây, cả ngày chỉ biết chơi điện thoại, trong mắt anh đến cùng còn có tôi hay không?"

    Nam vội vàng để điện thoại di động xuống, lấy một con tôm, đưa cho nữ nói, "Em yêu, ăn tôm."

    Nữ "Ăn ăn ăn, chính anh ăn đi, dáng dấp không có đẹp trai, cũng không có quan tâm, cần anh làm gì?"

    Nam trong lòng không phục nhìn về phía bạn gái nhìn chằm chằm vào bàn đó, tốt nha, xác thực không có đẹp trai bằng người ta, thế nhưng là em cũng không có dáng dấp đẹp mắt như bạn gái người ta nha. Nhưng là câu nói này hắn không dám nói ra, chỉ có thể ở trong lòng yên lặng oán thầm.

    Xem như bọn họ tranh luận thì hai người, một người sắc mặt bình tĩnh trong tay không nhanh không chậm bóc tôm, lại ngoài ý muốn có thể bắt kịp tốc độ ăn tôm của thiếu nữ đối diện. Một người khác một mặt hạnh phúc ăn tôm, đối với tranh luận sát vách mảy may không để trong lòng, dù sao không phải lần một lần hai bị hiểu lầm.

    Nhà này tôm hùm chua cay quá, Trầm Mộc Bạch trong miệng một mảnh cay, cũng đình chỉ động tác không ăn tôm.

    Có lẽ là bởi vì đang ở hình người, Giang Nhất Nhiên nhưng lại không có quá mức hạn chế cô, ngược lại đem cái ly chứa nước đá đẩy lên trước mặt cô.

    "Uống nước."

    Trầm Mộc Bạch uống một ngụm nước đá, lúc này mới phát hiện nam chính giống như chưa ăn qua một miếng, có phần có chút xấu hổ, thế là mình cũng lấy một con tôm, đưa tới trước mặt hắn nói, "Anh cũng ăn."

    Giang Nhất Nhiên ánh mắt rơi xuống trên tay cô, không có lấy tay cầm lấy, mà là có chút cúi đầu, cắn khối thịt tôm kia.
     
  2. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Messages:
    2,916
    Chương 241: Biến thành mèo của nam chính (55)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trầm Mộc Bạch ngây ngẩn cả người.

    Giang Nhất Nhiên ngẩng đầu, đem thịt tôm trong miệng nhai rồi nuốt xuống, mới mở miệng nói, "Ừm, ăn ngon."

    Cặp mắt thâm thúy không hề chớp mắt nhìn cô chằm chằm, thần tình trên mặt mười điểm bình tĩnh.

    Trầm Mộc Bạch trên mặt không hiểu bị nóng lên một lần, cô nghĩ thầm, con sen kỳ thật rất biết chọc người nha..

    Thời điểm tôm bị ăn đến không sai biệt lắm, Trầm Mộc Bạch mới có cảm giác chắc bụng, cô không cẩn thận ợ một cái, sau đó cảm thấy trên đầu có chút phát nhiệt.

    Mới đầu Trầm Mộc Bạch không có để ý, thẳng đến cô từ trong phòng vệ sinh rửa tay đi ra, cảm thấy trên đầu hai bên ngứa ngáy như sẽ phải toát ra thứ gì, cô mới có chút bối rối sờ lên, sau đó chạm đến lỗ tai lông xù.

    Cô giật mình trợn tròn con ngươi, sau đó dùng hai cánh tay bưng bít lấy hai cái lỗ tai đột nhiên xuất hiện, đối diện với ánh mắt tò mò của người khác về tới chỗ ngồi.

    Giang Nhất Nhiên sau khi ra ngoài, cô dùng con mắt chờ đợi khẩn trương nhìn qua.

    Giang Nhất Nhiên rõ ràng đã nhận ra không thích hợp, đi qua bên cạnh cô gái nhẹ giọng dò hỏi, "Thế nào?"

    Đối phương vừa lúc chặn lại một số ánh mắt người nhìn sang, Trầm Mộc Bạch có chút thở phào một hơi, lúc này mới nhỏ giọng nói, "Lỗ tai mèo.. Lộ ra rồi."

    Giang Nhất Nhiên sững sờ, ngay sau đó khôi phục rất nhanh thần sắc tỉnh táo đạm nhiên, hắn nhìn thiếu nữ trước mặt bên trên gương mặt bụ bẩm hoàn toàn là bộ dáng vội vã cuống cuồng, đưa tay chạm đến dưới mái tóc đối phương, dùng tiếng nói hơi lạnh nói, "Đừng sợ, có tôi ở đây."

    Thanh âm đối phương bên trong giống như có một loại lực lượng khiến người an tâm lại, Trầm Mộc Bạch thân thể đang còn căng cứng buông lỏng xuống.

    Giang Nhất Nhiên nhìn thấy thân thể cô không còn cứng ngắc như vậy, lúc này mới xoay qua chỗ khác, đè thấp thân thể quay đầu lại nói, "Lên đi."

    Trầm Mộc Bạch trông thấy bên trong tiệm con mắt nhiều người hơn nhìn tới, trong lòng cái kia một chút chần chờ lập tức tiêu tán, liền tranh thủ thân thể nằm lên.

    Giang Nhất Nhiên ổn định thân thể cô, dưới ánh mắt mọi người hiếu kỳ ngạc nhiên, đi ra ngoài.

    Thẳng đến đi ra một khoảng cách, Giang Nhất Nhiên mới nghiêng mặt dùng giọng nói trấn an, "Em có thể buông tay ra, bọn họ sẽ không hoài nghi."

    Trầm Mộc Bạch trong mắt lộ ra thần sắc do dự, nhưng vẫn là chậm rãi buông tay ra.

    Giang Nhất Nhiên tiếp tục nói, "Ôm chặt cổ tôi."

    Trầm Mộc Bạch ngoan ngoãn làm theo, ôm cổ con sen nhà mình, cũng bởi vì cái động tác này, hai người mặt dán đến mười điểm gần, tư thái thân mật.

    Một chút người qua đường dùng ánh mắt tò mò nhìn xem bọn họ, khi thấy lỗ tai trên đầu Trầm Mộc Bạch, cùng bạn bên cạnh mình nói đùa, "Rất ngọt một đôi tiểu tình lữ, lỗ tai mèo trên đầu bạn gái thoạt nhìn thật đáng yêu rất thật."

    "Đúng vậy nha, cũng không biết ở nơi nào mua, hôm nào ta cũng đi tìm một cái làm Cosplay chơi."

    Trầm Mộc Bạch nghe lời nói bọn họ, đều là đang trêu chọc cùng nói đùa, chậm rãi yên lòng.

