Bài viết: 0 

CHƯƠNG X: SỰ IM LẶNG
Gần một tuần, cô và anh không nhắn tin cho nhau một câu nào. Mọi việc của cô hàng ngày vẫn diễn ra lặp đi lặp lại như vậy; chỉ khác là không nói chuyện với anh nữa, không có người để tán gẫu mấy chuyện linh tinh; quán cafe cả hai hay ngồi mấy ngày nay cũng không hề gặp nhau ở đó nữa, lại giống hai người xa lạ với cuộc sống khác nhau. Cái gọi là đến với nhau không phải vì tình cảm đơn thuần, mà chỉ là vì mục đích riêng của mỗi người chính là như vậy. Gặp nhau thì thấy vui, mà nếu không gặp cũng thấy chẳng sao, hoặc cũng có thể, một trong hai dù có thấy nhớ hay bận tâm thì cũng chẳng thể thắng nổi "cái tôi" để chịu nhắn tin trước, ai cũng muốn tỏ ra là bản thân đang rất ổn - dù có người kia ở cạnh hay không. Nhiều mối quan hệ cũng chỉ vì "cái tôi" này mà im lặng, rồi sau đó là mờ nhạt, là tan vỡ..
Hôm nay là ngày off của cô, lũ nhóc xuống ông bà ngoại chơi từ tối qua. Nên nay là một ngày cô được nghỉ ngơi trọn vẹn. Mở mắt nhìn đồng hồ đã 9h sáng, kéo rèm nhìn ra bên ngoài, thời tiết nay thật đẹp, có mây và không nắng - cô thích cái tiết trời như thế này, giống kiểu sắp mưa nhưng lại không thể mưa. Với điện thoại, bật một bài nhạc, cô uể oải bước xuống giường, cô sẽ đi tắm, sau đó đi hiệu sách; lâu rồi cô không lang thang ở hiệu sách rồi. Cởi váy ngủ, nhìn cơ thể mình trong gương, đã lâu rồi cô không sex, lâu rồi cơ thể này của cô luôn bị mệt mỏi mà không có ai vuốt ve hay massage cho nó, không ai ngắm nhìn nó. Body của cô không phải đẹp kiểu ba vòng hoàn hảo, nhưng lại cân đối và hài hòa; cô cao 1m65, đôi chân dài, bầu ngực vừa vặn, dù đã sinh hai bé nhưng vẫn căng tròn và hấp dẫn, làn da của cô không phải kiểu trắng bóc, nhưng bù lại rất mềm mại; cơ thể dù không tập thể dục thường xuyên nhưng rất dẻo dai.. Cô hài lòng với body này, nếu giảm eo được chút nữa thì perfect! Hahaha - đây là cô tự khen mình rồi! Hôm nay cô tắm lâu hơn mọi ngày, cô muốn tận hưởng sự thoải mái từ dòng nước ấm mang lại, lúc tắm là khi cô hay nhớ về anh nhất.
Ngay lúc này, cô đang nhớ lại lúc làm chuyện đó với anh, tay cô xoa nhẹ bầu ngực, nhũ hoa của cô cương lên; phía dưới của cô đang nóng dần, cô di chuyển tay mình xuống đó, massage cô bé của cô, thật nhẹ nhàng và chậm rãi.. giống như muốn xoa dịu sức nóng của nó vậy. Cùng với dòng nước, cô cảm nhận được sự khoan khoái trong cơ thể mình, sự hưng phấn trong từng dây thần kinh của cơ thể cô. Cô biết cơ thể cô, cô bé của cô đang rất muốn được chạm vào, được nâng niu và giải tỏa cảm xúc bản năng nhất.. Nhưng cô lại chỉ có một mình, lòng tự ái và danh dự của cô khiến cô không muốn nhắn tin cho anh; cô đành phải tự mình giúp mình vậy, cô không nói ra, cũng chẳng ai có thể biết được những chuyện cô đang làm. Có những lúc, sự việc trở lên đơn giản hay phức tạp đều là do bản thân tự suy diễn ra; và luôn luôn có cách giải quyết mọi vấn đề!
