Xuyên Không [Edit] Phượng Ngự Cửu Châu - Tiêu Thất Gia

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Sesshou, 2 Tháng hai 2020.

  1. Sesshou

    Bài viết:
    6
    Chương 20 – Mấy chữ này là cấm kỵ của nàng

    Tác giả: Tiêu Thất Gia

    Editor: Sesshou

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Bà mới nói ai sẽ sống cô độc cả quãng đời còn lại?"

    Mặt Phượng Tầm không cảm xúc mà đi đến gần Thẩm Lan, hai mày nhướng lên.

    "Phượng Tầm." Thẩm Lan lấy tay lau đi máu tươi ở trên mặt, bà tức giận đến phát run: "Ta không biết vì lẽ gì ngươi sống ở nông thôn ba năm lại trở thành kẻ không nói lý lẽ như thế! Ngươi có tỷ tỷ tốt như Nhu nhi lại không biết quý trọng thì thôi, ngược lại ngươi nhắm vào con bé khắp nơi. Nếu cứ tiếp tục như vậy, ngươi nghĩ rằng trên đời này sẽ có người đối xử thật lòng với ngươi sao?"

    Phanh.

    Bất ngờ Phượng Tầm nâng lên một chân, nhanh như chớp đạp Thẩm Lan bay ra ngoài, sau đó đóng cửa lại thật mạnh.

    "Ta cho bà nói ta sống cô độc cả quãng đời còn lại!"

    Nãi Bao ngây ngốc nhìn Phượng Tầm đá bay Thẩm Lan, trong mắt mang theo chút thương hại.

    Ngươi nói gì không nói, lại đi nói tới mấy chữ sống cô độc cả quãng đời còn lại!

    Đối với A Tầm mà nói mấy chữ đó chính là cấm kỵ của nàng!

    Ngàn năm trước A Tầm đã mạnh đến mức không có bạn bè. Những người đó chỉ biết sợ nàng, kính trọng ngưỡng mộ nàng, tôn nàng thành thần linh.

    Nhưng không có một ai.. Dùng trái tim và sự chân thành đối đãi với nàng.

    "A Tầm." Nãi Bao suy nghĩ, tiếp tục nói: "Ngàn năm trước người cứu một cô gái chỉ là người bình thường. Nàng ta bị kẻ ác ức hiếp, người vì nàng ta mà diệt trừ kẻ ác đó, lại dính đầy máu tươi cho nên nàng ấy mới sợ người.."

    "Nhưng mà A Tầm à, mặc kệ người giết qua bao nhiêu mạng, thì ở trong lòng ta người là quan trọng nhất. Đơn giản vì những người mà A Tầm giết đều là những kẻ đáng chết. A Tầm của ta không nên lạnh nhạt như thế, người thử kết giao bạn bè xem sao."

    Nãi Bao có cảm giác rằng bản thân đã sắp trở thành một bà mẹ già. Thời khắc lần đầu gặp mặt vào một ngàn năm trước đã định sẵn nó sẽ vì nàng mà rầu thúi ruột.

    "Ừ."

    Phượng Tầm rũ mắt, môi nở nụ cười nhẹ nhàng: "Mấy lão gia tử ở nhà đã khiến cho ta đau đầu, cho nên ta không cần thêm bạn bè nữa. Huống chi không phải ta có ngươi rồi sao? Như vậy đã đủ rồi!"

    Âm thanh Nãi Bao dừng lại. Vốn dĩ nó muốn mở miệng nói cái gì đó, nhưng khi thấy thái độ lười biếng của Phượng Tầm, lời sắp nói ra bên miệng không có cách nào nói tiếp được.

    Kiếp trước, người theo đuổi A Tầm rất nhiều, nhưng mà không có một ai là tri kỉ.

    Cho đến khi nàng chết, vẫn một thân một mình.

    Nếu lỡ sau này.. Nó gặp chuyện ngoài ý muốn phải rời xa A Tầm thì chẳng phải A Tầm chỉ còn một mình hay sao?

    Nó đã nếm được cảm giác của một người đau khổ chờ đợi, cho nên nó không đành lòng để sau này A Tầm sẽ thê thảm như thế..

    * * *

    Vào ngày này, tất cả quý tộc trong Vọng Kinh đều chấn động.

    Nghe nói đêm qua con gái của hữu tướng Hoa Viện đã đến Mặc phủ, kết quả là khóc lóc chạy ra.

    Thời điểm khi nàng chạy ra, trên mặt nàng đầy sự hoảng sợ, dường như ở Mặc phủ nàng đã nhìn thấy quỷ.

    Vì vậy, thanh danh của Mặc Thiên Cừu ở Vọng Kinh này hoàn toàn sụp đổ! Cho dù những quý tộc đó muốn đưa con gái nhà mình cho hắn, nhưng những cô gái đó thà chết từ chối cũng không muốn gả vào Mặc phủ.