    "Hệ thống, cho một giải thích."

    Hệ thống "Giải thích cái gì?"

    Trầm Mộc Bạch nghiến răng nghiến lợi nói, "Vì sao ta đột nhiên toát ra một đôi tai mèo."

    Hệ thống ồ một tiếng, "Không phải đã nói với cô sao, cỗ thân thể này sau khi thay đổi thành một lần hình người sau sẽ xuất hiện tình huống không ổn định, quen thuộc một đoạn thời gian liền tốt."

    Trầm Mộc Bạch nghĩ nghĩ, "Nói cách khác về sau cũng rất có thể sẽ lộ ra những vật khác?"

    Hệ thống "Rất có thể."

    Trầm Mộc Bạch lại không thể đem nó bắt tới đánh một trận, chỉ có thể sống không còn gì luyến tiếc ghé vào trên người nam chính.

    Cuối cùng về tới trong nhà, sau khi Giang Nhất Nhiên đem cô buông ra, ở trong phòng khách vội vàng tìm vật có thể soi gương để nhìn một chút, lại phát hiện trên đầu nhiều hơn một đôi tai lông xù vàng trắng giao nhau dị thường uể oải.
     
  3. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Messages:
    2,916
    Chương 242: Biến thành mèo của nam chính (56)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giang Nhất Nhiên đi tới, đưa tay sờ sờ lỗ tai thiếu nữ, đối phương liền trừng một đôi mắt tròn xoe nhìn tới, điềm nhiên như không có việc gì thả tay xuống, thần tình trên mặt vô cùng bình tĩnh.

    Trên tay còn lưu lại xúc giác lông xù, cùng trong đầu hiện ra bộ dáng thiếu nữ bị sờ lỗ tai nhịn không được co rúm lại, Giang Nhất Nhiên khóe môi có chút câu lên, trong mắt lướt qua một tia ám sắc.

    Trầm Mộc Bạch lại cho rằng con sen là tò mò bộ dáng bây giờ của cô, hơi có chút xấu hổ bịt kín lỗ tai, trừng mắt mèo tròn xoe nói, "Tôi cũng không biết vì sao đột nhiên lại biến thành cái dạng này."

    Nhìn thiếu nữ vội vã cuống cuồng giải thích, Giang Nhất Nhiên không khỏi sinh ra một chút đùa tâm tư, dùng nhàn nhạt giọng nói, "Ừm, cái đuôi mèo của em đâu?"

    Trầm Mộc Bạch nghe được câu này trên mặt như bị đốt thành con tôm, cũng không hoài nghi dụng ý của con sen nhà mình, lắp bắp nói, "Tôi cũng không biết."

    Giang Nhất Nhiên thấy tốt thì lấy, chỉ là vuốt vuốt đầu nàng nói, "Không sao."

    Trầm Mộc Bạch nghi hoặc ngẩng đầu, "?"

    Giang Nhất Nhiên nhìn ánh mắt của cô nói, "Em vô luận là bộ dáng gì, tôi đều ưa thích."

    Trầm Mộc Bạch sững sờ nhìn hắn, không hiểu trong đó rốt cuộc là có cái ý tứ gì.

    Thiếu nữ tỉnh tỉnh mê mê lại có chút hoang mang bộ dáng để cho Giang Nhất Nhiên trong mắt lướt qua một tia bất đắc dĩ, hắn thả cái tay che ở trên đầu đối phương, xoay người nói, "Tôi đi tắm."

    Lúc Giang Nhất Nhiên tắm rửa trong đoạn thời gian này, Trầm Mộc Bạch một mực trừng mắt nhìn lỗ tai mèo trong gương, hận không thể đem bọn nó đều hái xuống.

    Cô có chút uể oải cúi đầu xuống.

    Vốn cho là chỉ sẽ lộ ra lỗ tai mèo, không nghĩ tới chạng vạng tối lúc đang trong phòng vệ sinh tắm, lại lộ ra một đầu cái đuôi mèo.

    Trầm Mộc Bạch quá sợ hãi nhìn xem đầu kia thêm ra cái đuôi mèo, kém chút đem xà phòng trong tay vứt đi.

    Quần áo vốn chuẩn bị tốt là không có cách nào mặc, cô chỉ có thể đè xuống cỗ mãnh liệt xấu hổ trong lòng, mở cửa lộ ra một cái khe hở hướng về phía bên ngoài.. Ân không đúng, chờ đã, cô gọi nam chính là gì.

    Con sen?

    Chủ nhân?

    Lắc rơi ý nghĩ đáng sợ trong đầu, Trầm Mộc Bạch nhắm mắt lại căng giọng kêu lên, "Giang Nhất Nhiên."

    Không có trả lời.

    Trầm Mộc Bạch nước mắt lưng tròng lại gọi qua một lần.

    Vẫn không có đáp lại.

    Đang lúc cô dự định lại gọi thêm một lần, liền truyền đến một loạt tiếng bước chân, tiếp theo thanh âm đặc biệt lạnh buốt thuộc về Giang Nhất Nhiên vang lên, "Sao vậy?"

    Nghĩ đến thêm ra một cái đuôi, Trầm Mộc Bạch nước mắt đều nhanh muốn lạch cạch rơi ra ngoài, cô ủy ủy khuất khuất nói, "Quần áo mặc không được nữa."

    Nguyên bản đình chỉ bước chân lại vang lên lần nữa, Giang Nhất Nhiên đi đến, lại thấy thiếu nữ từ phòng vệ sinh trong khe cửa nhô ra một cái đầu đỉnh đầu hai cái lỗ tai lông xù, bên trên gương mặt bụ bẩm bởi vì hơi nước mà nhiễm lên một vòng ửng đỏ nhàn nhạt, mà mắt ướt sũng trong mắt hoàn toàn là thần sắc đáng thương, yết hầu không khỏi hơi chát chát, thanh âm mang điểm khàn khàn nói, "Quần áo bị ướt?"

    Trầm Mộc Bạch lắc đầu, con mắt không dám nhìn hắn, có chút xấu hổ thấp giọng nói, "Cái đuôi mèo.. Cũng lộ ra rồi."

    Giang Nhất Nhiên mắt sắc dần tối, thanh âm lại duy trì lấy bình thường đạm nhiên tỉnh táo, "Tôi đi lấy cho em áo choàng tắm."

    Áo choàng tắm là của Giang Nhất Nhiên, mặc dù có chút hơi lớn, nhưng lại giải quyết quẫn bách của Trầm Mộc Bạch, cô từ trong phòng tắm đi ra, cơ hồ không dám đối mặt với con sen nhà mình.