Đang lau khô tóc, zalo của cô báo ting ting:
"Nay làm hay nghỉ thế chị? Đi cafe hem?" Là em họ cô nhắn tin.
"Aha, nhắn tin đúng ngày luôn nè. Đang rảnh lại có người rủ. Đi luôn!" Cô hào hứng nhắn lại, cô quên mất cuộc hẹn hụt của cô và đứa em họ lần trước.
"Vậy đi cafe rồi đi ăn trưa luôn nha. Chị đang ở nhà hả? Em qua đón."
"Uk, qua đón chị đi!" May quá, cô đỡ phải đi xe. Cô rất lười phải tự mình lái xe khi đi chơi. Vậy là kế hoạch đi hiệu sách của cô hôm nay lại toang rồi. Không sao, lâu rồi hai chị em cũng chưa gặp nhau, cô cũng muốn tâm sự với nó. Make up và kẻ mắt đen, mặc một chiếc váy đen ôm sát body, khoác thêm áo khoác dáng dài cùng màu, đi đôi boot đen. Perfect! Cô thấy mình thật quyến rũ và tự tin. Cô rất thích mặc đồ màu đen, thứ nhất nó giúp che khuyết điểm cơ thể, thứ hai là nó khiến cô cảm thấy bản thân có chút gì đó bí ẩn.
Sau bữa ăn trưa, hai chị em dừng lại ở quán cf quen thuộc cô hay ngồi, mặc dù bản thân đã định hôm nay sẽ không ngồi ở đây, vì biết đâu sẽ gặp anh - cô thấy không thoải mái. Chưa kịp nghĩ xong thì cô nhìn thấy anh rồi, hôm nay anh mặc chiếc áo sơmi trắng và ngồi cạnh là một người phụ nữ - lần đầu tiên cô thấy anh mặc áo màu trắng như vậy. "A ha, nhìn anh có vẻ rất ổn. Ổn hơn cô nhiều. Haha" - cô nghĩ vậy sau khi nở một nụ cười xã giao với anh, cô và anh đúng như hai người bạn bình thường lâu lắm mới gặp lại nhau vậy.
"Dạo này chị thế nào?" Câu hỏi của Loan làm cắt mạch suy nghĩ của cô.
"À, chị vẫn ổn." Cô chưa tập trung cho lắm.
"Sao thế? Hình như tâm hồn đang vẩn vơ ở đâu đó vậy?"
"Haha.. Vẩn vơ gì chứ. Hâm." Lắc đầu, cô không suy nghĩ linh tinh nữa.
"Em thấy chị khang khác, thấy ngon nghẻ hơn hẳn đấy. Có gì mới không đó?"
Con bé này tinh như cú vậy, đúng là thời gian này cô nhận thấy mình rạng rỡ hơn, chăm chút bản thân hơn. Nhưng cô không nghĩ là em cô lại nhìn ra rõ vậy.
"Mới gì chứ, thay đổi cách ăn mặc, chăm chút da dẻ chút là khác ngay chứ sao?" Cô chối.
"Ừa, thế chị và chồng quyết định sao rồi. Chị phải cố gắng mạnh mẽ lên, còn hai đứa bé nữa."
"Uhm.. Chị hiểu mà.. Chị chưa quyết định gì cả. Đợi thêm một thời gian nữa.." Cô nói với Loan, mắt nhìn dòng người hối hả qua lại. Một nỗi buồn dâng lên trong lòng cô, lâu rồi mới có người hỏi han về chuyện của vợ chồng cô, thì ra cô vẫn chưa hề ổn.
"Em nghĩ sao về việc thời gian này, khi vợ chồng chị đang li thân, chị lại có mối quan hệ với người khác?" Câu hỏi bật ra khỏi miệng cô không kiểm soát, cô đang nói gì thế này?
"Mối quan hệ khác? Với ai? Quan hệ như thế nào mới được?" Loan vươn người về phía cô, giọng nói đầy ngạc nhiên.
"Không phải kiểu quan hệ nghiêm túc đâu má, chỉ kiểu vui vẻ với nhau, vì cô đơn quá nên muốn có người tâm sự chia sẻ chút thôi à." Cô phì cười với cái thái độ của Loan.