    Đám quan to quý tộc cũng không thể ép chết con gái nhà mình. Vì thế chỉ có thể tùy ý các nàng.

    Tương tự, tin tức hôm nay Phượng Tầm một chân đá bay Thẩm Lan ra khỏi cửa, sau khi được Tần Ngọc Nhu cố tình truyền bá đã lan ra khắp toàn bộ Vọng Kinh.

    Ở Vọng Kinh coi hiếu thảo hàng đầu. Một đứa con gái bất hiếu như thế, định sẵn sẽ bị nhiều người phỉ nhổ.

    Lúc này Phượng Tầm đang nằm ở trên bãi cỏ trong khuôn viên Tần gia để phơi nắng. Chờ khi nàng ngước mắt lên liền thấy tiểu vương đang oai phong lẫm liệt đi đến gần nàng, trong mắt đầy sự giận dữ.

    "Phượng Tầm!"

    Khi tiểu vương gia đi đến bên canh Phượng Tầm mới dừng bước chân. Hắn nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi có biết ngươi đang làm cái gì hay không?"
     
    Phi Vũ, GillNguyệt Tẫn Thiên Hạ thích bài này.
  2. Sesshou

    Bài viết:
    6
    Chương 21 – Một cước này ngươi không có cách nào tự gánh vác

    Tác giả: Tiêu Thất Gia

    Editor: Sesshou

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Phượng Tầm lười biếng duỗi eo, ngồi thẳng người dậy, hướng về phía khuôn mặt xanh mét của tiểu vương gia nói: "Tần Ngọc Nhu không có ở đây."

    "Phượng Tầm." Tiểu vương gia nắm chặt hai tay lại: "Ngày đó ngươi cho mèo của ngươi tấn công ta, vì Nhu nhi cầu tình cho nên ta mới không so đo tính toán với ngươi. Nhưng ngươi chẳng những từ chối mà còn đối đãi với mẹ ruột của ngươi như vậy, quả thật năm đó ta đã nhìn lầm ngươi! Không ngờ ngươi lại là một nữ nhân âm hiểm độc ác đến thế!"

    Nếu không phải năm đó thấy nàng đáng thương, hắn cũng sẽ không cho nàng cơ hội, suýt chút nữa hủy hoại trong sạch của chính mình.

    Phượng Tầm nâng mắt, cười tủm tỉm nhìn dung nhan tuấn mỹ trước mắt nói: "Vậy ngươi muốn như thế nào?"

    Tiểu vương gia thấy Phượng Tầm dễ nói chuyện như vậy, sự giận dữ trên mặt cũng giảm bớt không ít: "Tiếp nhận ý tốt của Nhu nhi."

    Từ trước đến nay Nhu nhi rất mạnh mẽ, cho dù nàng tu luyện bị thương, hắn cũng chưa bao giờ thấy nàng rơi một giọt nước mắt.

    Nhưng vừa rồi.. Hắn nhìn thấy một mình Nhu nhi trốn trong sân khóc rất đau khổ. Nàng như thế khiến hắn rất đau lòng.

    So với bất kỳ người nào khác, hắn càng hiểu rõ Nhu nhi quan tâm bao nhiêu đến người muội muội này! Năm đó Phượng Tầm hạ dược hắn, sau khi xong việc Nhu nhi còn cố tình đến tìm hắn nói rằng nàng nguyện ý thay thế Phượng Tầm gánh cái tội này.

    Hắn không cho phép Nhu nhi làm như vậy cho nên đã dùng lời lẽ chính đáng từ chối nàng.

    Nhu nhi yêu thương Phượng Tầm như thế, nhưng Phượng Tầm đã nhiều lần không thèm để ý đến lòng tốt của nàng, hiện giờ.. lại còn làm cho Nhu nhi đau lòng!

    Một cô gái tốt đẹp như vậy, bất kỳ người nào làm cho nàng ấy rơi nước mắt đều là kẻ có tội không thể tha thứ! Loại nữ nhân như Phượng Tầm này thật sự quá mức độc ác!

    "Ừ, Tần Ngọc Nhu tìm ngươi khóc lóc kể lể sao?" Phượng Tầm cong môi, cười nhợt nhạt nói.

    Âm thanh tiểu vương gia đầy tức giận: "Ngươi nói bậy cái gì đó? Nhu nhi là loại người cho dù đau lòng đến cực điểm cũng chỉ biết trốn tránh khóc một mình! Là do ta vừa rồi đi tìm nàng ấy, nhìn thấy một mình nàng ấy tránh ở trong sân mà khóc. Sau đó ta ép hỏi nàng mới chịu nói với ta."

    Không biết nên nói tiểu vương gia này là ngu ngốc hay là đơn thuần.