    Lỗ tai mèo cái đuôi mèo cái gì suy nghĩ một chút đã cảm thấy rất xấu hổ nha, hận không thể đào cái động đem mình chôn.
     
  4. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Messages:
    2,916
    Chương 243: Biến thành mèo của nam chính (57)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đối với cô thất thố, Giang Nhất Nhiên lộ ra tỉnh táo hơn nhiều, "Lại đây, tôi sấy khô tóc cho em."

    Trầm Mộc Bạch ngoan ngoãn đi qua.

    Giang Nhất Nhiên cầm máy sấy tóc sấy tóc cho cô, ngón tay thon dài trắng nõn xuyên qua trong tóc nàng, ngẫu nhiên lơ đãng chạm đến hai cái lỗ tai lông xù.

    Lỗ tai đối với con mèo mà nói là bộ phận rất nhạy cảm, Trầm Mộc Bạch nhịn không được lỗ tai run một cái, nhưng là loại cảm giác tê tê dại dại còn lưu lại bên trên tai.

    Giang Nhất Nhiên thứ n chạm đến lỗ tai cô, Trầm Mộc Bạch nếu không phải là tin tưởng con sen nhà mình làm người, đều muốn hoài nghi đối phương là cố ý, cô do dự một chút, vẫn là mở miệng nhỏ giọng nói, "Đừng đụng lỗ tai tôi, rất nhột."

    Ở góc độ thiếu nữ không nhìn thấy, Giang Nhất Nhiên hơi cuộn lên vành môi, dùng ngữ khí nhàn nhạt đáp lại nói, "Ừm, đã khô không sai biệt lắm."

    Trầm Mộc Bạch lúc này mới thở hào một hơi.

    Giang Nhất Nhiên đứng người lên đem máy sấy tóc thu vào, đang định đóng lại đèn bàn trên mặt bàn, nghe được thiếu nữ dùng cái thanh tuyến mềm nhũn nói, "Tôi.. Đêm nay vẫn là xuống lầu ngủ đi."

    Tay hắn có chút dừng lại.

    Trầm Mộc Bạch đối với bộ dáng hiện tại này hay có chỗ cố kỵ, thế là nhịn không được đưa ra yêu cầu này.

    Giang Nhất Nhiên xoay người, ánh mắt thâm thúy rơi ở trên người cô.

    Trầm Mộc Bạch nhìn nam chính trên mặt nhìn không ra tâm tình gì, tâm tình thấp thỏm nói, "Có lẽ tôi ngày mai sẽ trở về thành con mèo."

    Giang Nhất Nhiên không nói chuyện, hướng về cô đi từng bước một tới.

    Đôi tròng mắt kia so bình thường muốn nhiều hơn một phần cảm xúc nói không rõ mờ hồ, mặc dù bị chủ nhân ẩn nhẫn đè nén, nhưng vẫn là từ đáy mắt chậm rãi leo lên.

    Trầm Mộc Bạch mí mắt nhảy một cái, sinh ra một chút cảm giác lùi bước, đang lúc cô dự định chạy trốn, đã không kịp.

    Đối diện Giang Nhất Nhiên nghiêng thân đưa cô cả người ép xuống trên giường lớn sau lưng, mà hai tay thực lực mạnh mẽ cũng ngăn chặn lại động tác phản kháng của cô, khí tức ấm áp đập vào mặt, thân thể hai người thân mật kề sát đến cùng một chỗ, mười điểm mập mờ.

    Trầm Mộc Bạch ý đồ muốn tránh thoát, lại không nghĩ rằng thân thể đối phương giống như là một tòa núi lớn đem cô ngăn chặn, không nhúc nhích được nửa phần.

    Cô có chút buồn bực nghĩ, mỗi nam chính nhất định chính là khắc tinh của cô.

    Giang Nhất Nhiên nhìn chằm chằm cô rõ ràng có chút co rúm lại con ngươi, nhẹ giọng nói một câu, "Muốn đi nơi nào?"

    Đối phương trên mặt mặc dù còn duy trì lấy thần sắc bình thường lãnh đạm, nhưng là trong cặp mắt kia lại giống như là đang ẩn nhẫn đè nén cái gì, thoạt nhìn giống như là biển sao thâm thúy, đưa cả người cô cùng cuốn vào.

    Trầm Mộc Bạch vừa định mở miệng nói chút gì, Giang Nhất Nhiên môi đã đè ép xuống, đầu lưỡi theo khe hở nhỏ cường thế không mất ôn nhu len lỏi tiến vào, sau đó dùng lực mút vào liếm lấy lưỡi cô.

    Trong miệng thiếu nữ mỗi một tấc hắn đều không có buông tha, tinh tế liếm mút lấy.

    Trầm Mộc Bạch bị hắn hôn đến có chút chậm không hít thở đến, đối phương bình thường bộ dáng cấm dục đạm nhiên phóng tới phương diện này đi lên, quả thực tựa như một con sói tùy thời đã lâu, rốt cục đối với con mồi hắn ngấp nghé vươn ra ma trảo.

    Một bên mút hôn trong miệng mềm mại thiếu nữ, vừa rút ra một cái tay nhẹ nhàng nắm được lỗ tai lông xù, cảm thụ đến người dưới thân nhịn không được co rúm lại, trong cổ họng phát ra tiếng cười khẽ trầm thấp.

    Trầm Mộc Bạch trong mắt hơi nước tràn lan, thừa dịp hắn trong đó một cái tay bị phân đi lực chú ý, nghĩ đưa tay hướng trên lồng ngực hung hăng đẩy, lại không nghĩ rằng đối phương giống như là mọc ra một đôi mắt khác tựa, dễ như trở bàn tay ngăn lại động tác của cô, ngược lại bị hôn đến càng dùng sức.
     
  5. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Messages:
    2,916
    Chương 244: Biến thành mèo của nam chính (58)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lưỡi bị lặp đi lặp lại liếm mút lấy, ngay cả lỗ tai là bộ phận mẫn cảm nhất đều bị tay đối phương đùa bỡn, Trầm Mộc Bạch bị hắn làm cho khóe mắt phiếm hồng, toàn thân như nhũn ra, thân thể khí lực giống như từ bên trong chậm rãi xói mòn, không còn có bất kỳ lực lượng kháng cự nào.

    Thiếu nữ không thể phản kháng bị đặt ở dưới người hắn, mặc hắn muốn làm gì thì làm. Nội tâm con dã thú một mực bị khóa ở trong lồng giam kia rốt cục tại lúc này phóng thích ra ngoài, tràn ngập tham lam cùng dục niệm đem người dưới thân đều nhiễm phải khí tức bản thân.