"À, vậy hả? Thế cái tâm sự chia sẻ của chị có kèm cả ấy ấy không đó?" Hất cái cằm nhỏ, Loan nhìn cô đầy ẩn ý.
"Haha.. Theo em nghĩ thì có hay không? Chị của em vẫn còn trẻ lắm đấy!" Cô không ngờ em cô lại hiểu ra vấn đề nhanh đến vậy.
"OK. Đã hiểu. Em bảo nhé. Việc một người phụ nữ có hoàn cảnh trớ trêu như chị, cảm thấy cô đơn cần một người bên cạnh ở thời buổi này không phải là hiếm. Bạn bè em mấy đứa cũng vậy à. Có điều, bản thân chị phải xác định rõ mấy cái quan hệ kiểu đó chỉ là tạm thời thôi. Đừng có dại mà phát sinh tình cảm hay hi vọng gì cả. Vì cuối cùng chỉ chị là người chịu tổn thương thôi. Mình bây giờ không còn là bọn con gái mới lớn nữa, mình là phụ nữ đã có hai đứa con; cách đánh giá và suy nghĩ của bọn đàn ông vẫn còn cổ hủ lắm, dù ngoài miệng có nói là anh không để ý, anh không quan trọng. Là nói phét đấy!"
Trời, con em cô như kiểu động đúng mạch, tuôn ra một tràng triết lý giáo huấn dài hàng sớ với cô. Cô chỉ biết gật đầu cười khổ:
"Haha.. Ok Ok. Chị biết hết mà. Chị cũng đâu có dại, chồng còn đang lay lắt chưa bỏ nổi, con thì nhỏ. Cái cám cảnh hiện tại đã đủ nghẹn ngào lắm rồi, còn đầu óc đâu mà phát sinh tình cảm hay hi vọng gì chứ?" Đúng vậy, cô nên tỉnh táo như thế. Cô hết tuổi mơ mộng rồi..
"Ừa, chị nhớ phải tỉnh táo đó. Mà cho hỏi tí, chàng trai lọt vào mắt chị em để nghe chia sẻ là ai zợ?" Lại tò mò. Haha.
"Còn lâu mới nói, dại gì mà nói. Hehehe." Cô quyết định câu chuyện về anh sẽ dừng ở đây. Không thể tiết lộ thêm gì nữa.
Nhìn về phía anh, cô gái kia đã ngồi sang bàn khác. Cô tự hỏi: Là do anh ngại cô thấy cảnh đó, hay vì cô gái kia thấy không thoải mái? Cô quay sang giục đứa em:
"Về thôi, đi lượn mấy shop với chị. Chị muốn mua mấy cái váy."
Tốt nhất, cô nên đi để họ được thoải mái hoàn toàn, bản thân cô cũng vậy.
Hôm nay là ngày off của cô, lũ nhóc xuống ông bà ngoại chơi từ tối qua. Nên nay là một ngày cô được nghỉ ngơi trọn vẹn. Mở mắt nhìn đồng hồ đã 9h sáng, kéo rèm nhìn ra bên ngoài, thời tiết nay thật đẹp, có mây và không nắng - cô thích cái tiết trời như thế này, giống kiểu sắp mưa nhưng lại không thể mưa. Với điện thoại, bật một bài nhạc, cô uể oải bước xuống giường, cô sẽ đi tắm, sau đó đi hiệu sách; lâu rồi cô không lang thang ở hiệu sách rồi. Cởi váy ngủ, nhìn cơ thể mình trong gương, đã lâu rồi cô không sex, lâu rồi cơ thể này của cô luôn bị mệt mỏi mà không có ai vuốt ve hay massage cho nó, không ai ngắm nhìn nó. Body của cô không phải đẹp kiểu ba vòng hoàn hảo, nhưng lại cân đối và hài hòa; cô cao 1m65, đôi chân dài, bầu ngực vừa vặn, dù đã sinh hai bé nhưng vẫn căng tròn và hấp dẫn, làn da của cô không phải kiểu trắng bóc, nhưng bù lại rất mềm mại; cơ thể dù không tập thể dục thường xuyên nhưng rất dẻo dai.. Cô hài lòng với body này, nếu giảm eo được chút nữa thì perfect! Hahaha - đây là cô tự khen mình rồi! Hôm nay cô tắm lâu hơn mọi ngày, cô muốn tận hưởng sự thoải mái từ dòng nước ấm mang lại, lúc tắm là khi cô hay nhớ về anh nhất.