    Phượng Tầm khẽ cười nói: "Lần đầu tiên ta nghe nói đến có người sẽ tránh ở trong sân khóc một mình, thật giống như sợ người khác không thể nhìn thấy."

    Khuôn mặt tuấn tú của tiểu vương gia cứng lại một chút, thẹn quá hóa giận mà nói: "Ngươi đừng ở đó vu oan cho Nhu nhi. Tâm tư Nhu nhi đơn thuần, không phải là loại người có tâm kế. Căn bản ngươi không biết được Nhu nhi quan tâm đến ngươi bao nhiêu! Việc ngươi cần làm bây giờ là tiếp nhận ý tốt của Nhu nhi, ta không muốn lại thấy nàng ấy tiếp tục buồn nữa."

    Lời này ngụ ý rằng nàng cần phải đưa mèo của nàng cho Tần Ngọc Nhu chăm sóc, nếu không nàng ta sẽ đau lòng đến chết.

    Phượng Tầm rũ mắt xuống, đưa tay vuốt ve Nãi Bao.

    Cả đời này của nàng chỉ có hai nghịch lân.

    Một là người khác không được nguyền rủa nàng sống cô độc cả quãng đời còn lại.

    Hai là không được.. Đoạt đi Nãi Bao của nàng!

    Cho nên, nàng từ trên mặt đất đứng lên, cười tủm tỉm đi đến trước mặt tiểu vương gia.

    Khoảng cách giữa nàng với hắn rất gần, gần đến nổi khi tiểu vương gia nhìn đến khuôn mặt hoàn mỹ và tuyệt sắc đó của nàng làm cho ánh mắt hắn xuất hiện sự hoảng hốt.

    Không thể phủ nhận nữ nhân này thật sự rất đẹp, đẹp đến mức kinh thiên động địa. Nhưng đáng tiếc, dù nàng ta có đẹp đến đâu cũng không che giấu được dáng vẻ quê mùa ăn sâu vào xương cốt của nàng.

    Tiểu vương gia hồi phục tinh thần nhanh chóng, vẻ mặt khó chịu nói: "Phượng Tầm, ngươi lại muốn quyến rũ bổn vương hay sao? Trong lòng bổn vương vĩnh viễn chỉ có Nhu nhi.."

    Một mình..

    Hai chữ cuối cùng này còn chưa kịp nói ra, Phượng Tầm đã nâng gối chính xác ngay vị trí khiến hắn đoạn tử tuyệt tôn, làm cho tiểu vương gia không hề phòng bị đau đến mặt mày xanh mét.

    "Phượng Tầm!"

    Hắn nghiến răng nghiến lợi, lửa giận cũng đủ thiêu đốt người khác.

    Sesshou_dembuon.vn
     
    Tôm Tít, ruaxl7, Phi Vũ4 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng chín 2020
  3. Sesshou

    Bài viết:
    6
    Chương 22 – Chờ khi đệ lớn, đệ sẽ bảo vệ tỷ

    Tác giả: Tiêu Thất Gia

    Editor: Sesshou

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Tôm Tít, ruaxl7, karan4 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng tám 2020
  4. Sesshou

    Bài viết:
    6
    Chương 23 – Khiếp sợ, cậu có thể tu luyện rồi

    Tác giả: Tiêu Thất Gia

    Editor: Sesshou

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Tôm Tít, ruaxl7, karan5 người khác thích bài này.
  5. Sesshou

    Bài viết:
    6
    Chương 24 – Hôm nay con đã ăn thứ gì?

    Tác giả: Tiêu Thất Gia

    Editor: Sesshou

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Tôm Tít, ruaxl7, karan5 người khác thích bài này.
  6. Sesshou

    Bài viết:
    6
    Chương 25 – Không có đậu đường ngon

    Tác giả: Tiêu Thất Gia

    Editor: Sesshou

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Tôm Tít, ruaxl7, karan6 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng tám 2020
  7. Sesshou

    Bài viết:
    6
    Chương 26 – Thực lực phải thấp hơn nàng

    Tác giả: Tiêu Thất Gia

    Editor: Sesshou

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng tám 2020
  8. Sesshou

    Bài viết:
    6
    Chương 27 – Tiểu vương gia tìm tới cửa

    Tác giả: Tiêu Thất Gia

    Editor: Sesshou

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    karan, Doanthikimloan, Phi Vũ3 người khác thích bài này.
  9. Sesshou

    Bài viết:
    6
    Chương 28 – Không được quấy rầy A Tầm nghỉ ngơi

    Tác giả: Tiêu Thất Gia

    Editor: Sesshou

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng tám 2020
  10. Sesshou

    Bài viết:
    6
    Chương 29 – Nghe nói có người muốn quỳ xuống xin lỗi ta sao?

    Tác giả: Tiêu Thất Gia

    Editor: Sesshou

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    karanGill thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...