    Lỗ tai mẫn cảm nhất bị đối phương cái tay thon dài mập mờ nhào nặn, trong miệng mềm mại không có nửa phần lùi bước, bị chăm chú dây dưa mút hôn, một cỗ cảm giác tê tê dại dại xâm chiếm toàn bộ giác quan, lại thêm hô hấp cũng giống như cướp đoạt, loại khoái cảm mãnh liệt làm cho Trầm Mộc Bạch nhịn không được từ trong cổ họng phát ra trầm thấp tiếng nghẹn ngào.

    Áo choàng tắm đai mỏng đã tán lạc một nửa, lộ ra thân thể, thiếu nữ ngây ngô lại tươi đẹp loại kia như ẩn như hiện dẫn dụ ánh mắt nhắm trúng ở trên người cô càng thâm thúy hơn.

    Giang Nhất Nhiên có chút rời khỏi, phát ra tiếng cười khẽ nhỏ không thể thấy, khàn khàn mà gợi cảm.

    Trầm Mộc Bạch lúc này mới có thể ngụm lớn hô hấp, không khí thuận theo cánh mũi cô chảy đến, mang đến thư sướng làm cho đôi mắt cô có một chút tan rã. Bộ ngực biên độ nhỏ phập phồng, da thịt trắng noãn bên trên nhiễm lên một tầng màu hồng phấn xinh đẹp, khuôn mặt xinh đẹp đến mười điểm mê người.

    Ngay lúc cô cho rằng như vậy kết thúc, môi đối phương lại lần nữa đè ép xuống, khí tức ấm áp lại một lần xâm chiếm tất cả giác quan của cô.

    Giang Nhất Nhiên ôm lấy cái lưỡi thiếu nữ, điên cuồng mút hôn, nước đọng theo chỗ bọn họ quấn giao chậm rãi chảy xuống, phảng phất giống như tơ bạc, mập mờ kiều diễm.

    Lại đồng thời bắt được đối phương mềm mại, cũng không quên dùng một cái tay khác nhẹ nhàng nhào nặn lỗ tai lông nhung mẫn cảm.

    Trầm Mộc Bạch sắp bị hắn bức điên, thân thể vốn dĩ đã rã rời xuống tới giờ phút này càng là dùng không lên một chút khí lực, chỉ có thể mặc cho đối phương tùy ý dây dưa đùa bỡn, con ngươi thanh minh đã chụp lên một tầng mờ mịt, khóe mắt phiếm hồng, trong cổ họng tiếng nghẹn ngào càng lúc càng lớn.

    Thiếu nữ đáng thương bộ dáng càng làm cho con dã thú trong lòng kia gầm thét, đôi mắt xích hồng. Giang Nhất Nhiên chẳng những không có chậm xuống tới, còn càng thêm ngày một biến hóa thậm tệ hơn góc độ liếm mút lấy cô, nguyên bản cái tay còn ở trên tóc một đường chậm rãi dưới, luồn vào áo choàng tắm bên trong. Sau đó chuẩn xác không sai bắt lấy đuôi lông xù, nhẹ nhàng trêu chọc lấy.

    Tinh tế liếm mút lấy mỗi một tấc trong miệng thiếu nữ, Giang Nhất Nhiên trên mặt không còn loại thần sắc cấm dục nhạt nhẽo bình thường, cặp mắt thâm thúy trong đồng tử giống như là có đồ vật gì muốn phá xác mà ra, bởi vì dục niệm mà dính vào một loại không nói rõ được cũng không tả rõ được đồ vật.

    Giống như là thân sĩ bỏ đi tầng da kia, lộ ra hắn mặt người dạ thú.

    Cái đuôi bên trong bị tay người nắm lấy, không nhẹ không nặng trêu chọc đùa bỡn, Trầm Mộc Bạch chỉ cảm thấy cỗ thân thể này không phải chính cô, toàn thân cao thấp mẫn cảm đến muốn mạng. Loại cảm giác tê dại theo tất cả đầu dây thần kinh lan tràn mà lên, một chút xíu cuối cùng từng bước xâm chiếm lý trí còn thừa không bao nhiêu, cuối cùng bị khoái cảm bao phủ.

    Cô đầu óc một đoàn loạn, khó chịu lại dễ chịu, chỉ có thể không ngừng lắc đầu ý đồ cự tuyệt, trầm thấp mềm nhũn tiếng nghẹn ngào, còn có cái con ngươi kia ướt sũng.

    Thật tình không biết, cô bộ dáng này sẽ chỉ nhắm trúng dẫn phát ra càng sâu dục niệm cùng tham muốn giữ lấy của người khác.

    Trên người áo choàng tắm bị chậm rãi rút đi, lộ ra thân thể thiếu nữ trắng nõn tốt đẹp.
     
  6. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Messages:
    2,916
    Chương 245: Biến thành mèo của nam chính (59)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giang Nhất Nhiên từ trong miệng cô rời khỏi, chậm rãi liếm mút nước đọng lưu lại ở bên môi thiếu nữ, sau đó một đường mút hôn xuống.

    Trầm Mộc Bạch ngụm lớn thở phì phò, ngập đầu khoái cảm làm cho cô trong đầu hỗn loạn tưng bừng, không thể tự kiềm chế, con ngươi đen nhánh vẫn ở vào một loại trạng thái có chút tan rã. Cô cảm giác được mình bị bắt ngẩng cái cổ, xúc giác nho nhỏ ẩm ướt mút hôn mà xuống, đó là một loại cảm giác lạ lẫm mà quen thuộc.

    Giang Nhất Nhiên cụp xuống mí mắt, cái cổ thiếu nữ trắng nõn tinh tế nhìn một cái không sót gì thu vào trong ánh mắt, hơi lạnh cánh môi dán lên đối phương, duỗi ra đầu lưỡi chậm rãi phác họa, cuối cùng ở phía trên lưu lại một dấu hôn. Cặp mắt thâm thúy càng ngày càng sâu, cuối cùng hóa thành một phiến sâu không thể thấy đáy, tràn đầy tính xâm lược cùng tham muốn giữ lấy, trên mặt hắn vẫn như cũ duy trì lấy thần sắc lạnh buốt bình thường, lại nhiều hơn một phần cấm dục gợi cảm, bởi vì dục vọng, mà từ thần đàn bên trên rơi xuống.

    Gánh nặng khí tức phất qua trên da thịt kiều nộn thiếu nữ, cảm thụ được đối phương bởi vì hắn động tác mà thân thể cuộn mình, phát ra nghẹn ngào. Giang Nhất Nhiên mắt sắc càng tối, cái tay không an phận từ bên trong áo choàng tắm một đường mà lên, ở trên cái eo thiếu nữ tinh tế tỉ mỉ vuốt ve, thỉnh thoảng trêu chọc cái đuôi mẫn cảm đối phương, một cái tay khác cũng tuyên cáo chủ quyền đem thiếu nữ một mực giam cầm dưới thân thể.