Ngay lúc này, cô đang nhớ lại lúc làm chuyện đó với anh, tay cô xoa nhẹ bầu ngực, nhũ hoa của cô cương lên; phía dưới của cô đang nóng dần, cô di chuyển tay mình xuống đó, massage cô bé của cô, thật nhẹ nhàng và chậm rãi.. giống như muốn xoa dịu sức nóng của nó vậy. Cùng với dòng nước, cô cảm nhận được sự khoan khoái trong cơ thể mình, sự hưng phấn trong từng dây thần kinh của cơ thể cô. Cô biết cơ thể cô, cô bé của cô đang rất muốn được chạm vào, được nâng niu và giải tỏa cảm xúc bản năng nhất.. Nhưng cô lại chỉ có một mình, lòng tự ái và danh dự của cô khiến cô không muốn nhắn tin cho anh; cô đành phải tự mình giúp mình vậy, cô không nói ra, cũng chẳng ai có thể biết được những chuyện cô đang làm. Có những lúc, sự việc trở lên đơn giản hay phức tạp đều là do bản thân tự suy diễn ra; và luôn luôn có cách giải quyết mọi vấn đề!
Đang lau khô tóc, zalo của cô báo ting ting:
"Nay làm hay nghỉ thế chị? Đi cafe hem?" Là em họ cô nhắn tin.
"Aha, nhắn tin đúng ngày luôn nè. Đang rảnh lại có người rủ. Đi luôn!" Cô hào hứng nhắn lại, cô quên mất cuộc hẹn hụt của cô và đứa em họ lần trước.
"Vậy đi cafe rồi đi ăn trưa luôn nha. Chị đang ở nhà hả? Em qua đón."
"Uk, qua đón chị đi!" May quá, cô đỡ phải đi xe. Cô rất lười phải tự mình lái xe khi đi chơi. Vậy là kế hoạch đi hiệu sách của cô hôm nay lại toang rồi. Không sao, lâu rồi hai chị em cũng chưa gặp nhau, cô cũng muốn tâm sự với nó. Make up và kẻ mắt đen, mặc một chiếc váy đen ôm sát body, khoác thêm áo khoác dáng dài cùng màu, đi đôi boot đen. Perfect! Cô thấy mình thật quyến rũ và tự tin. Cô rất thích mặc đồ màu đen, thứ nhất nó giúp che khuyết điểm cơ thể, thứ hai là nó khiến cô cảm thấy bản thân có chút gì đó bí ẩn.
Sau bữa ăn trưa, hai chị em dừng lại ở quán cf quen thuộc cô hay ngồi, mặc dù bản thân đã định hôm nay sẽ không ngồi ở đây, vì biết đâu sẽ gặp anh - cô thấy không thoải mái. Chưa kịp nghĩ xong thì cô nhìn thấy anh rồi, hôm nay anh mặc chiếc áo sơmi trắng và ngồi cạnh là một người phụ nữ - lần đầu tiên cô thấy anh mặc áo màu trắng như vậy. "A ha, nhìn anh có vẻ rất ổn. Ổn hơn cô nhiều. Haha" - cô nghĩ vậy sau khi nở một nụ cười xã giao với anh, cô và anh đúng như hai người bạn bình thường lâu lắm mới gặp lại nhau vậy.
"Dạo này chị thế nào?" Câu hỏi của Loan làm cắt mạch suy nghĩ của cô.
"À, chị vẫn ổn." Cô chưa tập trung cho lắm.
"Sao thế? Hình như tâm hồn đang vẩn vơ ở đâu đó vậy?"
"Haha.. Vẩn vơ gì chứ. Hâm." Lắc đầu, cô không suy nghĩ linh tinh nữa.
"Em thấy chị khang khác, thấy ngon nghẻ hơn hẳn đấy. Có gì mới không đó?"
Con bé này tinh như cú vậy, đúng là thời gian này cô nhận thấy mình rạng rỡ hơn, chăm chút bản thân hơn. Nhưng cô không nghĩ là em cô lại nhìn ra rõ vậy.