    Trầm Mộc Bạch cảm nhận được hắn muốn làm gì, lại không thể làm gì, thân thể mẫn cảm dị thường, bị khoái cảm xâm chiếm giác quan cùng hỗn độn đầu óc, chỉ có thể bất lực vô dụng giãy dụa, mềm nhũn thanh âm mang theo một chút giọng nghẹn ngào, "Giang Nhất Nhiên.."

    Cô vừa dứt lời, lỗ tai mẫn cảm lại lần nữa bị đối phương bắt được, nhẹ nhàng xoa nắn lấy, còn kèm theo thanh tuyến hơi khàn khàn mà lạnh buốt, "Ngoan."

    Ngoan đại gia ngươi nha.

    Trầm Mộc Bạch tức giận đến đứng lên chính là một cái búa, nhưng là cỗ thân thể này bộ phận yếu ớt nhất đang ở trên tay đối phương mập mờ xoa nắn lấy, loại khoái cảm chọc người tê dại để cho cô cả người mất đi năng lực suy tính.

    Cuối cùng chỉ có thể dựa vào một chút xíu thanh minh cuối cùng hướng hệ thống cứu trợ, "Nhanh suy nghĩ một chút.. Biện pháp, hệ thống ngươi một cái đại gân gà."

    Tất tất tốt tốt thanh âm ở phía trên vang lên, Trầm Mộc Bạch thần sắc lộ ra một chút tuyệt vọng, chẳng lẽ cô thanh bạch liền muốn ở loại tình huống này ném đi sao.

    Vừa gặp loại chuyện này liền rất sớm che đậy công năng thị giác, thanh âm hệ thống vô cùng bình tĩnh nói, "Chớ nóng vội."

    Trầm Mộc Bạch nói ta làm sao có thể không vội, ta mẹ hắn liền muốn thất thân.

    Hệ thống lúc này mới nói, "Dạng này nha, cô chờ một chút, đoán chừng nhanh thôi."

    Trầm Mộc Bạch không hiểu câu nói này của hệ thống có ý tứ gì, ngay sau đó liền bị một cái tay thực lực mạnh mẽ nắm cằm, đối phương mang theo giọng nói có chút không vui, "Đang suy nghĩ gì?"

    Giang Nhất Nhiên gương mặt tuấn tú đẹp mắt ở trên cao nhìn xuống nhìn cô, cụp xuống suy nghĩ trong mắt nổi lên một loại cảm xúc nặng nề.

    Cũng có lẽ là bởi vì cảm giác sắp nguy cơ thất thân, Trầm Mộc Bạch tạm thời tìm về IQ còn thừa không có bao nhiêu, hiểu đối phương là bởi vì cô không quan tâm mà cảm thấy tức giận. Nhưng là cô có thể làm sao, cô chẳng lẽ còn vui vẻ đến đốt pháo sao mẹ nó.

    Thiếu nữ cánh môi đã hơi sưng, cặp mắt ướt sũng trong đôi mắt hoàn toàn là thân ảnh hắn, Giang Nhất Nhiên mắt sắc ngầm hạ, ngay sau đó nghiêng thân lần nữa hôn lên đối phương, cường thế không mất ôn nhu len lỏi tiến vào, lần nữa đem thiếu nữ hôn đến thở hồng hộc.

    Hắn dùng thanh tuyến có chút khàn khàn, con ngươi nhìn chằm chằm thiếu nữ nói khẽ, "Tôi muốn ôm em."

    Bầu không khí trong nháy mắt tĩnh mịch xuống, vốn dĩ mập mờ kiều diễm cũng bởi vì câu nói này càng tăng thêm một phần sắc thái dày đặc.
     
  7. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Messages:
    2,916
    Chương 246: Biến thành mèo của nam chính (60)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giang Nhất Nhiên chăm chú con ngươi khóa chặt cô, nói khẽ, "Tôi đã nhịn rất lâu."

    Trầm Mộc Bạch có chút mở to con ngươi.

    Giang Nhất Nhiên khẽ rũ xuống con ngươi, "Tôi biết em sẽ trốn tránh tôi.." Hắn giương mắt, trong mắt là tham muốn giữ lấy làm cho người kinh hãi, "Nhưng là tôi sẽ không để cho em có cơ hội."

    Thiếu niên lần nữa nghiêng thân vùi vào trong cổ cô, thân mật gọi qua một lần lại một lần tên cô, cuối cùng liếm lấy làn da cùng thân thể cô, lưu lại một cái dấu dâu tây.

    Đối phương tay không an phận ở thân bên trên thể cô du tẩu, nguyên bản còn muốn chống cự Trầm Mộc Bạch chỉ cảm thấy toàn thân một trận phát nhiệt, loại nóng này không giống với trước đó, mà là cảm giác nóng ruột nóng rực.

    Cô đang cảm giác đến là lạ ở chỗ nào, một giây sau thị giác đột nhiên biến rộng thấp, cô ngẩng đầu nhìn con sen sắc mặt hơi biến thành màu đen, vô tội hướng về phía hắn mẹ nó một tiếng.

    Đúng, Trầm Mộc Bạch ở tại thời khắc mấu chốt cuối cùng biến trở về con mèo.

    Cô ở trong nội tâm có chút thở phào một hơi, nhìn Giang Nhất Nhiên đáy mắt nặng nề dục cầu bất mãn, trong nháy mắt đặc biệt muốn cười lên tiếng, nhưng là cô nhịn được.

    Nơi bụng đã căng cứng đến một trang thái giới hạn, dưới thân nóng rực cũng tăng tới một cái không thể tưởng tượng nổi độ lớn nhỏ. Giang Nhất Nhiên giờ phút này tâm tình không cách nào nói rõ, cuối cùng chỉ có thể đưa tay hướng trên trán con mèo ánh mắt vô tội gảy một cái, thản nhiên nói, "Lần sau liền sẽ không dễ dàng bỏ qua em."

    Trầm Mộc Bạch mười điểm đắc ý hướng con sen nhà mình kêu một tiếng, "Meo ô!"

    Giang Nhất Nhiên bất đắc dĩ thở dài một hơi, cuối cùng chỉ có thể vào trong phòng vệ sinh bản thân tự giải quyết.

    Trầm Mộc Bạch lúc hắn trở ra, mừng rỡ ở trên giường liên tục làm thật nhiều cái lăn.

    "Hệ thống, ngươi nói thế nào cái nhanh chính là việc ta sắp biến trở về thành con mèo?"

    Hệ thống ừ một tiếng.

    Trầm Mộc Bạch cười ha ha, nghĩ đến sắc mặt con sen, cười đến thẳng trên giường lăn lộn.

    Sau khi Giang Nhất Nhiên ra ngoài, cô vội vàng đoan chính sắc mặt, ngoan ngoãn ngồi ở trên giường, thần sắc vô tội hướng về phía đối phương meo một tiếng.

    Giang Nhất Nhiên tự nhiên là nhìn ra được, trên mặt lại duy trì lấy thần sắc nhìn không ra cảm xúc, sau đó nắm lấy con mèo trên giường một hồi lâu chà đạp.

    Trầm Mộc Bạch bị hắn làm cho bộ lông lộn xộn, cái đuôi cùng lỗ tai cũng không buông tha, cuối cùng đáng thương cầu xin tha thứ, lại cọ lại liếm.

    Từ ngày đó về sau, Trầm Mộc Bạch vẫn là cùng con sen nhà mình ngủ ở một chỗ, dù sao bản thân một bộ thân thể con mèo, đối phương coi như muốn làm chút gì cũng không có chỗ xuống tay.

    Nhưng lại từ khi tầng mô kia bị xuyên phá về sau, hai người ngầm hiểu lẫn nhau, Giang Nhất Nhiên vẫn như cũ cùng trước kia thái độ một dạng, hướng về phía cô lộ ra không dễ dàng phát giác ôn nhu và cưng chiều, không có gì thay đổi.

    Tương phản Trầm Mộc Bạch lại là có đôi khi chọc lấy, đột nhiên liền nghĩ tới ngày đó, sau đó bắt đầu toàn thân không được tự nhiên, cũng sẽ nghĩ đến rút lui.

    Nhưng là Giang Nhất Nhiên lại hoàn toàn không cho cô một cơ hội, trên đầu thanh tiến độ cũng dừng lại ở 90%, không còn có động đậy hơn phân nửa điểm.

    * * *

    Giang Nhất Nhiên báo danh biểu diễn tiết mục vào ngày kỷ niệm thành lập trường, cái này khiến trong lớp phần lớn bạn học cảm thấy giật mình.

    Nhưng lại Từ Khanh Lộ trong lòng không khỏi có chút suy nghĩ nhiều, cô ta thời điểm tan học đem đồ ăn cho mèo bên trong bàn đã chuẩn bị kỹ càng đem ra, sau đó ngăn phía trước Giang Nhất Nhiên sẽ phải đi ra phòng học, mang theo e lệ nói, "Bạn học Giang, thời gian trước cậu của tớ xuất ngoại giúp tớ mang một ít đồ vật, đây là đồ ăn cho mèo ở bên kia danh tiếng tốt nhất, tặng cho cậu."
     
  8. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Messages:
    2,916
    Chương 247: Biến thành mèo của nam chính (61)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cô ta mở to hai mắt mọng nước ánh mắt mong đợi khẩn cầu nhìn đối phương, thái độ hèn mọn.

    Giang Nhất Nhiên nhưng như cũ nhìn cũng không có nhìn một chút, chỉ là thản nhiên nói, "Cô ấy không ăn đồ ăn cho mèo."

    Nghĩ đến ai đó ngoan ngoãn ở nhà, khóe môi nhịn không được có chút giương lên, ngay cả trong mắt cũng nhiều hơn một tia nhu hòa.

    Từ Khanh Lộ lại là nhìn đến ngốc, cô ta cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy Giang Nhất Nhiên một mặt ôn nhu, thẳng đến đối phương rời đi trong tầm mắt của cô ta, mới hồi phục tinh thần lại.

    Nhìn chằm chằm đối phương không lưu tình chút nào rời đi thân ảnh, cô ta âm thầm cắn chặt răng, trong đầu không khỏi hiện ra ngày đó nhìn thoáng qua thiếu nữ ở trong phòng khách đối phương, trong lòng ghen ghét sớm đã mọc rễ nảy mầm, tại thời khắc này cơ hồ đột nhiên bay vụt đến một cái điểm tới hạn.

    Cô ta đột nhiên nghĩ đến con mèo kia, có thể hay không cũng là khả năng do thiếu nữ đưa, mới có thể yêu ai yêu cả đường đi tới mức này.

    Như bình thường như thế, lúc con sen vào cửa một khắc này, vội vàng nhảy xuống thảm nền Tatami, sau đó tiến đến một bên chân đối phương, ngẩng đầu mềm nhũn meo một tiếng.

    Thói quen trước vuốt vuốt đầu con mèo, sau đó mở miệng nói ra, "Gần đây có thể sẽ trở về hơi trễ."

    Trầm Mộc Bạch lại là hiếu kỳ trợn tròn mắt nhìn hắn, "Meo?"

    Phảng phất nhìn ra nghi vấn trong mắt con mèo, Giang Nhất Nhiên cũng không trả lời cô, mà là đứng người lên, giống thường ngày, trước đi phòng vệ sinh khử trùng, lúc này mới cầm mấy con cá khô nhỏ cho cô.

    Trầm Mộc Bạch đem cá khô nhỏ ăn hết, sau đó không có một chút tự giác tinh tế liếm sạch mùi vị lưu lại bên trên trên ngón tay, cuối cùng còn ngây ngốc hướng hắn nũng nịu, ý đồ lấy nhiều thêm mấy con cá khô nhỏ.

    Giang Nhất Nhiên tâm tình vui vẻ gõ gõ cái trán cô, sau đó nhẹ giọng nói một câu, "Mèo nhỏ ngu xuẩn."

    Trầm Mộc Bạch thấy hắn không có ý nghĩ tiếp tục cho cá khô nhỏ, lại nghe thấy hắn kêu bản thân như vậy, thẹn quá hóa giận dùng đến răng nhọn nhỏ của bản thân cắn đầu ngón tay hắn.

    Đương nhiên, cuối cùng vẫn là dùng quá sức.

    Giang Nhất Nhiên nhịn không được vuốt vuốt đầu cô, đem bộ lông làm cho có chút lộn xộn.

    Giống như Giang Nhất Nhiên nói, hắn mỗi ngày thi đấu bình thường về trễ một chút, có lẽ là bởi vì lo lắng Trầm Mộc Bạch đói bụng, sẽ chuẩn bị một chút đồ ăn vặt cùng đồ ăn cao protein.

    Trầm Mộc Bạch ngay từ đầu còn thật cao hứng, nhưng là liên tục vài ngày cũng là như vậy, cô cảm giác hưng phấn bị một loại khác tên là lòng hiếu kỳ đồ vật chiếm lấy.