"Mới gì chứ, thay đổi cách ăn mặc, chăm chút da dẻ chút là khác ngay chứ sao?" Cô chối.
"Ừa, thế chị và chồng quyết định sao rồi. Chị phải cố gắng mạnh mẽ lên, còn hai đứa bé nữa."
"Uhm.. Chị hiểu mà.. Chị chưa quyết định gì cả. Đợi thêm một thời gian nữa.." Cô nói với Loan, mắt nhìn dòng người hối hả qua lại. Một nỗi buồn dâng lên trong lòng cô, lâu rồi mới có người hỏi han về chuyện của vợ chồng cô, thì ra cô vẫn chưa hề ổn.
"Em nghĩ sao về việc thời gian này, khi vợ chồng chị đang li thân, chị lại có mối quan hệ với người khác?" Câu hỏi bật ra khỏi miệng cô không kiểm soát, cô đang nói gì thế này?
"Mối quan hệ khác? Với ai? Quan hệ như thế nào mới được?" Loan vươn người về phía cô, giọng nói đầy ngạc nhiên.
"Không phải kiểu quan hệ nghiêm túc đâu má, chỉ kiểu vui vẻ với nhau, vì cô đơn quá nên muốn có người tâm sự chia sẻ chút thôi à." Cô phì cười với cái thái độ của Loan.
"À, vậy hả? Thế cái tâm sự chia sẻ của chị có kèm cả ấy ấy không đó?" Hất cái cằm nhỏ, Loan nhìn cô đầy ẩn ý.
"Haha.. Theo em nghĩ thì có hay không? Chị của em vẫn còn trẻ lắm đấy!" Cô không ngờ em cô lại hiểu ra vấn đề nhanh đến vậy.
"OK. Đã hiểu. Em bảo nhé. Việc một người phụ nữ có hoàn cảnh trớ trêu như chị, cảm thấy cô đơn cần một người bên cạnh ở thời buổi này không phải là hiếm. Bạn bè em mấy đứa cũng vậy à. Có điều, bản thân chị phải xác định rõ mấy cái quan hệ kiểu đó chỉ là tạm thời thôi. Đừng có dại mà phát sinh tình cảm hay hi vọng gì cả. Vì cuối cùng chỉ chị là người chịu tổn thương thôi. Mình bây giờ không còn là bọn con gái mới lớn nữa, mình là phụ nữ đã có hai đứa con; cách đánh giá và suy nghĩ của bọn đàn ông vẫn còn cổ hủ lắm, dù ngoài miệng có nói là anh không để ý, anh không quan trọng. Là nói phét đấy!"
Trời, con em cô như kiểu động đúng mạch, tuôn ra một tràng triết lý giáo huấn dài hàng sớ với cô. Cô chỉ biết gật đầu cười khổ:
"Haha.. Ok Ok. Chị biết hết mà. Chị cũng đâu có dại, chồng còn đang lay lắt chưa bỏ nổi, con thì nhỏ. Cái cám cảnh hiện tại đã đủ nghẹn ngào lắm rồi, còn đầu óc đâu mà phát sinh tình cảm hay hi vọng gì chứ?" Đúng vậy, cô nên tỉnh táo như thế. Cô hết tuổi mơ mộng rồi..
"Ừa, chị nhớ phải tỉnh táo đó. Mà cho hỏi tí, chàng trai lọt vào mắt chị em để nghe chia sẻ là ai zợ?" Lại tò mò. Haha.
"Còn lâu mới nói, dại gì mà nói. Hehehe." Cô quyết định câu chuyện về anh sẽ dừng ở đây. Không thể tiết lộ thêm gì nữa.
Nhìn về phía anh, cô gái kia đã ngồi sang bàn khác. Cô tự hỏi: Là do anh ngại cô thấy cảnh đó, hay vì cô gái kia thấy không thoải mái? Cô quay sang giục đứa em:
"Về thôi, đi lượn mấy shop với chị. Chị muốn mua mấy cái váy."
Tốt nhất, cô nên đi để họ được thoải mái hoàn toàn, bản thân cô cũng vậy.