    Luôn cảm giác xúc con sen có cái gì quan trọng gạt bản thân, cô bị câu đến nạo tâm cào phổi, nhưng đối phương thủy chung cũng không có tiết lộ ý.

    Rốt cục tại ngày nào đó, hồi lâu không có mang lấy cô đi trường học Giang Nhất Nhiên phá Thiên Hoang đưa cô bỏ vào trong túi xách.

    "Meo meo meo?" Cô trốn ở trong túi xách, có chút ngoẹo đầu, trong mắt viết đầy hiếu kỳ.

    Giang Nhất Nhiên có chút nâng lên vành môi, "Hôm nay có quà tặng cho em."

    Trầm Mộc Bạch trốn ở trong túi xách vò đầu bứt tai suy nghĩ thật lâu, sửng sốt không có một tia đầu mối.

    Thẳng đến cô nghe được một câu, "Bạn học Giang Nhất Nhiên, cậu nhanh đi chuẩn bị một chút" thời điểm, mới lặng lẽ meo meo từ trong túi chui ra, sau đó đối diện với con mắt xinh đẹp của một nữ sinh.

    Đối phương có chút giật nảy mình, rất nhanh phản ứng lại, mặc dù rất muốn kiểm tra, nhưng là không có can đảm, đành phải lưu luyến không rời nói, "Tôi gấp đi trước."

    Trầm Mộc Bạch lúc này mới chú ý tới đây là hậu trường đươc bố trí tỉ mỉ, có không ít học sinh hiếu kỳ nhìn về bên này, có chút nữ sinh thấy được cô còn phát ra nho nhỏ tiếng thét chói tai.

    Thí dụ như, "Thật đáng yêu nha" "Con mèo của Giang Nhất Nhiên" dạng này.

    Ngay lúc cô hết nhìn đông tới nhìn tây thời điểm, một cái tay thon dài trắng nõn vuốt vuốt đầu cô, Trầm Mộc Bạch lần này quay tới, ngẩng đầu hướng về con sen nhà mình nhìn lại.
     
  9. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Messages:
    2,916
    Chương 248: Biến thành mèo của nam chính (62)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giang Nhất Nhiên có chút cúi đầu nhìn cô, "Hôm nay là kỷ niệm ngày thành lập trường."

    Trầm Mộc Bạch trợn to con ngươi nhìn hắn.

    Nói xong câu đó, Giang Nhất Nhiên không mở miệng nói chuyện nữa, mà là hướng về một chỗ đi đến, thẳng đến trước một cái phòng thay đồ, mới ngừng lại.

    Nơi xa một cái em gái nhìn thấy vội vàng chạy chậm tới, cầm lễ phục trong tay đưa tới, "Bạn học Giang Nhất Nhiên, còn hai cái tiết mục liền đến cậu."

    Giang Nhất Nhiên tiếp nhận lễ phục, nhẹ gật đầu thản nhiên nói, "Cảm ơn."

    Em gái mặt hơi đỏ lên, nói một câu không khách khí sau vội vàng bỏ chạy.

    Lễ phục tựa hồ là định chế, bởi vì nhìn lên tương đối mới tinh.

    Giang Nhất Nhiên sau khi cầm tới quần áo, chẳng những không có buông cô ra, mà tính mang theo cô cùng đi vào phòng thay đồ bên trong.

    Trầm Mộc Bạch chú ý tới, mấy em gái chú ý bên này thần sắc trên mặt vi diệu, sau đó trao đổi lẫn nhau lấy cái gì.

    Cô lập tức cảm thấy một loại xấu hổ thật sâu.

    Thời điểm Giang Nhất Nhiên cởi quần áo ra, vụng trộm thừa dịp hắn không chú ý từ trong túi xách chạy ra, sau đó theo khe cửa dưới mặt đất chui ra ngoài.

    Đều nói con mèo thân thể là làm bằng nước, điểm ấy đối với Trầm Mộc Bạch mà nói quả thực là dễ dàng dễ như trở bàn tay. Sau khi ra ngoài, loại cảm giác xấu hổ nhàn nhạt mới tiêu tan một chút, vốn là muốn ở cửa ra vào chờ con sen, nhưng là ngửi được mùi thơm của cá khô nhỏ cô nhịn không được hết nhìn đông tới nhìn tây đứng lên.

    Thân thể không tự chủ được đi về phía trước một khoảng cách, mùi vị cá khô nhỏ càng ngày càng đậm, Trầm Mộc Bạch do dự một chút, vẫn là quyết định quay đầu lại, dù sao đợi chút nữa con sen đi ra không phát hiện cô mà nói, nhưng là muốn tức giận.

    Con sen tức giận đặc biệt khó dỗ.

    Ngay thời điểm cô dự định quay đầu lại, sau lưng một mảnh bóng râm rơi xuống, ngay sau đó cô liền bị chùm đến trong một cái bao bố, tất cả tới trở tay không kịp.

    Từ Khanh Lộ đạt được mục đích của mình, vội vàng đè lại con mèo giãy dụa không thôi, để nó không phát ra được tiếng. Sau đó vội vàng hướng về một cái địa phương ẩn núp đi đến, cuối cùng đem vật trên tay nhét vào trong một ngăn tủ.

    Nơi này bình thường có rất ít hội học sinh đến, liền xem như giáo viên cũng giống vậy.

    Từ Khanh Lộ từ trong miệng mấy nữ sinh biết được hôm nay Giang Nhất Nhiên đem con mèo của mình mang đến, thế là xúc động sinh ra một cái tà niệm, cô ta cũng không biết rõ tại sao mình lại làm như vậy. Chỉ là mỗi khi nhớ tới Giang Nhất Nhiên ôn nhu sẽ chỉ đối với nữ sinh kia còn có con mèo mà cô ấy đưa cho hắn, liền sinh ra nồng đậm không cam lòng.

    Cô ta nhiều lần nịnh nọt, nghĩ hết biện pháp ở trên người con mèo tìm tới một cái cơ hội tiếp cận Giang Nhất Nhiên, nhưng khắp nơi vấp phải trắc trở.

    Cô ta hận Giang Nhất Nhiên sao? Đương nhiên hận, nhưng là càng yêu.

    Cho nên cô ta đem con mèo này lấy được, chính là vì trả thù Giang Nhất Nhiên, cậu không phải không nguyện ý liếc lấy tôi nhiều một cái sao? Cái kia tôi liền đem mèo của cậu giấu đi, để cậu cùng bạn gái của cậu phát sinh mâu thuẫn, các người tình cảm cho dù tốt, cũng sẽ bởi vì việc này phát sinh khoảng cách nha.

    Con mèo trong lúc mình mới không chú ý một lát liền không thấy đâu, tự trách áy náy, bởi vì đối phương thất vọng từ đó diễn sinh tình cảm biến hóa.

    Từ Khanh Lộ vui vẻ đắc ý cười, đến lúc đó chính là cơ hội ra sân của cô ta.

    Coi như Giang Nhất Nhiên lại không thích cô ta, cũng không nhẫn tâm cự tuyệt cô ta.

    Trong tay con mèo không ngừng ở trong bao bố giãy dụa, Từ Khanh Lộ trong đầu đột nhiên lướt qua một cái hình ảnh, cô ta do dự chậm rãi mở túi ra, nhìn con mèo bên trong một chút, cuối cùng có chút mở to hai mắt.

    Bởi vì cô ta phát hiện, trước mắt con mèo Trung Hoa điền viên nay chính là con lúc trước ngay từ đầu gặp được, khó trách cô ta luôn luôn cảm thấy khá quen.
     
  10. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Messages:
    2,916
    Chương 249: Biến thành mèo của nam chính (63)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mà Trầm Mộc Bạch khi nhìn đến mặt cô ta một khắc này, cũng mười điểm phẫn nộ, vội vàng đứng lên cho cô ta một móng vuốt, "Meo!"

    Từ Khanh Lộ không có phòng bị, ăn thua thiệt, nhìn thấy con mèo sắp nhảy ra vội vàng đem nó đè xuống. Sau đó cầm một bên dây thừng cho bao thắt nút lại, cuối cùng nhét vào trong ngăn tủ, tức giận mắng một tiếng, "Tiểu tạp chủng, trở về xem ta như thế nào thu thập ngươi."

    Theo một mảnh âm thanh hùng hùng hổ hổ, cuối cùng cửa lớn bị đóng lại, Trầm Mộc Bạch không ngừng meo meo meo ý đồ gây nên chú ý của người khác. Nhưng là nơi này một mảnh tựa hồ không có người nào, hơn nữa học sinh hoặc là ở thính phòng, hoặc là đang chuẩn bị biểu diễn tiết mục.

    Cô quyết định chờ một lát nữa, không đến vạn bất đắc dĩ tuyệt đối sẽ không cầm tích phân đi đổi.

    Sau khi Giang Nhất Nhiên ra ngoài, bên kia thay người trang điểm em gái có chút gấp bận bịu hô, "Bạn học Giang, bên này."

    Đối phương nhưng không có để ý đến cô, mà là thần sắc đáng sợ đang tìm thứ gì, trong miệng còn kêu một cái tên.

    Em gái một lát liền chú ý tới hắn không thích hợp, nguyên một đám hai mặt cùng nhau dòm, đúng lúc này, Giang Nhất Nhiên hướng về các nữ sinh hỏi, "Có nhìn thấy con mèo bộ lông vàng trắng không?"

    Nói xong hắn khoa tay miêu tả, trong ánh mắt mang theo một chút cháy bỏng.

    Các em gái nguyên một đám lắc đầu, "Không có, chúng ta vừa rồi đều ở riêng chuẩn bị, không có chú ý tới chung quanh."

    Các nữ sinh thấy Giang Nhất Nhiên rõ ràng cảm xúc không đúng, không khỏi trong lòng có chút thổn thức, bình thường Giang Nhất Nhiên cảm giác băng lãnh xa cách cực mạnh cũng sẽ có vẻ mặt này, con mèo kia nhất định rất quan trọng.

    Không có đạt được đáp án mong muốn, Giang Nhất Nhiên ép buộc bản thân tỉnh táo lại, ngay sau đó đại não nhanh chóng phân tích, đối phương nhất định sẽ không phải bản thân chủ động rời đi, mà là đã xảy ra ngoài ý muốn.

    Hắn sắc mặt âm trầm quay người, sau lưng một đường nữ sinh hô to, "Bạn học Giang, lập tức tới ngay tiết mục của cậu."

    Giờ phút này một lòng bị con mèo chiếm cứ Giang Nhất Nhiên không để ý tới, tâm tư chỉ muốn gặp cô, hỏi đến tất cả học sinh ở gần, lại vẫn không có bất luận cái tin tức gì hữu dụng.

    Đúng lúc này, một em gái đang chơi đồ vật đột nhiên ngẩng đầu nói, "A, tôi nhớ ra rồi."

    Giang Nhất Nhiên chăm chú nhìn em gái.

    Em gái bị nhìn thấy có chút xấu hổ, "Vừa rồi tất cả mọi người đang bận, tôi thấy một nữ sinh lớp các cậu lúc đến trên tay không cầm gì, nhưng là lúc ra ngoài trên tay nhưng thật giống như cầm cái gì đó, tôi không thấy rõ.. Cô ta xem ra có chút vội vàng.."

    Em gái suy nghĩ một chút nói, "Vóc người rất xinh đẹp, giống như ở trường học của chúng ta cũng có chút tên tuổi nhỏ, tôi quên tên là gì rồi, chỉ nhớ rõ trên đầu cô ta mang theo nơ con bướm màu hồng phấn.. Con mắt thật to.."

    Lời còn chưa nói hết, liền nghe được một giọng nam lành lạnh, "Cảm ơn."

    Em gái lỗ tai nóng lên ngẩng đầu, cũng đã không thấy thân ảnh đối phương, lộ ra thần sắc kinh ngạc.

    Người bên cạnh nói, "Bạn học Giang thoạt nhìn bộ dáng rất khẩn trương."

    "Đúng vậy nha, vừa rồi thật xa liền thấy hắn một bộ muốn ăn thịt người, hù chết."

    "Thật hâm mộ con mèo kia, tớ vẫn cho là bạn học Giang thoạt nhìn giống như là không có tình cảm người, còn rất ngạc nhiên hắn đến cùng có thể cười hay không, không nghĩ tới thì ra hắn còn có một mặt chúng ta không biết."

    Đã nhanh muốn tới tiết mục biểu diễn của Giang Nhất Nhiên, Từ Khanh Lộ trong lòng không khỏi có chút nhỏ nhảy cẫng, cô ta ánh mắt thẳng thắn hướng về trên đài nhìn lại, theo kết thúc, người chủ trì thanh âm vang lên, con mắt có chút tỏa sáng.

    Giang Nhất Nhiên chẳng mấy chốc sẽ đi ra, cô ta trước đó vô số lần tưởng tượng thấy bộ dáng đối phương mặc lễ phục, giờ khắc này rốt cục cũng nhìn thấy.
     
Trả lời qua Facebook
Loading...